Vì thế gật gật đầu, Qúy Đông Minh phân phó nói: "Ngươi xem rồi an bài đi, Thiên Sương viện kia cũng mau chóng tu sửa, đứa nhỏ kia nói muốn ở Thiên Sương viện, cũng đừng làm trái ý nàng. Ba tháng nữa đứa nhỏ này cũng đã phải xuất giá, đồ cưới của nàng, ngươi cũng sửa sang hảo hảo một chút, đây cũng là bồi thường cho nàng".
"Được".
Đồ cưới?
Hừ!
Chỉ bằng nàng đối với mình không tộn trọng, Quách Ngọc Kỳ sao lại cho nàng đồ cưới tốt?
Ngày hôm sau, sắc trời vô cùng xấu, trời nổi lên mưa bụi
Qúy Như Yên cầm trên tay cây dù, tính toán đi đến nơi có của hàng của mẫu thân giải quyết một chút. Tốt xấu gì khế ước cũng ở trong tay mình, Qúy phủ như thế nào có thể đối nàng gây phiền toái?
Nàng vừa mới chuẩn bị xuất môn, Quách Ngọc Kỳ nghe được tin tức liền đến, ngăn cản đường đi của nàng
"Đại tiểu thư muốn đi đâu a? Tiểu thư khuê nữ không được tùy ý xuất đầu lộ diện, miễn cho người ngoài nhìn thấy, không phải sao?".
"Kỳ di nương nói rất đúng, bằng không trên đời này cũng sẽ không nhiều ra người giống như Kỳ di nương, không phải sao?".
Qúy Như Yên thời điểm trở về Qúy phủ, liền đối với bất kì người nào trong Qúy phủ, đều hỏi thăm rõ ràng lai lịch. Quách Ngọc Kỳ kia cũng coi như là hoàng hoa khuê nữ, chẳng qua nàng cũng chỉ là thứ nữ của quan thuộc hàng bát phẩm mà thôi, sao có thể được Qúy Đông Minh coi trọng, nên đã cố ý ở trên đường tạo ra tình huống gặp Qúy Đông Minh, sau đó liền quyến rũ hắn.
Sau này Quách Ngọc Kỳ lấy thân phận là thê thiếp chính thức được bước vào Qúy phủ.
Đối với nhân phẩm của nữ nhân này, thẳng thắn mà nói, nếu không phải phụ thân làm quan trong triều, chỉ dựa vào nàng không biết xấu hổ, liền đủ để cho người ta đưa nàng cho vào lồng heo dìm xuống sông
Quách Ngọc Kỳ trừng mắt nhìn Qúy Như Yên, hàng động năm đó của chính mình đúng là làm cho người ta xem thường, nhưng là nàng hiện giờ ở trong Qúy phủ cũng là chính thất phu nhân
Ngay cả khi nàng chỉ là một kế thất, bất kể như thế nào nàng cũng thuộc hàng trưởng bối, nàng dù đối với Qúy Như Yên là mẹ kế, dù thế nào cũng phải hướng nàng gọi một tiếng mẫu thân mới phải.
Chính là, từ Qúy Như Yên mở miệng gọi nàng một tiếng Kỳ di nương, ngậm miệng Kỳ di nương, nàng làm sao có thể không buồn bực, có thể không tức giận được đây?
"Qúy Như Yên! Ngươi như vậy chính là không tôn trọng ta, ngươi xác định ngươi sau này có được yên ổn không?".
Qúy Như Yên thản nhiên đưa ánh mắt quét trên người nàng ta một hồi: "Mặc kệ ta như thế nào yên ổn, ngươi cũng không thể không dưới ta được. Nếu như không còn việc gì, thứ cho ta không thể cùng di nương ở đây trò chuyện".
Dứt lời, cầm lấy dù trên tay, Qúy Như Yên liền đi ra ngoài.
Đem Quách Ngọc Kỳ ném ở nơi đó, lúc này mới bừng tỉnh.
Đi ra khỏi Qúy phủ, Qúy Như Yên đến chính là cửa hàng của Phượng Thiên Sương.
Trong đó có hai cửa hàng, vì ở trung tâm của kinh thành ồn ào náo nhiệt, nên việc làm ăn vô cùng phát triển.
Bởi vì Phượng Thiên Sương ban đầu đã đề nghĩ, đem hiệu thuốc bắc biến thành hiệu may y phục, khiến cho nơi này náo nhiệt thịnh vượng vô cùng
Cửa hàng hiện giờ đều là do Quách Ngọc Kỳ quản lý, tự nhiên cũng chính Quách Ngọc Kỳ trở thành bà chủ
Đối với Quách Ngọc Kỳ làm bà chủ, Qúy Như Yên cũng không có nửa phần sợ hãi, không phải chỉ là thứ nữ của hàng quan bát phẩm thôi sao?
Như thế nào có thể làm Qúy Như Yên sợ nàng?
Thu lại chiếc dù, Qúy Như Yên mang theo hai nam tử trung niên, cùng nhau đi vào cửa hàng, cửa hàng lúc này đều bày ra những thứ thịnh hành nhất hiện nay
Lầu hai trong sương phòng, cũng có nhiều tiểu thư đang lựa chọn trang phục
Chưởng quầy ở quầy hàng, cầm bàn tính, ba ba ba tính tính toán toán đến vang dội
Qúy Như Yên thấy thế, đi đến một bên ghế dựa, ngồi xuống, hai trung niên nam tử đửng ở hai bên đằng sau nàng, ba người đôi mắt tự nhiên dừng lại ở trên người chưởng quầy.
Chưởng quầy kêu Quách Tử Đệ, hắn đối với Quách Ngọc Kỳ chính là bà con xa biểu đệ, bởi vì học mà không vào, sau lại không có việc gì, Quách Ngọc Kỳ thấy hắn tính toán sổ sách coi như rõ ràng, liền cho hắn đến đây hỗ trợ
Hắn ở đây cũng đã được mười năm
Quách đệ tử thấy Qúy Như Yên , cảm thấy trầm xuống, đại tiểu thư trước mặt, chỉ sợ là đến gây khó dễ đi?
Đổi lại gương mặt tươi cười, hắn cung kích dò hỏi: "Không biết vị tiểu thư này muốn mưa cái gì?".
"Được".
Đồ cưới?
Hừ!
Chỉ bằng nàng đối với mình không tộn trọng, Quách Ngọc Kỳ sao lại cho nàng đồ cưới tốt?
Ngày hôm sau, sắc trời vô cùng xấu, trời nổi lên mưa bụi
Qúy Như Yên cầm trên tay cây dù, tính toán đi đến nơi có của hàng của mẫu thân giải quyết một chút. Tốt xấu gì khế ước cũng ở trong tay mình, Qúy phủ như thế nào có thể đối nàng gây phiền toái?
Nàng vừa mới chuẩn bị xuất môn, Quách Ngọc Kỳ nghe được tin tức liền đến, ngăn cản đường đi của nàng
"Đại tiểu thư muốn đi đâu a? Tiểu thư khuê nữ không được tùy ý xuất đầu lộ diện, miễn cho người ngoài nhìn thấy, không phải sao?".
"Kỳ di nương nói rất đúng, bằng không trên đời này cũng sẽ không nhiều ra người giống như Kỳ di nương, không phải sao?".
Qúy Như Yên thời điểm trở về Qúy phủ, liền đối với bất kì người nào trong Qúy phủ, đều hỏi thăm rõ ràng lai lịch. Quách Ngọc Kỳ kia cũng coi như là hoàng hoa khuê nữ, chẳng qua nàng cũng chỉ là thứ nữ của quan thuộc hàng bát phẩm mà thôi, sao có thể được Qúy Đông Minh coi trọng, nên đã cố ý ở trên đường tạo ra tình huống gặp Qúy Đông Minh, sau đó liền quyến rũ hắn.
Sau này Quách Ngọc Kỳ lấy thân phận là thê thiếp chính thức được bước vào Qúy phủ.
Đối với nhân phẩm của nữ nhân này, thẳng thắn mà nói, nếu không phải phụ thân làm quan trong triều, chỉ dựa vào nàng không biết xấu hổ, liền đủ để cho người ta đưa nàng cho vào lồng heo dìm xuống sông
Quách Ngọc Kỳ trừng mắt nhìn Qúy Như Yên, hàng động năm đó của chính mình đúng là làm cho người ta xem thường, nhưng là nàng hiện giờ ở trong Qúy phủ cũng là chính thất phu nhân
Ngay cả khi nàng chỉ là một kế thất, bất kể như thế nào nàng cũng thuộc hàng trưởng bối, nàng dù đối với Qúy Như Yên là mẹ kế, dù thế nào cũng phải hướng nàng gọi một tiếng mẫu thân mới phải.
Chính là, từ Qúy Như Yên mở miệng gọi nàng một tiếng Kỳ di nương, ngậm miệng Kỳ di nương, nàng làm sao có thể không buồn bực, có thể không tức giận được đây?
"Qúy Như Yên! Ngươi như vậy chính là không tôn trọng ta, ngươi xác định ngươi sau này có được yên ổn không?".
Qúy Như Yên thản nhiên đưa ánh mắt quét trên người nàng ta một hồi: "Mặc kệ ta như thế nào yên ổn, ngươi cũng không thể không dưới ta được. Nếu như không còn việc gì, thứ cho ta không thể cùng di nương ở đây trò chuyện".
Dứt lời, cầm lấy dù trên tay, Qúy Như Yên liền đi ra ngoài.
Đem Quách Ngọc Kỳ ném ở nơi đó, lúc này mới bừng tỉnh.
Đi ra khỏi Qúy phủ, Qúy Như Yên đến chính là cửa hàng của Phượng Thiên Sương.
Trong đó có hai cửa hàng, vì ở trung tâm của kinh thành ồn ào náo nhiệt, nên việc làm ăn vô cùng phát triển.
Bởi vì Phượng Thiên Sương ban đầu đã đề nghĩ, đem hiệu thuốc bắc biến thành hiệu may y phục, khiến cho nơi này náo nhiệt thịnh vượng vô cùng
Cửa hàng hiện giờ đều là do Quách Ngọc Kỳ quản lý, tự nhiên cũng chính Quách Ngọc Kỳ trở thành bà chủ
Đối với Quách Ngọc Kỳ làm bà chủ, Qúy Như Yên cũng không có nửa phần sợ hãi, không phải chỉ là thứ nữ của hàng quan bát phẩm thôi sao?
Như thế nào có thể làm Qúy Như Yên sợ nàng?
Thu lại chiếc dù, Qúy Như Yên mang theo hai nam tử trung niên, cùng nhau đi vào cửa hàng, cửa hàng lúc này đều bày ra những thứ thịnh hành nhất hiện nay
Lầu hai trong sương phòng, cũng có nhiều tiểu thư đang lựa chọn trang phục
Chưởng quầy ở quầy hàng, cầm bàn tính, ba ba ba tính tính toán toán đến vang dội
Qúy Như Yên thấy thế, đi đến một bên ghế dựa, ngồi xuống, hai trung niên nam tử đửng ở hai bên đằng sau nàng, ba người đôi mắt tự nhiên dừng lại ở trên người chưởng quầy.
Chưởng quầy kêu Quách Tử Đệ, hắn đối với Quách Ngọc Kỳ chính là bà con xa biểu đệ, bởi vì học mà không vào, sau lại không có việc gì, Quách Ngọc Kỳ thấy hắn tính toán sổ sách coi như rõ ràng, liền cho hắn đến đây hỗ trợ
Hắn ở đây cũng đã được mười năm
Quách đệ tử thấy Qúy Như Yên , cảm thấy trầm xuống, đại tiểu thư trước mặt, chỉ sợ là đến gây khó dễ đi?
Đổi lại gương mặt tươi cười, hắn cung kích dò hỏi: "Không biết vị tiểu thư này muốn mưa cái gì?".