Edit + Beta:Aki Hanabusa
Phượng Như Tuyết dù sao chỉ có 11 tuổi, tuy rằng tính sổ khôn khéo, không có nghĩa là cô bé đối với chuyện khác có thể rất khôn khéo.
Huống chi, Quý Như Yên là tỷ ruột của cô, cô bé phòng bị ai chứ không hè phòng bị với tỷ tỷ.
Thế là, cứ như vậy, Tuyết nhi đã bị Quý Như Yên lừa ngọt
"Tỷ tỷ nói đúng, vậy muội sẽ thay tỷ tỷ quản lí sổ sách."
Phượng Như Tuyết còn một bộ săn sóc nhìn Quý Như Yên, "Tỷ tỷ thường vì Tuyết nhi mà bôn ba khắp nơi, tỷ phải nghỉ ngơi thật nhiều mới phải."
Lời này vừa ra, làm cho Quý Như Yên cảm thấy hổ thẹn....!
"Ừm."
Ngay vào lúc này, Linh Tinh từ bên ngoài ôm một cái rương đi vào phòng, rồi nàng đuổi bọn người hầu ra, Linh Tinh lúc này mới hướng về Quý Như Yên báo cáo, "Tiểu thư, Biểu thiếu gia sai người mang sổ sách đến rồi."
"Được rồi, Linh Tinh, ngươi đi trước chuẩn bị đồ ăn, một hồi ta xuống bếp sẽ làm món cho Tuyết nhi ăn."
Quý Như Yên gật gật đầu, dặn dò Linh Tinh đi làm việc.
Linh Tinh vừa nghe, mắt liền sáng lên, nhanh đi xuống nhà bếp.
Quý Như Yên đem những cuốn sách từ trong rương ra, những quyển sách chất thành đống kia đều có hình Tiểu Sơn Cao.
Quý Như Yên nhìn thấy ghi chép sổ sách kia, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, "Tuyết nhi, các khoản đó đều ở đây rồi, muội cứ tính toán trước, tỷ tỷ đi làm cho muội một ít thức ăn."
"Ân."
Phượng Như Tuyết cười ngọt ngào, rồi tự giác cầm lấy bàn tính, tiến hành tính toán.
Trong phòng, yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe được hai âm thanh, một là âm thanh Phượng Như Tuyết sử dụng kim toán bàn ba ba ba, một nữa là âm thanh cô bé lật lật sách.
Quý Như Yên bước ra ngoài phòng, thở phào nhẹ nhõm.
Chồng núi nhỏ sách kia, Quý Như Yên có thể khẳng định, với tốc độ tính toán của Tuyết nhi, nhanh lắm là đến chúng chạng vạng tối mới xong, có thể giải quyết toàn bộ.
Tuyết nhi chỉ cần tính toán quyển Đỉnh Phong, ăn trưa, uống chút nước trà, ăn chút bánh ngọt liền tiếp tục công việc.
Vì thế, nàng liền đi làm một chút đồ ăn ngon cho nó.
Bữa tối cũng có thể hảo hảo ủy làm một cái, cái này coi như muội muội nàng bị nàng tính kế đi.
Vào nhà bếp, phát hiện Linh Tinh đã nhanh chóng thu thập xong một con gà mái cỏ, "Tiểu thư, ngày hôm nay có gà mái cò, nấu cho Tuyết tiểu thư nồi canh đi?"
Quý Như Yên liếc nàng một chút, "Là ngươi tự muốn uống phải không?"
"Tiểu thư. . ."
Linh Tinh lập tức quýnh lên, tiểu thư đứng nhất rồi, luôn yêu thích chọc thủng tiểu tâm tư của con gái.
Quý Như Yên buồn cười nhìn vẻ mặt xoắn xuýt của nàng, "Nói đi, ngươi muốn uống cái gì?"
"Canh gà hầm!"
Linh Tinh không chút nghĩ ngợi, trực tiếp nói ra ý muốn của mình.
"Kẻ tham ăn! Loại gà này là ngon nhất, cũng không phải cái này, mà là Bá Vương Biệt Cơ!"
"Bá Vương Biệt Cơ?"
Linh Tinh tuy rằng từ nhỏ đã gia nhập bát sát tinh, nhưng cũng rất ít đi cùng với Quý Như Yên.
Tiểu thư cũng là gần nhất mới cho nàng đi theo Dao Quang, Quý Như Yên luôn luôn yêu thích độc lai độc vãng*, rất ít để cho bọn họ đi theo. Tiểu thư tay nghề luôn luôn xuất chúng, cũng chỉ có thời điểm giao thừa hằng năm, mới có thể bộc lộ tài năng với mọi người.
(*Độc lai độc vãng: 独来独往 Một người một mình.)
Nói cách khác, Linh Tinh thấy Quý Như Yên nấu ăn, cũng chỉ có năm, sáu lần mà thôi.
Quý Như Yên thấy nàng một mặt mờ mịt, cũng không thèm để ý nàng ngây ngây ngốc ngốc, trực tiếp dặn dò, "Đi, đem cái chậu đựng Giáp Ngư* rửa cho sạch!"
(*Giáp Ngư: con ba ba)
"Ân!"
Linh Tinh mau mau nghe theo, nhanh chóng đi rửa Giáp Ngư.
Quý Như Yên đem làm thịt Giáp Ngư, trước tiên bỏ vào trong nồi trác một cái, trừ đi bọt máu, trực tiếp ném vào trong một cái nồi to. Đương nhiên, xem lửa cho cẩn thận, tự nhiên cũng chính là Linh Tinh tiểu nha đầu.
Sau đó, lại đem con gà ném vào trong một cái nồi sạch, bắt đầu nấu lên.
Linh Tinh một bên vừa châm củi, vừa nói, "Tiểu thư, cái này, muốn đem hai cái nồi nấu cùng lúc sao?"
Phượng Như Tuyết dù sao chỉ có 11 tuổi, tuy rằng tính sổ khôn khéo, không có nghĩa là cô bé đối với chuyện khác có thể rất khôn khéo.
Huống chi, Quý Như Yên là tỷ ruột của cô, cô bé phòng bị ai chứ không hè phòng bị với tỷ tỷ.
Thế là, cứ như vậy, Tuyết nhi đã bị Quý Như Yên lừa ngọt
"Tỷ tỷ nói đúng, vậy muội sẽ thay tỷ tỷ quản lí sổ sách."
Phượng Như Tuyết còn một bộ săn sóc nhìn Quý Như Yên, "Tỷ tỷ thường vì Tuyết nhi mà bôn ba khắp nơi, tỷ phải nghỉ ngơi thật nhiều mới phải."
Lời này vừa ra, làm cho Quý Như Yên cảm thấy hổ thẹn....!
"Ừm."
Ngay vào lúc này, Linh Tinh từ bên ngoài ôm một cái rương đi vào phòng, rồi nàng đuổi bọn người hầu ra, Linh Tinh lúc này mới hướng về Quý Như Yên báo cáo, "Tiểu thư, Biểu thiếu gia sai người mang sổ sách đến rồi."
"Được rồi, Linh Tinh, ngươi đi trước chuẩn bị đồ ăn, một hồi ta xuống bếp sẽ làm món cho Tuyết nhi ăn."
Quý Như Yên gật gật đầu, dặn dò Linh Tinh đi làm việc.
Linh Tinh vừa nghe, mắt liền sáng lên, nhanh đi xuống nhà bếp.
Quý Như Yên đem những cuốn sách từ trong rương ra, những quyển sách chất thành đống kia đều có hình Tiểu Sơn Cao.
Quý Như Yên nhìn thấy ghi chép sổ sách kia, chỉ cảm thấy tê cả da đầu, "Tuyết nhi, các khoản đó đều ở đây rồi, muội cứ tính toán trước, tỷ tỷ đi làm cho muội một ít thức ăn."
"Ân."
Phượng Như Tuyết cười ngọt ngào, rồi tự giác cầm lấy bàn tính, tiến hành tính toán.
Trong phòng, yên tĩnh đến nỗi chỉ nghe được hai âm thanh, một là âm thanh Phượng Như Tuyết sử dụng kim toán bàn ba ba ba, một nữa là âm thanh cô bé lật lật sách.
Quý Như Yên bước ra ngoài phòng, thở phào nhẹ nhõm.
Chồng núi nhỏ sách kia, Quý Như Yên có thể khẳng định, với tốc độ tính toán của Tuyết nhi, nhanh lắm là đến chúng chạng vạng tối mới xong, có thể giải quyết toàn bộ.
Tuyết nhi chỉ cần tính toán quyển Đỉnh Phong, ăn trưa, uống chút nước trà, ăn chút bánh ngọt liền tiếp tục công việc.
Vì thế, nàng liền đi làm một chút đồ ăn ngon cho nó.
Bữa tối cũng có thể hảo hảo ủy làm một cái, cái này coi như muội muội nàng bị nàng tính kế đi.
Vào nhà bếp, phát hiện Linh Tinh đã nhanh chóng thu thập xong một con gà mái cỏ, "Tiểu thư, ngày hôm nay có gà mái cò, nấu cho Tuyết tiểu thư nồi canh đi?"
Quý Như Yên liếc nàng một chút, "Là ngươi tự muốn uống phải không?"
"Tiểu thư. . ."
Linh Tinh lập tức quýnh lên, tiểu thư đứng nhất rồi, luôn yêu thích chọc thủng tiểu tâm tư của con gái.
Quý Như Yên buồn cười nhìn vẻ mặt xoắn xuýt của nàng, "Nói đi, ngươi muốn uống cái gì?"
"Canh gà hầm!"
Linh Tinh không chút nghĩ ngợi, trực tiếp nói ra ý muốn của mình.
"Kẻ tham ăn! Loại gà này là ngon nhất, cũng không phải cái này, mà là Bá Vương Biệt Cơ!"
"Bá Vương Biệt Cơ?"
Linh Tinh tuy rằng từ nhỏ đã gia nhập bát sát tinh, nhưng cũng rất ít đi cùng với Quý Như Yên.
Tiểu thư cũng là gần nhất mới cho nàng đi theo Dao Quang, Quý Như Yên luôn luôn yêu thích độc lai độc vãng*, rất ít để cho bọn họ đi theo. Tiểu thư tay nghề luôn luôn xuất chúng, cũng chỉ có thời điểm giao thừa hằng năm, mới có thể bộc lộ tài năng với mọi người.
(*Độc lai độc vãng: 独来独往 Một người một mình.)
Nói cách khác, Linh Tinh thấy Quý Như Yên nấu ăn, cũng chỉ có năm, sáu lần mà thôi.
Quý Như Yên thấy nàng một mặt mờ mịt, cũng không thèm để ý nàng ngây ngây ngốc ngốc, trực tiếp dặn dò, "Đi, đem cái chậu đựng Giáp Ngư* rửa cho sạch!"
(*Giáp Ngư: con ba ba)
"Ân!"
Linh Tinh mau mau nghe theo, nhanh chóng đi rửa Giáp Ngư.
Quý Như Yên đem làm thịt Giáp Ngư, trước tiên bỏ vào trong nồi trác một cái, trừ đi bọt máu, trực tiếp ném vào trong một cái nồi to. Đương nhiên, xem lửa cho cẩn thận, tự nhiên cũng chính là Linh Tinh tiểu nha đầu.
Sau đó, lại đem con gà ném vào trong một cái nồi sạch, bắt đầu nấu lên.
Linh Tinh một bên vừa châm củi, vừa nói, "Tiểu thư, cái này, muốn đem hai cái nồi nấu cùng lúc sao?"