Edit:haquynh1812
Quận chúa Nhã Linh năm nay mới mười sáu, nếu Túc vương phi thật sự qua đời nàng ta phải giữ đạo hiếu ba năm.
Ở nước Thiên Độc như vậy chính là gái lỡ thì.
Hơn nữa trong ba năm xảy ra biết bao nhiêu chuyện, Quý Như Yên không chờ được Phượng gia cũng không chờ được.
Nghĩ một chút, chính mình không thể chịu được cảnh đó, vì hôn sự của Phượng Từ Ân, thế nào cũng phải cố gắng một chút.
Quý Như Yên đặt đồ xuống khay trà: “Quận chúa, ta cũng biết một chút y thuật, nếu không ngại thì dẫn ta đi gặp vương phi đi.”
Quận chúa Nhã Linh nghe thấy vậy mắt sáng rực: “Thất hoàng phi, ngài đồng ý xem bệnh cho mẫu phi sao.”
Chậm đã.
Quận chúa nói vậy là có ý gì.
Cái gì mà đồng ý xem bệnh.
Quý Như Yên nghi ngờ nhìn quận chúa Nhã Linh.
Quận chúa thấy nàng im lặng, liền nhanh chóng giải thích: “Hôm qua Phượng công tử nói với ta, nếu là thất hoàng phi, có lẽ mẫu phi sẽ cải tử hoàn sinh, hắn từng nới với ta sẽ dẫn ta tới....”
Lúc này Quý Như Yên mới hiểu rõ.
Hay cho một Phượng Từ Ân, chỉ sợ hắn ta cũng có tình cảm với quận chúa.
Nếu không sao có thể đem hết cả gốc gác của nàng ra bán.
Quý Như Yên cười cười: “Đúng vậy, ta đồng ý xem bệnh cho mẫu phi của quận chúa, nhưng ta không phải thần tiên, quận chúa phải nhớ kỹ điều này.”
“Ta biết, ta cũng đã chuẩn bị sẵn.”
Quận chúa Nhã Linh liên tục gật đầu.
Có quận chúa dẫ đường, Quý Như Yên đi vào phủ Túc Thân vương.
Vừa thấy nàng, cả đám người liền lẩn trốn rất xa, dù sao một màn ngày hôm qua thật khiến người ta khó có thể quên.
Nàng chỉ nhẹ nhàng đã biến cây gậy gỗ biến thành vụn, có vài nam nhân còn sợ tè cả ra quần.
Quận chúa Nhã Linh dẫn nàng đi tới sân của Túc vương phi
Quý Như Yên nhìn thấy một bóng người gầy xanh xao.
Diện mạo có vài phần tương tự với quận chúa, bàn về dung mạo quận chúa có vẻ giống với lão nam nân dã man Túc Thân vương hơn.
Quý Như Yên tiến tới bắt mạch, cẩn thận theo dõi mạch tượng cùng nhịp tim.
Mạch tượng mỏng manh, yếu ớt.
Điển hình thở ra nhiều, hít vào ít.
Có điều, tình hình như vậy trong mắt Quý Như Yên cũng không phải bệnh nặng, thật ra là do tim của Túc vương phi không được khỏe.
Hơn nữa tâm trạng u uất, thành bệnh quấn thân.
Quý Như Yên lấy ngân châm từ trong không gian, châm vài huyệt vị quan trọng, sau đó hướng dẫn quận chúa Nhã Linh hỗ trợ xoa bóp cho vương phi.
“Phòng phải thông thoáng, sai nha hoàn mở cửa sổ ra, sau đó đưa tới một bồn nước ấm.”
Quý Như Yên ra lệnh, quận chúa nhất nhất nghe theo.
Tất cả đã chuẩn bị tốt, nàng đỡ Túc vương phi ngâm mình trong nước ấm, đồng thời cho bà ta uống một viên thuốc, do chính nàng luyện ra có tác dụng kích thích tim mạch.
Quận chúa Nhã Linh năm nay mới mười sáu, nếu Túc vương phi thật sự qua đời nàng ta phải giữ đạo hiếu ba năm.
Ở nước Thiên Độc như vậy chính là gái lỡ thì.
Hơn nữa trong ba năm xảy ra biết bao nhiêu chuyện, Quý Như Yên không chờ được Phượng gia cũng không chờ được.
Nghĩ một chút, chính mình không thể chịu được cảnh đó, vì hôn sự của Phượng Từ Ân, thế nào cũng phải cố gắng một chút.
Quý Như Yên đặt đồ xuống khay trà: “Quận chúa, ta cũng biết một chút y thuật, nếu không ngại thì dẫn ta đi gặp vương phi đi.”
Quận chúa Nhã Linh nghe thấy vậy mắt sáng rực: “Thất hoàng phi, ngài đồng ý xem bệnh cho mẫu phi sao.”
Chậm đã.
Quận chúa nói vậy là có ý gì.
Cái gì mà đồng ý xem bệnh.
Quý Như Yên nghi ngờ nhìn quận chúa Nhã Linh.
Quận chúa thấy nàng im lặng, liền nhanh chóng giải thích: “Hôm qua Phượng công tử nói với ta, nếu là thất hoàng phi, có lẽ mẫu phi sẽ cải tử hoàn sinh, hắn từng nới với ta sẽ dẫn ta tới....”
Lúc này Quý Như Yên mới hiểu rõ.
Hay cho một Phượng Từ Ân, chỉ sợ hắn ta cũng có tình cảm với quận chúa.
Nếu không sao có thể đem hết cả gốc gác của nàng ra bán.
Quý Như Yên cười cười: “Đúng vậy, ta đồng ý xem bệnh cho mẫu phi của quận chúa, nhưng ta không phải thần tiên, quận chúa phải nhớ kỹ điều này.”
“Ta biết, ta cũng đã chuẩn bị sẵn.”
Quận chúa Nhã Linh liên tục gật đầu.
Có quận chúa dẫ đường, Quý Như Yên đi vào phủ Túc Thân vương.
Vừa thấy nàng, cả đám người liền lẩn trốn rất xa, dù sao một màn ngày hôm qua thật khiến người ta khó có thể quên.
Nàng chỉ nhẹ nhàng đã biến cây gậy gỗ biến thành vụn, có vài nam nhân còn sợ tè cả ra quần.
Quận chúa Nhã Linh dẫn nàng đi tới sân của Túc vương phi
Quý Như Yên nhìn thấy một bóng người gầy xanh xao.
Diện mạo có vài phần tương tự với quận chúa, bàn về dung mạo quận chúa có vẻ giống với lão nam nân dã man Túc Thân vương hơn.
Quý Như Yên tiến tới bắt mạch, cẩn thận theo dõi mạch tượng cùng nhịp tim.
Mạch tượng mỏng manh, yếu ớt.
Điển hình thở ra nhiều, hít vào ít.
Có điều, tình hình như vậy trong mắt Quý Như Yên cũng không phải bệnh nặng, thật ra là do tim của Túc vương phi không được khỏe.
Hơn nữa tâm trạng u uất, thành bệnh quấn thân.
Quý Như Yên lấy ngân châm từ trong không gian, châm vài huyệt vị quan trọng, sau đó hướng dẫn quận chúa Nhã Linh hỗ trợ xoa bóp cho vương phi.
“Phòng phải thông thoáng, sai nha hoàn mở cửa sổ ra, sau đó đưa tới một bồn nước ấm.”
Quý Như Yên ra lệnh, quận chúa nhất nhất nghe theo.
Tất cả đã chuẩn bị tốt, nàng đỡ Túc vương phi ngâm mình trong nước ấm, đồng thời cho bà ta uống một viên thuốc, do chính nàng luyện ra có tác dụng kích thích tim mạch.