Edit+ Beta: haquynh1812
“Như Yên, nàng chờ một chút, ta có chuyện muốn nói với nàng.”
Lạc Thuấn Thần gọi nàng lại, ngữ khí có vẻ không biết phải làm sao. Nàng vẫn luôn như vậy khiến hắn vô kế bất khả thi.
“Chờ ta tắm rửa rồi nói tiếp.”
Vừa dứt lời, nàng đã nhanh chóng rời đi.
Đơn giản nàng nhớ tới, trong phòng mình chưa thắp đèn, nàng đứng ngoài cửa, may mắn Lạc Thuấn Thần không nhìn thấy máu dính trên người nàng, nếu không lại một phen hoảng hốt
Nhanh chóng tiến vào phòng tắm, Quý Như Yên nhanh chóng gột rửa máu trên người mình.
Máu cục chuyển thành loãng, khiến người ta hoảng sợ.
Nàng tắm rửa rất nhanh, ngay cả tóc cũng gội sạch.
Phát hiện mùi máu vẫn rất nặng, nàng liền lấy nước linh tuyền từ trong không gian ra để tắm, thả thêm vài lá bạc hà cùng hương liệu để khử mùi.
Trong phòng tản ra hương bạc hà thanh mát.
Quần áo dính máu kia không mặc được nữa, dùng nội lực đánh nát hóa thành tro.
Nàng thay một bộ màu cỏ xanh đi ra vào phòng ngủ.
Trong phòng đã sáng đèn.
Lạc Thuấn Thần vẫn còn chưa ngủ.
“Ta tới rồi.”
Quý Như Yên mỉm cười đi tới bên cạnh Lạc Thuấn Thần.
Lạc Thuấn Thần gật đầu, ý bảo nàng ngồi xuống, đúng lúc thấy tóc nàng vẫn còn ướt, nhanh tay cầm lấy khăn vải.
“Ta lau tóc giúp nàng.”
“Đừng, để ta tự làm.”
Quý Như Yên nhận lấy khăn, tự mình làm.
Lạc Thuấn Thần thấy nàng từ chối, cũng không tức giận, dù sao đó cũng chỉ là việc nhỏ, hắn còn có chuyện quan trọng cần nói với nàng.
Phía sau vang lên tiếng nói trầm thấp: “Như Yên, Ám Nô đã đầu nhập về phe tam ca, ả từng là ám vệ của ta, biết căn cứ địa của Quỷ Hoàng, thậm chí vì củng cố địa vị, càng muốn phá hủy căn cứ địa,. Mà căn cứ của cũng chuyển từ tối ra sáng, căn cứ bị hủy không quan trọng... qua trọng hơn là ta muốn chuyển từ sáng thành tối.’
“Từ sáng thành thối?”
Quý Như Yên trừng mắt nhìn hắn.
Lạc Thuấn Thần gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ nàng là cảnh giới võ thánh, sau khi căn cứ bị hủy, ta muôn nàng ra mặt đánh trọng thương nhân thủ của tam ca.”
Quý Như Yên nhíu mày: “Ta được lợi gì?”
“Toàn bộ nhân lực của Quỷ Hoàng đều thuộc về nàng.”
Lạc Thuấn Thần dụ dỗ.
Thật ra, dù không có những điều kiện đó, Quý Như Yên cũng bằng lòng.
Nàng rất dễ mềm lòng
Nếu không sao lại tha cho Quý lão phu nhân một đường?
Chuyện đó hắn cũng biết, chỉ không nói thẳng ra thôi.
Mỗi người đều có nguyên tắc của riêng mình, nàng lương thiện, hắn nhìn ra được.
Quý Như Yên liếc nhìn hắn: “Sao ta có cảm giác, chàng đang tìm việc cho ta làm?”
Lạc Thuấn Thần cười yếu ớt, lộ con bài chủ chốt: “Quỷ hoàng mặt ngoài có một nghìn người, nhưng tinh anh chỉ khoảng năm trăm. Trong đó tất cả đều là võ suất, trước đó ta đã đẩy bọn họ tới Đan Nhân Mai trước, chờ sau khi chúng ta tới, nàng có thể gặp.”
“Năm trăm người?’
Tòa bộ đều là đỉnh võ suất.
Quý Như Yên trừng mắt có chút không tin nổi.
Phải biết rằng, lần trước Vạn Đức hầu tới Cổ Thú cũng chỉ có một trăm võ suất.
Mà Lạc Thuấn Thần phúc hắc, có tới năm trăm người?
“Như Yên, nàng chờ một chút, ta có chuyện muốn nói với nàng.”
Lạc Thuấn Thần gọi nàng lại, ngữ khí có vẻ không biết phải làm sao. Nàng vẫn luôn như vậy khiến hắn vô kế bất khả thi.
“Chờ ta tắm rửa rồi nói tiếp.”
Vừa dứt lời, nàng đã nhanh chóng rời đi.
Đơn giản nàng nhớ tới, trong phòng mình chưa thắp đèn, nàng đứng ngoài cửa, may mắn Lạc Thuấn Thần không nhìn thấy máu dính trên người nàng, nếu không lại một phen hoảng hốt
Nhanh chóng tiến vào phòng tắm, Quý Như Yên nhanh chóng gột rửa máu trên người mình.
Máu cục chuyển thành loãng, khiến người ta hoảng sợ.
Nàng tắm rửa rất nhanh, ngay cả tóc cũng gội sạch.
Phát hiện mùi máu vẫn rất nặng, nàng liền lấy nước linh tuyền từ trong không gian ra để tắm, thả thêm vài lá bạc hà cùng hương liệu để khử mùi.
Trong phòng tản ra hương bạc hà thanh mát.
Quần áo dính máu kia không mặc được nữa, dùng nội lực đánh nát hóa thành tro.
Nàng thay một bộ màu cỏ xanh đi ra vào phòng ngủ.
Trong phòng đã sáng đèn.
Lạc Thuấn Thần vẫn còn chưa ngủ.
“Ta tới rồi.”
Quý Như Yên mỉm cười đi tới bên cạnh Lạc Thuấn Thần.
Lạc Thuấn Thần gật đầu, ý bảo nàng ngồi xuống, đúng lúc thấy tóc nàng vẫn còn ướt, nhanh tay cầm lấy khăn vải.
“Ta lau tóc giúp nàng.”
“Đừng, để ta tự làm.”
Quý Như Yên nhận lấy khăn, tự mình làm.
Lạc Thuấn Thần thấy nàng từ chối, cũng không tức giận, dù sao đó cũng chỉ là việc nhỏ, hắn còn có chuyện quan trọng cần nói với nàng.
Phía sau vang lên tiếng nói trầm thấp: “Như Yên, Ám Nô đã đầu nhập về phe tam ca, ả từng là ám vệ của ta, biết căn cứ địa của Quỷ Hoàng, thậm chí vì củng cố địa vị, càng muốn phá hủy căn cứ địa,. Mà căn cứ của cũng chuyển từ tối ra sáng, căn cứ bị hủy không quan trọng... qua trọng hơn là ta muốn chuyển từ sáng thành tối.’
“Từ sáng thành thối?”
Quý Như Yên trừng mắt nhìn hắn.
Lạc Thuấn Thần gật đầu: “Đúng vậy, bây giờ nàng là cảnh giới võ thánh, sau khi căn cứ bị hủy, ta muôn nàng ra mặt đánh trọng thương nhân thủ của tam ca.”
Quý Như Yên nhíu mày: “Ta được lợi gì?”
“Toàn bộ nhân lực của Quỷ Hoàng đều thuộc về nàng.”
Lạc Thuấn Thần dụ dỗ.
Thật ra, dù không có những điều kiện đó, Quý Như Yên cũng bằng lòng.
Nàng rất dễ mềm lòng
Nếu không sao lại tha cho Quý lão phu nhân một đường?
Chuyện đó hắn cũng biết, chỉ không nói thẳng ra thôi.
Mỗi người đều có nguyên tắc của riêng mình, nàng lương thiện, hắn nhìn ra được.
Quý Như Yên liếc nhìn hắn: “Sao ta có cảm giác, chàng đang tìm việc cho ta làm?”
Lạc Thuấn Thần cười yếu ớt, lộ con bài chủ chốt: “Quỷ hoàng mặt ngoài có một nghìn người, nhưng tinh anh chỉ khoảng năm trăm. Trong đó tất cả đều là võ suất, trước đó ta đã đẩy bọn họ tới Đan Nhân Mai trước, chờ sau khi chúng ta tới, nàng có thể gặp.”
“Năm trăm người?’
Tòa bộ đều là đỉnh võ suất.
Quý Như Yên trừng mắt có chút không tin nổi.
Phải biết rằng, lần trước Vạn Đức hầu tới Cổ Thú cũng chỉ có một trăm võ suất.
Mà Lạc Thuấn Thần phúc hắc, có tới năm trăm người?