Edit+ Beta: haquynh1812
Đôn Nhạc Châu.
Phủ đệ của tam điện hạ Lạc Thiên Thụy, sau đêm Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần rời khỏi Đôn Nhạc Châu, hắn tới phòng của Ám Nô.
Ám Nô mặc một thân sắc tím, lộ nửa da thịt trắng nõn như ngọc.
“Ám Nô, nàng nghĩ kỹ chưa, phải làm như thế nào?”
Tam điện hạ vừa cửa đã hỏi như vậy.
Ám Nô ngẩng đầu nhìn hắn: “Điện hạ đừng vội, thiếp đã sắp xếp nhân thủ, lựa chọn một số cao thủ, chỉ cần bọn họ đều đi theo ta, như vậy tất cả đều nằm trong tay chúng ta.”
“Ám Nô, từ trước tới giờ, nàng thật sự là quý nhân của ta. Nếu không có nàng, chỉ sợ thất đệ đã sớm thoát khỏi bàn ta ta! Thật không ngờ mẫu phi hạ độc khiến hắn mắc bệnh nổi ban, hắn còn có thể nắm được Quỷ Hoàng. Nếu cho hắn thêm chút thời gian nữa, ngày sau khẳng định không nắm được kẻ này.”
Lạc Thiên Thụy lộ vẻ oán hận, không cam lòng nhìn bên ngoài cửa sổ.
Hắn rõ hơn ai hết, Hiên đế đối xử với thất đệ khác mọi người.
Chỉ là trong số các huynh đệ, không ai nguyện ý tranh giành với thất đệ. Cả đám đều thấy hắn bệnh tật, không có duyên với ngôi vị hoàng đê.s
Nhưng thất đệ nắm trong tay nhiều nhân thủ như vậy cuối cùng lại thành áo cưới cho mình, hắn đắc ý nở nụ cười.
Ám Nô im lặng nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia.
Phải, chủ tử của nàng vốn không phải thất điện hạ mà là tam điện hạ.
Thất điện hạ mắc bệnh nổi ban, cũng là sau khi nàng tới phủ trấn quốc tướng quân tiếp tục hạ độc.
Mà lúc thất điện hạ mới sinh, đức phi cũng phái người hạ độc hắn.
Sau đó Vạn Đức hầu thu mua nô bộc trong phủ trấn quốc tướng quân, cả đám lúc nào cũng có thể hạ độc trong thức ăn của thất điện hạ.
Vì thế cứ một thời gian thất điện hạ lại phát bệnh một lần.
Xem ra thất điện hạ tới Đan Nhân Mai, sẽ không có cách nào nhìn thấy hắn phát bệnh.
Ám Nô đột nhiên nói: “Điện hạ, bệnh của thất điện hạ không có cách nào tiếp tục tái phát, ta muốn đích thân đi thu những người đó.’
“Tốt, nàng đi đi, ta chờ tin tốt của nàng!”
Tam điện hạ vội vàng tán thành.
Ám Nô một lòng hướng về hắn, hắn còn lý nào lại phản đối?
Lúc này Ám Nô tháo bỏ đồ trang sức nặng, lợi dụng bóng đêm rời khỏi phủ đệ của tam điện hạ.
Hai ngày sau, Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần dẫn theo Giang Thành Tứ rời khỏi thành Độc Hiết.
Bọn họ vừa đi, Ám Nô đã tới tiểu uyển ngoài thành Độc Hiết, ả nhắm tới không phải thất điện hạ mà là nhân thủ của Quỷ Hoàng.
Ả vẫn là quản lý thứ ba của Quỷ Hoàng, tham dự vào quá trình huấn luyện, nên ả vừa xuất hiện, quả thật có vài trăm người đồng ý đi theo ả. Ả không dẫn bọn họ về Đôn Nhạc Châu mà lựa chọn đuổi theo đánh lén thất điện hạ.
Ả càng muốn hơn là giết Quý Như Yên.
Nếu không có sự tồn tại cảu Quý Như Yên, trong mắt điện hạ sẽ không có nữ nhân. Không vì nàng ta sao thất điện hạ lại cự tuyệt mình.
Ở Thiên Độc ám vệ nữ đi theo chủ nhân, đồng nghĩa với việc là thông phòng, ngày khác chủ nhân công thành danh toại ít nhiều cũng có chức di nương.
Ả chờ đợi nhiều năm như vậy, đừng nói di nương, tới thông phòng cũng không có.
Thất điện hạ thậm chí còn muốn giết nàng, tất cả đều vì Quý Như Yên.
Đôn Nhạc Châu.
Phủ đệ của tam điện hạ Lạc Thiên Thụy, sau đêm Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần rời khỏi Đôn Nhạc Châu, hắn tới phòng của Ám Nô.
Ám Nô mặc một thân sắc tím, lộ nửa da thịt trắng nõn như ngọc.
“Ám Nô, nàng nghĩ kỹ chưa, phải làm như thế nào?”
Tam điện hạ vừa cửa đã hỏi như vậy.
Ám Nô ngẩng đầu nhìn hắn: “Điện hạ đừng vội, thiếp đã sắp xếp nhân thủ, lựa chọn một số cao thủ, chỉ cần bọn họ đều đi theo ta, như vậy tất cả đều nằm trong tay chúng ta.”
“Ám Nô, từ trước tới giờ, nàng thật sự là quý nhân của ta. Nếu không có nàng, chỉ sợ thất đệ đã sớm thoát khỏi bàn ta ta! Thật không ngờ mẫu phi hạ độc khiến hắn mắc bệnh nổi ban, hắn còn có thể nắm được Quỷ Hoàng. Nếu cho hắn thêm chút thời gian nữa, ngày sau khẳng định không nắm được kẻ này.”
Lạc Thiên Thụy lộ vẻ oán hận, không cam lòng nhìn bên ngoài cửa sổ.
Hắn rõ hơn ai hết, Hiên đế đối xử với thất đệ khác mọi người.
Chỉ là trong số các huynh đệ, không ai nguyện ý tranh giành với thất đệ. Cả đám đều thấy hắn bệnh tật, không có duyên với ngôi vị hoàng đê.s
Nhưng thất đệ nắm trong tay nhiều nhân thủ như vậy cuối cùng lại thành áo cưới cho mình, hắn đắc ý nở nụ cười.
Ám Nô im lặng nhìn khuôn mặt lạnh lùng kia.
Phải, chủ tử của nàng vốn không phải thất điện hạ mà là tam điện hạ.
Thất điện hạ mắc bệnh nổi ban, cũng là sau khi nàng tới phủ trấn quốc tướng quân tiếp tục hạ độc.
Mà lúc thất điện hạ mới sinh, đức phi cũng phái người hạ độc hắn.
Sau đó Vạn Đức hầu thu mua nô bộc trong phủ trấn quốc tướng quân, cả đám lúc nào cũng có thể hạ độc trong thức ăn của thất điện hạ.
Vì thế cứ một thời gian thất điện hạ lại phát bệnh một lần.
Xem ra thất điện hạ tới Đan Nhân Mai, sẽ không có cách nào nhìn thấy hắn phát bệnh.
Ám Nô đột nhiên nói: “Điện hạ, bệnh của thất điện hạ không có cách nào tiếp tục tái phát, ta muốn đích thân đi thu những người đó.’
“Tốt, nàng đi đi, ta chờ tin tốt của nàng!”
Tam điện hạ vội vàng tán thành.
Ám Nô một lòng hướng về hắn, hắn còn lý nào lại phản đối?
Lúc này Ám Nô tháo bỏ đồ trang sức nặng, lợi dụng bóng đêm rời khỏi phủ đệ của tam điện hạ.
Hai ngày sau, Quý Như Yên cùng Lạc Thuấn Thần dẫn theo Giang Thành Tứ rời khỏi thành Độc Hiết.
Bọn họ vừa đi, Ám Nô đã tới tiểu uyển ngoài thành Độc Hiết, ả nhắm tới không phải thất điện hạ mà là nhân thủ của Quỷ Hoàng.
Ả vẫn là quản lý thứ ba của Quỷ Hoàng, tham dự vào quá trình huấn luyện, nên ả vừa xuất hiện, quả thật có vài trăm người đồng ý đi theo ả. Ả không dẫn bọn họ về Đôn Nhạc Châu mà lựa chọn đuổi theo đánh lén thất điện hạ.
Ả càng muốn hơn là giết Quý Như Yên.
Nếu không có sự tồn tại cảu Quý Như Yên, trong mắt điện hạ sẽ không có nữ nhân. Không vì nàng ta sao thất điện hạ lại cự tuyệt mình.
Ở Thiên Độc ám vệ nữ đi theo chủ nhân, đồng nghĩa với việc là thông phòng, ngày khác chủ nhân công thành danh toại ít nhiều cũng có chức di nương.
Ả chờ đợi nhiều năm như vậy, đừng nói di nương, tới thông phòng cũng không có.
Thất điện hạ thậm chí còn muốn giết nàng, tất cả đều vì Quý Như Yên.