Edit+ Beta: Lạc Linh Đang
Gần đây chuyện cần người làm nhiều lắm, nàng cũng nhìn không đến. Nàng không phải thần, mà là người.
Huống chi so với vàng, nàng càng muốn tìm được quốc chủ Bùi Khê của Di quốc, còn có Trần hoàng hậu. Hảo hảo hỏi một chút xem hai người tra nam tiện nữ, mẫu thân nàng làm sao mà đắc tội bọn họ. Khiến bọn họ không dung nữ tử yếu đuối là nàng tồn tại!
Phương hướng Di quốc cách Đan Nhân nhai bảy ngày đường.
Nhưng bởi vì là nhóm người Quý Như Yên xuất phát, mỗi người đều là cảnh giới võ suất trở lên cho nên khi họ lên đường, so với thương nhân xuất phát tuyệt đối nhanh hơn gấp đôi.
Sau ngày thứ ba, đã xuất hiện ngọn núi đầu tiên ở sườn núi Hưng Dương.
Đám người Quý Như Yên hạ trại ở chỗ này. Túc thân vương đã phân phó những người đấy, nhiệm vụ của người đều nào đâu vào đấy.
Đều tìm địa phương nghỉ ngơi, sau đó nhóm lửa, ăn cơn lính, tiếp đến là đi nghỉ.
Lần này đội Gia Cát thần nỏ đến Di quốc tổng cộng có bảy trăm người.
Bảy trăm người họ Gia Cát, sử dụng thần nỏ cực kì thành thạo mới được chọn đến Di quốc, đánh một trận thực chiến.
Quý Như Yên nhìn Lạc Thuấn Thần, phát hiện sắc mặt của hắn đã khôi phục như thường, lúc này mới yên lòng lại.
Lạc Thuấn Thần đột nhiên hỏi Quý Như Yên, “Như Yên, ngày đó nàng làm nước trái cây là dùng thứ gì? Ngoại tổ phụ (ông ngoại) nói hương vị có phần giống ngũ độc quả.”
Quý Như Yên trong lòng cả kinh, vội vàng nói, “Đó chẳng qua là nước trái cây bình thường, ta chuẩn bị vài quả cùng một chỗ. Đoán chừng vị giác ngoại tổ phụ nhầm lẫn, ta không hề cho nước táo vào nha?”
Nói lời này, trong lòng nàng thập phần trống rỗng.
Bởi vì Cật Hóa đang ngồi trên vai nàng, nên nó trực tiếp nhận thưởng một cái liếc mắt.
Rầm rì!
Đứa nhỏ nó còn tưởng chủ nhân có bao nhiêu thành thật, căn bản là lừa người!
Trong không gian của chủ nhân có vô cùng nhiều ngũ độc quả!
Hơn nữa mỗi ngày nó đều ăn một cái đây!
Song, có thứ tốt, Cật Hóa tự nhiên sẽ không chia sẻ cùng người khác.
Quý Như Yên từng nói với nó, không được nói bất cứ thứ gì về chuyện không gian, cho nên nó chỉ có thể không hé miệng nói.
Tiểu gia hỏa nhìn bốn phía, sau đó vù một tiếng không thấy bóng đâu.
Quý Như Yên thấy tình trạng đó, vội nói với Lạc Thuấn Thần, “Ta đi xem Cật Hóa, không biết nó phát hiện cái gì.”
“Ừ, đi đi. Cẩn thận một chút.”
Lạc Thuấn Thần mỉm cười, gật đầu đồng ý.
Thần sắc Quý Như Yên vừa rồi, phương hướng nàng đi rõ ràng không đúng.
Bất quá nàng đã gạt, hắn sẽ không hỏi lại chuyện này.
Một ngày nào đó, thời điểm nàng muốn nói, tự nhiên sẽ nói với hắn.
Đi về hướng Túc thân vương, hai đại nam nhân bắt đầu thương nghị vấn đề chiến sách.
Rất nhiều chiến thuật là căn cứ từ địa hình, sau đó mới đề ra phương án thích hợp, tiếp đến mới có thể bắt tay vào chỉ thị hành động.
Bởi vì bọn họ chỉ có một cơ hội, sẽ phải nghĩ tốt tuyến đường rút lui.
Bởi vậy cũng rất thử thách kinh nghiệm của tướng soái.
Túc thân vương cho bảy trăm người an bài ba phương hướng đào thoát, trong đó đều có người chỉ huy, lần lượt là Túc thân vương, Lạc Thuấn Thần, Lạc Chính Bình.
Vậy nên ngũ hoàng tử Lạc Chính Bình cũng bị gọi qua đây. Sau đó Túc thân vương chỉ điểm cho hắn một lát, đảm bảo không có bất cứ vấn đề gì, lúc này mới yên lòng.
Ăn xong bữa tối, Quý Như Yên vẫn chưa về.
Lạc Thuấn Thần không khỏi có chút lo lắng, “Túc vương thúc, ta ra ngoài tìm Như Yên, không biết nàng ấy có gặp nguy hiểm hay không.”
“Ngươi đừng đi, nàng sẽ gặp nguy hiểm gì? Nàng cũng không phải tiểu hài tử, huống chi nàng theo tiểu thú kia ra ngoài, có gì phải lo lắng.”
Gần đây chuyện cần người làm nhiều lắm, nàng cũng nhìn không đến. Nàng không phải thần, mà là người.
Huống chi so với vàng, nàng càng muốn tìm được quốc chủ Bùi Khê của Di quốc, còn có Trần hoàng hậu. Hảo hảo hỏi một chút xem hai người tra nam tiện nữ, mẫu thân nàng làm sao mà đắc tội bọn họ. Khiến bọn họ không dung nữ tử yếu đuối là nàng tồn tại!
Phương hướng Di quốc cách Đan Nhân nhai bảy ngày đường.
Nhưng bởi vì là nhóm người Quý Như Yên xuất phát, mỗi người đều là cảnh giới võ suất trở lên cho nên khi họ lên đường, so với thương nhân xuất phát tuyệt đối nhanh hơn gấp đôi.
Sau ngày thứ ba, đã xuất hiện ngọn núi đầu tiên ở sườn núi Hưng Dương.
Đám người Quý Như Yên hạ trại ở chỗ này. Túc thân vương đã phân phó những người đấy, nhiệm vụ của người đều nào đâu vào đấy.
Đều tìm địa phương nghỉ ngơi, sau đó nhóm lửa, ăn cơn lính, tiếp đến là đi nghỉ.
Lần này đội Gia Cát thần nỏ đến Di quốc tổng cộng có bảy trăm người.
Bảy trăm người họ Gia Cát, sử dụng thần nỏ cực kì thành thạo mới được chọn đến Di quốc, đánh một trận thực chiến.
Quý Như Yên nhìn Lạc Thuấn Thần, phát hiện sắc mặt của hắn đã khôi phục như thường, lúc này mới yên lòng lại.
Lạc Thuấn Thần đột nhiên hỏi Quý Như Yên, “Như Yên, ngày đó nàng làm nước trái cây là dùng thứ gì? Ngoại tổ phụ (ông ngoại) nói hương vị có phần giống ngũ độc quả.”
Quý Như Yên trong lòng cả kinh, vội vàng nói, “Đó chẳng qua là nước trái cây bình thường, ta chuẩn bị vài quả cùng một chỗ. Đoán chừng vị giác ngoại tổ phụ nhầm lẫn, ta không hề cho nước táo vào nha?”
Nói lời này, trong lòng nàng thập phần trống rỗng.
Bởi vì Cật Hóa đang ngồi trên vai nàng, nên nó trực tiếp nhận thưởng một cái liếc mắt.
Rầm rì!
Đứa nhỏ nó còn tưởng chủ nhân có bao nhiêu thành thật, căn bản là lừa người!
Trong không gian của chủ nhân có vô cùng nhiều ngũ độc quả!
Hơn nữa mỗi ngày nó đều ăn một cái đây!
Song, có thứ tốt, Cật Hóa tự nhiên sẽ không chia sẻ cùng người khác.
Quý Như Yên từng nói với nó, không được nói bất cứ thứ gì về chuyện không gian, cho nên nó chỉ có thể không hé miệng nói.
Tiểu gia hỏa nhìn bốn phía, sau đó vù một tiếng không thấy bóng đâu.
Quý Như Yên thấy tình trạng đó, vội nói với Lạc Thuấn Thần, “Ta đi xem Cật Hóa, không biết nó phát hiện cái gì.”
“Ừ, đi đi. Cẩn thận một chút.”
Lạc Thuấn Thần mỉm cười, gật đầu đồng ý.
Thần sắc Quý Như Yên vừa rồi, phương hướng nàng đi rõ ràng không đúng.
Bất quá nàng đã gạt, hắn sẽ không hỏi lại chuyện này.
Một ngày nào đó, thời điểm nàng muốn nói, tự nhiên sẽ nói với hắn.
Đi về hướng Túc thân vương, hai đại nam nhân bắt đầu thương nghị vấn đề chiến sách.
Rất nhiều chiến thuật là căn cứ từ địa hình, sau đó mới đề ra phương án thích hợp, tiếp đến mới có thể bắt tay vào chỉ thị hành động.
Bởi vì bọn họ chỉ có một cơ hội, sẽ phải nghĩ tốt tuyến đường rút lui.
Bởi vậy cũng rất thử thách kinh nghiệm của tướng soái.
Túc thân vương cho bảy trăm người an bài ba phương hướng đào thoát, trong đó đều có người chỉ huy, lần lượt là Túc thân vương, Lạc Thuấn Thần, Lạc Chính Bình.
Vậy nên ngũ hoàng tử Lạc Chính Bình cũng bị gọi qua đây. Sau đó Túc thân vương chỉ điểm cho hắn một lát, đảm bảo không có bất cứ vấn đề gì, lúc này mới yên lòng.
Ăn xong bữa tối, Quý Như Yên vẫn chưa về.
Lạc Thuấn Thần không khỏi có chút lo lắng, “Túc vương thúc, ta ra ngoài tìm Như Yên, không biết nàng ấy có gặp nguy hiểm hay không.”
“Ngươi đừng đi, nàng sẽ gặp nguy hiểm gì? Nàng cũng không phải tiểu hài tử, huống chi nàng theo tiểu thú kia ra ngoài, có gì phải lo lắng.”