Cuộc sống của em cũng dần ổn định lại, vẫn là công cuộc trả nợ, vẫn phải chịu hành từ cô em gái hờ Vi vịt. Cứ nghĩ sẽ nhẹ nhanh trôi như vậy, nhưng cho đến ngày 20-10, sao vào ngày này tôi lại nhớ về em, về những yêu thương tôi đã dành cho em, từ sự bắt đầu của tình yêu trẻ con do em bắt đầu và cũng chính em là người kết thúc. Nhưng cố bỏ qua cái kí ức đó. Chuẩn bị một cho một ngày vất vả đây. Nhưng thực sự, biến cố lại đến từ ngày này.
Đầu tiên là ngày 19 gọi về quê cho một bà chị người quen có shop hoa đặt hoa gửi cho mẹ và bé Linh đã. Xong chạy đi mua đủ cho D,H,T,V và Nhi. Chả biết nên mua như thế nào nên quất tạm đồng bộ 5 bó hoa ly trắng giống nhau cho lành nhưng cố lấy ba bó giấy xanh lá cho T, V và H. Lấy một bó giấy gói đỏ cho D và lấy một bó xanh băng cho N. Thôi thì cô em gái T trước, mua về là 15h ngày 19, nhưng thôi cứ tặng đã, dù gì làm người tặng đầu tiên cho nó máu. Lên phòng gõ cửa có tiếng thưa mà 5p sau mới ra mở, T vừa mở cửa ra thì mình đưa luôn bó hoa lên che mặt.
- Gì vậy anh P?
- Hì. Tặng cô em gái quà sớm nhân ngày 20-10 nha. Quà sớm một ngày nhưng đừng chê ha.
- Vâng cám ơn anh. Hoa đẹp lắm, em thích lắm.
- Mà anh cũng xin lỗi nha. Bố mẹ gửi anh chăm sóc mà không quan tâm gì đến em trong thời gian qua.
- Dạ không sao đâu anh. Mà là tại em tự yên lên làm gánh nặng cho anh mà.
- Không sao nhưng anh vô tâm quá.
- Thì em vẫn ổn mà.
- Thôi anh về đây.
- Dạ.
Đã xong, vạn sự khởi đầu nan. Chắc sẽ nhẹ nhành thôi.
Giờ quay ra tặng H, gõ cửa rồi mới nhớ ra là H còn chị gái, thôi ngoài dự kiến cmnr.Đưa vội bó hoa ra sau lưng nhưng may thay là H mở cửa, ngó vào thì chắc chỉ có H ở nhà, đưa bó hoa ra trước mặt H rồi chúc:
- Chúc H ngày càng xinh đẹp hoc giỏi, gặp nhiều may mắn nha.
- Gì vậy? Sao lại tặng mình?
- Thì 20-10.
- Nhưng sao tặng mình?
- Thì chẳng nhẽ bạn bè thì không được tặng hoa à?
- Hì đúng ha.
- Vậy 20-10 vui vẻ nha.
- Hì cám ơn P nha. Mà nay mới 19-10 mà?
- Thì là quà chúc sớm. Sợ mai H nhiều quà quá lại không nhận của P thôi.
- Không đâu mà, H nhận mà.
- Vậy thôi mình về đây, còn nhiều việc mà.
Vậy là xong người thứ hai. Nhanh hơn mình tưởng, nhưng như vậy càng tốt.
Giờ đến ở xa. Vi vịt, cô em gái này thì chắc cũng nhanh thôi, bấm máy gọi số V.
- Dạ hai gọi gì á?
- Thì hỏi xem cô em gái yêu quý đang làm gì đó.
- Dạ út đang ở nhà coi TV này, chán chết à.
- Vậy muốn hết chán không. Xong cười gian, nhưng có lẽ cô vịt này không hiểu ý troll mà tưởng em dủ đi chơi luôn.
- Hai qua đón út đi chơi hả?
- Vậy chị với mẹ V đâu?
- Họ đi hết rồi á. Út ở nhà một mình nè. Sao vậy hai?
- Không. Nhưng có bất ngờ cho cô em gái đây. Ở nhà đi lát anh qua.
- Dạ, nhanh nhanh nha hai.
Về phòng chỉnh trang lại nhan sắc xong chọn lấy một bó hoa giấy gói xanh lá. Rồi chạy luôn qua nhà V.
V đang đứng trước cổng rồi. Vẫn cái dáng ngô ngố ấy, em nhẹ bước vòng ra sau V rồi đưa bó hoa ra trước mặt V. Cô bé nhìn bó hoa rồi quay lại nhìn em. Trong thoáng chốc ngạc nhiên rồi lại hoe hoe mắt.
- Sao vậy quà sớm mà không thích hay sao? Hay đưa trả đây mai tặng sau nhá? Em troll
- Hì hai tặng là nhất rồi. Út thích lắm ý.
- Vậy chúc cô em gái ngày 20-10 vui vẻ, hạnh phúc và ngày càng xinh đẹp nha.
- Dạ cảm ơn hai.
Nhìn V cứ mân mê bó hoa tồi hít hà mà tôi cũng thấy vui phần nào, một cô bé ngây thơ hồn nhiên. Đang mải suy nghĩ và ngắm cô bé trong lốt thiếu nữ ấy thì V gọi về thực tại.
- Hai!
- Hả?
- Dù thế nào cũng giữ cho út một vị trí bên cạnh hai nhớ. Út không cần phải là người hai yêu, nhưng út muốn được hai quan tâm. Ít nhất là như hiện tại nha hai.
- Vâng ạ. Cô em gái ngố của tôi.
- Hì hì. Vi cười như đứa trẻ con. Dễ thương thật, nhưng cứ như vậy thôi. Đừng yêu tôi làm gì cho khổ.
- Thôi anh tặng quá chắc là sớm nhất cho cô em gái đó nha. Giờ về đây bye em.
- Dạ, bye hai nha.
Quay xe về luôn, nhưng đi mãi tới tận khúc cua tôi vẫn nhìn thấy bóng dáng bé nhỏ ấy đứng dõi theo tôi. Không phải tôi vô tâm lạnh lùng, mà là tôi không xứng. Không dám chắc là sẽ đen lại hạnh phúc cho ai cả.
Đã xong cho 3 người con gái, giờ còn hai nàng kia, D thì dù gì cũng đang là danh nghĩa người yêu nên sẽ đợi đúng vừa qua nửa đêm sẽ tặng cho nó ý nghĩa. Nhắn cho D một tin là sẽ có bất ngờ lúc nửa đêm cho chắc, nhỡ mà qua mà không gọi được ghì đến bách nhục xuyên t rym.
Cái khó là N kìa, không biết sau mọi chuyện có chịu nhận không, mà sẽ tặng như thế nào? Ở đâu cơ chứ.... Cứ mải suy nghĩ như vậy mà ngủ quên lúc nào không biết, cũng may có cài báo thức từ 22h30' nên dậy chuẩn bị sẵn sàng rồi phóng qua nhà D chờ giờ đẹp.
Cuộc sống của em cũng dần ổn định lại, vẫn là công cuộc trả nợ, vẫn phải chịu hành từ cô em gái hờ Vi vịt. Cứ nghĩ sẽ nhẹ nhanh trôi như vậy, nhưng cho đến ngày -, sao vào ngày này tôi lại nhớ về em, về những yêu thương tôi đã dành cho em, từ sự bắt đầu của tình yêu trẻ con do em bắt đầu và cũng chính em là người kết thúc. Nhưng cố bỏ qua cái kí ức đó. Chuẩn bị một cho một ngày vất vả đây. Nhưng thực sự, biến cố lại đến từ ngày này.
Đầu tiên là ngày gọi về quê cho một bà chị người quen có shop hoa đặt hoa gửi cho mẹ và bé Linh đã. Xong chạy đi mua đủ cho D,H,T,V và Nhi. Chả biết nên mua như thế nào nên quất tạm đồng bộ bó hoa ly trắng giống nhau cho lành nhưng cố lấy ba bó giấy xanh lá cho T, V và H. Lấy một bó giấy gói đỏ cho D và lấy một bó xanh băng cho N. Thôi thì cô em gái T trước, mua về là h ngày , nhưng thôi cứ tặng đã, dù gì làm người tặng đầu tiên cho nó máu. Lên phòng gõ cửa có tiếng thưa mà p sau mới ra mở, T vừa mở cửa ra thì mình đưa luôn bó hoa lên che mặt.
- Gì vậy anh P?
- Hì. Tặng cô em gái quà sớm nhân ngày - nha. Quà sớm một ngày nhưng đừng chê ha.
- Vâng cám ơn anh. Hoa đẹp lắm, em thích lắm.
- Mà anh cũng xin lỗi nha. Bố mẹ gửi anh chăm sóc mà không quan tâm gì đến em trong thời gian qua.
- Dạ không sao đâu anh. Mà là tại em tự yên lên làm gánh nặng cho anh mà.
- Không sao nhưng anh vô tâm quá.
- Thì em vẫn ổn mà.
- Thôi anh về đây.
- Dạ.
Đã xong, vạn sự khởi đầu nan. Chắc sẽ nhẹ nhành thôi.
Giờ quay ra tặng H, gõ cửa rồi mới nhớ ra là H còn chị gái, thôi ngoài dự kiến cmnr.Đưa vội bó hoa ra sau lưng nhưng may thay là H mở cửa, ngó vào thì chắc chỉ có H ở nhà, đưa bó hoa ra trước mặt H rồi chúc:
- Chúc H ngày càng xinh đẹp hoc giỏi, gặp nhiều may mắn nha.
- Gì vậy? Sao lại tặng mình?
- Thì -.
- Nhưng sao tặng mình?
- Thì chẳng nhẽ bạn bè thì không được tặng hoa à?
- Hì đúng ha.
- Vậy - vui vẻ nha.
- Hì cám ơn P nha. Mà nay mới - mà?
- Thì là quà chúc sớm. Sợ mai H nhiều quà quá lại không nhận của P thôi.
- Không đâu mà, H nhận mà.
- Vậy thôi mình về đây, còn nhiều việc mà.
Vậy là xong người thứ hai. Nhanh hơn mình tưởng, nhưng như vậy càng tốt.
Giờ đến ở xa. Vi vịt, cô em gái này thì chắc cũng nhanh thôi, bấm máy gọi số V.
- Dạ hai gọi gì á?
- Thì hỏi xem cô em gái yêu quý đang làm gì đó.
- Dạ út đang ở nhà coi TV này, chán chết à.
- Vậy muốn hết chán không. Xong cười gian, nhưng có lẽ cô vịt này không hiểu ý troll mà tưởng em dủ đi chơi luôn.
- Hai qua đón út đi chơi hả?
- Vậy chị với mẹ V đâu?
- Họ đi hết rồi á. Út ở nhà một mình nè. Sao vậy hai?
- Không. Nhưng có bất ngờ cho cô em gái đây. Ở nhà đi lát anh qua.
- Dạ, nhanh nhanh nha hai.
Về phòng chỉnh trang lại nhan sắc xong chọn lấy một bó hoa giấy gói xanh lá. Rồi chạy luôn qua nhà V.
V đang đứng trước cổng rồi. Vẫn cái dáng ngô ngố ấy, em nhẹ bước vòng ra sau V rồi đưa bó hoa ra trước mặt V. Cô bé nhìn bó hoa rồi quay lại nhìn em. Trong thoáng chốc ngạc nhiên rồi lại hoe hoe mắt.
- Sao vậy quà sớm mà không thích hay sao? Hay đưa trả đây mai tặng sau nhá? Em troll
- Hì hai tặng là nhất rồi. Út thích lắm ý.
- Vậy chúc cô em gái ngày - vui vẻ, hạnh phúc và ngày càng xinh đẹp nha.
- Dạ cảm ơn hai.
Nhìn V cứ mân mê bó hoa tồi hít hà mà tôi cũng thấy vui phần nào, một cô bé ngây thơ hồn nhiên. Đang mải suy nghĩ và ngắm cô bé trong lốt thiếu nữ ấy thì V gọi về thực tại.
- Hai!
- Hả?
- Dù thế nào cũng giữ cho út một vị trí bên cạnh hai nhớ. Út không cần phải là người hai yêu, nhưng út muốn được hai quan tâm. Ít nhất là như hiện tại nha hai.
- Vâng ạ. Cô em gái ngố của tôi.
- Hì hì. Vi cười như đứa trẻ con. Dễ thương thật, nhưng cứ như vậy thôi. Đừng yêu tôi làm gì cho khổ.
- Thôi anh tặng quá chắc là sớm nhất cho cô em gái đó nha. Giờ về đây bye em.
- Dạ, bye hai nha.
Quay xe về luôn, nhưng đi mãi tới tận khúc cua tôi vẫn nhìn thấy bóng dáng bé nhỏ ấy đứng dõi theo tôi. Không phải tôi vô tâm lạnh lùng, mà là tôi không xứng. Không dám chắc là sẽ đen lại hạnh phúc cho ai cả.
Đã xong cho người con gái, giờ còn hai nàng kia, D thì dù gì cũng đang là danh nghĩa người yêu nên sẽ đợi đúng vừa qua nửa đêm sẽ tặng cho nó ý nghĩa. Nhắn cho D một tin là sẽ có bất ngờ lúc nửa đêm cho chắc, nhỡ mà qua mà không gọi được ghì đến bách nhục xuyên t rym.
Cái khó là N kìa, không biết sau mọi chuyện có chịu nhận không, mà sẽ tặng như thế nào? Ở đâu cơ chứ.... Cứ mải suy nghĩ như vậy mà ngủ quên lúc nào không biết, cũng may có cài báo thức từ h' nên dậy chuẩn bị sẵn sàng rồi phóng qua nhà D chờ giờ đẹp.