Xem lại thì là tin nhắn từ đêm hôm qua.@@
"Mai vk đi với bố mẹ không gặp được ck rồi"
Ơ cay. Thế giờ anh biết làm sao???
Và sáng kiến đã được lập ra. Chạy qua.....coffee, từ việc nghĩ đến việc thực thi nó cách nhau mất 30' vscn cộng thêm thời gian chạy sang.
Và khi vừa chạy sang đến nơi thì lại có điện thoại. Là Nhi.
- Ckkkkkkk
- Gì?
- Ck sao vậy?
- Đi chơi vui không?
- Không, giờ sang đón vk đi.
- Đi đâu, người quen bố mẹ gọi tôi làm gì?
- Thì bố mẹ bảo vk không cần đi. Ck qua đón vk ha.
- Không, chán rồi.
- Đi mà, cho vk đi chơi cùng đi mà.
- Đi ngồi uống coffee này, đi không?
- Đi đâu cũng được hết á.
- Một cuốc xe ôm 100k.
- Hông trả.
- Không trả bắt luôn cả người.
- Bắt đi, vk mách bố mẹ.
- Không sợ.
- Vậy thì vk.....vk....khóc luôn.
- Dạ em sợ chị rồi, em sang đây.
- Ngoan. Hihi
Chạy sang đón Nhi. Nàng vẫn đang đứng cùng hai bậc song thân.
- Con chào.....hai.
- Hai gì? Bố mẹ là không được gộp chung. Nhạc phụ
- Dạ con chào bố mẹ.@@
- Đấy thế là mất hẳn con gái rồi ông ơi. Nhạc mẫu
- Tôi cũng biết rồi, thôi hai thằng già mình không được cản trở hai đứa trẻ nó đâu. @@
- Bố mẹ. Con vẫn là con của bố mẹ mừk.
- Vâng còn là con nhà thông gia nữa rồi.
- Con còn ở với bố mẹ lâu mà.
- Tôi nhận trông hộ chứ gì.@@
- Hì, thôi bọn con đi ha?
- Hai đứa đi cẩn thận.
- Con chào bố mẹ. Cả hai đồng thanh rồi cũng nhìn nhau cười. Hài
Chào song nhạc đi được một đoạn Nhi mới ghé lên nói.
- Ck thấy bố mẹ thế nào?
- Là sao?
- Ck cảm thấy họ thế nào?
- Thì cũng như bố mẹ ck.
- Bố mẹ ck giống bố mẹ vk.
- Chắc thế, khá thoải mái.
- Vk bằng tuổi ck.
- Ừ, sao vậy?
- SAO CÁI GÌ CK CŨNG HƠN VK HẾT VẬY? Nhi nói như hét vào tai tôi
- Ax đồ hấp nầy.
- Từ hôm qua đến giờ toàn nghe bố mẹ khen ck rồi chê vk hết á.
- Ai bảo hấp.
- Hứ. Hix hix
- Vk hiểu khác đi xem sao?
- Là sao ạ?
- Là tại vì mình sinh ra cho nhau.@@
- Dạ.
- Thì ck muốn chở che bảo vệ, còn vk hâm hấp vụng về nên ck bù trừ cho vk.@@
- Ờ........mà ai hâm hấp hả? Đấm chít giờ.
- Đấm đi xem bố mẹ tha cho không, ha ha
- Muốn chít hả.....ơ Duyên kìa.
Duyên thật sao? Cô bạn mà thực sự đã giúp mình quá nhiều rồi bỏ đi không hề báo trước, giờ xuát hiện cũng đột ngột như lúc đi.
- Qua với D nhớ?
- Sao phải hỏi vk.
- Vì.....
- Vk biết D như thế nào với ck mà, ck không qua vk mới giận đó.
- Vk tôi, ngoan anh thương.
Vòng xe đi sang bên rồi chỉ từ từ đi sau. Vâng, nàng đang đeo rai phone rồi tản bộ ngắm đường. Mình cũng định đi sau lát nữa nhưng Nhi ngồi sau véo.
- Tui cho gặp chứ hông cho ngắm người ta đâu.
- Chị ghen ạ?
- Thì sao? Ck tui tui có quyền.
- Yêu thế cơ.
- Xí.
Đeo khẩu trang rồi đeo kình đen, vòng lên chặn trước Duyên. Tưởng doạ được nàng ai ngờ nàng phóng lên ôm cổ hôn má cái rồi gọi "ck". Thôi chết tôi rồi, sắp tết rồi có khi vẫn không về được với mẹ đay.
- Làm gì ck tui đó. Nhi gắt.@@
- Tui vk cả nha.
- Hông, tui cả.
- Tui trước mà.
- Tui tui......ck.
- Thôi hai chị tha em. Mà D, có gì muốn nói chứ?
- Muốn nói nhiều lắm á, nhưng Nhi phải nhường ck cho tui hôm nay cơ.
- Không được, chúng tôi có vài ngày tết thôi đó.
- Sao lại vài ngày?
- Vk sắp hợp pháp của anh vào Đà Lạt rồi.
- Vậy thì em cam chịu làm bồ nhí ở đây nè.
- Tui giết đó, mà sao lại....
- Tui về đây cướp ck nè. Bố mẹ thấy tôi không hợp ở đó nên cho về luôn rồi.
- Ckkkkkkkkkkkk. Thử léng phéng nhá.
- Không giữ được đâu, giờ tui cả.
- Không tui cả, D bồ thôi, không thì vk hai.
- Không, tui về gặp bố mẹ trước mờ.
- Không chịu đâu ck. Nhi xụ mặt.
- Hai chị bớt trẻ con dùm em. Không em kiếm thêm cô nữa cho cãi nhau giờ.
- AAAAAAAAAAAAAAAA. Sao tự nhiên hai nàng đồng lòng vậy? Cùng hiệp lực mỗi người một bên hông một bên tai.
Xong nhìn mình như vậy hai nàng còn ôm nhau cười nữa chứ.
- Tôi dỗi rồi, giờ hai người đi mà đi chơi với nhau.
- Thử xem. Lại đồng thanh.
Vậy là tự nhiên thành bảo vệ, bốc vác....kiêm đủ thứ cho hai tiểu thư. Mà sao hai nàng cãi nhau mãi vậy mà đến lúc hành mình thì lại thân nhau mà hiệp lực vậy nhỉ?
Đến trưa thì hai nàng tự nhiên giở bệnh, vừa về nhà thì chạy lại đấm lưng bóp vai cho mình.
- Hai chị có việc gì không vừa lòng thì cứ nói ra đi cho em đỡ sợ, chứ làm thế này hại tim em lắm.
- Mai về thăm bố mẹ nhớ? Cả hai tiếp tục đồng thanh.
- Bố mẹ ai.
- Bố mẹ ck tụi tui.
- Không.
- Sao ạ?
- Tui chỉ thăm bố mẹ tui thôi.
- Đi hả? Cả bố mẹ vk nữa đó. Nhi hấp háy mắt.
- Không, sáng giờ tôi mệt quá, mai không có sức đi đâu cả.
- Để vk đấm lưng cho. Nhi
- Vk bóp vai. D
- Thế ai cả ai hai rồi?
- Cả hai cùng là cả. Tập trước hay sao ý, đồng thanh nãy giờ.
Đấm lưng một lúc hai nàng chán quá hay sao ý cứ ngồi buộc tóc vẽ môi bôi phấn cho tôi. Mình thì nản với việc chống đối hai nàng rồi lằm ngủ tạm. Cho đến khi nghe thấy tiếng chụp ảnh.
- Hai tên kia, hành hạ thế nào mặc kệ, nhưng xoá ngay cho ta.
- Không xoá. Vẫn đồng thanh.
- A láo nhỉ? Định chạy ra nhưng ôi thôi, hai nàng đã trói tôi vào ghế.
- Làm gì được tụi tui.
- Có ngon chốt cửa vào để tôi.....khóc. Tôi gài.
- Sợ gì. Và hai nàng chốt cửa lại thật.
Trói vậy thì nhát một. Căng tay giật bật hai bên đầu dây đang buộc vào mấu. Chạy lại túm tay cả hai.
- Hix hix, đau tay vk nè.
- Giao hàng thì thả người.
- Không được.
- Quân đâu, mang đao ra đây.
- Không có quân mà cũng không có đao đâu. Cái lông ở nhà vk vứt đi nữa rồi. Nhi cười tươi.
- Bây giờ xử công khai luôn này. Ai muốn đi trước.
- Thôi, Vk mới đi xa về cho vk đi sau. D
- Không, đi xa về thì càng phải hiếu khách ck nhỉ?
- Bây giờ muốn khoan hồng thì phải giao hàng và hối lộ thêm.
- Vk đưa nè. Nhi
- Hối lộ nữa.
- Nè. Xong nhón chân hôn má tôi.
- Vk ngoan.
- Vk nữa. D
- Hối lộ khác đi xem nào.
- Vậy không công bằng. D
- Ai bảo không chịu sớm. Nhi
- Vậy thì tui chịu. D
Nàng nhón lên hôn môi tôi luôn.
- Á ăn gian. Nhi
- Ai bảo chịu trước. D
Và hai nàng lại loạn xị lên. Mình cũng đang muốn trêu nên ra ngoài khoá cửa cho hai nàng ở mhaf rồi ra quán coffe ngồi.