Về nhà thì mọi người cũng đã đi hết rồi, chỉ còn bên nhà Nhi và nhà ông L. Xong mẹ ới vào nói chuyện riêng.
Đưa cho mình một lá thư nhưng hỏi chặn đầu đã.
- Cái Duyên là sao với mày?
- Cũng tuỳ mẹ nghĩ, nhưng giờ là bạn.
- Chắc chứ?
- 100%.
- Nhớ đấy.
- Vâng, nhưng có chuyện gì ạ?
- Tao chỉ hơi thấy nghi thôi. Cái đó là nó gửi cho mày đấy.
Xong mẹ ra ngoài mình ở lại đọc lá thư.
" Ck à.
Giờ vk đã quyết định là vẫn gọi như vậy, biết là ck với Nhi rồi nên vk không thể. Nhưng vk có quyền đó đúng không?
Lần này vk chỉ về nài ngày thôi, vài hôm nữa vk bay về bên đó rồi. Cũng chỉ làm phiền hai người thế thôi vk còn phải đi chào họ hàng nữa. Tết mà.
Không có gì tâm sự đâu, nhưng trong thời gian qua vk biết là vk không thể quên ck như dự tính được, giờ vk sẽ không cố quên nữa mà luôn giữ một vị trí cho ck. Cũng đừng quên vk đó."
Ngắn gọn nhưng vẫn lại là một lần lặng lẽ ra đi, có lẽ nàng thích như vậy.
Cũng đành chịu thôi, níu kéo cũng chỉ nên dừng ở mức bạn bè phải không. Và lại càng không nên giữ mãi bên mình.
Trở lại với mọi người thì cơm canh đã chuẩn bị sẵn. Ngồi vào bàn thì nháy Nhi cho sang ngồi với hai bậc mẫu hậu. Nàng hấp lại cứ lo cuống lên đến nỗi toii phải nói nhỏ là sang đấy để lấy lòng hai mẹ thì nàng mới dám sang.
Tối tất cả ngồi quây quần xem hết táo quân xong rồi cho phép đi chơi riêng, nhưng nhất định phải về sau ông L vì cho ông ý xông nhà.
Ra đến cửa ông L lại gọi với lại.
- Ê cậu em chờ anh đi cùng.
Nhìn lại thì có cả Vi. Xong ông chạy lên kéo mình ra nói chuyện riêng.
- Cậu lát trông Vi giúp anh.
- Không bao giờ, anh muốn riêng tư thì em cũng vậy thôi.
- Vợ chồng anh mới cưới mà đây là xuân đầu tiên đó.
- Vk em xong về Đà Lạt kìa, chưa biết được bao nhiêu xuân nữa đấy.
- Nhưng Vi đi với cậu tiện hơn.
- Tiện. Tiện cho anh à?
Nhưng thôi rồi, cô vk hấp của tôi đã khoác tay Vi rồi, thế này thì đi chơi riêng cái lỗi gì?
- Nhớ để ý nó giúp anh. Ông L cười đểu đéo chịu được.
- Thù này em sẽ trả.
- Để sau đã, anh sắp làm bố rồi.
- Chắc không?
- Mới khám về mà. Cậu biết đầu tiên đấy, mọi người thì để mai đầu năm thông báo luôn.
- Nhớ vụ hứa đấy. He he
- Rồi.
Xong lại dẫn hai đại ca đi chơi. Trời ơi đây là đi chơi với người yêu đêm giao thừa hả trời. Tay người yêu còn cách xa cả mét nữa mà. Vi ơi em thương anh thì trả vk cho anh.
Đang buồn như chó cắn thì đúng là vớ được ít nước rửa chân mà. Phía ngay trước đúng là hai thằng Q,H với Hằng kia mà. Gọi ngay bọn nó lại, lát gửi thằng H rồi lại chỉ hai vk ck ta.@@
Giờ là 6 mạng, 3 trai 3 gái nhưng chỉ có mỗi một đôi.@@.
Khá sớm cả đám lại kéo nhau đi ăn linh tinh, nhân lúc nhớ luôn thằng H trông giúp Vi. Nó thì mừng như gặp bác hồ rồi. Đang lo một mình nhắm pháo hoa giờ tự dưng có người đẹp đi cùng mà lại.
Xong xuôi dặn Vi về cùng nó rồi dắt Nhi đi lẻ. Lần này thực sự là tay trong tay đi rồi.
- Ck.
- Hả?
- Vk thích gọi thôi.
- Hâm.
- Mình sẽ mãi như vậy chứ?
- Không, sao thế được.
- Hả?
- Giờ là người yêu thôi. Đến lúc tôi còn rước về làm vk mà.
- Dạ hì.
Xong đến điểm bắn pháo, may là nhờ được ông anh nên được chui vào tận khu bắn.
Quên cì vẫn sớm, chẳng nhẽ ngồi không. Dặn Nhi ở lại rôi chạy đi mua ít đồ ăn vặt với nước ngọt.
Nhưng mình tính đéo bao giờ như đồng hồ tính được. Lách mãi để ra ngoài rồi chạy đi mua, đến lúc chen vào mới thấy cái ngu của mình vì giờ chen khó như lên trời. Sau một hồi chen lấn và sử dụng một số skill từ khuỷu tay, vai và chân thì vẫn muộn một lúc vì đã bắn pháo hoa mất rồi. Từ sau nhìn Nhi lặng lẽ ngắm pháo hoa nhưng lại mang chút buồn mà thấy có lỗi quá, nhẹ nhàng từ phía sau ôm em. Nhi quay lại rồi chợt cười ôm rúc vào ngực tôi. Và cứ như vậy mặc cho pháo hoa vẫn vang lên, tôi nhẹ nâng cằm Nhi lên trao một nụ hôn thật sâu...
Khi vừa dứt thì nàng lại đấm tôi thùm thụp.
- Biết người ta vừa lo vừa sợ thế nào không hả?
- Vậy em biết anh còn gấp mười lần như vậy không?
Xong lại ôm em vào lòng, ôm thật chặt như sợ buông ra em sẽ trốn đi vậy. Chỉ vậy thôi, một đêm giao thừa hạnh phúc hơn mọi giao thừa khác.
Về nhà thì mọi người cũng đã đi hết rồi, chỉ còn bên nhà Nhi và nhà ông L. Xong mẹ ới vào nói chuyện riêng.
Đưa cho mình một lá thư nhưng hỏi chặn đầu đã.
- Cái Duyên là sao với mày?
- Cũng tuỳ mẹ nghĩ, nhưng giờ là bạn.
- Chắc chứ?
- %.
- Nhớ đấy.
- Vâng, nhưng có chuyện gì ạ?
- Tao chỉ hơi thấy nghi thôi. Cái đó là nó gửi cho mày đấy.
Xong mẹ ra ngoài mình ở lại đọc lá thư.
" Ck à.
Giờ vk đã quyết định là vẫn gọi như vậy, biết là ck với Nhi rồi nên vk không thể. Nhưng vk có quyền đó đúng không?
Lần này vk chỉ về nài ngày thôi, vài hôm nữa vk bay về bên đó rồi. Cũng chỉ làm phiền hai người thế thôi vk còn phải đi chào họ hàng nữa. Tết mà.
Không có gì tâm sự đâu, nhưng trong thời gian qua vk biết là vk không thể quên ck như dự tính được, giờ vk sẽ không cố quên nữa mà luôn giữ một vị trí cho ck. Cũng đừng quên vk đó."
Ngắn gọn nhưng vẫn lại là một lần lặng lẽ ra đi, có lẽ nàng thích như vậy.
Cũng đành chịu thôi, níu kéo cũng chỉ nên dừng ở mức bạn bè phải không. Và lại càng không nên giữ mãi bên mình.
Trở lại với mọi người thì cơm canh đã chuẩn bị sẵn. Ngồi vào bàn thì nháy Nhi cho sang ngồi với hai bậc mẫu hậu. Nàng hấp lại cứ lo cuống lên đến nỗi toii phải nói nhỏ là sang đấy để lấy lòng hai mẹ thì nàng mới dám sang.
Tối tất cả ngồi quây quần xem hết táo quân xong rồi cho phép đi chơi riêng, nhưng nhất định phải về sau ông L vì cho ông ý xông nhà.
Ra đến cửa ông L lại gọi với lại.
- Ê cậu em chờ anh đi cùng.
Nhìn lại thì có cả Vi. Xong ông chạy lên kéo mình ra nói chuyện riêng.
- Cậu lát trông Vi giúp anh.
- Không bao giờ, anh muốn riêng tư thì em cũng vậy thôi.
- Vợ chồng anh mới cưới mà đây là xuân đầu tiên đó.
- Vk em xong về Đà Lạt kìa, chưa biết được bao nhiêu xuân nữa đấy.
- Nhưng Vi đi với cậu tiện hơn.
- Tiện. Tiện cho anh à?
Nhưng thôi rồi, cô vk hấp của tôi đã khoác tay Vi rồi, thế này thì đi chơi riêng cái lỗi gì?
- Nhớ để ý nó giúp anh. Ông L cười đểu đéo chịu được.
- Thù này em sẽ trả.
- Để sau đã, anh sắp làm bố rồi.
- Chắc không?
- Mới khám về mà. Cậu biết đầu tiên đấy, mọi người thì để mai đầu năm thông báo luôn.
- Nhớ vụ hứa đấy. He he
- Rồi.
Xong lại dẫn hai đại ca đi chơi. Trời ơi đây là đi chơi với người yêu đêm giao thừa hả trời. Tay người yêu còn cách xa cả mét nữa mà. Vi ơi em thương anh thì trả vk cho anh.
Đang buồn như chó cắn thì đúng là vớ được ít nước rửa chân mà. Phía ngay trước đúng là hai thằng Q,H với Hằng kia mà. Gọi ngay bọn nó lại, lát gửi thằng H rồi lại chỉ hai vk ck [email protected]@
Giờ là mạng, trai gái nhưng chỉ có mỗi một đô[email protected]@.
Khá sớm cả đám lại kéo nhau đi ăn linh tinh, nhân lúc nhớ luôn thằng H trông giúp Vi. Nó thì mừng như gặp bác hồ rồi. Đang lo một mình nhắm pháo hoa giờ tự dưng có người đẹp đi cùng mà lại.
Xong xuôi dặn Vi về cùng nó rồi dắt Nhi đi lẻ. Lần này thực sự là tay trong tay đi rồi.
- Ck.
- Hả?
- Vk thích gọi thôi.
- Hâm.
- Mình sẽ mãi như vậy chứ?
- Không, sao thế được.
- Hả?
- Giờ là người yêu thôi. Đến lúc tôi còn rước về làm vk mà.
- Dạ hì.
Xong đến điểm bắn pháo, may là nhờ được ông anh nên được chui vào tận khu bắn.
Quên cì vẫn sớm, chẳng nhẽ ngồi không. Dặn Nhi ở lại rôi chạy đi mua ít đồ ăn vặt với nước ngọt.
Nhưng mình tính đéo bao giờ như đồng hồ tính được. Lách mãi để ra ngoài rồi chạy đi mua, đến lúc chen vào mới thấy cái ngu của mình vì giờ chen khó như lên trời. Sau một hồi chen lấn và sử dụng một số skill từ khuỷu tay, vai và chân thì vẫn muộn một lúc vì đã bắn pháo hoa mất rồi. Từ sau nhìn Nhi lặng lẽ ngắm pháo hoa nhưng lại mang chút buồn mà thấy có lỗi quá, nhẹ nhàng từ phía sau ôm em. Nhi quay lại rồi chợt cười ôm rúc vào ngực tôi. Và cứ như vậy mặc cho pháo hoa vẫn vang lên, tôi nhẹ nâng cằm Nhi lên trao một nụ hôn thật sâu...
Khi vừa dứt thì nàng lại đấm tôi thùm thụp.
- Biết người ta vừa lo vừa sợ thế nào không hả?
- Vậy em biết anh còn gấp mười lần như vậy không?
Xong lại ôm em vào lòng, ôm thật chặt như sợ buông ra em sẽ trốn đi vậy. Chỉ vậy thôi, một đêm giao thừa hạnh phúc hơn mọi giao thừa khác.