Giọng rất nam tính quen thuộc này rất trầm thấp,rất êm dịu…… Lại có chút xa lạ……
Nguyễn Miên Miên kinh ngạc nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên liền kinh hãi …Lam,Lam tổng giám đốc…… Không nên là Lam phó tổng…… Trời ơi đây là giọng Lam tổng sao?
Nguyễn Miên Miên dám lấy nhân cách để thề Lam Dạ Hiên chưa từng dùng lời dịu như vậy nói chuyện với cô,mặt trời hôm nay mọc từ phía Tây sao……
Hơn nữa hơn nữa hắn tại sao lại ở đây? Giọng nói dịu dàng và bình thường hay mắng cô cũng không giống nhau,ngay cả ánh mắt cũng trở nên mềm mại,đau buồn……
Ơ?Đau buồn?
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,thật đáng sợ đại boss làm sao có thể đau buồn?!Cô nhất định là điên rồi mới có thể nghĩ như vậy……
Cô lau mồ hôi lạnh nhìn thẳng ánh mắt “dịu dàng” của hắn,yếu ớt nói:“Tổng, tổng giám đốc…… anh tại sao ở nơi này?!”
Không đi làm sao?
“Cô cũng không đi làm?” Lam Dạ Hiên đột nhiên khẽ cười một tiếng con ngươi đen bóng tỏa ra ánh sáng, phát hiện cô gái này không muốn đi làm trợ lý của Lam Dạ Ảnh, hắn lại cảm thấy vui vẻ……
Nguyễn Miên Miên khóe miệng co rút cười gượng hai tiếng,Lam tổng cười cái gì a? Thoạt nhìn dáng vẻ âm hiểm như vậy, thật sự là…… không giải thích được……
Lam Dạ Hiên đột nhiên ôm cô đi về phía trước,đem cô bắt cóc đến hành lang bên cạnh nở nụ cười nhàn nhạt,“Không muốn làm trợ lý của tổng giám đốc mới sao? Yên tâm đi,tôi sẽ giữ cô ở văn phòng của tôi sẽ không cho cô chịu tủi thân……”
Nguyễn Miên Miên nhịn không được khóe miệng co rút,hắn cũng tự kỷ quá nha? Nhớ tới lúc cô còn làm cấp dưới của hắn,sắc mặt hắn chưa từng hòa nhã làm cô sợ bị cuồng ngược nha?Cô không chịu được khuynh hướng đó nửa đâu……
Nhưng mà cô lại không dám cãi lại,Lam Dạ Hiên đang ở vị trí tổng giám đốc bây giờ xuống phó tổng,qua nhiều năm làm chung cô biết trong lòng hắn bây giờ rất khó chịu,Lúc này cô có chết cũng không dám nói là từ chức không làm ……
Lam Dạ Hiên căn bản hoàn toàn không biết Nguyễn Miên Miên và Lam Dạ Ảnh có quan hệ thế nào,ngược lại thấy cô không hé răng nên nghĩ cô đang cam chịu,trong lòng hắn có chút biến chuyển,cô gái này lúc đáng yêu như vậy……
Cô nuốt nuốt nước miếng không sợ chết hỏi hắn,“Tổng giám đốc,anh…… tại sao lại ở đây?!”
Đáng lý ra……
Vốn là muốn hỏi hắn vì sao không đi làm nhưng mà lại sợ đụng đến chỗ đau của hắn cho nên cố gắng uyển chuyển thay đổi câu hỏi.
Lam Dạ Hiên nhíu mày hỏi ngược lại cô,“Thế còn cô thì sao? Tại sao lại ở đây?!”
Á?!
Nguyễn Miên Miên nghẹn lời cổ họng yếu ớt nói:“Mẹ của tôi…… dẫn tôi đi xem mắt……”
Cô thấy vẻ mặt Lam Dạ Hiên đột nhiên suy sụp xúông,trở nên lạnh lùng vô cùng……
Nguyễn Miên Miên kinh ngạc nâng khuôn mặt nhỏ nhắn lên liền kinh hãi …Lam,Lam tổng giám đốc…… Không nên là Lam phó tổng…… Trời ơi đây là giọng Lam tổng sao?
Nguyễn Miên Miên dám lấy nhân cách để thề Lam Dạ Hiên chưa từng dùng lời dịu như vậy nói chuyện với cô,mặt trời hôm nay mọc từ phía Tây sao……
Hơn nữa hơn nữa hắn tại sao lại ở đây? Giọng nói dịu dàng và bình thường hay mắng cô cũng không giống nhau,ngay cả ánh mắt cũng trở nên mềm mại,đau buồn……
Ơ?Đau buồn?
Nguyễn Miên Miên đổ mồ hôi lạnh,thật đáng sợ đại boss làm sao có thể đau buồn?!Cô nhất định là điên rồi mới có thể nghĩ như vậy……
Cô lau mồ hôi lạnh nhìn thẳng ánh mắt “dịu dàng” của hắn,yếu ớt nói:“Tổng, tổng giám đốc…… anh tại sao ở nơi này?!”
Không đi làm sao?
“Cô cũng không đi làm?” Lam Dạ Hiên đột nhiên khẽ cười một tiếng con ngươi đen bóng tỏa ra ánh sáng, phát hiện cô gái này không muốn đi làm trợ lý của Lam Dạ Ảnh, hắn lại cảm thấy vui vẻ……
Nguyễn Miên Miên khóe miệng co rút cười gượng hai tiếng,Lam tổng cười cái gì a? Thoạt nhìn dáng vẻ âm hiểm như vậy, thật sự là…… không giải thích được……
Lam Dạ Hiên đột nhiên ôm cô đi về phía trước,đem cô bắt cóc đến hành lang bên cạnh nở nụ cười nhàn nhạt,“Không muốn làm trợ lý của tổng giám đốc mới sao? Yên tâm đi,tôi sẽ giữ cô ở văn phòng của tôi sẽ không cho cô chịu tủi thân……”
Nguyễn Miên Miên nhịn không được khóe miệng co rút,hắn cũng tự kỷ quá nha? Nhớ tới lúc cô còn làm cấp dưới của hắn,sắc mặt hắn chưa từng hòa nhã làm cô sợ bị cuồng ngược nha?Cô không chịu được khuynh hướng đó nửa đâu……
Nhưng mà cô lại không dám cãi lại,Lam Dạ Hiên đang ở vị trí tổng giám đốc bây giờ xuống phó tổng,qua nhiều năm làm chung cô biết trong lòng hắn bây giờ rất khó chịu,Lúc này cô có chết cũng không dám nói là từ chức không làm ……
Lam Dạ Hiên căn bản hoàn toàn không biết Nguyễn Miên Miên và Lam Dạ Ảnh có quan hệ thế nào,ngược lại thấy cô không hé răng nên nghĩ cô đang cam chịu,trong lòng hắn có chút biến chuyển,cô gái này lúc đáng yêu như vậy……
Cô nuốt nuốt nước miếng không sợ chết hỏi hắn,“Tổng giám đốc,anh…… tại sao lại ở đây?!”
Đáng lý ra……
Vốn là muốn hỏi hắn vì sao không đi làm nhưng mà lại sợ đụng đến chỗ đau của hắn cho nên cố gắng uyển chuyển thay đổi câu hỏi.
Lam Dạ Hiên nhíu mày hỏi ngược lại cô,“Thế còn cô thì sao? Tại sao lại ở đây?!”
Á?!
Nguyễn Miên Miên nghẹn lời cổ họng yếu ớt nói:“Mẹ của tôi…… dẫn tôi đi xem mắt……”
Cô thấy vẻ mặt Lam Dạ Hiên đột nhiên suy sụp xúông,trở nên lạnh lùng vô cùng……