“Bốp……” Lam Dạ Ảnh cắt đứt điện thoại, tức giận nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Nguyễn Miên Miên tức đến đỏ hồng,hắn cả một bụng chua chua đến cả tim cũng khó chịu……
“Nguyễn Miên Miên……” Lam Dạ Ảnh đột nhiên lo lắng cảnh cáo cô nói:“Về sau, không được cùng với Lam Dạ Hiên gặp mặt riêng, có nghe hay không……”
Nguyễn Miên Miên dùng sức giãy dụa, chỉ cúi đầu giống con thú nhỏ bị thương gầm rú nói:“Anh dựa vào cái gì nhận điện thoại của tôi? Dựa vào cái gì nhận điện thoại chứ? Chán ghét, chán ghét……”
“Nguyễn Miên Miên,xem ra tôi nên cho cô đi nhanh một chút ……” Lam Dạ Ảnh vô cùng khó chịu buông tay cô ra, cúi đầu châm chọc:“Không nghe điện thoại chẳng lẽ muốn cô và Lam Dạ Hiên liếc mắt đưa tình sao?! Nguyễn Miên Miên,cô nên nhớ kỹ người đàn ông của cô là tôi,tổng giám đốc của cô cũng là tôi, sau này tất cả người của cô cũng là đặt ở trên người tôi,nếu tôi phát hiện cô và người đàn ông nào đó nói chuyện mờ ám,tôi nhất định……”
Hắn cắn răng trong ánh mắt hiện lên tia sắc bén, Nguyễn Miên Miên sợ run cả người,tên đàn ông này…… quả thật nguy hiểm cực kỳ.
“Bất luận là Lam Dạ Hiên hay là người đàn ông khác……” Lam Dạ Ảnh nói nhỏ uy hiếp, lo lắng ltrong lòng àm hắn càng nghi ngờ hơn.
“Lam Dạ Ảnh……” Nguyễn Miên Miên hốc mắt có chút ẩm ướt,“Anh thật đáng ghét!Tôi ghét anh!”
Cô tại sao bị hắn chiếm tiện nghi,sau đó còn muốn uy hiếp cô?!
Thật sự là đáng giận……
Dựa vào cái gì phải chịu hắn khống chế? Dựa vào cái gì phải nghe hắn lải nhải không ngừng?! Dựa vào cái gì muốn quản cô?!
Lam Dạ Ảnh sửng sốt dường như cảm thấy chính mình cũng có chút quá, giống như kẻ điên đối với cô, có thể ngược lại dọa cô chạy mất hay không…..
Nhưng mà hắn vừa rồi mất hết mặt mũi lại cảm thấy không cam lòng, một lúc sau nhìn vẻ mặt tức giận của Nguyễn Miên Miên,trong lòng hơi hơi mềm mại, mở miệng lại bị đông cứng, đành dịu dàng nói:“Giúp tôi ăn mỳ……”
Nguyễn Miên Miên tức đến muốn điên mất rồi,cô từ trên giừơng nhảy xuống, đem tất cả đồ ăn trên dĩa hất lên mặt hắn……“Cành cạch ……” Mỳ Ý và tương đều ở trên mặt Lam Dạ Ảnh nhất thời giống như một khối đầy đủ màu sắc.
Lam Dạ Ảnh không hề phòng bị, hoàn toàn không có dự đoán được, nhất thời há hốc mồm……
Nguyễn Miên Miên lại không biết làm sao mình có dũng khí này,tóm lại cô chỉ muốn làm như vậy,ngực vẫn đang khởi phập phồng phục mang theo tức giận……
Lúc này cô cũng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng nhặt quần áo lên,mặc lung tung sau đó chạy như điên đi xuống lầu.
“Chết tiệt!” Lam Dạ Ảnh cũng tức điên rồi, đem mỳ sợi lung tung trên khuôn mặt tuấn tú phủi xuống dưới, trên tay tất cả đều dính tương, hắn dường như muốn nổ mạnh, cô gái này làm sao có thể có lá gan lớn như vậy, đáng ghét, đáng ghét ……
“Nguyễn Miên Miên……”
“Nguyễn Miên Miên……” Lam Dạ Ảnh đột nhiên lo lắng cảnh cáo cô nói:“Về sau, không được cùng với Lam Dạ Hiên gặp mặt riêng, có nghe hay không……”
Nguyễn Miên Miên dùng sức giãy dụa, chỉ cúi đầu giống con thú nhỏ bị thương gầm rú nói:“Anh dựa vào cái gì nhận điện thoại của tôi? Dựa vào cái gì nhận điện thoại chứ? Chán ghét, chán ghét……”
“Nguyễn Miên Miên,xem ra tôi nên cho cô đi nhanh một chút ……” Lam Dạ Ảnh vô cùng khó chịu buông tay cô ra, cúi đầu châm chọc:“Không nghe điện thoại chẳng lẽ muốn cô và Lam Dạ Hiên liếc mắt đưa tình sao?! Nguyễn Miên Miên,cô nên nhớ kỹ người đàn ông của cô là tôi,tổng giám đốc của cô cũng là tôi, sau này tất cả người của cô cũng là đặt ở trên người tôi,nếu tôi phát hiện cô và người đàn ông nào đó nói chuyện mờ ám,tôi nhất định……”
Hắn cắn răng trong ánh mắt hiện lên tia sắc bén, Nguyễn Miên Miên sợ run cả người,tên đàn ông này…… quả thật nguy hiểm cực kỳ.
“Bất luận là Lam Dạ Hiên hay là người đàn ông khác……” Lam Dạ Ảnh nói nhỏ uy hiếp, lo lắng ltrong lòng àm hắn càng nghi ngờ hơn.
“Lam Dạ Ảnh……” Nguyễn Miên Miên hốc mắt có chút ẩm ướt,“Anh thật đáng ghét!Tôi ghét anh!”
Cô tại sao bị hắn chiếm tiện nghi,sau đó còn muốn uy hiếp cô?!
Thật sự là đáng giận……
Dựa vào cái gì phải chịu hắn khống chế? Dựa vào cái gì phải nghe hắn lải nhải không ngừng?! Dựa vào cái gì muốn quản cô?!
Lam Dạ Ảnh sửng sốt dường như cảm thấy chính mình cũng có chút quá, giống như kẻ điên đối với cô, có thể ngược lại dọa cô chạy mất hay không…..
Nhưng mà hắn vừa rồi mất hết mặt mũi lại cảm thấy không cam lòng, một lúc sau nhìn vẻ mặt tức giận của Nguyễn Miên Miên,trong lòng hơi hơi mềm mại, mở miệng lại bị đông cứng, đành dịu dàng nói:“Giúp tôi ăn mỳ……”
Nguyễn Miên Miên tức đến muốn điên mất rồi,cô từ trên giừơng nhảy xuống, đem tất cả đồ ăn trên dĩa hất lên mặt hắn……“Cành cạch ……” Mỳ Ý và tương đều ở trên mặt Lam Dạ Ảnh nhất thời giống như một khối đầy đủ màu sắc.
Lam Dạ Ảnh không hề phòng bị, hoàn toàn không có dự đoán được, nhất thời há hốc mồm……
Nguyễn Miên Miên lại không biết làm sao mình có dũng khí này,tóm lại cô chỉ muốn làm như vậy,ngực vẫn đang khởi phập phồng phục mang theo tức giận……
Lúc này cô cũng không kịp nghĩ nhiều, vội vàng nhặt quần áo lên,mặc lung tung sau đó chạy như điên đi xuống lầu.
“Chết tiệt!” Lam Dạ Ảnh cũng tức điên rồi, đem mỳ sợi lung tung trên khuôn mặt tuấn tú phủi xuống dưới, trên tay tất cả đều dính tương, hắn dường như muốn nổ mạnh, cô gái này làm sao có thể có lá gan lớn như vậy, đáng ghét, đáng ghét ……
“Nguyễn Miên Miên……”