Phê xong phần tấu chương cuối cùng, Khang Hi đế tiếp nhận bát trà, vừa định uống, bỗng nhiên nhớ tới cái gì đó, vẫy lui mọi người, thản nhiên mở miệng hỏi “Đông quý phi bên kia thế nào?”
Cố Hỉ cung kính xoay người tiến lên đáp lời “Hồi hoàng thượng, Đông nương nương đã ăn dược của Vương thái y, Vương thái y nói, đã không có vấn đề gì. Phỏng chừng quá thêm chút thời gian là có thêm một hoàng tử .” Đương nhiên, quan trọng là có ngài phối hợp hay không? Cố Hỉ vụng trộm oán thầm.
Trong lòng lại thật sự khó hiểu, Thái tử gia tâm tính hài tử, an bài cho Vương thái y làm bậy, ngài sao cũng lại cùng phối hợp với một hài tử như thế chứ??
Đông quý phi vì cái gì không thể có con?
Nữ nhân có thể vào cung, thân thể nếu không khỏe mạnh đã sớm bị đá ra. Không thể có thai? Lừa ai chứ?
Nữ nhân hậu cung ai có thể sinh con, ai không thể, nhóm đại lão trong cung đều là rõ ràng trong lòng.
Đông quý phi không thể có con, cái này đã sớm là nhận thức ngầm trong đáy lòng của nhóm đại lão. Không nghĩ tới lần này lại bị Thái tử gia phá hủy.
Vương thái y thu được tờ giấy nhỏ của Thái tử gia liền tiến cung diện thánh.
Thái độ hoàng thượng cũng thực làm cho người ta khó hiểu, khi biết Thái tử gia làm sau, trầm mặc một hồi, liền để cho Vương thái y cứ chiếu làm.
Đương nhiên, nghi vấn này, Cố Hỉ đại công công hảo hảo dấu trong lòng, chính là đối với việc Đông quý phi sắp có thai có chút lo lắng, đương nhiên, không phải vì mình, là vì Thái tử, nghĩ đến hài tử kia im lặng ở thiên điện, còn ở trong Từ Hòa cung, nghe được câu nói kia “Hài tử có nương như trân bảo ”, trong lòng liền nhịn không được thắt lại. Trong lòng âm thầm quyết định, nếu tương lai thực sự xảy ra chuyện xấu, nhất định phải che chở.
Không ương ngạnh không tùy hứng không kiêu ngạo, Thái tử gia trầm tĩnh lạnh nhạt làm cho người ta đau lòng!!
Cầm bát trà trong tay phóng tới trên bàn, Khang Hi đế đứng dậy, thản nhiên mở miệng “Đêm nay trẫm ngủ ở Vĩnh Phúc cung.”
Cố Hỉ xoay người đáp “Rõ!”
———————————————————————–
Thiên điện Càn Thanh cung, đèn đuốc có thể sáng suốt đêm .
Thái tử gia ngủ ở trên giường nơi thiên điện, Thái tử gia im lặng ngủ.
Bởi vì ở đệ nhất thế ‘an hưởng tuổi già’ trong vòng quyển cấm, tư thế ngủ của Thái tử gia đến nay vẫn là bộ dáng kia, cong thắt lưng, trong tay gắt gao ôm chăn, mày hơi hơi nhăn.
Khi ở đệ nhị thế, tuy rằng có người nhà quan tâm trân trọng, tâm lý Thái tử gia hơi chút yên ổn rất nhiều, nhưng vẫn rất bất an. Khi ngủ, tâm lý bất an sẽ không được khống chế mà biểu hiện ra ngoài.
Tắm rửa xong rồi khoác lý y, thời điểm Khang Hi đi vào chỉ thấy được hình ảnh như thế.
Gương mặt im lặng, mày lại hơi nhíu, có một loại cảm giác ủy khuất, không khỏi thân thủ nhẹ nhàng vuốt lên đôi mày hơi nhíu kia, trong lòng lại phiếm thêm nhiều điểm đau lòng, không tiếng động thở dài, Khang Hi xoay người ngồi lên tháp, mềm nhẹ đem Thái tử gia đang ôm chăn tiến vào trong ngực mình, khi cảm nhận được thiên hạ trong ngực bất an run rẩy, nhanh lấy tay nhẹ nhàng vỗ, thẳng đến khi thiên hạ trong ngực khôi phục lại im lặng mà ngủ, mới hơi hơi nhẹ nhàng thở ra, quay đầu đối Cố Hỉ đứng ở cửa cung phất tay. Vì thế, Cố Hỉ công công cõi lòng đầy khiếp sợ lui ra.
Hoàng thượng thế nhưng khi lâm hạnh xong Đông quý phi liền trực tiếp hồi cung, hơn nữa hồi cung sau liền vội vàng tắm rửa, tắm rửa xong liền trực tiếp chạy tới nơi này của Thái tử, mà mục đích lại là cùng ngủ với Thái tử gia?!
Ra đến ngoài, Cố Hỉ đại công công bi thúc khiếp sợ, hò hét nỗi lòng xong thì thở dốc!
Khi rời đi thiên điện, Cố Hỉ công công lại quay đầu lại, vụng trộm liếc một cái, trong lòng nghĩ, không biết ngày mai Thái tử gia thức dậy thấy hoàng thượng thì sẽ thế nào nha?
Bởi vì Cố Hỉ công công biết Thái tử gia xưa nay đều ngủ không sâu nên kiên quyết phủ nhận chờ mong trong lòng mình……………
Đáng tiếc, Cố Hỉ công công không biết, một đêm này Thái tử gia xuất hồ ý liêu ngủ thật sự say.
Trong lúc ngủ mơ, Thái tử gia nằm ở trong ngực Khang Hi gia có chút cảnh giác, nhưng kế tiếp lại bởi vì một cái ôm ấm áp quen thuộc mà chậm rãi trầm tĩnh lại, hơn nữa nhờ mềm nhẹ vỗ về kia, lần đầu tiên Thái tử gia ngủ say như vậy từ trọng sinh tới nay………
Nhưng thật ra, Khang Hi gia của chúng ta, lại, mất ngủ……….
—————————————————————–
Thái tử gia miễn cưỡng mở mắt ra, hoảng hốt một chút, mới dùng sức lắc lắc đầu, thuận thế ngồi dậy. Mắt nhìn ngoài cửa sổ, ánh nắng bên ngoài sáng lạn…….
Hắn lại ngủ say đến thế? Còn ngủ muốn đến giờ này?
Phản ứng thứ nhất, Thái tử gia cảnh giác nhìn chòng chọc hướng đàn lư hương đang tỏa khói. Chỗ đó sẽ không bị bỏ thêm cái gì đi? Nhưng lập tức nghĩ đến đây là Càn Thanh cung, địa phương an toàn đệ nhất trong hoàng cung.
Phản ứng thứ hai, Thái tử gia cảm thấy được mình gần đây thực mệt mỏi muốn chết ……. Ba ngày nay đều đối mặt với khuôn mặt của Khang Hi đế, bình tĩnh như Thái tử gia đều cảm thấy đại áp lực a, huống chi, từ trọng sinh tới nay, Thái tử gia cũng chưa hảo hảo ngủ một giấc, trong cung điện quen thuộc lại xa lạ, cố nhân xa lạ lại quen thuộc……… Cái loại rõ ràng biết hết thảy kết cục này sao còn có thể cố giả trang thành bộ dáng không biết cái gì, hơn nữa bị “Giam lỏng”[ Thái tử gia: Cái gì mà cấm bế?! Rõ ràng là giam lỏng! ], Thái tử gia đã ẩn ẩn cảm thấy được, hắn cũng sắp tiến tới giới hạn hỏng mất ……..
Phản ứng thứ ba, cho dù mình mệt mỏi muốn chết, hắn cũng không thể ngủ sâu như vậy đi? Chẳng lẽ là Vương thái y ở trong dược hạ cái gì sao? Ân, hẳn là đúng rồi, dù sao vài ngày trước, Vương thái y cũng đã nói bóng nói gió, quanh co lòng vòng nhắc nhở mình phải chú ý nghỉ ngơi ………..
Cảm thấy được bản thân đã tìm được lý do, Thái tử gia bỗng nhiên cảm thấy thực nhẹ nhàng, vì thế đứng dậy, tự mình mặc quần áo, sau mới gọi thái giám cung nữ tiến vào.
Bởi vì Thái tử gia kiên trì, Cố Hỉ công công âm thầm dung túng, cho dù ở tại Càn Thanh cung, Thái tử gia cũng tự mình mặc quần áo, tự mình ăn cơm, đương nhiên, cái này hết thảy là do Khang Hi đế không biết rõ sự tình.
Mà khi Cố Hỉ công công thật cẩn thận tiêu sái tiến vào thiên điện, chờ mong nhìn thấy một màn Thái tử gia rối rắm hắc tuyến, đã thấy Thái tử gia tú nhã hoa quý đang châm trà, thần tình thong dong đọc sách?!
“Nô tài khấu kiến Thái tử điện hạ, điện hạ cát tường.” Cố Hỉ công công chỉ lễ, trong lòng nói thầm, chẳng lẽ Thái tử gia đổi tính tình??
Thái tử gia ngẩng đầu, nhợt nhạt cười “Cố công công đa lễ.”
Cố Hỉ vội vàng nói không dám không dám, khi Thái tử gia ra hiệu đứng dậy.
Nhìn Cố Hỉ, Thái tử gia hơi hơi cân nhắc, nghĩ tới hôm nay là ngày cuối hắn bị cấm bế , nếu không có gì ngoài ý muốn, hắn hẳn là có thể rời đi Càn Thanh cung vào lúc tối? Tuy rằng khẩn cấp muốn rời đi Càn Thanh cung, nhưng tìm Cố Hỉ hỏi thăm một chút tựa hồ không ổn, câu đến miệng lại nuốt về.
Nhưng thật ra Cố Hỉ lại nhẹ nhàng tiến lên từng bước, thấp giọng nói “Thái tử điện hạ, nô tài nghe nói Thái tử điện hạ nhớ đến chậu hoa mẫu đơn ở Thừa Kiền cung?”
Thái tử gia sửng sốt, lập tức phản xạ có điều kiện, tràn ra tươi cười nói “Đúng vậy, Cố công công, ngươi cũng biết, chu mẫu đơn kia chính là Ô Khố mụ mụ [ thái hoàng thái hậu ] ban cho ta, mấy ngày nay không thể trở về, cũng không biết thế nào ……”
Cố Hỉ cười tủm tỉm hồi đáp “Điện hạ yên tâm, chỉ cần điện hạ hảo hảo, mẫu đơn hoa mà thái hoàng thái hậu tự mình ban thưởng sẽ được ngài che chở, khẳng định có thể sống rất tốt .”
Thái tử gia trong lòng nhảy dựng, nhìn chăm chú Cố Hỉ một hồi, nhưng đối phương vẫn giữ nụ cười qua quýt như ngày thường.
Chỉ cần mình hảo hảo, hoa mẫu đơn cũng sẽ hảo hảo sao? Người đi theo mình cũng sẽ hảo sao ?
Nhất vinh câu vinh, nhất tổn câu tổn?
Đây xem như là khuyên can thiện ý sao? Chính là, Cố Hỉ vì cái gì sẽ nói với hắn mấy câu này? Là ý của tự thân Cố Hỉ, hay là ý của hoàng a mã?
Thái tử gia nhợt nhạt cười, chậm rãi nói “ Vậy cô an tâm……..”
Cố Hỉ nhìn Thái tử gia nhạt nhẽo tươi cười, trong lòng nhẹ nhàng thở ra. Xem ra, Thái tử gia đã nghe lọt được……. Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.
————————————————————————————-
Việc quan trọng nhất trong ngày của Khang Hi đế là triệu kiến triều thần, thời gian là vào buổi chiều mỗi ngày.
Nhưng hôm nay hắn lại hủy bỏ cái hành trình này. Khi nghe thấy Khang Hi đế hạ chỉ, Cố Hỉ công công mới từ Từ Hòa cung trở về, thần tình bình tĩnh đi xuống tuyên chỉ.
Phê xong mấy phân tấu chương. Khang Hi đế trầm mặc một hồi, mới đứng dậy đi hướng thiên điện.
Trong thiên điện, Thái tử gia vừa mới viết xong một chữ cuối cùng.
Thật cẩn thận thu thập ‘ sách ‘, ngẩng đầu, liền thấy tuấn mỹ nam nhân mặt không thay đổi nhìn mình.
Tâm Thái tử gia nhảy dựng, trong tất cả biểu tình của Khang Hi đế mà hắn tối sợ hãi đó là mặt không chút đổi. Nhìn không ra tâm tư, nhìn không ra tâm tình tốt xấu, trọng yếu nhất là, Khang Hi đế bày ra loại vẻ mặt này liền có nghĩa Khang Hi gia có chuyện muốn nói, hoặc là, Khang Hi gia muốn làm một chuyện phi thường nghiêm túc và trọng yếu.
Ai cũng biết rằng, chuyện nghiêm túc chưa có mấy cái là chuyện tốt!
Hơi hơi bình tĩnh lại tâm tình. Thái tử gia đứng dậy, cung kính hành lễ. Nhưng chỉ lễ chưa được một nửa đã bị Khang Hi một phen kéo đứng lên, ấn đến ngồi trên tháp.
Thái tử gia nhu thuận theo ngồi. Thần tình im lặng, như biểu tình duy nhất mà mấy ngày qua hắn đối Khang Hi đế, im lặng thuận theo.
Khang Hi gia ngồi ở bên người Thái tử gia, trầm mặc sau một lúc lâu. Mới mở miệng.
“Về sau, thời điểm chỉ có hai chúng ta, không cần hành lễ.”
Thái tử gia: “………..”
“Về sau, thời điểm chỉ có hai chúng ta, gọi ta là a mã.”
“Thái tử gia: “………………..”
“A mã biết, ngươi không tin a mã, không quan hệ, a mã sẽ cố gắng để ngươi tin tưởng.”
Thái tử gia ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lại, lúc này, ánh mặt trời vừa vặn chiếu rọi ở trên mặt Khang Hi gia, ánh dương quang nhàn nhạt khiến khuôn mặt ngày xưa luôn lạnh như băng của Khang Hi có hơn một phân ôn nhu cùng ấm áp.
Khang Hi gia nhìn Thái tử gia ngạc nhiên, nở nụ cười nhàn nhạt, thuận thế vươn tay, mềm nhẹ sờ sờ đầu Thái tử gia.
Có thể thấy vẻ mặt hài tử này như vậy, cũng không uổng phí hắn tối qua một đêm không ngủ .
Hắn thật sự không biết nên đối hài tử này nói cái gì, làm cái gì, trước tám tuổi hắn đã đấu tranh để cầu sinh tồn, đi theo hoàng tổ mẫu cố gắng học tập đế vương thuật, sau tám tuổi, hắn ẩn nhẫn mưu cầu, mười hai tuổi tự mình chấp chính sau, hắn học tập cách khống chế thiên hạ thế nào, phát triển đại Thanh ra sao.
Sao có thể cùng hài tử ở chung? Sao có thể làm một phụ thân?
Hắn không biết, cũng không ai nói cho hắn.
Cho nên tôi hôm qua hắn mất một đêm suy nghĩ, nghĩ đến bước đầu tiên là phải lấy được tín nhiệm từ Bảo Thành. Hài tử này đã không còn tín nhiệm hắn ……..
Vì cái gì hắn để Bảo Thành thực thi cấm bế ở Càn Thanh cung? Phỏng chừng hài tử này khẳng định là nghĩ mình muốn đưa nó đến đây giám thị đi. Cũng phải, là mình đã điều đi những người nó tối tín nhiệm ……..
Nhưng hài tử này sao không nghĩ đến, toàn bộ thiên hạ đều là của hắn, huống chi là một Thừa Kiền cung nho nhỏ? Không cần vất vả để cho hài tử này đến Càn Thanh cung như vậy?
Đông quý phi rục rịch, ở trước khi Đông quý phi chưa báo tin có thai, để hài tử này ở Càn Thanh cung cũng vì tránh tị hiềm, giảm hoài nghi của Đông quý phi………….
Chính là xem biểu hiện mấy ngày nay của hài tử này, chắc chắn không nghĩ được đến đó.
Chỉ là, hài tử này thật đúng không cần giữ Thái tử vị của bản thân sao , thế nhưng còn muốn Đông quý phi có thai?
Cũng tốt, hiện tại chuyện xấu quá nhiều, nhiều hoàng tử thân phận tôn quý đối Nạp Lan Minh Châu cùng đại a ca đang rục rịch gần đây cũng là một loại kiềm chế………