Vương Mãnh cảm thấy càng ngày càng thú vị rồi, tiếng địch càng ngày càng kéo dài, cũng không bén nhọn, lại càng ngày càng vang dội, khuếch tán càng ngày càng xa, mặt biển vốn yên tĩnh cũng bắt đầu nổi lên gợn sóng, gợn sóng càng lúc càng lớn, từng đợt từng đợt đẩy hướng ra phương xa.
Không bao lâu, mặt biển rung động kịch liệt, mà Tưởng Tình Tình cũng thu hồi lại sáo ngọc của mình, tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái chiến đấu.
Ầm...
Mặt biển nổ tung, nhấc lên từng đợt sóng lớn, một cái đầu cực lớn thò ra khỏi mặt nước hơn 10m.
Hí...
Nó há miệng rộng, phát ra tiếng rít gào chói tai tiếng, như là muốn dùng thanh âm chấn xuyên qua màng não mọi người vậy.
Con thuyền lay động kịch liệt, Tưởng Tình Tình tiến lên một bước, trong đôi mắt ánh sáng màu tím trở nên sáng lạn, hai tay mở ra, ngăn trở quang não ma âm của Ảnh Giao.
“Động thủ!” Yên Vũ Nguyệt trong mắt thoáng hiện khí chất lăng lệ, Lữ Bất Hối ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, xé toang y phục trên người, trực tiếp nhảy ra khỏi thuyền, chân đạp trên cuộn sóng, hung mãnh phóng tới Ảnh Giao, vừa chạy như điên vừa vung cái chiến phủ cực lớn của mình lên.
Sát ~~~
Chiến Phủ khổng lồ bay lên trời hướng thẳng tới đầu Ảnh Giao mà bổ xuống.
Ảnh Giao kia trợn trừng hai con mắt to như đèn lồng nhìn chằm chằm vào Lữ Bất Hối, bên phía Tưởng Tinh Tinh, ánh sáng tím trên người càng tăng lên, “Mọi người nhanh lên, ta không chống đỡ được bao lâu!”
Trong lúc Lữ Bất Hối lao ra, Yên Vũ Nguyệt cùng Lý Ly Thương cũng đã giết tới từ hai bên rồi.
Ảnh Giao đang định phát động quan não ma âm, lại bị Tưởng Tinh Tinh chế trụ, Lữ Bất Hối Chiến Phủ đã sắp bổ thẳng xuống đầu Ảnh Giao.
Ảnh Giao phát ra một tiếng gào rú, bỗng nhiên từng giọt nước bắn ra, cái đuôi cực lớn của nó đột nhiên xuất hiện.
Rầm...
Lữ Bất Hối ngay lập tức bị đánh bay cả người lẫn phủ.
Mà lúc này Yên Vũ Nguyệt đã muốn giết tới, trường kiếm trong tay vẽ ra từng đạo quang mang lạnh thấu xương, hướng về nơi bảy tấc(nhược điểm chung của các loài họ rắn) của Ảnh Giao mà cuồng liệt chém ra.
Bất luận là giao long, thì nơi bảy tấc cũng là yếu hại, lúc này cái sừng trên đầu giao long đánh ra một đạo điện quang.
Yên Vũ Nguyệt vội vàng né tránh, Lý Ly Thương đã muốn thừa cơ tới gần, kiếm khí hung hăng đánh thẳng vào chỗ hiểm của Ảnh Giao.
Vụt...
Đắc thủ!
Một kiếm này quả thực đã trúng mục tiêu, nhưng mà Lý Ly Thương còn chưa kịp đắc ý, thì một cái đuôi khác đột nhiên xuất hiện ở vị trí không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp đánh trúng lồng ngực hắn, tiếng gãy xương vang lên rõ ràng, hét thảm một tiếng, Lý Ly Thương bay thẳng ra ngoài.
“Mọi người chú ý, đây là Ảnh Giao hai đuôi!”
Ảnh Giao bị đánh trúng chỗ hiểm đã nổi giận rồi, nó điên cuồng đung đưa thân thể, mặt biển xuất hiện một dòng nước xoáy cực lớn, cuốn lấy tất cả mọi người. Vương Mãnh đã mò được Lý Ly Thương lên khỏi mặt nước, xem ra hắn tới là để làm đội cứu vớt.
“Vứt bỏ thuyền!”
Yên Vũ Nguyệt nói ra, Lữ Bất Hối cũng nhảy ra ngoài đại dương, vận khí thật là… Ảnh Giao hai đuôi, bọn hắn thầm nghĩ chỉ muốn giết một chích Ảnh Giao bình thường là được rồi, ở trong vùng biển Ảnh Giao này, một ngàn đầu Ảnh Giao mới có thể ra một chích Ảnh Giao hai đuôi, vận khí lần này quả thực là rắm chó mà.
Sớm biết như vậy đã mang thêm vài nhân thủ.
Chỗ hiểm bị đánh trúng, tuy rằng không đến mức trí mạng, nhưng mà đã triệt để chọc giận Ảnh Giao, nó vừa quấy sóng biển vừa phát ra quan não ma âm không kiêng nể gì cả.
Tàn sát bừa bãi trên mặt biển, mặt biển không ngừng nổ tung, Tưởng Tình Tình sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, tóc bay lên, cả con mắt đều biến thành màu tím.
Hiện giờ nàng cũng không còn nói được nữa, Yên Vũ Nguyệt cùng Lữ Bất Hối ý đồ giết tới, nhưng Ảnh Giao hai đuôi lại nhấc lên thủy tiễn đầy trời, đụng trúng sẽ chết, chạm nhẹ qua là tổn thương.
Yên Vũ Nguyệt cũng là toàn thân ướt đẫm, nàng hiện tại cũng có áp lực, nàng ở trên vị trí này, rất nhiều người không phục nàng. Nhưng mà vị trí của nàng lại mang lại rất nhiều thứ cho Bá Thiên, như là lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã thất bại, thì tiếng phản đối ở phía dưới sẽ ngày càng nhiều hơn.
Hôm nay, ba người cùng đi này, coi như là ở chung với nàng không tệ, ít nhất cũng không bằng mặt không bằng lòng. Nếu như là để đối phó với Ảnh Giao vậy cũng đủ rồi, ai ngờ lại đụng phải Ảnh Giao hai đuôi, đây cũng là tiểu đầu lĩnh bên trong đám Ảnh Giao, căn bản không phải đội hình này có thể đối phó.
Nếu là xuất hiện thương vong, vậy thì được càng không bù nổi mất.
Hai người thử rất nhiều phương pháp đều không thể công vào được, mấu chốt nhất chính là Tưởng Tình Tình nhanh không chịu được rồi.
Lúc này phải quyết đoán lui lại.
Yên Vũ Nguyệt cắn răng một cái, vừa mới chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên bất chợt quan não ma âm đánh úp lại, thân thể rồi đột nhiên cứng lại rồi.
Tưởng Tình Tình sắc mặt tái nhợt dọa người, nàng đã không chịu được nữa rồi.
Vương Mãnh biết không thể đợi Yên Vũ Nguyệt lên tiếng, nếu không động thủ, tất cả mọi người sẽ phải bỏ mạng ở chỗ này.
Tay phải hướng tới hậu tâm của Tưởng Tình Tình, một cỗ tâm thần chậm rãi đưa vào, làm dịu tâm thần cơ hồ khô kiệt của Tưởng Tình Tình.
Cầm lấy Đoạn Thiên Nhai lướt sóng mà đi, hắn là người duy nhất không bị quan não ma âm ảnh hưởng, thậm chí không cần phải đối kháng.
Thủy tiễn xẹt qua bên người, Ảnh Giao hai đuôi toàn lực phóng thích ma âm căn bản không nghĩ tới còn có người có thể ngăn cản, thủy tiễn rõ ràng giảm bớt đi không ít, chỉ là một chút hoảng hốt, Vương Mãnh đã đi tới bên người Ảnh Giao.
Đoạn Thiên Nhai hung hăng chém tới.
Thanh âm sắt đá giao thoa với nhau, căn bản không tác dụng!
Quan não ma âm của giao long càng vang lên, cặp mắt vĩ đại đột nhiên trợn trừng nhìn về phía Vương Mãnh, trong đôi mắt phát ra ánh sáng màu lam óng ánh, hắn muốn thôn phệ tâm hồn của con sâu cái kiến này!
Ngay trong nháy mắt, trong mắt Vương Mãnh nổi lên một đạo kim mang, thần thức nhất thời mở ra.
Cho dù là một tia thần thức rất nhỏ đi nữa thì cũng là pháp tắc chi lực, {Tu Chân giả} phát giác không được, nhưng là đối với loại yêu thú như Ảnh Giao này lập tức cảm giác được không ổn, cố gắng thu hồi yêu hồn công kích ngay lập tức.
Nhưng là Vương Mãnh làm sao chịu buông tha, nếu như nó có thể thoát khỏi, thật sự toàn bộ hết đời ở đây rồi.
Một tia thần thức này quả thực là quá yếu đi, nếu là thần cách ở đây, có thể trực tiếp làm cho đầu của nó nổ tung, nhưng hiện tại Vương Mãnh chỉ có thể bắt lấy nó.
Quan não ma âm ngừng lại, Yên Vũ Nguyệt cùng Lữ Bất Hối từ trong cơn đau đầu mà khôi phục lại, lúc này mới nhìn tới, Vương Mãnh vậy mà đang giằng co với Ảnh Giao hai đuôi.
Hai người nhìn nhau một cái, đồng thời ra tay, Yên Vũ Nguyệt kiếm khí tới trước rồi, đánh thẳng vào nơi bảy tấc của Ảnh Giao, lập tức lân phiến bay loạn.
... Yên Vũ Nguyệt cũng sửng sốt, Ảnh Giao vậy mà không có trốn tránh sao?
Mà lúc này chiến phủ của Lữ Bất Hối cũng giết tới rồi, hình thể lớn mạnh gấp đôi, cự phủ giống như là hoang dã dã thú vậy không chút khách khí chém thẳng xuống vị trí bảy tấc của Ảnh Giao.
Không phải chém!
Trong khoảnh khắc đó, chiến phủ của hắn oanh ra mấy chục kích cao tần.
Vụt...
Đầu của Ảnh Giao đã bị chém xuống, đầu lâu bay ra, ở cổ nó, huyết dịch giống như suối phun vậy.
Tưởng Tình Tình miễn cưỡng khống chế được thuyền đem đỡ lấy Lý Ly Thương.
Lý Ly Thương thương thế nặng nhất, một kích không phòng bị thiếu chút nữa đã lấy mạng của hắn.
Mãi tới khi đầu của Ảnh Giao hai đuôi bay lên không trung. Mọi người vẫn có chút khó có thể tin.
Yên Vũ Nguyệt đuổi theo đầu của Ảnh Giao hai đuôi, trường kiếm trong tay giống như gợn sóng chém xuống, một cái nội đan tinh anh màu xanh da trời bay ra.
Đây chính là mục tiêu của bọn họ trong chuyến đi lần này.
Trở lại trên thuyền, ánh mắt yêu dị của Tưởng Tình Tình một mực đánh giá Vương Mãnh, Lữ Bất Hối thì xoa xoa vết máu toàn thân.
“Con bà nó, quá sung sướng, một phủ này là lão tử bổ được thoải mái nhất trong nhiều năm qua, Vương Mãnh, ngươi rất mạnh!”
Lữ Bất Hối nói, nếu không phải Vương Mãnh có thể hoàn toàn chế trụ Ảnh Giao, công kích của hắn chỉ có thể là chém ra một búa hơn nữa Ảnh Giao còn có thể tránh né rồi. Nhưng mà hắn liên tục chém ra bốn mươi bảy phủ (búa), Ảnh Giao sửng sốt không nhúc nhích mà chịu đòn, thậm chí cảm giác yêu lực cũng không quán chú vào được.
Tưởng Tình Tình liếm liếm nước trên môi, sắc mặt tái nhợt tăng thêm vài phần xinh đẹp, nàng là ma tu, ưa thích chuyện thú vị, lần này thậm chí còn có người cũng am hiểu tâm thần pháp thuật, lại có thể đối kháng được với Ảnh Giao hai đuôi.
Yên Vũ Nguyệt cảm thụ chung quanh, “Tình Tình, lập tức rời đi, Ảnh Giao huyết sẽ hấp dẫn đồng loại đến!”
Lữ Bất Hối nâng Lý Ly Thương lên, năm người bay lên không trung rời đi.
Ảnh Giao không phải là loại yêu thú ở chung, nhưng mà một khi ngửi được máu huyết của đồng loại sẽ hưng phấn, lập tức mặt biển chung quanh phát ra thanh âm bạo vang liên tiếp. Nguyên cả đống cái đầu cực lớn từ trong mặt nước thò ra, tìm kiếm con mồi, mà lúc này đám người Vương Mãnh đã bay tới truyền tống trận pháp ở phía trên không trung.
Ở chỗ này, chơi trong chốc lát là Thiên đường, chơi lâu thì biến thành địa ngục rồi.
Trở lại bách chiến các năm người đúng là có đủ chật vật, tuyệt đối là ướt sũng.
Lý Ly Thương đã được đưa đi trị liệu, kiếm tu cũng không phải là thể tu, hắn bị Ảnh Giao hai đuôi đánh lén chính diện là có thể biết thương thế như thế nào. Lữ Bất Hối tuy rằng cũng bị thương, nhưng muốn nhẹ hơn nhiều, thể tu thân thể mạnh mẽ đã được biểu hiện ra nguyên vẹn.
Duy nhất không bị thương chút nào đương nhiên là Vương Mãnh cùng Yên Vũ Nguyệt, Vương chân nhân là thuần túy đến làm công, hiện tại cũng thanh toán xong.
“Yên sư tỷ, việc còn lại ta mặc kệ không quan tâm, đi trước một bước.”
Vương Mãnh chắp chắp tay tránh người, tiếp sau mấy người này hẳn là giao nhiệm vụ nhận được tích điểm, việc này cũng không có quan hệ gì với hắn.
Tưởng Tình Tình ngơ ngác nhìn qua thân ảnh Vương Mãnh, sắc mặt tái nhợt đã tốt hơn một chút, nàng chủ yếu do tâm thần tiêu hao quá lớn, nếu là Ảnh Giao bình thường thì nàng đã chế trụ được rồi, nhưng Ảnh Giao hai đuôi quả thực hung ác hơn một chút.
“Nguyệt tỷ tỷ, người này đến tột cùng là ai, tại sao lại có tâm thần tạo nghệ thâm sâu tới như vậy?”
Tưởng Tình Tình đối với tinh thần của mình tạo nghệ tương đối tự tin, hơn nữa cái này thuộc về một loại thiên phú rất hiếm thấy, chỉ có số rất ít người mới có được.
Yên Vũ Nguyệt có chút lắc đầu, hàm răng nhẹ nhàng cắn răng một cái, “Không có người nào có thể hiểu hắn.”
Yên Vũ Nguyệt cũng không biết Vương Mãnh mạnh bao nhiêu, nàng là nghe nói qua Vương Mãnh dẫn theo Lôi Quang đường sáng tạo ra kỳ tích nào đó, nhưng mà loại kỳ tích này đến đại nguyên giới cũng không có chút ý nghĩa nào. Hơn nữa cũng nghe nói Vương Mãnh thiên phú không tốt, thiên phú không tốt tại đại nguyên giới là loại có hại nhất.
Nhưng Yên Vũ Nguyệt thủy chung không tin, người do người kia lựa chọn không có khả năng yếu như vậy.
Hôm nay chẳng qua là xác minh ý nghĩ của nàng mà thôi.
“Nguyệt tỷ tỷ, ta cảm thấy được nên vậy kéo người này vào Long Vương trận doanh chúng ta!” Tưởng Tình Tình có vẻ như là tâm thần được sưởi ấm rồi, nếu như không phải có tâm thần kia ủng hộ, nàng tất nhiên phải chịu tổn thương nặng hơn, cũng không phải bình thường như hiện giờ.
Người tu luyện tâm thần pháp thuật, đối với tâm thần đặc biệt mẫn cảm, đồng thời cũng đặc biệt bài xích, mà tâm thần của Vương Mãnh xâm nhập vào tâm thần nàng vậy mà không có bất kỳ chống cự nào. Dường như tâm thần bản năng đều cảm giác được tin cậy, thậm chí phi thường cần nữa.
Mà loại cảm giác này cũng ảnh hưởng đến Tưởng Tình Tình.
Yên Vũ Nguyệt nhìn thoáng qua Tưởng Tình Tình ánh mắt đang có chút mê ly, vội ho một tiếng, “Tình Tình, người này rất nguy hiểm.”
“Nguy hiểm?” Tưởng Tình Tình sửng sốt nửa ngày, nàng không nghĩ tới sẽ có đánh giá như thế này.
“Một lời khó nói hết, hơn nữa, ta nghĩ hắn chắc là không muốn gia nhập Long Vương trận doanh.”
Yên Vũ Nguyệt đi đổi phần thưởng nhiệm vụ lần này, Ảnh Giao hai đuôi mà nói..., hẳn là phần thưởng phải gấp đôi.
Từng {Tu Chân giả} trong tu chân học viện thậm chí nghĩ đạt được đủ điểm tích lũy thì tham gia khảo thí thành viên Tinh Minh, vô luận vì mình hay là vì môn phái, mà tích lũy ngay từ khi mới bắt đầu tới không thể nghi ngờ là tốt nhất.
Chấp sự giao nhận nhiệm vụ ở Bách Chiến các, có chút si mê với dung mạo của Yên Vũ Nguyệt, trong chốc lát mới phản ứng tiếp nhận nội đan, “... Đây là Ảnh Giao hai đuôi?”
“Đúng vậy.”
“Các ngươi dùng năm người hoàn thành?” Chấp sự của Bách Chiến các có chút khó có thể tin.
Không bao lâu, mặt biển rung động kịch liệt, mà Tưởng Tình Tình cũng thu hồi lại sáo ngọc của mình, tất cả mọi người đều tiến vào trạng thái chiến đấu.
Ầm...
Mặt biển nổ tung, nhấc lên từng đợt sóng lớn, một cái đầu cực lớn thò ra khỏi mặt nước hơn 10m.
Hí...
Nó há miệng rộng, phát ra tiếng rít gào chói tai tiếng, như là muốn dùng thanh âm chấn xuyên qua màng não mọi người vậy.
Con thuyền lay động kịch liệt, Tưởng Tình Tình tiến lên một bước, trong đôi mắt ánh sáng màu tím trở nên sáng lạn, hai tay mở ra, ngăn trở quang não ma âm của Ảnh Giao.
“Động thủ!” Yên Vũ Nguyệt trong mắt thoáng hiện khí chất lăng lệ, Lữ Bất Hối ngửa mặt lên trời rống to một tiếng, xé toang y phục trên người, trực tiếp nhảy ra khỏi thuyền, chân đạp trên cuộn sóng, hung mãnh phóng tới Ảnh Giao, vừa chạy như điên vừa vung cái chiến phủ cực lớn của mình lên.
Sát ~~~
Chiến Phủ khổng lồ bay lên trời hướng thẳng tới đầu Ảnh Giao mà bổ xuống.
Ảnh Giao kia trợn trừng hai con mắt to như đèn lồng nhìn chằm chằm vào Lữ Bất Hối, bên phía Tưởng Tinh Tinh, ánh sáng tím trên người càng tăng lên, “Mọi người nhanh lên, ta không chống đỡ được bao lâu!”
Trong lúc Lữ Bất Hối lao ra, Yên Vũ Nguyệt cùng Lý Ly Thương cũng đã giết tới từ hai bên rồi.
Ảnh Giao đang định phát động quan não ma âm, lại bị Tưởng Tinh Tinh chế trụ, Lữ Bất Hối Chiến Phủ đã sắp bổ thẳng xuống đầu Ảnh Giao.
Ảnh Giao phát ra một tiếng gào rú, bỗng nhiên từng giọt nước bắn ra, cái đuôi cực lớn của nó đột nhiên xuất hiện.
Rầm...
Lữ Bất Hối ngay lập tức bị đánh bay cả người lẫn phủ.
Mà lúc này Yên Vũ Nguyệt đã muốn giết tới, trường kiếm trong tay vẽ ra từng đạo quang mang lạnh thấu xương, hướng về nơi bảy tấc(nhược điểm chung của các loài họ rắn) của Ảnh Giao mà cuồng liệt chém ra.
Bất luận là giao long, thì nơi bảy tấc cũng là yếu hại, lúc này cái sừng trên đầu giao long đánh ra một đạo điện quang.
Yên Vũ Nguyệt vội vàng né tránh, Lý Ly Thương đã muốn thừa cơ tới gần, kiếm khí hung hăng đánh thẳng vào chỗ hiểm của Ảnh Giao.
Vụt...
Đắc thủ!
Một kiếm này quả thực đã trúng mục tiêu, nhưng mà Lý Ly Thương còn chưa kịp đắc ý, thì một cái đuôi khác đột nhiên xuất hiện ở vị trí không thể tưởng tượng nổi, trực tiếp đánh trúng lồng ngực hắn, tiếng gãy xương vang lên rõ ràng, hét thảm một tiếng, Lý Ly Thương bay thẳng ra ngoài.
“Mọi người chú ý, đây là Ảnh Giao hai đuôi!”
Ảnh Giao bị đánh trúng chỗ hiểm đã nổi giận rồi, nó điên cuồng đung đưa thân thể, mặt biển xuất hiện một dòng nước xoáy cực lớn, cuốn lấy tất cả mọi người. Vương Mãnh đã mò được Lý Ly Thương lên khỏi mặt nước, xem ra hắn tới là để làm đội cứu vớt.
“Vứt bỏ thuyền!”
Yên Vũ Nguyệt nói ra, Lữ Bất Hối cũng nhảy ra ngoài đại dương, vận khí thật là… Ảnh Giao hai đuôi, bọn hắn thầm nghĩ chỉ muốn giết một chích Ảnh Giao bình thường là được rồi, ở trong vùng biển Ảnh Giao này, một ngàn đầu Ảnh Giao mới có thể ra một chích Ảnh Giao hai đuôi, vận khí lần này quả thực là rắm chó mà.
Sớm biết như vậy đã mang thêm vài nhân thủ.
Chỗ hiểm bị đánh trúng, tuy rằng không đến mức trí mạng, nhưng mà đã triệt để chọc giận Ảnh Giao, nó vừa quấy sóng biển vừa phát ra quan não ma âm không kiêng nể gì cả.
Tàn sát bừa bãi trên mặt biển, mặt biển không ngừng nổ tung, Tưởng Tình Tình sắc mặt lập tức trở nên tái nhợt, tóc bay lên, cả con mắt đều biến thành màu tím.
Hiện giờ nàng cũng không còn nói được nữa, Yên Vũ Nguyệt cùng Lữ Bất Hối ý đồ giết tới, nhưng Ảnh Giao hai đuôi lại nhấc lên thủy tiễn đầy trời, đụng trúng sẽ chết, chạm nhẹ qua là tổn thương.
Yên Vũ Nguyệt cũng là toàn thân ướt đẫm, nàng hiện tại cũng có áp lực, nàng ở trên vị trí này, rất nhiều người không phục nàng. Nhưng mà vị trí của nàng lại mang lại rất nhiều thứ cho Bá Thiên, như là lần đầu tiên làm nhiệm vụ đã thất bại, thì tiếng phản đối ở phía dưới sẽ ngày càng nhiều hơn.
Hôm nay, ba người cùng đi này, coi như là ở chung với nàng không tệ, ít nhất cũng không bằng mặt không bằng lòng. Nếu như là để đối phó với Ảnh Giao vậy cũng đủ rồi, ai ngờ lại đụng phải Ảnh Giao hai đuôi, đây cũng là tiểu đầu lĩnh bên trong đám Ảnh Giao, căn bản không phải đội hình này có thể đối phó.
Nếu là xuất hiện thương vong, vậy thì được càng không bù nổi mất.
Hai người thử rất nhiều phương pháp đều không thể công vào được, mấu chốt nhất chính là Tưởng Tình Tình nhanh không chịu được rồi.
Lúc này phải quyết đoán lui lại.
Yên Vũ Nguyệt cắn răng một cái, vừa mới chuẩn bị rời đi, bỗng nhiên bất chợt quan não ma âm đánh úp lại, thân thể rồi đột nhiên cứng lại rồi.
Tưởng Tình Tình sắc mặt tái nhợt dọa người, nàng đã không chịu được nữa rồi.
Vương Mãnh biết không thể đợi Yên Vũ Nguyệt lên tiếng, nếu không động thủ, tất cả mọi người sẽ phải bỏ mạng ở chỗ này.
Tay phải hướng tới hậu tâm của Tưởng Tình Tình, một cỗ tâm thần chậm rãi đưa vào, làm dịu tâm thần cơ hồ khô kiệt của Tưởng Tình Tình.
Cầm lấy Đoạn Thiên Nhai lướt sóng mà đi, hắn là người duy nhất không bị quan não ma âm ảnh hưởng, thậm chí không cần phải đối kháng.
Thủy tiễn xẹt qua bên người, Ảnh Giao hai đuôi toàn lực phóng thích ma âm căn bản không nghĩ tới còn có người có thể ngăn cản, thủy tiễn rõ ràng giảm bớt đi không ít, chỉ là một chút hoảng hốt, Vương Mãnh đã đi tới bên người Ảnh Giao.
Đoạn Thiên Nhai hung hăng chém tới.
Thanh âm sắt đá giao thoa với nhau, căn bản không tác dụng!
Quan não ma âm của giao long càng vang lên, cặp mắt vĩ đại đột nhiên trợn trừng nhìn về phía Vương Mãnh, trong đôi mắt phát ra ánh sáng màu lam óng ánh, hắn muốn thôn phệ tâm hồn của con sâu cái kiến này!
Ngay trong nháy mắt, trong mắt Vương Mãnh nổi lên một đạo kim mang, thần thức nhất thời mở ra.
Cho dù là một tia thần thức rất nhỏ đi nữa thì cũng là pháp tắc chi lực, {Tu Chân giả} phát giác không được, nhưng là đối với loại yêu thú như Ảnh Giao này lập tức cảm giác được không ổn, cố gắng thu hồi yêu hồn công kích ngay lập tức.
Nhưng là Vương Mãnh làm sao chịu buông tha, nếu như nó có thể thoát khỏi, thật sự toàn bộ hết đời ở đây rồi.
Một tia thần thức này quả thực là quá yếu đi, nếu là thần cách ở đây, có thể trực tiếp làm cho đầu của nó nổ tung, nhưng hiện tại Vương Mãnh chỉ có thể bắt lấy nó.
Quan não ma âm ngừng lại, Yên Vũ Nguyệt cùng Lữ Bất Hối từ trong cơn đau đầu mà khôi phục lại, lúc này mới nhìn tới, Vương Mãnh vậy mà đang giằng co với Ảnh Giao hai đuôi.
Hai người nhìn nhau một cái, đồng thời ra tay, Yên Vũ Nguyệt kiếm khí tới trước rồi, đánh thẳng vào nơi bảy tấc của Ảnh Giao, lập tức lân phiến bay loạn.
... Yên Vũ Nguyệt cũng sửng sốt, Ảnh Giao vậy mà không có trốn tránh sao?
Mà lúc này chiến phủ của Lữ Bất Hối cũng giết tới rồi, hình thể lớn mạnh gấp đôi, cự phủ giống như là hoang dã dã thú vậy không chút khách khí chém thẳng xuống vị trí bảy tấc của Ảnh Giao.
Không phải chém!
Trong khoảnh khắc đó, chiến phủ của hắn oanh ra mấy chục kích cao tần.
Vụt...
Đầu của Ảnh Giao đã bị chém xuống, đầu lâu bay ra, ở cổ nó, huyết dịch giống như suối phun vậy.
Tưởng Tình Tình miễn cưỡng khống chế được thuyền đem đỡ lấy Lý Ly Thương.
Lý Ly Thương thương thế nặng nhất, một kích không phòng bị thiếu chút nữa đã lấy mạng của hắn.
Mãi tới khi đầu của Ảnh Giao hai đuôi bay lên không trung. Mọi người vẫn có chút khó có thể tin.
Yên Vũ Nguyệt đuổi theo đầu của Ảnh Giao hai đuôi, trường kiếm trong tay giống như gợn sóng chém xuống, một cái nội đan tinh anh màu xanh da trời bay ra.
Đây chính là mục tiêu của bọn họ trong chuyến đi lần này.
Trở lại trên thuyền, ánh mắt yêu dị của Tưởng Tình Tình một mực đánh giá Vương Mãnh, Lữ Bất Hối thì xoa xoa vết máu toàn thân.
“Con bà nó, quá sung sướng, một phủ này là lão tử bổ được thoải mái nhất trong nhiều năm qua, Vương Mãnh, ngươi rất mạnh!”
Lữ Bất Hối nói, nếu không phải Vương Mãnh có thể hoàn toàn chế trụ Ảnh Giao, công kích của hắn chỉ có thể là chém ra một búa hơn nữa Ảnh Giao còn có thể tránh né rồi. Nhưng mà hắn liên tục chém ra bốn mươi bảy phủ (búa), Ảnh Giao sửng sốt không nhúc nhích mà chịu đòn, thậm chí cảm giác yêu lực cũng không quán chú vào được.
Tưởng Tình Tình liếm liếm nước trên môi, sắc mặt tái nhợt tăng thêm vài phần xinh đẹp, nàng là ma tu, ưa thích chuyện thú vị, lần này thậm chí còn có người cũng am hiểu tâm thần pháp thuật, lại có thể đối kháng được với Ảnh Giao hai đuôi.
Yên Vũ Nguyệt cảm thụ chung quanh, “Tình Tình, lập tức rời đi, Ảnh Giao huyết sẽ hấp dẫn đồng loại đến!”
Lữ Bất Hối nâng Lý Ly Thương lên, năm người bay lên không trung rời đi.
Ảnh Giao không phải là loại yêu thú ở chung, nhưng mà một khi ngửi được máu huyết của đồng loại sẽ hưng phấn, lập tức mặt biển chung quanh phát ra thanh âm bạo vang liên tiếp. Nguyên cả đống cái đầu cực lớn từ trong mặt nước thò ra, tìm kiếm con mồi, mà lúc này đám người Vương Mãnh đã bay tới truyền tống trận pháp ở phía trên không trung.
Ở chỗ này, chơi trong chốc lát là Thiên đường, chơi lâu thì biến thành địa ngục rồi.
Trở lại bách chiến các năm người đúng là có đủ chật vật, tuyệt đối là ướt sũng.
Lý Ly Thương đã được đưa đi trị liệu, kiếm tu cũng không phải là thể tu, hắn bị Ảnh Giao hai đuôi đánh lén chính diện là có thể biết thương thế như thế nào. Lữ Bất Hối tuy rằng cũng bị thương, nhưng muốn nhẹ hơn nhiều, thể tu thân thể mạnh mẽ đã được biểu hiện ra nguyên vẹn.
Duy nhất không bị thương chút nào đương nhiên là Vương Mãnh cùng Yên Vũ Nguyệt, Vương chân nhân là thuần túy đến làm công, hiện tại cũng thanh toán xong.
“Yên sư tỷ, việc còn lại ta mặc kệ không quan tâm, đi trước một bước.”
Vương Mãnh chắp chắp tay tránh người, tiếp sau mấy người này hẳn là giao nhiệm vụ nhận được tích điểm, việc này cũng không có quan hệ gì với hắn.
Tưởng Tình Tình ngơ ngác nhìn qua thân ảnh Vương Mãnh, sắc mặt tái nhợt đã tốt hơn một chút, nàng chủ yếu do tâm thần tiêu hao quá lớn, nếu là Ảnh Giao bình thường thì nàng đã chế trụ được rồi, nhưng Ảnh Giao hai đuôi quả thực hung ác hơn một chút.
“Nguyệt tỷ tỷ, người này đến tột cùng là ai, tại sao lại có tâm thần tạo nghệ thâm sâu tới như vậy?”
Tưởng Tình Tình đối với tinh thần của mình tạo nghệ tương đối tự tin, hơn nữa cái này thuộc về một loại thiên phú rất hiếm thấy, chỉ có số rất ít người mới có được.
Yên Vũ Nguyệt có chút lắc đầu, hàm răng nhẹ nhàng cắn răng một cái, “Không có người nào có thể hiểu hắn.”
Yên Vũ Nguyệt cũng không biết Vương Mãnh mạnh bao nhiêu, nàng là nghe nói qua Vương Mãnh dẫn theo Lôi Quang đường sáng tạo ra kỳ tích nào đó, nhưng mà loại kỳ tích này đến đại nguyên giới cũng không có chút ý nghĩa nào. Hơn nữa cũng nghe nói Vương Mãnh thiên phú không tốt, thiên phú không tốt tại đại nguyên giới là loại có hại nhất.
Nhưng Yên Vũ Nguyệt thủy chung không tin, người do người kia lựa chọn không có khả năng yếu như vậy.
Hôm nay chẳng qua là xác minh ý nghĩ của nàng mà thôi.
“Nguyệt tỷ tỷ, ta cảm thấy được nên vậy kéo người này vào Long Vương trận doanh chúng ta!” Tưởng Tình Tình có vẻ như là tâm thần được sưởi ấm rồi, nếu như không phải có tâm thần kia ủng hộ, nàng tất nhiên phải chịu tổn thương nặng hơn, cũng không phải bình thường như hiện giờ.
Người tu luyện tâm thần pháp thuật, đối với tâm thần đặc biệt mẫn cảm, đồng thời cũng đặc biệt bài xích, mà tâm thần của Vương Mãnh xâm nhập vào tâm thần nàng vậy mà không có bất kỳ chống cự nào. Dường như tâm thần bản năng đều cảm giác được tin cậy, thậm chí phi thường cần nữa.
Mà loại cảm giác này cũng ảnh hưởng đến Tưởng Tình Tình.
Yên Vũ Nguyệt nhìn thoáng qua Tưởng Tình Tình ánh mắt đang có chút mê ly, vội ho một tiếng, “Tình Tình, người này rất nguy hiểm.”
“Nguy hiểm?” Tưởng Tình Tình sửng sốt nửa ngày, nàng không nghĩ tới sẽ có đánh giá như thế này.
“Một lời khó nói hết, hơn nữa, ta nghĩ hắn chắc là không muốn gia nhập Long Vương trận doanh.”
Yên Vũ Nguyệt đi đổi phần thưởng nhiệm vụ lần này, Ảnh Giao hai đuôi mà nói..., hẳn là phần thưởng phải gấp đôi.
Từng {Tu Chân giả} trong tu chân học viện thậm chí nghĩ đạt được đủ điểm tích lũy thì tham gia khảo thí thành viên Tinh Minh, vô luận vì mình hay là vì môn phái, mà tích lũy ngay từ khi mới bắt đầu tới không thể nghi ngờ là tốt nhất.
Chấp sự giao nhận nhiệm vụ ở Bách Chiến các, có chút si mê với dung mạo của Yên Vũ Nguyệt, trong chốc lát mới phản ứng tiếp nhận nội đan, “... Đây là Ảnh Giao hai đuôi?”
“Đúng vậy.”
“Các ngươi dùng năm người hoàn thành?” Chấp sự của Bách Chiến các có chút khó có thể tin.