Người này rốt cuộc có biết chiến đấu hay không vậy?
Không thể không nói, người ngoài xem còn sốt ruột hơn cả người chiến đấu.
“Loại trình độ chiến đấu ngốc nghếch cấp thấp này có gì hay, vậy mà có nhiều người xem như vậy.”
“Ha ha, đại khái là giống như ngươi với ta, chỉ là tới xem náo nhiệt.”
Đang nói chuyện chính là hai {Tu Chân giả} nguyên lực đã ngoài 30 tầng, bọn hắn bình thường rất ít đi quan sát thấp một trận chiến cấp bậc thấp như thế này, căn bản cũng là vô tình đi ngang qua mà xem náo nhiệt thôi.
Còn có gì ngu xuẩn hơn việc dùng cơ bắp toàn thân chỉ để phát ra vòng cung kiếm khí thôi chứ?
Nhưng không thể không nói, hắn cũng rất bền bỉ, liên tục phóng ra năm lần vòng cung kiếm khí vậy mà không có bộ dạng nổi giận chút nào, nhưng là ngươi bị người đoán chắc, một chút kỹ xảo cũng không có!
Triệu Vô Cực hung hăng thở mạnh, hắn dần dần trì hoãn quá mức rồi, thiên viên phương Hỗn Nguyên bát quái trận cũng là trận phù rất mạnh của phù tu, hắn dùng lại thuần thục, muốn bằng vào một loại kiếm khí cưỡng ép đột phá, người này quả nhiên là không có đầu óc mà.
Chỉ cần tại ngăn cản một kiếm của đối phương, là hắn có thể triển khai phản kích rồi, đến lúc đó đối thủ cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, tùy ý cắn xé mà thôi. Triệu Vô Cực trong lòng yên tâm, đồng thời cũng phòng bị đối phương tập kích. Bỗng nhiên nhìn thấy kiếm pháp của đối phương, nhưng mà xem xét thức mở đầu cùng nguyên lực chấn động của đối thủ, có lẽ là vẫn như cũ.
“Không có cách nào khác, hoàn toàn không biết biến báo, thật là một tên ngu xuẩn.”
Chung quanh lắc đầu một mảnh, chân nhân này cũng quá ngu ngốc đi, chẳng lẽ hắn cho rằng có thể dùng một chiêu chống lại được cả trời sao?”
Vương Mãnh cảm giác toàn thân thư sướng, chưa bao giờ thư sướng như vậy, hiện tại cảm giác phi thường tốt, kiếm pháp chính là một loại giác ngộ, cần có một cơ hội.
Chính là hiện tại!
Sát ~
Trường kiếm trong tay lập tức đưa ra, có lẽ vẫn là thức mở đầu của vòng cung kiếm khí, nhưng cái này thức mở đầu lại không chỉ có mỗi vòng cung kiếm khí mới là như thế này.
Triệu Vô Cực khóe miệng nổi lên nụ cười mỉm, thiên viên phương Hỗn Nguyên bát quái trận khổng lồ hoàn toàn vận chuyển. Đừng nói là một kiếm của ngươi, cho dù lại tới bao nhiêu kiếm cũng không được, phù tu tiêu hao phải ít hơn nhiều, lại nói ngươi mới có bao nhiêu tầng nguyên lực chứ, mệt mỏi cũng làm mệt chết ngươi!
Kiếm khí lướt qua, đó là một đường vòng cung đẹp mắt cỡ nào chứ, nó hoàn toàn tập trung tới phù lục trận.
Đúng vào lúc này, kiếm khí lạnh thấu xương lại giống như một hài từ tinh nghịch, biến mất ngay trước mắt mọi người.
Triệu Vô Cực nhất thời cảm giác được không ổn, thiên viên phương Hỗn Nguyên bát quái trận thậm chí còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cảm giác thấy cổ mát lạnh, sau đó là trước mắt tối sầm lại, cái gì cũng không biết nữa rồi.
Bên trong hư vô, đám “cao nhân” đang phàn nàn kia lập tức câm miệng.
Vương Mãnh lắc lắc cánh tay, trong lòng có một loại cảm giác thư sướng nói không thành lời, rốt cục dùng được rồi.
— Hai đường vòng cung kiếm khí!
Vương Mãnh rời đi không gian chiến đấu, kỳ thật chuyện như thế này cũng không có người nào để chia xẻ, nếu là Dương Dĩnh ở đây, Trương mập mạp ở đây, Hồ Tĩnh ở đây, hắn đã có thể theo chia xẻ với bọn họ. Nhưng ở chỗ này, cũng chỉ có mình hắn tự sướng mà thôi.
Vương Mãnh chìm vào tâm hải cũng chưa đối luyện với thần cách mà là biểu đạt sự hưng phấn cùng vui vẻ của mình với “Mạc Sơn”. Hắn cũng không phải loại cuồng nhân chịu ngược đãi. Sau khi lĩnh ngộ, đi tìm hành hạ, ai dám nói sẽ không hành hạ kiếm cảm của hắn thành không đây.
Khoe khoang một hồi trước mặt “Mạc Sơn”, Vương Mãnh đi ra khỏi tâm hải quả nhiên là vô cùng thoải mái, nên đi tìm Phạm Hồng uống một chén.
Vương Mãnh đi, lưu lại không gian chiến đấu đầy lông gà.
“Vừa rồi dường như…dường như là hai đường vòng cung kiếm khí...”
“Ngươi lần trước ngươi nghe nói dưới 30 tầng có thể xuất ra được hai đường vòng cung kiếm khí là lúc nào?”
“Ta chưa nghe nói qua, dường như là kỷ lục của tu chân học viện ghi lại vào hai mươi năm trước, Long Vương?”
“Lần này vui rồi, vô luận người kia là ai, chỉ sợ phải có chuyện vui sắp xảy ra.”
Hai đường vòng cung kiếm khí, được xưng là mị ảnh kiếm, tăng lên một đường vòng cung, phòng ngự độ khó tăng lên gấp bội.
“Hình như, hắn dùng binh cấp kiếm thì phải...”.
Thi triển kiếm pháp như vậy, vậy mà không dựa vào Tiên Kiếm?
Hiển nhiên tất cả mọi người trong lòng đều có nghi vấn, người này rốt cuộc là ai, rốt cuộc muốn làm cái gì?
…
Cung cấp hàng năm đã tới rồi, Vương Mãnh đi tới chỗ của Ninh Chí Viễn mà lĩnh phần, tại thánh đường trao đổi không nhiều lắm nhưng đến đại nguyên giới, ngược lại có thể câu thông càng nhiều hơn một chút.
Thu lại phần của mình, Vương Mãnh trong thời gian ngắn nữa không cần lo cuộc sống mà phát sầu rồi.
“Vương Mãnh, gần đây tu hành thế nào, nếu là gặp gỡ vấn đề gì, cứ việc cùng mọi người trao đổi một chút không phải khách sáo. Chúng ta ở chỗ này phải đoàn kết nhất trí, Hà Túy hai vị sư huynh nhưng thật ra là mạnh miệng mềm lòng, thật muốn có vấn đề, cứ hỏi bọn họ một chút, dù sao cũng còn hơn phải tự mình giải quyết.”
Ninh Chí Viễn thậm chí có chút lo lắng cho Vương Mãnh rồi, Vương Mãnh xa rời thực tế, nhắm mắt làm liều, cũng không thấy hắn tham dự vào hoạt động nào với mọi người. Tuy là bại bởi Vương Mãnh, nhưng đến đại nguyên giới một chút oán khí này sớm đã không có, thân là đại sư huynh nhiều năm, hắn là có lòng dạ này.
“Đa tạ, Ninh sư huynh, tuy rằng đụng phải một chút vấn đề, nhưng ta có thể giải quyết.”
Vương Mãnh nói ra, hắn nói là sự thật, vừa mới giải quyết vấn đề của hai đường vòng cung kiếm khí, chuyện này có thương lượng với người khác cũng vô dụng.
Ninh Chí Viễn nhìn xem Vương Mãnh, trong lòng thở dài, hắn có thể hiểu được, một người vô cùng điên cuồng, sáng tạo kỳ tích ở thánh đường nhưng khi đến tu chân học viện bỗng nhiên thua kém mọi người. Nhất là lúc khảo thí thiên phú chịu cực lớn đả kích, rất nhiều người đều đi không được, nhưng hắn hi vọng Vương Mãnh có thể đi tới, không phải chán chường, cũng không muốn bỏ qua vấn đề. Nhìn bộ dạng của Vương Mãnh không giống như là uể oải, nhưng mà cũng không giống như đang đối mặt với vấn đề, sợ nhất là hắn đã phong bế mình bên trong thế giới của chính mình, còn tưởng rằng nơi này là thánh đường.
“Vương Mãnh, khó có cơ hội chúng ta họp gặp, vừa vặn tâm sự, ngươi biết không, trước mắt thánh đường chín phần đường thế cục rất vi diệu.”
Vừa nghe thấy tin tức có liên quan tới Thánh Đường, Vương Mãnh tinh thần tỉnh táo lại ngay: “Đại sư huynh, đám người Trương mập mạp như thế nào?”
Ninh Chí Viễn cười cười, “Ngươi càng muốn hỏi chính là tin tức của Dương Dĩnh đi.”
Vương Mãnh gật gật đầu, “Đều bị Ninh sư huynh xem thấu, bọn hắn đều tốt sao?”
“Không thể tính là tốt, sau khi chúng ta đi, Triệu Quảng bây giờ đang làm gió làm mưa ở Đạo Quang Đường, có chút không thể khống chế được nha.”
Vương Mãnh có chút nghi hoặc, “Triệu Quảng, chỉ bằng hắn?”
“Ha ha, ta cũng không coi trọng hắn, nhưng là trước khác nay khác, Triệu gia uy danh rất lớn, đã muốn trở thành một chi lực lượng lớn nhất trong tứ đại gia tộc rồi.”
“Tại sao có thể như vậy?” Vương Mãnh hiển nhiên cũng cảm giác được không điểm không ổn.
Ninh Chí Viễn cười khổ, “Triệu gia xuất hiện một vị lão tổ, nếu như hết thảy thuận lợi mà nói có thể trở thành thành viên của Tinh Minh. Ngươi cảm thấy ba nhà khác có thể chống đở được ư, huống chi Mã gia là cùng Triệu gia quan hệ mật thiết. Ngươi thi đấu trong đại hội thành lập uy vọng không nhỏ, nhưng mà nội tình còn mỏng, ta mặc dù kinh doanh nhiều năm, cũng trải một con đường tốt cho Công Tôn Vô Tình, thế nhưng không nghĩ tới sẽ xuất hiện biến cố như vậy.”
Ninh Chí Viễn mặc dù cách xa Đạo quang đường, lại không có ý định bỏ đi không như vậy, Công Tôn Vô Tình mới là bạn bè chính thức của hắn, cho dù là Đạo Quang đường mất đi vị trí thứ nhất, nhưng là nhiều năm tích lũy, Đạo Quang đường y nguyên có hi vọng.
“Triệu Quảng người này, bụng dạ hẹp hòi, nếu để cho hắn đã khống chế chín phần đường vậy thì thật phải rối loạn rồi.”
“Triệu tổ sư có ý tứ là muốn cho Triệu Quảng quá độ, cuối cùng lại để cho Triệu Lăng Huyên tiếp vị, đáng tiếc hắn có lẽ là quá coi thường Triệu Quảng. Triệu Quảng không biết làm sao bắt được một cơ hội nhận được rồi vị lão tổ kia tán thành. Ta đã cho Công Tôn Vô Tình phối hợp với Hồ Tĩnh, tại tăng thêm Dương Dĩnh Phi Phượng đường trợ giúp, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra vấn đề gì, Nhưng như Bách Thảo Đường chẳng qua chỉ là cây cỏ mọc ven tường, dưới đại thế như thế này rất nhanh sẽ gục xuống dưới chân Triệu Quảng.”
Ninh Chí Viễn nói ra, hắn đã có cân nhắc khác, đối với một đệ tử, thành viên tổ chức trọng yếu nhất, tương lai hắn có thể đi rất cao, nhưng cũng nên có người ở phía dưới. Giống như phía dưới của hắn có người, sau này được cũng cấp gì hắn cũng có phần nhiều, nhưng nếu bị Triệu Quảng cướp lấy hết, như vậy hắn cũng không được tốt đẹp gì cho lắm rồi.
“Ninh sư huynh có ý là?” Vương Mãnh biết rõ, nếu bàn về thâm căn cố đế, Ninh Chí Viễn tại thánh đường nhiều năm, nhất định là nhất thanh nhị sở, đối với thực lực của tứ đại gia tộc, thậm chí càng hiểu sâu hơn so với bọn hắn.
“Hiện tại phương pháp duy nhất làm cho tổng đường bảo vệ bọn họ chỉ có một mà thôi.” Ninh Chí Viễn duỗi ra một ngón tay.
Vương Mãnh lập tức sẽ hiểu, “Ninh sư huynh có ý tứ là, chúng ta phải có biểu hiện ở trong tu chân học viện, như vậy Triệu gia cũng sẽ cố kỵ.”
“Đúng vậy, chính là như vậy, tuy rằng chúng ta đang ở đại nguyên giới, nhưng mà Đạo Quang đường cùng Lôi Quang đường là chiếu ứng lẫn nhau. Ta xuất thân Đạo Quang, ngươi xuất thân Lôi Quang, dưới Triệu gia người đông thế mạnh, chúng ta biểu hiện càng mạnh, những tổ sư khác cũng dễ dàng xuất đầu cho chúng ta, dưới tình huống công bằng, ta tin tưởng Công Tôn Vô Tình, ta nhớ ngươi đối với Hồ Tĩnh khẳng định cũng có lòng tin.”
Ninh Chí Viễn nói ra, “Cho nên, Vương Mãnh ngươi nhất định phải tỉnh lại, không thể cứ chán chường như vậy rồi!”
Chán chường? Vương Mãnh sững sờ, mình chán chường ở chỗ nào chứ, mỗi ngày không phải quá chăm chỉ, rất có ý chí chiến đấu sao, nhưng mà cũng không có cách nào giải thích với Ninh Chí Viễn.
Ninh Chí Viễn tuy rằng hứa hẹn với hắn, kỳ thật cũng vì đại cục, hắn không hy vọng Vương Mãnh cứ ỉu xìu ỉu xìu như vậy, trong mắt của hắn từ khi đến đại nguyên giới, sau khi trải qua ngũ hành khảo thí, Vương Mãnh hình như là chịu đả kích cực lớn vậy. Hắn phải điểm tỉnh Vương Mãnh, vô luận tình huống như thế nào cũng nên hợp lại, bằng không thì trong Đạo Quang Đường, Công Tôn Vô Tình tuyệt đối không phải là đối thủ của Triệu Quảng. Nhưng nếu như hắn ở bên này, Vương Mãnh bên này có thể đưa ra biểu hiện tốt, tình huống sẽ khá hơn một chút.
Thấy Vương Mãnh tâm động, Ninh Chí Viễn tất nhiên phải nhắc nhở Vương Mãnh, “Rất nhanh sẽ có một cơ hội rồi, tu chân học viện hội đối với những {Tu chân giả} mới tiến vào học viện năm thứ hai như chúng ta sẽ tiến hành khảo thí lần thứ nhất. Đây là cơ hội ngươi vãn hồi lại ấn tượng.”
“Ấn tượng? Ấn tượng gì?”
Ninh Chí Viễn dở khóc dở cười, “Ngươi không phải nghĩ tình huống của ngươi tại đại nguyên giới thánh đường cũng không biết sao. Ta giúp ngươi áp xuống một bộ phận, chỉ là nàng dâu xấu cũng nên thấy cha mẹ chồng, lần này khảo thí tất cả mọi người rất xem trọng, vô luận như thế nào, ngươi đều phải toàn lực ứng phó.”
“Đa tạ, Ninh sư huynh chỉ điểm.”
Ninh Chí Viễn cũng chỉ có thể làm được tới đây thôi, còn lại phải xem Vương Mãnh đến tột cùng là có thể biểu hiện được như thế nào.
Đối với Ninh Chí Viễn lo lắng, Vương Mãnh hiển nhiên là không cần, trong một năm nay hắn còn khổ công hơn bất luận một người nào khác, nhất là cho tới bây giờ còn chưa từng thoát khỏi cảnh bị hành hạ thê thảm. Xem ra trong mắt người khác, chính mình thật là quá vô danh rồi, khó trách Lý Thiên Nhất cũng không tìm hắn, quả nhiên là dở khóc dở cười.
Vương Mãnh đi vào truyền thụ pháp trận kiếm tu, hai đường vòng cung kiếm khí đã tới tay, tương đương với việc phá được một cửa ải rất khó, thẳng tắp kiếm khí cùng đường vòng cung kiếm khí là kiếm khí cơ bản cấu thành, kiếm pháp của hắn cũng có biến hóa khôn cùng nhưng cũng không lớn như vậy.
Vương Mãnh tham lam hấp thu hết đồ vật bên trong, gần như si mê, Ngũ Hành đại pháp giai đoạn thứ hai hoàn thành, tăng thêm việc phá được hai đường vòng cung kiếm khí đã làm cho Vương Mãnh đang ở trong một giai đoạn đỉnh phong. Hiện tại hắn đang chờ đợi chỉ là hấp thu, điên cuồng hấp thu những kiếm pháp này.
Không thể không nói, người ngoài xem còn sốt ruột hơn cả người chiến đấu.
“Loại trình độ chiến đấu ngốc nghếch cấp thấp này có gì hay, vậy mà có nhiều người xem như vậy.”
“Ha ha, đại khái là giống như ngươi với ta, chỉ là tới xem náo nhiệt.”
Đang nói chuyện chính là hai {Tu Chân giả} nguyên lực đã ngoài 30 tầng, bọn hắn bình thường rất ít đi quan sát thấp một trận chiến cấp bậc thấp như thế này, căn bản cũng là vô tình đi ngang qua mà xem náo nhiệt thôi.
Còn có gì ngu xuẩn hơn việc dùng cơ bắp toàn thân chỉ để phát ra vòng cung kiếm khí thôi chứ?
Nhưng không thể không nói, hắn cũng rất bền bỉ, liên tục phóng ra năm lần vòng cung kiếm khí vậy mà không có bộ dạng nổi giận chút nào, nhưng là ngươi bị người đoán chắc, một chút kỹ xảo cũng không có!
Triệu Vô Cực hung hăng thở mạnh, hắn dần dần trì hoãn quá mức rồi, thiên viên phương Hỗn Nguyên bát quái trận cũng là trận phù rất mạnh của phù tu, hắn dùng lại thuần thục, muốn bằng vào một loại kiếm khí cưỡng ép đột phá, người này quả nhiên là không có đầu óc mà.
Chỉ cần tại ngăn cản một kiếm của đối phương, là hắn có thể triển khai phản kích rồi, đến lúc đó đối thủ cũng chỉ là nỏ mạnh hết đà, tùy ý cắn xé mà thôi. Triệu Vô Cực trong lòng yên tâm, đồng thời cũng phòng bị đối phương tập kích. Bỗng nhiên nhìn thấy kiếm pháp của đối phương, nhưng mà xem xét thức mở đầu cùng nguyên lực chấn động của đối thủ, có lẽ là vẫn như cũ.
“Không có cách nào khác, hoàn toàn không biết biến báo, thật là một tên ngu xuẩn.”
Chung quanh lắc đầu một mảnh, chân nhân này cũng quá ngu ngốc đi, chẳng lẽ hắn cho rằng có thể dùng một chiêu chống lại được cả trời sao?”
Vương Mãnh cảm giác toàn thân thư sướng, chưa bao giờ thư sướng như vậy, hiện tại cảm giác phi thường tốt, kiếm pháp chính là một loại giác ngộ, cần có một cơ hội.
Chính là hiện tại!
Sát ~
Trường kiếm trong tay lập tức đưa ra, có lẽ vẫn là thức mở đầu của vòng cung kiếm khí, nhưng cái này thức mở đầu lại không chỉ có mỗi vòng cung kiếm khí mới là như thế này.
Triệu Vô Cực khóe miệng nổi lên nụ cười mỉm, thiên viên phương Hỗn Nguyên bát quái trận khổng lồ hoàn toàn vận chuyển. Đừng nói là một kiếm của ngươi, cho dù lại tới bao nhiêu kiếm cũng không được, phù tu tiêu hao phải ít hơn nhiều, lại nói ngươi mới có bao nhiêu tầng nguyên lực chứ, mệt mỏi cũng làm mệt chết ngươi!
Kiếm khí lướt qua, đó là một đường vòng cung đẹp mắt cỡ nào chứ, nó hoàn toàn tập trung tới phù lục trận.
Đúng vào lúc này, kiếm khí lạnh thấu xương lại giống như một hài từ tinh nghịch, biến mất ngay trước mắt mọi người.
Triệu Vô Cực nhất thời cảm giác được không ổn, thiên viên phương Hỗn Nguyên bát quái trận thậm chí còn chưa kịp phản ứng, hắn đã cảm giác thấy cổ mát lạnh, sau đó là trước mắt tối sầm lại, cái gì cũng không biết nữa rồi.
Bên trong hư vô, đám “cao nhân” đang phàn nàn kia lập tức câm miệng.
Vương Mãnh lắc lắc cánh tay, trong lòng có một loại cảm giác thư sướng nói không thành lời, rốt cục dùng được rồi.
— Hai đường vòng cung kiếm khí!
Vương Mãnh rời đi không gian chiến đấu, kỳ thật chuyện như thế này cũng không có người nào để chia xẻ, nếu là Dương Dĩnh ở đây, Trương mập mạp ở đây, Hồ Tĩnh ở đây, hắn đã có thể theo chia xẻ với bọn họ. Nhưng ở chỗ này, cũng chỉ có mình hắn tự sướng mà thôi.
Vương Mãnh chìm vào tâm hải cũng chưa đối luyện với thần cách mà là biểu đạt sự hưng phấn cùng vui vẻ của mình với “Mạc Sơn”. Hắn cũng không phải loại cuồng nhân chịu ngược đãi. Sau khi lĩnh ngộ, đi tìm hành hạ, ai dám nói sẽ không hành hạ kiếm cảm của hắn thành không đây.
Khoe khoang một hồi trước mặt “Mạc Sơn”, Vương Mãnh đi ra khỏi tâm hải quả nhiên là vô cùng thoải mái, nên đi tìm Phạm Hồng uống một chén.
Vương Mãnh đi, lưu lại không gian chiến đấu đầy lông gà.
“Vừa rồi dường như…dường như là hai đường vòng cung kiếm khí...”
“Ngươi lần trước ngươi nghe nói dưới 30 tầng có thể xuất ra được hai đường vòng cung kiếm khí là lúc nào?”
“Ta chưa nghe nói qua, dường như là kỷ lục của tu chân học viện ghi lại vào hai mươi năm trước, Long Vương?”
“Lần này vui rồi, vô luận người kia là ai, chỉ sợ phải có chuyện vui sắp xảy ra.”
Hai đường vòng cung kiếm khí, được xưng là mị ảnh kiếm, tăng lên một đường vòng cung, phòng ngự độ khó tăng lên gấp bội.
“Hình như, hắn dùng binh cấp kiếm thì phải...”.
Thi triển kiếm pháp như vậy, vậy mà không dựa vào Tiên Kiếm?
Hiển nhiên tất cả mọi người trong lòng đều có nghi vấn, người này rốt cuộc là ai, rốt cuộc muốn làm cái gì?
…
Cung cấp hàng năm đã tới rồi, Vương Mãnh đi tới chỗ của Ninh Chí Viễn mà lĩnh phần, tại thánh đường trao đổi không nhiều lắm nhưng đến đại nguyên giới, ngược lại có thể câu thông càng nhiều hơn một chút.
Thu lại phần của mình, Vương Mãnh trong thời gian ngắn nữa không cần lo cuộc sống mà phát sầu rồi.
“Vương Mãnh, gần đây tu hành thế nào, nếu là gặp gỡ vấn đề gì, cứ việc cùng mọi người trao đổi một chút không phải khách sáo. Chúng ta ở chỗ này phải đoàn kết nhất trí, Hà Túy hai vị sư huynh nhưng thật ra là mạnh miệng mềm lòng, thật muốn có vấn đề, cứ hỏi bọn họ một chút, dù sao cũng còn hơn phải tự mình giải quyết.”
Ninh Chí Viễn thậm chí có chút lo lắng cho Vương Mãnh rồi, Vương Mãnh xa rời thực tế, nhắm mắt làm liều, cũng không thấy hắn tham dự vào hoạt động nào với mọi người. Tuy là bại bởi Vương Mãnh, nhưng đến đại nguyên giới một chút oán khí này sớm đã không có, thân là đại sư huynh nhiều năm, hắn là có lòng dạ này.
“Đa tạ, Ninh sư huynh, tuy rằng đụng phải một chút vấn đề, nhưng ta có thể giải quyết.”
Vương Mãnh nói ra, hắn nói là sự thật, vừa mới giải quyết vấn đề của hai đường vòng cung kiếm khí, chuyện này có thương lượng với người khác cũng vô dụng.
Ninh Chí Viễn nhìn xem Vương Mãnh, trong lòng thở dài, hắn có thể hiểu được, một người vô cùng điên cuồng, sáng tạo kỳ tích ở thánh đường nhưng khi đến tu chân học viện bỗng nhiên thua kém mọi người. Nhất là lúc khảo thí thiên phú chịu cực lớn đả kích, rất nhiều người đều đi không được, nhưng hắn hi vọng Vương Mãnh có thể đi tới, không phải chán chường, cũng không muốn bỏ qua vấn đề. Nhìn bộ dạng của Vương Mãnh không giống như là uể oải, nhưng mà cũng không giống như đang đối mặt với vấn đề, sợ nhất là hắn đã phong bế mình bên trong thế giới của chính mình, còn tưởng rằng nơi này là thánh đường.
“Vương Mãnh, khó có cơ hội chúng ta họp gặp, vừa vặn tâm sự, ngươi biết không, trước mắt thánh đường chín phần đường thế cục rất vi diệu.”
Vừa nghe thấy tin tức có liên quan tới Thánh Đường, Vương Mãnh tinh thần tỉnh táo lại ngay: “Đại sư huynh, đám người Trương mập mạp như thế nào?”
Ninh Chí Viễn cười cười, “Ngươi càng muốn hỏi chính là tin tức của Dương Dĩnh đi.”
Vương Mãnh gật gật đầu, “Đều bị Ninh sư huynh xem thấu, bọn hắn đều tốt sao?”
“Không thể tính là tốt, sau khi chúng ta đi, Triệu Quảng bây giờ đang làm gió làm mưa ở Đạo Quang Đường, có chút không thể khống chế được nha.”
Vương Mãnh có chút nghi hoặc, “Triệu Quảng, chỉ bằng hắn?”
“Ha ha, ta cũng không coi trọng hắn, nhưng là trước khác nay khác, Triệu gia uy danh rất lớn, đã muốn trở thành một chi lực lượng lớn nhất trong tứ đại gia tộc rồi.”
“Tại sao có thể như vậy?” Vương Mãnh hiển nhiên cũng cảm giác được không điểm không ổn.
Ninh Chí Viễn cười khổ, “Triệu gia xuất hiện một vị lão tổ, nếu như hết thảy thuận lợi mà nói có thể trở thành thành viên của Tinh Minh. Ngươi cảm thấy ba nhà khác có thể chống đở được ư, huống chi Mã gia là cùng Triệu gia quan hệ mật thiết. Ngươi thi đấu trong đại hội thành lập uy vọng không nhỏ, nhưng mà nội tình còn mỏng, ta mặc dù kinh doanh nhiều năm, cũng trải một con đường tốt cho Công Tôn Vô Tình, thế nhưng không nghĩ tới sẽ xuất hiện biến cố như vậy.”
Ninh Chí Viễn mặc dù cách xa Đạo quang đường, lại không có ý định bỏ đi không như vậy, Công Tôn Vô Tình mới là bạn bè chính thức của hắn, cho dù là Đạo Quang đường mất đi vị trí thứ nhất, nhưng là nhiều năm tích lũy, Đạo Quang đường y nguyên có hi vọng.
“Triệu Quảng người này, bụng dạ hẹp hòi, nếu để cho hắn đã khống chế chín phần đường vậy thì thật phải rối loạn rồi.”
“Triệu tổ sư có ý tứ là muốn cho Triệu Quảng quá độ, cuối cùng lại để cho Triệu Lăng Huyên tiếp vị, đáng tiếc hắn có lẽ là quá coi thường Triệu Quảng. Triệu Quảng không biết làm sao bắt được một cơ hội nhận được rồi vị lão tổ kia tán thành. Ta đã cho Công Tôn Vô Tình phối hợp với Hồ Tĩnh, tại tăng thêm Dương Dĩnh Phi Phượng đường trợ giúp, trong thời gian ngắn sẽ không xảy ra vấn đề gì, Nhưng như Bách Thảo Đường chẳng qua chỉ là cây cỏ mọc ven tường, dưới đại thế như thế này rất nhanh sẽ gục xuống dưới chân Triệu Quảng.”
Ninh Chí Viễn nói ra, hắn đã có cân nhắc khác, đối với một đệ tử, thành viên tổ chức trọng yếu nhất, tương lai hắn có thể đi rất cao, nhưng cũng nên có người ở phía dưới. Giống như phía dưới của hắn có người, sau này được cũng cấp gì hắn cũng có phần nhiều, nhưng nếu bị Triệu Quảng cướp lấy hết, như vậy hắn cũng không được tốt đẹp gì cho lắm rồi.
“Ninh sư huynh có ý là?” Vương Mãnh biết rõ, nếu bàn về thâm căn cố đế, Ninh Chí Viễn tại thánh đường nhiều năm, nhất định là nhất thanh nhị sở, đối với thực lực của tứ đại gia tộc, thậm chí càng hiểu sâu hơn so với bọn hắn.
“Hiện tại phương pháp duy nhất làm cho tổng đường bảo vệ bọn họ chỉ có một mà thôi.” Ninh Chí Viễn duỗi ra một ngón tay.
Vương Mãnh lập tức sẽ hiểu, “Ninh sư huynh có ý tứ là, chúng ta phải có biểu hiện ở trong tu chân học viện, như vậy Triệu gia cũng sẽ cố kỵ.”
“Đúng vậy, chính là như vậy, tuy rằng chúng ta đang ở đại nguyên giới, nhưng mà Đạo Quang đường cùng Lôi Quang đường là chiếu ứng lẫn nhau. Ta xuất thân Đạo Quang, ngươi xuất thân Lôi Quang, dưới Triệu gia người đông thế mạnh, chúng ta biểu hiện càng mạnh, những tổ sư khác cũng dễ dàng xuất đầu cho chúng ta, dưới tình huống công bằng, ta tin tưởng Công Tôn Vô Tình, ta nhớ ngươi đối với Hồ Tĩnh khẳng định cũng có lòng tin.”
Ninh Chí Viễn nói ra, “Cho nên, Vương Mãnh ngươi nhất định phải tỉnh lại, không thể cứ chán chường như vậy rồi!”
Chán chường? Vương Mãnh sững sờ, mình chán chường ở chỗ nào chứ, mỗi ngày không phải quá chăm chỉ, rất có ý chí chiến đấu sao, nhưng mà cũng không có cách nào giải thích với Ninh Chí Viễn.
Ninh Chí Viễn tuy rằng hứa hẹn với hắn, kỳ thật cũng vì đại cục, hắn không hy vọng Vương Mãnh cứ ỉu xìu ỉu xìu như vậy, trong mắt của hắn từ khi đến đại nguyên giới, sau khi trải qua ngũ hành khảo thí, Vương Mãnh hình như là chịu đả kích cực lớn vậy. Hắn phải điểm tỉnh Vương Mãnh, vô luận tình huống như thế nào cũng nên hợp lại, bằng không thì trong Đạo Quang Đường, Công Tôn Vô Tình tuyệt đối không phải là đối thủ của Triệu Quảng. Nhưng nếu như hắn ở bên này, Vương Mãnh bên này có thể đưa ra biểu hiện tốt, tình huống sẽ khá hơn một chút.
Thấy Vương Mãnh tâm động, Ninh Chí Viễn tất nhiên phải nhắc nhở Vương Mãnh, “Rất nhanh sẽ có một cơ hội rồi, tu chân học viện hội đối với những {Tu chân giả} mới tiến vào học viện năm thứ hai như chúng ta sẽ tiến hành khảo thí lần thứ nhất. Đây là cơ hội ngươi vãn hồi lại ấn tượng.”
“Ấn tượng? Ấn tượng gì?”
Ninh Chí Viễn dở khóc dở cười, “Ngươi không phải nghĩ tình huống của ngươi tại đại nguyên giới thánh đường cũng không biết sao. Ta giúp ngươi áp xuống một bộ phận, chỉ là nàng dâu xấu cũng nên thấy cha mẹ chồng, lần này khảo thí tất cả mọi người rất xem trọng, vô luận như thế nào, ngươi đều phải toàn lực ứng phó.”
“Đa tạ, Ninh sư huynh chỉ điểm.”
Ninh Chí Viễn cũng chỉ có thể làm được tới đây thôi, còn lại phải xem Vương Mãnh đến tột cùng là có thể biểu hiện được như thế nào.
Đối với Ninh Chí Viễn lo lắng, Vương Mãnh hiển nhiên là không cần, trong một năm nay hắn còn khổ công hơn bất luận một người nào khác, nhất là cho tới bây giờ còn chưa từng thoát khỏi cảnh bị hành hạ thê thảm. Xem ra trong mắt người khác, chính mình thật là quá vô danh rồi, khó trách Lý Thiên Nhất cũng không tìm hắn, quả nhiên là dở khóc dở cười.
Vương Mãnh đi vào truyền thụ pháp trận kiếm tu, hai đường vòng cung kiếm khí đã tới tay, tương đương với việc phá được một cửa ải rất khó, thẳng tắp kiếm khí cùng đường vòng cung kiếm khí là kiếm khí cơ bản cấu thành, kiếm pháp của hắn cũng có biến hóa khôn cùng nhưng cũng không lớn như vậy.
Vương Mãnh tham lam hấp thu hết đồ vật bên trong, gần như si mê, Ngũ Hành đại pháp giai đoạn thứ hai hoàn thành, tăng thêm việc phá được hai đường vòng cung kiếm khí đã làm cho Vương Mãnh đang ở trong một giai đoạn đỉnh phong. Hiện tại hắn đang chờ đợi chỉ là hấp thu, điên cuồng hấp thu những kiếm pháp này.