“Vương Mãnh nhìn cái gì vậy... đây không phải là nam nhân sao?”
“Ngươi không biết là người này nhìn rất quen mắt sao?”
“... vãi lúa nha, đây không phải là Tề Phi Vũ sao. Ngươi sẽ không phải muốn... ngàn vạn lần đừng làm như vậy, người này đúng là cao thủ đã ngoài bốn mươi tầng nguyên lực rồi, chúng ta là không thể trêu vào!”
“Yên tâm.” Vương Mãnh cười cười, nói: “Uống rượu.”
….
Lúc này ở bên trong Thính Hương Túy Tiên Lâu, có hai nữ tử đang chuyện trò vui vẻ.
“Sư muội, thật sự là khó có được nha, từ khi ngươi tới đại nguyên giới, còn là lần đầu tiên đến nơi này của ta a.”
Thanh Vân Tiên Tử Vân Thanh nhàn nhạt mà cười nói, nâng lên ngón tay ngọc ngà thon dài của mình đẩy lá trà, cặp môi đỏ mọng kia thoáng cười một tiếng thật là có vẻ đẹp câu hồn đoạt phách lòng người mà.
Mà ngồi đối diện với Vân Thanh dĩ nhiên là Tưởng Tình Tình.
“Vân sư tỷ, tiểu muội là bận rộn tu luyện quá, nhưng không phải đã tới đây rồi sao.”
Hồng nhan môn chi làm hai bộ phận, một phần là những {Tu Chân giả} giống như Tưởng Tình Tình vậy, một bộ phận chính là chuyên học mị thuật.
Tưởng Tình Tình chính là trong nội môn cung cấp lực lượng bảo vệ cho môn phái, mà vị trí của Vân Thanh là ở ngoại môn, có thể vì môn phái mà cung cấp đại lượng tài nguyên.
“Sư muội nhất định là xem thường ngoại môn chúng ta, cũng đúng, chúng ta chẳng qua là học được chút ít mị hoặc chi thuật, tất nhiên là không cách nào so sánh được với các ngươi.”
“Sư tỷ trách lầm, tiểu muội biết rõ sư tỷ là bán nghệ không bán thân, hơn nữa không có sư tỷ ủng hộ, làm gì có chúng ta như bây giờ, cũng là vì hồng nhan môn.” Tưởng Tình Tình lo lắng mà vội vàng khoát tay, nếu nói trước kia là có một chút, nhưng hiện tại nhất định là không có.
Nội môn là thích hợp tu hành, rèn luyện tâm thần cũng là pháp thuật, mà ngoại môn là đem tâm thần luyện thành mị hoặc chi thuật, trên phương diện thiên phú tu hành là phải kém hơn một chút. Nhưng có môn phái bảo vệ cho dù ai cũng không cách nào miễn cưỡng các nàng làm một vài chuyện không muốn làm, chỉ là so sánh với nội môn, tóm lại không có tự tại như nội môn.
Vân Thanh cười nhạt một tiếng, kỳ thật một khi đã làm chuyện này, nàng là không thèm quan tâm tới việc người khác nhìn mình như thế nào, chỉ là mình trong môn phái đối với các sư tỷ muội lại là một chuyện khác, xem ra Tưởng Tình Tình lời nói chân thành, cũng là tâm rộng.
“Nói đi, chuyện gì?”
“Sư tỷ, ta... muốn câu dẫn nam nhân!” Tưởng Tình Tình cố gắng lấy dũng khí một hơi nói xong.
Phụt...
Vân Thanh nước trà toàn bộ phun ra.
…
Tại phương xa, tứ phương tiểu thiên giới thánh đường, theo một tiếng thiên kiều bá mị vang lên, Dương Dĩnh phá quan mà ra, nguyên lực từ trên người phát ra, giống như Lăng Ba tiên tử bay từ trên không đáp xuống.
“Chúc mừng Dĩnh tỷ tỷ, lại tiến thêm một bước!”
Hồ Tĩnh cười nói.
Trương mập mạp... lại mập, “Sư tỷ tiến bộ thật nhanh nha, thật lợi hại, thực sự là có phong phạm của Mãnh ca!”
Dương Dĩnh hơn một năm nay đã có tiến bộ có thể nói thần tốc, ngay cả bản thân Dương Dĩnh cũng kỳ quái, thiên phú của nàng mặc dù không tệ, nhưng thật không có tốt như vậy.
“Dĩnh tỷ tỷ thực lực tăng cường, Triệu Quảng kia khẳng định rất phiền muộn.”
“Con cóc này, da mặt thật sự dày, cũng dám đến Phi Phượng đường bới móc, lần sau để cho ta gặp được nhất định bắn rơi... đầu của hắn!”
Trương Tiểu Giang kêu lên, Dương Dĩnh nhưng là đại tẩu của hắn, Triệu Quảng này từ lúc quyền thế ổn định, cả ngày không có ý nghĩ nào tốt cả, trước đây Ninh Chí Viễn tuy rằng cũng không có gì đặc biệt, nhưng thẳng thắn mà nói là không có tâm tư gì xấu cả, nhiều lắm hắn cũng chính là vì Đạo Quang đường mà tranh đoạt chút lợi ích. Nhưng Triệu Quảng này đúng là một tên e sợ cho thiên hạ không loạn, bốn phía tranh đấu.
“Trương sư đệ không thể lỗ mãng, người này thực lực tăng mạnh, hơn nữa không thể cho hắn nắm được đằng chuôi.”
Dương Dĩnh nói ra.
“Dĩnh tỷ tỷ nói rất đúng, chúng ta bây giờ cũng đã ổn định được trận tuyến rồi, hắn cũng không có được ưu thế lớn như vậy.”
“Ài, nếu Mãnh ca có ở đây thì tốt rồi, làm gì tới phiên tiểu tử này hung hăng càn quấy, đã sớm đem hắn giẫm thành bánh thịt rồi!”
“Có tin tức của hắn sao?”
“Nghe lão Chu nói, Mãnh ca bọn hắn vừa mới làm thất bại âm mưu của Vạn Ma Giáo, chỉ là Vạn Ma Giáo chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, công kích tiếp theo tới nhất định sẽ càng mạnh càng mãnh liệt hơn.”
Nghe vậy, Dương Dĩnh không nhịn được có chút lo lắng, đấy không phải ở Lôi Quang đường, vô luận như thế nào thánh đường là có quy tắc. Vạn Ma Giáo không kiêng nể gì cả, tâm ngoan thủ lạt, một mình tại đại nguyên giới, Vương Mãnh gặp đối với khó khăn như vậy, Dương Dĩnh đã hy vọng mình có thể ở bên cạnh của hắn cỡ nào chứ...
Vân Thanh trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Tưởng Tình Tình, nếu bàn về dung mạo Tưởng Tình Tình tất nhiên là còn kém Vân Thanh. Vân Thanh có thể vượt lên đứng đầu ngoại môn Hồng Nhan môn tư chất tất nhiên là không cần phải nói, kinh ngạc cũng ẩn chứa ý vị hàm xúc làm cho người ta phải ý loạn tình mê.
Tưởng Tình Tình cũng coi như là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Hồng Nhan môn, sau khi được đưa đến đại nguyên giới, nhanh chóng trở thành một thành viên của Long Vương trận doanh, tìm được môn phái trọng điểm bồi dưỡng, cô gái như vậy nhất định là mắt cao hơn đầu, Vân Thanh cũng là có chút hiếu kỳ.
“Là đệ tử trẻ tuổi tuấn kiệt của môn phái nào lại có phúc phận như vậy?” Vân Thanh cười nói.
“Thánh Đường đệ tử, năm trước mới tiến vào tu chân học viện.” Tưởng Tình Tình nói ra.
“Thánh Đường đệ tử?” Vân Thanh với tư cách là thủ lĩnh đệ tử ngoại môn đối với thành viên bài danh của Tinh Minh cùng với những quan hệ rắc rối phức tạp rõ như lòng bàn tay, đây là chức trách của nàng. Thánh Đường này dường như là môn phái bài danh gần 200 tên, tiểu thiên giới của môn phái này cũng thuộc loại bình thường.
“Hắn thuộc về trận doanh nào vậy?”
“Trước mắt còn không có trận doanh.” Tưởng Tình Tình nói ra.
Vân Thanh ngẩn người, “Sư muội, đây cũng không phải việc ngươi có thể nói giỡn được, ngươi là đệ tử tinh anh của Hồng Nhan môn chúng ta, không có khả năng tùy tiện lựa chọn.”
Tưởng Tình Tình mỉm cười, “Sư tỷ, ta biết rõ lo lắng của ngươi, người này mặc dù không có gia nhập trận doanh, nhưng mà thực lực cũng không phải chuyện đùa, hơn nữa đối thủ cạnh tranh của ta cũng rất mạnh!”
“Ah?”
Vân Thanh nhìn xem Tưởng Tình Tình, có thể bị Tưởng Tình Tình xưng làm đối thủ cạnh tranh rất mạnh không dễ dàng như vậy, hồng nhan môn nữ tử dung mạo tú lệ, môn phái cũng chú trọng bồi dưỡng khí chất, tăng thêm việc lại có môn phái thực lực mạnh mẽ làm hậu thuẫn, cho dù là tại đại nguyên giới cũng được cho danh môn. Tưởng Tình Tình bản thân lại là một người rất nổi bật, muốn cùng nàng tranh giành thực sự không dễ dàng.
“Là người tới từ cùng một tiểu thiên giới với hắn, Yên Vũ Nguyệt.”
“Yên Vũ Nguyệt? Ngươi là nói Long Vương trận doanh Yên Vũ Nguyệt?”
“Đúng vậy, tuy rằng biểu hiện ra không có gì, hơn nữa hai người một cái Thánh tu một cái tà tu, nhưng mà ta có thể nhìn ra được, Yên Vũ Nguyệt có chút ý tứ đối với hắn.”
“Ha ha, Yên Vũ Nguyệt này thực ra đúng là có chút danh tiếng đây, có chút thú vị nha, ta lại muốn nhìn xem người này một chút, xem hắn có ba đầu sáu tay gì.”
Vân Thanh nói ra, mà lúc này dưới lầu một trận huyên náo, một người bồi bàn vội vội vàng vàng đi đến.
“Lâu chủ, bên ngoài có người náo loạn, người xem thế nào?”
Vân Thanh sững sờ, người dám ở chỗ này nháo sự thật cũng không có nhiều, hai người nhìn xuống phía dưới lâu.
Tề Phi Vũ nổi trận lôi đình, thậm chí có người dám tìm tới hắn mà gây chuyện nữa cơ đấy.
Phạm Hồng đang đứng bên cạnh có chút sợ ngây người, vãi lúa nha, Vương Mãnh rốt cuộc là một tên chuyên gây tai họa. Rõ ràng bảo hắn nhịn một chút, thế mà ngoảnh đi ngoảnh lại hắn đã náo loạn lên rồi.
Nhìn thấy người đi tới, Tề Phi Vũ muốn không biết cũng không được, Thánh Đường cũng không biết ăn phải tim gấu gan báo gì mà gần đây liên tiếp công kích bọn hắn. Mà hắn quả thực cũng đã đánh giá thấp thực lực của thánh đường, dù sao lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo?
Tề Phi Vũ mặc dù chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng mà hắn cũng không dám phá hư quy củ ở đây mà ra tay với người có tầng thứ nguyên lực thấp hơn. Đây là thương thế của hắn, hại hắn quá lớn, dù sao Vạn Ma Giáo nhất định sẽ vận chuyển nguồn máu mới (nguồn lực mới) tiến đến. Hắn cần cần phải làm là chờ đợi, lớn mạnh chính mình mà thôi.
Nhưng mà dù thế nào đi nữa hắn cũng không nghĩ ra được lại có người của Thánh Đường tới khi dễ trên đầu hắn.
“A, uống nhiều quá, chén rượu này như thế nào lại đổ lên trên đầu của ngươi cũng không rõ nữa.”
Vương Mãnh chóng mặt, lắc lắc đâu nói: “A, vị tiên tử này thật là xinh đẹp nha, chúng ta không phải là đã từng gặp mặt rồi chứ.”
Vương Mãnh nhìn nữ tu bên cạnh Tề Phi Vũ nói.
Tề Phi Vũ đột nhiên vỗ mạnh một cái xuống mặt bàn quát: “Vương Mãnh, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn xông tới!”
Vương Mãnh mỉm cười, “Chỉ sợ ngươi không có lá gan này!”
Tề Phi Vũ biết rõ đối phương đang cố ý gây chuyện rồi:
“Vương Mãnh, ngươi đây là đang chọc giận ta sao, mặc dù có quy tắc bảo vệ ngươi. Nhưng với ta mà nói bóp chết ngươi chỉ giống như bóp chết một con kiến mà thôi!”
“Thật vậy không, ta sợ quá đi mất!” Vương Mãnh ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào đối phương, nói:
“Quá mong đợi, ta cũng xin đợi ngươi bất cứ lúc nào, không biết Tề đại sư huynh có phải là đợi cho Vạn Ma Giáo sau khi bị tiêu diệt hết mới ra tay phải không nào?”
Phạm Hồng thì là chân tay luống cuống. Tề Phi Vũ này trong số những cao thủ ngoài bốn mươi tầng mặc dù cũng không được tính là nhân vật nổi danh nào cả, nhưng cũng không phải cấp bậc như bọn hắn là có thể trêu chọc vào được. Vốn hắn muốn để cho Vương Mãnh nhẫn nại một chút, kết quả hắn mới uống được vài ngụm dĩ nhiên đã chạy tới gây sự rồi.
Trên lầu, Tưởng Tình Tình trợn mắt há hốc mồm, nàng đối với việc Vạn Ma Giáo cùng thánh đường tranh đấu cũng nghe thấy được một đôi chút gì đó. Nhưng Vương Mãnh trực tiếp khiêu khích đại sư huynh của Vạn Ma Giáo tại tu chân học viện như vậy cũng thực là quá lỗ mãng rồi.
Tề Phi Vũ làm sao có thể chịu được loại khiêu khích như thế này chứ, trước tiên cứ cho đối phương một bài học nho nhỏ đã rồi nói sau.
“Chư vị, nơi này là Thính Hương Túy Tiên Lâu, là sản nghiệp của hồng nhan môn, tại đây hoan nghênh khách nhân, nhưng nếu là có ân oán cá nhân, xin mời ra khỏi nơi này hãy giải quyết.”
Thanh âm của Vân Thanh vang lên, nhất thời một ít {Tu Chân giả} ở chung quanh xem náo nhiệt đôi mắt đều phát sáng lên.
Tề Phi Vũ tới nơi này rất nhiều lần rồi, chính là đợi Vân Thanh hiện thân, mấy lần đều là từ xa xa nhìn lên một cái, không nghĩ tới Vương Mãnh náo loạn như vậy một hồi, lại có thể cùng giai nhân trò chuyện nhiều hơn mấy câu.
“Tiên tử chớ trách, ta sẽ không để cho máu đen của tên tiểu tử này vấy bẩn nơi này!”
Tề Phi Vũ khom mình hành lễ nói, con mắt nhìn qua trên lầu, nhưng Thanh Vân Tiên Tử cũng không có ý tứ mặt mày rạng rỡ chút nào.
“Vương Mãnh, hôm nay nể mặt của Thanh Vân Tiên Tử, nhưng mà mấy ngày sau ngươi cứ rửa sạch cổ mà chờ đó.” Tề Phi Vũ lạnh lùng nói, hắn thật sự đã động sát cơ rồi, vốn hắn thật đúng là không có ý định nhanh chóng ra tay.
Vương Mãnh nhún nhún vai, chỉ vào Tề Phi Vũ, nói: “Ta đây chờ, trước mặt của Thanh Vân Tiên Tử, ngươi cũng đừng nuốt lời.”
“Nếu ngươi vội vã đi tìm cái chết như vậy, ta đây cũng tốt bụng tiễn ngươi trước một đoạn đường!”
Tề Phi Vũ hừ lạnh một tiếng.
Phạm Hồng vội vàng kéo Vương Mãnh rời đi, lúc rời khỏi cửa Thính Hương Túy Tiên Lâu, Phạm Hồng rùng mình một cái.
“Ta nói Vương Mãnh, ngươi làm cái gì vậy, ngươi có biết hay không, cho dù trở ngại quy tắc hắn không có cách nào khác để giết ngươi, cũng có thể đánh cho ngươi bị thương nặng, hơn nữa, ngươi kích hắn làm cái gì chứ, nếu là hắn thực hạ quyết tâm...”
Phạm Hồng rất là lo lắng, vừa rồi nhìn vẻ mặt của Tề Phi Vũ có vẻ rất là tức giận.
“Không có việc gì đâu, ta chính là muốn chọc giận hắn một chút, hắn tới tìm ta, vẫn còn tốt hơn ta phải mất công tìm hắn.”
Vương Mãnh cười nói.
“Ý của ngươi là?”
“Tề Phi Vũ mà không chết, đối với thánh đường luôn là một mối họa lớn, bây giờ lại đang là một thời cơ tương đối tốt. Vạn Ma Giáo đang trong thời kì giáp hạt, chỉ cần xử lý thành công Tề Phi Vũ, Vạn Ma Giáo cũng không còn uy hiếp gì nữa. Bởi vì địch ở trong tối ta ngoài sáng, cùng chơi các chiêu thức âm hiểm gì với hắn đều không bằng giải quyết một lần cho xong.”
Vương Mãnh nói ra.
“Ngươi muốn hắn chủ động khiêu chiến ngươi sao?”
“Ha ha, ta khiêu chiến hắn, hắn có thể không kiêng nể gì cả mà phát huy hết toàn bộ thực lực, nếu hắn khiêu chiến ta, chỉ sợ cũng phải trả một cái giá tương đối lớn một chút, trên phương diện lực lượng khẳng định cũng phải giảm bớt đi nhiều.”
“Tuy rằng nói vậy nhưng cũng vẫn quá nguy hiểm, Tề Phi Vũ không giống với đám người Tiền Phi, hắn là người mạnh nhất của Vạn Ma giáo ở tu chân học viện này.”
Vương Mãnh đập đập bả vai Phạm Hồng, nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần tìm được phương pháp thành lập trận doanh là được rồi, chúng ta phân công hợp tác.”
Phạm Hồng nhìn qua Vương Mãnh, thật không biết người này rốt cuộc đang suy nghĩ gì, hắn chỉ là thánh đường đệ tử, một môn phái bài danh gần 200 vị trong Tinh Minh, thế nhưng cảm giác này lại giống như là bên trong thập đại môn phái vậy.
“Còn nữa, chuyện này không được nói cho đám sư huynh của ta biết.”
Phạm Hồng bất đắc dĩ lắc đầu, Vương Mãnh rốt cuộc nghĩ như thế nào, hắn thật sự không hiểu.
Đây quả thực là cách nghĩ tùy hứng của Vương Mãnh khi đột nhiên nhìn thấy Tề Phi Vũ ở đây.
Cùng lúc Ngũ Hành bí quyết cần phải tiến thêm một bước nữa, nếu đối thủ chỉ có nguyên lực 30 tầng căn bản không được. Hắn nhất định phải tiếp xúc tới lực lượng càng mạnh hơn, trên phương diện khác, chỉ là giết một ít Vạn Ma Giáo lâu la là không đủ, chỉ cần xử lý được Tề Phi Vũ chính là đã cho Vạn Ma Giáo một đòn trọng thương rồi.
Một là không làm, nếu đã làm phải hung ác một chút.
Xem ra chọc giận Tề Phi Vũ cũng không phải một việc khó khăn gì, hiện tại là chờ hắn ước chiến rồi, {Tu Chân giả} cao tầng muốn cùng tầng thấp chiến đấu cũng không phải là không có biện pháp, chỉ là trả cái giá hơi cao một chút mà thôi.
Vương Mãnh rời đi không bao lâu, Tề Phi Vũ cũng đi, chuyện này quả thực đã chọc giận Tề Phi Vũ.
Tranh đấu giữa Vạn Ma Giáo cùng Thánh Đường, Tề Phi Vũ chỉ xem như là một loại thủ đoạn để làm mình lớn mạnh mà thôi. Vạn Ma Giáo chiếm được ưu thế, Tề Phi Vũ có thể lấy được càng nhiều lợi ích hơn. Vạn Ma Giáo ở vào hoàn cảnh xấu, Tề Phi Vũ có thể đạt được lợi ích cũng không ít đi một chút nào, mấu chốt là đối thủ mạnh nhất của hắn đã chết, cho nên khống chế cục diện như thế này đều tùy vào sở thích của hắn.
Trong khoảng thời gian này bởi đệ tử phía dưới liên tục bị giết, bên phía tổng giáo rất sốt ruột, nhiều lần nhắc nhở, bởi vậy cũng cho hắn không ít lợi ích, bằng không thì hắn sao có thể tại địa phương như Thính Hương Túy Tiên Lâu này mà tiêu sài tiêu sái không chút kiêng nể gì cả như vậy.
Nhưng Vương Mãnh này đúng là quá kiêu ngạo rồi, không giết chết hắn, mọi lại cho rằng mình đang sợ hắn, những này đệ tử Thánh tu này chỉ chiếm được một chút lợi thế là quên hết tất cả.
Chỉ có điều tiểu tử này còn chưa tới 30 tầng nguyên lực, kém hắn tới hai tầng cấp bậc, chẳng những phải trả một con số linh thạch khá lớn, còn phải tự hạ mười tầng lực lượng của mình, chỉ sợ như vậy mới có thể khởi xướng khiêu chiến.
Nhưng tuy vậy mà giết chết được hắn cũng chiếm được một loại thù lao báo thù rồi...
Vừa nghĩ tới Tiền Phi, Tề Phi Vũ bỗng nhiên tỉnh táo lại, Tiền Phi chính là chết trên tay tiểu tử này.
Ngẫu nhiên? Trùng hợp?
Tề Phi Vũ nghĩ tới việc Vương Mãnh khiêu khích mình, trong lòng có chút cảnh giác. Tiền Phi không phải là hạng người chủ quan khinh địch, lại chết trong tay đối thủ yếu hơn mình rất nhiều.
Ngẫm lại Vương Mãnh khiêu khích, rõ ràng là cố ý cho mọi người thấy, người này biểu hiện ra ngoài thô lỗ, có phải là đã chuẩn bị bẫy rập gì không nữa?
Từ trước tới nay, trong mắt ma tu, thánh tu đều là những tên nóng đầu ngu ngốc mà thôi, nhưng trên thực tế, thánh tu cũng không tốt hơn ma tu là mấy.
Giết là nhất định phải giết rồi, nhưng để đảm bảo chắc chắn không có chuyện gì sơ ý xảy ra, cũng phải sử dụng một chút tiền vốn rồi.
Vương Mãnh vận hành lấy Ngũ Hành bí quyết, sau một trận chiến với Tề Phi Vũ, hắn có thể nếm thử tu hành giai đoạn thứ ba rồi, nguyên lực một khi đến 30 tầng, lực lượng của hắn nhất định sẽ có một loại bay vọt về chất. Vương Mãnh trong khoảng thời gian này cũng là đang không ngừng nắm giữ các loại kỹ xảo, vững vàng, một tu chân giả thật sự rất khó ngăn cản lực hấp dẫn của nguyên lực tăng lên.
“Ngươi nói cái gì?” Yên Vũ Nguyệt nghe Tưởng Tình Tình nói ra tin tức này thoáng cái đứng bật dậy.
Tưởng Tình Tình nhìn qua Yên Vũ Nguyệt, ánh mắt lưu chuyển, Yên Vũ Nguyệt lúc này mới ý thức được phản ứng của mình có chút hơi khoa trương.
“Vũ Nguyệt tỷ, ngươi cùng Vương Mãnh tương đối quen thuộc, ngươi nói hắn có phải là có đòn sát thủ nào đó, hoặc là Thánh Đường hẳn sẽ cho hắn một loại pháp khí nào đó mạnh mẽ không?”
Tưởng Tình Tình nói ra, một người có tâm thần cường đại như vậy khẳng định không phải là đầu óc có vấn đề gì. Nhưng mà nàng thật sự nghĩ không ra Vương Mãnh vì sao lại lỗ mãng tới như vậy.
Yên Vũ Nguyệt trầm tư một chút nói: “Thánh đường tại tứ phương tiểu thiên giới cũng là một trong Tam đại tông phái, nhưng thánh đường thành lập, ý nghĩa cũng không khác biệt với tu chân học viện lắm, chỉ muốn cung cấp cho tứ phương tiểu thiên giới một nơi để mọi người có thể tu hành mà thôi, cho nên trên phương diện tích lũy, bọn hắn còn không bằng Vạn Ma Giáo.”
“Thánh đường thật là một địa phương kỳ quái, chiếu theo thuyết pháp của ngươi, nơi này hoàn toàn là một cơ cấu từ thiện, dạy dỗ đệ tử, lại vẫn cho phép đệ tử tự lập môn hộ, tu chân học viện tuy nhiên cũng truyền thụ pháp thuật, nhưng tất cả các môn phái phải trả một cái giá đúng là rất cao.”
Tưởng Tình Tình rất ngạc nhiên, môn phái như vậy mà cũng có thể sinh tồn được.
“Ngươi không biết là người này nhìn rất quen mắt sao?”
“... vãi lúa nha, đây không phải là Tề Phi Vũ sao. Ngươi sẽ không phải muốn... ngàn vạn lần đừng làm như vậy, người này đúng là cao thủ đã ngoài bốn mươi tầng nguyên lực rồi, chúng ta là không thể trêu vào!”
“Yên tâm.” Vương Mãnh cười cười, nói: “Uống rượu.”
….
Lúc này ở bên trong Thính Hương Túy Tiên Lâu, có hai nữ tử đang chuyện trò vui vẻ.
“Sư muội, thật sự là khó có được nha, từ khi ngươi tới đại nguyên giới, còn là lần đầu tiên đến nơi này của ta a.”
Thanh Vân Tiên Tử Vân Thanh nhàn nhạt mà cười nói, nâng lên ngón tay ngọc ngà thon dài của mình đẩy lá trà, cặp môi đỏ mọng kia thoáng cười một tiếng thật là có vẻ đẹp câu hồn đoạt phách lòng người mà.
Mà ngồi đối diện với Vân Thanh dĩ nhiên là Tưởng Tình Tình.
“Vân sư tỷ, tiểu muội là bận rộn tu luyện quá, nhưng không phải đã tới đây rồi sao.”
Hồng nhan môn chi làm hai bộ phận, một phần là những {Tu Chân giả} giống như Tưởng Tình Tình vậy, một bộ phận chính là chuyên học mị thuật.
Tưởng Tình Tình chính là trong nội môn cung cấp lực lượng bảo vệ cho môn phái, mà vị trí của Vân Thanh là ở ngoại môn, có thể vì môn phái mà cung cấp đại lượng tài nguyên.
“Sư muội nhất định là xem thường ngoại môn chúng ta, cũng đúng, chúng ta chẳng qua là học được chút ít mị hoặc chi thuật, tất nhiên là không cách nào so sánh được với các ngươi.”
“Sư tỷ trách lầm, tiểu muội biết rõ sư tỷ là bán nghệ không bán thân, hơn nữa không có sư tỷ ủng hộ, làm gì có chúng ta như bây giờ, cũng là vì hồng nhan môn.” Tưởng Tình Tình lo lắng mà vội vàng khoát tay, nếu nói trước kia là có một chút, nhưng hiện tại nhất định là không có.
Nội môn là thích hợp tu hành, rèn luyện tâm thần cũng là pháp thuật, mà ngoại môn là đem tâm thần luyện thành mị hoặc chi thuật, trên phương diện thiên phú tu hành là phải kém hơn một chút. Nhưng có môn phái bảo vệ cho dù ai cũng không cách nào miễn cưỡng các nàng làm một vài chuyện không muốn làm, chỉ là so sánh với nội môn, tóm lại không có tự tại như nội môn.
Vân Thanh cười nhạt một tiếng, kỳ thật một khi đã làm chuyện này, nàng là không thèm quan tâm tới việc người khác nhìn mình như thế nào, chỉ là mình trong môn phái đối với các sư tỷ muội lại là một chuyện khác, xem ra Tưởng Tình Tình lời nói chân thành, cũng là tâm rộng.
“Nói đi, chuyện gì?”
“Sư tỷ, ta... muốn câu dẫn nam nhân!” Tưởng Tình Tình cố gắng lấy dũng khí một hơi nói xong.
Phụt...
Vân Thanh nước trà toàn bộ phun ra.
…
Tại phương xa, tứ phương tiểu thiên giới thánh đường, theo một tiếng thiên kiều bá mị vang lên, Dương Dĩnh phá quan mà ra, nguyên lực từ trên người phát ra, giống như Lăng Ba tiên tử bay từ trên không đáp xuống.
“Chúc mừng Dĩnh tỷ tỷ, lại tiến thêm một bước!”
Hồ Tĩnh cười nói.
Trương mập mạp... lại mập, “Sư tỷ tiến bộ thật nhanh nha, thật lợi hại, thực sự là có phong phạm của Mãnh ca!”
Dương Dĩnh hơn một năm nay đã có tiến bộ có thể nói thần tốc, ngay cả bản thân Dương Dĩnh cũng kỳ quái, thiên phú của nàng mặc dù không tệ, nhưng thật không có tốt như vậy.
“Dĩnh tỷ tỷ thực lực tăng cường, Triệu Quảng kia khẳng định rất phiền muộn.”
“Con cóc này, da mặt thật sự dày, cũng dám đến Phi Phượng đường bới móc, lần sau để cho ta gặp được nhất định bắn rơi... đầu của hắn!”
Trương Tiểu Giang kêu lên, Dương Dĩnh nhưng là đại tẩu của hắn, Triệu Quảng này từ lúc quyền thế ổn định, cả ngày không có ý nghĩ nào tốt cả, trước đây Ninh Chí Viễn tuy rằng cũng không có gì đặc biệt, nhưng thẳng thắn mà nói là không có tâm tư gì xấu cả, nhiều lắm hắn cũng chính là vì Đạo Quang đường mà tranh đoạt chút lợi ích. Nhưng Triệu Quảng này đúng là một tên e sợ cho thiên hạ không loạn, bốn phía tranh đấu.
“Trương sư đệ không thể lỗ mãng, người này thực lực tăng mạnh, hơn nữa không thể cho hắn nắm được đằng chuôi.”
Dương Dĩnh nói ra.
“Dĩnh tỷ tỷ nói rất đúng, chúng ta bây giờ cũng đã ổn định được trận tuyến rồi, hắn cũng không có được ưu thế lớn như vậy.”
“Ài, nếu Mãnh ca có ở đây thì tốt rồi, làm gì tới phiên tiểu tử này hung hăng càn quấy, đã sớm đem hắn giẫm thành bánh thịt rồi!”
“Có tin tức của hắn sao?”
“Nghe lão Chu nói, Mãnh ca bọn hắn vừa mới làm thất bại âm mưu của Vạn Ma Giáo, chỉ là Vạn Ma Giáo chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, công kích tiếp theo tới nhất định sẽ càng mạnh càng mãnh liệt hơn.”
Nghe vậy, Dương Dĩnh không nhịn được có chút lo lắng, đấy không phải ở Lôi Quang đường, vô luận như thế nào thánh đường là có quy tắc. Vạn Ma Giáo không kiêng nể gì cả, tâm ngoan thủ lạt, một mình tại đại nguyên giới, Vương Mãnh gặp đối với khó khăn như vậy, Dương Dĩnh đã hy vọng mình có thể ở bên cạnh của hắn cỡ nào chứ...
Vân Thanh trợn mắt há hốc mồm nhìn qua Tưởng Tình Tình, nếu bàn về dung mạo Tưởng Tình Tình tất nhiên là còn kém Vân Thanh. Vân Thanh có thể vượt lên đứng đầu ngoại môn Hồng Nhan môn tư chất tất nhiên là không cần phải nói, kinh ngạc cũng ẩn chứa ý vị hàm xúc làm cho người ta phải ý loạn tình mê.
Tưởng Tình Tình cũng coi như là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ của Hồng Nhan môn, sau khi được đưa đến đại nguyên giới, nhanh chóng trở thành một thành viên của Long Vương trận doanh, tìm được môn phái trọng điểm bồi dưỡng, cô gái như vậy nhất định là mắt cao hơn đầu, Vân Thanh cũng là có chút hiếu kỳ.
“Là đệ tử trẻ tuổi tuấn kiệt của môn phái nào lại có phúc phận như vậy?” Vân Thanh cười nói.
“Thánh Đường đệ tử, năm trước mới tiến vào tu chân học viện.” Tưởng Tình Tình nói ra.
“Thánh Đường đệ tử?” Vân Thanh với tư cách là thủ lĩnh đệ tử ngoại môn đối với thành viên bài danh của Tinh Minh cùng với những quan hệ rắc rối phức tạp rõ như lòng bàn tay, đây là chức trách của nàng. Thánh Đường này dường như là môn phái bài danh gần 200 tên, tiểu thiên giới của môn phái này cũng thuộc loại bình thường.
“Hắn thuộc về trận doanh nào vậy?”
“Trước mắt còn không có trận doanh.” Tưởng Tình Tình nói ra.
Vân Thanh ngẩn người, “Sư muội, đây cũng không phải việc ngươi có thể nói giỡn được, ngươi là đệ tử tinh anh của Hồng Nhan môn chúng ta, không có khả năng tùy tiện lựa chọn.”
Tưởng Tình Tình mỉm cười, “Sư tỷ, ta biết rõ lo lắng của ngươi, người này mặc dù không có gia nhập trận doanh, nhưng mà thực lực cũng không phải chuyện đùa, hơn nữa đối thủ cạnh tranh của ta cũng rất mạnh!”
“Ah?”
Vân Thanh nhìn xem Tưởng Tình Tình, có thể bị Tưởng Tình Tình xưng làm đối thủ cạnh tranh rất mạnh không dễ dàng như vậy, hồng nhan môn nữ tử dung mạo tú lệ, môn phái cũng chú trọng bồi dưỡng khí chất, tăng thêm việc lại có môn phái thực lực mạnh mẽ làm hậu thuẫn, cho dù là tại đại nguyên giới cũng được cho danh môn. Tưởng Tình Tình bản thân lại là một người rất nổi bật, muốn cùng nàng tranh giành thực sự không dễ dàng.
“Là người tới từ cùng một tiểu thiên giới với hắn, Yên Vũ Nguyệt.”
“Yên Vũ Nguyệt? Ngươi là nói Long Vương trận doanh Yên Vũ Nguyệt?”
“Đúng vậy, tuy rằng biểu hiện ra không có gì, hơn nữa hai người một cái Thánh tu một cái tà tu, nhưng mà ta có thể nhìn ra được, Yên Vũ Nguyệt có chút ý tứ đối với hắn.”
“Ha ha, Yên Vũ Nguyệt này thực ra đúng là có chút danh tiếng đây, có chút thú vị nha, ta lại muốn nhìn xem người này một chút, xem hắn có ba đầu sáu tay gì.”
Vân Thanh nói ra, mà lúc này dưới lầu một trận huyên náo, một người bồi bàn vội vội vàng vàng đi đến.
“Lâu chủ, bên ngoài có người náo loạn, người xem thế nào?”
Vân Thanh sững sờ, người dám ở chỗ này nháo sự thật cũng không có nhiều, hai người nhìn xuống phía dưới lâu.
Tề Phi Vũ nổi trận lôi đình, thậm chí có người dám tìm tới hắn mà gây chuyện nữa cơ đấy.
Phạm Hồng đang đứng bên cạnh có chút sợ ngây người, vãi lúa nha, Vương Mãnh rốt cuộc là một tên chuyên gây tai họa. Rõ ràng bảo hắn nhịn một chút, thế mà ngoảnh đi ngoảnh lại hắn đã náo loạn lên rồi.
Nhìn thấy người đi tới, Tề Phi Vũ muốn không biết cũng không được, Thánh Đường cũng không biết ăn phải tim gấu gan báo gì mà gần đây liên tiếp công kích bọn hắn. Mà hắn quả thực cũng đã đánh giá thấp thực lực của thánh đường, dù sao lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa béo?
Tề Phi Vũ mặc dù chiếm ưu thế tuyệt đối, nhưng mà hắn cũng không dám phá hư quy củ ở đây mà ra tay với người có tầng thứ nguyên lực thấp hơn. Đây là thương thế của hắn, hại hắn quá lớn, dù sao Vạn Ma Giáo nhất định sẽ vận chuyển nguồn máu mới (nguồn lực mới) tiến đến. Hắn cần cần phải làm là chờ đợi, lớn mạnh chính mình mà thôi.
Nhưng mà dù thế nào đi nữa hắn cũng không nghĩ ra được lại có người của Thánh Đường tới khi dễ trên đầu hắn.
“A, uống nhiều quá, chén rượu này như thế nào lại đổ lên trên đầu của ngươi cũng không rõ nữa.”
Vương Mãnh chóng mặt, lắc lắc đâu nói: “A, vị tiên tử này thật là xinh đẹp nha, chúng ta không phải là đã từng gặp mặt rồi chứ.”
Vương Mãnh nhìn nữ tu bên cạnh Tề Phi Vũ nói.
Tề Phi Vũ đột nhiên vỗ mạnh một cái xuống mặt bàn quát: “Vương Mãnh, thiên đường có lối ngươi không đi, địa ngục không cửa ngươi lại muốn xông tới!”
Vương Mãnh mỉm cười, “Chỉ sợ ngươi không có lá gan này!”
Tề Phi Vũ biết rõ đối phương đang cố ý gây chuyện rồi:
“Vương Mãnh, ngươi đây là đang chọc giận ta sao, mặc dù có quy tắc bảo vệ ngươi. Nhưng với ta mà nói bóp chết ngươi chỉ giống như bóp chết một con kiến mà thôi!”
“Thật vậy không, ta sợ quá đi mất!” Vương Mãnh ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào đối phương, nói:
“Quá mong đợi, ta cũng xin đợi ngươi bất cứ lúc nào, không biết Tề đại sư huynh có phải là đợi cho Vạn Ma Giáo sau khi bị tiêu diệt hết mới ra tay phải không nào?”
Phạm Hồng thì là chân tay luống cuống. Tề Phi Vũ này trong số những cao thủ ngoài bốn mươi tầng mặc dù cũng không được tính là nhân vật nổi danh nào cả, nhưng cũng không phải cấp bậc như bọn hắn là có thể trêu chọc vào được. Vốn hắn muốn để cho Vương Mãnh nhẫn nại một chút, kết quả hắn mới uống được vài ngụm dĩ nhiên đã chạy tới gây sự rồi.
Trên lầu, Tưởng Tình Tình trợn mắt há hốc mồm, nàng đối với việc Vạn Ma Giáo cùng thánh đường tranh đấu cũng nghe thấy được một đôi chút gì đó. Nhưng Vương Mãnh trực tiếp khiêu khích đại sư huynh của Vạn Ma Giáo tại tu chân học viện như vậy cũng thực là quá lỗ mãng rồi.
Tề Phi Vũ làm sao có thể chịu được loại khiêu khích như thế này chứ, trước tiên cứ cho đối phương một bài học nho nhỏ đã rồi nói sau.
“Chư vị, nơi này là Thính Hương Túy Tiên Lâu, là sản nghiệp của hồng nhan môn, tại đây hoan nghênh khách nhân, nhưng nếu là có ân oán cá nhân, xin mời ra khỏi nơi này hãy giải quyết.”
Thanh âm của Vân Thanh vang lên, nhất thời một ít {Tu Chân giả} ở chung quanh xem náo nhiệt đôi mắt đều phát sáng lên.
Tề Phi Vũ tới nơi này rất nhiều lần rồi, chính là đợi Vân Thanh hiện thân, mấy lần đều là từ xa xa nhìn lên một cái, không nghĩ tới Vương Mãnh náo loạn như vậy một hồi, lại có thể cùng giai nhân trò chuyện nhiều hơn mấy câu.
“Tiên tử chớ trách, ta sẽ không để cho máu đen của tên tiểu tử này vấy bẩn nơi này!”
Tề Phi Vũ khom mình hành lễ nói, con mắt nhìn qua trên lầu, nhưng Thanh Vân Tiên Tử cũng không có ý tứ mặt mày rạng rỡ chút nào.
“Vương Mãnh, hôm nay nể mặt của Thanh Vân Tiên Tử, nhưng mà mấy ngày sau ngươi cứ rửa sạch cổ mà chờ đó.” Tề Phi Vũ lạnh lùng nói, hắn thật sự đã động sát cơ rồi, vốn hắn thật đúng là không có ý định nhanh chóng ra tay.
Vương Mãnh nhún nhún vai, chỉ vào Tề Phi Vũ, nói: “Ta đây chờ, trước mặt của Thanh Vân Tiên Tử, ngươi cũng đừng nuốt lời.”
“Nếu ngươi vội vã đi tìm cái chết như vậy, ta đây cũng tốt bụng tiễn ngươi trước một đoạn đường!”
Tề Phi Vũ hừ lạnh một tiếng.
Phạm Hồng vội vàng kéo Vương Mãnh rời đi, lúc rời khỏi cửa Thính Hương Túy Tiên Lâu, Phạm Hồng rùng mình một cái.
“Ta nói Vương Mãnh, ngươi làm cái gì vậy, ngươi có biết hay không, cho dù trở ngại quy tắc hắn không có cách nào khác để giết ngươi, cũng có thể đánh cho ngươi bị thương nặng, hơn nữa, ngươi kích hắn làm cái gì chứ, nếu là hắn thực hạ quyết tâm...”
Phạm Hồng rất là lo lắng, vừa rồi nhìn vẻ mặt của Tề Phi Vũ có vẻ rất là tức giận.
“Không có việc gì đâu, ta chính là muốn chọc giận hắn một chút, hắn tới tìm ta, vẫn còn tốt hơn ta phải mất công tìm hắn.”
Vương Mãnh cười nói.
“Ý của ngươi là?”
“Tề Phi Vũ mà không chết, đối với thánh đường luôn là một mối họa lớn, bây giờ lại đang là một thời cơ tương đối tốt. Vạn Ma Giáo đang trong thời kì giáp hạt, chỉ cần xử lý thành công Tề Phi Vũ, Vạn Ma Giáo cũng không còn uy hiếp gì nữa. Bởi vì địch ở trong tối ta ngoài sáng, cùng chơi các chiêu thức âm hiểm gì với hắn đều không bằng giải quyết một lần cho xong.”
Vương Mãnh nói ra.
“Ngươi muốn hắn chủ động khiêu chiến ngươi sao?”
“Ha ha, ta khiêu chiến hắn, hắn có thể không kiêng nể gì cả mà phát huy hết toàn bộ thực lực, nếu hắn khiêu chiến ta, chỉ sợ cũng phải trả một cái giá tương đối lớn một chút, trên phương diện lực lượng khẳng định cũng phải giảm bớt đi nhiều.”
“Tuy rằng nói vậy nhưng cũng vẫn quá nguy hiểm, Tề Phi Vũ không giống với đám người Tiền Phi, hắn là người mạnh nhất của Vạn Ma giáo ở tu chân học viện này.”
Vương Mãnh đập đập bả vai Phạm Hồng, nói: “Được rồi, ngươi cũng đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ cần tìm được phương pháp thành lập trận doanh là được rồi, chúng ta phân công hợp tác.”
Phạm Hồng nhìn qua Vương Mãnh, thật không biết người này rốt cuộc đang suy nghĩ gì, hắn chỉ là thánh đường đệ tử, một môn phái bài danh gần 200 vị trong Tinh Minh, thế nhưng cảm giác này lại giống như là bên trong thập đại môn phái vậy.
“Còn nữa, chuyện này không được nói cho đám sư huynh của ta biết.”
Phạm Hồng bất đắc dĩ lắc đầu, Vương Mãnh rốt cuộc nghĩ như thế nào, hắn thật sự không hiểu.
Đây quả thực là cách nghĩ tùy hứng của Vương Mãnh khi đột nhiên nhìn thấy Tề Phi Vũ ở đây.
Cùng lúc Ngũ Hành bí quyết cần phải tiến thêm một bước nữa, nếu đối thủ chỉ có nguyên lực 30 tầng căn bản không được. Hắn nhất định phải tiếp xúc tới lực lượng càng mạnh hơn, trên phương diện khác, chỉ là giết một ít Vạn Ma Giáo lâu la là không đủ, chỉ cần xử lý được Tề Phi Vũ chính là đã cho Vạn Ma Giáo một đòn trọng thương rồi.
Một là không làm, nếu đã làm phải hung ác một chút.
Xem ra chọc giận Tề Phi Vũ cũng không phải một việc khó khăn gì, hiện tại là chờ hắn ước chiến rồi, {Tu Chân giả} cao tầng muốn cùng tầng thấp chiến đấu cũng không phải là không có biện pháp, chỉ là trả cái giá hơi cao một chút mà thôi.
Vương Mãnh rời đi không bao lâu, Tề Phi Vũ cũng đi, chuyện này quả thực đã chọc giận Tề Phi Vũ.
Tranh đấu giữa Vạn Ma Giáo cùng Thánh Đường, Tề Phi Vũ chỉ xem như là một loại thủ đoạn để làm mình lớn mạnh mà thôi. Vạn Ma Giáo chiếm được ưu thế, Tề Phi Vũ có thể lấy được càng nhiều lợi ích hơn. Vạn Ma Giáo ở vào hoàn cảnh xấu, Tề Phi Vũ có thể đạt được lợi ích cũng không ít đi một chút nào, mấu chốt là đối thủ mạnh nhất của hắn đã chết, cho nên khống chế cục diện như thế này đều tùy vào sở thích của hắn.
Trong khoảng thời gian này bởi đệ tử phía dưới liên tục bị giết, bên phía tổng giáo rất sốt ruột, nhiều lần nhắc nhở, bởi vậy cũng cho hắn không ít lợi ích, bằng không thì hắn sao có thể tại địa phương như Thính Hương Túy Tiên Lâu này mà tiêu sài tiêu sái không chút kiêng nể gì cả như vậy.
Nhưng Vương Mãnh này đúng là quá kiêu ngạo rồi, không giết chết hắn, mọi lại cho rằng mình đang sợ hắn, những này đệ tử Thánh tu này chỉ chiếm được một chút lợi thế là quên hết tất cả.
Chỉ có điều tiểu tử này còn chưa tới 30 tầng nguyên lực, kém hắn tới hai tầng cấp bậc, chẳng những phải trả một con số linh thạch khá lớn, còn phải tự hạ mười tầng lực lượng của mình, chỉ sợ như vậy mới có thể khởi xướng khiêu chiến.
Nhưng tuy vậy mà giết chết được hắn cũng chiếm được một loại thù lao báo thù rồi...
Vừa nghĩ tới Tiền Phi, Tề Phi Vũ bỗng nhiên tỉnh táo lại, Tiền Phi chính là chết trên tay tiểu tử này.
Ngẫu nhiên? Trùng hợp?
Tề Phi Vũ nghĩ tới việc Vương Mãnh khiêu khích mình, trong lòng có chút cảnh giác. Tiền Phi không phải là hạng người chủ quan khinh địch, lại chết trong tay đối thủ yếu hơn mình rất nhiều.
Ngẫm lại Vương Mãnh khiêu khích, rõ ràng là cố ý cho mọi người thấy, người này biểu hiện ra ngoài thô lỗ, có phải là đã chuẩn bị bẫy rập gì không nữa?
Từ trước tới nay, trong mắt ma tu, thánh tu đều là những tên nóng đầu ngu ngốc mà thôi, nhưng trên thực tế, thánh tu cũng không tốt hơn ma tu là mấy.
Giết là nhất định phải giết rồi, nhưng để đảm bảo chắc chắn không có chuyện gì sơ ý xảy ra, cũng phải sử dụng một chút tiền vốn rồi.
Vương Mãnh vận hành lấy Ngũ Hành bí quyết, sau một trận chiến với Tề Phi Vũ, hắn có thể nếm thử tu hành giai đoạn thứ ba rồi, nguyên lực một khi đến 30 tầng, lực lượng của hắn nhất định sẽ có một loại bay vọt về chất. Vương Mãnh trong khoảng thời gian này cũng là đang không ngừng nắm giữ các loại kỹ xảo, vững vàng, một tu chân giả thật sự rất khó ngăn cản lực hấp dẫn của nguyên lực tăng lên.
“Ngươi nói cái gì?” Yên Vũ Nguyệt nghe Tưởng Tình Tình nói ra tin tức này thoáng cái đứng bật dậy.
Tưởng Tình Tình nhìn qua Yên Vũ Nguyệt, ánh mắt lưu chuyển, Yên Vũ Nguyệt lúc này mới ý thức được phản ứng của mình có chút hơi khoa trương.
“Vũ Nguyệt tỷ, ngươi cùng Vương Mãnh tương đối quen thuộc, ngươi nói hắn có phải là có đòn sát thủ nào đó, hoặc là Thánh Đường hẳn sẽ cho hắn một loại pháp khí nào đó mạnh mẽ không?”
Tưởng Tình Tình nói ra, một người có tâm thần cường đại như vậy khẳng định không phải là đầu óc có vấn đề gì. Nhưng mà nàng thật sự nghĩ không ra Vương Mãnh vì sao lại lỗ mãng tới như vậy.
Yên Vũ Nguyệt trầm tư một chút nói: “Thánh đường tại tứ phương tiểu thiên giới cũng là một trong Tam đại tông phái, nhưng thánh đường thành lập, ý nghĩa cũng không khác biệt với tu chân học viện lắm, chỉ muốn cung cấp cho tứ phương tiểu thiên giới một nơi để mọi người có thể tu hành mà thôi, cho nên trên phương diện tích lũy, bọn hắn còn không bằng Vạn Ma Giáo.”
“Thánh đường thật là một địa phương kỳ quái, chiếu theo thuyết pháp của ngươi, nơi này hoàn toàn là một cơ cấu từ thiện, dạy dỗ đệ tử, lại vẫn cho phép đệ tử tự lập môn hộ, tu chân học viện tuy nhiên cũng truyền thụ pháp thuật, nhưng tất cả các môn phái phải trả một cái giá đúng là rất cao.”
Tưởng Tình Tình rất ngạc nhiên, môn phái như vậy mà cũng có thể sinh tồn được.