Bởi vì chủ nhiệm văn phòng khai phát Tần Mục đã yêu cầu, nhiệm vụ kiến trúc phải được giám sát kỹ càng, cho nên công trường nhất định phải ngừng xây dựng, về phần khi nào mệnh lệnh này được giải trừ, đáp án là chưa biết. Nếu tổ điều tra phát hiện những địa phương đã thi công không phù hợp quy tắc, cũng có khả năng sẽ tháo dỡ kiến trúc xây xong đồng thời còn phải nộp phạt.
Tần Mục ngồi trong phòng làm việc, đem biện pháp áp dụng đối với tiểu khu Hồ Quang Sơn Sắc truyền xuống. Bởi vì do hắn tự mình gọi điện thoại, cho nên những ai nhận điện thoại đều như đứng đống lửa ngồi đống than, như thiêu như đốt chạy về phía hiện trường thi công.
Tin tức này thật nhanh truyền vào trong tai người phụ trách công ty. Lúc trước khi Tần Mục bị phái tới cục cán bộ làm việc, cô ta còn nằm trong lòng cháu của Kế Đỉnh Thịnh không ngừng nói ra lời trào phúng, ai ngờ chưa qua mấy tháng, Tần Mục đã xoay chuyển càn khôn, nhậm chức chưa đầy một tháng đã đem công trường kiến trúc của nàng khai đao. Bên trong có câu “Kiểm tra chỉnh sửa vô thời hạn, hoặc là tháo dỡ xuống” khiến cho nàng không ngừng đau lòng, đây không chỉ là một hai trăm, cũng không phải tổn thất một hai ngàn, mà là hai mươi tòa lầu cùng bị tháo dỡ, đó là kết cục táng gia bại sản. Cho nên khi nàng nghe được tin tức truyền đến, không có ý niệm đi bái phỏng Tần Mục mà trực tiếp đi tìm cháu của Kế Đỉnh Thịnh.
Cháu của Kế Đỉnh Thịnh tên Kế Bằng, nghe chẳng khác gì gọi con gà, tuổi tác tương đương với Tần Mục, hiện tại làm chủ nhiều công ty trên thực tế chỉ có vỏ bề ngoài. Hắn nghe xong người tình khóc lóc kể lể, cơn tức bùng nổ, ném chén trà, chỉ vào cửa sổ mắng một tiếng thô tục, thay quần áo liền chạy thẳng tới tòa lầu trắng. Hắn ở Châu Nghiễm hoành hành thói quen, người nào không biết hắn là cháu ruột Kế Đỉnh Thịnh, ai cũng phải cho hắn vài phần nhân tình. Hắn thật không tin Tần Mục vừa mới xoay người lại dám mạo hiểm đắc tội chính mình đi? Cho dù văn phòng khai phát thuộc thủ đô thì thế nào, chỉ cần địa phương tại Châu Nghiễm, vậy phải do Châu Nghiễm quản lý, chú của mình còn không chế trụ nổi hắn? Nói tới còn có Quốc chủ tịch nữa đâu!
Thật hiển nhiên Kế Bằng quá mức xem trọng chính mình. Hắn nhờ vào danh nghĩa Kế Đỉnh Thịnh làm thành không ít sinh ý, nhưng trong quan trường không được lòng ai. Hắn vừa nhìn thấy Tần Mục, chưa kịp nói gì đã nghe Tần Mục mang theo vẻ khổ sắc nói:
- Kế kinh lý, công ty kiến trúc của anh thật sự làm ăn quá kỳ cục đi. Tại sao có thể làm ăn kiểu như vậy đâu, sao có thể dùng tài liệu chất lượng kém như vậy, còn trắng trợn yết giá, tài liệu gì giá cách bao nhiêu, hiện tại dân chúng trong bốn khu phản ứng thật lớn, chúng tôi đã sắp không chịu nổi áp lực!
Một câu thật trực tiếp đem lời cầu tình của Kế Bằng ngăn chặn. Nhân dân phản ứng thật lớn, vậy không bài trừ sẽ xuất hiện hành vi quá khích, tỷ như tập thể kêu oan, cùng tĩnh tọa ngoài đường, đây đều là chuyện thật đại sự, một khi xuất hiện, chính phủ nhất định sẽ thuận theo ý dân, mà cuối cùng gặp xui xẻo chính là thương nhân. Kế Bằng ấm ức hỏi:
- Nhưng có thể cho chúng tôi khởi công trước hay không? Chậm trễ một chút đều là tiền, lãnh tụ đứng đầu không phải từng nói qua, phải biết tiết kiệm sao?
Trong lòng Tần Mục buồn cười, người này hùng hổ chạy đến, còn bày ra lời nói của lãnh tụ đứng đầu, thật không biết trong đầu hắn chứa đựng cái gì. Sắc mặt Tần Mục nhất thời âm trầm xuống, thở dài, sau đó đứng dậy, đi tới lui trong phòng làm việc. Ánh mắt Kế Bằng liên tục nhìn theo thân ảnh Tần Mục, trong lòng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
- Như vậy đi, quý công ty có khó khăn, có áp lực cho vay, điểm này chúng tôi phi thường thông cảm. Hiện tại văn phòng khai phát đã phái nhân viên tháo vát, đem chuyện kiểm tra nâng lên nhật trình, trình tự thôi, phải đi cho đủ, nhân dân không lấy được báo cáo của chúng tôi, trong lòng vẫn luôn bất an ah.
Kế Bằng vội vàng phủ nhận nói:
- Công trường của chúng tôi không có sử dụng tài liệu kém chất lượng, tên cai kia chỉ tự mình muốn kiếm tiền đen mà thôi, không quan hệ gì tới công ty chúng tôi!
Gặp oan ức thì ai cũng biết hô, Tần Mục đương nhiên không xem là thật. Hắn cười híp mắt nói:
- Việc này tôi đương nhiên rõ ràng, con người của Kế chủ nhiệm sao không biết nặng nhẹ chứ, phạm sai lầm trên nguyên tắc sẽ hại Kế chủ nhiệm, tôi tin tưởng quý công ty không làm ra chuyện gì quá phận. Tốt lắm, hôm nay chúng ta bàn tới đây, tôi giao trách nhiệm cho tổ kiểm tra nhanh chóng triển khai công tác, cũng tốt cho các vị sớm khôi phục công việc của mình.
Kế Bằng còn chưa nói được lời gì đã bị Tần Mục đổ trở về. Trong lòng vô cùng buồn bực, nhưng Tần Mục đã tỏ thái độ mỡ muối không vào, hắn cũng không làm được gì. Tần Mục rốt cục là người trong quan trường, nếu quyết tâm cần tra chuyện này, trừ phi có quan chức lớn hơn tới dọa Tần Mục, nếu không muốn hắn hủy bỏ mệnh lệnh là chuyện không khả năng.
Hắn đứng dưới tòa lầu trắng, tình nhân vội vàng nhảy ra khỏi xe hỏi thăm kết quả như thế nào. Kế Bằng bị nàng hỏi phiền lòng, lớn tiếng quát:
- Hỏi cái gì hỏi, tài xế, đi tới chỗ chú của tôi!
Hiện tại người các đơn vị trong bốn khu khai phát hành chính đều cảm thấy bất an, các đơn vị này khẳng định phải hợp lại, cũng lợi cho quản lý, việc này sẽ liên lụy thay đổi nhân sự rất nhiều. Ai dám vuốt râu hổ của Tần Mục lúc này, hắn ra mệnh lệnh có ai không lập tức làm theo? Cho nên chỉ tiêu phí thời gian một ngày, kết quả kiểm tra chất lượng của tiểu khu Hồ Quang Sơn Sắc đã xong xuôi. Trong báo cáo tỏ rõ, trong hai mươi hai tòa lầu được kiểm tra, phát hiện có tới mười bảy tòa lầu dùng tài liệu chất lượng kém, trong đó còn có chín tòa lầu tồn tại tai họa ngầm nghiêm trọng. Mặt khác còn năm tòa lầu cũng xuất hiện một ít tình huống, dùng báo biểu khác đến trình bày.
Khi Tần Mục nhận được báo biểu, hắn vừa buông điện thoại của Chu Tiểu Mai. Chuyện nhà máy tinh viên đã có tiến triển thực chất, đội kiến trúc của Kim Bình Quốc đã bắt đầu đi vào khu Phổ Thượng. Hắn cầm báo cáo trong tay, khóe môi hiện lên ý cười khó hiểu. Có lẽ đây là một cơ hội, nên cấp cho chút người nào ghi nhớ thật lâu, cho hắn biết mình còn chưa quên chuyện xe bị đụng, đây là quà tặng Vân Băng đưa cho hắn, người khác đem ra khai đao, hắn phải gây khó dễ cho người dám khai đao kia.
Tần Mục đơn thương độc mã xông vào Châu Nghiễm, không hề có dự tính thường thường vững vàng quá độ!
Nhìn thấy thần sắc lo lắng của đứa cháu, còn có tao hồ ly đang khóc sướt mướt, tâm tình Kế Đỉnh Thịnh vô cùng khó chịu. Hắn ngàn tính vạn tính, chỉ nghĩ tới Tần Mục chuẩn bị đối chọi gay gắt với mình trong quan trường, ai ngờ được Tần Mục chuyển hướng, căn bản không đối phó Kế Đỉnh Thịnh mà quay đầu trực tiếp lấy công ty kiến trúc của tình nhân đứa cháu khai đao.
Tần Mục ngồi trong phòng làm việc, đem biện pháp áp dụng đối với tiểu khu Hồ Quang Sơn Sắc truyền xuống. Bởi vì do hắn tự mình gọi điện thoại, cho nên những ai nhận điện thoại đều như đứng đống lửa ngồi đống than, như thiêu như đốt chạy về phía hiện trường thi công.
Tin tức này thật nhanh truyền vào trong tai người phụ trách công ty. Lúc trước khi Tần Mục bị phái tới cục cán bộ làm việc, cô ta còn nằm trong lòng cháu của Kế Đỉnh Thịnh không ngừng nói ra lời trào phúng, ai ngờ chưa qua mấy tháng, Tần Mục đã xoay chuyển càn khôn, nhậm chức chưa đầy một tháng đã đem công trường kiến trúc của nàng khai đao. Bên trong có câu “Kiểm tra chỉnh sửa vô thời hạn, hoặc là tháo dỡ xuống” khiến cho nàng không ngừng đau lòng, đây không chỉ là một hai trăm, cũng không phải tổn thất một hai ngàn, mà là hai mươi tòa lầu cùng bị tháo dỡ, đó là kết cục táng gia bại sản. Cho nên khi nàng nghe được tin tức truyền đến, không có ý niệm đi bái phỏng Tần Mục mà trực tiếp đi tìm cháu của Kế Đỉnh Thịnh.
Cháu của Kế Đỉnh Thịnh tên Kế Bằng, nghe chẳng khác gì gọi con gà, tuổi tác tương đương với Tần Mục, hiện tại làm chủ nhiều công ty trên thực tế chỉ có vỏ bề ngoài. Hắn nghe xong người tình khóc lóc kể lể, cơn tức bùng nổ, ném chén trà, chỉ vào cửa sổ mắng một tiếng thô tục, thay quần áo liền chạy thẳng tới tòa lầu trắng. Hắn ở Châu Nghiễm hoành hành thói quen, người nào không biết hắn là cháu ruột Kế Đỉnh Thịnh, ai cũng phải cho hắn vài phần nhân tình. Hắn thật không tin Tần Mục vừa mới xoay người lại dám mạo hiểm đắc tội chính mình đi? Cho dù văn phòng khai phát thuộc thủ đô thì thế nào, chỉ cần địa phương tại Châu Nghiễm, vậy phải do Châu Nghiễm quản lý, chú của mình còn không chế trụ nổi hắn? Nói tới còn có Quốc chủ tịch nữa đâu!
Thật hiển nhiên Kế Bằng quá mức xem trọng chính mình. Hắn nhờ vào danh nghĩa Kế Đỉnh Thịnh làm thành không ít sinh ý, nhưng trong quan trường không được lòng ai. Hắn vừa nhìn thấy Tần Mục, chưa kịp nói gì đã nghe Tần Mục mang theo vẻ khổ sắc nói:
- Kế kinh lý, công ty kiến trúc của anh thật sự làm ăn quá kỳ cục đi. Tại sao có thể làm ăn kiểu như vậy đâu, sao có thể dùng tài liệu chất lượng kém như vậy, còn trắng trợn yết giá, tài liệu gì giá cách bao nhiêu, hiện tại dân chúng trong bốn khu phản ứng thật lớn, chúng tôi đã sắp không chịu nổi áp lực!
Một câu thật trực tiếp đem lời cầu tình của Kế Bằng ngăn chặn. Nhân dân phản ứng thật lớn, vậy không bài trừ sẽ xuất hiện hành vi quá khích, tỷ như tập thể kêu oan, cùng tĩnh tọa ngoài đường, đây đều là chuyện thật đại sự, một khi xuất hiện, chính phủ nhất định sẽ thuận theo ý dân, mà cuối cùng gặp xui xẻo chính là thương nhân. Kế Bằng ấm ức hỏi:
- Nhưng có thể cho chúng tôi khởi công trước hay không? Chậm trễ một chút đều là tiền, lãnh tụ đứng đầu không phải từng nói qua, phải biết tiết kiệm sao?
Trong lòng Tần Mục buồn cười, người này hùng hổ chạy đến, còn bày ra lời nói của lãnh tụ đứng đầu, thật không biết trong đầu hắn chứa đựng cái gì. Sắc mặt Tần Mục nhất thời âm trầm xuống, thở dài, sau đó đứng dậy, đi tới lui trong phòng làm việc. Ánh mắt Kế Bằng liên tục nhìn theo thân ảnh Tần Mục, trong lòng không biết đang suy nghĩ chuyện gì.
- Như vậy đi, quý công ty có khó khăn, có áp lực cho vay, điểm này chúng tôi phi thường thông cảm. Hiện tại văn phòng khai phát đã phái nhân viên tháo vát, đem chuyện kiểm tra nâng lên nhật trình, trình tự thôi, phải đi cho đủ, nhân dân không lấy được báo cáo của chúng tôi, trong lòng vẫn luôn bất an ah.
Kế Bằng vội vàng phủ nhận nói:
- Công trường của chúng tôi không có sử dụng tài liệu kém chất lượng, tên cai kia chỉ tự mình muốn kiếm tiền đen mà thôi, không quan hệ gì tới công ty chúng tôi!
Gặp oan ức thì ai cũng biết hô, Tần Mục đương nhiên không xem là thật. Hắn cười híp mắt nói:
- Việc này tôi đương nhiên rõ ràng, con người của Kế chủ nhiệm sao không biết nặng nhẹ chứ, phạm sai lầm trên nguyên tắc sẽ hại Kế chủ nhiệm, tôi tin tưởng quý công ty không làm ra chuyện gì quá phận. Tốt lắm, hôm nay chúng ta bàn tới đây, tôi giao trách nhiệm cho tổ kiểm tra nhanh chóng triển khai công tác, cũng tốt cho các vị sớm khôi phục công việc của mình.
Kế Bằng còn chưa nói được lời gì đã bị Tần Mục đổ trở về. Trong lòng vô cùng buồn bực, nhưng Tần Mục đã tỏ thái độ mỡ muối không vào, hắn cũng không làm được gì. Tần Mục rốt cục là người trong quan trường, nếu quyết tâm cần tra chuyện này, trừ phi có quan chức lớn hơn tới dọa Tần Mục, nếu không muốn hắn hủy bỏ mệnh lệnh là chuyện không khả năng.
Hắn đứng dưới tòa lầu trắng, tình nhân vội vàng nhảy ra khỏi xe hỏi thăm kết quả như thế nào. Kế Bằng bị nàng hỏi phiền lòng, lớn tiếng quát:
- Hỏi cái gì hỏi, tài xế, đi tới chỗ chú của tôi!
Hiện tại người các đơn vị trong bốn khu khai phát hành chính đều cảm thấy bất an, các đơn vị này khẳng định phải hợp lại, cũng lợi cho quản lý, việc này sẽ liên lụy thay đổi nhân sự rất nhiều. Ai dám vuốt râu hổ của Tần Mục lúc này, hắn ra mệnh lệnh có ai không lập tức làm theo? Cho nên chỉ tiêu phí thời gian một ngày, kết quả kiểm tra chất lượng của tiểu khu Hồ Quang Sơn Sắc đã xong xuôi. Trong báo cáo tỏ rõ, trong hai mươi hai tòa lầu được kiểm tra, phát hiện có tới mười bảy tòa lầu dùng tài liệu chất lượng kém, trong đó còn có chín tòa lầu tồn tại tai họa ngầm nghiêm trọng. Mặt khác còn năm tòa lầu cũng xuất hiện một ít tình huống, dùng báo biểu khác đến trình bày.
Khi Tần Mục nhận được báo biểu, hắn vừa buông điện thoại của Chu Tiểu Mai. Chuyện nhà máy tinh viên đã có tiến triển thực chất, đội kiến trúc của Kim Bình Quốc đã bắt đầu đi vào khu Phổ Thượng. Hắn cầm báo cáo trong tay, khóe môi hiện lên ý cười khó hiểu. Có lẽ đây là một cơ hội, nên cấp cho chút người nào ghi nhớ thật lâu, cho hắn biết mình còn chưa quên chuyện xe bị đụng, đây là quà tặng Vân Băng đưa cho hắn, người khác đem ra khai đao, hắn phải gây khó dễ cho người dám khai đao kia.
Tần Mục đơn thương độc mã xông vào Châu Nghiễm, không hề có dự tính thường thường vững vàng quá độ!
Nhìn thấy thần sắc lo lắng của đứa cháu, còn có tao hồ ly đang khóc sướt mướt, tâm tình Kế Đỉnh Thịnh vô cùng khó chịu. Hắn ngàn tính vạn tính, chỉ nghĩ tới Tần Mục chuẩn bị đối chọi gay gắt với mình trong quan trường, ai ngờ được Tần Mục chuyển hướng, căn bản không đối phó Kế Đỉnh Thịnh mà quay đầu trực tiếp lấy công ty kiến trúc của tình nhân đứa cháu khai đao.