Đối với vị bí thư có thủ đoạn mạnh mẽ cứng rắn, đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, lúc Đức gia ngồi trong trà lâu thưởng thức trà đã bị công an đột ngột đến mang đi, vô luận là hắc đạo hay bạch đạo Cửu Giang đều cảm giác ra được hương vị quỷ dị.
Sau khi Tần Mục nhận được điện thoại của Tây Môn Nhạn, trong lòng liền trầm xuống. Lúc trước hắn khoe khoang bảo trụ Đức gia, hơn nữa mấy năm nay Đức gia đã ở trong trạng thái trở lại chính đạo cùng về hưu, rất nhiều chuyện không liên hệ gì với hắn, chỉ có một ít tên côn đồ còn nương danh nghĩa hắn làm việc. Nhưng danh nghĩa kia xem như làm bia ngắm, mỗi khi có việc đầu tiên tìm đến chính là hắn. Tần Mục đem sự tình phân tích một chút, theo bố cục của Giang Bắc lẫn thủ đô mà xem, lần này Đức gia xảy ra sự cố mũi nhọn chỉ về phía hắn. Điều này làm Tần Mục có chút không rét mà run, bọn hắn vẫn chưa chịu buông tha chính mình, những vấn đề bên trong thật sự là không hợp quy củ.
Ngày hôm sau Tần Mục nói với Tây Môn Nhạn, chuyện này muốn lấy hắn khai đao, bản thân cũng phải chuẩn bị thừa nhận tổn thất. Thông qua Tần Mục điều khiển chỉ huy, Đức gia thú nhận một ít án lệ không liên quan đến mạng người không chút e dè, nhưng nếu đề cập tới án kiện bắn chết người, vô luận là có quan hệ tới hắn hay không đều lập tức bác bỏ. Tần Mục an ủi Tây Môn Nhạn, vụ án này chỉ có thể kéo dài, kéo càng lâu thì càng tốt, chỉ cần Đức gia cứ chậm rãi phun ra một ít tin tức, như vậy sẽ không cách nào tuyên án. Đây là tình huống phi thường phổ biến trong việc thẩm tra xử lý án kiện, trừ phi bí thư thành ủy đã quyết tâm chỉ xử lý một mình Đức gia, như vậy Tần Mục cũng khó thể xoay chuyển càn khôn.
Rất rõ ràng khẩu vị của vị bí thư thành ủy kia cũng không nhỏ như vậy. Con đê lớn của Cửu Giang xây dựng sai lầm nghiêm trọng, căn cứ theo chuyên gia thí nghiệm nếu gặp phải đỉnh lũ như những năm qua, chỉ cần hai lần sóng lớn va đập sẽ lập tức tan vỡ, điều này làm bí thư thành ủy phi thường căm tức. Bề ngoài ngăn nắp của Cửu Giang làm người ta hâm mộ, nhưng nếu cần trùng tu đập lớn thì lỗ thủng tài chính rất khó bù đắp, nhất là hiện tại hắn đang bị nhiều đại lão nhìn chằm chằm, không dám sử dụng chút thủ đoạn đặc thù nào.
Đức gia xuất hiện không thể nghi ngờ tạo cơ hội cho hắn, thông qua những người mà Đức gia khai ra, một khi là sự thật, chỉ cần thu lấy tài sản sung công, cho dù không giải quyết được vấn đề khó khăn tài chính của Cửu Giang, ít nhất có thể hòa dịu được một ít.
Bí thư thành ủy đến Cửu Giang không chỉ là đi ngang qua, hắn cũng phải lo lắng cho lợi ích bản thân mình. Có lá bài tẩy Đức gia, bí thư thành ủy đánh ra khẩu hiệu “Ngăn chặn hết thảy hiện tượng tham ô hủ bại”, mở ra hành động bài trừ tham ô thanh thế lớn ngay trong Cửu Giang.
Đức gia bị thẩm vấn, bên Tần Mục cũng không thể sống yên ổn. Hắn cẩn thận hỏi Tây Môn Nhạn bảo tiêu của công ty có phải cũng từng tham dự một sự tình nào đó. Khẩu khí của hắn thật thận trọng, lại nghiêm khắc, cho dù là Tần Môn Nhạn cũng bị vẻ nghiêm túc của hắn hù sợ, cơ hồ đem toàn bộ lai lịch các bảo tiêu công ty khai ra sạch sẽ. Cô gái kia bởi Đức gia rơi đài mà biến thành hoảng hốt, chỉ cần có cọng rơm bày trước mặt nàng, nàng sẽ không chút do dự nắm chặt lấy.
Tần Mục hiểu rõ về bảo tiêu trong công ty, an ủi Tây Môn Nhạn phải ổn định. Chuyện của Đức gia tuy lộ ra quỷ dị, nhưng Tần Mục cảm giác được trong Dương hệ truyền tới sát khí trận trận, hiện tại duy nhất sợ hãi chính là Đức gia phun ra chuyện có hiệp thương âm thầm với Tần Mục, điều này sẽ biến thành phi thường đau đầu cùng phiền toái.
Được Tần Mục cổ vũ, Tây Môn Nhạn rốt cục khôi phục chút khí lực, nghe theo lời hắn chỉ điểm. Tần Mục phân tích lợi hại bên trong, Đức gia xảy ra sự cố bản thân hắn cũng không muốn nhìn thấy, cũng là vì một vài quan chức gây ra. Đức gia là lão hồ ly, thế lực màu xám cùng một vài quan chức vẫn hi vọng miệng hắn kín kẽ một chút, xương cốt cứng rắn một chút. Hiện tại Đức gia biến thành vây thú, người nào bị hắn cắn ra sẽ tổn thương nặng. Nếu muốn Đức gia không đến mức chó cùng rứt giậu, những người kia cũng phải xuất ra thái độ tìm biện pháp giải vây cho Đức gia.
Nghe xong Tần Mục phân tích, Tây Môn Nhạn yên lòng, hỏi thăm hắn bước tiếp theo nên làm như thế nào. Tần Mục liền dặn nàng mang lời nói nhắn lại cho Đức gia, đem manh mối chậm rãi hướng dẫn tới những cán bộ thuộc Dương hệ, hướng bí thư thành ủy tiền nhiệm, chủ tịch thành phố, con cháu Dương gia như Dương Ngọc Tân, Dương Ngọc Hải mà nghiêng tới, không cần phải nói quá rõ ràng, chỉ cần làm cho bí thư thành ủy tân nhậm tự nghiền ngẫm ra được là tốt nhất, theo ý nghĩa thế nào cũng được mới là sách lược cao nhất.
Đức gia là người từng trải, có thể nói là một lão hồ ly, sau khi nhận được thông tri của Tây Môn Nhạn lập tức hiểu được Tần Mục không bỏ rơi hắn, chỉ vì nguyên nhân thân phận nên không thể trực tiếp gỡ tội cho hắn. Cho nên nếu muốn cứu mạng chỉ có thể tự cứu, Đức gia cũng cảm giác được việc mình bị bắt thật quỷ dị, vì vậy dựa theo sách lược của Tần Mục từng bước đi tới.
Chuyện bên Cửu Giang cứ như vậy bị kéo dài. Việc thẩm vấn không thể chấm dứt nhanh như vậy, huống hồ còn có chút người hộ tống công khai lẫn âm thầm, tuy rằng Đức gia rơi vào giữa sóng dữ cuồng phong, nhưng chỉ cần cẩn thận bước đi, sẽ có thể an toàn quay về bờ bến. Thế lực của Dương hệ tại Cửu Giang không bằng ngày trước, Cửu Giang đã mơ hồ nắm giữ trong tay phe phái của tổng bí thư.
Ngày này, Tần Mục xong công tác trong ngày, Viên Khắc Chấn đi vào phòng làm việc của hắn. Yên lặng suốt hai tháng gần đây hắn lại không yên ổn, đã tìm Tần Mục nói chuyện về việc mua trang bị cho internet Hoa Hạ đã nhiều lần.
Tần Mục biết hắn chuẩn bị tìm thêm chút tiền xài, trực tiếp đem vấn đề giao cho Triệu Vũ Hiên. Hiện tại Triệu Vũ Hiên đã được đề bạt thành phó khoa trưởng, chuyên nghiên cứu, nếu không có người có kỹ thuật vượt qua thử thách ra lệnh, làm sao có thể ổn định được thế cục? Tần Mục chỉ xem như du kích chuyên bắn lén, không biết khi nào sẽ rời đi, hắn cũng không muốn sau khi mình rời đi khiến cho khoa nghiên cứu biến thành cục diện rắm rối.
Hôm nay Viên Khắc Chấn đến rõ ràng không phải muốn bàn chuyện kia, mà cười híp mắt đưa cho Tần Mục điếu thuốc, nói:
- Tần khoa trưởng, gần đây chúng ta không có thời gian ngồi một chút, hay là tối nay đến khách sạn Dương Dương?
Tần Mục châm thuốc, con người của Viên Khắc Chấn thuộc loại diều hâu không thấy thỏ sẽ không xuất hiện, không có ích lợi sẽ không đến, hắn lại chủ động yêu cầu mời khách, bên trong lại có ý đồ gì? Tần Mục cân nhắc một chút, cho rằng Viên Khắc Chấn cũng không phải người đủ khả năng lật sóng, liền gật gật đầu đáp ứng, nói:
- Thật sự là ngượng ngùng, để cho Viên khoa trưởng tiêu pha.
Sau khi Tần Mục nhận được điện thoại của Tây Môn Nhạn, trong lòng liền trầm xuống. Lúc trước hắn khoe khoang bảo trụ Đức gia, hơn nữa mấy năm nay Đức gia đã ở trong trạng thái trở lại chính đạo cùng về hưu, rất nhiều chuyện không liên hệ gì với hắn, chỉ có một ít tên côn đồ còn nương danh nghĩa hắn làm việc. Nhưng danh nghĩa kia xem như làm bia ngắm, mỗi khi có việc đầu tiên tìm đến chính là hắn. Tần Mục đem sự tình phân tích một chút, theo bố cục của Giang Bắc lẫn thủ đô mà xem, lần này Đức gia xảy ra sự cố mũi nhọn chỉ về phía hắn. Điều này làm Tần Mục có chút không rét mà run, bọn hắn vẫn chưa chịu buông tha chính mình, những vấn đề bên trong thật sự là không hợp quy củ.
Ngày hôm sau Tần Mục nói với Tây Môn Nhạn, chuyện này muốn lấy hắn khai đao, bản thân cũng phải chuẩn bị thừa nhận tổn thất. Thông qua Tần Mục điều khiển chỉ huy, Đức gia thú nhận một ít án lệ không liên quan đến mạng người không chút e dè, nhưng nếu đề cập tới án kiện bắn chết người, vô luận là có quan hệ tới hắn hay không đều lập tức bác bỏ. Tần Mục an ủi Tây Môn Nhạn, vụ án này chỉ có thể kéo dài, kéo càng lâu thì càng tốt, chỉ cần Đức gia cứ chậm rãi phun ra một ít tin tức, như vậy sẽ không cách nào tuyên án. Đây là tình huống phi thường phổ biến trong việc thẩm tra xử lý án kiện, trừ phi bí thư thành ủy đã quyết tâm chỉ xử lý một mình Đức gia, như vậy Tần Mục cũng khó thể xoay chuyển càn khôn.
Rất rõ ràng khẩu vị của vị bí thư thành ủy kia cũng không nhỏ như vậy. Con đê lớn của Cửu Giang xây dựng sai lầm nghiêm trọng, căn cứ theo chuyên gia thí nghiệm nếu gặp phải đỉnh lũ như những năm qua, chỉ cần hai lần sóng lớn va đập sẽ lập tức tan vỡ, điều này làm bí thư thành ủy phi thường căm tức. Bề ngoài ngăn nắp của Cửu Giang làm người ta hâm mộ, nhưng nếu cần trùng tu đập lớn thì lỗ thủng tài chính rất khó bù đắp, nhất là hiện tại hắn đang bị nhiều đại lão nhìn chằm chằm, không dám sử dụng chút thủ đoạn đặc thù nào.
Đức gia xuất hiện không thể nghi ngờ tạo cơ hội cho hắn, thông qua những người mà Đức gia khai ra, một khi là sự thật, chỉ cần thu lấy tài sản sung công, cho dù không giải quyết được vấn đề khó khăn tài chính của Cửu Giang, ít nhất có thể hòa dịu được một ít.
Bí thư thành ủy đến Cửu Giang không chỉ là đi ngang qua, hắn cũng phải lo lắng cho lợi ích bản thân mình. Có lá bài tẩy Đức gia, bí thư thành ủy đánh ra khẩu hiệu “Ngăn chặn hết thảy hiện tượng tham ô hủ bại”, mở ra hành động bài trừ tham ô thanh thế lớn ngay trong Cửu Giang.
Đức gia bị thẩm vấn, bên Tần Mục cũng không thể sống yên ổn. Hắn cẩn thận hỏi Tây Môn Nhạn bảo tiêu của công ty có phải cũng từng tham dự một sự tình nào đó. Khẩu khí của hắn thật thận trọng, lại nghiêm khắc, cho dù là Tần Môn Nhạn cũng bị vẻ nghiêm túc của hắn hù sợ, cơ hồ đem toàn bộ lai lịch các bảo tiêu công ty khai ra sạch sẽ. Cô gái kia bởi Đức gia rơi đài mà biến thành hoảng hốt, chỉ cần có cọng rơm bày trước mặt nàng, nàng sẽ không chút do dự nắm chặt lấy.
Tần Mục hiểu rõ về bảo tiêu trong công ty, an ủi Tây Môn Nhạn phải ổn định. Chuyện của Đức gia tuy lộ ra quỷ dị, nhưng Tần Mục cảm giác được trong Dương hệ truyền tới sát khí trận trận, hiện tại duy nhất sợ hãi chính là Đức gia phun ra chuyện có hiệp thương âm thầm với Tần Mục, điều này sẽ biến thành phi thường đau đầu cùng phiền toái.
Được Tần Mục cổ vũ, Tây Môn Nhạn rốt cục khôi phục chút khí lực, nghe theo lời hắn chỉ điểm. Tần Mục phân tích lợi hại bên trong, Đức gia xảy ra sự cố bản thân hắn cũng không muốn nhìn thấy, cũng là vì một vài quan chức gây ra. Đức gia là lão hồ ly, thế lực màu xám cùng một vài quan chức vẫn hi vọng miệng hắn kín kẽ một chút, xương cốt cứng rắn một chút. Hiện tại Đức gia biến thành vây thú, người nào bị hắn cắn ra sẽ tổn thương nặng. Nếu muốn Đức gia không đến mức chó cùng rứt giậu, những người kia cũng phải xuất ra thái độ tìm biện pháp giải vây cho Đức gia.
Nghe xong Tần Mục phân tích, Tây Môn Nhạn yên lòng, hỏi thăm hắn bước tiếp theo nên làm như thế nào. Tần Mục liền dặn nàng mang lời nói nhắn lại cho Đức gia, đem manh mối chậm rãi hướng dẫn tới những cán bộ thuộc Dương hệ, hướng bí thư thành ủy tiền nhiệm, chủ tịch thành phố, con cháu Dương gia như Dương Ngọc Tân, Dương Ngọc Hải mà nghiêng tới, không cần phải nói quá rõ ràng, chỉ cần làm cho bí thư thành ủy tân nhậm tự nghiền ngẫm ra được là tốt nhất, theo ý nghĩa thế nào cũng được mới là sách lược cao nhất.
Đức gia là người từng trải, có thể nói là một lão hồ ly, sau khi nhận được thông tri của Tây Môn Nhạn lập tức hiểu được Tần Mục không bỏ rơi hắn, chỉ vì nguyên nhân thân phận nên không thể trực tiếp gỡ tội cho hắn. Cho nên nếu muốn cứu mạng chỉ có thể tự cứu, Đức gia cũng cảm giác được việc mình bị bắt thật quỷ dị, vì vậy dựa theo sách lược của Tần Mục từng bước đi tới.
Chuyện bên Cửu Giang cứ như vậy bị kéo dài. Việc thẩm vấn không thể chấm dứt nhanh như vậy, huống hồ còn có chút người hộ tống công khai lẫn âm thầm, tuy rằng Đức gia rơi vào giữa sóng dữ cuồng phong, nhưng chỉ cần cẩn thận bước đi, sẽ có thể an toàn quay về bờ bến. Thế lực của Dương hệ tại Cửu Giang không bằng ngày trước, Cửu Giang đã mơ hồ nắm giữ trong tay phe phái của tổng bí thư.
Ngày này, Tần Mục xong công tác trong ngày, Viên Khắc Chấn đi vào phòng làm việc của hắn. Yên lặng suốt hai tháng gần đây hắn lại không yên ổn, đã tìm Tần Mục nói chuyện về việc mua trang bị cho internet Hoa Hạ đã nhiều lần.
Tần Mục biết hắn chuẩn bị tìm thêm chút tiền xài, trực tiếp đem vấn đề giao cho Triệu Vũ Hiên. Hiện tại Triệu Vũ Hiên đã được đề bạt thành phó khoa trưởng, chuyên nghiên cứu, nếu không có người có kỹ thuật vượt qua thử thách ra lệnh, làm sao có thể ổn định được thế cục? Tần Mục chỉ xem như du kích chuyên bắn lén, không biết khi nào sẽ rời đi, hắn cũng không muốn sau khi mình rời đi khiến cho khoa nghiên cứu biến thành cục diện rắm rối.
Hôm nay Viên Khắc Chấn đến rõ ràng không phải muốn bàn chuyện kia, mà cười híp mắt đưa cho Tần Mục điếu thuốc, nói:
- Tần khoa trưởng, gần đây chúng ta không có thời gian ngồi một chút, hay là tối nay đến khách sạn Dương Dương?
Tần Mục châm thuốc, con người của Viên Khắc Chấn thuộc loại diều hâu không thấy thỏ sẽ không xuất hiện, không có ích lợi sẽ không đến, hắn lại chủ động yêu cầu mời khách, bên trong lại có ý đồ gì? Tần Mục cân nhắc một chút, cho rằng Viên Khắc Chấn cũng không phải người đủ khả năng lật sóng, liền gật gật đầu đáp ứng, nói:
- Thật sự là ngượng ngùng, để cho Viên khoa trưởng tiêu pha.