Tôi bị điện thoại làm tỉnh dậy. Tỉnh dậy cảm thấy sắc trời không rõ, nhìn đồng hồ trên tường, chưa đến bảy rưỡi sáng, thời gian thực sự quá sớm. Khó khăn di chuyển cánh tay của Cố Trì Quân đang đặt trên eo tôi, rồi lại đẩy đầu anh đang áp trên hõm vai tôi ra, động tác như vậy mà anh cũng không tỉnh, có thể thấy tối qua anh thực sự rất say.
Tôi đi nghe điện thoại, vừa nói câu “Alo” thì bên kia bỗng nhiên yên lặng, tôi vô cùng mệt mỏi nhìn số gọi đến trên màn hình, quả thực là một dãy số trong thành phố. Người biết số điện thoại trong nhà cực kỳ ít, chỉ có người nhà của Cố Trì Quân và vài người của công ty, cũng rất rõ ràng quan hệ của tôi và Cố Trì Quân. Tôi lo có chuyện quan trọng, lấy tinh thần noi: “Ai đấy ạ?”
Bên kia rất nhanh lại trở nên ồn ào, tôi nghe thấy giọng nói rất nhỏ rất đột ngột vang lên, “Là phụ nữ nghe máy,” sửng sốt, vẫn chưa hoàn toàn phản ứng lại, một giọng nữ chưa từng nghe thấy vang lên bên tai, “Tôi tìm Cố Trì Quân tiên sinh.”
“Anh ấy đang ngủ, chị có thể gọi lại muộn một chút.” Tôi còn chưa tỉnh ngủ, mờ mịt trả lời một câu.
Bên kia bỗng nhiên yên tĩnh, “Tôi là phóng viên của “Báo ngôi sao”, có phải cô đang qua lại với Cố Trì Quân không?”
Đại não vang lên một tiếng, sự buồn ngủ không cánh mà bay, lý trí logic lần lượt trở về, nhanh chóng phân tích cuộc điện thoại này, có được một kết luận: xảy ra chuyện rồi, “Từ đâu mà cô có được số điện thoại này?!”
“Nếu đã không phủ nhận, vậy là thừa nhận rồi. Vậy thì cô chắc là bạn gái của Cố Trì Quân?”
“A…”
“Vậy thì chuyện Cố Trì Quân rời khỏi giới điện ảnh vì cô cũng là thật?”
“Cái gì?” Tay chân tôi hoàn toàn luống cuống. Một cánh tay lướt qua vai tôi, cúp điện thoại.
Tôi hoảng loạn quay đầu lại nhìn anh, Cố Trì Quân cũng dậy rồi, sắc mặt không tốt, tôi biết đó không do say rượu. Đầu óc tôi choáng váng, tâm tình căng thẳng, “Phóng viên sao có thể biết được số điện thoại của nhà? Cô ta nghe thấy em nói, hỏi em có phải qua lại cùng anh không, em không phản ứng lại được, để cô ta nắm thóp rồi…”
“Không sao, đừng căng thẳng, để anh hỏi thăm trước.” Cố Trì Quân trầm giọng nói, ôm tôi vào lòng, muốn giơ tay lấy điện thoại thì cả căn phòng đều có âm thanh. Lần này không riêng gì máy bàn, di động của tôi, di động của Cố Trì Quân đều đang reo kịch liệt. Tôi và anh nhìn nhau, chia nhau đi nghe điện thoại. Gọi điện thoại tìm tôi là Vi San, nó đang kêu gào bên đầu dây kia, “Tao nói mày này Hứa Chân! Đứa con gái trên ảnh có phải mày không?”
“Hả?”
“Chính là cô gái trong tin tức của Cố Trì Quân ấy! Tuy chỉ là nghiêng mặt nhưng quá giống mày!” Tôi ngây người hơn nửa phút mới nhớ ra hỏi nó đọc được ở đâu. “Tin tức ngập trời rồi! Trên báo cũng có!” Lòng tôi thầm nói không ổn, lúc nó “Alo alo, rốt cuộc có phải mày không? Sao mày không phủ nhận hả? Sao mày lại có lỗi với học trưởng Lâm?” trong ống nghe thì tôi tắt điện thoại, xuống giường tới bàn học lấy laptop, mở máy lên mạng, cuối cùng biết được thủ phạm gây ra chuyện sáng sớm tôi bị mất ngủ.
Hóa ra là sáng sớm hôm nay, mấy tờ báo giải trí có sức ảnh hưởng đều đăng một tấm ảnh tôi và Cố Trì Quân nắm tay đi qua đường, hôn nhau ở góc phố. Tôi ở trong bức ảnh nhón chân, mắt nhắm hờ, một cánh tay của Cố Trì Quân đặt lên eo tôi, một cánh tay khẽ vuốt mặt tôi. Tôi nhớ ra rồi, đó là một buổi sáng của kì nghỉ hè, tôi và Cố Trì Quân ở một đêm tại thị trấn Mestre dưới chân núi Alps, buổi sáng nhân lúc khách du lịch vắng thì ra ngoài đi bộ, anh triền miên hôn tôi. Đối xứng với mấy bức ảnh còn có bức ảnh tối qua Cố Trì Quân cầm cúp trong lễ trao giải Kim Tượng, khuôn mặt mang theo nụ cười. Tên tin tức lại khiến người ta ngạc nhiên, “Cố Trì Quân giã từ sự nghiệp trên đỉnh vinh quang vì bạn gái?” Vốn nên là thời gian đưa tin về giải Kim Tượng, kết quả lại biến thành tin tức đời tư đặc sắc.
Tôi liếc nhìn nội dung bài báo, đại khái nói Cố Trì Quân vì một cô sinh viên thần bí không rõ danh tính chuẩn bị rời khỏi giới điện ảnh, tin tức đáng tin cậy nói anh đang hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh Gaiya, đây cũng là nguyên nhân mấy tháng trước anh không tham gia bất cứ hoạt động nào. Chuyện này khiến người ta cảm thấy kỳ dị, anh rõ ràng đã đứng trên đỉnh cao thứ hai trong đời người, có thể đi xa hơn. Bài báo phân tích cũng có đạo lý, cuối cùng còn đưa ra nghi vấn, cô gái này có lai lịch như thế nào? Tại sao có thể khiến Cố Trì Quân thần hồn điên đảo? Trước đây Cố Trì Quân giấu cô ấy quá tốt.
Đợi tôi đọc xong tin tức này, Cố Trì Quân đã rút dây điện thoại, đồng thời cúp di động của mình, đơn giản rõ ràng nói: “Đã hỏi vài phóng viên quen biết, không biết tin tức truyền ra từ đâu nữa.”
Tôi ngồi bên giường nhìn màn hình, chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh thấm hết toàn thân. Cố Trì Quân dựa gần lại cùng xem tin cùng tôi, bình luận: “Công bằng mà nói, mấy bức ảnh này thực sự không tồi…” Anh lại còn có tâm tình xem ảnh có đẹp hay không! Tôi căng thẳng cắn ngón tay, lòng nóng như lửa đốt đẩy anh ra, mặc quần áo xuống giường, “Anh nhanh đi bác bỏ tin đồn! Nói em không phải bạn gái anh.”
“Được,” Cố Trì Quân nói, “Vậy thì là vợ anh.”
“Ai là vợ của anh?” Tôi phát điên, “Anh có thể nghiêm túc một chút được không hả?”
“Anh vô cùng nghiêm túc. Hôm nay anh sẽ đưa ra thông báo chính thức cho truyền thông, chứng thực anh đã hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh, từ giờ rút khỏi giới showbiz.” Cuối cùng Cố Trì Quân nghiêm túc một chút, thái độ với chuyện này hoàn toàn bất đồng với tôi, “Tốc độ quên lãng của giới truyền thông rất nhanh, hơn nữa em không phải là người trong giới, sẽ qua rất nhanh thôi.”
“Nào có đơn giản như vậy?” Tôi cầm lấy quần áo của anh, “Anh ở trong giới này cũng nhiều năm như vậy rồi, lẽ nào không biết, đây giống như hộp Pandora vậy, mở ra thì sẽ không đóng lại được!”
“Không có khoa trương như vậy đâu, anh không còn giao thiệp với giới điện ảnh, còn có thể đồn đoán như nào? Chuyện không có lợi ích kinh tế thì người ta sẽ không làm đâu, qua mấy ngày là ổn,” vẻ mặt Cố Trì Quân thoải mái, “Đừng nóng vội.”
Sau đó tôi mới biết, mấy ngày trước khi hủy bỏ hợp đồng, anh đã chuẩn bị xong thông cáo báo chí. Không phải văn bản điện tử, không phải email, từng câu từng chữ đều là do tự tay anh viết, có thể thấy mức độ dụng tâm. Bức thư đó cũng không dài, chỉ hơn một trăm chữ. “Tôi đã hủy bỏ hợp đồng với công ty Gaiya, từ giờ rời khỏi giới điện ảnh, quyết định này không có liên quan đến bất cứ ai, đây là quyết định sau khi suy nghĩ kĩ càng của tôi. Tôi đã có bạn gái cố định, tôi vô cùng vô cùng yêu cô ấy. Tôi sẽ cùng cô ấy sống đến đầu bạc răng long. Cô ấy không phải là người trong giới, tôi sẽ không công bố ảnh và tên cô ấy, hy vọng mọi người giành không gian cho chúng tôi. Cảm ơn tất cả những fan hâm mộ đã ủng hộ tôi nhiều năm.”
Bức thư của anh lời ít ý nhiều, mang theo mùi vị bụi bặm, tất cả các fan hâm mộ khóc thét. Tôi có thể hiểu, nếu như tôi giống như hai năm trước cũng là fan hâm mộ bình thường của anh, nếu như ai nói cho tôi anh muốn rời khỏi giới vì một cô gái, e rằng tôi cũng nghĩ không thông. Thực sự đã truyền ra ngoài rồi, chuyện ngày càng phát triển cực nhanh, trong mấy tiếng đồng hồ sau khi Cố Trì Quân phát biểu thông báo, các diễn đàn trên mạng liền xuất hiện một cái gọi là “Người biết sự tình”, người này công khai tên, tuổi và trường học của tôi, đồng thời thêm vào bức ảnh chụp chung của tôi và Cố Trì Quân.
Đó là bức ảnh cuối năm ngoái, bị chụp lúc tôi và Cố Trì Quân xem bọn Thẩm Khâm Ngôn diễn kịch, đại khái là bức ảnh cắt ra từ băng ghi hình rồi trải qua xử lý, hình ảnh đó có một loại cảm giác xưa cũ. Tôi cúi đầu cắn môi cười, Cố Trì Quân ngồi bên cạnh tôi, nghiêng người qua, cánh tay vắt qua ghế ngồi, hơi vòng lấy tôi, anh cúi đầu, khẽ hôn thái dương tôi. Khuôn mặt của tôi lộ rõ trong bức ảnh này. Tôi cắn răng, nhìn chằm chằm ID “Ninh Ninh” của bài post, nghiến răng nghiến lợi, không nghi ngờ gì nữa cái người biết sự tình này là Lý An Ninh.
Nhưng đến lúc này, tôi cũng không có thời gian, tinh lực đi tìm Lý An Ninh. Tin tức một khi công bố, đời tư của tôi không còn sót lại chút gì. Chiều ngày hôm đó, có ít nhất mười sinh viên tôi không hề quen biết chặn tôi lại ở giảng đường hoặc trên đường, không chút lịch sự hỏi tôi có phải là bạn gái của Cố Trì Quân hay không, ngược lại bạn học thân quen hỏi lại cực ít, có lẽ là do khuôn mặt âm u đáng sợ của tôi.
Đến bây giờ Vi San cũng không nhiều lời nữa, chỉ hỏi tôi, “Là thật à?” Tôi không nói gì. Nó vô cùng đau đớn, “Mày ấy, sao lại có lỗi với học trưởng Lâm?”
Tin tức càng ngày càng nóng, người đời đều có một nghi vấn, cô gái có thể khiến cho Cố Trì Quân nổi bật trong lễ trao giải Kim Tượng, nổi tiếng như mặt trời ban trưa, vạn người mê mẩn đến mức độ này, rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Chỉ xem sơ yếu lí lịch của cô dường như cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ là một cô gái bình thường.
Lo lắng rất nhiều chuyện, ban ngày tôi không ăn được bất cứ thứ gì, buổi tối căn bản cũng ngủ không ngon, trong đầu giống như muốn nổ tung, Cố Trì Quân khe khẽ vỗ lưng tôi. Tôi biết anh cũng rất sốt ruột, nhưng nói thực, điều chúng tôi có thể làm bây giờ không nhiều. Anh đã hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh, công ty sẽ không ra tay giải quyết vấn đề chúng tôi phải đối mặt nữa. Và việc Chương Thời Ninh có thể làm cũng có hạn, anh ấy bị công ty phái ra nước ngoài. Khen cho chiêu rút củi dưới đáy nồi.
Hai ngày này tôi ngủ không ngon, lăn qua lộn lại trên giường, cả người mồ hôi lạnh dứt khoát ngồi dậy, ngây người. Cố Trì Quân ôm tôi từ phía sau, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, “Xin trường nghỉ phép, chúng ta ra nước ngoài tránh một thời gian. Nếu như một tháng sau tình hình vẫn tệ như này thì học ở Thụy Sĩ.” Đây là lần đầu tiên anh nhắc đến với tôi chuyện ra nước ngoài, cũng là lần đầu tên nhắc đến chuyển trường với tôi. Lúc anh nói chuyện lồng ngực rung động, lưng tôi dán vào ngực anh, rõ ràng cảm thấy nhịp đập trái tim anh, từng chút từng chút, bình ổn vô cùng.
“Chúng ta cùng đi học. Em mất một năm học ngôn ngữ, sau đó tiếp tục học tài chính ở đại học Zurich,” Anh ôm tôi chặt hơn, “Anh cũng trở lại học, mất hai năm để lấy được bằng bác sĩ tâm lý. Thời gian này sẽ ở nhà anh, không phải em rất thích người nhà anh sao?” Tôi xoay người, yên lặng nhìn khuôn mặt anh.
Anh bật đèn sáng, khuôn mặt tươi cười có vẻ tỏa sáng, “Lúc anh tốt nghiệp đại học, lúc trở thành diễn viên và tiếp tục học chuyên sâu thì do dự một quãng thời gian. Bố mẹ anh chị dâu đều vô cùng dân chủ, họ không bất đồng ý kiến với việc anh trở thành diễn viên, vậy là anh cho rằng họ rất ủng hộ anh. Nhưng mấy hôm trước lúc anh nói chuyện với anh cả nhắc đến quay lại học, em đoán xem anh ấy nói gì? ”
“Gì ạ?”
“Anh cả im lặng độ ba mươi giây, sau đó cảm khái nói: “Chú cuối cùng cũng trở về con đường người nhà họ Cố nên đi, chỉ vì điều này cũng nên cảm ơn Hứa Chân.”” Tôi không nhịn nổi cười, “Vì thế nói, chuyện cũng không tệ như vậy, em cũng đừng mặt mũi buồn thiu nữa,” Cố Trì Quân cụng trán tôi, “Chỉ cần có người nhà làm hậu thuẫn cho em, vấn đề gì cũng có thể giải quyết dễ dàng.”
Một khi quyết định làm như vậy, chuyện liền dễ dàng đi nhiều. Vé máy bay đi Thụy sĩ đặt vào cuối tuần, còn có mấy ngày tôi trở về trường giao nhận đề bài môn học, đem chuyện trong tay giao cho các sư huynh, thuận tiện xin nghỉ với giáo sư Tiền, bình thường giáo sư yêu cầu nghiêm khắc đối với tôi, lúc này vô cùng thấu tình đạt lý, chỉ nói, “Ra ngoài nghỉ ngơi cũng không tồi.”
“Cảm ơn thầy ạ.”
“Tuy nhiên…” Giáo sư Tiền do dự một lát rồi vẫn hỏi tôi, “Thầy luôn cho rằng bạn trai của em là Lâm Tấn Tu, sao bỗng nhiên lại biến thành ngôi sao điện ảnh?” Giáo sư Tiền không phải là người nhiều chuyện, tương đối tôn trọng đời tư của sinh viên, lúc này đây có thể hỏi tôi câu hỏi này, có lẽ chuyện của tôi khiến thầy vô cùng hoang mang. Tôi hơi xấu hổ, không biết phải lộ ra vẻ mặt gì, chuyện của tôi và Lâm Tấn Tu nhiều năm như vậy cũng không phải là bí mật, nhưng lại có thể khiến giáo sư của tôi nảy sinh ảo giác này, tôi hẳn là cũng sai không ít, “Học trưởng Lâm không phải bạn trai của em ạ.”
“Như vậy à,” Thầy suy nghĩ, “Lâm Tấn Tu thực sự rất để tâm đến em.” Tôi im lặng một lúc.
Thầy cũng không phát biểu cảm nghĩ nữa, cuối cùng lắc lắc đầu, “Chuyện của đám thanh niên các em, thầy cũng không hiểu. Tóm lại Cố Trì Quân ấy, cậu ta có tốt với em không?”
Mũi tôi bỗng nhiên cay cay, khẽ gật đầu, “Không ai… có thể đối xử tốt với em như anh ấy.”
“Như vậy là đủ rồi.’
Tôi chuyển lời cho Cố Trì Quân, anh liền cười, “Thực đúng là thầy giáo khí phách.” Anh căn dặn tôi, bình thường đều ở trong trường, không cần đi đâu hết, tôi đổi số điện thoại, chỉ có anh biết số của tôi, từ chối tất cả các số lạ gọi tới. Tôi thực sự mong chờ phóng viên đối với đời tư của tôi đến mức này là đủ rồi, tôi cũng tự hỏi trong lý lịch của tôi cũng không có chỗ khiến người ta chỉ trích, nếu như có người muốn “hư cấu”, đó thực sự bất lực. Cũng may nhân phẩm tốt tôi tích lũy nhiều năm cuối cùng phát huy tác dụng, liên quan đến những tin tức của tôi trong các bài báo, “bạn tốt”, “bạn học” của tôi đại để đều khen ngợi tôi, trong vụ hỏa hoạn một năm trước, chuyện tôi “anh hùng cứu mĩ nhân”, có được sự tuyên truyền rộng rãi. Đặc tính của tất cả báo chí đều như vậy, hiển nhiên không muốn nhìn thấy một nữ sinh ưu tú hiên ngang lẫm liệt, bọn họ càng vui vẻ tìm kiếm bê bối về tôi.
Vì thế tiến hành đi sâu khai thác tôi, ảnh của bố tôi bị đăng lên báo và post lên mạng, bố đã viết những luận văn gì, đã xuất bản những sách gì vân vân cũng lần lượt tiến hành đưa tin. Nhà xuất bản nói với tôi: “Sách của bố cháu từ trước đến nay chưa từng tiêu thụ tốt thế này.” Đáng thương bố tôi cả đời khiêm tốn, chuyên tâm nghiên cứu cổ sinh vật học mấy trăm nghìn năm trước, dường như không qua lại với thế tục, sau khi mất lại do tin đồn của con gái mà “nổi tiếng”, cũng thực sự châm biếm.
Tôi bị điện thoại làm tỉnh dậy. Tỉnh dậy cảm thấy sắc trời không rõ, nhìn đồng hồ trên tường, chưa đến bảy rưỡi sáng, thời gian thực sự quá sớm. Khó khăn di chuyển cánh tay của Cố Trì Quân đang đặt trên eo tôi, rồi lại đẩy đầu anh đang áp trên hõm vai tôi ra, động tác như vậy mà anh cũng không tỉnh, có thể thấy tối qua anh thực sự rất say.
Tôi đi nghe điện thoại, vừa nói câu “Alo” thì bên kia bỗng nhiên yên lặng, tôi vô cùng mệt mỏi nhìn số gọi đến trên màn hình, quả thực là một dãy số trong thành phố. Người biết số điện thoại trong nhà cực kỳ ít, chỉ có người nhà của Cố Trì Quân và vài người của công ty, cũng rất rõ ràng quan hệ của tôi và Cố Trì Quân. Tôi lo có chuyện quan trọng, lấy tinh thần noi: “Ai đấy ạ?”
Bên kia rất nhanh lại trở nên ồn ào, tôi nghe thấy giọng nói rất nhỏ rất đột ngột vang lên, “Là phụ nữ nghe máy,” sửng sốt, vẫn chưa hoàn toàn phản ứng lại, một giọng nữ chưa từng nghe thấy vang lên bên tai, “Tôi tìm Cố Trì Quân tiên sinh.”
“Anh ấy đang ngủ, chị có thể gọi lại muộn một chút.” Tôi còn chưa tỉnh ngủ, mờ mịt trả lời một câu.
Bên kia bỗng nhiên yên tĩnh, “Tôi là phóng viên của “Báo ngôi sao”, có phải cô đang qua lại với Cố Trì Quân không?”
Đại não vang lên một tiếng, sự buồn ngủ không cánh mà bay, lý trí logic lần lượt trở về, nhanh chóng phân tích cuộc điện thoại này, có được một kết luận: xảy ra chuyện rồi, “Từ đâu mà cô có được số điện thoại này?!”
“Nếu đã không phủ nhận, vậy là thừa nhận rồi. Vậy thì cô chắc là bạn gái của Cố Trì Quân?”
“A…”
“Vậy thì chuyện Cố Trì Quân rời khỏi giới điện ảnh vì cô cũng là thật?”
“Cái gì?” Tay chân tôi hoàn toàn luống cuống. Một cánh tay lướt qua vai tôi, cúp điện thoại.
Tôi hoảng loạn quay đầu lại nhìn anh, Cố Trì Quân cũng dậy rồi, sắc mặt không tốt, tôi biết đó không do say rượu. Đầu óc tôi choáng váng, tâm tình căng thẳng, “Phóng viên sao có thể biết được số điện thoại của nhà? Cô ta nghe thấy em nói, hỏi em có phải qua lại cùng anh không, em không phản ứng lại được, để cô ta nắm thóp rồi…”
“Không sao, đừng căng thẳng, để anh hỏi thăm trước.” Cố Trì Quân trầm giọng nói, ôm tôi vào lòng, muốn giơ tay lấy điện thoại thì cả căn phòng đều có âm thanh. Lần này không riêng gì máy bàn, di động của tôi, di động của Cố Trì Quân đều đang reo kịch liệt. Tôi và anh nhìn nhau, chia nhau đi nghe điện thoại. Gọi điện thoại tìm tôi là Vi San, nó đang kêu gào bên đầu dây kia, “Tao nói mày này Hứa Chân! Đứa con gái trên ảnh có phải mày không?”
“Hả?”
“Chính là cô gái trong tin tức của Cố Trì Quân ấy! Tuy chỉ là nghiêng mặt nhưng quá giống mày!” Tôi ngây người hơn nửa phút mới nhớ ra hỏi nó đọc được ở đâu. “Tin tức ngập trời rồi! Trên báo cũng có!” Lòng tôi thầm nói không ổn, lúc nó “Alo alo, rốt cuộc có phải mày không? Sao mày không phủ nhận hả? Sao mày lại có lỗi với học trưởng Lâm?” trong ống nghe thì tôi tắt điện thoại, xuống giường tới bàn học lấy laptop, mở máy lên mạng, cuối cùng biết được thủ phạm gây ra chuyện sáng sớm tôi bị mất ngủ.
Hóa ra là sáng sớm hôm nay, mấy tờ báo giải trí có sức ảnh hưởng đều đăng một tấm ảnh tôi và Cố Trì Quân nắm tay đi qua đường, hôn nhau ở góc phố. Tôi ở trong bức ảnh nhón chân, mắt nhắm hờ, một cánh tay của Cố Trì Quân đặt lên eo tôi, một cánh tay khẽ vuốt mặt tôi. Tôi nhớ ra rồi, đó là một buổi sáng của kì nghỉ hè, tôi và Cố Trì Quân ở một đêm tại thị trấn Mestre dưới chân núi Alps, buổi sáng nhân lúc khách du lịch vắng thì ra ngoài đi bộ, anh triền miên hôn tôi. Đối xứng với mấy bức ảnh còn có bức ảnh tối qua Cố Trì Quân cầm cúp trong lễ trao giải Kim Tượng, khuôn mặt mang theo nụ cười. Tên tin tức lại khiến người ta ngạc nhiên, “Cố Trì Quân giã từ sự nghiệp trên đỉnh vinh quang vì bạn gái?” Vốn nên là thời gian đưa tin về giải Kim Tượng, kết quả lại biến thành tin tức đời tư đặc sắc.
Tôi liếc nhìn nội dung bài báo, đại khái nói Cố Trì Quân vì một cô sinh viên thần bí không rõ danh tính chuẩn bị rời khỏi giới điện ảnh, tin tức đáng tin cậy nói anh đang hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh Gaiya, đây cũng là nguyên nhân mấy tháng trước anh không tham gia bất cứ hoạt động nào. Chuyện này khiến người ta cảm thấy kỳ dị, anh rõ ràng đã đứng trên đỉnh cao thứ hai trong đời người, có thể đi xa hơn. Bài báo phân tích cũng có đạo lý, cuối cùng còn đưa ra nghi vấn, cô gái này có lai lịch như thế nào? Tại sao có thể khiến Cố Trì Quân thần hồn điên đảo? Trước đây Cố Trì Quân giấu cô ấy quá tốt.
Đợi tôi đọc xong tin tức này, Cố Trì Quân đã rút dây điện thoại, đồng thời cúp di động của mình, đơn giản rõ ràng nói: “Đã hỏi vài phóng viên quen biết, không biết tin tức truyền ra từ đâu nữa.”
Tôi ngồi bên giường nhìn màn hình, chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh thấm hết toàn thân. Cố Trì Quân dựa gần lại cùng xem tin cùng tôi, bình luận: “Công bằng mà nói, mấy bức ảnh này thực sự không tồi…” Anh lại còn có tâm tình xem ảnh có đẹp hay không! Tôi căng thẳng cắn ngón tay, lòng nóng như lửa đốt đẩy anh ra, mặc quần áo xuống giường, “Anh nhanh đi bác bỏ tin đồn! Nói em không phải bạn gái anh.”
“Được,” Cố Trì Quân nói, “Vậy thì là vợ anh.”
“Ai là vợ của anh?” Tôi phát điên, “Anh có thể nghiêm túc một chút được không hả?”
“Anh vô cùng nghiêm túc. Hôm nay anh sẽ đưa ra thông báo chính thức cho truyền thông, chứng thực anh đã hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh, từ giờ rút khỏi giới showbiz.” Cuối cùng Cố Trì Quân nghiêm túc một chút, thái độ với chuyện này hoàn toàn bất đồng với tôi, “Tốc độ quên lãng của giới truyền thông rất nhanh, hơn nữa em không phải là người trong giới, sẽ qua rất nhanh thôi.”
“Nào có đơn giản như vậy?” Tôi cầm lấy quần áo của anh, “Anh ở trong giới này cũng nhiều năm như vậy rồi, lẽ nào không biết, đây giống như hộp Pandora vậy, mở ra thì sẽ không đóng lại được!”
“Không có khoa trương như vậy đâu, anh không còn giao thiệp với giới điện ảnh, còn có thể đồn đoán như nào? Chuyện không có lợi ích kinh tế thì người ta sẽ không làm đâu, qua mấy ngày là ổn,” vẻ mặt Cố Trì Quân thoải mái, “Đừng nóng vội.”
Sau đó tôi mới biết, mấy ngày trước khi hủy bỏ hợp đồng, anh đã chuẩn bị xong thông cáo báo chí. Không phải văn bản điện tử, không phải email, từng câu từng chữ đều là do tự tay anh viết, có thể thấy mức độ dụng tâm. Bức thư đó cũng không dài, chỉ hơn một trăm chữ. “Tôi đã hủy bỏ hợp đồng với công ty Gaiya, từ giờ rời khỏi giới điện ảnh, quyết định này không có liên quan đến bất cứ ai, đây là quyết định sau khi suy nghĩ kĩ càng của tôi. Tôi đã có bạn gái cố định, tôi vô cùng vô cùng yêu cô ấy. Tôi sẽ cùng cô ấy sống đến đầu bạc răng long. Cô ấy không phải là người trong giới, tôi sẽ không công bố ảnh và tên cô ấy, hy vọng mọi người giành không gian cho chúng tôi. Cảm ơn tất cả những fan hâm mộ đã ủng hộ tôi nhiều năm.”
Bức thư của anh lời ít ý nhiều, mang theo mùi vị bụi bặm, tất cả các fan hâm mộ khóc thét. Tôi có thể hiểu, nếu như tôi giống như hai năm trước cũng là fan hâm mộ bình thường của anh, nếu như ai nói cho tôi anh muốn rời khỏi giới vì một cô gái, e rằng tôi cũng nghĩ không thông. Thực sự đã truyền ra ngoài rồi, chuyện ngày càng phát triển cực nhanh, trong mấy tiếng đồng hồ sau khi Cố Trì Quân phát biểu thông báo, các diễn đàn trên mạng liền xuất hiện một cái gọi là “Người biết sự tình”, người này công khai tên, tuổi và trường học của tôi, đồng thời thêm vào bức ảnh chụp chung của tôi và Cố Trì Quân.
Đó là bức ảnh cuối năm ngoái, bị chụp lúc tôi và Cố Trì Quân xem bọn Thẩm Khâm Ngôn diễn kịch, đại khái là bức ảnh cắt ra từ băng ghi hình rồi trải qua xử lý, hình ảnh đó có một loại cảm giác xưa cũ. Tôi cúi đầu cắn môi cười, Cố Trì Quân ngồi bên cạnh tôi, nghiêng người qua, cánh tay vắt qua ghế ngồi, hơi vòng lấy tôi, anh cúi đầu, khẽ hôn thái dương tôi. Khuôn mặt của tôi lộ rõ trong bức ảnh này. Tôi cắn răng, nhìn chằm chằm ID “Ninh Ninh” của bài post, nghiến răng nghiến lợi, không nghi ngờ gì nữa cái người biết sự tình này là Lý An Ninh.
Nhưng đến lúc này, tôi cũng không có thời gian, tinh lực đi tìm Lý An Ninh. Tin tức một khi công bố, đời tư của tôi không còn sót lại chút gì. Chiều ngày hôm đó, có ít nhất mười sinh viên tôi không hề quen biết chặn tôi lại ở giảng đường hoặc trên đường, không chút lịch sự hỏi tôi có phải là bạn gái của Cố Trì Quân hay không, ngược lại bạn học thân quen hỏi lại cực ít, có lẽ là do khuôn mặt âm u đáng sợ của tôi.
Đến bây giờ Vi San cũng không nhiều lời nữa, chỉ hỏi tôi, “Là thật à?” Tôi không nói gì. Nó vô cùng đau đớn, “Mày ấy, sao lại có lỗi với học trưởng Lâm?”
Tin tức càng ngày càng nóng, người đời đều có một nghi vấn, cô gái có thể khiến cho Cố Trì Quân nổi bật trong lễ trao giải Kim Tượng, nổi tiếng như mặt trời ban trưa, vạn người mê mẩn đến mức độ này, rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Chỉ xem sơ yếu lí lịch của cô dường như cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ là một cô gái bình thường.
Lo lắng rất nhiều chuyện, ban ngày tôi không ăn được bất cứ thứ gì, buổi tối căn bản cũng ngủ không ngon, trong đầu giống như muốn nổ tung, Cố Trì Quân khe khẽ vỗ lưng tôi. Tôi biết anh cũng rất sốt ruột, nhưng nói thực, điều chúng tôi có thể làm bây giờ không nhiều. Anh đã hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh, công ty sẽ không ra tay giải quyết vấn đề chúng tôi phải đối mặt nữa. Và việc Chương Thời Ninh có thể làm cũng có hạn, anh ấy bị công ty phái ra nước ngoài. Khen cho chiêu rút củi dưới đáy nồi.
Hai ngày này tôi ngủ không ngon, lăn qua lộn lại trên giường, cả người mồ hôi lạnh dứt khoát ngồi dậy, ngây người. Cố Trì Quân ôm tôi từ phía sau, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, “Xin trường nghỉ phép, chúng ta ra nước ngoài tránh một thời gian. Nếu như một tháng sau tình hình vẫn tệ như này thì học ở Thụy Sĩ.” Đây là lần đầu tiên anh nhắc đến với tôi chuyện ra nước ngoài, cũng là lần đầu tên nhắc đến chuyển trường với tôi. Lúc anh nói chuyện lồng ngực rung động, lưng tôi dán vào ngực anh, rõ ràng cảm thấy nhịp đập trái tim anh, từng chút từng chút, bình ổn vô cùng.
“Chúng ta cùng đi học. Em mất một năm học ngôn ngữ, sau đó tiếp tục học tài chính ở đại học Zurich,” Anh ôm tôi chặt hơn, “Anh cũng trở lại học, mất hai năm để lấy được bằng bác sĩ tâm lý. Thời gian này sẽ ở nhà anh, không phải em rất thích người nhà anh sao?” Tôi xoay người, yên lặng nhìn khuôn mặt anh.
Anh bật đèn sáng, khuôn mặt tươi cười có vẻ tỏa sáng, “Lúc anh tốt nghiệp đại học, lúc trở thành diễn viên và tiếp tục học chuyên sâu thì do dự một quãng thời gian. Bố mẹ anh chị dâu đều vô cùng dân chủ, họ không bất đồng ý kiến với việc anh trở thành diễn viên, vậy là anh cho rằng họ rất ủng hộ anh. Nhưng mấy hôm trước lúc anh nói chuyện với anh cả nhắc đến quay lại học, em đoán xem anh ấy nói gì? ”
“Gì ạ?”
“Anh cả im lặng độ ba mươi giây, sau đó cảm khái nói: “Chú cuối cùng cũng trở về con đường người nhà họ Cố nên đi, chỉ vì điều này cũng nên cảm ơn Hứa Chân.”” Tôi không nhịn nổi cười, “Vì thế nói, chuyện cũng không tệ như vậy, em cũng đừng mặt mũi buồn thiu nữa,” Cố Trì Quân cụng trán tôi, “Chỉ cần có người nhà làm hậu thuẫn cho em, vấn đề gì cũng có thể giải quyết dễ dàng.”
Một khi quyết định làm như vậy, chuyện liền dễ dàng đi nhiều. Vé máy bay đi Thụy sĩ đặt vào cuối tuần, còn có mấy ngày tôi trở về trường giao nhận đề bài môn học, đem chuyện trong tay giao cho các sư huynh, thuận tiện xin nghỉ với giáo sư Tiền, bình thường giáo sư yêu cầu nghiêm khắc đối với tôi, lúc này vô cùng thấu tình đạt lý, chỉ nói, “Ra ngoài nghỉ ngơi cũng không tồi.”
“Cảm ơn thầy ạ.”
“Tuy nhiên…” Giáo sư Tiền do dự một lát rồi vẫn hỏi tôi, “Thầy luôn cho rằng bạn trai của em là Lâm Tấn Tu, sao bỗng nhiên lại biến thành ngôi sao điện ảnh?” Giáo sư Tiền không phải là người nhiều chuyện, tương đối tôn trọng đời tư của sinh viên, lúc này đây có thể hỏi tôi câu hỏi này, có lẽ chuyện của tôi khiến thầy vô cùng hoang mang. Tôi hơi xấu hổ, không biết phải lộ ra vẻ mặt gì, chuyện của tôi và Lâm Tấn Tu nhiều năm như vậy cũng không phải là bí mật, nhưng lại có thể khiến giáo sư của tôi nảy sinh ảo giác này, tôi hẳn là cũng sai không ít, “Học trưởng Lâm không phải bạn trai của em ạ.”
“Như vậy à,” Thầy suy nghĩ, “Lâm Tấn Tu thực sự rất để tâm đến em.” Tôi im lặng một lúc.
Thầy cũng không phát biểu cảm nghĩ nữa, cuối cùng lắc lắc đầu, “Chuyện của đám thanh niên các em, thầy cũng không hiểu. Tóm lại Cố Trì Quân ấy, cậu ta có tốt với em không?”
Mũi tôi bỗng nhiên cay cay, khẽ gật đầu, “Không ai… có thể đối xử tốt với em như anh ấy.”
“Như vậy là đủ rồi.’
Tôi chuyển lời cho Cố Trì Quân, anh liền cười, “Thực đúng là thầy giáo khí phách.” Anh căn dặn tôi, bình thường đều ở trong trường, không cần đi đâu hết, tôi đổi số điện thoại, chỉ có anh biết số của tôi, từ chối tất cả các số lạ gọi tới. Tôi thực sự mong chờ phóng viên đối với đời tư của tôi đến mức này là đủ rồi, tôi cũng tự hỏi trong lý lịch của tôi cũng không có chỗ khiến người ta chỉ trích, nếu như có người muốn “hư cấu”, đó thực sự bất lực. Cũng may nhân phẩm tốt tôi tích lũy nhiều năm cuối cùng phát huy tác dụng, liên quan đến những tin tức của tôi trong các bài báo, “bạn tốt”, “bạn học” của tôi đại để đều khen ngợi tôi, trong vụ hỏa hoạn một năm trước, chuyện tôi “anh hùng cứu mĩ nhân”, có được sự tuyên truyền rộng rãi. Đặc tính của tất cả báo chí đều như vậy, hiển nhiên không muốn nhìn thấy một nữ sinh ưu tú hiên ngang lẫm liệt, bọn họ càng vui vẻ tìm kiếm bê bối về tôi.
Vì thế tiến hành đi sâu khai thác tôi, ảnh của bố tôi bị đăng lên báo và post lên mạng, bố đã viết những luận văn gì, đã xuất bản những sách gì vân vân cũng lần lượt tiến hành đưa tin. Nhà xuất bản nói với tôi: “Sách của bố cháu từ trước đến nay chưa từng tiêu thụ tốt thế này.” Đáng thương bố tôi cả đời khiêm tốn, chuyên tâm nghiên cứu cổ sinh vật học mấy trăm nghìn năm trước, dường như không qua lại với thế tục, sau khi mất lại do tin đồn của con gái mà “nổi tiếng”, cũng thực sự châm biếm.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Tôi bị điện thoại làm tỉnh dậy. Tỉnh dậy cảm thấy sắc trời không rõ, nhìn đồng hồ trên tường, chưa đến bảy rưỡi sáng, thời gian thực sự quá sớm. Khó khăn di chuyển cánh tay của Cố Trì Quân đang đặt trên eo tôi, rồi lại đẩy đầu anh đang áp trên hõm vai tôi ra, động tác như vậy mà anh cũng không tỉnh, có thể thấy tối qua anh thực sự rất say.
Tôi đi nghe điện thoại, vừa nói câu “Alo” thì bên kia bỗng nhiên yên lặng, tôi vô cùng mệt mỏi nhìn số gọi đến trên màn hình, quả thực là một dãy số trong thành phố. Người biết số điện thoại trong nhà cực kỳ ít, chỉ có người nhà của Cố Trì Quân và vài người của công ty, cũng rất rõ ràng quan hệ của tôi và Cố Trì Quân. Tôi lo có chuyện quan trọng, lấy tinh thần noi: “Ai đấy ạ?”
Bên kia rất nhanh lại trở nên ồn ào, tôi nghe thấy giọng nói rất nhỏ rất đột ngột vang lên, “Là phụ nữ nghe máy,” sửng sốt, vẫn chưa hoàn toàn phản ứng lại, một giọng nữ chưa từng nghe thấy vang lên bên tai, “Tôi tìm Cố Trì Quân tiên sinh.”
“Anh ấy đang ngủ, chị có thể gọi lại muộn một chút.” Tôi còn chưa tỉnh ngủ, mờ mịt trả lời một câu.
Bên kia bỗng nhiên yên tĩnh, “Tôi là phóng viên của “Báo ngôi sao”, có phải cô đang qua lại với Cố Trì Quân không?”
Đại não vang lên một tiếng, sự buồn ngủ không cánh mà bay, lý trí logic lần lượt trở về, nhanh chóng phân tích cuộc điện thoại này, có được một kết luận: xảy ra chuyện rồi, “Từ đâu mà cô có được số điện thoại này?!”
“Nếu đã không phủ nhận, vậy là thừa nhận rồi. Vậy thì cô chắc là bạn gái của Cố Trì Quân?”
“A…”
“Vậy thì chuyện Cố Trì Quân rời khỏi giới điện ảnh vì cô cũng là thật?”
“Cái gì?” Tay chân tôi hoàn toàn luống cuống. Một cánh tay lướt qua vai tôi, cúp điện thoại.
Tôi hoảng loạn quay đầu lại nhìn anh, Cố Trì Quân cũng dậy rồi, sắc mặt không tốt, tôi biết đó không do say rượu. Đầu óc tôi choáng váng, tâm tình căng thẳng, “Phóng viên sao có thể biết được số điện thoại của nhà? Cô ta nghe thấy em nói, hỏi em có phải qua lại cùng anh không, em không phản ứng lại được, để cô ta nắm thóp rồi…”
“Không sao, đừng căng thẳng, để anh hỏi thăm trước.” Cố Trì Quân trầm giọng nói, ôm tôi vào lòng, muốn giơ tay lấy điện thoại thì cả căn phòng đều có âm thanh. Lần này không riêng gì máy bàn, di động của tôi, di động của Cố Trì Quân đều đang reo kịch liệt. Tôi và anh nhìn nhau, chia nhau đi nghe điện thoại. Gọi điện thoại tìm tôi là Vi San, nó đang kêu gào bên đầu dây kia, “Tao nói mày này Hứa Chân! Đứa con gái trên ảnh có phải mày không?”
“Hả?”
“Chính là cô gái trong tin tức của Cố Trì Quân ấy! Tuy chỉ là nghiêng mặt nhưng quá giống mày!” Tôi ngây người hơn nửa phút mới nhớ ra hỏi nó đọc được ở đâu. “Tin tức ngập trời rồi! Trên báo cũng có!” Lòng tôi thầm nói không ổn, lúc nó “Alo alo, rốt cuộc có phải mày không? Sao mày không phủ nhận hả? Sao mày lại có lỗi với học trưởng Lâm?” trong ống nghe thì tôi tắt điện thoại, xuống giường tới bàn học lấy laptop, mở máy lên mạng, cuối cùng biết được thủ phạm gây ra chuyện sáng sớm tôi bị mất ngủ.
Hóa ra là sáng sớm hôm nay, mấy tờ báo giải trí có sức ảnh hưởng đều đăng một tấm ảnh tôi và Cố Trì Quân nắm tay đi qua đường, hôn nhau ở góc phố. Tôi ở trong bức ảnh nhón chân, mắt nhắm hờ, một cánh tay của Cố Trì Quân đặt lên eo tôi, một cánh tay khẽ vuốt mặt tôi. Tôi nhớ ra rồi, đó là một buổi sáng của kì nghỉ hè, tôi và Cố Trì Quân ở một đêm tại thị trấn Mestre dưới chân núi Alps, buổi sáng nhân lúc khách du lịch vắng thì ra ngoài đi bộ, anh triền miên hôn tôi. Đối xứng với mấy bức ảnh còn có bức ảnh tối qua Cố Trì Quân cầm cúp trong lễ trao giải Kim Tượng, khuôn mặt mang theo nụ cười. Tên tin tức lại khiến người ta ngạc nhiên, “Cố Trì Quân giã từ sự nghiệp trên đỉnh vinh quang vì bạn gái?” Vốn nên là thời gian đưa tin về giải Kim Tượng, kết quả lại biến thành tin tức đời tư đặc sắc.
Tôi liếc nhìn nội dung bài báo, đại khái nói Cố Trì Quân vì một cô sinh viên thần bí không rõ danh tính chuẩn bị rời khỏi giới điện ảnh, tin tức đáng tin cậy nói anh đang hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh Gaiya, đây cũng là nguyên nhân mấy tháng trước anh không tham gia bất cứ hoạt động nào. Chuyện này khiến người ta cảm thấy kỳ dị, anh rõ ràng đã đứng trên đỉnh cao thứ hai trong đời người, có thể đi xa hơn. Bài báo phân tích cũng có đạo lý, cuối cùng còn đưa ra nghi vấn, cô gái này có lai lịch như thế nào? Tại sao có thể khiến Cố Trì Quân thần hồn điên đảo? Trước đây Cố Trì Quân giấu cô ấy quá tốt.
Đợi tôi đọc xong tin tức này, Cố Trì Quân đã rút dây điện thoại, đồng thời cúp di động của mình, đơn giản rõ ràng nói: “Đã hỏi vài phóng viên quen biết, không biết tin tức truyền ra từ đâu nữa.”
Tôi ngồi bên giường nhìn màn hình, chỉ cảm thấy mồ hôi lạnh thấm hết toàn thân. Cố Trì Quân dựa gần lại cùng xem tin cùng tôi, bình luận: “Công bằng mà nói, mấy bức ảnh này thực sự không tồi…” Anh lại còn có tâm tình xem ảnh có đẹp hay không! Tôi căng thẳng cắn ngón tay, lòng nóng như lửa đốt đẩy anh ra, mặc quần áo xuống giường, “Anh nhanh đi bác bỏ tin đồn! Nói em không phải bạn gái anh.”
“Được,” Cố Trì Quân nói, “Vậy thì là vợ anh.”
“Ai là vợ của anh?” Tôi phát điên, “Anh có thể nghiêm túc một chút được không hả?”
“Anh vô cùng nghiêm túc. Hôm nay anh sẽ đưa ra thông báo chính thức cho truyền thông, chứng thực anh đã hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh, từ giờ rút khỏi giới showbiz.” Cuối cùng Cố Trì Quân nghiêm túc một chút, thái độ với chuyện này hoàn toàn bất đồng với tôi, “Tốc độ quên lãng của giới truyền thông rất nhanh, hơn nữa em không phải là người trong giới, sẽ qua rất nhanh thôi.”
“Nào có đơn giản như vậy?” Tôi cầm lấy quần áo của anh, “Anh ở trong giới này cũng nhiều năm như vậy rồi, lẽ nào không biết, đây giống như hộp Pandora vậy, mở ra thì sẽ không đóng lại được!”
“Không có khoa trương như vậy đâu, anh không còn giao thiệp với giới điện ảnh, còn có thể đồn đoán như nào? Chuyện không có lợi ích kinh tế thì người ta sẽ không làm đâu, qua mấy ngày là ổn,” vẻ mặt Cố Trì Quân thoải mái, “Đừng nóng vội.”
Sau đó tôi mới biết, mấy ngày trước khi hủy bỏ hợp đồng, anh đã chuẩn bị xong thông cáo báo chí. Không phải văn bản điện tử, không phải email, từng câu từng chữ đều là do tự tay anh viết, có thể thấy mức độ dụng tâm. Bức thư đó cũng không dài, chỉ hơn một trăm chữ. “Tôi đã hủy bỏ hợp đồng với công ty Gaiya, từ giờ rời khỏi giới điện ảnh, quyết định này không có liên quan đến bất cứ ai, đây là quyết định sau khi suy nghĩ kĩ càng của tôi. Tôi đã có bạn gái cố định, tôi vô cùng vô cùng yêu cô ấy. Tôi sẽ cùng cô ấy sống đến đầu bạc răng long. Cô ấy không phải là người trong giới, tôi sẽ không công bố ảnh và tên cô ấy, hy vọng mọi người giành không gian cho chúng tôi. Cảm ơn tất cả những fan hâm mộ đã ủng hộ tôi nhiều năm.”
Bức thư của anh lời ít ý nhiều, mang theo mùi vị bụi bặm, tất cả các fan hâm mộ khóc thét. Tôi có thể hiểu, nếu như tôi giống như hai năm trước cũng là fan hâm mộ bình thường của anh, nếu như ai nói cho tôi anh muốn rời khỏi giới vì một cô gái, e rằng tôi cũng nghĩ không thông. Thực sự đã truyền ra ngoài rồi, chuyện ngày càng phát triển cực nhanh, trong mấy tiếng đồng hồ sau khi Cố Trì Quân phát biểu thông báo, các diễn đàn trên mạng liền xuất hiện một cái gọi là “Người biết sự tình”, người này công khai tên, tuổi và trường học của tôi, đồng thời thêm vào bức ảnh chụp chung của tôi và Cố Trì Quân.
Đó là bức ảnh cuối năm ngoái, bị chụp lúc tôi và Cố Trì Quân xem bọn Thẩm Khâm Ngôn diễn kịch, đại khái là bức ảnh cắt ra từ băng ghi hình rồi trải qua xử lý, hình ảnh đó có một loại cảm giác xưa cũ. Tôi cúi đầu cắn môi cười, Cố Trì Quân ngồi bên cạnh tôi, nghiêng người qua, cánh tay vắt qua ghế ngồi, hơi vòng lấy tôi, anh cúi đầu, khẽ hôn thái dương tôi. Khuôn mặt của tôi lộ rõ trong bức ảnh này. Tôi cắn răng, nhìn chằm chằm ID “Ninh Ninh” của bài post, nghiến răng nghiến lợi, không nghi ngờ gì nữa cái người biết sự tình này là Lý An Ninh.
Nhưng đến lúc này, tôi cũng không có thời gian, tinh lực đi tìm Lý An Ninh. Tin tức một khi công bố, đời tư của tôi không còn sót lại chút gì. Chiều ngày hôm đó, có ít nhất mười sinh viên tôi không hề quen biết chặn tôi lại ở giảng đường hoặc trên đường, không chút lịch sự hỏi tôi có phải là bạn gái của Cố Trì Quân hay không, ngược lại bạn học thân quen hỏi lại cực ít, có lẽ là do khuôn mặt âm u đáng sợ của tôi.
Đến bây giờ Vi San cũng không nhiều lời nữa, chỉ hỏi tôi, “Là thật à?” Tôi không nói gì. Nó vô cùng đau đớn, “Mày ấy, sao lại có lỗi với học trưởng Lâm?”
Tin tức càng ngày càng nóng, người đời đều có một nghi vấn, cô gái có thể khiến cho Cố Trì Quân nổi bật trong lễ trao giải Kim Tượng, nổi tiếng như mặt trời ban trưa, vạn người mê mẩn đến mức độ này, rốt cuộc có lai lịch như thế nào? Chỉ xem sơ yếu lí lịch của cô dường như cũng không có gì đặc biệt, cũng chỉ là một cô gái bình thường.
Lo lắng rất nhiều chuyện, ban ngày tôi không ăn được bất cứ thứ gì, buổi tối căn bản cũng ngủ không ngon, trong đầu giống như muốn nổ tung, Cố Trì Quân khe khẽ vỗ lưng tôi. Tôi biết anh cũng rất sốt ruột, nhưng nói thực, điều chúng tôi có thể làm bây giờ không nhiều. Anh đã hủy bỏ hợp đồng với công ty điện ảnh, công ty sẽ không ra tay giải quyết vấn đề chúng tôi phải đối mặt nữa. Và việc Chương Thời Ninh có thể làm cũng có hạn, anh ấy bị công ty phái ra nước ngoài. Khen cho chiêu rút củi dưới đáy nồi.
Hai ngày này tôi ngủ không ngon, lăn qua lộn lại trên giường, cả người mồ hôi lạnh dứt khoát ngồi dậy, ngây người. Cố Trì Quân ôm tôi từ phía sau, giơ tay lau mồ hôi lạnh trên trán tôi, “Xin trường nghỉ phép, chúng ta ra nước ngoài tránh một thời gian. Nếu như một tháng sau tình hình vẫn tệ như này thì học ở Thụy Sĩ.” Đây là lần đầu tiên anh nhắc đến với tôi chuyện ra nước ngoài, cũng là lần đầu tên nhắc đến chuyển trường với tôi. Lúc anh nói chuyện lồng ngực rung động, lưng tôi dán vào ngực anh, rõ ràng cảm thấy nhịp đập trái tim anh, từng chút từng chút, bình ổn vô cùng.
“Chúng ta cùng đi học. Em mất một năm học ngôn ngữ, sau đó tiếp tục học tài chính ở đại học Zurich,” Anh ôm tôi chặt hơn, “Anh cũng trở lại học, mất hai năm để lấy được bằng bác sĩ tâm lý. Thời gian này sẽ ở nhà anh, không phải em rất thích người nhà anh sao?” Tôi xoay người, yên lặng nhìn khuôn mặt anh.
Anh bật đèn sáng, khuôn mặt tươi cười có vẻ tỏa sáng, “Lúc anh tốt nghiệp đại học, lúc trở thành diễn viên và tiếp tục học chuyên sâu thì do dự một quãng thời gian. Bố mẹ anh chị dâu đều vô cùng dân chủ, họ không bất đồng ý kiến với việc anh trở thành diễn viên, vậy là anh cho rằng họ rất ủng hộ anh. Nhưng mấy hôm trước lúc anh nói chuyện với anh cả nhắc đến quay lại học, em đoán xem anh ấy nói gì? ”
“Gì ạ?”
“Anh cả im lặng độ ba mươi giây, sau đó cảm khái nói: “Chú cuối cùng cũng trở về con đường người nhà họ Cố nên đi, chỉ vì điều này cũng nên cảm ơn Hứa Chân.”” Tôi không nhịn nổi cười, “Vì thế nói, chuyện cũng không tệ như vậy, em cũng đừng mặt mũi buồn thiu nữa,” Cố Trì Quân cụng trán tôi, “Chỉ cần có người nhà làm hậu thuẫn cho em, vấn đề gì cũng có thể giải quyết dễ dàng.”
Một khi quyết định làm như vậy, chuyện liền dễ dàng đi nhiều. Vé máy bay đi Thụy sĩ đặt vào cuối tuần, còn có mấy ngày tôi trở về trường giao nhận đề bài môn học, đem chuyện trong tay giao cho các sư huynh, thuận tiện xin nghỉ với giáo sư Tiền, bình thường giáo sư yêu cầu nghiêm khắc đối với tôi, lúc này vô cùng thấu tình đạt lý, chỉ nói, “Ra ngoài nghỉ ngơi cũng không tồi.”
“Cảm ơn thầy ạ.”
“Tuy nhiên…” Giáo sư Tiền do dự một lát rồi vẫn hỏi tôi, “Thầy luôn cho rằng bạn trai của em là Lâm Tấn Tu, sao bỗng nhiên lại biến thành ngôi sao điện ảnh?” Giáo sư Tiền không phải là người nhiều chuyện, tương đối tôn trọng đời tư của sinh viên, lúc này đây có thể hỏi tôi câu hỏi này, có lẽ chuyện của tôi khiến thầy vô cùng hoang mang. Tôi hơi xấu hổ, không biết phải lộ ra vẻ mặt gì, chuyện của tôi và Lâm Tấn Tu nhiều năm như vậy cũng không phải là bí mật, nhưng lại có thể khiến giáo sư của tôi nảy sinh ảo giác này, tôi hẳn là cũng sai không ít, “Học trưởng Lâm không phải bạn trai của em ạ.”
“Như vậy à,” Thầy suy nghĩ, “Lâm Tấn Tu thực sự rất để tâm đến em.” Tôi im lặng một lúc.
Thầy cũng không phát biểu cảm nghĩ nữa, cuối cùng lắc lắc đầu, “Chuyện của đám thanh niên các em, thầy cũng không hiểu. Tóm lại Cố Trì Quân ấy, cậu ta có tốt với em không?”
Mũi tôi bỗng nhiên cay cay, khẽ gật đầu, “Không ai… có thể đối xử tốt với em như anh ấy.”
“Như vậy là đủ rồi.’
Tôi chuyển lời cho Cố Trì Quân, anh liền cười, “Thực đúng là thầy giáo khí phách.” Anh căn dặn tôi, bình thường đều ở trong trường, không cần đi đâu hết, tôi đổi số điện thoại, chỉ có anh biết số của tôi, từ chối tất cả các số lạ gọi tới. Tôi thực sự mong chờ phóng viên đối với đời tư của tôi đến mức này là đủ rồi, tôi cũng tự hỏi trong lý lịch của tôi cũng không có chỗ khiến người ta chỉ trích, nếu như có người muốn “hư cấu”, đó thực sự bất lực. Cũng may nhân phẩm tốt tôi tích lũy nhiều năm cuối cùng phát huy tác dụng, liên quan đến những tin tức của tôi trong các bài báo, “bạn tốt”, “bạn học” của tôi đại để đều khen ngợi tôi, trong vụ hỏa hoạn một năm trước, chuyện tôi “anh hùng cứu mĩ nhân”, có được sự tuyên truyền rộng rãi. Đặc tính của tất cả báo chí đều như vậy, hiển nhiên không muốn nhìn thấy một nữ sinh ưu tú hiên ngang lẫm liệt, bọn họ càng vui vẻ tìm kiếm bê bối về tôi.
Vì thế tiến hành đi sâu khai thác tôi, ảnh của bố tôi bị đăng lên báo và post lên mạng, bố đã viết những luận văn gì, đã xuất bản những sách gì vân vân cũng lần lượt tiến hành đưa tin. Nhà xuất bản nói với tôi: “Sách của bố cháu từ trước đến nay chưa từng tiêu thụ tốt thế này.” Đáng thương bố tôi cả đời khiêm tốn, chuyên tâm nghiên cứu cổ sinh vật học mấy trăm nghìn năm trước, dường như không qua lại với thế tục, sau khi mất lại do tin đồn của con gái mà “nổi tiếng”, cũng thực sự châm biếm.