Thầy Lưu thở dài, ánh mắt tràn ngập ưu thương nhàn nhạt nhưng nhóm cô Ngưu đều bị chọc cười.
Không cần phải nói, bài thi được điểm này chắc chắn là Tạ Miêu.
Lan Ngọc Phân cũng không biết tốn bao nhiêu công sức mới ra được quả bài thi thế này.
Kết quả Tạ Miêu người ta như cũ có thể thi được điểm, bỏ xa học sinh khiến cô ta đắc ý điểm, thật sự châm chọc.
Có giáo viên thậm chí còn cúi đầu cười lên, “Quả nhiên là vàng thật không sợ lửa.
”Câu này tựa như một bàn tay, mạnh mẽ vả lên mặt cô Lan.
Trên mặt cô ta lúc đỏ lúc trắng, “Sao có thể có người thi được điểm? Anh không tính sai điểm chứ?”“Không tin cô tự xem đi.
” Thầy Lưu đưa bài thi của Tạ Miêu cho cô ta.
Cô Lan lập tức cộng điểm trước, không có vấn đề gì, lại xem từng đề xem có chấm sai không.
Nhưng Tạ Miêu ngoại trừ hai đề lớn cuối cùng trống mấy câu hỏi nhỏ thì chỉ sai một đề điền vào chỗ trống, quả thực là điểm không sai.
Đôi mắt cô Lan có chút trừng lớn, cuối cùng, cả khuôn mặt đều căng đến đỏ bừng.
Thầy Lưu thấy thế, tâm tình đột nhiên rất tốt.
Anh nâng tách trà lên, dù bận mà vẫn ung dung uống một hớp, “Đề lần này là cô ra, cô sẽ không tiết lộ đáp án đấy chứ?”Cô Lan: “! ”Cuối cùng mặt Cô Lan trở nên trắng xanh đan xen.
Cả khối đều không có mấy người đạt chuẩn môn Toán, Tạ Miêu có thể thi được nhiều điểm như vậy, các giáo viên thật sự rất bất ngờ.
Nhưng gần đây cô Lan làm việc càng ngày càng không có chừng mực, trong lòng mọi người đều không thoải mái.
Tạ Miêu có thể mạnh mẽ vả mặt cô ta như vậy, bọn họ cảm thấy rất vui mừng.
Nếu mà so sánh ra thì học sinh lớp số chỉ có sự sùng bái vô tận với Tạ Miêu.
“Đề khó như vậy mà cậu có thể thi được điểm? Trâu bò!”“Đúng vậy đúng vậy, lão yêu bà nhất định không ngờ được, ngay cả Toán lớp cậu cũng biết.
”“Cũng không tính là biết.
” Tạ Miêu sửa đúng lời đối phương, “Hai đề lớn cuối cùng, câu hỏi nhỏ liên quan đến kiến thức lớp tớ đều để trống.
”Đương nhiên đó là cô cố ý bỏ trống, tránh có người những người bới xương trong trứng gà, tìm cô làm phiền.
“Coi như để trống, có thể thi được điểm cũng rất lợi hại.
” Các bạn học không đồng tình, “Nghe nói Hà Hữu Chí lớp bên kia thi được có điểm, lão yêu bà ra đề thi như vậy, kết quả chênh lệch giữa Hà Hữu Chí lớp bên đó với cậu còn lớn hơn học kỳ trước, tớ đoán cô ấy tức ói máu.
”Đang nói, lớp trưởng Trần Đại Minh đột nhiên đi tới.
“Tạ Miêu, viết chính tả tiếng Anh và Ngữ văn có thể chuyển đến buổi sáng không? Tôi cũng muốn tham gia, nhưng giữa trưa tôi phải về nhà ăn cơm.
”“Còn có tôi, tôi cũng muốn tham gia.
” Bạn học Lý Cường từng tận mắt thấy Vương Quý Chi tức giận nạt cô Lan cũng giơ tay lên.
Bạn cùng bàn của cậu ta nghe vậy vẻ mặt khó hiểu, “Trước kia không phải rất không có hứng thú hả? Sao muốn tham gia vụ này rồi?”Lý Cường hạ thấp giọng nói, “Cậu không nhìn thành tích của Vương Đại Lực, còn có Lý Lạp Mai nữa hả?”“Thành tích của bọn Vương Đại Lực và Lý Lạp Mai?”Bạn ngồi cùng bàn sửng sốt, vội vàng đi đến cửa xem bảng điểm dán trên tường.
Sau đó, cả người cậu ta đều không ổn.
Đã nói mấy hàng sau đều là học tra đâu rồi? Sao mà cả đám đều chạy lên trước cậu ta rồi?Đặc biệt là Vương Đại Lực, điểm số còn cao hơn trước kia nhiều, quả thực là không biết xấu hổ.
Ngay cả Lý Lạp Mai cũng có tiến bộ không nhỏ, môn tiếng Anh học kỳ này mới bắt đầu, thành tích lại có thể xếp ở top đầu của lớp.
Bạn cùng bàn ăn chanh, bạn cùng bàn ăn dấm, bạn cùng bàn bày tỏ, cậu ta cũng muốn ôm chặt cái đùi lớn Tạ Miêu.
Nhóc mập đang ôm bài thi cười ngây ngô ngẩng đầu, thấy rất nhiều bạn học hai mắt tỏa ra ánh sáng lang sói, muốn đến đoạt Tạ Miêu với cậu ta, lập tức nổi giận.
“Dựa vào cái gì mà các cậu nói chuyển lên buổi sáng thì sẽ chuyển lên buổi sáng? Tới sớm như vậy, Tạ Miêu còn ngủ được không?”Cậu dùng thân hình béo lùn chắn phía trước Tạ Miêu, nói xong quay đầu hỏi: “Tạ Miêu, cậu nói đúng không?”“Phải.
” Tạ Miêu phì cười, “Cho nên các bạn học muốn tham gia viết chính tả, giữa trưa đến sớm một chút.
Trước giờ học buổi chiều tớ sẽ dành chút thời gian kiểm tra, kiểm tra xong viết đáp án chính xác trên bảng đen, mọi người tự mình đối chiếu chữa bài.
”Một con cừu được thả, cả đàn cừu đuổi theo, dù sao cô chỉ chấm cho mấy em trai của mình.
Mấy người Trần Đại Minh nghe xong, trên mặt đều lộ ra ý cười, chân thành nói cảm ơn Tạ Miêu.
Chờ bọn họ đi rồi, nhóc mập Vương Đại Lực mới lặng lẽ ghé vào bàn Tạ Miêu.
“Ừm, Tạ Miêu vở ghi học kỳ này và học kỳ trước của cậu có thể cho tôi mượn xem một chút không? Tôi nhớ cậu ghi chép cực kỳ kỹ, sắp thi cấp ba rồi, tôi muốn chép lại một bản dùng khi ôn tập.
”.