Cảm thấy có gì đó khác lạ Lục Vân khẽ giật mình, chàng đột nhiên phát hiện rằng đây mới chính là tuyệt kỹ thực sự của Kiếm Vô Trần.
Thấy hắn đã thực sự ra tay Lục Vân thay đổi sắc mặt, song thủ lập tức triển khai thế tấn công, toàn thân chàng toát lên một khí thế tựa cuồng phong lôi nộ cực kỳ bá đạo. Lục Vân thả lỏng mười ngón tay, hai bàn tay xoay vòng không ngừng trước ngực, sau cùng tạo thành một quả cầu quang phát ra vô vàn những điện hỏa hoa quang nhanh chóng chiếu rọi đến lóa mắt tất cả những người có mặt quanh đó. Chàng quyết định triển khai Ngũ lôi chính thiên quyết thêm một lần nữa để chống lại loại pháp quyết vô danh nhưng hết sức lợi hạicủa Kiếm Vô Trần.
Lôi Thần quyết vừa xuất hiện, toàn thân Lục Vân sáng rực lên những tia điện quang. Sức mạnh tập trung của lôi điện nhanh chóng tạo thành một vòng sáng chói lòa bảo vệ xung quanh Lục Vân, hỗ trợ vững chắc cho cơ thể chàng. Đồng thời thật đáng kinh ngạc, giữa không gian đang chói chang ánh mặt trời bỗng vang lên một tiếng sét kinh thiên, tiếp theo là vô vàn sấm sét từ khắp bầu trời không ngừng hướng thẳng vào lôi cầu của Lục Vân mà đánh, khiến quả cầu trong phút chốc đã lớn lên một cách khó ngờ.
Cùng với tốc độ sấm sét giáng xuống ngày càng nhanh, quả cầu điện quang trước ngực Lục Vân ngày càng lớn mãi, đến khi đường kính lớn đến chừng năm trượng thì đột nhiên lại thu nhỏ hết sức, cuối cùng biến thành quả cầu nhỏ chỉ chừng một thước. Quả cầu kết tinh cuối cùng đó là tích lũy của vô khối những lôi điện từ thập phương dồn về.
Nhìn Kiếm Vô Trần với ánh mắt sắc lạnh, Lục Vân hét vang một tiếng, song thủ toàn lực dồn vào lôi cầu dốc hết sức tung ra một chưởng kinh hoàng. Ở phía đối diện, lúc này hai tay Kiếm Vô Trần cũng xoay chuyển trước ngực với tốc độ chóng mặt, trong chốc lát đã tạo ra một khối cầu tử sắc to đến một thước mang sức mạnh kinh hoàng tưởng chừng có thể nuốt trôi mọi vật cản trước mắt. Cùng với tiếng thét man dại của Kiếm Vô Trần, quả cầu tử sắc bị đẩy tung mạnh về phía trước.
Trên không trung, hai khối cầu với hai sắc màu đối chọi nhưng sức mạnh đáng kinh hãi như nhau vùn vụt đâm thẳng về phía đối diện. Không hề có một tiếng nổ kinh hoàng nào như tất cả mọi người tưởng tượng, hai khối cầu từ từ kết chặt lại với nhau, cả hai cùng đang đối chọi hết sức với sức công phá của đối phương. Lôi cầu của Lục Vân mang một sức mạnh kinh hoàng đến động trời, tựa như một khối thuốc nổ lớn có thể làm tan tác cả vạn vật chỉ trong phút chốc. Nhưng khối cầu tử sắc của Kiếm Vô Trần cũng không kém phần kinh khủng với sức mạnh tưởng như có thể nuốt trôi và làm biến mất tất cả mọi thứ. Hai khối cầu khủng khiếp trực diện công kích nhau bất phân thắng bại, nếu chưa nhìn thấy kết quả cuối cùng, hẳn không ai có thể dám chắc điều gì sẽ xảy
ra.
Dưới mặt đất, tất cả mọi người chăm chú theo dõi diễn biến trận chiến đầy căng thẳng trên không trung, mỗi người đều đang thầm cổ vũ khích lệ cho đối tượng mà mình quan tâm. Trong số đó, đại diện cho ba phái khác nhau là Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng, Lục viện trưởng giáo cùng với các cao thủ trong Vân Chi pháp giới và Diệp Tâm Nghi đều tập trung hết sức theo trận chiến quyết liệt, sắc mặt ai nấy lộ rõ vẻ nghiêm túc. Hai người trẻ tuổi đang giao đấu trên không khiến tất cả vô cùng bất ngờ. Lôi Thần quyết của Lục Vân thì mọi người đều đã nghe qua, nhưng còn loại pháp quyết mà Kiếm Vô Trần vừa triển khai từ đâu mà có, ngoài Phong Lôi chân quân ra không một ai khác biết được. Cuộc đấu của hai người đó rốt cuộc là hòa, hay là...
Nhìn vẻ mặt của Lục Vân lúc này vô cùng kinh ngạc, Kiếm Vô Trần lạnh lùng nói:
- Ta đã nói rồi, lần này Kiếm Vô Trần ta quyết không thể thua ngươi thêm nữa, Ngũ lôi chính thiên quyết của ngươi không còn đủ sức hạ gục ta nữa đâu, ngươi khôn hồn thì hãy chuẩn bị tinh thần chịu bại đi là vừa!
Nói xong, tử quang trên toàn thân Kiếm Vô Trần bỗng nhiên mạnh lên vô cùng, thái dương tử sắc sau lưng hắn đột nhiên phát ra tầng tầng lớp lớp những đường sáng chói lòa, vô số pháp chú xoay vòng không ngừng trên không tạo nên một luồng khí xoáy vô cùng dữ dội, nhằm thẳng hướng Lục Vân lao đến.
Cảm nhận được sự thần kỳ trong pháp quyết lần này của Kiếm Vô Trần, Lục Vân thoạt đầu định quay mình thật nhanh, nhưng sau đó chàng nhanh chóng nghĩ lại cách đối phó với đối thủ. Khi vòng xoáy tử sắc đã kề đến gần bên, Lục Vân đột nhiên thay đổi sắc mặt, chàng phát hiện ra rằng vòng xoáy tiềm ẩn một sức hút vô cùng khủng khiếp đang kéo mạnh hết sức để hút chàng sâu vào bên trong. Quang hoa quanh người chợt sáng lên, Lục Vân nhanh chóng triển khai Chấn tự quyết tạo một lực vô cùng mạnh kéo toàn thân ra phía xa thoát khỏi sức hút khủng khiếp của vòng xoáy tử sắc.
Vào đúng lúc Lục Vân thoát được khỏi vòng xoáy, lôi cầu của Lục Vân đột nhiên rung lên một hồi, cầm cự được thêm một lúc thì bỗng biến thành một tia hào quang rồi nhanh chóng bị hút vào trong khối cầu tử sắc. Khối quang cầu tử sắc lập tức quay vòng dữ dội, trong nháy mắt đã biến thành một vòng xoáy mạnh mẽ, gồng lên điên cuồng như đòi nuốt chửng lấy Lục Vân bất kể xa gần.
Giật mình, Lục Vân nhìn Kiếm Vô Trần thoáng chút kinh ngạc, chàng hoàn toàn không thể ngờ rằng chiêu thức của Kiếm Vô Trần lại ẩn chứa sức mạnh kinh khủng đến vậy. Cảm thấy toàn thân đang bị hút dần về phía trước, nhãn thần Lục Vân chợt biến, toàn thân lập tức cũng xoay vòng rất nhanh để chống lại với sức mạnh khủng khiếp của vòng xoáy dữ tợn đang chực nuốt chửng lấy chàng.
Kiếm Vô Trần cười nham hiểm, đoạn lạnh lùng nói:
- Lục Vân, bây giờ ngươi có nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi, ngươi không thể chống lại chiêu này của ta đâu, hãy ngoan ngoãn chịu chết đi!
Vừa dứt lời, toàn thân Kiếm Vô Trần chợt bừng sáng rồi đột ngột xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Lục Vân, song thủ hắn trong chớp mắt đã xoay vòng tạo thành một khối cầu tử sắc dồn nén sức mạnh có thể nuốt chửng cả đất cả trời nhằm thẳng Lục Vân lao đến.
Trong vòng xoáy dữ dội, hai tay Lục Vân một chính một phản xuất chưởng không ngừng, hai đường quang hoa thần kỳ một đen một đỏ trong lúc chàng quay vòng đã hội tụ lại với nhau tạo thành hai đường xoáy quang đới xuyên thẳng lên trời cao. Khi khối quang cầu tử sắc của Kiếm Vô Trần rơi xuống dưới, lập tức hai đường quang đới đó xoáy vòng trên đỉnh đầu của Lục Vân tạo thành một hình bát quái màu ám hồng phát ra lưỡng khí âm dương khiến khối cầu dừng lại ở vị trí chừng sáu thước. Trên không trung, một đường sáng kì quái đang liên kết chặt chẽ bát quái âm dương và quang cầu tử sắc lại với nhau toàn lực đối chọi, không bên nào chịu thua bên nào.
Dưới mặt đất, Vân Phong nhìn Lục Vân đang lơ lửng trên không, nhãn thần lộ rõ vẻ lo lắng bất an. Nhìn lướt một lượt những người có mặt xung quanh thấy tất cả đều đang hết sức kinh ngạc, Lâm Vân Phong đột nhiên lên tiếng:
- Kiếm Vô Trần ngươi luôn miệng vu cáo hãm hại nói Lục Vân đầy chiêu thức hiểm ác, nhưng loại pháp quyết ngươi đang sử dụng là từ đâu mà ra? Đây lẽ nào cũng được coi là pháp quyết của Thiên Kiếm viện? Tâm địa tiểu nhân độc ác, lấy việc công để trả thù riêng như vậy mà cũng được xưng làm Minh chủ sao, thật đúng là ông trời không có mắt!
Mọi người đều nhìn Vân Phong, ánh mắt đều lộ rõ vẻ thắc mắc không hiểu loại pháp quyết mà Kiếm Vô Trần đang triển khai có nguồn gốc từ đâu. Vậy mà tất cả đều thấy cao thủ của Vân Chi pháp giới vẫn im lặng không nói, trong lòng ai cũng hiểu sơ qua được một chút, nhưng không ai dám lên tiếng trước.
Liếc mắt nhìn Vân Phong một cách lạnh lùng, Phong Lôi chân quân dửng dưng cất tiếng:
- Dịch viên ngươi chớ làm càn ở đây, loại pháp quyết mà Vô Trần đang sử dụng gọi là Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp thần kỳ vô song, là một trong những loại pháp quyết mạnh nhất thiên địa, tuyệt đối không phải là thứ mà ngươi gọi là tà ma pháp quyết.
Câu nói vừa dứt, tức thì mọi người đều thở dài một tiếng dường như vừa kinh ngạc lại vừa hoài nghi, chỉ có điều không một ai dám mở miệng phản bác.
Trên không trung, Lục Vân cảm thấy áp lực đang ngày càng lớn dần lên, trong lòng vô cùng kinh hãi với loại pháp quyết này của Kiếm Vô Trần. Khi nghe Phong Lôi chân quân nhắc đến Tử Hoa Thôn Nhật, chàng đã giật mình vì cái tên này nghe rất quen, nhưng đáng tiếc trong nhất thời không thể nhớ thêm được gì.
Một mặt cố hết sức kìm chế lực hút mạnh mẽ của khối cầu, một mặt Lục Vân cố gắng vùng thoát ra ngoài vòng xoáy, chuẩn bị thoát khỏi sự tấn công đáng sợ đó và nung nấu cách phản công lại đối thủ. Nhưng Kiếm Vô Trần phía trên không để cho Lục Vân một chút cơ hội nào dù là nhỏ, hắn liên tục tung công lực tới, toàn lực đẩy khối cầu tử sắc áp sát lại phía Lục Vân, quyết dồn chàng vào cảnh khốn cùng.
Nhận thấy được ý đồ hiểm độc của Kiếm Vô Trần, Lục Vân mím chặt môi, toàn thân đột ngột xuất hiện kim quang, trong lúc xoay vòng, một hình tượng phật màu vàng chợt xuất hiện ngay sau lưng Lục Vân, toàn thân chàng bừng sáng lên Phật gia đại chân lực thần kỳ bất khả xâm phạm, một chiêu thức của Phật môn vô cùng mạnh mẽ đã dồn thẳng về phía khối cầu tử sắc của Kiếm Vô Trần. Chỉ thấy một đường sáng màu vàng bùng lên mãnh liệt nhằm thẳng vào khối cầu tử sắc, hai bên đối kháng một lúc rồi bỗng nổ tung phát tán sức công phá vô cùng khủng khiếp đẩy mạnh Lục Vân bắn ra xa.
Toàn thân dao động mạnh một hồi, Lục Vân nhổ ra một miệng máu tươi, đôi mắt vẫn chằm chằm hướng về phía Kiếm Vô Trần, khuôn mặt chàng toát lên vẻ kiên nghị vô cùng. Phía trên, Kiếm Vô Trần cười nham hiểm nói:
- Lục Vân, mùi vị thế nào, hay đấy chứ, ha ha, chỉ e rằng những điều thú vị hơn nhiều vẫn còn đang chờ ngươi ở phía sau, ngươi cứ từ từ mà tiếp tục thưởng thức, ta phải cho ngươi sống cũng không được mà chết cũng chẳng xong. Tử hoa sơ hiện!
Cùng với tiếng cười nham hiểm, tử hoa toàn thân Kiếm Vô Trần bỗng nhiên lưu chuyển không ngừng, tầng tầng lớp lớp những vùng khói tím ngùn ngụt nhanh chóng kết thành một khối mây tử sắc nhằm thẳng Lục Vân phóng đến.
Nhìn khối mây tử sắc đang lao nhanh về phía mình, Lục Vân nhanh chóng nhận thấy ngay rằng phía trong khối mây đó nhất định tiềm ẩn một sức mạnh kinh thiên động địa chẳng thua kém gì đại pháp của Ma vực. Nghĩ đến bốn chữ "Tử hoa sơ hiện", Lục Vân mới chợt tỉnh ra, trong đầu chàng lập tức hiện lên dòng chữ "Lục viện tụ, thiên hạ ly, Tử hoa hiện, Cửu chuyển mệnh", đó là những lời mà Lưu Tinh đã nói với chàng bên cạnh Ánh Nguyệt tỉnh.
Tâm trí nhanh chóng thay đổi, nhãn thần Lục Vân chợt lóe lên nhãn quang kỳ quái đầy bí ẩn, miệng nở một nụ cười lạnh lùng. Toàn thân bừng sáng, Lục Vân lần này không tránh đòn mà chủ động tiến công, điên cuồng xông thẳng về phia Kiếm Vô Trần. Nhìn nụ cười nham hiểm đầy ẩn ý của Kiếm Vô Trần, Lục Vân chợt sầm mặt lại toàn thân nghiêng mạnh một cái nhanh chóng xoay vòng quanh Kiếm Vô Trần.
Trên không trung, nhìn Lục Vân đang di chuyển vòng quanh, Kiếm Vô Trần cười mỉa mai:
- Lục Vân, ngươi đã tự muốn chết gấp thì ta sẽ giúp ngươi được toại nguyện. Hãy nhìn cho kỹ, ta chỉ dùng đúng một chiêu Thốn thiên thực nhật này tiễn ngươi thoát khỏi thế gian vĩnh viễn.
Nói xong, tử hoa toàn thân Kiếm Vô Trần lưu động mãnh liệt với khí thế bừng bừng mang theo sức mạnh tưởng chừng có thể nuốt chửng đất trời, vòng xoáy quanh người Kiếm Vô Trần điên cuồng thôn phệ vạn vật tứ phương.
Nhìn thấy hai cỗ quang trụ một hồng, một xanh có khí thế kinh thiên động địa ấy, Dao Quang sắc mặt đại biến vì cảm nhận rõ ràng nguồn năng lượng đáng sợ tiềm tàng bên trong. Nhưng trong giờ phút sinh tử này căn bản nó không còn lựa chọn nào khác nên đành phải liều mạng dốc toàn lực chống đỡ.
Ánh mắt lạnh lùng trên khuôn mặt non nớt của Dao Quang bỗng hoá thành vẻ kiên nghị sắt đá, song thủ lập tức xoay tròn một vòng rất nhanh trước ngực huy động hai cỗ hắc sắc ma khí hội tụ lại thành hai đạo hắc sắc quang trụ tiềm ẩn khí thế huỷ diệt bắn thẳng lên trên như muốn xuyên thủng bầu trời.
Trên không trung quang hoa giao tụ, bốn đạo quang trụ cường bạo va chạm vào nhau một cách mãnh liệt tạo ra một tiếng sét long trời lở đất làm chấn động vạn vật, mặt đất bị rung chuyển dữ dội. Kèm theo tiếng nổ kinh thiên động địa đó là một đạo cường quang diệu nhãn được tạo ra khiến cho mọi người nhất thời không thể nhìn rõ kết cục trận chiến này ra sao. Dưới hoàn cảnh đó không ít Dịch viên đệ tử bị khí thế của bốn đạo quang trụ trấn nhiếp tinh thần, vừa kêu lên thất thanh vừa vội chuyển mình bay ra xa trường đấu. Trong lúc đất bụi bốc lên mịt mù, Dao Quang hừm lên một tiếng giận dữ xen lẫn một chút đau đớn vì thân thể đang bị một cỗ khí tức cường mãnh ép dần xuống mặt đất và không ngừng xâm nhập qua lớp phòng ngự của nó để điên cuồng hủy hoại thân thể.
Đứng trên không trung Phong Lôi chân quân nhìn Dao Quang đang ở trong tình trạng vô phương chống đỡ, càng lúc càng bị cỗ khí tức khủng khiếp đó ép sát mặt đất, lão nhẹ giọng nói với Thái Phượng tiên tử:
- Hiện tại tất cả mọi việc đều đã có thể kết thúc được rồi! Ta sẽ đi phong ấn ma tâm của thằng nhỏ này lại, đợi đến sau khi giải quyết xong Lục Vân sẽ quay lại xử lý việc của nó.
Nhìn ra bốn phía xung quanh, Thái Phượng tiên tử đáp lời như cơn gió thoảng:
- Thật may, cuối cùng cũng đã kết thúc được mọi chuyện! Không ngờ trận chiến này lại khúc chiết mê ly đồng thời kéo theo nhiều sự việc rắc rối phát sinh đến như vậy, nó vừa liên quan vừa tác động đến tâm lý và suy nghĩ của rất nhiều người nên phải kết thúc càng sớm càng tốt. Huynh đi đi, ta sẽ trông chừng xung quanh để đề phòng có người xuất thủ cứu Lục Vân.
Khẽ gật đầu đồng ý với Thái Phượng tiên tử, thân ảnh Phong Lôi chân quân loé lên rồi xuất hiện ngay phía trên đầu Dao Quang. Ngay lập tức song thủ của lão ta xoay chuyển với tốc độ chóng mặt, trong nháy mắt đã tạo ra một đạo âm dương bát quái mang sắc huyền thanh hướng về phía Dao Quang chụp xuống.
Trong lúc đó dưới mặt đất Dao Quang gầm thét như sấm, thần sắc khuôn mặt càng lúc càng nhợt nhạt nhưng lại tăng thêm vẻ phẫn nộ điên cuồng nhìn trông rất đáng sợ. Thân thể nó không ngừng vùng vẫy như muốn thoát ra khỏi sự khống chế của cỗ khí tức thần thánh đang công kích bản thân. Chỉ đáng tiếc là dù nó đã dùng mọi cách nhưng không hề có một chút tác dụng, căn bản không thể thoát khỏi tình trạng thống khổ đó.
Nhìn đạo âm dương bát quái càng lúc càng tiến tới gần, Dao Quang sắc mặt đại biến vì cảm thấy nguy hiểm đã cận kề. Trong lúc thập tử nhất sinh, nó chỉ còn cách hướng tới Bát Bảo thần thú kêu la cầu cứu xem như đây là lối thoát duy nhất của mình. Tuy nhiên với khoảng cách giữa nó và cứu tinh quá xa mà thời gian lại có hạn, cho dù Bát Bảo thần thú có đến trợ giúp thì cũng không còn kịp nữa. Chỉ trong một sát na đạo bát quái mang khí thế cường đại đó đã chạm đến ngực Dao Quang và ngay lập tức bắt đầu phong ấn ma khí toàn thân nó.
Đột nhiên quang hoa lóe lên, một viên ngọc châu trong suốt từ trong nội thể bỗng hiện ra trên ngực Dao Quang và không ngừng lượn thành vòng tròn một cách nhanh chóng. Liền sau đó đạo huyền thanh sắc bát quái lập tức phân tán quang hoa, hình dạng biến đổi bất định thành một đạo thanh quang và bị viên ngọc châu hút lấy toàn bộ. Một tia sáng le lói chớp qua, viên ngọc châu lập tức bay trở lại ngực Dao Quang và biến mất trong cơ thể nó một cách thần kỳ.
Cùng với sự biến mất của viên ngọc châu, cỗ khí tức thần thánh trói buộc Dao Quang từ nãy đến giờ cũng biến mất theo. Thoát khỏi sự giam hãm Dao Quang phẫn nộ gầm lên một tiếng, thân ảnh di chuyển nhanh như ánh chớp đột ngột xuất hiện trước mặt Phong Lôi chân quân. Hữu thủ Dao Quang vung lên xuất ra một đạo chưởng lực cường hoành Ma diệt kì tâm hung hãn hướng vào ngực lão ta đánh tới. Giật mình kinh hãi Phong Lôi chân quân vội vàng xuất ra một chưởng đón đỡ, trong lúc vội vàng không vận đủ chân khí nên lão ta bị một chưởng đáng sợ ấy của Dao Quang kích cho thân thể bay ngang ra xa, chân nguyên toàn thân hỗn loạn.
Lớn giọng thét lên những tiếng kêu gào phẫn nộ, thân ảnh Dao Quang như linh báo phi hầu xoay chuyển quay cuồng trong không trung, song thủ không ngừng nhằm về phía Phong Lôi chân quân phát động công kích một cách điên cuồng mãnh liệt. Tại đương trường chỉ thấy ma khí dày đặc như những đám mây đen bao phủ kín cả trường đấu, thỉnh thoảng lại loé lên những tia kình lôi kinh tâm động phách. Trong màn hắc vụ cuồn cuộn, Dao Quang và Phong Lôi chân quân đều dốc toàn lực điên cuồng giao đấu nhưng chưa thể phân thắng bại trong phút chốc, kết cục trận chiến giữa hai người lại lâm vào thế giằng co.
Lại nói đến Lục Vân, do sơ suất trúng kế nên bị một chưởng vô cùng cường mãnh của Phong Lôi chân quân kích trúng ngực khiến cho kinh mạch toàn thân của chàng nhất thời thác loạn. Trong lúc Lục Vân lâm rơi vào hiểm cảnh, Dao Quang đột nhiên xuất hiện bức ép Phong Lôi chân quân thối lui, tạo cơ hội cho chàng liệu thương hồi phục. Sau khi vận chân khí điều dưỡng lại các kinh mạch bị chấn động, Lục Vân lập tức phi thân lên trên không cẩn thận đưa mắt quan sát kỹ lưỡng tứ phía.
Trong lúc đó các trận giao chiến ngày một ác liệt hơn, Kim Cương thánh phật đang toàn lực giao thủ và đã dần dần khống chế vững chắc phạm vi hoạt động của Ma long, còn Chiến Tâm tôn giả cùng Thiên ảnh huyết mị tạm thời khó thể phân định thắng bại.
Quan sát chúng nhân xung quanh một lượt, ánh mắt lạnh lùng của Lục Vân cuối cùng dừng lại ở Thái Phượng tiên tử, trong khi ấy bà ta cũng đang nhìn chàng với ánh mắt khó hiểu như thể nhìn thấy quái vật. Vào lúc này trong lòng Thái Phượng tiên tử đang có những suy nghĩ vô cùng kỳ lạ, vì không hiểu được tại sao đã bao lần Lục Vân đã ngã xuống rồi lại có thể đứng dậy ngay được, ngoài ý chí kiên cường và thực lực kinh sợ thì cái gì đang duy trì chống đỡ cho chàng, chẳng nhẽ sinh mệnh của chàng ta là bất tử hay sao mà khiến cho bọn họ xuất thủ vô số lần mà vẫn không thể giết chết chàng.
Nhìn thấy Diệp Tâm Nghi ở dưới đất đang nói chuyện cùng Thiên Thương đạo trưởng, Thái Phượng tiên tử u ám nói:
- Lục Vân, có lẽ cuộc đời của ngươi đã được định trước sẽ trở thành kẻ địch của chính đạo, tuy mới lần đầu gặp mặt nhưng cuối cùng chúng ta cũng không thể trốn tránh mọi việc. Cho dù là chính cũng được, là tà cũng được, trong tình thế này giữa chúng ta không thể tránh khỏi một trận quyết đấu. Ngươi hãy mau mau xuất thủ đi!
Lạnh nhạt nhìn bà ta, Lục Vân căm hận nói:
- Tất cả chuyện này đều do Kiếm Vô Trần gây nên, nếu lòng dạ của hắn không quá hẹp hòi thì sẽ không có trận chiến ngày hôm nay. Hiện tại mọi chuyện đã tới mức này thì ta sẽ đánh cược một phen, thử xem trời xanh kia có khả năng lấy mạng ta hay không. Nếu hôm nay ta không chết, nhất định một ngày nào đó ta sẽ tận diệt Vân Chi pháp giới của ngươi để lấy máu báo thù cho nỗi hận này. Còn bây giờ, ngươi hãy xuất thủ đi.
Nói xong Lục Vân hướng lên trời hét lên một tiếng phẫn nộ khiến tóc và quần áo của chàng tung bay phấp phới, toàn thân bộc phát một khí thế cuồng dã và bạo liệt.
Nhìn thần tình có phần điên cuồng của Lục Vân, ánh mắt Thái Phượng tiên tử khẽ biến đổi, phảng phất lộ ra một chút e dè. Ngọc thủ nhẹ giương lên, hai ngón tay của Thái Phượng tiên tử không ngừng co duỗi tạo ra hai đạo kiếm chỉ cường mãnh đáng sợ mang theo xích hồng quang mang nhằm thẳng vào tâm huyệt trước ngực Lục Vân bắn tới. Ngọc chỉ vừa xuất, thân ảnh Thái Phượng tiên tử cũng theo đó phiêu động với tư thế uyển chuyển tuyệt diệu như thiên nữ hạ phàm, ngay lập tức hóa thành vô số quang ảnh xen lẫn những đạo Lan Hoa kiếm chỉ phân ra đánh vào các nơi yếu hại trên toàn thân Lục Vân.
Sau khi ngước nhìn lên trời cao như thách thức, Lục Vân khởi vận chân nguyên toàn thân đến mức độ cao nhất. Lúc này trên thân hình Lục Vân ngũ sắc quang hoa thanh, hồng, kim, hắc, bạch đan xen nhau xuất hiện quanh người tạo nên một cảnh sắc thần bí và diệu nhãn giữa không trung. Vào thời khắc phải đối diện với vận mệnh cuối cùng, Lục Vân cũng không cần thiết và cũng không còn khả năng để tiếp tục che giấu những điều bí mật về bản thân mình nữa. Quang hoa toàn thân bùng lên, Lục Vân quyết định không ẩn tàng thực lực, tận sức thi triển hết sở học của mình để cùng trời xanh đánh cược một phen.
Lặng lẽ nhìn những nhân ảnh xung quanh, Lục Vân cười nhạt một tiếng rồi lập tức vận Ý niệm thần ba để phân tích quỹ tích di chuyển của Thái Phượng tiên tử. Liền sau đó thân ảnh Lục Vân lay động dịch chuyển về phía bên trái, đồng thời toàn thân hắc sắc quang hoa đột thịnh, hữu thủ của chàng xuất ra một chiêu Ma tông pháp quyết Tâm dục vô ngân với tinh thần dị lực đạt đến mười hai vạn lần mỗi khắc. Chỉ nghe thấy một tiếng kêu kinh hãi của Thái Phượng tiên tử vang lên, đòn công kích của Lục Vân mang sức mạnh huỷ diệt đã kích trúng lớp chân khí hộ thể khiến cho thân thể bà ta không ngừng lay động, màn nhân ảnh đầy trời lập tức biến mất trong chớp mắt. Thái Phượng tiên tử vội phi thân ra xa cách trường đấu ngoài ba trượng, kinh hãi đứng nhìn Lục Vân.
Cười nhạt một tiếng, hữu thủ Lục Vân lại vẫy một cái xuất ra Như ý kiếm, liền sau đó cổ tay chàng phiêu động tạo ra một cỗ kiếm khí kinh thiên động địa mang kim quang bao phủ khắp tứ phía. Giữa không trung vô số kiếm mang có hình nón phân tán ra khắp nơi hình thành một đạo kiếm trận lấp lánh kim quang, tất cả mũi kiếm đều chỉ vào Thái Phượng tiên tử. Kiếm mang không ngừng dung hòa hội tụ cuối cùng hợp thành một dải kim mang rồi lại hóa thành một đạo lưu quang nhằm thẳng vào tâm khẩu của Thái Phượng tiên tử bắn tới.
Sắc mặt đại biến, toàn thân Thái Phượng tiên tử xích hồng quang hoa đại thịnh, từ sau lưng bà ta xuất hiện một con phượng hoàng giương cánh bay lên cao. Cùng với một tiếng hét nhẹ vang lên, song thủ Thái Phượng tiên tử đan chéo trước ngực kết tụ chân khí thành một quả xích sắc quang hoa cầu toàn lực hướng tới đạo lưu quang phản kích. Một tiếng nổ khủng khiếp vang lên, chỉ trong chớp mắt đạo lưu quang đã phá thủng quang cầu tạo ra một vầng sáng chói lòa màu sắc rực rỡ. Đạo lưu quang tiếp tục cường hành xuyên qua mười bảy đạo chân khí phòng ngự của Thái Phượng tiên tử, hung hãn kích trúng ngực phải của bà ta. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Thái Phượng tiên tử giận dữ hừm một tiếng, thân thể liên tục huyễn hóa cuối cùng xuất hiện ở ngoài ba trượng, chấn động nhìn Lục Vân. Tuy nhiên điều khiến Thái Phượng tiên tử kinh hãi nhất chính là dù có di chuyển như thế nào thì ngay lập tức Lục Vân đã xuất hiện ngay trước mặt và tiếp tục công kích mạnh mẽ khiến cho bà ta không có lấy một chút cơ hội vận công trị thương. Thái Phượng tiên tử đại biến sắc mặt không kịp suy tính tại sao lại có chuyện như thế xảy ra, thân hình bà ta luôn luôn phải xoay chuyển và né tránh với tốc độ cao nhất mới có thể thoát khỏi đòn công kích của Lục Vân.
Ở dưới mặt đất Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần đều nhìn Lục Vân với thần sắc ngưng trọng, trong mắt cả hai lộ ra thần tình kinh hãi cực độ. Lúc này hai người mới phát hiện ra Lục Vân thần bí cao minh hơn họ tưởng tượng gấp nhiều lần. Trong thời điểm này, tình thế của Tam phái và Lục viện đang vô cùng bất lợi. Huyền Mộc đại sư đã trọng thương, chân nguyên toàn thân bị phong ấn nên không thể xuất thủ. Còn Phong Lôi chân quân thì đang chiến đấu
với Dao Quang, tuy lúc đầu chiếm thế thượng phong nhưng không thể kết thúc trận chiến được vì không hiểu tại sao Dao Quang bị đánh đến mức đó mà vẫn không chết. Bây giờ được sự tương trợ của thần thú Bát Bảo, Dao Quang đã dần lấy lại được thế quân bình và đang dồn ép Phong Lôi chân quân đến mức phải tức giận gào thét ầm ĩ. Còn lại Thái Phượng tiên tử cũng bị Lục Vân dùng pháp quyết thần bí khôn lường đánh cho trọng thương. Nếu tình hình cứ tiếp tục diễn biến như thế này thì Lục viện liên minh không thể tìm ra được người nào có thể xoay chuyển được tình thế.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Cảm thấy có gì đó khác lạ Lục Vân khẽ giật mình, chàng đột nhiên phát hiện rằng đây mới chính là tuyệt kỹ thực sự của Kiếm Vô Trần.
Thấy hắn đã thực sự ra tay Lục Vân thay đổi sắc mặt, song thủ lập tức triển khai thế tấn công, toàn thân chàng toát lên một khí thế tựa cuồng phong lôi nộ cực kỳ bá đạo. Lục Vân thả lỏng mười ngón tay, hai bàn tay xoay vòng không ngừng trước ngực, sau cùng tạo thành một quả cầu quang phát ra vô vàn những điện hỏa hoa quang nhanh chóng chiếu rọi đến lóa mắt tất cả những người có mặt quanh đó. Chàng quyết định triển khai Ngũ lôi chính thiên quyết thêm một lần nữa để chống lại loại pháp quyết vô danh nhưng hết sức lợi hạicủa Kiếm Vô Trần.
Lôi Thần quyết vừa xuất hiện, toàn thân Lục Vân sáng rực lên những tia điện quang. Sức mạnh tập trung của lôi điện nhanh chóng tạo thành một vòng sáng chói lòa bảo vệ xung quanh Lục Vân, hỗ trợ vững chắc cho cơ thể chàng. Đồng thời thật đáng kinh ngạc, giữa không gian đang chói chang ánh mặt trời bỗng vang lên một tiếng sét kinh thiên, tiếp theo là vô vàn sấm sét từ khắp bầu trời không ngừng hướng thẳng vào lôi cầu của Lục Vân mà đánh, khiến quả cầu trong phút chốc đã lớn lên một cách khó ngờ.
Cùng với tốc độ sấm sét giáng xuống ngày càng nhanh, quả cầu điện quang trước ngực Lục Vân ngày càng lớn mãi, đến khi đường kính lớn đến chừng năm trượng thì đột nhiên lại thu nhỏ hết sức, cuối cùng biến thành quả cầu nhỏ chỉ chừng một thước. Quả cầu kết tinh cuối cùng đó là tích lũy của vô khối những lôi điện từ thập phương dồn về.
Nhìn Kiếm Vô Trần với ánh mắt sắc lạnh, Lục Vân hét vang một tiếng, song thủ toàn lực dồn vào lôi cầu dốc hết sức tung ra một chưởng kinh hoàng. Ở phía đối diện, lúc này hai tay Kiếm Vô Trần cũng xoay chuyển trước ngực với tốc độ chóng mặt, trong chốc lát đã tạo ra một khối cầu tử sắc to đến một thước mang sức mạnh kinh hoàng tưởng chừng có thể nuốt trôi mọi vật cản trước mắt. Cùng với tiếng thét man dại của Kiếm Vô Trần, quả cầu tử sắc bị đẩy tung mạnh về phía trước.
Trên không trung, hai khối cầu với hai sắc màu đối chọi nhưng sức mạnh đáng kinh hãi như nhau vùn vụt đâm thẳng về phía đối diện. Không hề có một tiếng nổ kinh hoàng nào như tất cả mọi người tưởng tượng, hai khối cầu từ từ kết chặt lại với nhau, cả hai cùng đang đối chọi hết sức với sức công phá của đối phương. Lôi cầu của Lục Vân mang một sức mạnh kinh hoàng đến động trời, tựa như một khối thuốc nổ lớn có thể làm tan tác cả vạn vật chỉ trong phút chốc. Nhưng khối cầu tử sắc của Kiếm Vô Trần cũng không kém phần kinh khủng với sức mạnh tưởng như có thể nuốt trôi và làm biến mất tất cả mọi thứ. Hai khối cầu khủng khiếp trực diện công kích nhau bất phân thắng bại, nếu chưa nhìn thấy kết quả cuối cùng, hẳn không ai có thể dám chắc điều gì sẽ xảy
ra.
Dưới mặt đất, tất cả mọi người chăm chú theo dõi diễn biến trận chiến đầy căng thẳng trên không trung, mỗi người đều đang thầm cổ vũ khích lệ cho đối tượng mà mình quan tâm. Trong số đó, đại diện cho ba phái khác nhau là Văn Bất Danh, Quy Vô đạo trưởng, Lục viện trưởng giáo cùng với các cao thủ trong Vân Chi pháp giới và Diệp Tâm Nghi đều tập trung hết sức theo trận chiến quyết liệt, sắc mặt ai nấy lộ rõ vẻ nghiêm túc. Hai người trẻ tuổi đang giao đấu trên không khiến tất cả vô cùng bất ngờ. Lôi Thần quyết của Lục Vân thì mọi người đều đã nghe qua, nhưng còn loại pháp quyết mà Kiếm Vô Trần vừa triển khai từ đâu mà có, ngoài Phong Lôi chân quân ra không một ai khác biết được. Cuộc đấu của hai người đó rốt cuộc là hòa, hay là...
Nhìn vẻ mặt của Lục Vân lúc này vô cùng kinh ngạc, Kiếm Vô Trần lạnh lùng nói:
- Ta đã nói rồi, lần này Kiếm Vô Trần ta quyết không thể thua ngươi thêm nữa, Ngũ lôi chính thiên quyết của ngươi không còn đủ sức hạ gục ta nữa đâu, ngươi khôn hồn thì hãy chuẩn bị tinh thần chịu bại đi là vừa!
Nói xong, tử quang trên toàn thân Kiếm Vô Trần bỗng nhiên mạnh lên vô cùng, thái dương tử sắc sau lưng hắn đột nhiên phát ra tầng tầng lớp lớp những đường sáng chói lòa, vô số pháp chú xoay vòng không ngừng trên không tạo nên một luồng khí xoáy vô cùng dữ dội, nhằm thẳng hướng Lục Vân lao đến.
Cảm nhận được sự thần kỳ trong pháp quyết lần này của Kiếm Vô Trần, Lục Vân thoạt đầu định quay mình thật nhanh, nhưng sau đó chàng nhanh chóng nghĩ lại cách đối phó với đối thủ. Khi vòng xoáy tử sắc đã kề đến gần bên, Lục Vân đột nhiên thay đổi sắc mặt, chàng phát hiện ra rằng vòng xoáy tiềm ẩn một sức hút vô cùng khủng khiếp đang kéo mạnh hết sức để hút chàng sâu vào bên trong. Quang hoa quanh người chợt sáng lên, Lục Vân nhanh chóng triển khai Chấn tự quyết tạo một lực vô cùng mạnh kéo toàn thân ra phía xa thoát khỏi sức hút khủng khiếp của vòng xoáy tử sắc.
Vào đúng lúc Lục Vân thoát được khỏi vòng xoáy, lôi cầu của Lục Vân đột nhiên rung lên một hồi, cầm cự được thêm một lúc thì bỗng biến thành một tia hào quang rồi nhanh chóng bị hút vào trong khối cầu tử sắc. Khối quang cầu tử sắc lập tức quay vòng dữ dội, trong nháy mắt đã biến thành một vòng xoáy mạnh mẽ, gồng lên điên cuồng như đòi nuốt chửng lấy Lục Vân bất kể xa gần.
Giật mình, Lục Vân nhìn Kiếm Vô Trần thoáng chút kinh ngạc, chàng hoàn toàn không thể ngờ rằng chiêu thức của Kiếm Vô Trần lại ẩn chứa sức mạnh kinh khủng đến vậy. Cảm thấy toàn thân đang bị hút dần về phía trước, nhãn thần Lục Vân chợt biến, toàn thân lập tức cũng xoay vòng rất nhanh để chống lại với sức mạnh khủng khiếp của vòng xoáy dữ tợn đang chực nuốt chửng lấy chàng.
Kiếm Vô Trần cười nham hiểm, đoạn lạnh lùng nói:
- Lục Vân, bây giờ ngươi có nhận ra thì cũng đã quá muộn rồi, ngươi không thể chống lại chiêu này của ta đâu, hãy ngoan ngoãn chịu chết đi!
Vừa dứt lời, toàn thân Kiếm Vô Trần chợt bừng sáng rồi đột ngột xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Lục Vân, song thủ hắn trong chớp mắt đã xoay vòng tạo thành một khối cầu tử sắc dồn nén sức mạnh có thể nuốt chửng cả đất cả trời nhằm thẳng Lục Vân lao đến.
Trong vòng xoáy dữ dội, hai tay Lục Vân một chính một phản xuất chưởng không ngừng, hai đường quang hoa thần kỳ một đen một đỏ trong lúc chàng quay vòng đã hội tụ lại với nhau tạo thành hai đường xoáy quang đới xuyên thẳng lên trời cao. Khi khối quang cầu tử sắc của Kiếm Vô Trần rơi xuống dưới, lập tức hai đường quang đới đó xoáy vòng trên đỉnh đầu của Lục Vân tạo thành một hình bát quái màu ám hồng phát ra lưỡng khí âm dương khiến khối cầu dừng lại ở vị trí chừng sáu thước. Trên không trung, một đường sáng kì quái đang liên kết chặt chẽ bát quái âm dương và quang cầu tử sắc lại với nhau toàn lực đối chọi, không bên nào chịu thua bên nào.
Dưới mặt đất, Vân Phong nhìn Lục Vân đang lơ lửng trên không, nhãn thần lộ rõ vẻ lo lắng bất an. Nhìn lướt một lượt những người có mặt xung quanh thấy tất cả đều đang hết sức kinh ngạc, Lâm Vân Phong đột nhiên lên tiếng:
- Kiếm Vô Trần ngươi luôn miệng vu cáo hãm hại nói Lục Vân đầy chiêu thức hiểm ác, nhưng loại pháp quyết ngươi đang sử dụng là từ đâu mà ra? Đây lẽ nào cũng được coi là pháp quyết của Thiên Kiếm viện? Tâm địa tiểu nhân độc ác, lấy việc công để trả thù riêng như vậy mà cũng được xưng làm Minh chủ sao, thật đúng là ông trời không có mắt!
Mọi người đều nhìn Vân Phong, ánh mắt đều lộ rõ vẻ thắc mắc không hiểu loại pháp quyết mà Kiếm Vô Trần đang triển khai có nguồn gốc từ đâu. Vậy mà tất cả đều thấy cao thủ của Vân Chi pháp giới vẫn im lặng không nói, trong lòng ai cũng hiểu sơ qua được một chút, nhưng không ai dám lên tiếng trước.
Liếc mắt nhìn Vân Phong một cách lạnh lùng, Phong Lôi chân quân dửng dưng cất tiếng:
- Dịch viên ngươi chớ làm càn ở đây, loại pháp quyết mà Vô Trần đang sử dụng gọi là Tử Hoa Thôn Nhật đại pháp thần kỳ vô song, là một trong những loại pháp quyết mạnh nhất thiên địa, tuyệt đối không phải là thứ mà ngươi gọi là tà ma pháp quyết.
Câu nói vừa dứt, tức thì mọi người đều thở dài một tiếng dường như vừa kinh ngạc lại vừa hoài nghi, chỉ có điều không một ai dám mở miệng phản bác.
Trên không trung, Lục Vân cảm thấy áp lực đang ngày càng lớn dần lên, trong lòng vô cùng kinh hãi với loại pháp quyết này của Kiếm Vô Trần. Khi nghe Phong Lôi chân quân nhắc đến Tử Hoa Thôn Nhật, chàng đã giật mình vì cái tên này nghe rất quen, nhưng đáng tiếc trong nhất thời không thể nhớ thêm được gì.
Một mặt cố hết sức kìm chế lực hút mạnh mẽ của khối cầu, một mặt Lục Vân cố gắng vùng thoát ra ngoài vòng xoáy, chuẩn bị thoát khỏi sự tấn công đáng sợ đó và nung nấu cách phản công lại đối thủ. Nhưng Kiếm Vô Trần phía trên không để cho Lục Vân một chút cơ hội nào dù là nhỏ, hắn liên tục tung công lực tới, toàn lực đẩy khối cầu tử sắc áp sát lại phía Lục Vân, quyết dồn chàng vào cảnh khốn cùng.
Nhận thấy được ý đồ hiểm độc của Kiếm Vô Trần, Lục Vân mím chặt môi, toàn thân đột ngột xuất hiện kim quang, trong lúc xoay vòng, một hình tượng phật màu vàng chợt xuất hiện ngay sau lưng Lục Vân, toàn thân chàng bừng sáng lên Phật gia đại chân lực thần kỳ bất khả xâm phạm, một chiêu thức của Phật môn vô cùng mạnh mẽ đã dồn thẳng về phía khối cầu tử sắc của Kiếm Vô Trần. Chỉ thấy một đường sáng màu vàng bùng lên mãnh liệt nhằm thẳng vào khối cầu tử sắc, hai bên đối kháng một lúc rồi bỗng nổ tung phát tán sức công phá vô cùng khủng khiếp đẩy mạnh Lục Vân bắn ra xa.
Toàn thân dao động mạnh một hồi, Lục Vân nhổ ra một miệng máu tươi, đôi mắt vẫn chằm chằm hướng về phía Kiếm Vô Trần, khuôn mặt chàng toát lên vẻ kiên nghị vô cùng. Phía trên, Kiếm Vô Trần cười nham hiểm nói:
- Lục Vân, mùi vị thế nào, hay đấy chứ, ha ha, chỉ e rằng những điều thú vị hơn nhiều vẫn còn đang chờ ngươi ở phía sau, ngươi cứ từ từ mà tiếp tục thưởng thức, ta phải cho ngươi sống cũng không được mà chết cũng chẳng xong. Tử hoa sơ hiện!
Cùng với tiếng cười nham hiểm, tử hoa toàn thân Kiếm Vô Trần bỗng nhiên lưu chuyển không ngừng, tầng tầng lớp lớp những vùng khói tím ngùn ngụt nhanh chóng kết thành một khối mây tử sắc nhằm thẳng Lục Vân phóng đến.
Nhìn khối mây tử sắc đang lao nhanh về phía mình, Lục Vân nhanh chóng nhận thấy ngay rằng phía trong khối mây đó nhất định tiềm ẩn một sức mạnh kinh thiên động địa chẳng thua kém gì đại pháp của Ma vực. Nghĩ đến bốn chữ "Tử hoa sơ hiện", Lục Vân mới chợt tỉnh ra, trong đầu chàng lập tức hiện lên dòng chữ "Lục viện tụ, thiên hạ ly, Tử hoa hiện, Cửu chuyển mệnh", đó là những lời mà Lưu Tinh đã nói với chàng bên cạnh Ánh Nguyệt tỉnh.
Tâm trí nhanh chóng thay đổi, nhãn thần Lục Vân chợt lóe lên nhãn quang kỳ quái đầy bí ẩn, miệng nở một nụ cười lạnh lùng. Toàn thân bừng sáng, Lục Vân lần này không tránh đòn mà chủ động tiến công, điên cuồng xông thẳng về phia Kiếm Vô Trần. Nhìn nụ cười nham hiểm đầy ẩn ý của Kiếm Vô Trần, Lục Vân chợt sầm mặt lại toàn thân nghiêng mạnh một cái nhanh chóng xoay vòng quanh Kiếm Vô Trần.
Trên không trung, nhìn Lục Vân đang di chuyển vòng quanh, Kiếm Vô Trần cười mỉa mai:
- Lục Vân, ngươi đã tự muốn chết gấp thì ta sẽ giúp ngươi được toại nguyện. Hãy nhìn cho kỹ, ta chỉ dùng đúng một chiêu Thốn thiên thực nhật này tiễn ngươi thoát khỏi thế gian vĩnh viễn.
Nói xong, tử hoa toàn thân Kiếm Vô Trần lưu động mãnh liệt với khí thế bừng bừng mang theo sức mạnh tưởng chừng có thể nuốt chửng đất trời, vòng xoáy quanh người Kiếm Vô Trần điên cuồng thôn phệ vạn vật tứ phương.