Nhân gian trên một ngọn cô phong, một bóng người lẻ loi đứng nhìn hoa rơi ngẩng đầu nhìn trời. Ngay sườn núi trong một tòa tiểu đình, một vị thải y thiếu nữ ngồi xếp bằng thần sắc tao nhã đang gảy huyền cầm. Tiên âm lúc ẩn lúc hiện như thanh vân xuất tụ, đằng không lượn quanh đầu núi. Xung quanh bướm bay rập rờn, chim kêu ríu rít quả là nhân gian tiên cảnh. Khi vầng tịch dương lặn xuống phía Tây, Lục Vân thu hồi mục quang cúi đầu nhìn về thân ảnh mỹ lệ. Ba ngày, bản thân cứ như thế không nói không rằng đứng suốt ba ngày, còn Bách Linh vẫn lặng lẽ ngồi đánh đàn suốt ba ngày ở sườn núi, điều này làm cho nội tâm Lục Vân cảm động xen lẫn bất nhẫn. Than khẽ, thân ảnh Lục Vân nhoáng lên xuất hiện trước mặt Bách Linh, lặng lẽ nhìn nàng. Nhoẻn miệng cười, Bách Linh nói:
- Ba ngày, xem bộ dạng tâm tình chàng đã khôi phục sự bình tĩnh, như thế thiếp mới yên tâm. KỲ thật có vài việc chàng không cần quá lưu tâm nên tùy ngộ nhi an1 duyên đến duyên đi, mọi chuyện tự có định cục. (1 Tùy ngộ nhi an: gặp sao yên vậy, thích ứng mọi hoàn cảnh )
Nhìn gương mặt đang tươi cười, Lục Vân hạ giọng nói :
- Kiếp này ta định sẵn chịu nhiều trắc trở cho nên ta không muốn liên lụy quá nhiều đến những người ta quan tâm. Như Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Vân Phong, ta luôn hy vọng họ được hạnh phúc nhưng cuối cùng điều ta lưu lại cho họ chỉ là than thở và tiếc nuối.
Bách Linh đứng dậy bước đến bên cạnh nhìn Lục Vân đầy ắp vẻ nhu tình ói:
- Đừ ng suy nghĩ nhiều, thế gian bi hoan ly hợp là chuyện thường, há có thể việc gì cũng thuận theo ý? Còn nhớ chàng từng nói có một ngày chàng phải đứng hiên ngang giữa trời đất, đã như thế chàng phải phấn chấn, dũng cảm đối diện mọi khó khăn, chiến thắng thiên địa tiếu ngạo phong vân.
Dịu dàng nhìn Bách Linh, Lục Vân nói khẽ:
- Lần biến cố này đã thay đổi cuộc đời ta và khiến ta hiểu rõ rất nhiều việc. Lục Vân lúc trước tùy ý tự nhiên, không bị trói buộc muốn làm gì thì làm. Lục Vân bây giờ bởi vì biết quá nhiều việc mà mệt mỏi bất kham, có lúc thật sự muốn buông xuôi...... Bất quá, ta biết điều này không thể.
- Đúng, chàng không thể buông xuôi, nhất định chàng phải kiên trì đi tiếp, bọn thiếp sẽ giúp đỡ chàng mãi mãi. Trời không còn sớm chúng ta nên đi thôi, thiếp vì chàng đã tìm một nơi sơn minh thủy tú khu trục huyết sát khí ra khỏi thể nội chàng, song đến lúc đưa chàng quay về Thiên Chi đô tâm tình mới có thể thả lỏng.
Cầm tay nàng, LụcVân đột nhiên cười lớn:
- Được, ta đang muốn đến Thiên Chi đô của nàng xem xem, nghe nói là nơi đẹp nhất trong tam gian thất giới, nếu thật sự mỹ lệ như lời đồn thì tương lai đợi ta hoàn thành xong mọi việc, chỉ cần không chết ta sẽ về sống ở nơi đó.
Sắc mặt trở nên vui mừng, Bách Linh nói:
- Cuối cùng chàng cũng trở lại như xưa, thật tốt quá. Bây giờ thiếp đưa chàng đến Thiên Trụ Phong, dựa vào Huyền linh âm sát khí của nơi đó hấp xuất Huyết sát khí trong thể nội chàng, sau đó mới trở về Thiên Chi đô.
Dứt lời, quanh thân Bách Linh ngũ thải quang hoa lóe lên cùng với Lục
Vân đồng thời tan biến trong không khí.
Đỉnh Thiên Trụ Phong, Bách Linh và Lục Vân chợt hiện ra chầm chậm hạ xuống. Nhìn xung quanh, Bách Linh nói:
- Ở bên trái có một nham động, nhìn bên ngoài cũng bình thường, kì thật đó chính là nơi hội tụ khí mạch của đỉnh núi. Bởi ngọn núi này xuyên qua mây xanh, là một trong sáu kình thiên thạch trụ trong truyền thuyết, vì thế hội tụ Huyền linh Âm sát khí trong lòng đất hết sức bá đạo. Thường nhân ở lại lâu sẽ bị đầu váng mắt hoa, tinh thần suy nhược. Người tu chân trụ lại lâu trên núi này sẽ bị âm sát khí xâm nhập thân thể, cuối cùng hoặc là tu vi đại tăng hoặc là đạo căn bị diệt, nên nơi đây là vùng cấm kỵ của người tu chân.
Nghe xong, tâm niệm Lục Vân chợt động, Ý niệm thần ba lập tức phát ra với tốc độ hai mươi bốn vạn lần cấp tốc phân tích bí mật trong nham động. Trong giây lát Lục Vân thăm dò được trong nham động có một cổ ngũ sắc khí lưu vô hình, dùng cách thức chuyển động hết sức quỷ dị sản sinh một cổ cương khí âm sâm và cường đại.
- Bên trong đích xác có chút cổ quái, huyền linh âm sát khí rất nhiều, e rằng người có tu vi yếu kém tiến vào không lâu sau đạo cơ sẽ tận hủy. Nàng đưa ta đến đây chính là muốn lợi dụng cổ âm sát khí cực mạnh này hấp xuất huyết sát khí trong thể nội ta, điều này có lẽ không dễ dàng? Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Nhìn Bách Linh, Lục Vân hơi bi quan nói.
- Việc này thiếp tịnh không nắm chắc mười phần, nhưng thiếp nghĩ chỉ cần mượn lực một cách xảo diệu cũng thu được tác dụng nhất định, chí ít tốt hơn so với việc thiếp thi pháp bức ép. Bây giờ chàng đi sang đó ngồi xuống, duy trì tốc độ vận chuyển chân nguyên ổn định tùy theo dao động cầm âm mà làm.
Lục Vân nhìn Bạch Linh hơi ngập ngừng một chút đoạn đi thẳng, ngồi xếp bằng trong động. Toàn thân thả lỏng Lục Vân vận khởi pháp quyết Thiên Địa Vô Cực, quanh thân thất thải quang mang xuất hiện lờ mờ, cả người bao trùm trong một tầng quang cầu thần kỳ huyền diệu.
Bách Linh kinh dị nhìn Lục vân không hiểu vì sao chàng có thể tán phát thất thải quang hoa, điều này hình như trước giờ chưa có ai làm được. Suy nghĩ một hồi Bạch Linh liền gạt bỏ tạp niệm lăng không bàn tọa, bắt đầu gảy Cửu thiên huyền cầm.
Đỉnh Thiên Trụ Phong, ti ti cầm âm như có như không trong tiếng cuồng phong gào rú hiển lộ vài phần tiên khí. Giữa không trung Bách Linh thần sắc nghiêm trang, toàn thân ngũ thải quang hoa lưu chuyển, vô số nốt nhạc phát ra từ mười ngón tay nhỏ và dài của nàng bao phủ cả đỉnh núi. Những nốt nhạc lượn tròn trong phạm vi trăm trượng, theo sự điều khiển của Bách Linh từng bước từng bước đến gần Lục Vân tác động lên chân nguyên đang vận hành trong thể nội chàng. Trong động thất thải quang mang nhàn nhạt dần tan biến, thay vào đó là huyết hồng quang chói mắt và với hắc sắc chân khí luân phiên xuất hiện làm cho Lục Vân trông tà dị vô cùng. Đồng thời hai chân mày chàng nhíu lại, trên mặt lộ một chút thống khổ. Lúc này, tùy theo cầm âm Bách Linh bốc cao, luồng khí tức thần thánh toàn lực bao quanh Lục Vân bức bách áp chế chân nguyên tá ác trong thể nội chàng. Ngay tức khắc, thân thể Lục Vân theo bản năng bắt đầu phát động phản kích vô ý thức đối chọi với cầm âm Bách Linh. Trong giai điệu êm diệu dễ nghe, hai cổ chân nguyên vô hình bắt đầu xung đột làm cho Bách Linh và Lục Vân xuất hiện trường tranh đấu. Cảm giác sự bất thường của Lục Vân, mười ngón tay Bách Linh tăng nhanh tốc độ Dẫn Thần Quyết của Cửu thiên huyền cầm toàn lực phát động. Nốt nhạc dày đặc bắt đầu hội tụ giữa không trung, vô số lưu quang dị thải xoay tròn xung quanh Lục Vân dần dần tổ thành một quang trận thần kỳ phát ra quang mang sáng chói bao trùm thân thể Lục Vân. Thuận theo huyền âm linh khí cường đại bức gần, toàn thân Lục Vân bắt đầu run rẩy, huyết sát khí trong thể nội bị áp bức không ngừng, dần dần sinh ra ý thức phản kháng cường đại bắt đầu khống chế thân thể Lục Vân phát ra phản kích mãnh liệt. Toàn thân Lục Vân huyết quang đại thịnh, huyết mang tà ác đáng sợ hội tụ thành một đạo quang ảnh sau lưng chàng bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế thân thể với Lục Vân. Lục Vân trong nhập định phát giác ý đồ của huyết sát khí lập tức toàn lực bảo hộ tâm mạch, thi triển phật gia Tâm Thiện Bất Diệt quyết đối kháng kiên cường với sức mạnh tà ác trong kinh mạch.
Dưới sự công kích mạnh mẽ của huyết sát khí lẫn huyền âm linh khí của Bách Linh, Lục Vân lâm vào tình huống khó khăn. Đồng thời, trong lúc Lục Vân toàn lực chống cự huyết sát tà khí, cổ huyền linh âm sát cường đại trong động bắt đầu đột phá phòng ngự của chàng xâm nhập vào thân thể. Huyền linh âm sát vừa xâm nhập thể nội rất nhanh kết thành một thể với huyết sát khí, đôi bên tương hỗ hòa trộn tổ thành một sức mạnh hết sức cường đại ép Lục Vân từng bước từng bước lùi về sau làm cho hoàn toàn lâm vào tuyệt cảnh. Trong lúc lâm nguy Lục Vân gầm lên giận dữ, các loại pháp quyết đồng loạt thi triển, chuyên tâm phân tách bắt đầu từ mỗi xó xỉn phát động phản kích. Toàn thân Lục Vân các sắc quang hoa luân phiên xuất hiện, khi thì hồng quang đại thịnh, khi thì thanh quang bạo khởi. Đối diện, Bạch Linh dựa vào cầm âm hiểu rõ tình hình trong thể nội Lục Vân, biết huyền linh âm sát đã dung hợp với huyết sát khí đây chính là cơ hội tốt nhất. Tức khắc toàn thân Bách Linh quang hoa bạo trướng mười lần, Cửu thiên huyền âm thần thánh cực mạnh đột nhiên phát động tấn công vào thân thể Lục Vân nhằm bức khí tà ác ra khỏi thể nội chàng. Huyền âm phá không, kỳ thanh liệt nhạc, cả đỉnh núi đất rung núi đổ, lực âm sát cực lớn cuốn cát bụi bay mù trời, thạch bích xung quanh bị chấn nát nhanh chóng cuối cùng hóa thành cát bụi trôi dạt trong cơn cuồng phong. Đột nhiên một âm thanh cao vút vang tận mây xanh, kỳ thanh chi lệ, chấn động Lục Vân đang nhập định thân thể run lên, huyết quang trên người lập tức tản mát thoáng chốc mờ dần. Cùng lúc quanh đỉnh núi tiếng nổ long trời, vô số đá núi hóa thành tro bụi dưới sự tung hoành giao thoa của âm sát. Chỉ trong một quãng thời gian, đỉnh núi gồ ghề không bằng phẳng, ngoại trừ sơn động Lục Vân đang ngồi lập tức trở thành bình địa.
Bách Linh lăng không bàn tọa thần sắc nghiêm túc, song thủ huy động càng lúc càng nhanh, ngũ thải quang hoa quanh thân cường thịnh như liệt nhật, đang thực hiện cuộc đua nước rút cuối cùng. Xem tình hình ban nãy của Lục Vân, Cửu thiên huyền âm đã khu trục một phần khí tà ác ra khỏi thể nội chàng, hiện tại điều phải làm chính là thừa thắng truy kích trừ diệt tận gốc khí tà ác. Trên không trung dưới sự toàn lực thi triển của Bách Linh, một đóa ngũ thải tường vân từ Bách Linh bắt đầu hạ xuống chầm chậm cuối cùng dừng nơi đỉnh đầu Lục Vân. Ngũ thải tường vân tỏa ra thanh, hồng, tử, kim, lam ngũ sắc quang mang tùy theo cầm âm của Bách Linh tăng tốc xoay tròn, năm đạo quang hoa giống như lợi nhận2, chớp mắt chém nát nham thạch xung quanh Lục Vân lộ ra thân thể chàng. Ngũ thải quang mang hình thành ngũ đạo quang đái, phân biệt tiến nhập thể nội Lục Vân theo năm huyệt vị khác nhau trên thân, bắt đầu bức bách khí tức tà ác tàn dư. Từ xa nhìn lại, trên đỉnh núi xuất hiện hiện một cảnh tượng kỳ diệu. Chỉ thấy Bách Linh lăng không phi vũ, Cửu thiên huyền cầm nằm trên đùi phát ra giai điệu tuyệt vời và mê người. Còn Lục Vân tĩnh tọa dưới đất, toàn thân ngũ thải quang hoa lấp lánh, ngũ đạo quang đái luân phiên xoay tròn phía trên, tạo thành một kỳ quan hiếm thấy.
(2 Lợi nhận: lưỡi trủy thủ sắc bén. )
Trên cao nhìn xuống, Lục Vân phân tích tâm tư của Hắc Hà Quỷ ương cùng Ma thần Viêm Huyết, không hiểu sao bọn họ biết rõ là đả đấu như thế này không hề có ý nghĩa gì mà vẫn cứ một mực tiếp tục?
Đứng bên cạnh chàng Bách Linh đột nhiên chấn động, trong mắt lộ ra một tia kinh hãi, nàng níu áo của Lục Vân thấp giọng nói:
- Mau nhìn mặt sau của thạch ốc kìa, tại sao lại phát ra lục quang nhỉ? Còn nữa, thạch tượng đó dường như đột nhiên có sinh mệnh vậy!
Lục Vân cả kinh vội thuận thế xem xét, tức thì sắc mặt ngây ra. Tâm niệm chớp động, Ý niệm thần ba với tần suất hơn hai mươi vạn lần mỗi thức cấp tốc dò xét, rất nhanh tình cảnh phía sau thạch ốc hiện ra như được vẽ lại tại trong não của Lục Vân. Đó là một hỏa quang cầu lục sắc khoảng một trượng, nó có thể phát ra quang mang chiếu sáng cả một vùng rộng lớn, kỳ dị nhất là quang cầu này nhìn thì màu lục, nhưng ánh xạ trên đá vụn và những bụi cỏ xung quanh lại hoàn toàn không phát ra ánh sáng, bởi vậy không lưu tâm thì cũng không dễ dàng phát giác ra. Đồng thời, trên bề mặt quang cầu này có một tầng chân khí biến ảo bất định ngăn chặn mọi sóng thăm dò, Lục Vân cũng không có cách nào để tra xét được nhiều hơn. Ở một phía khác, tại nơi vị trí của thạch tượng giáp với mặt nước, Lục Vân nhận thấy rõ ràng tại đó vô số huyết sắc quang mang đang hội tụ đang dần dung hợp thành một lực lượng thập phần cổ quái, vươn dài ra theo hai chân của thạch tượng. Mục quang quét qua chỗ Kim Luyện ẩn thân, Lục Vân phát hiện bây giờ hắn cũng đã đề khí vận chân quyết, hiển nhiên đã phát giác ra sự biến chuyển nên chuẩn bị tùy thời mà hành động
Giữa không trung tình hình cuộc chiến hai bên ngày càng kịch liệt, lúc này đã có một Ma tiên bị trọng thương do bị Quỷ tiên đánh lén đụng mạnh vào đầu thạch tượng, xảo hợp là huyết tích lại men theo bả vai chảy vào hai mắt của thạch tượng. Tức thì một luồng khí tức kỳ dị lan truyền tứ phía, khiến chúng nhân nơi đó đều chấn động, cảm giác như đã gặp phải loại khí tức không tầm thường.
Miệng Quỷ vương truyền ra một tiếng thét kinh người, trong màn đêm chỉ nghe hắn hét lớn:
- Lùi nhanh, tất cả rút lui!
Phía đối diện, Ma thần Viêm Huyết cũng phát ra tiếng hô tương tự. Tức khắc, song phương đang giao chiến lập tức lùi nhanh và nhằm phía dưới mặt đất hạ xuống. Khi song phương đang triệt thối chuẩn bị quay trở lại mặt đất thì thạch tượng lúc nãy bất động bỗng nhiên huyết mang bùng lên trong song nhãn, hai tia sáng yêu dị vô thanh vô tức bắn ra xuyên thủng thân thể của ba Ma tiên và bốn Quỷ tiên. Bảy cao thủ cùng gào lên thảm thiết, chỉ thấy bảy đạo nhân ảnh cấp tốc rơi xuống, còn chưa kịp tiếp đất tiếng kêu thảm kia đã biến mất, bảy đạo nhân ảnh cũng hóa thành sương khói theo gió mà bay mất.
Nhìn về phía thạch tượng một cách kinh khiếp, Quỷ vương hét lớn:
- Cẩn thận, thạch tượng này rất cổ quái, tia sáng phát ra từ mắt hắn có thể nuốt lấy mọi thân thể có sinh mệnh, nhớ lấy không được để mục quang của hắn bắn trúng.
Vừa nói, Quỷ vương vừa lùi lại phía sau, dẫn theo một lượng lớn cao thủ thoái lui. Phía bên kia, Ma thần Viêm Huyết tựa hồ cũng không dám đối đầu trực tiếp cũng dẫn thuộc hạ tạm thời tránh nguy hiểm. Dưới ánh trăng trong vùng Huyết Hà, hai mắt thạch tượng lấp lánh huyết mang, quanh thân lúc này bắt đầu hiện ra vô số huyết chú hình thành rất nhiều đồ án cổ quái in lên quanh thạch thân. Cùng với huyết mang tầng tầng lớp lớp hội tụ, thân thể to lớn thạch nhân kia bỗng nhiên lay động và đã bắt đầu cử động.
Thấy tình trạng đó thần tình của Hắc Hà Quỷ vương cùng Ma thần Viêm Huyết đều đại biến, những người ở phía sau lại càng kinh hãi, chỉ thấy thạch nhân nhấc chân cất bước đi về phía thạch ốc, trong hai mắt huyết hồng ẩn chứa tình cảm nồng đậm. Dừng thân phía trước thạch ốc, thạch nhân khổng lồ khẽ vươn hữu thủ ra nhẹ phất lên thạch ốc, một làn gió yếu ớt thổi bay lớp bụi ít ỏi ở đó, sau đó lại nhặt lấy vài tảng đá gác lên đỉnh thạch ốc bảo vệ thạch ốc ngàn năm không đổ này.
Thấy tình cảnh này, Lục Vân cùng Bách Linh xuất hiện một cảm xúc sâu lắng. Bất kể việc thạch nhân hồi sinh có khó tin đến đâu, nhưng tình cảm của hắn thể hiện ra vẫn khiến người ta vô cùng cảm động. Trong gió nhẹ một tia kim quang chớp lóe nháy mắt đã xuất hiện trên đỉnh đầu của thạch nhân. Kim Luyện vừa hiện thân đã nhanh chóng rút ra một vật từ trong lòng, lật tay ấn mạnh xuống Bách Hội huyệt trên đỉnh đầu thạch nhân. Miệng thạch nhân phát ra một tiếng thét giận dữ, chỉ thấy thân thể khổng lồ của thạch nhân bất thình lình run rẩy, trên đỉnh đầu một đạo kim quang vụt thẳng lên trời, bay lên được ba thước thì dừng lại hình thành một tử sắc ngọc hồ lộn ngược điên cuồng hút lấy huyết sắc quang mang quanh thân thạch nhân. Tựa hồ nhược điểm trí mệnh bị khống chế, thạch nhân khổng lồ lúc này tỏ ra rất hư nhược, toàn thân huyết mang chớp hiện, huyết chú rõ nét kia từ từ mờ nhạt, sự phẫn nộ trong ánh mắt vào lúc này cũng đã trở nên ảm đạm. Dưới mặt đất Quỷ vương cùng Ma thần Viêm Huyết đều nhận ra đây là thời cơ tốt nhất, cả hai người đồng thời vọt lên bổ về phía Kim Luyện muốn thừa cơ đoạt lấy Tử ngọc hồ trên đỉnh đầu thạch nhân. Kim Luyện cười lạnh một tiếng, những mầu đen, xanh, xám, tam sắc quang mang hiện khắp toàn thân, không gian xung quanh trong vòng ba trượng lập tức uốn khúc biến hình, một lỗ đen như xoáy nước xuất hiện, Quỷ vương cùng Ma thần cả kinh cấp tốc lùi nhanh run sợ nhìn hắn.
Mặt sau thạch ốc hiện tại lục quang mạnh lên đột ngột, quang cầu lục sắc thần bí kia tựa hồ cảm giác được rằng thạch nhân đang gặp nguy hiểm, chớp động một cái đã xuất hiện phía trên Tử ngọc hồ, xoay tròn quang ngọc hồ theo hướng ngược lại tốc độ nhanh như kinh hồng. Lục quang vừa hiện, Kim Luyện rống lên một tiếng giận dữ không thèm phòng ngự Quỷ vương cùng Ma thần nhào thẳng về phía lục quang. Chỉ thấy kim quang lóe lên lục quang dừng lại một chút, trong khoảng thời gian mắt thường không thể nhìn thấy song phương liên tiếp giao phong bốn mươi chín lần, cuối cùng Kim Luyện bị bắn ra thân thụ trọng thương. Quang cầu lục sắc kia cũng dần hiển diện mục vốn có, cả Quỷ vương cùng Ma thần đều kinh hãi nhất tề hô lớn:
- Mộc quỷ.
Đẩy Kim Luyện về phía sau, thân pháp Mộc quỷ lại gia tăng tốc độ cuốn quanh Tử ngọc hồ kia ngày càng nhanh, cả thân thể cuối cùng hóa thành một con quay màu xanh chầm chậm nuốt lấy ngọc hồ kia. Bên này Kim Luyện sắc mặt biến đổi, hắn tựa hồ biết rằng Mộc quỷ kia không dễ đối phó nên nhanh chóng chuyển thân xuất hiện trước ngực thạch nhân, mục quang nhìn thẳng vào ngực hắn. Tại đó một đạo đồ án huyết sắc hỏa diễm đang lập lòe ánh quang mang quái dị tựa hồ như ẩn tàng điều bí mật. Phát giác sự biến hóa của Kim Luyện, Hắc Hà Quỷ vương cùng Ma thần Viêm Huyết đều minh bạch, hắn đối với thạch nhân có sự hiểu biết rất sâu cho nên đều chú ý quan sát động tĩnh của hắn. Thấy hắn nhìn chằm chằm vào ngực thạch nhân, Quỷ vương cùng Ma thần đều ẩn ước đoán được vài phần, cả hai liền hóa thân thành hai tia sáng một đen một đỏ phi thẳng tới ngực thạch nhân dò xét kết quả trong đó. Kim Luyện hét to một tiếng giận dữ, lao đến nhanh như tia chớp cũng hóa thân thành nguyên thần chi thể nhập vào đạo hỏa diễm đồ nơi ngực thạch nhân. Xuyên qua một tầng kết giới huyết sắc, Quỷ vương, Ma thần và Kim Luyện đồng thời tiến nhập vào bên trong thân thể của thạch nhân, phát hiện thấy trong này giống như một màn huyết hải, tứ phía sóng to cuộn trào hoàn toàn không thể thấy phương hướng. Ba người dựa vào bản lĩnh của mình thi triển những thủ đoạn khác nhau, đều tranh thủ thời gian lục soát tìm kiếm. Đột nhiên Kim Luyện phát giác một luồng khí tức cổ quái từ trong huyết lãng truyền lại, hăn tức thì mừng thầm trong lòng liền phi vào trong đó, một mặt vận công kháng cự lực hóa hồn huyết sát đáng sợ kia, một mặt vào sâu hơn trong huyết hải, không lâu sau thì phát hiện một đạo ngọc bài lấp loáng, trên mặt khắc những phù chú thần kỳ quái dị đang phiêu lưu trong huyết hải.
Quỷ vương cùng Ma thần mắt thấy Kim Luyện thất tung liền minh bạch nguyên do bên trong, lập tức mai phục ở dưới tìm kiếm thân ảnh của hắn. Đương lúc Quỷ vương cùng Ma thần bắt gặp Kim Luyện, chỉ thấy hắn đang cùng một mảnh ngọc bài toàn lực đối kháng, khuôn mặt già nua trắng bệch như sắp chết, ánh mắt lộ ra thần sắc kinh hãi. Không có thời gian để tính toán hậu quả Quỷ vương phóng lên, cường kình thâm hậu của Hóa Hồn đại pháp với lực lượng đáng sợ đã một kích chụp lấy ngọc bài. Trong lúc đang định quay về thì Ma thần đột nhiên xuất hiện, Quỷ vương bị chấn bay bởi một chưởng bổ vào lưng, cùng lúc tả thủ Ma thần phát ra một quầng hào quang huyết sắc cách không tóm lấy ngọc bài rồi cấp tốc lẩn trốn lên trên. Trên bờ Thương Sơn Huyết Hà, lúc này thì Thạch nhân kia đã có thể chậm chậm chuyển động, Tử ngọc hồ tại đỉnh đầu bị Mộc quỷ toàn lực tấn công, cuối cùng bị nó thu vào bên trong cơ thể và hóa giải cho thạch nhân một mối nguy hiểm. Mục quang tiếp xúc với nhau, thạch nhân nhè nhẹ cúi đầu cảm tạ, còn Mộc quỷ chỉ khẽ lắc đầu không nói câu gì rồi nhanh thân trở về phía sau thạch ốc. Nhìn thạch ốc một cách lưu luyến, thạch nhân chuyển thân đi xuống sông, nhưng mới đi được ba bước bỗng nhiên hắn cuồng nộ hét lên, song thủ mãnh liệt tự đánh vào ngực mình với thần tình phẫn nộ dị thường. Theo đòn hắn đánh vào mình, trước ngực hắn hỏa diễm biến chuyển biến hình dạng bất định, chỉ thấy Ma thần loạng choạng bắn vọt ra, vừa tiếp đất đã bắn phi ra xa chuẩn bị chạy trốn. Hắn vừa xuất hiện Quỷ vương cùng Kim Luyện cũng ngay sau đó đồng thời hiện thân, hai tên theo hướng Ma thần điên cuồng bổ tới muốn đoạt lấy vật trong tay của hắn.
Cười lạnh một tiếng, Ma thần phân phó thủ hạ chặn đường hai gã kia, còn tự mình toàn lực thi triển thân thủ dùng tốc độ nhanh nhất đào thoát ra bên ngoài. Trong lúc này Quỷ vương, Kim Luyện, thạch nhân, Mộc quỷ đều phát giác hắn đã nắm được ngọc bích trong tay, không hẹn mà đồng thanh quát to ngăn chặn hắn. Mắt thấy Ma thần Viêm Huyết sắp biến mất, đột nhiên miệng hắn phát ra một tiếng kêu kinh khiếp, Càn Khôn ngọc bích trong tay hắn bỗng bị một luồng kình lực mạnh mẽ hút lấy bắn ra bên ngoài bay trở lại ngực thạch nhân. Nguồn truyện: Truyện FULL
Giận dữ hét lên một tiếng không cam tâm, Ma thần Viêm Huyết không hiểu đây là vì cớ gì, rõ ràng đã nắm được trong tay vậy mà còn tự động bay trở lại, quả thật là quái sự. Thấy ngọc bích bay trở lại, Quỷ vương cùng Kim Luyện đồng thanh hét lớn đồng thời thu tay phi thân đoạt lấy. Từ phía sau thạch ốc Mộc quỷ cũng với tốc độ nhanh nhất, loáng một cái đã cản ngay trước Quỷ vương và Kim Luyện để cho ngọc bích kia bay về phía thạch nhân.
Lại nói Lục Vân và Bách Linh đang ở trên tuyệt bích quan sát, lúc nhìn thấy Mộc quỷ, Lục Vân vẫn lộ vẻ rất bình tĩnh còn Bách Linh thì lại thập phần kinh hãi. Chỉ nghe Bách Linh nhẹ giọng:
- Không ngờ đêm nay tại đây không chỉ gặp được thạch nhân, lại còn gặp được Mộc quỷ nữa. Có lẽ chàng cảm thấy điều này chẳng là gì, nhưng nếu chàng biết lai lịch của Mộc quỷ này sẽ cảm thấy vô cùng kinh ngạc đấy. Mộc quỷ chính là huyền linh chi vật, thuộc Ất Mộc chi tinh, phải qua vạn năm tu luyện mới thành. Nó có thể từ tấm thân thảo mộc tu luyện đại thành, sự gian khổ trong đó người thường không thể tưởng tượng được. Hơn nữa một khi nó đã đại thành rồi thì chỉ có thiên hỏa hoặc thần kim, bằng không trên thế gian bất cứ thứ gì cũng không thể giết chết nó, nó có tấm thân hoàn toàn bất diệt, mọi pháp quyết tu chân đều vô hiệu với nó.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Nhân gian trên một ngọn cô phong, một bóng người lẻ loi đứng nhìn hoa rơi ngẩng đầu nhìn trời. Ngay sườn núi trong một tòa tiểu đình, một vị thải y thiếu nữ ngồi xếp bằng thần sắc tao nhã đang gảy huyền cầm. Tiên âm lúc ẩn lúc hiện như thanh vân xuất tụ, đằng không lượn quanh đầu núi. Xung quanh bướm bay rập rờn, chim kêu ríu rít quả là nhân gian tiên cảnh. Khi vầng tịch dương lặn xuống phía Tây, Lục Vân thu hồi mục quang cúi đầu nhìn về thân ảnh mỹ lệ. Ba ngày, bản thân cứ như thế không nói không rằng đứng suốt ba ngày, còn Bách Linh vẫn lặng lẽ ngồi đánh đàn suốt ba ngày ở sườn núi, điều này làm cho nội tâm Lục Vân cảm động xen lẫn bất nhẫn. Than khẽ, thân ảnh Lục Vân nhoáng lên xuất hiện trước mặt Bách Linh, lặng lẽ nhìn nàng. Nhoẻn miệng cười, Bách Linh nói:
- Ba ngày, xem bộ dạng tâm tình chàng đã khôi phục sự bình tĩnh, như thế thiếp mới yên tâm. KỲ thật có vài việc chàng không cần quá lưu tâm nên tùy ngộ nhi an1 duyên đến duyên đi, mọi chuyện tự có định cục. (1 Tùy ngộ nhi an: gặp sao yên vậy, thích ứng mọi hoàn cảnh )
Nhìn gương mặt đang tươi cười, Lục Vân hạ giọng nói :
- Kiếp này ta định sẵn chịu nhiều trắc trở cho nên ta không muốn liên lụy quá nhiều đến những người ta quan tâm. Như Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt, Vân Phong, ta luôn hy vọng họ được hạnh phúc nhưng cuối cùng điều ta lưu lại cho họ chỉ là than thở và tiếc nuối.
Bách Linh đứng dậy bước đến bên cạnh nhìn Lục Vân đầy ắp vẻ nhu tình ói:
- Đừ ng suy nghĩ nhiều, thế gian bi hoan ly hợp là chuyện thường, há có thể việc gì cũng thuận theo ý? Còn nhớ chàng từng nói có một ngày chàng phải đứng hiên ngang giữa trời đất, đã như thế chàng phải phấn chấn, dũng cảm đối diện mọi khó khăn, chiến thắng thiên địa tiếu ngạo phong vân.
Dịu dàng nhìn Bách Linh, Lục Vân nói khẽ:
- Lần biến cố này đã thay đổi cuộc đời ta và khiến ta hiểu rõ rất nhiều việc. Lục Vân lúc trước tùy ý tự nhiên, không bị trói buộc muốn làm gì thì làm. Lục Vân bây giờ bởi vì biết quá nhiều việc mà mệt mỏi bất kham, có lúc thật sự muốn buông xuôi...... Bất quá, ta biết điều này không thể.
- Đúng, chàng không thể buông xuôi, nhất định chàng phải kiên trì đi tiếp, bọn thiếp sẽ giúp đỡ chàng mãi mãi. Trời không còn sớm chúng ta nên đi thôi, thiếp vì chàng đã tìm một nơi sơn minh thủy tú khu trục huyết sát khí ra khỏi thể nội chàng, song đến lúc đưa chàng quay về Thiên Chi đô tâm tình mới có thể thả lỏng.
Cầm tay nàng, LụcVân đột nhiên cười lớn:
- Được, ta đang muốn đến Thiên Chi đô của nàng xem xem, nghe nói là nơi đẹp nhất trong tam gian thất giới, nếu thật sự mỹ lệ như lời đồn thì tương lai đợi ta hoàn thành xong mọi việc, chỉ cần không chết ta sẽ về sống ở nơi đó.
Sắc mặt trở nên vui mừng, Bách Linh nói:
- Cuối cùng chàng cũng trở lại như xưa, thật tốt quá. Bây giờ thiếp đưa chàng đến Thiên Trụ Phong, dựa vào Huyền linh âm sát khí của nơi đó hấp xuất Huyết sát khí trong thể nội chàng, sau đó mới trở về Thiên Chi đô.
Dứt lời, quanh thân Bách Linh ngũ thải quang hoa lóe lên cùng với Lục
Vân đồng thời tan biến trong không khí.
Đỉnh Thiên Trụ Phong, Bách Linh và Lục Vân chợt hiện ra chầm chậm hạ xuống. Nhìn xung quanh, Bách Linh nói:
- Ở bên trái có một nham động, nhìn bên ngoài cũng bình thường, kì thật đó chính là nơi hội tụ khí mạch của đỉnh núi. Bởi ngọn núi này xuyên qua mây xanh, là một trong sáu kình thiên thạch trụ trong truyền thuyết, vì thế hội tụ Huyền linh Âm sát khí trong lòng đất hết sức bá đạo. Thường nhân ở lại lâu sẽ bị đầu váng mắt hoa, tinh thần suy nhược. Người tu chân trụ lại lâu trên núi này sẽ bị âm sát khí xâm nhập thân thể, cuối cùng hoặc là tu vi đại tăng hoặc là đạo căn bị diệt, nên nơi đây là vùng cấm kỵ của người tu chân.
Nghe xong, tâm niệm Lục Vân chợt động, Ý niệm thần ba lập tức phát ra với tốc độ hai mươi bốn vạn lần cấp tốc phân tích bí mật trong nham động. Trong giây lát Lục Vân thăm dò được trong nham động có một cổ ngũ sắc khí lưu vô hình, dùng cách thức chuyển động hết sức quỷ dị sản sinh một cổ cương khí âm sâm và cường đại.
- Bên trong đích xác có chút cổ quái, huyền linh âm sát khí rất nhiều, e rằng người có tu vi yếu kém tiến vào không lâu sau đạo cơ sẽ tận hủy. Nàng đưa ta đến đây chính là muốn lợi dụng cổ âm sát khí cực mạnh này hấp xuất huyết sát khí trong thể nội ta, điều này có lẽ không dễ dàng? Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Nhìn Bách Linh, Lục Vân hơi bi quan nói.
- Việc này thiếp tịnh không nắm chắc mười phần, nhưng thiếp nghĩ chỉ cần mượn lực một cách xảo diệu cũng thu được tác dụng nhất định, chí ít tốt hơn so với việc thiếp thi pháp bức ép. Bây giờ chàng đi sang đó ngồi xuống, duy trì tốc độ vận chuyển chân nguyên ổn định tùy theo dao động cầm âm mà làm.
Lục Vân nhìn Bạch Linh hơi ngập ngừng một chút đoạn đi thẳng, ngồi xếp bằng trong động. Toàn thân thả lỏng Lục Vân vận khởi pháp quyết Thiên Địa Vô Cực, quanh thân thất thải quang mang xuất hiện lờ mờ, cả người bao trùm trong một tầng quang cầu thần kỳ huyền diệu.
Bách Linh kinh dị nhìn Lục vân không hiểu vì sao chàng có thể tán phát thất thải quang hoa, điều này hình như trước giờ chưa có ai làm được. Suy nghĩ một hồi Bạch Linh liền gạt bỏ tạp niệm lăng không bàn tọa, bắt đầu gảy Cửu thiên huyền cầm.
Đỉnh Thiên Trụ Phong, ti ti cầm âm như có như không trong tiếng cuồng phong gào rú hiển lộ vài phần tiên khí. Giữa không trung Bách Linh thần sắc nghiêm trang, toàn thân ngũ thải quang hoa lưu chuyển, vô số nốt nhạc phát ra từ mười ngón tay nhỏ và dài của nàng bao phủ cả đỉnh núi. Những nốt nhạc lượn tròn trong phạm vi trăm trượng, theo sự điều khiển của Bách Linh từng bước từng bước đến gần Lục Vân tác động lên chân nguyên đang vận hành trong thể nội chàng. Trong động thất thải quang mang nhàn nhạt dần tan biến, thay vào đó là huyết hồng quang chói mắt và với hắc sắc chân khí luân phiên xuất hiện làm cho Lục Vân trông tà dị vô cùng. Đồng thời hai chân mày chàng nhíu lại, trên mặt lộ một chút thống khổ. Lúc này, tùy theo cầm âm Bách Linh bốc cao, luồng khí tức thần thánh toàn lực bao quanh Lục Vân bức bách áp chế chân nguyên tá ác trong thể nội chàng. Ngay tức khắc, thân thể Lục Vân theo bản năng bắt đầu phát động phản kích vô ý thức đối chọi với cầm âm Bách Linh. Trong giai điệu êm diệu dễ nghe, hai cổ chân nguyên vô hình bắt đầu xung đột làm cho Bách Linh và Lục Vân xuất hiện trường tranh đấu. Cảm giác sự bất thường của Lục Vân, mười ngón tay Bách Linh tăng nhanh tốc độ Dẫn Thần Quyết của Cửu thiên huyền cầm toàn lực phát động. Nốt nhạc dày đặc bắt đầu hội tụ giữa không trung, vô số lưu quang dị thải xoay tròn xung quanh Lục Vân dần dần tổ thành một quang trận thần kỳ phát ra quang mang sáng chói bao trùm thân thể Lục Vân. Thuận theo huyền âm linh khí cường đại bức gần, toàn thân Lục Vân bắt đầu run rẩy, huyết sát khí trong thể nội bị áp bức không ngừng, dần dần sinh ra ý thức phản kháng cường đại bắt đầu khống chế thân thể Lục Vân phát ra phản kích mãnh liệt. Toàn thân Lục Vân huyết quang đại thịnh, huyết mang tà ác đáng sợ hội tụ thành một đạo quang ảnh sau lưng chàng bắt đầu tranh đoạt quyền khống chế thân thể với Lục Vân. Lục Vân trong nhập định phát giác ý đồ của huyết sát khí lập tức toàn lực bảo hộ tâm mạch, thi triển phật gia Tâm Thiện Bất Diệt quyết đối kháng kiên cường với sức mạnh tà ác trong kinh mạch.
Dưới sự công kích mạnh mẽ của huyết sát khí lẫn huyền âm linh khí của Bách Linh, Lục Vân lâm vào tình huống khó khăn. Đồng thời, trong lúc Lục Vân toàn lực chống cự huyết sát tà khí, cổ huyền linh âm sát cường đại trong động bắt đầu đột phá phòng ngự của chàng xâm nhập vào thân thể. Huyền linh âm sát vừa xâm nhập thể nội rất nhanh kết thành một thể với huyết sát khí, đôi bên tương hỗ hòa trộn tổ thành một sức mạnh hết sức cường đại ép Lục Vân từng bước từng bước lùi về sau làm cho hoàn toàn lâm vào tuyệt cảnh. Trong lúc lâm nguy Lục Vân gầm lên giận dữ, các loại pháp quyết đồng loạt thi triển, chuyên tâm phân tách bắt đầu từ mỗi xó xỉn phát động phản kích. Toàn thân Lục Vân các sắc quang hoa luân phiên xuất hiện, khi thì hồng quang đại thịnh, khi thì thanh quang bạo khởi. Đối diện, Bạch Linh dựa vào cầm âm hiểu rõ tình hình trong thể nội Lục Vân, biết huyền linh âm sát đã dung hợp với huyết sát khí đây chính là cơ hội tốt nhất. Tức khắc toàn thân Bách Linh quang hoa bạo trướng mười lần, Cửu thiên huyền âm thần thánh cực mạnh đột nhiên phát động tấn công vào thân thể Lục Vân nhằm bức khí tà ác ra khỏi thể nội chàng. Huyền âm phá không, kỳ thanh liệt nhạc, cả đỉnh núi đất rung núi đổ, lực âm sát cực lớn cuốn cát bụi bay mù trời, thạch bích xung quanh bị chấn nát nhanh chóng cuối cùng hóa thành cát bụi trôi dạt trong cơn cuồng phong. Đột nhiên một âm thanh cao vút vang tận mây xanh, kỳ thanh chi lệ, chấn động Lục Vân đang nhập định thân thể run lên, huyết quang trên người lập tức tản mát thoáng chốc mờ dần. Cùng lúc quanh đỉnh núi tiếng nổ long trời, vô số đá núi hóa thành tro bụi dưới sự tung hoành giao thoa của âm sát. Chỉ trong một quãng thời gian, đỉnh núi gồ ghề không bằng phẳng, ngoại trừ sơn động Lục Vân đang ngồi lập tức trở thành bình địa.
Bách Linh lăng không bàn tọa thần sắc nghiêm túc, song thủ huy động càng lúc càng nhanh, ngũ thải quang hoa quanh thân cường thịnh như liệt nhật, đang thực hiện cuộc đua nước rút cuối cùng. Xem tình hình ban nãy của Lục Vân, Cửu thiên huyền âm đã khu trục một phần khí tà ác ra khỏi thể nội chàng, hiện tại điều phải làm chính là thừa thắng truy kích trừ diệt tận gốc khí tà ác. Trên không trung dưới sự toàn lực thi triển của Bách Linh, một đóa ngũ thải tường vân từ Bách Linh bắt đầu hạ xuống chầm chậm cuối cùng dừng nơi đỉnh đầu Lục Vân. Ngũ thải tường vân tỏa ra thanh, hồng, tử, kim, lam ngũ sắc quang mang tùy theo cầm âm của Bách Linh tăng tốc xoay tròn, năm đạo quang hoa giống như lợi nhận2, chớp mắt chém nát nham thạch xung quanh Lục Vân lộ ra thân thể chàng. Ngũ thải quang mang hình thành ngũ đạo quang đái, phân biệt tiến nhập thể nội Lục Vân theo năm huyệt vị khác nhau trên thân, bắt đầu bức bách khí tức tà ác tàn dư. Từ xa nhìn lại, trên đỉnh núi xuất hiện hiện một cảnh tượng kỳ diệu. Chỉ thấy Bách Linh lăng không phi vũ, Cửu thiên huyền cầm nằm trên đùi phát ra giai điệu tuyệt vời và mê người. Còn Lục Vân tĩnh tọa dưới đất, toàn thân ngũ thải quang hoa lấp lánh, ngũ đạo quang đái luân phiên xoay tròn phía trên, tạo thành một kỳ quan hiếm thấy.