Sau khi đưa mắt quan sát kỹ lưỡng lục y thiếu nữ ấ y, lam y nhân đeo mặt nạ quỷ trầm giọng hỏi:
- Nàng là Cửu Âm nữ hay là Huyền Âm nữ?
Lãnh ngạo nhìn năm người bọn họ, lục y thiếu nữ khôn g đáp trả mà hằn học hỏi dồn dập:
- Bọn ngươi là ai? Tại sao lại đến đây? Tại sao lại liên thủ tấn công ta?
Năm người trầm mặc một hồi như đang cân nhắc điều gì đó, cuối cùng hắc y kiếm khách là kẻ đầu tiên lên tiếng:
- Ta đến từ Vân Châu có danh xưng là Hắc Sát kiếm hồn. Vốn dĩ ta nghe nói nơi đây có vị Cửu Âm nữ cư ngụ, tu vi của nàng rất cao cường, thế nên mới tới đây mong được chỉ giáo vài chiêu. Lúc này đã được diện kiến, quả nhiên Cửu Âm nữ danh bất hư truyền, so với bọn cao thủ tu chân của Lục viện thì có phần cao minh hơn. Còn việc liên thủ vây công như nàng nói, quả thật là có chút hiểu lầm vì bọn ta chỉ tự phòng vệ cho bản thân mà thôi. Từ trước tới giờ năm người bọn ta chưa từ ng gặp qua nhau và cũng không có thù oán gì với nàng cả, những gì nàng nói lúc nãy căn bản là không hợp tình hợp lý cho lắ m.
Lạnh lùng hứ lên một tiếng, lục y thiếu nữ nói:
- Ngụy biệ n! Sự việc xảy ra rõ ràng ngay trước mắt như vậy mà ngươi lại có thể trả lời hàm hồ như thế sao? Còn bốn tên kia, hãy mau nói ra các ngươi đến đây nhằm mục đích gì?
Khẽ cất tiếng cười nhạt, hồng y thanh niên nói:
- Được lắm, khẩu khí không nhỏ chút nào! Giả sử bọn ta không trả lời thì nàng sẽ làm gì đây. Với tình thế hiện tại thì đáng lẽ nàng phải trả lời câu hỏi của bọn ta trước, sau đó bọn ta sẽ giải đáp câu hỏi của nàng chứ không đến lượt nàng hỏi chúng ta trước, hiểu không hả Cửu Âm mỹ nhân?
Thoáng xuất hiện vẻ tức giận trên nét mặt, lục y thiếu nữ lạnh giọng nói:
- Câm miệng! Tại Nhạn Đẳng phong này hạng người như ngươi chưa đủ tư cách để lên tiếng đâu, thật là cái đồ không biết trời cao đất dày. Hiện tại tuy ta đã bị thương nhưng để đối phó với lũ khốn các ngươi thì cũng không thành vấn đề. Từ trước tới nay mỗi khi động thủ ta đều phải tra xét cho minh bạch rõ ràng. Bây giờ ta hỏi lại lần nữa, bốn người các ngươi từ đâu đến đây, mục đích của các ngươi là gì? Mau nói!
Vẫn với điệu cười nhạt, hồng y thiếu niên nói:
- Tức là cô nương muốn tra xét rõ ràng chứ gì? Cũng được thôi, chuyện này vốn không cần phải bí mật làm gì. Tuy nhiên sau khi đã rõ mọi chuyện nàng cũng phải nói cho bọn ta biết phương danh của mình đấy. Để ta nói ra trước vậy, nàng hãy nghe cho rõ nhé, ta tự hiệu là Hồng Vân thái tử đến từ Hồng Hà lĩnh. Ta cũng nghe nói nơi này có một vị mỹ nhân đang sinh sống, thế nên muốn đến đây để lấy nàng ấy về làm vợ. Thế nào, cô nương đã mãn ý chưa?
Giận dữ liếc hắn một lượt nhưng không thèm đáp lại, lục y thiếu nữ hướng mục quang tới ba người còn lại như muốn chờ đợi câu trả lời của họ.
Khôi y đao khách lạnh lùng lên tiến:
- Tuyệt Mệnh đao khách đến từ Vân sơn.
Bạch y thanh niên liếc qua lam y nhân đeo mặt nạ, không thấy hắn khai khẩu bèn lên tiếng:
- Toàn Phong phủ Lý Vân Long, đến đây vì muốn thỉnh Cửu Âm nữ ghé thăm Mạc bắc một thời gian vì ta muốn được cùng nàng tiên nữ ấy đàm đạo.
Chú thị vào lam y nhân, lục y thiếu nữ lạnh lùng truy vấn:
- Chỉ còn lại ngươi, mau nói đi!
Lam y nhân lãnh ngạo nhìn chúng nhân một lượt rồi lên tiếng:
- Ta không có danh tự gì cả, cô nương cứ gọi ta là Lam Y tu la. Được rồi, hiện tại đã đến lượt cô nương trả lời câu hỏi lúc nãy, cô nương là Cửu Âm nữ hay Huyền Âm nữ?
Hai mắt nhìn thẳng vào Lam Y tu la, lục y thiếu nữ lên tiếng hỏi ngược lại:
- Vậy theo ý ngươi, ta là ai trong hai người đó?
Hừ lạnh một tiếng, Lam Y tu la nói:
- Ngang bướng không có tác dụ ng gì đâu! Hiện tại nếu nàng không nói thì đợi đến khi nàng rơi vào tay ta rồi, tự nhiên ta sẽ biết nàng là ai thôi.
Nói vừa dứt lời, thân ảnh Lam Y tu la chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện cách lục y thiếu nữ khoảng ba xích rồi vung trảo thủ đánh tới. Lục y thiếu nữ kinh hoàng thét lên giận dữ, thân ảnh nàng cấp tốc thối lui né tránh đòn trảo thủ đang đánh tới. Còn ở phía bên kia, Toàn Phong phủ, Hồng Vân thái tử và Tuyệt Mệnh đao khách cũng quát tháo lên ầm ĩ, cả ba đồng loạt nhằm về phía lục y thiếu nữ phi thân tới, hiển nhiên là đều muốn cướp lấy nàng. Sóng gió lại nổi lên, trận chiến một lần nữa lại bắt đầu. Chỉ thấy trong trường đấu năm bóng nhân ảnh di chuyển nhanh như thiểm điện, các loại pháp quyết và kiếm quyết đồng thời được tận lực xuất ra, tạo nên một trận hỗn chiến kinh tâm động phách. Bốn người bọn họ, ai ai cũng muốn cướp lấy nàng thiếu nữ nên coi ba kẻ còn lại đều là địch nhân khiến cho diễn biến của trận đấu càng trở nên hung hiểm. Trong nhất thời toàn bộ không gian trên đỉnh núi đều trở thành chiến trường ác liệt, khói bụi mịt mù.
Lánh thân bên ngoài trường đấu, Hắc Sát kiếm hồn thận trọng đưa mắt quan sát trận chiế . Chỉ thấy lục y thiếu nữ có tu vi kinh nhân, song thủ liên tục phát ra chưởng phong âm hàn chi cực nhưng tựa như nàng ta vẫn còn bảo lưu một phần khí lực. Còn toàn thân Tuyệt Mệnh đao khách tỏa ra khí tức chí cương chí dương cực kỳ sung mãn, trường đao xuất ra những chiêu thức bác đại tinh thâm với đao khí tung hoành, cả người hắn giống một con mãnh sư hung hãn bá tuyệt một phương. Hồng Vân thái tử thì thân pháp như thiểm điện, mặc bút trong tay trông qua có vẻ bình thường nhưng trên thực tế lại rất thâm hiểm và ác độc, từng chiêu từ ng thức đều như muốn bức người ta phải tiến vào tử địa. Trong khi đó Toàn Phong phủ toàn thân khí tức cường thịnh, chiêu thức tuy đơn giản nhưng tiểu phủ trong tay có vẻ là thần vật, mỗi chiêu thức hắn đánh ra đều làm chấn động không gian khiến cuồng phong bạo phát, đất rung núi động. Còn đối với Lam Y tu la, toàn thân hắn xuất hiện khí tức thập phần quỷ dị dày đặc, ẩn chứa khí thế cực kỳ tà ác, chiêu thức xuất ra đều rất âm độc. Trong số năm người đang tham chiến thì Lam Y tu la có thân pháp mau lẹ và linh hoạt nhất, hắn nhẹ nhàng thoá t khỏi sự tấn công của ba tên còn lại rồi nhanh chóng xuất hiện ngay trước mặt lục y thiếu nữ, bức bách nàng phải liên tục né tránh không ngưng nghỉ. Dưới ánh tră ng trên trời cao đang dần sáng tỏ, trận chiến tiếp tục diễn ra càng lúc càng kịch liệt và hung hiểm hơn. Thấy trận chiến diễn ra đã lâu nhưng vẫn chưa thu được chút lợi ích nào, Lam Y tu la gầm lên giận dữ, thân ảnh của hắn lập tức hóa thành ngàn vạn lam ả nh che phủ khắp không gian trường đấu, các lam ả nh này đều ẩn chứa một luồng khí lưu rất đáng sợ, cứ mỗi nhịp thở trôi qua thì tốc độ của nó lại tă ng lên gấp trăm lần. Song thủ của Lam Y tu la xoay tròn trong không trung, huy động ngàn vạn lam ảnh đó hướng về bốn người kia phát động tấn công, chỉ tron g một chiêu đã đẩy lui cả bốn người. Nhân lúc bốn người bọn họ đang kinh hãi lùi lại né tránh, Lam Y tu la liền phi thân về phía lục y thiếu nữ, tả thủ của hắn xuất trảo chụp vào đầu vai, hữu thủ vận lực phong tỏa ba mươi sáu huyệt đạo của nàng, sau đó bế nàng nhanh chóng thoát ly trường đấu. Nhất thời bị đẩy lùi về sau, bọn Tuyệt Mệnh đao khách, Hồng Vân thái tử và Toàn Phong phủ ba người đều gầm lên giận dữ. Liền sau đó Tuyệt Mệnh đao khách đề tụ toàn thân chân nguyên, song thủ của hắn nắm chặt trường đao giơ lên cao rồi xuất ra một chiêu Nộ hải cuồng long, tức thì một đạo đao cương cao trăm trượng nhắm thẳng vào người Lam Y tu la chém tới.
Ở phía bên trái, Hồng Vân thái tử cũng thét lên giận dữ, cây mặc bút trong tay hắn mau chóng vẽ thành một vòng tròn trước ngực, thỉnh thoảng đầu bút lại điểm xuyết phát ra một luồng ngân quang tựa như cái thoi màu bạc, rồi tiếp theo đó một đạo lục xích quang trụ mãnh liệt bắn ra.
Còn ở phía bên phải, Toàn Phong phủ nhận thấy đuổi theo không kịp liền vung tay ném tiểu phủ ra, miệng thì quát lớn:
- Toàn Phong phi long trả m!.
Giữa không trung, tiểu phủ của Toàn Phong phủ đột ngột biến hóa thành một tiểu thanh long. Con rồng xanh nhỏ này liên tục lượn thành những vòng xoáy tròn theo chiều từ dưới hướng lên phía trên, tức thì khí lưu bốn bề bị khuấy động và cuốn theo những vòng xoáy tròn đó. Nhất thời không khí trong phạm vi ba dặm xung quanh bị nén lại, hình thành nên một cơn lốc xoáy màu xanh cực kỳ đáng sợ từ dưới mặt đất bốc lên. Cơn lốc xoáy này làm dậy lên những đợt sóng khí kinh thiên và lại biến hoá thành một đạo thanh sắc phong nhận xông thẳ ng lên trời. Cuối cùng từ trên trời cao, đạo thanh sắc phong nhận này nhắm thẳng vào Lam Y tu la điên cuồng chém xuống. Ba đạo công kích cương mãnh cùng lúc nhắm thẳ ng phía sau thân ảnh Lam Y tu la đánh tới. Trong lúc ba đạo công kích sắp trúng đích thì đột nhiên quang hoa thiểm hiện giữa không trung, trong một sát na Lam Y tu la đã chuyển thân dời qua phía bên trái ba trượng, vừa vặn tránh được một kích liên thủ của ba người kia rồi mau chóng ly khai. Giữa không trung phát ra một tiếng sấm nổ kinh thiên, thân ảnh Hồng Vân thái tử cùng Toàn Phong phủ lao nhanh như ánh chớp, chỉ nháy mắt đã tiêu thất vào trong bóng đêm mù mịt, xem ra cả hai kẻ này đều đã hạ quyết tâm truy đuổi đến cùng. Còn Tuyệt Mệnh đao khách thì lưu lại giữa không trung, sau một lúc lưỡng lự cuối cùng hắn lại hạ thân xuống bình địa trước cửa Cửu Âm động phủ.
Đối mặt nhìn nhau, Hắc Sát kiếm hồn hỏi:
- Tại sao ngươi không đuổi theo, không phải là ngươi cũng muốn cướp lấy nữ nhân đó sao?
Lãnh ngạo nhìn hắn, Tuyệt Mệnh đao khách đáp trả:
- Ta cũng đã định hành động như vậy rồi, bất quá đuổi theo tên Lam Y tu la kia mà cướp lại lục y thiếu nữ thì cũng không thay đổi được điều gì. Vấn đề chính yếu hiện nay là xác định thân phận của vị thiếu nữ ấ y, đến khi biết rõ cô ta là ai thì ta sẽ quyết định có cần thiết phải truy đuổi hay không, vì thế ta đã quay trở lại. Vậy còn ngươi thì sao, chẳ ng lẽ ngươi không muốn tìm hiểu chuyện đó?
- Đúng như ngươi đã khẳng định, mục đích ta đến đây cũng giống như ngươi mà thôi.
Thản nhiên cười cợt, Tuyệt Mệnh đao khách tiếp lời: Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Nếu không phải như vậy thì chắc là ngươi cũng chẳ ng tiếp tục lưu lại ở đây làm gì. Theo như ta biết, số người trong thiên hạ biết đến Cửu Âm động phủ này không có nhiều. Truyền thuyết nói rằng nơi đây vốn là tuyệt địa thập phần hung hiểm, chỉ có thể đến mà không thể trở về. Ta tưởng rằng chuyện này chắc chắn ngươi cũng đã biết rõ, vậy thì ngươi mạo hiểm đến đây làm gì?
Bật cười khanh khách, Hắc Sát kiếm hồn đáp:
- Nơi đây thập phần hung hiể m? Nếu như những gì ngươi nói là đúng thì tại sao ta đứng đây đã lâu mà vẫn chưa gặp phải hung hiểm gì cả?
Lạnh lùng lướt nhìn Hắc Sát kiếm hồn một lượt, Tuyệt Mệnh đao khách nói với vẻ khinh khỉnh:
- Đó là do ngươi vẫn còn đang đứ ng ở ngoài động, nếu như ngươi tiến nhập vào trong sẽ lập tức biết ngay thế nào là nguy hiể m. Hiện tại thời gian không còn sớm nữa, ta quyết định sẽ tiến nhập vào trong. Ngươi đã nói là không sợ hung hiể m, không hiểu ngươi có can đảm cùng ta thử một lần cho biết hay không?
Nói vừa dứt lời lập tức Tuyệt Mệnh đao khách giơ ngang trường đao lên phía trước mặt, với ánh mắt chăm chú hắn từ từ tiến vào phía bên trong sơn động.
Mục quang sáng rực, Hắc Sát kiếm hồn trầm tư quan sát Tuyệt Mệnh đao khách một lát rồi nói:
- Cũng được! Tuy ta chỉ mới xuất đạo một thời gian ngắn nhưng ta cũng cảm nhận được ngươi cũng là một cao thủ, thế nên ta quyết định cùng hợp tác với ngươi thử xâm nhập thám thính xem độ ng phủ thần bí này còn ẩn chứa điều gì. Nếu như chúng ta đã hợp tác với nhau thì khi vào trong động có xảy ra chuyện gì, ngươi phải đánh động cho ta biết.
Quay đầu nhìn lại, Tuyệt Mệnh đao khách quan sát hắn một lúc mới gật đầu nói:
- Tốt! Ta cũng thử tin ngươi một lần. Hiện tại chúng ta chuẩn bị dò thám tòa động phủ này thì cũng nên nói rõ với nhau vài điều, tiện thể ta cũng nói cho ngươi biết mục đích của ta luôn. Ta không cần biết ngươi đến đây là vì cái gì, còn bản thân ta đến đây là để dò la tung tích của một nữ nhân, hy vọng là giữa ta và ngươi không xảy ra trận chiến vì lý do này. Còn nếu là chuyện khác thì tùy ngươi quyết định, ta nhất định sẽ không ngăn cản.
Gật đầu đồng ý, Hắc Sát kiếm hồn nói:
- Tốt lắm, nhất ngôn cửu đỉnh! Chúng ta đi thôi!
Vào đến trong động, hai người đều cảm thấy nơi đây so với bên ngoài có vài điểm bất đồng. Trên đường tiến nhập luôn có vô số mạch nước ngầm âm hàn chi khí bắn vọt lên rất mạnh, tựa như những con dao muốn lóc da xẻ thịt người ta vậy. Càng đi vào sâu khí lạnh càng tă ng khiến cho thân thể hai người không ngừng rung động, tâm lý cả hai ẩn ước có đôi chút sợ hãi.
Vận khởi chân khí hộ thể toàn thân, Tuyệt Mệnh đao khách nhẹ giọng nói:
- Cẩn thận, Cửu Âm động phủ là địa phương chí âm chí hàn nhất trong thiên hạ. Ta nghĩ nếu như lời đồn không sai thì phía dưới đáy động có thiên địa âm mạch, vì thế nơi đây mới trở nên lạnh lẽo âm hàn như vậy. Nơi này vốn giáp với Đông hải, trong khi đó bên dưới Đông hải lại thông với Cửu u, một nơi chưa có một ai biết rõ mà chỉ nghe nói đó là nơi tụ họp của vô số yêu ma quái thú khắp đông tây. Chúng ta cần phải hết sức cẩn thận đề phòng.
Nhìn thẳng về phía trước, Hắc Sát kiếm hồn nói:
- Ta cũng biết điều này. Ta đã phóng một luồng chân khí để thám thính, cách đây khoả ng mười trượng về phía trước có một ngã ba. Ngươi nói chúng ta nên làm gì, vẫn tiếp tục đi chung hay là phân ra dò xét.
Trong lúc bàn bạc hai ngươi đã đến trước ngã ba. Mục quang chú thị về phía trước, cả hai bắt đầu phân tích ba động khẩu có hình dạ ng khác nhau này. Sau một lúc tìm hiểu cả hai chỉ nhận thấy động khẩu bên trái có âm hàn chi khí mang vẻ ẩm ướt, còn động khẩu bên phải có âm hàn chi khí khô hanh. Chỉ riêng động khẩu ở giữa lại toát ra một khí tức rất mơ hồ khiến cho hai người không phát hiện được điều gì cả.
Nhìn qua ba động khẩu một lượt, Tuyệt Mệnh đao khách nói:
- Trong ba động này thì cái ở giữa là thần bí nhất, có thể đó chính là nơi chúng ta muốn tìm đến. Bây giờ ta sẽ thử tiến nhập vào đó, nếu ngươi đồng ý thì cùng ta thám thính, còn không thì ngươi có thể tìm hiểu hai động kia. Việc này tùy ngươi lựa chọn, ta không ép.
- Tất nhiên khi đã hợp tác thì chúng ta phải cùng tiến cùng lui, nếu chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không cần thiết phải ly khai làm gì. Không cần suy nghĩ nữa, chúng ta đi thôi, nếu phát giác được chuyện gì thì lại bàn tiếp.
Hắc Sát kiếm hồn vừa nói xong liền nhằm vào động khẩu ở giữa nhanh chân bước tới. Trải qua chín lần bàn bạc lựa chọn, cuối cùng hai người đã đến được một sơn động rộng rãi. Đưa mắt quan sát xung quanh, cả hai chỉ thấy hai bên động có hai cửa vào, bên phải là Huyền Âm môn còn bên trái là Cửu Âm môn, tuy nhiên cả hai cánh cửa đều đã bị phong bế.
Lặng yên quan sát một lúc, Tuyệt Mệnh đao khách nói:
- Ta sẽ tiến nhập vào Huyền Âm môn để tìm người ta muốn tìm, còn ngươi?
Lưỡng lự trong giây lát rồi Hắc Sát kiếm hồn đáp:
- Trải qua nhiều lần lựa chọn chúng ta mới có thể tiến vào đến đây, ta cũng muốn tra xét động tĩnh xem thế nào. Tất nhiên là nếu ngươi đã chọn tiến nhập Huyền Âm môn thì ta sẽ thử tiến nhập Cửu Âm môn xem sao. Được rồi, chúng ta hãy cùng bảo trọng.
Vỗ vào vai Tuyệt Mệnh đao khách một cái, Hắc Sát kiếm hồn nhanh chóng rẽ sang bên trái,chỉ trong nháy mắt đã không còn thấy tung tích.
Hướng về phía kẻ mới cùng mình đồng hành, đôi mắt Tuyệt Mệnh đao khách hiện lên một tia nhìn chúc phúc rồi chuyển thân tiến nhập vào Huyền Âm môn. Chầm chậm giơ hữu thủ lên, Tuyệt Mệnh đao khách vận lực vào tâm chưởng rồi ấn vào thạch môn. Phát giác có một phản lực thập phần cương mãnh như muốn đẩy lui mình lại, thần sắc Tuyệt Mệnh đao khách thoắt lạnh lại, liền sau đó toàn thân hắn xích hồng quang hoa thiểm hiện, song thủ đẩy ra một chưởng tuyệt cường khiến thạch môn mở toang.
Nhìn lại đường đã đi, Lục Vân vuốt ve Tứ Linh thần thú khẽ nói:
- Tiểu Linh, ngươi có chắc là đôi huynh muội đuổi theo ta đã ngộ hiểm?
Hống lên một tiếng, Tứ Linh thần thú gật đầu biểu thị khẳng định. Thấy vậy Lục Vân lắc đầu im lặng, thân ảnh ngân quang loé lên rồi tiêu thất trong mây. Phía trên khu rừng âm u, một đạo hàn quang lướt qua, Lục Vân huyền diệu vô bì xuất hiện trên lưng chừng trời. Nhìn xuống phía dưới, chàng phát hiện một luồng kiếm mang cùng thanh tiêu đang thần tốc bay về phía đông, phía sau là tiếng cuồng hống của quái thú đang truy đuổi.
Thoáng động dung, Lục Vân hình dung hai người Trần Ngọc Loan đang vô cùng hoảng loạn và bị một con cự thú dài hơn mười trượng đuổi theo. Thấy bọn họ hồn phi phách tán, cái chết cận kề, Lục Vân không kịp suy nghĩ và cũng không cần biết mãnh thú đó từ đâu xuất hiện lao thẳng xuống, không khí xao động mạnh tạo thành một đạo khí trụ màu xanh theo Lục Vân phóng thẳng xuống đất. Trong rừng, Trần Ngọc Loan cùng Vương Học Phong mặt mày trắng bệch, hai người đã đào vong tới nơi sơn cùng thủy tận, thân thể dựa vào vách đá dựng đứng kinh hãi nhìn quái thú đang đuổi đến gần. Quái thú thân dài gần mười trượng toàn thân phát ra hắc sắc, móng vuốt to lớn như thạch trụ, chiếc đuôi to lớn không ngừng quất sang hai bên, đầu như cá sấu nhưng không có vảy, hai mắt ám đen, phía dưới miệng là một khối thịt lớn màu trắng, dài khoảng ba thốn. Trên lưng nó là một đôi cánh nhỏ màu huyết hồng phát sáng, ở giữa xưong sống là một hàng sừng sắc nhọn lấp loáng phản chiếu ánh sáng âm u lúc rừng chiều.
Nhìn con quái vật mỗi lúc một lại gần, Trần Ngọc Loan kinh sợ lớn tiếng khóc xen lẫn thoá mạ, toàn thân run rẩy nhãn thần tuyệt vọng. Đúng vào thời khắc nguy hiểm đó, một âm thanh đinh tai nhức óc truyền lại, không khí cấp tốc lưu động. Trong nỗi sợ hãi, hai người chỉ thấy một đạo cuồng phong lớn hơn mười trượng từ không trung lao xuống, kích trúng quái thú. Một tiếng gầm lớn kèm theo nộ hống của quái thú truyền lại. Hai người Trần Ngọc Loan chỉ thấy cuồng phong xung quanh, một luồng khí lưu cường mãnh ép hai người vào vách đá không thể cử động. Trong lúc mông lung khó hiểu, thân thể hai người chấn động, một cỗ cường đại chi khí bao bọc lấy thân thể và thần tốc mang hai người ra ngoài. Định thần nhìn lại, hai người vô cùng kinh hãi, họ đã ra xa gần trăm trượng!
Hai người nhìn thấy Lúc Vân đang đứng bên. Kinh hãi nắm lấy tay Lục Vân, Trần Ngọc Loan khiếp sợ nói:
Thấy hai người vẫn sợ hãi, Lục Vân lại cầm lấy tay hai người, một cỗ tịch diệt chi khí truyền vào nội thể hai người khiến hai người đang kích động bình tĩnh trở lại. Nhìn lại con cự thú đang cuồng nộ gầm thét, Lục Vân lên tiếng, giọng nhẹ nhàng:
- Hai người sao lại gặp con cự thú này? Nó thọ mệnh đã lâu, không một vạn năm cũng vài ngàn năm, phàm nhân không có khả năng đối phó.
- Bọn ta chẳng phải theo ngươi sao, không may làm kinh động tới con quái vật này, cuối cùng suýt chút đã vào miệng nó. Truy Mộng, hãy đưa chúng ta ra khỏi đây, ta không dám ở đây nữa, cầu xin ngươi đó!
Quay lại thấy dáng vẻ yếu đuối của nàng, Lục Vân thở dài nói:
- Được, ta sẽ đưa các ngươi ly khai, nhưng nhớ từ sau không đuợc theo ta, ta có việc bên mình không thể mang các ngươi theo.
Nói xong, không chờ hai người hồi đáp, Lục Vân lại thi triển Không Gian Khiêu Dược chi thuật đưa bọn họ rời khỏi đó ngoài trăm dặm. Nguồn:
Buông tay, Lục Vân cổ quái nhìn Trần Ngọc Loan. Tiện tay, chàng cầm lấy chiếc ngọc tiêu trong tay nàng, nhìn nàng một lúc rồi nói:
- Ta sẽ truyền cho ngươi một chiêu kiếm quyết, coi như đền bù cho sự việc vừa rồi. Nhớ kỹ, sau này tới Trừ Ma liên minh sẽ có người chiếu cố cho hai ngươi. Được rồi, bây giờ hãy nhìn cho kỹ, ta chỉ dạy một lần thôi.
Hữu thủ lấy tiêu thay kiếm, thân thể Lục Vân tại không trung hóa xuất chín đạo nhân ảnh, phân ra chín hướng, sau cùng hợp lại thành một. Chín đạo kiếm khí hội tụ tạo thàn h một đạo kỳ quang chói sáng, đột nhiên tiêu thất không thấy tung tích.
Nhẹ nhàng hạ thân phía trước Trần Ngọc Loan, chàng quan sát thấy hai người vẫn đứng ngây ngốc, liền nói:
- Chiêu này gọi là Tâm Kiếm Vô Ngân, phật gia vô thượng kiếm quyết. Học được hay không còn xem phúc phận của ngươi. Một khi luyện thành, có thể tiến nhập cảnh giới tu vi cao tăng, khi đó sẽ ngẫm ra sự ảo diệu của chiê u này. Khẩu quyết đã ghi vào tâm, sau này phải cố gắng. Có điều phải nhớ, nếu sau này có người nhận ra chiêu này thì quyết không nói là ta truyền cho, nếu không sẽ nắm chắc cái chết không sai.
Trả lại ngọc tiêu, châu thân Lục Vân ngân quang đột hiện rồi tiêu thất trong không gian.
- Chúng ta có phải đang trong mộng, mơ thấy một thiếu niên tên Truy Mộng?
Nhìn lại, Vương Học Phong khẽ lắc đầu biểu thị đó khôn g phải giấc mơ. Trở lại khu rừng âm u, Lục Vân ý niệm ba động và tìm thấy túng tích quái thú. Xuyên qua một khoảng rừng rậm, Lục Vân tiến vào một tiểu cốc, nhìn kỹ cự thú phía trước. Tựa hồ phát giác khí tức con người, cự thú quay đầu lại, song nhãn huyết hồng lạnh lùng nhìn Lục Vân, trong miệng phát xuất một tiếng nộ hống, hiển nhiên nhận ra Lục Vân chính là người đã tập kích nó khi trước.
Vuốt ve Tứ Linh thần thú trên vai, Lục Vân khẽ nói:
- Tiểu Linh nhi, ngươi muốn ta quay lại có phải vì đám thịt trắng dưới miệng nó không, rốt cuộc nó có công dụng gì?
Khẽ kêu một tiếng, Tứ Linh thần thú cọ vào mặt Lục Vân thần tình nũng nịu như muốn khẩn cầu điều gì đó. Lục Vân hiểu ý, ánh mắt nghiêm nghị nhìn nó nói:
- Trong giới tu chân vạn vật có linh hồn, sao có thể dễ dàng đoạt đi sinh mệnh của nó!
Tứ Linh Thần Thú hai mắt long lanh nhìn Lục Vân, trong miệng phát ra những tiếng kêu ấm ức, thần tình của nó khiến Lục Vân mềm lòng:
- Ta biết ngươi mới sinh, sức mạnh chưa hoàn toàn phát huy hết. Nếu như ta giúp ngươi, liệu có tốt không, ngươi minh bạch chứ? Làn này tuy gặp được con vật có thể giúp ngươi phát huy nặng lực, nhưng ta hy vọng ngươi nghe ta, hiểu được đạo lý sinh tồn của vạn vật thế gian.
Nhìn con quái thú, Tứ Linh Thần Thú không nén được hống lên hai tiếng rồi chuyển thân bay đi, thần tình biểu lộ vẻ thất vọng. Thấy thần tình thất vọng ấy, Lục Vân hữu thủ xuất ra một cỗ lực lượng cường đại kéo lại, khẽ mắng:
- Nhìn bộ dạng của ngươi như là tức phụ bị oan ức, đáng bị đánh đòn. Thôi được, lần này ta đành nhượng bộ. Đã gặp thì coi như có duyên phận, ta sẽ giúp ngươi hoàn thành tâm nguyện, nhưng sẽ không có lần sau đâu, biết chưa!
Kêu lên một tiếng lớn, Tú Linh thần thú vui sướng bay tới bên Lục Vân không ngừng cọ sát vào mặt chàng. Dáng vẻ tinh khôn vô cùng của nó khiến Lục Vân bật cười, yêu mến vuốt ve nó.
Cảm giác quái thú đang đến gần Lục Vân ngừng cười, mục quang chiếu xạ, nhãn thần lộ xuất cảnh giác.
Đột nhiên một tiếng gầm lớn truyền lại, miệng quái thú há rộng, một luồng cuồng phong xốc tới, cuốn Lục Vân về phía miệng con quái thú. Chỗ này hình như thiếu, mụi xem lại nhé Gào lên một tiếng thảm thiết, quái thú thu mình lùi lại mấy trượng, ánh mắt kinh sợ nhìn Lục Vân. Lúc này con vật mới cảm nhận được sức mạnh vô song của loài người, không thể động đến được. Sợ sệt, con vật liên tục gầm gừ, thân thể bắt đầu lùi về sau tìm cách thoát thân vào hang. Mỉm cười nhìn quái thú, tuy thân thể nó to lớn nhưng không thể so với Tam Đầu Linh Xà hay Ngũ Sắc Đại Bàng mà Lục Vân đã gặp, đối phó với nó thật giản đơn. Hữu thủ một lần nữa giơ cao, một đạo huyền thanh kiếm mang từ kiếm phát ra. Lần này Lục Vân thi triển đạo gia pháp quyết Thái Huyền Liệt Thiên Đạo, cũng muốn thử chút tuyệt học bình sinh. Ánh sáng xanh xé rách bầu trời. Kiếm phong thiểm điện chém xuống, một kiếm đâm trúng chỗ quái thú ẩn nấp, trên lưng nó máu chảy xối xả, quái thú gầm lên cuồng dại, toàn thân không ngừng run rẩy. Đúng lúc này, Tứ Linh thần thú như thiểm điện xuất hiện phía trước quái thú. Cảm giác được Tứ Linh thần thú đang tiến gần, quái thú phát ra những tiếng kêu thảm thiết, máu miệng phun ra như không muốn cho Tứ Linh thần thú tới gần. Đôi mắt đỏ của Tứ Linh thần thú nhìn thẳng vào tinh huyết đang lao tới, trong miệng phát ra những âm thanh hoan hỉ. Chiếc miệng nhỏ mở ra, một cỗ hấp lực cường đại hút chỗ máu đó vào cơ thể, sau đó nó lao vào đám thít trắng dưới cằm quái thú. Quái thú kinh hoảng kêu lên không thôi, hai chân trước không ngừng múa loạn lên ngăn cản thân thể nhỏ bé. Nhưng do Tứ Linh thần thú thân pháp thần diệu, thể hình nhỏ bé, nên dễ dàng xuyên qua phòng tuyến xuất hiện trước đám thịt trắng, một miếng ăn hết. Lúc này quái thú toàn thân kịch liệt chấn động, cả thân hình to lớn vùng vẫy điên cuồng, khiến cả sơn cốc rung động, vô số cự thạch kích vỡ thành bụi trong không trung trước sức mạnh của con quái thú. Tứ Linh thần thú kêu lên một tiếng xé toạc bầu trời áp tất cả âm thanh khác, nhanh chóng lao vào miệng quái thú. Lúc này, Tứ Linh thần thú xuyên vào thân thể quái thú, hấp thụ hết tinh khí của nó. Trong nháy mắt con quái thú ngã xuống đất, toàn thân run lên vài cái rồi ngừng thở. Khẽ thở dài nhìn mãnh thú, Lục Vân biết mình có phần ích kỷ nhưng lúc này nghĩ lại thì đã muộn. Trong lúc suy tư mắt chàng mờ đi, chỉ thấy Tứ Linh thần thú lặng lẽ đậu trên vai, song trảo quắp chặt một tấm thiết bài, trên khắc các ký tự mờ mờ.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Sau khi đưa mắt quan sát kỹ lưỡng lục y thiếu nữ ấ y, lam y nhân đeo mặt nạ quỷ trầm giọng hỏi:
- Nàng là Cửu Âm nữ hay là Huyền Âm nữ?
Lãnh ngạo nhìn năm người bọn họ, lục y thiếu nữ khôn g đáp trả mà hằn học hỏi dồn dập:
- Bọn ngươi là ai? Tại sao lại đến đây? Tại sao lại liên thủ tấn công ta?
Năm người trầm mặc một hồi như đang cân nhắc điều gì đó, cuối cùng hắc y kiếm khách là kẻ đầu tiên lên tiếng:
- Ta đến từ Vân Châu có danh xưng là Hắc Sát kiếm hồn. Vốn dĩ ta nghe nói nơi đây có vị Cửu Âm nữ cư ngụ, tu vi của nàng rất cao cường, thế nên mới tới đây mong được chỉ giáo vài chiêu. Lúc này đã được diện kiến, quả nhiên Cửu Âm nữ danh bất hư truyền, so với bọn cao thủ tu chân của Lục viện thì có phần cao minh hơn. Còn việc liên thủ vây công như nàng nói, quả thật là có chút hiểu lầm vì bọn ta chỉ tự phòng vệ cho bản thân mà thôi. Từ trước tới giờ năm người bọn ta chưa từ ng gặp qua nhau và cũng không có thù oán gì với nàng cả, những gì nàng nói lúc nãy căn bản là không hợp tình hợp lý cho lắ m.
Lạnh lùng hứ lên một tiếng, lục y thiếu nữ nói:
- Ngụy biệ n! Sự việc xảy ra rõ ràng ngay trước mắt như vậy mà ngươi lại có thể trả lời hàm hồ như thế sao? Còn bốn tên kia, hãy mau nói ra các ngươi đến đây nhằm mục đích gì?
Khẽ cất tiếng cười nhạt, hồng y thanh niên nói:
- Được lắm, khẩu khí không nhỏ chút nào! Giả sử bọn ta không trả lời thì nàng sẽ làm gì đây. Với tình thế hiện tại thì đáng lẽ nàng phải trả lời câu hỏi của bọn ta trước, sau đó bọn ta sẽ giải đáp câu hỏi của nàng chứ không đến lượt nàng hỏi chúng ta trước, hiểu không hả Cửu Âm mỹ nhân?
Thoáng xuất hiện vẻ tức giận trên nét mặt, lục y thiếu nữ lạnh giọng nói:
- Câm miệng! Tại Nhạn Đẳng phong này hạng người như ngươi chưa đủ tư cách để lên tiếng đâu, thật là cái đồ không biết trời cao đất dày. Hiện tại tuy ta đã bị thương nhưng để đối phó với lũ khốn các ngươi thì cũng không thành vấn đề. Từ trước tới nay mỗi khi động thủ ta đều phải tra xét cho minh bạch rõ ràng. Bây giờ ta hỏi lại lần nữa, bốn người các ngươi từ đâu đến đây, mục đích của các ngươi là gì? Mau nói!
Vẫn với điệu cười nhạt, hồng y thiếu niên nói:
- Tức là cô nương muốn tra xét rõ ràng chứ gì? Cũng được thôi, chuyện này vốn không cần phải bí mật làm gì. Tuy nhiên sau khi đã rõ mọi chuyện nàng cũng phải nói cho bọn ta biết phương danh của mình đấy. Để ta nói ra trước vậy, nàng hãy nghe cho rõ nhé, ta tự hiệu là Hồng Vân thái tử đến từ Hồng Hà lĩnh. Ta cũng nghe nói nơi này có một vị mỹ nhân đang sinh sống, thế nên muốn đến đây để lấy nàng ấy về làm vợ. Thế nào, cô nương đã mãn ý chưa?
Giận dữ liếc hắn một lượt nhưng không thèm đáp lại, lục y thiếu nữ hướng mục quang tới ba người còn lại như muốn chờ đợi câu trả lời của họ.
Khôi y đao khách lạnh lùng lên tiến:
- Tuyệt Mệnh đao khách đến từ Vân sơn.
Bạch y thanh niên liếc qua lam y nhân đeo mặt nạ, không thấy hắn khai khẩu bèn lên tiếng:
- Toàn Phong phủ Lý Vân Long, đến đây vì muốn thỉnh Cửu Âm nữ ghé thăm Mạc bắc một thời gian vì ta muốn được cùng nàng tiên nữ ấy đàm đạo.
Chú thị vào lam y nhân, lục y thiếu nữ lạnh lùng truy vấn:
- Chỉ còn lại ngươi, mau nói đi!
Lam y nhân lãnh ngạo nhìn chúng nhân một lượt rồi lên tiếng:
- Ta không có danh tự gì cả, cô nương cứ gọi ta là Lam Y tu la. Được rồi, hiện tại đã đến lượt cô nương trả lời câu hỏi lúc nãy, cô nương là Cửu Âm nữ hay Huyền Âm nữ?
Hai mắt nhìn thẳng vào Lam Y tu la, lục y thiếu nữ lên tiếng hỏi ngược lại:
- Vậy theo ý ngươi, ta là ai trong hai người đó?
Hừ lạnh một tiếng, Lam Y tu la nói:
- Ngang bướng không có tác dụ ng gì đâu! Hiện tại nếu nàng không nói thì đợi đến khi nàng rơi vào tay ta rồi, tự nhiên ta sẽ biết nàng là ai thôi.
Nói vừa dứt lời, thân ảnh Lam Y tu la chỉ trong nháy mắt đã xuất hiện cách lục y thiếu nữ khoảng ba xích rồi vung trảo thủ đánh tới. Lục y thiếu nữ kinh hoàng thét lên giận dữ, thân ảnh nàng cấp tốc thối lui né tránh đòn trảo thủ đang đánh tới. Còn ở phía bên kia, Toàn Phong phủ, Hồng Vân thái tử và Tuyệt Mệnh đao khách cũng quát tháo lên ầm ĩ, cả ba đồng loạt nhằm về phía lục y thiếu nữ phi thân tới, hiển nhiên là đều muốn cướp lấy nàng. Sóng gió lại nổi lên, trận chiến một lần nữa lại bắt đầu. Chỉ thấy trong trường đấu năm bóng nhân ảnh di chuyển nhanh như thiểm điện, các loại pháp quyết và kiếm quyết đồng thời được tận lực xuất ra, tạo nên một trận hỗn chiến kinh tâm động phách. Bốn người bọn họ, ai ai cũng muốn cướp lấy nàng thiếu nữ nên coi ba kẻ còn lại đều là địch nhân khiến cho diễn biến của trận đấu càng trở nên hung hiểm. Trong nhất thời toàn bộ không gian trên đỉnh núi đều trở thành chiến trường ác liệt, khói bụi mịt mù.
Lánh thân bên ngoài trường đấu, Hắc Sát kiếm hồn thận trọng đưa mắt quan sát trận chiế . Chỉ thấy lục y thiếu nữ có tu vi kinh nhân, song thủ liên tục phát ra chưởng phong âm hàn chi cực nhưng tựa như nàng ta vẫn còn bảo lưu một phần khí lực. Còn toàn thân Tuyệt Mệnh đao khách tỏa ra khí tức chí cương chí dương cực kỳ sung mãn, trường đao xuất ra những chiêu thức bác đại tinh thâm với đao khí tung hoành, cả người hắn giống một con mãnh sư hung hãn bá tuyệt một phương. Hồng Vân thái tử thì thân pháp như thiểm điện, mặc bút trong tay trông qua có vẻ bình thường nhưng trên thực tế lại rất thâm hiểm và ác độc, từng chiêu từ ng thức đều như muốn bức người ta phải tiến vào tử địa. Trong khi đó Toàn Phong phủ toàn thân khí tức cường thịnh, chiêu thức tuy đơn giản nhưng tiểu phủ trong tay có vẻ là thần vật, mỗi chiêu thức hắn đánh ra đều làm chấn động không gian khiến cuồng phong bạo phát, đất rung núi động. Còn đối với Lam Y tu la, toàn thân hắn xuất hiện khí tức thập phần quỷ dị dày đặc, ẩn chứa khí thế cực kỳ tà ác, chiêu thức xuất ra đều rất âm độc. Trong số năm người đang tham chiến thì Lam Y tu la có thân pháp mau lẹ và linh hoạt nhất, hắn nhẹ nhàng thoá t khỏi sự tấn công của ba tên còn lại rồi nhanh chóng xuất hiện ngay trước mặt lục y thiếu nữ, bức bách nàng phải liên tục né tránh không ngưng nghỉ. Dưới ánh tră ng trên trời cao đang dần sáng tỏ, trận chiến tiếp tục diễn ra càng lúc càng kịch liệt và hung hiểm hơn. Thấy trận chiến diễn ra đã lâu nhưng vẫn chưa thu được chút lợi ích nào, Lam Y tu la gầm lên giận dữ, thân ảnh của hắn lập tức hóa thành ngàn vạn lam ả nh che phủ khắp không gian trường đấu, các lam ả nh này đều ẩn chứa một luồng khí lưu rất đáng sợ, cứ mỗi nhịp thở trôi qua thì tốc độ của nó lại tă ng lên gấp trăm lần. Song thủ của Lam Y tu la xoay tròn trong không trung, huy động ngàn vạn lam ảnh đó hướng về bốn người kia phát động tấn công, chỉ tron g một chiêu đã đẩy lui cả bốn người. Nhân lúc bốn người bọn họ đang kinh hãi lùi lại né tránh, Lam Y tu la liền phi thân về phía lục y thiếu nữ, tả thủ của hắn xuất trảo chụp vào đầu vai, hữu thủ vận lực phong tỏa ba mươi sáu huyệt đạo của nàng, sau đó bế nàng nhanh chóng thoát ly trường đấu. Nhất thời bị đẩy lùi về sau, bọn Tuyệt Mệnh đao khách, Hồng Vân thái tử và Toàn Phong phủ ba người đều gầm lên giận dữ. Liền sau đó Tuyệt Mệnh đao khách đề tụ toàn thân chân nguyên, song thủ của hắn nắm chặt trường đao giơ lên cao rồi xuất ra một chiêu Nộ hải cuồng long, tức thì một đạo đao cương cao trăm trượng nhắm thẳng vào người Lam Y tu la chém tới.
Ở phía bên trái, Hồng Vân thái tử cũng thét lên giận dữ, cây mặc bút trong tay hắn mau chóng vẽ thành một vòng tròn trước ngực, thỉnh thoảng đầu bút lại điểm xuyết phát ra một luồng ngân quang tựa như cái thoi màu bạc, rồi tiếp theo đó một đạo lục xích quang trụ mãnh liệt bắn ra.
Còn ở phía bên phải, Toàn Phong phủ nhận thấy đuổi theo không kịp liền vung tay ném tiểu phủ ra, miệng thì quát lớn:
- Toàn Phong phi long trả m!.
Giữa không trung, tiểu phủ của Toàn Phong phủ đột ngột biến hóa thành một tiểu thanh long. Con rồng xanh nhỏ này liên tục lượn thành những vòng xoáy tròn theo chiều từ dưới hướng lên phía trên, tức thì khí lưu bốn bề bị khuấy động và cuốn theo những vòng xoáy tròn đó. Nhất thời không khí trong phạm vi ba dặm xung quanh bị nén lại, hình thành nên một cơn lốc xoáy màu xanh cực kỳ đáng sợ từ dưới mặt đất bốc lên. Cơn lốc xoáy này làm dậy lên những đợt sóng khí kinh thiên và lại biến hoá thành một đạo thanh sắc phong nhận xông thẳ ng lên trời. Cuối cùng từ trên trời cao, đạo thanh sắc phong nhận này nhắm thẳng vào Lam Y tu la điên cuồng chém xuống. Ba đạo công kích cương mãnh cùng lúc nhắm thẳ ng phía sau thân ảnh Lam Y tu la đánh tới. Trong lúc ba đạo công kích sắp trúng đích thì đột nhiên quang hoa thiểm hiện giữa không trung, trong một sát na Lam Y tu la đã chuyển thân dời qua phía bên trái ba trượng, vừa vặn tránh được một kích liên thủ của ba người kia rồi mau chóng ly khai. Giữa không trung phát ra một tiếng sấm nổ kinh thiên, thân ảnh Hồng Vân thái tử cùng Toàn Phong phủ lao nhanh như ánh chớp, chỉ nháy mắt đã tiêu thất vào trong bóng đêm mù mịt, xem ra cả hai kẻ này đều đã hạ quyết tâm truy đuổi đến cùng. Còn Tuyệt Mệnh đao khách thì lưu lại giữa không trung, sau một lúc lưỡng lự cuối cùng hắn lại hạ thân xuống bình địa trước cửa Cửu Âm động phủ.
Đối mặt nhìn nhau, Hắc Sát kiếm hồn hỏi:
- Tại sao ngươi không đuổi theo, không phải là ngươi cũng muốn cướp lấy nữ nhân đó sao?
Lãnh ngạo nhìn hắn, Tuyệt Mệnh đao khách đáp trả:
- Ta cũng đã định hành động như vậy rồi, bất quá đuổi theo tên Lam Y tu la kia mà cướp lại lục y thiếu nữ thì cũng không thay đổi được điều gì. Vấn đề chính yếu hiện nay là xác định thân phận của vị thiếu nữ ấ y, đến khi biết rõ cô ta là ai thì ta sẽ quyết định có cần thiết phải truy đuổi hay không, vì thế ta đã quay trở lại. Vậy còn ngươi thì sao, chẳ ng lẽ ngươi không muốn tìm hiểu chuyện đó?
- Đúng như ngươi đã khẳng định, mục đích ta đến đây cũng giống như ngươi mà thôi.
Thản nhiên cười cợt, Tuyệt Mệnh đao khách tiếp lời: Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Nếu không phải như vậy thì chắc là ngươi cũng chẳ ng tiếp tục lưu lại ở đây làm gì. Theo như ta biết, số người trong thiên hạ biết đến Cửu Âm động phủ này không có nhiều. Truyền thuyết nói rằng nơi đây vốn là tuyệt địa thập phần hung hiểm, chỉ có thể đến mà không thể trở về. Ta tưởng rằng chuyện này chắc chắn ngươi cũng đã biết rõ, vậy thì ngươi mạo hiểm đến đây làm gì?
Bật cười khanh khách, Hắc Sát kiếm hồn đáp:
- Nơi đây thập phần hung hiể m? Nếu như những gì ngươi nói là đúng thì tại sao ta đứng đây đã lâu mà vẫn chưa gặp phải hung hiểm gì cả?
Lạnh lùng lướt nhìn Hắc Sát kiếm hồn một lượt, Tuyệt Mệnh đao khách nói với vẻ khinh khỉnh:
- Đó là do ngươi vẫn còn đang đứ ng ở ngoài động, nếu như ngươi tiến nhập vào trong sẽ lập tức biết ngay thế nào là nguy hiể m. Hiện tại thời gian không còn sớm nữa, ta quyết định sẽ tiến nhập vào trong. Ngươi đã nói là không sợ hung hiể m, không hiểu ngươi có can đảm cùng ta thử một lần cho biết hay không?
Nói vừa dứt lời lập tức Tuyệt Mệnh đao khách giơ ngang trường đao lên phía trước mặt, với ánh mắt chăm chú hắn từ từ tiến vào phía bên trong sơn động.
Mục quang sáng rực, Hắc Sát kiếm hồn trầm tư quan sát Tuyệt Mệnh đao khách một lát rồi nói:
- Cũng được! Tuy ta chỉ mới xuất đạo một thời gian ngắn nhưng ta cũng cảm nhận được ngươi cũng là một cao thủ, thế nên ta quyết định cùng hợp tác với ngươi thử xâm nhập thám thính xem độ ng phủ thần bí này còn ẩn chứa điều gì. Nếu như chúng ta đã hợp tác với nhau thì khi vào trong động có xảy ra chuyện gì, ngươi phải đánh động cho ta biết.
Quay đầu nhìn lại, Tuyệt Mệnh đao khách quan sát hắn một lúc mới gật đầu nói:
- Tốt! Ta cũng thử tin ngươi một lần. Hiện tại chúng ta chuẩn bị dò thám tòa động phủ này thì cũng nên nói rõ với nhau vài điều, tiện thể ta cũng nói cho ngươi biết mục đích của ta luôn. Ta không cần biết ngươi đến đây là vì cái gì, còn bản thân ta đến đây là để dò la tung tích của một nữ nhân, hy vọng là giữa ta và ngươi không xảy ra trận chiến vì lý do này. Còn nếu là chuyện khác thì tùy ngươi quyết định, ta nhất định sẽ không ngăn cản.
Gật đầu đồng ý, Hắc Sát kiếm hồn nói:
- Tốt lắm, nhất ngôn cửu đỉnh! Chúng ta đi thôi!
Vào đến trong động, hai người đều cảm thấy nơi đây so với bên ngoài có vài điểm bất đồng. Trên đường tiến nhập luôn có vô số mạch nước ngầm âm hàn chi khí bắn vọt lên rất mạnh, tựa như những con dao muốn lóc da xẻ thịt người ta vậy. Càng đi vào sâu khí lạnh càng tă ng khiến cho thân thể hai người không ngừng rung động, tâm lý cả hai ẩn ước có đôi chút sợ hãi.
Vận khởi chân khí hộ thể toàn thân, Tuyệt Mệnh đao khách nhẹ giọng nói:
- Cẩn thận, Cửu Âm động phủ là địa phương chí âm chí hàn nhất trong thiên hạ. Ta nghĩ nếu như lời đồn không sai thì phía dưới đáy động có thiên địa âm mạch, vì thế nơi đây mới trở nên lạnh lẽo âm hàn như vậy. Nơi này vốn giáp với Đông hải, trong khi đó bên dưới Đông hải lại thông với Cửu u, một nơi chưa có một ai biết rõ mà chỉ nghe nói đó là nơi tụ họp của vô số yêu ma quái thú khắp đông tây. Chúng ta cần phải hết sức cẩn thận đề phòng.
Nhìn thẳng về phía trước, Hắc Sát kiếm hồn nói:
- Ta cũng biết điều này. Ta đã phóng một luồng chân khí để thám thính, cách đây khoả ng mười trượng về phía trước có một ngã ba. Ngươi nói chúng ta nên làm gì, vẫn tiếp tục đi chung hay là phân ra dò xét.
Trong lúc bàn bạc hai ngươi đã đến trước ngã ba. Mục quang chú thị về phía trước, cả hai bắt đầu phân tích ba động khẩu có hình dạ ng khác nhau này. Sau một lúc tìm hiểu cả hai chỉ nhận thấy động khẩu bên trái có âm hàn chi khí mang vẻ ẩm ướt, còn động khẩu bên phải có âm hàn chi khí khô hanh. Chỉ riêng động khẩu ở giữa lại toát ra một khí tức rất mơ hồ khiến cho hai người không phát hiện được điều gì cả.
Nhìn qua ba động khẩu một lượt, Tuyệt Mệnh đao khách nói:
- Trong ba động này thì cái ở giữa là thần bí nhất, có thể đó chính là nơi chúng ta muốn tìm đến. Bây giờ ta sẽ thử tiến nhập vào đó, nếu ngươi đồng ý thì cùng ta thám thính, còn không thì ngươi có thể tìm hiểu hai động kia. Việc này tùy ngươi lựa chọn, ta không ép.
- Tất nhiên khi đã hợp tác thì chúng ta phải cùng tiến cùng lui, nếu chưa đến lúc vạn bất đắc dĩ thì không cần thiết phải ly khai làm gì. Không cần suy nghĩ nữa, chúng ta đi thôi, nếu phát giác được chuyện gì thì lại bàn tiếp.
Hắc Sát kiếm hồn vừa nói xong liền nhằm vào động khẩu ở giữa nhanh chân bước tới. Trải qua chín lần bàn bạc lựa chọn, cuối cùng hai người đã đến được một sơn động rộng rãi. Đưa mắt quan sát xung quanh, cả hai chỉ thấy hai bên động có hai cửa vào, bên phải là Huyền Âm môn còn bên trái là Cửu Âm môn, tuy nhiên cả hai cánh cửa đều đã bị phong bế.
Lặng yên quan sát một lúc, Tuyệt Mệnh đao khách nói:
- Ta sẽ tiến nhập vào Huyền Âm môn để tìm người ta muốn tìm, còn ngươi?
Lưỡng lự trong giây lát rồi Hắc Sát kiếm hồn đáp:
- Trải qua nhiều lần lựa chọn chúng ta mới có thể tiến vào đến đây, ta cũng muốn tra xét động tĩnh xem thế nào. Tất nhiên là nếu ngươi đã chọn tiến nhập Huyền Âm môn thì ta sẽ thử tiến nhập Cửu Âm môn xem sao. Được rồi, chúng ta hãy cùng bảo trọng.
Vỗ vào vai Tuyệt Mệnh đao khách một cái, Hắc Sát kiếm hồn nhanh chóng rẽ sang bên trái,chỉ trong nháy mắt đã không còn thấy tung tích.
Hướng về phía kẻ mới cùng mình đồng hành, đôi mắt Tuyệt Mệnh đao khách hiện lên một tia nhìn chúc phúc rồi chuyển thân tiến nhập vào Huyền Âm môn. Chầm chậm giơ hữu thủ lên, Tuyệt Mệnh đao khách vận lực vào tâm chưởng rồi ấn vào thạch môn. Phát giác có một phản lực thập phần cương mãnh như muốn đẩy lui mình lại, thần sắc Tuyệt Mệnh đao khách thoắt lạnh lại, liền sau đó toàn thân hắn xích hồng quang hoa thiểm hiện, song thủ đẩy ra một chưởng tuyệt cường khiến thạch môn mở toang.