Kiếm Vô Trần nghe xong không biểu hiện gì, quét mắt nhìn Bổn Nhất và Tất Thiên, hỏi:
- Còn hai người thì sao, thấy cách này có khả thi hay không?
Bổn Nhất nhìn lại hắn, nói nhỏ:
- Minh chủ đừng để ý, đây chỉ là ý kiến của Bổn Nhất tôi. Phương pháp này có lợi nhưng cũng có hại, khả năng là không thích hợp. Tuy nói rằng tập hợp mọi người lại với nhau thì thực lực sẽ tăng lên, nhưng với những yêu ma quỷ quái mà chúng ta đang đối phó, đối với những đệ tử bình thường mà nói thật sự là tìm cái chết, vì vậy tôi trộm nghĩ không nhất thiết phải tập trung mọi người lại với nhau. Ngoài ra, lục viện lập phái đến nay đã hơn ngàn năm, cơ nghiệp mỗi viện đều không giống nhau, có những phép tắc, pháp quy cổ truyền cần phải duy trì, nếu để tất cả bọn họ bỏ đó mà đi thì những di huấn thiên cổ này đều bị hủy hết hay sao?
Kế bên, Tất Thiên lên tiếng: Nguồn truyện:
- Cuộc chiến chính tà thắng thua đã định, chúng ta ngoại trừ tập trung sức lực để chống đỡ còn phải tính toán cho hậu thế nữa. Từ tình huống các cuộc giao chiến đã qua, thấy rõ điều chúng ta thiếu không phải là nhân số mà là cao thủ có tu vi thâm hậu. Trước mắt, tình hình của lục viện đã rõ, những cao thủ chân chính lợi hại đều đã xuất ra hết rồi, dẫu còn những người lưu lại trấn thủ tại lục viện cũng không ảnh hưởng gì lớn. Do đó, tôi thấy việc tập hợp tất cả mọi người của lục viện, thứ nhất là rất khó khăn, thứ hai là không giúp được gì, chẳng thà chúng ta nghĩ cách tìm ở những nơi khác vậy.
Kiếm Vô Trần không nói gì nhưng sắc mặt rất khó coi, hiển nhiên sự phản đối của ba người đã làm hắn mất mặt, khiến hắn có chút gì đó không hạ đài được.
Kế bên, Thái Phượng tiên tử thấy vậy liền khuyên giải:
- Việc này quan hệ trọng đại, cần thiết phải suy nghĩ kỹ càng, để sau này tính kỹ xong sẽ bàn tiếp. Bây giờ, chúng ta nên nói đến tình huống hiện tại của Nhân gian và những việc cần quan tâm trong mấy ngày sau này.
Quét mắt nhìn mọi người, ánh mắt của Kiếm Vô Trần dừng lại trên khuôn mặt của Thương Nguyệt một lúc, sau đó nói:
- Tình hình của nhân gian thì chúng ta sẽ lập tức phái người đi điều tra, còn ở đây do có Huyền Thiên kiếm trận thủ hộ, có lẽ không yêu ma nào có thể dễ dàng xâm nhập được, tạm thời không có gì lo lắng. Bây giờ ta muốn một mình yên tĩnh một lúc, mọi người hãy đi nghỉ trước, đợi đến khi có tin tức gì, chúng ta sẽ bàn lại sau.
- Sau này huynh tốt nhất đừng ở trước mặt hắn phản đối này nọ. Nếu khiến hắn nổi giận, với tâm tính của hắn như vậy, không ai biết hắn sẽ làm ra việc gì đâu.
Tất Thiên nghe xong nhẹ giọng đáp:
- Đa tạ muội quan tâm, huynh chỉ cảm thấy hắn càng ngày càng được thể lấn tới, do đó mới không nhịn được nói hai câu. Kỳ thực với tình huống trước mắt, khả năng chúng ta thắng trong cuộc chiến chính tà này không lớn, nếu cuối cùng cũng không tránh khỏi cái chết, huynh còn có gì để sợ nữa chứ. Chỉ là muội cũng phải cẩn thận, mỗi lần hắn nhìn trộm muội, nhãn thần của hắn rất tà dị giống như có ý nghĩ không tốt vậy.
Thương Nguyệt khẽ gật đầu, trầm giọng:
- Muội biết, mỗi người chúng ta đều phải cẩn thận, muội đi nghỉ trước đây.
Nhìn bóng hình dần khuất của Thương Nguyệt, Tất Thiên lắc đầu không nói, xoay người định rời khỏi thì thấy Phong Viễn Dương đang nhìn mình, không nhịn được liền hỏi:
- Huynh muốn nói gì à?
Phong Viễn Dương điềm nhiên nói:
- Đệ vừa mới lắc đầu là ý gì, có thể nói cho ta biết được không?
Tất Thiên lặng người một cái, sau đó thản nhiên trả lời:
- Không có gì, đệ chỉ nghĩ về chuyến đi vào Quỷ vực lần trước, nghĩ đến tình cảm giữa Thương Nguyệt và Lục Vân, trong lòng có chút lo lắng cho muội ấy. Hy vọng ông trời sẽ chúc phúc cho họ!
Phong Viễn Dương nghe xong cười một tiếng, nhìn ra xa xa, nói nhỏ:
- Nhất định là vậy, ông trời nhất định sẽ chúc phúc cho bọn họ, chúng ta cũng chúc phúc cho bọn họ.
Thời gian một ngày chớp mắt đã qua. Khi ngày mới sắp đến, Thái Huyền sơn đột nhiên có hai vị khách tới thăm khiến không khí ưu thương ở đây thêm được vài phần vui vẻ.
Bên trong Thiên Huyền động, lục viện cao thủ cùng nhau tụ tập. Lần này, ngoại trừ những người bị thương nghiêm trọng như Phong Lôi chân quân và một số người khác, kỳ dư đều có mặt ở nơi này. Hiện tại bên trong động, thu hút ánh mắt chúng nhân nhất là hai vị hoàng y nữ tử bề ngoài nhìn vào tuổi khoảng hai lăm đến ba mươi. Một người dáng cao ráo tay cầm kim địch, người kia ôm bình hoa đang mỉm cười nhìn mọi người.
Diệp Tâm Nghi đứng lên giới thiệu hai người với chúng nhân:
- Hai vị này đều là sư thúc của tôi tại Dao Trì, là hai trong bốn đại cao thủ của bổn môn. Vị bên trái là Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, bên phải là Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa. Hai vị sư thúc đến đây lần này là để giúp đỡ Nhân gian chính đạo tiêu diệt bọn yêu ma tà ác, vì bách tính thiên hạ góp một chút công sức. Mọi người hãy cho một tràng pháo tay hoan nghênh họ!
Một tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Diệp Tâm Nghi nói tiếp:
- Ngoại trừ tin vui này, hai vị sư thúc của tôi còn đem đến một tin mừng nữa là hai ngày sau, Vân Chi pháp giới sẽ phái thêm ba vị cao thủ tới đây hiệp trợ chúng ta đối kháng yêu ma quỷ quái, để chúng ta cuối cùng có thể hoàn thành sứ mạng bảo vệ nền hòa bình Nhân gian. Vì vậy tôi hy vọng mọi người phấn chấn lên, chúng ta đề cao dũng khí, cùng nhau cố gắng, nhất định có một ngày chúng ta sẽ chiến thắng bọn tà ác.
Xung quanh, tiếng hoan hô lại vang lên, mọi người nghe được tin vui thảy đều cao hứng, cuối cùng cũng đợi được đến giờ phút này.
Sau đó, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi liền cùng mọi người thương nghị một số việc, đoạn giải tán.
Bên trong động, Diệp Tâm Nghi nhìn hai vị sư thúc hỏi:
- Sư phụ lão nhân gia có khỏe không? Lần này sao sư phụ lại nghĩ đến việc cho hai vị sư thúc đến đây giúp con vậy?
Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đáp:
- Tình hình nhân gian đã rõ, yêu ma chủ định làm loạn nhân thế, do đó sư tỷ mới phái hai ta đến đây giúp con, hy vọng có thể vãn hồi. Lúc chia tay, sư tỷ có nói một số chuyện, muốn chúng ta chuyển lời đến cho con, hy vọng con nhớ trong lòng.
Diệp Tâm Nghi gật đầu:
- Giáo huấn của sư tôn, Tâm Nghi tự nhiên phải ghi nhớ trong lòng, sư thúc cứ nói.
Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ nói:
- Không hổ là Thánh nữ của phái Dao Trì ta, sư thúc vì con mà cảm thấy cao hứng. Lần này đến đây, sư phó của con muốn ta nói với con rằng, cao thủ trong Nhân gian cùng xuất hiện, với tu vi của con bây giờ thật sự không đủ để đối phó, sau này phải động não nhiều một tí, việc gì cũng phải suy nghĩ kỹ rồi hãy làm. Thái Âm Tế Nhật đã gần kề, đến lúc đó các đại môn phái trong nhân gian sẽ khó thoát khỏi kiếp nạn, phải bình tĩnh đối phó thì sẽ có cách cản trở trường hạo kiếp này xảy ra.
Diệp Tâm Nghi lặng người, hỏi:
- Sư thúc, chỉ có như vậy thôi sao, không còn gì nữa à?
Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa tiếp lời:
- Không chỉ có vậy, sư phụ của con cuối cùng đặc biệt đề cập đến một việc, nếu Dao Trì Ngọc Lệnh trong tay con bị hủy thì con phải mau trở về Dao Trì, nếu không sẽ khó thoát kiếp nạn, nhớ kỹ, nhớ kỹ!
Sắc mặt của Diệp Tâm Nghi khẽ thay đổi, hoảng hốt nói:
- Việc này không thể có khả năng! Dao Trì Ngọc Lệnh là thần khí, sao có thể bị hủy được? Sư phó không phải nói sai rồi sao?
Nhè nhẹ lắc đầu, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa trả lời:
- Ta cũng không biết nữa, sư tỷ không chịu giải thích rõ, chỉ nói là con hãy chú ý thì được rồi. Sau này con nên nhớ hãy ít sử dụng Dao Trì Ngọc Lệnh, ta nghĩ có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Diệp Tâm Nghi lẳng lặng gật đầu. Kế bên, Kiếm Vô Trần ôn nhu lên tiếng:
- Muội đừng lo lắng quá, thế gian thần khí vô số, mỗi cái có ưu điểm và nhược điểm của nó, do đó lời của sư phụ muội nói cũng có khả năng. Sau này chỉ cần chú ý, gặp cường địch thì cẩn thận thêm một chút, có lẽ sẽ không có chuyện gì đâu.
Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa và Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ nghe xong, nhãn thần xuất hiện vẻ tán thưởng, hiển nhiên lời nói của Kiếm Vô Trần đã chiếm được không ít cảm tình của họ.
oOo
Vào giờ ngọ, tại Thiên Huyền lĩnh đột nhiên xuất hiện ba đạo nhân ảnh, gồm một phật, một đạo và một ni, tuổi tác khoảng trên bảy mươi, toàn thân lấp lánh ánh hào quang nhàn nhạt. Ba người nhìn xung quanh một cái, lão đạo mở miệng:
- Đã nhiều năm không bước chân vào hồng trần, thật không nghĩ đến hôm nay lại trở về Nhân gian, đúng là thế sự vô thường.
- A di đà phật, thiện tai thiện tai! Phật nói "Ta không vào địa ngục thì ai vào". Lần này tiến nhập Nhân gian, bất quá chỉ là ứng kiếp mà đến, lão hữu có gì mà không thể nhìn thoáng một chút vậy?
Khẽ than một tiếng, lão đạo lắc đầu nói:
- Hòa thượng, ta chỉ là nhất thời cảm thán mà thôi, sao lại có gì không thể nhìn thấu chứ. Nếu không nhìn thấu sự đời thì ta đã không đến rồi. Thôi được rồi, không nhắc đến chuyện này nữa, hiện tại chúng ta phải đến Thái Huyền sơn, trước hết đi giết Hắc Sát Hổ Vương, sau đó đi đâu nữa?
Nghe xong, hòa thượng nhìn qua lão ni cô, thấy bà ta không biểu hiện gì, không nhịn được nói nhỏ:
- Theo ý kiến của lão nạp, muốn giết Hắt Sát Hổ Vương không phải là chuyện dễ dàng! Với sức của ba người chúng ta, dù có giết được hắn cũng sẽ phải trả một cái giá tương đương, việc này nên suy nghĩ kỹ rồi hãy làm. Trước mắt, liên minh bị tổn thất nghiêm trọng, mục đích chuyến đi này của chúng ta là để cổ vũ mọi người, do đó ta thấy chúng ta nên mau đến Thái Huyền sơn, những việc khác sau này sẽ bàn lại.
- Hòa thượng, ngươi không cảm thấy nếu chúng ta giết chết Hắc Sát Hổ Vương thì sẽ càng cổ vũ bọn họ hơn nữa hay sao?
- Ta biết là như vậy, nhưng chúng ta không nắm chắc có thể giết được hắn, đúng không? Nếu cuối cùng chúng ta không thể giết được Hắc sát Hổ Vương, ngươi cảm thấy trong lòng những cao thủ Nhân gian đó sẽ nhìn sự việc này như thế nào, họ không phải là bị thêm một sự đả kích nghiêm trọng nữa hay sao?
Lão đạo nghe xong trở nên trầm mặc, hiển nhiên lời nói này rất có lý. Từ tin tức được truyền về lần trước của liên minh mà phân tích, thực lực của Hắc Sát Hổ Vương rất mạnh, vượt quá sức tưởng tượng của họ. Ba người Phong Lôi chân quân, Chiến Tâm tôn giả và Kim Cương Thánh Phật liên thủ với nhau đối phó với hắn mà cũng bị trọng thương, lần này nếu ba người mình liên thủ thì sao có thể khẳng định sẽ chiếm được tiện nghi?
- Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, hai người nói ít một chút. Lần này xuống Nhân gian, Thiên Tôn đã nói rõ ràng yêu cầu chúng ta hỗ trợ Kiếm Vô Trần, đến lúc đó Cửu Thiên Hư Vô giới tự nhiên sẽ có an bài, hai người lo những chuyện này làm gì chứ. Đi thôi!
Lão ni nói xong liền xoay người đi, hòa thượng và lão đạo cười khan mấy tiếng rồi lập tức theo sau.
- Tam vị đã đến đây, hà tất phải gấp gáp mà đi chứ?
Âm thanh đột nhiên vang lên khiến ba người lòng khẽ chấn động, chỉ nghe lão đạo hét lên:
- Là người nào giấu đầu lòi đuôi vậy, còn không mau hiện thân?
Trong hư không, một đạo nhân ảnh hiện ra, chính thị Lục Vân. Nhìn ánh mắt cảnh giác của ba người, sắc mặt Lục Vân hiện lên vẻ lạnh lùng, khóe miệng khẽ nhếch lên cười, lạnh lẽo nói:
- Không cần khẩn trương như vậy, ta tuy không phải là chính nhân quân tử gì cả, nhưng cũng không đến nỗi phải ra tay đánh lén. Nhìn ba vị toàn thân quang hoa lưu động, hiển nhiên tu vi cao thâm, chẳng lẽ cao thủ từ Vân Chi pháp giới ra chỉ toàn là một lũ tiểu quỷ nhát gan sao?
Lão đạo sắc mặt hiện lên vẻ giận dữ, thét lớn:
- Im miệng, ngươi là ai? Dám hỗn láo với bọn ta, còn không mau báo danh ra!
Lục Vân cười ngạo nghễ nói:
- Còn ngươi là ai? Bằng vào ngươi không đáng để ta báo danh.
- Thứ ba, liên minh sau này lấy Hoa sơn làm căn cơ, đây là nơi để các thế lực chính đạo ở Nhân gian liên lạc. Có thể coi Hoa sơn là trung tâm, phát động tấn công ra nhiều hướng, dần dần đánh đuổi yêu ma ra khỏi Nhân gian. Thứ tư, nếu thế lực địch nhân quá mạnh mẽ thì lúc đó Cửu Thiên Hư Vô giới và Vân Chi pháp giới sẽ liên hợp xuất kích, phái đại cao thủ tiến nhập Nhân gian hỗ trợ chúng ta. Vì vậy mọi người hãy bình tĩnh, quyết không để thất bại lần nữa.
Tứ phía vang lên những tiếng ồn ào, rõ ràng mọi người đều cảm thấy chấn động trước lời nói của lão. Theo cách nói của lão thì hiện tại liên minh chẳng khác nào thuộc về Cửu Thiên Hư Vô giới và Vân Chi pháp giới. Sau này khi họ đến hỗ trợ, các nhân sĩ ở Nhân gian chỉ phụng mệnh hành sự. Vì vậy so với lúc ban đầu, cuộc chiến giữa chính tà bây giờ biến thành cuộc chiến khốc liệt giữa thiên chi tam giới và vực chi tam giới, cao thủ giới Nhân gian bất quá chỉ là một phần của cuộc chiến mà thôi.
Đảo mắt nhìn tứ phía, Thiên Kiếm Khách nói:
- Hiện tại thời gian không còn nhiều, chúng ta bắt đầu nghi thức tế cờ. Sau khi hoàn tất đại lễ, chúng ta sẽ chính thức cử hành Định Minh đại điển, thông qua hiệp định và tuyên thệ vì liên minh.
Nói xong lão liếc qua Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi một cách đầy ý tứ, ý nhắc nhở bọn họ bắt đầu hành động.
Đầu tiên, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi phân phối môn hạ đệ tử bày nghi lễ cúng tế lên bệ thờ. Tiếp theo để cho Lục Viện liên minh và Tam Phái liên minh dương cờ xí, đồng thời triệu tập cao thủ của tam phái và lục viện lại cùng một chỗ.
Giờ ngọ ba khắc, trên đỉnh Hoa sơn, chính đạo liên minh do Thiên Kiếm Khách chống lưng bắt đầu tiến hành Định Minh đại điển. Đầu tiên tiến hành nghi lễ tế cờ sẽ do Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần hai vị minh chủ đích thân xuất mã. Hai người đứng cách nhau một trượng, thần sắc trang nghiêm nhìn những kỳ hiệu của liên minh phía bên dưới.
Lúc này, đứng sau lưng Diệp Tâm Nghi là Kim Cương Thánh Phật, Chiến Tâm tôn giả, Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa tứ đại cao thủ. Còn đứng phía sau Kiếm Vô Trần là Liễu Tinh Hồn, Thất Huyền chân nhân, Pháp Quả đại sư, Ngọc Vô Song, Hạo Vân cư sĩ ngũ vị chưởng giáo, cùng với đại biểu của Dịch viên là Càn Nguyên chân nhân và đại biểu gia nhập liên minh là Tàn Dương Tử.
Xung quanh có Thái Phượng tiên tử, Phong Lôi chân quân và các đệ tử khác của lục viện xếp tứ phía quanh tế đàn, thần tình ai nấy đều nghiêm túc chú ý vào lá đại kỳ liên minh tung bay phất phới, chờ đến thời khắc thần thánh.
Sau một tiếng hô bắt đầu của Thiên Kiếm Khách, trên đỉnh Hoa sơn lập tức yên lặng. Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần thắp hương bái lễ, dùng súc vật trên đàn thờ để cúng tế, toàn trường đồng thời dậy tiếng hoan hô. Xung quanh chính đạo môn hạ hét lớn trợ uy khiến đỉnh Hoa sơn trở nên náo nhiệt lạ thường.
Lễ tế từng bước được hoàn thành, cuối cùng, Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần đồng thời huy động song thủ, máu tươi rực rỡ trên tế đàn bắn vọt lên không, dưới sự khống chế bằng chân lực của hai người hóa thành một long một phụng, sau khi xoay tròn múa lượn ba vòng liền dán vào trên lá cờ. Sau đó chỉ thấy hai đạo hồng quang bạo phát, cờ của Lục Viện liên minh và Tam Phái liên minh lập tức tán phát những tia sáng chói lóa. Buổi lễ tế cờ thành công mĩ mãn.
Hàng loạt tiếng vỗ tay cùng vang lên. Thời khắc này Lục Viện liên minh và Tam Phái liên minh chính thức thành lập tại Hoa sơn, sẽ cùng nhau ngạo thị thiên hạ, đây cũng là lúc cuộc chiến chính tà bắt đầu đi vào giai đoạn khốc liệt nhất.
Mỉm cười trước sự phấn khích của mọi người, Thiên Kiếm Khách huy động tả thủ ra hiệu mọi người im lặng rồi bước lên trung tâm đài tế cao giọng nói:
- Lễ tế cờ thành công mĩ mãn, bây giờ bắt đầu đọc thệ ngôn liên minh. Sau khi hoàn tất công đoạn này đại điển hoàn thành, tiếp theo liên minh sẽ ra tuyên bố chung. Bây giờ mời hai bên liên minh tập trung mọi người lại đây, tất cả cùng nhau tuyên đọc thệ ngôn.
Nghe vậy, chúng nhân bắt đầu di chuyển, tự động phân chia thành hai hàng đứng sau lưng Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần. Đầu tiên Thiên Kiếm Khách bước lên trước điện, hai bên tả hữu có Thái Phượng tiên tử và Phong Lôi chân quân, phía sau có Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần cùng các cao thủ của liên minh.
Mục quang nhìn thẳng về phía trước, Thiên Kiếm Khách nói:
- Hôm nay, ta, Thiên Kiếm Khách đại diện cho Cửu Thiên Hư Vô giới, tại đây xin tuyên bố: từ bây giờ và sau này, ta sẽ tận tâm tận lực vì thiên hạ bách tính, vì yên bình của Nhân gian, vì Nhân gian chính đạo mà cống hiến toàn bộ năng lực của mình. Ta một lòng trảm yêu diệt ma, trừ gian vệ đạo, sớm diệt sạch yêu quỷ tà ma trên thế gian, phát dương tinh thần chính đạo. Nếu như sai lời, trời tru đất diệt.
Sau đó tất cả mọi người cùng tuyên thệ, cao giọng hô to: "Trảm yêu diệt ma, trừ gian vệ đạo." Một cỗ khí thế vô hình tỏa khắp đỉnh Hoa sơn, chính khí lẫm liệt khiến tất cả những người đến dự đều hò reo rúng động. Vào giờ phút này, một cỗ lực lượng cường đại tụ lại nhờ ý niệm của vô số cao thủ, trở thành một đạo tinh thần bất diệt trôi dạt khắp đỉnh Hoa sơn, khiến cho bầu trời trở nên sáng sủa, chính khí cuồn cuộn dâng trào.
Ngay chính lúc này, một tiếng Phật hiệu từ xa vọng lại. Giữa không trung, một đám mây kim sắc chầm chầm trôi đến, chỉ thấy một vị hòa thượng gầy khô toàn thân phát kim quang xuất hiện trước mắt chúng nhân.
- Chính đạo định minh, mây lành trùm đỉnh, đúng là phúc của Nhân gian. Lão nạp Vạn Phật tông Tịch Diệt thiền chủ có chút trễ nải, mong chư vị lượng thứ cho.
Dứt lời, vị hoà thượng này liền bước xuống khỏi áng mây kim sắc cùng với bốn vị hòa thượng tiến lên trên đài.
Thiên Kiếm Khách cười tươi nói:
- Thiền chủ cùng tứ vị đại sư đến rất đúng lúc. Bây giờ mời chư vị nghỉ ngơi, sau đó chúng ta sẽ đàm luận.
Tịch Diệt thiền chủ gật đầu, suất lĩnh bốn vị môn hạ đi đến bên Kim Cương Thánh Phật, hai bên bắt đầu chào hỏi nhau.
Quay lại nhìn toàn trường, Thiên Kiếm Khách thu lại nụ cười trên khuôn mặt, thần tình nghiêm túc nói:
- Tuyên thệ hoàn tất, chính đạo định minh kết thúc thuận lợi! Bây giờ ta sẽ tuyên bố trước một số việc. Thứ nhất, từ khi Lục Viện liên minh thành lập đến nay đã vài lần giao phong cùng Yêu vực Hắc Sát Hổ Vương, kết quả tổn binh hại tướng, lần lượt thất bại. Với tư cách minh chủ liên minh, Kiếm Vô Trần phải gánh chịu một phần trách nhiệm. Đương nhiên yêu nghiệt vô cùng xảo trá, quỷ kế đa đoan, Kiếm Vô Trần kinh nghiệm chưa đủ cũng là một nguyên nhân. Do vậy, ta quyết định từ nay trở đi, Lục Viện liên minh chi chủ vẫn do Kiếm Vô Trần đảm nhiệm nhưng quyền lực chỉ giới hạn trong môn hạ lục viện, còn việc của Tam Phái liên minh thì Kiếm Vô Trần không được can thiệp vào.
- Thứ hai là về phía Tam Phái liên minh. Từ trước đến giờ, Diệp Tâm Nghi tận tâm tận lực, vì chính đạo mà đổ rất nhiều mồ hôi thu được không ít công lao. Để tưởng thưởng, ta quyết định bắt đầu từ hôm nay Tam Phái liên minh sẽ tái lập. Thành viên ngoài các cao thủ của tam phái chính đạo, toàn bộ cao thủ của Vân Chi pháp giới sẽ tham gia vào liên minh mới này, hỗ trợ Tam Phái liên minh hoàn thành mọi công việc. Đồng thời sau này hai liên minh sẽ do Tam Phái liên minh là người dẫn dắt, Diệp Tâm Nghi với tư cách minh chủ có quyền xử lý công việc của Lục Viện liên minh, có thể hiệu lệnh cho Kiếm Vô Trần. Mọi mệnh lệnh của nàng ta đưa ra nhất thiết phải chấp hành, Tâm Nghi có trách nhiệm với các sự việc của Nhân gian. Khi có bất kỳ nhiệm vụ gì, ta sẽ trực tiếp giao cho nàng ta. Tuy nhiên để cho công việc của Tâm Nghi được dễ dàng, Vân Chi pháp giới phải một lòng hỗ trợ, Lục Viện liên minh phải toàn lực thi hành.
- Thứ ba, trước mắt tình thế ở Nhân gian rất nghiêm trọng, vực chi tam giới cùng xuất hiện tại Nhân gian. Trong đó Quỷ vực đã bị Sát Huyết Diêm La thống nhất, chỉ huy toàn quân trực chỉ tiến xuống phía nam nhắm vào Trung Nguyên chúng ta. Cao thủ Ma vực tứ giới đang phân tán khắp các nơi trong Nhân gian. Với một lực lượng cường đại như vậy, ta không thể không lưu tâm, cộng thêm Yêu vực động tĩnh không rõ ràng, hiện nay chúng ta đang phải đối địch với một lực lượng vô cùng hùng mạnh. Vì vậy hãy tập trung mọi sức lực chờ cơ hội tiêu diệt tà ma. Để phát huy hết sức mạnh của chính đạo, ta dự định trước tiên phải hợp nhất lục viện thành một lực lượng duy nhất, hành động hoàn toàn thống nhất với nhau, như vậy mới đảm bảo không bị yêu ma tập kích bất ngờ. Tuy nhiên sự tình tùy thuộc vào sự đồng ý của lục viện, bất quá ta hy vọng vì đại cục của Nhân gian, các phái nên bỏ qua những thành kiến, toàn tâm toàn ý gia nhập.
- Thứ tư, gần đây trên Nhân gian đột nhiên xuất hiện Trừ Ma liên minh và Huyền Phong môn. Hai phái này theo ta được biết thì Trừ Ma liên minh do Hạo Thiên phủ chủ Văn Bất Danh ở đỉnh Thiên sơn và truyền nhân của Vân Vụ phong, Quy Vô đạo trưởng cùng sáng lập. Tôn chỉ của phái này là trảm yêu trừ ma, chỉ là thực lực của họ quá nhỏ yếu cộng thêm hành sự không được quang minh chính đại. Còn về Huyền Phong môn thì thập phần thần bí, luôn ẩn náu tại Nam Cương, rất có thể chính là Hắc Vu nhất mạch chí âm chí tà trong truyền thuyết. Đương nhiên điều này chỉ là suy đoán, vạn nhất nếu đây là sự thật thì bọn chúng tất sẽ trở thành một mối đại họa của Nhân gian, chúng ta không thể không phòng bị điều này. Vì thế ta đã quyết định ngày hôm nay lập tức khám xét nghiêm nghặt nơi này, phải điều tra ra nội tình của chúng.
- Thứ năm, liên minh hiện tại sắp bắt đầu phát động chiến dịch phản công. Bất kể là yêu ma quỷ quái hay là những người tà ác của Nhân gian, chúng ta nhất định phải tiêu trừ, trong đó có phản đồ Lục Vân của Dịch viên ngày trước và người thần bí tên Bắc Phong. Phàm ai chống đối với chính đạo liên minh, gây trở ngại cho chính đạo liên minh của chúng ta đều phải diệt sạch tận gốc. Chỉ có như vậy, chúng ta mới có năng lực mà toàn tâm toàn ý tiêu diệt tà ma, hoàn thành mục tiêu đã định trước của chúng ta.
- Cuối cùng là lập tức tiến hành lễ mừng lục viện và xây dựng lại tam phái. Đợi tất cả được chuẩn bị đầy đủ, nhất định chúng ta sẽ mã đáo thành công, chính đạo liên minh từ đây chính thức tuyên chiến với yêu ma. Hiện giờ xin mời cao thủ lục viện tiến vào sân, do Kiếm Vô Trần thống lĩnh chúng nhân tuyên thệ với thiên hạ, biểu thị cho quyết tâm trừ ma vệ đạo của chúng ta! Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Nói xong Thiên Kiếm Khách đứng sang một bên, nhường lại vị trí chủ trì cho Kiếm Vô Trần.
Dưới đài, âm thanh cổ vũ vang lên như sấm. Thiên Kiếm Khách nói một tràng, mục đích là để cho chúng nhân hiểu được rằng Kiếm Vô Trần phạm sai lầm thì sẽ bị trừng phạt, Diệp Tâm Nghi có công lao thì được tưởng thưởng. Như vậy thưởng phạt phân minh, làm cho chúng nhân tại đương trường nhận thấy không có sự bao che dung túng, bất kể đó là người của lục viện hay tam phái, tất cả điều đó đều nhằm mục đích gợi cho mọi người một tia hy vọng.
Từ bây giờ và về sau này, dưới sự lãnh đạo của Thiên Kiếm Khách, Nhân gian chính đạo sẽ hành tẩu theo con đường chính nghĩa, trảm yêu trừ ma, tiêu diệt quần tà, một niềm hy vọng mới dấy lên trong lòng mọi người.
Ngoài ra, từ lời nói của Thiên Kiếm Khách, mọi người đã nghe được một chuyện hết sức quan trọng làm cho tất cả đồng lòng quyết tâm. Do Cửu Thiên Hư Vô giới ra mặt, Vân Chi pháp giới toàn lực ủng hộ, cộng thêm cao thủ thượng đỉnh của lục viện tam phái, với thực lực hùng hậu như vậy, sao có thể tìm được một lực lượng thứ hai ở Nhân gian?
Đối với việc trước mắt, trong lòng mọi người đều minh bạch Nhân gian bị yêu ma hoành hành, tình hình trở nên biến hóa không lường trước được. Làm thế nào chọn được một người có năng lực lãnh đạo, có chỗ dựa cho tiền đồ, đối với các nhân sĩ tu chân trong cơn sóng gió loạn lạc mà nói, đó là điều rất quan trọng. Vì vậy vào lúc này vô số người đã thầm quyết định sẽ gia nhập chính đạo liên minh, cùng vượt qua kiếp nạn!
Trên đài, Kiếm Vô Trần nhìn chúng nhân đứng phía dưới, vẻ mặt có phần lãnh đạm, hiển nhiên là bởi vừa rồi Thiên Kiếm Khách đã trách mắng hắn trước mặt mọi người khiến hắn cảm thấy rất khó chịu. Phía sau lưng, cao thủ lục viện phân bố tứ phía, tạo thành hình cánh quạt yên lặng chờ đợi Kiếm Vô Trần lên tiếng.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Kiếm Vô Trần nghe xong không biểu hiện gì, quét mắt nhìn Bổn Nhất và Tất Thiên, hỏi:
- Còn hai người thì sao, thấy cách này có khả thi hay không?
Bổn Nhất nhìn lại hắn, nói nhỏ:
- Minh chủ đừng để ý, đây chỉ là ý kiến của Bổn Nhất tôi. Phương pháp này có lợi nhưng cũng có hại, khả năng là không thích hợp. Tuy nói rằng tập hợp mọi người lại với nhau thì thực lực sẽ tăng lên, nhưng với những yêu ma quỷ quái mà chúng ta đang đối phó, đối với những đệ tử bình thường mà nói thật sự là tìm cái chết, vì vậy tôi trộm nghĩ không nhất thiết phải tập trung mọi người lại với nhau. Ngoài ra, lục viện lập phái đến nay đã hơn ngàn năm, cơ nghiệp mỗi viện đều không giống nhau, có những phép tắc, pháp quy cổ truyền cần phải duy trì, nếu để tất cả bọn họ bỏ đó mà đi thì những di huấn thiên cổ này đều bị hủy hết hay sao?
Kế bên, Tất Thiên lên tiếng: Nguồn truyện:
- Cuộc chiến chính tà thắng thua đã định, chúng ta ngoại trừ tập trung sức lực để chống đỡ còn phải tính toán cho hậu thế nữa. Từ tình huống các cuộc giao chiến đã qua, thấy rõ điều chúng ta thiếu không phải là nhân số mà là cao thủ có tu vi thâm hậu. Trước mắt, tình hình của lục viện đã rõ, những cao thủ chân chính lợi hại đều đã xuất ra hết rồi, dẫu còn những người lưu lại trấn thủ tại lục viện cũng không ảnh hưởng gì lớn. Do đó, tôi thấy việc tập hợp tất cả mọi người của lục viện, thứ nhất là rất khó khăn, thứ hai là không giúp được gì, chẳng thà chúng ta nghĩ cách tìm ở những nơi khác vậy.
Kiếm Vô Trần không nói gì nhưng sắc mặt rất khó coi, hiển nhiên sự phản đối của ba người đã làm hắn mất mặt, khiến hắn có chút gì đó không hạ đài được.
Kế bên, Thái Phượng tiên tử thấy vậy liền khuyên giải:
- Việc này quan hệ trọng đại, cần thiết phải suy nghĩ kỹ càng, để sau này tính kỹ xong sẽ bàn tiếp. Bây giờ, chúng ta nên nói đến tình huống hiện tại của Nhân gian và những việc cần quan tâm trong mấy ngày sau này.
Quét mắt nhìn mọi người, ánh mắt của Kiếm Vô Trần dừng lại trên khuôn mặt của Thương Nguyệt một lúc, sau đó nói:
- Tình hình của nhân gian thì chúng ta sẽ lập tức phái người đi điều tra, còn ở đây do có Huyền Thiên kiếm trận thủ hộ, có lẽ không yêu ma nào có thể dễ dàng xâm nhập được, tạm thời không có gì lo lắng. Bây giờ ta muốn một mình yên tĩnh một lúc, mọi người hãy đi nghỉ trước, đợi đến khi có tin tức gì, chúng ta sẽ bàn lại sau.
- Sau này huynh tốt nhất đừng ở trước mặt hắn phản đối này nọ. Nếu khiến hắn nổi giận, với tâm tính của hắn như vậy, không ai biết hắn sẽ làm ra việc gì đâu.
Tất Thiên nghe xong nhẹ giọng đáp:
- Đa tạ muội quan tâm, huynh chỉ cảm thấy hắn càng ngày càng được thể lấn tới, do đó mới không nhịn được nói hai câu. Kỳ thực với tình huống trước mắt, khả năng chúng ta thắng trong cuộc chiến chính tà này không lớn, nếu cuối cùng cũng không tránh khỏi cái chết, huynh còn có gì để sợ nữa chứ. Chỉ là muội cũng phải cẩn thận, mỗi lần hắn nhìn trộm muội, nhãn thần của hắn rất tà dị giống như có ý nghĩ không tốt vậy.
Thương Nguyệt khẽ gật đầu, trầm giọng:
- Muội biết, mỗi người chúng ta đều phải cẩn thận, muội đi nghỉ trước đây.
Nhìn bóng hình dần khuất của Thương Nguyệt, Tất Thiên lắc đầu không nói, xoay người định rời khỏi thì thấy Phong Viễn Dương đang nhìn mình, không nhịn được liền hỏi:
- Huynh muốn nói gì à?
Phong Viễn Dương điềm nhiên nói:
- Đệ vừa mới lắc đầu là ý gì, có thể nói cho ta biết được không?
Tất Thiên lặng người một cái, sau đó thản nhiên trả lời:
- Không có gì, đệ chỉ nghĩ về chuyến đi vào Quỷ vực lần trước, nghĩ đến tình cảm giữa Thương Nguyệt và Lục Vân, trong lòng có chút lo lắng cho muội ấy. Hy vọng ông trời sẽ chúc phúc cho họ!
Phong Viễn Dương nghe xong cười một tiếng, nhìn ra xa xa, nói nhỏ:
- Nhất định là vậy, ông trời nhất định sẽ chúc phúc cho bọn họ, chúng ta cũng chúc phúc cho bọn họ.
Thời gian một ngày chớp mắt đã qua. Khi ngày mới sắp đến, Thái Huyền sơn đột nhiên có hai vị khách tới thăm khiến không khí ưu thương ở đây thêm được vài phần vui vẻ.
Bên trong Thiên Huyền động, lục viện cao thủ cùng nhau tụ tập. Lần này, ngoại trừ những người bị thương nghiêm trọng như Phong Lôi chân quân và một số người khác, kỳ dư đều có mặt ở nơi này. Hiện tại bên trong động, thu hút ánh mắt chúng nhân nhất là hai vị hoàng y nữ tử bề ngoài nhìn vào tuổi khoảng hai lăm đến ba mươi. Một người dáng cao ráo tay cầm kim địch, người kia ôm bình hoa đang mỉm cười nhìn mọi người.
Diệp Tâm Nghi đứng lên giới thiệu hai người với chúng nhân:
- Hai vị này đều là sư thúc của tôi tại Dao Trì, là hai trong bốn đại cao thủ của bổn môn. Vị bên trái là Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ, bên phải là Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa. Hai vị sư thúc đến đây lần này là để giúp đỡ Nhân gian chính đạo tiêu diệt bọn yêu ma tà ác, vì bách tính thiên hạ góp một chút công sức. Mọi người hãy cho một tràng pháo tay hoan nghênh họ!
Một tràng vỗ tay nhiệt liệt vang lên, Diệp Tâm Nghi nói tiếp:
- Ngoại trừ tin vui này, hai vị sư thúc của tôi còn đem đến một tin mừng nữa là hai ngày sau, Vân Chi pháp giới sẽ phái thêm ba vị cao thủ tới đây hiệp trợ chúng ta đối kháng yêu ma quỷ quái, để chúng ta cuối cùng có thể hoàn thành sứ mạng bảo vệ nền hòa bình Nhân gian. Vì vậy tôi hy vọng mọi người phấn chấn lên, chúng ta đề cao dũng khí, cùng nhau cố gắng, nhất định có một ngày chúng ta sẽ chiến thắng bọn tà ác.
Xung quanh, tiếng hoan hô lại vang lên, mọi người nghe được tin vui thảy đều cao hứng, cuối cùng cũng đợi được đến giờ phút này.
Sau đó, Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi liền cùng mọi người thương nghị một số việc, đoạn giải tán.
Bên trong động, Diệp Tâm Nghi nhìn hai vị sư thúc hỏi:
- Sư phụ lão nhân gia có khỏe không? Lần này sao sư phụ lại nghĩ đến việc cho hai vị sư thúc đến đây giúp con vậy?
Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đáp:
- Tình hình nhân gian đã rõ, yêu ma chủ định làm loạn nhân thế, do đó sư tỷ mới phái hai ta đến đây giúp con, hy vọng có thể vãn hồi. Lúc chia tay, sư tỷ có nói một số chuyện, muốn chúng ta chuyển lời đến cho con, hy vọng con nhớ trong lòng.
Diệp Tâm Nghi gật đầu:
- Giáo huấn của sư tôn, Tâm Nghi tự nhiên phải ghi nhớ trong lòng, sư thúc cứ nói.
Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ nói:
- Không hổ là Thánh nữ của phái Dao Trì ta, sư thúc vì con mà cảm thấy cao hứng. Lần này đến đây, sư phó của con muốn ta nói với con rằng, cao thủ trong Nhân gian cùng xuất hiện, với tu vi của con bây giờ thật sự không đủ để đối phó, sau này phải động não nhiều một tí, việc gì cũng phải suy nghĩ kỹ rồi hãy làm. Thái Âm Tế Nhật đã gần kề, đến lúc đó các đại môn phái trong nhân gian sẽ khó thoát khỏi kiếp nạn, phải bình tĩnh đối phó thì sẽ có cách cản trở trường hạo kiếp này xảy ra.
Diệp Tâm Nghi lặng người, hỏi:
- Sư thúc, chỉ có như vậy thôi sao, không còn gì nữa à?
Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa tiếp lời:
- Không chỉ có vậy, sư phụ của con cuối cùng đặc biệt đề cập đến một việc, nếu Dao Trì Ngọc Lệnh trong tay con bị hủy thì con phải mau trở về Dao Trì, nếu không sẽ khó thoát kiếp nạn, nhớ kỹ, nhớ kỹ!
Sắc mặt của Diệp Tâm Nghi khẽ thay đổi, hoảng hốt nói:
- Việc này không thể có khả năng! Dao Trì Ngọc Lệnh là thần khí, sao có thể bị hủy được? Sư phó không phải nói sai rồi sao?
Nhè nhẹ lắc đầu, Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa trả lời:
- Ta cũng không biết nữa, sư tỷ không chịu giải thích rõ, chỉ nói là con hãy chú ý thì được rồi. Sau này con nên nhớ hãy ít sử dụng Dao Trì Ngọc Lệnh, ta nghĩ có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Diệp Tâm Nghi lẳng lặng gật đầu. Kế bên, Kiếm Vô Trần ôn nhu lên tiếng:
- Muội đừng lo lắng quá, thế gian thần khí vô số, mỗi cái có ưu điểm và nhược điểm của nó, do đó lời của sư phụ muội nói cũng có khả năng. Sau này chỉ cần chú ý, gặp cường địch thì cẩn thận thêm một chút, có lẽ sẽ không có chuyện gì đâu.
Ngọc Liên Quan Âm Dư Mộng Hoa và Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ nghe xong, nhãn thần xuất hiện vẻ tán thưởng, hiển nhiên lời nói của Kiếm Vô Trần đã chiếm được không ít cảm tình của họ.
oOo
Vào giờ ngọ, tại Thiên Huyền lĩnh đột nhiên xuất hiện ba đạo nhân ảnh, gồm một phật, một đạo và một ni, tuổi tác khoảng trên bảy mươi, toàn thân lấp lánh ánh hào quang nhàn nhạt. Ba người nhìn xung quanh một cái, lão đạo mở miệng:
- Đã nhiều năm không bước chân vào hồng trần, thật không nghĩ đến hôm nay lại trở về Nhân gian, đúng là thế sự vô thường.
- A di đà phật, thiện tai thiện tai! Phật nói "Ta không vào địa ngục thì ai vào". Lần này tiến nhập Nhân gian, bất quá chỉ là ứng kiếp mà đến, lão hữu có gì mà không thể nhìn thoáng một chút vậy?
Khẽ than một tiếng, lão đạo lắc đầu nói:
- Hòa thượng, ta chỉ là nhất thời cảm thán mà thôi, sao lại có gì không thể nhìn thấu chứ. Nếu không nhìn thấu sự đời thì ta đã không đến rồi. Thôi được rồi, không nhắc đến chuyện này nữa, hiện tại chúng ta phải đến Thái Huyền sơn, trước hết đi giết Hắc Sát Hổ Vương, sau đó đi đâu nữa?
Nghe xong, hòa thượng nhìn qua lão ni cô, thấy bà ta không biểu hiện gì, không nhịn được nói nhỏ:
- Theo ý kiến của lão nạp, muốn giết Hắt Sát Hổ Vương không phải là chuyện dễ dàng! Với sức của ba người chúng ta, dù có giết được hắn cũng sẽ phải trả một cái giá tương đương, việc này nên suy nghĩ kỹ rồi hãy làm. Trước mắt, liên minh bị tổn thất nghiêm trọng, mục đích chuyến đi này của chúng ta là để cổ vũ mọi người, do đó ta thấy chúng ta nên mau đến Thái Huyền sơn, những việc khác sau này sẽ bàn lại.
- Hòa thượng, ngươi không cảm thấy nếu chúng ta giết chết Hắc Sát Hổ Vương thì sẽ càng cổ vũ bọn họ hơn nữa hay sao?
- Ta biết là như vậy, nhưng chúng ta không nắm chắc có thể giết được hắn, đúng không? Nếu cuối cùng chúng ta không thể giết được Hắc sát Hổ Vương, ngươi cảm thấy trong lòng những cao thủ Nhân gian đó sẽ nhìn sự việc này như thế nào, họ không phải là bị thêm một sự đả kích nghiêm trọng nữa hay sao?
Lão đạo nghe xong trở nên trầm mặc, hiển nhiên lời nói này rất có lý. Từ tin tức được truyền về lần trước của liên minh mà phân tích, thực lực của Hắc Sát Hổ Vương rất mạnh, vượt quá sức tưởng tượng của họ. Ba người Phong Lôi chân quân, Chiến Tâm tôn giả và Kim Cương Thánh Phật liên thủ với nhau đối phó với hắn mà cũng bị trọng thương, lần này nếu ba người mình liên thủ thì sao có thể khẳng định sẽ chiếm được tiện nghi?
- Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, hai người nói ít một chút. Lần này xuống Nhân gian, Thiên Tôn đã nói rõ ràng yêu cầu chúng ta hỗ trợ Kiếm Vô Trần, đến lúc đó Cửu Thiên Hư Vô giới tự nhiên sẽ có an bài, hai người lo những chuyện này làm gì chứ. Đi thôi!
Lão ni nói xong liền xoay người đi, hòa thượng và lão đạo cười khan mấy tiếng rồi lập tức theo sau.
- Tam vị đã đến đây, hà tất phải gấp gáp mà đi chứ?
Âm thanh đột nhiên vang lên khiến ba người lòng khẽ chấn động, chỉ nghe lão đạo hét lên:
- Là người nào giấu đầu lòi đuôi vậy, còn không mau hiện thân?
Trong hư không, một đạo nhân ảnh hiện ra, chính thị Lục Vân. Nhìn ánh mắt cảnh giác của ba người, sắc mặt Lục Vân hiện lên vẻ lạnh lùng, khóe miệng khẽ nhếch lên cười, lạnh lẽo nói:
- Không cần khẩn trương như vậy, ta tuy không phải là chính nhân quân tử gì cả, nhưng cũng không đến nỗi phải ra tay đánh lén. Nhìn ba vị toàn thân quang hoa lưu động, hiển nhiên tu vi cao thâm, chẳng lẽ cao thủ từ Vân Chi pháp giới ra chỉ toàn là một lũ tiểu quỷ nhát gan sao?
Lão đạo sắc mặt hiện lên vẻ giận dữ, thét lớn:
- Im miệng, ngươi là ai? Dám hỗn láo với bọn ta, còn không mau báo danh ra!
Lục Vân cười ngạo nghễ nói:
- Còn ngươi là ai? Bằng vào ngươi không đáng để ta báo danh.