Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ liếc nhìn Diệp Tâm Nghi, thấy nàng khí tức xông tận đỉnh đầu, đành khe khẽ thở dài rồi xoay người bay về phía Lục Nga. Dưới đất, Lục Nga khó nhọc ngẩng đầu nhìn lên không trung, khoé miệng nở nụ cười đau khổ, từ ánh mắt vô hồn toát lên một tia bất khuất, hai tay từ từ nhấc lên.
Nhìn Lục Nga dù trọng thương sắp gục ngã mà ý chí vẫn kiên cường, nét mặt Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ lộ vẻ miễn cưỡng, kim địch trong tay xoay chuyển, âm thanh dữ dội của tiếng sáo dễ dàng phá vỡ kết giới phòng ngự yếu ớt của Lục Nga. Quách Xảo Lệ lấy sáo thay kiếm, tay phải điều khiển hàng trăm ngàn tia kim sắc kiếm khí lao tới, trong nháy mắt đã vây kín lấy Lục Nga.
Huyền Phong môn chủ đứng trên không nhìn cảnh tượng đang diễn ra dưới đất, ánh mắt chợt lạnh băng, toàn thân bùng phát ra một luồng hàn khí mạnh mẽ, khiến cả bầu trời biệt viện bị một tầng không khí lạnh bao phủ. Cảm nhận sự biến hóa của Huyền Phong môn chủ, Tịch Diệt thiền chủ khẽ quát lên một tiếng, song thủ bắn ra hai đạo kim sắc Phật quang bay đến tấn công Huyền Phong môn chủ. Phong Lôi chân quân ở bên phải nghe tiếng quát của Tịch Diệt thiền chủ lập tức phối hợp tấn công, Phong Lôi thần quyết với hai màu xanh đỏ đan xen mang theo uy lực chấn thiên địa, tạo nên một phong lôi kết giới ngay giữa không trung chặn đứng Huyền Phong môn chủ.
Giận dữ gầm lên một tiếng, Huyền Phong môn chủ lúc này rõ ràng đã vô cùng nóng nảy, toàn thân tỏa ra những tia sáng ba màu đen, xanh, đỏ, không ngừng nhấp nháy, khiến cả đỉnh Hoa sơn phủ đầy những luồng chân khí chuyển động nhanh chóng với tần suất cao, lực đạo hùng mạnh kinh thế hãi tục.
Luồng chân khí kì lạ này xuất hiện, đầu tiên tấn công Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân, tiếp đó là Diệp Tâm Nghi, Liễu Tinh Hồn, Dư Mộng Hoa và Quách Xảo Lệ. Phương thức tấn công có điểm giống với Tâm Dục Vô Ngân của Ma tông, nhưng Ma tông lấy sức mạnh kì dị của tinh thần làm chủ, còn Huyền Phong môn chủ lại dùng chân nguyên cường đại của mình.
Kêu lên kinh ngạc, Tịch Diệt thiền chủ hét lớn:
- Cẩn thận, pháp quyết này rất cổ quái, khiến người ta khó có thể phòng ngự được.
Vừa nói vừa thúc đẩy nội lực toàn thân, ánh sáng màu vàng yếu ớt bên ngoài cơ thể lão mạnh dần lên, trong chốc lát đã xuất hiện một pho kim Phật, che phủ trên đầu lão.
Xung quanh, Phong Lôi chân quân, Liễu Tinh Hồn, Dư Mộng Hoa và Quách Xảo Lệ đều tăng cường phòng ngự. Diệp Tâm Nghi chợt biến sắc mặt, buột miệng nói:
- Đây là Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết, hắn ta chính là Vô Tâm của Thiên Kiếm viện.
Âm thanh không lớn, nhưng lúc này tựa như một tiếng sấm kinh thiên, khiến tất cả mọi người có mặt đều giật mình kinh hãi. Vô Tâm - đệ tử võ công thâm hậu nhất của Thiên Kiếm viện, thời điểm lục viện tỉ thí đã có tu vi cao hơn Kiếm Vô Trần mấy phần, không ngờ lại trở thành Huyền Phong môn chủ. Nghĩ kĩ lại tất cả những gì liên quan đến Huyền Phong môn chủ, mọi người mới phát hiện ra bên trong vốn ẩn giấu sự thần bí vô cùng.
Lúc đầu mọi sự việc liên quan đến Vô Tâm đều do chưởng giáo Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân xử lý, từ khi Lý Trường Xuân chết đi, không còn ai biết tin tức gì của hắn nữa. Bây giờ nghĩ lại, nếu Lý Trường Xuân bị Huyền Phong môn chủ giết thì chẳng phải chết trong tay đồ đệ của mình hay sao?
Điều này hiển nhiên bất hợp lý, bên trong chắc hẳn còn ẩn giấu huyền cơ, nhưng rốt cuộc là gì, trong nhất thời khó thể kết luận, có những chuyện nếu chỉ dựa vào phán đoán thì khó mà chuẩn xác.
Trong biệt viện của Chính Đạo liên minh trên núi Hoa Sơn, một câu nói của Diệp Tâm Nghi khiến tất cả mọi người rơi vào trầm mặc. Vô Tâm - người đã từng là đại đệ tử của Thiên Kiếm viện, người vì tu luyện võ công tà ma Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết bị lục viện phát hiện, sau đó chưởng giáo Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân đích thân hứa sẽ quản thúc nghiêm ngặt, hôm nay lại trở thành Huyền Phong môn chủ, làm sao có thể không khiến người ta giật mình? Nguồn truyện:
Tuy ai cũng kinh ngạc, nhưng nét mặt khó coi nhất chính là Liễu Tinh Hồn. Ngày trước, khi Lục Viện liên minh được thành lập tại Dịch viên, lão ta đã đích thân khẳng đinh trước tất cả mọi người rằng Vô Tâm đã bị Lý Trường Xuân phế bỏ. Bây giờ sự thực phơi bày trước mắt, lão biết ăn nói sao với mọi người?
Quan trọng hơn nữa, đây không chỉ là một câu nói mà việc này còn liên quan đến thanh danh của Thiên Kiếm viện, ảnh hưởng đến thể diện của vị tân chưởng giáo là lão, sau này lão làm sao nhìn mặt các cao thủ của ngũ viện.
Liễu Tinh Hồn vì vậy vô cùng ảo não, nhưng Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân giữa không trung không có thời gian để ý đến lão ta, hai người đều hét to tung ra hai đòn tấn công mạnh mẽ, lần đầu tiến hành công kích chính diện Huyền Phong môn chủ trên không.
Thản nhiên nhìn mọi chuyện diễn ra, Huyền Phong môn chủ Vô Tâm ánh mắt lạnh lùng, chân nguyên toàn thân biến động. Việc Diệp Tâm Nghi phát hiện ra thân phận của hắn khiến Vô Tâm vừa kinh vừa giận, hơn nữa lúc này Lục Nga lại đang rơi vào tuyệt cảnh. Hắn bất giác gầm lên một tiếng, toàn thân đột nhiên xuất hiện quang hoa ngũ sắc, chiếc áo giáp thần kì đó không ngừng lấp lánh, phát ra những tia sáng quỷ dị. Trong tiếng kêu kinh hãi của Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân, ngũ sắc quang hoa trước ngực Vô Tâm phát ra ngũ sắc tinh mang nhất cử chấn vỡ thế tấn công của hai người, làm họ trọng thương.
Cùng lúc ấy, hàng ngàn tia kiếm khí của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đã bay đến gần, nhanh chóng nuốt chửng lấy cơ thể Lục Nga, khiến toàn thân nàng máu huyết phun trào, miệng phát ra những tiếng kêu thảm thiết. Ánh mắt Vô Tâm vì thế trở nên cuồng loạn, chân khí phát ra bên ngoài, năm đạo ngũ sắc quang mang xanh, đỏ, lam, đen, vàng tựa năm dải ánh sáng bay lượn kéo dài trong không trung, cuộn trào làm mây gió nổi đầy trời.
Nhận thấy sự phẫn nộ của Huyền Phong môn chủ, Diệp Tâm Nghi bình tĩnh nói với Ngọc Quan Âm Dư Mộng Hoa đang đứng cạnh:
- Bất luận thế nào cũng phải chặn hắn lại, hôm nay quyết không thể để hắn rời khỏi đây.
Dư Mộng Hoa sắc mặt trầm trọng gật đầu, thân thể bay lên không trung chặn đường rút của Vô Tâm.
Lạnh lùng nhìn Dư Mộng Hoa, ánh mắt Vô Tâm lạnh như băng, sắc như dao, không hề có một chút tình cảm. Đôi môi khẽ nhếch, đang định bảo bà ta nhường đường, bỗng nhiên mộtluồng khí tức truyền tới khiến ánh mắt hắn chợt biến động, cơ thể đột ngột lùi lại phía sau, vô thanh vô tức xuất hiện trên đỉnh đầu Phong Lôi chân quân.
Nhìn đối thủ đã bị trọng thương, tay phải Vô Tâm bắn ra một chưởng, tức thì một đạo hắc sắc quang trụ mang theo sức mạnh khủng bố âm u gào thét bay thẳng đến Phong Lôi chân quân đang vội vã trốn tránh bên dưới.
Khi đó, đòn tấn công của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đã gần chấm dứt, hơi thở Lục Nga bắt đầu yếu đi, dưới đòn tấn công liên hoàn của Quách Xảo Lệ, một người đang thụ thương yếu ớt hiển nhiên không cách gì chống cự nổi, chỉ có thể dần dần đi đến cái chết mà thôi.
Nhưng đúng lúc mọi người cho rằng Lục Nga chắc chắn phải chết, một thân hình màu trắng đột nhiên xuất hiện. Tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã nghe thấy tiếng rên thảm thiết của Quách Xảo Lệ, cơ thể bà ta như bị một lực lượng đáng sợ xé nát một cách tàn nhẫn, toàn thân máu tươi phun ra như mưa, bay đập mạnh vào tường.
Lúc này, thảm trạng của Phong Lôi chân quân và sự việc bất ngờ ngoài ý muốn của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ khiến mọi người đều vô cùng kinh hãi, mặt mày thất sắc, lộ ra vẻ hoang mang không hiểu. Nhưng chỉ giây lát, đã thấy Ngọc Quan Âm Dư Mộng Hoa và Diệp Tâm Nghi hét lên giận dữ, đuổi theo bóng trắng vừa xuất hiện. Ngay lúc đó, hai thân ảnh khác bay tới ngăn chặn bọn Diệp Tâm Nghi hai người lại.
Tức giận nhìn Thái Phượng tiên tử trước mặt, Diệp Tâm Nghi phẫn nộ nói:
- Các ngươi làm sao vậy, hà cớ gì lại ngăn chặn bọn ta?
Thái Phượng tiên tử nhìn sắc mặt Diệp Tâm Nghi không hay, nhẹ giọng đáp:
- Đừng nóng giận, chúng tôi đã điều tra ra ý đồ lần này đến đây của Huyền Phong môn chủ. Hắn muốn mượn tay Cửu Âm thánh mẫu để gây thiệt hại cho Chính Đạo liên minh, nên nếu chúng ta xảy ra xung đột với bà ta, chính là mắc mưu của hắn. Do đó, chúng ta đặc biệt cùng bà ta đến đây để hợp lực đối phó với Huyền Phong môn chủ.
Thần sắc Diệp Tâm Nghi có chút sững sờ nhưng lập tức hồi phục lại. Chưa nguôi tức giận, nàng hỏi lại:
- Cứ cho là như vậy, nhưng bà ta đột ngột xuất hiện đánh lén sư thúc của ta, việc này giải thích thế nào đây?
Thái Phượng tiên tử cười khổ sở, thấp giọng:
- Điều này ta cũng không rõ, nhưng ta nghĩ bà ấy làm vậy ắt có nguyên do.
Cửu Âm thánh mẫu đứng giữa đám vân vụ trắng trên không trung, nhìn Lục Nga lúc này đã bị trọng thương, nét mặt tức giận lên tiếng:
- Nha đầu, ngươi thật làm ta tức chết đi được, lẽ nào những lời dạy dỗ của ta trước đây ngươi đã quên rồi sao?
Gương mặt trắng bệch của Lục Nga lộ ra vẻ áy náy, thấp giọng:
- Sư tổ, con có lỗi với người, con …
Đối diện với sư tổ, trong lòng Lục Nga vô cùng mâu thuẫn, chẳng biết phải mở miệng thế nào. Lẽ nào lại nói cho sư tổ biết, mình lại yêu người đàn ông đã cưỡng hiếp mình? Điều này rõ ràng là không thể được, nhưng ngoài điều đó ra, mình có thể nói gì đây? Bị ép buộc hay vì không còn cách nào khác ư?
- Sư tổ, việc này…việc này…
Diệp Tâm Nghi mặt mày biến sắc, kinh ngạc nhìn Cửu Âm thánh mẫu và Lục Nga đang nằm trong lòng bà ta, kết cục như vậy rõ ràng khiến nàng khó mà chấp nhận.
Trong tiếng kêu kinh ngạc, Thất Huyền chân nhân cũng đã xuất hiện trong viện, lớn tiếng thuật lại mưu đồ của Huyền Phong môn chủ.
Phất tay ngăn chặn hành động của Thất Huyền chân nhân, Diệp Tâm Nghi than thở:
- Dư sư thúc, người hãy đi xem thương tích của Quách sư thúc thế nào. Các đệ tử khác của liên minh nghe lệnh, hôm nay nhất định phải giữ Huyền Phong môn chủ lại.
Nghe vậy, Thái Phượng tiên tử, Thiên Túc đạo trưởng, Chiến Tâm tôn giả, Kim Cương Thánh Phật và cả Tịch Diệt thiền chủ đang bị thương cũng lần lượt vây thành một vòng tròn, áp sát Huyền Phong môn chủ đang ở trên không.
Bên này, Cửu Âm thánh mẫu lạnh lùng nói:
- Con cái gì mà con? Con nói đi! Đừng nghĩ ta trước nay đều vô cùng sủng ái con mà có thể tùy tiện muốn làm gì cũng được. Lần này nguyên âm của con đã bị tổn thương, rất khó để tiếp tục tu luyện đến cảnh giới cao nhất. Con nói xem, như vậy làm sao xứng đáng với sư phụ con? Làm sao xứng đáng với ta đây?
Lục Nga xấu hổ đáp:
- Sư tổ, con sai rồi, con… con…
Nhìn bộ dạng của nàng như vậy, Cửu Âm thánh mẫu tức giận:
- Bây giờ tạm tha cho con, đợi ta thu thập tên tiểu tử đáng ghét kia rồi sẽ từ từ dạy dỗ con sau.
Nói xong đặt Lục Nga xuống đất, quay mình đuổi theo Huyền Phong môn chủ.
- Câm miệng, bây giờ không phải lúc con có quyền nói. Hãy ngoan ngoãn đợi ta ở đó.
Trong nháy mắt Cửu Âm thánh mẫu đã xuất hiện trước mặt Vô Tâm, bà ta nhìn năm vị cao thủ liên minh đang bao vây Vô Tâm một lượt, lạnh nhạt cất tiếng:
- Bản thánh mẫu ra tay quang minh chính đại, không muốn người khác ở bên cạnh làm vướng tay chân, cho nên tốt nhất các ngươi tránh ra xa một chút.
Mục quang lại dời đến trên mặt Vô Tâm, ngữ khí âm u:
- Tiểu tử tu vi thật không kém, niên kỉ nhỏ như vậy mà đã đạt đến Quy Tiên cảnh giới, quả thực thế gian hiếm có. Nhưng bất luận ngươi lợi hại đến đâu, đã động vào môn hạ của Cửu Âm thánh mẫu ta thì ngươi đừng mong có thể sống yên thân.
Cảm nhận được sự đáng sợ của Yêu Hoàng, Vân Hư thượng nhân quát lớn một tiếng, bảy người liên thủ cùng gầm vang trời, bảy cơn bão hủy diệt dưới sự khống chế bắt đầu dung hợp với nhau, nhanh chóng hình thành một kết giới bảy màu vây khốn Yêu Hoàng Liệt Thiên vào trong.
Cơn bão hợp nhất đó bắt đầu xoay tròn với sức mạnh hủy diệt, thu nhỏ lại một cách nhanh chóng, hội tụ sức mạnh của thất giới: Phật, Ma, Tiên, Đạo, Quỷ, Yêu, Nho từ bảy đại cao thủ, trong nháy mắt hình thành một cột sáng hỗn loạn bao phủ lấy Yêu Hoàng Liệt Thiên. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
Bị vây khốn, Yêu Hoàng Liệt Thiên ngẩng đầu hét lên giận dữ. Liệt Nhật Long Thương trong tay tỏa hào quang, những hoa văn thần bí trên cây thương tự phân chia, biến thành chín con rồng hình dạng khác nhau bay về chín hướng như muốn phá tan trời đất. Yêu Hoàng vung long thương lên cao, thất sắc quang hoa toàn thân hội tụ lại phía trên, một luồng khí vô cùng sắc nhọn xuyên thẳng lên trời như phá thiên diệt địa, tạo ra cú va chạm ghê gớm với kết giới bảy màu.
Một tiếng sấm nổ vang trời, toàn bộ kết giới bảy màu chấn động mãnh liệt, bảy đại cao thủ đang bay quanh tâm thần vô cùng rúng động, nguyên khí đại tổn. Giữa vòng vây, thân thể Yêu Hoàng Liệt Thiên rung lên, hắn lần đầu đột phá thế công của bảy đại cao thủ chưa thành công mà còn bị thương không nhẹ vì lực phản đòn.
Yêu Hoàng Liệt Thiên vô cùng tức giận, quang hoa ảm đạm quanh thân bạo phát thêm lần nữa, một cơn lốc xoáy đáng sợ lại bành trướng ra ngoài, va chạm với bảy luồng sức mạnh đang thu hẹp khiến toàn bộ kết giới bảy màu biến dạng. Kết giới ấy lúc mở rộng lúc thu nhỏ, tình trạng cực kỳ mất ổn định.
Hai bên giằng co một lúc, cuối cùng kết giới dần bình ổn, vẫn không bên nào chiếm được tiện nghi. Yêu Hoàng Liệt Thiên chưa phá vỡ được kết giới, bảy đại cao thủ dù bị trọng thương nhưng chưa bại hẳn. Trận chiến một lần nữa lại rơi vào bế tắc.
Bên trong cơ thể Yêu Hoàng, Lục Vân cảm nhận rất rõ sự khủng bố của cuộc chiến này. Dựa vào kinh nghiệm nhiều lần vào sinh ra tử, chàng hiểu rằng nếu đổi lại là bản thân phải tiếp chiêu tấn công này thì tuyệt đối chết chắc. Vậy mà Yêu Hoàng lại bình an vô sự, ít nhất thì bảy đại cao thủ bên ngoài vẫn không làm gì được hắn, riêng điểm này Yêu Hoàng đã mạnh hơn chàng. Dù chưa rõ kết quả cuối cùng ra sao, chàng vẫn luôn hy vọng Yêu Hoàng có thể thắng, đương nhiên vì một vài nguyên nhân.
Thứ nhất, chàng đang ở trong cơ thể của Yêu Hoàng, có cùng cảm giác. Thứ hai, tính cách không sợ trời đất của Yêu Hoàng cũng có phần tương tự chàng, chàng rất khâm phục chí khí ngạo thị thiên hạ và hùng tâm của hắn. Thứ ba, chàng hoàn toàn thông thuộc ký ức của Yêu Hoàng, nhận thấy Yêu Hoàng không phải là loại người xấu xa như lời của nhân sĩ chính đạo. Yêu Hoàng chỉ làm theo những gì hắn nghĩ, theo đuổi lý tưởng của bản thân, tất cả đều quang minh chính đại, tuyệt không phải người âm hiểm giảo trá.
Cuộc chiến vẫn tiếp diễn, giữa lúc Lục Vân đang trầm tư suy nghĩ, bốn phía kết giới lại bắt đầu gia tăng áp lực, từng bước từng bước thu nhỏ áp sát Yêu Hoàng. Đối với lai lịch của bảy đại cao thủ bên ngoài, Lục Vân vốn không rõ, nhưng sau khi thăm dò ký ức của Yêu Hoàng, chàng biết rằng bảy người này có lai lịch phi phàm.
Vân Hư thượng nhân xuất thân từ Hư Vô Kết Thiên, tu vi thâm hậu khỏi phải nói. Ám Dạ quỷ vương là cao thủ đệ nhất đương thời của Quỷ vực. Hắc ma thần của Ma vực cũng được coi là kỳ nhân đệ nhất của Ma giới. Lại thêm Đạo Phi tử của Vân Chi pháp giới, Nho Hiệp của Nhân gian, Tu Tề lão đạo, Cửu Đầu xà của Thiên Cầm tiên tông. Đội hình như vậy hợp thành một tập thể siêu cường, thực lực đủ để tiêu diệt bất kì kẻ nào trong thiên hạ.
Vì thế Lục Vân không khỏi lo lắng cho Yêu Hoàng Liệt Thiên, chàng bắt đầu để tâm tra xét tình hình của Yêu Hoàng, vận dụng Ý Niệm Thần Ba kỳ diệu để phân tích tình huống hiện tại và tình trạng vết thương của Yêu Hoàng. Thông qua phân tích, Lục Vân phát hiện vòng vây đáng sợ bên ngoài vốn không có cách nào phá giải, chỉ có cách trực diện đối đầu. Còn vết thương của Yêu Hoàng tuy rất nghiêm trọng, nhưng tốc độ hồi phục lại nhanh chóng khiến Lục Vân kinh hãi.
Ý thức khẽ động, Lục Vân phát hiện tâm trạng của Yêu Hoàng bắt đầu thay đổi. Chàng cảm nhận được tâm trạng của Yêu Hoàng đang rất nặng nề, có điều ý chí kiên định không thay đổi. Lòng quyết tâm không bỏ cuộc của Yêu Hoàng để lại ấn tượng rất sâu trong Lục Vân, khiến chàng cực kỳ kính phục.
Tiếng hống giận dữ từ miệng Yêu Hoàng Liệt Thiên truyền ra. Trong khi kết giới đang thu nhỏ lại, tai họa huỷ diệt sắp giáng xuống đầu thì hai luồng âm dương chi khí trên trán Yêu Hoàng tăng tốc hoán đổi, trong nháy mắt đã biến thành một cỗ khí lưu xoay tròn ẩn chứa âm dương nhị khí nghênh tiếp kết giới bảy màu đang áp sát.
Cùng với sự khởi động của Âm Dương thiên nhãn trên trán, chân nguyên toàn thân Yêu Hoàng chuyển hoá thành âm dương chi lực có thể làm tiêu tan mọi thứ, không ngừng bào mòn và phân giải luồng khí tức hủy diệt đó.
Chiêu này vừa phát động đã nhanh chóng phát huy tác dụng rõ ràng, Âm Dương thiên nhãn chiếu đến đâu, kết giới bảy màu tự động lùi về sau, không cách nào tiến lên phía trước. Lục Vân và bảy đại cao thủ đang tấn công bên ngoài đều thập phần kinh hãi. Điều khiến Lục Vân kinh khiếp là Âm Dương thiên nhãn bẩm sinh của Yêu Hoàng lại thần kì đến vậy, bảy đại cao thủ thì hoảng sợ vì Yêu Hoàng lại mạnh đến thế, trong tình huống này vẫn còn có thể phản kích.
Kinh ngạc chỉ diễn ra trong chốc lát, bảy đại cao thủ lập tức phát hiện ra nhược điểm của Yêu Hoàng, một mặt phân ra một phần lực ngăn chặn Âm Dương thiên nhãn của hắn, một mặt lại tập trung sức mạnh ra đòn huỷ diệt nhằm vào các bộ vị khác trên cơ thể Yêu Hoàng. Yêu Hoàng Liệt Thiên lập tức rơi vào tình thế không lối thoát, sức mạnh hủy diệt vạn vật thôn phệ thân thể hắn, sự thống khổ xuyên thấu tâm can khiến hắn như chìm trong bóng tối.
Nhận ra tình trạng của Yêu Hoàng, bảy đại cao thủ phát động toàn lực ra đòn chí mạng để tránh đêm dài lắm mộng. Đối với Lục Vân, lúc này chàng đang đối mặt với sự uy hiếp rất lớn. Một khi Yêu Hoàng bị diệt, người đầu tiên chết là Yêu Hoàng còn người thứ hai chắc chắn là chàng. Tuy ẩn náu trong con người Yêu Hoàng chỉ là một chút ý thức yếu ớt của Lục Vân, nhưng nó có mối liên hệ mật thiết với thể xác chàng.
Nói một cách đơn giản, cái chết của Yêu Hoàng tuy không gây tổn thương lớn cho Lục Vân, nhưng toàn bộ ký ức kể từ sau khi bước vào cánh cửa thuỷ tinh sẽ biến mất cùng với cái chết của Yêu Hoàng. Đồng thời trí nhớ của Lục Vân sẽ tồn tại một khoảng trống không thể xoá nhòa, đó chính là dấu tích để lại của phần ký ức sau khi mất đi.
Đối mặt với sự uy hiếp của cái chết, Lục Vân lại một lần nữa lâm vào tình thế khó khăn. Lần này khác hẳn trước đây vì bây giờ chỉ có phần ý thức của chàng tồn tại, lại là phần ý thức yếu ớt mất hết sức mạnh. Thời khắc này, chàng rất muốn làm một việc gì đó cho Yêu Hoàng và cho bản thân, bất kể kết quả ra sao cũng phải cố gắng hết sức. Chỉ là chàng có thể làm được gì đây?
Trong cơn bão hủy diệt không có gió cũng chẳng có mưa, không cả tiếng gào thét, chẳng nghe chút thanh âm. Giống như một màu đen u ám vô tận, tựa sự tĩnh lặng vĩnh hằng, không tiếng nói không hơi thở, chẳng có ta chẳng có ngươi, tất cả đều tiêu biến trong hư không hỗn độn.
Kết giới bảy màu không ngừng nhấp nháy, ánh sáng chói mắt trên bề mặt thể hiện uy lực và sự thần kì của nó. Bảy đại cao thủ liên hợp tấn công bên ngoài đang bay quanh trên cao giờ đã hiện rõ ở bảy vị trí quanh kết giới, chăm chú nhìn vòng vây đang dần thu nhỏ.
Ở đằng xa, Hắc Sát hổ vương, Tam Nhãn Long Lang, Thuỷ Kì Lân đều biết Yêu Hoàng Liệt Thiên đang gặp nguy hiểm nên điên cuồng nhảy bổ lại gần hòng phá vỡ kết giới, đáng tiếc đều bị Quy Linh tôn giả, Pháp Giới Vô Tướng và Lăng Vân thiên kiếm chặn lại.
Bên trong kết giới, Lục Vân than thở bất lực khi phải đối mặt với sức mạnh huỷ diệt đáng sợ ấy. Chàng có thể cảm nhận rõ nỗi thống khổ của Yêu Hoàng, nhưng chỉ than thở thì giải quyết được gì? Nghĩ đến sự hủy diệt, trong đầu Lục Vân xuất hiện rất nhiều chuyện. Chàng đột nhiên muốn biết Yêu Hoàng hiện đang nghĩ điều gì.
Ý niệm vừa động, thông tin từ Yêu Hoàng liền tràn vào, là tâm trạng không cam tâm, phẫn nộ, nuối tiếc, hoài niệm xuất hiện trong đầu Lục Vân. Đáng chú ý là bóng hình của một thiếu nữ chốc chốc lại xuất hiện trong tâm trí của Yêu Hoàng, chi phối ý thức của hắn, cổ vũ hắn phản công. Cùng với sự xuất hiện nhiều lần của bóng hình thiếu nữ này, Lục Vân phát hiện sự đau khổ của Yêu Hoàng bắt đầu dần dần mất đi.
Đang lúc Lục Vân kinh ngạc lưu ý tới sự biến hóa của Yêu Hoàng Liệt Thiên, trong tâm trí chàng đột nhiên xuất hiện một sơ đồ cổ quái. Lúc đầu chàng không hiểu, nhưng chỉ trong nháy mắt chàng đã biết đó chính là sơ đồ chân nguyên di chuyển trong cơ thể của Yêu Hoàng. Chàng có chút mê hoặc, Yêu Hoàng muốn phản công thì tập trung chân nguyên cũng là chuyện thường tình, kỳ quái là sao lại xuất hiện trong đầu chàng.
Lòng đầy ngờ vực, Lục Vân bắt đầu lục lại kí ức của Yêu Hoàng, hi vọng có thế tìm thấy đáp án. Nhưng đáp án tìm được lại kỳ lạ đến kinh ngạc, bản thân Yêu Hoàng cũng không hiểu rõ sơ đồ vận hành này có ý nghĩa gì! Đồng thời ý thức của Yêu Hoàng Liệt Thiên còn tiết lộ, tất cả những việc này đều không chịu sự khống chế của Yêu Hoàng, đó hoàn toàn là một loại bản năng không thể lý giải rõ ràng.
Thời gian trôi đi, chân nguyên trong cơ thể của Yêu Hoàng Liệt Thiên đã vận hành một được một vòng. Nhờ đó, một sức mạnh thần bí sản sinh trong người hắn, tốc độ di chuyển của chân nguyên cùng lúc tăng lên gấp bội càng lúc càng nhanh.
Sức mạnh mới xuất hiện hoàn toàn đẩy lùi được lực lượng hủy diệt bên ngoài cơ thể, đồng thời lớn mạnh với tốc độ điên cuồng, chỉ trong chốc lát đã đẩy kết giới bảy màu mở rộng ra gấp mười lần, khiến bảy đại cao thủ bên ngoài đều trọng thương thổ huyết, nét mặt kinh hoàng.
Người cảm nhận sâu sắc nhất đối với sự thay đổi kì diệu này là Yêu Hoàng Liệt Thiên và Lục Vân. Sau khi chân nguyên quay tròn vận chuyển được ba trăm sáu mươi vòng, một đoạn kí ức xuất hiện trong đầu Yêu Hoàng và Lục Vân.
Thông qua những điều đoạn ký ức này thuật lại, Yêu Hoàng và Lục Vân mới hiểu rõ, sơ đồ vận chuyển chân nguyên này thực ra là một pháp quyết vận hành thần kỳ có tên Thái Ất Bất Diệt.
Pháp quyết này tồn tại trong người Yêu Hoàng Liệt Thiên từ trước và theo hắn suốt cuộc đời. Lần này sở dĩ phong ấn được giải vì Yêu Hoàng Liệt Thiên đang đối mặt với cái chết, pháp quyết tự động vận hành cứu mạng hắn.
Với đoạn ký ức này, Yêu Hoàng Liệt Thiên ngoại trừ ngạc nhiên ra tuyệt không có gì khác, nhưng Lục Vân lại nghĩ đến chuyện, với Thái Ất Bất Diệt trong người, Yêu Hoàng có phải đã sở hữu tấm thân bất tử. Điều này cùng sự ra đời thần bí của Yêu Hoàng có phải nguyên nhân không thể giải thích?
Yêu Hoàng Liệt Thiên ra đời ở Yêu vực, mới sinh đã có hình dáng của con người, hơn nữa lại không hề có mẹ, thật sự khác thường. Gộp những sự kiện ấy lại, Lục Vân suy nghĩ rốt cuộc Yêu Hoàng có phải là yêu vật không, hay nói hắn do trời sinh mới xác đáng hơn.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ liếc nhìn Diệp Tâm Nghi, thấy nàng khí tức xông tận đỉnh đầu, đành khe khẽ thở dài rồi xoay người bay về phía Lục Nga. Dưới đất, Lục Nga khó nhọc ngẩng đầu nhìn lên không trung, khoé miệng nở nụ cười đau khổ, từ ánh mắt vô hồn toát lên một tia bất khuất, hai tay từ từ nhấc lên.
Nhìn Lục Nga dù trọng thương sắp gục ngã mà ý chí vẫn kiên cường, nét mặt Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ lộ vẻ miễn cưỡng, kim địch trong tay xoay chuyển, âm thanh dữ dội của tiếng sáo dễ dàng phá vỡ kết giới phòng ngự yếu ớt của Lục Nga. Quách Xảo Lệ lấy sáo thay kiếm, tay phải điều khiển hàng trăm ngàn tia kim sắc kiếm khí lao tới, trong nháy mắt đã vây kín lấy Lục Nga.
Huyền Phong môn chủ đứng trên không nhìn cảnh tượng đang diễn ra dưới đất, ánh mắt chợt lạnh băng, toàn thân bùng phát ra một luồng hàn khí mạnh mẽ, khiến cả bầu trời biệt viện bị một tầng không khí lạnh bao phủ. Cảm nhận sự biến hóa của Huyền Phong môn chủ, Tịch Diệt thiền chủ khẽ quát lên một tiếng, song thủ bắn ra hai đạo kim sắc Phật quang bay đến tấn công Huyền Phong môn chủ. Phong Lôi chân quân ở bên phải nghe tiếng quát của Tịch Diệt thiền chủ lập tức phối hợp tấn công, Phong Lôi thần quyết với hai màu xanh đỏ đan xen mang theo uy lực chấn thiên địa, tạo nên một phong lôi kết giới ngay giữa không trung chặn đứng Huyền Phong môn chủ.
Giận dữ gầm lên một tiếng, Huyền Phong môn chủ lúc này rõ ràng đã vô cùng nóng nảy, toàn thân tỏa ra những tia sáng ba màu đen, xanh, đỏ, không ngừng nhấp nháy, khiến cả đỉnh Hoa sơn phủ đầy những luồng chân khí chuyển động nhanh chóng với tần suất cao, lực đạo hùng mạnh kinh thế hãi tục.
Luồng chân khí kì lạ này xuất hiện, đầu tiên tấn công Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân, tiếp đó là Diệp Tâm Nghi, Liễu Tinh Hồn, Dư Mộng Hoa và Quách Xảo Lệ. Phương thức tấn công có điểm giống với Tâm Dục Vô Ngân của Ma tông, nhưng Ma tông lấy sức mạnh kì dị của tinh thần làm chủ, còn Huyền Phong môn chủ lại dùng chân nguyên cường đại của mình.
Kêu lên kinh ngạc, Tịch Diệt thiền chủ hét lớn:
- Cẩn thận, pháp quyết này rất cổ quái, khiến người ta khó có thể phòng ngự được.
Vừa nói vừa thúc đẩy nội lực toàn thân, ánh sáng màu vàng yếu ớt bên ngoài cơ thể lão mạnh dần lên, trong chốc lát đã xuất hiện một pho kim Phật, che phủ trên đầu lão.
Xung quanh, Phong Lôi chân quân, Liễu Tinh Hồn, Dư Mộng Hoa và Quách Xảo Lệ đều tăng cường phòng ngự. Diệp Tâm Nghi chợt biến sắc mặt, buột miệng nói:
- Đây là Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết, hắn ta chính là Vô Tâm của Thiên Kiếm viện.
Âm thanh không lớn, nhưng lúc này tựa như một tiếng sấm kinh thiên, khiến tất cả mọi người có mặt đều giật mình kinh hãi. Vô Tâm - đệ tử võ công thâm hậu nhất của Thiên Kiếm viện, thời điểm lục viện tỉ thí đã có tu vi cao hơn Kiếm Vô Trần mấy phần, không ngờ lại trở thành Huyền Phong môn chủ. Nghĩ kĩ lại tất cả những gì liên quan đến Huyền Phong môn chủ, mọi người mới phát hiện ra bên trong vốn ẩn giấu sự thần bí vô cùng.
Lúc đầu mọi sự việc liên quan đến Vô Tâm đều do chưởng giáo Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân xử lý, từ khi Lý Trường Xuân chết đi, không còn ai biết tin tức gì của hắn nữa. Bây giờ nghĩ lại, nếu Lý Trường Xuân bị Huyền Phong môn chủ giết thì chẳng phải chết trong tay đồ đệ của mình hay sao?
Điều này hiển nhiên bất hợp lý, bên trong chắc hẳn còn ẩn giấu huyền cơ, nhưng rốt cuộc là gì, trong nhất thời khó thể kết luận, có những chuyện nếu chỉ dựa vào phán đoán thì khó mà chuẩn xác.
Trong biệt viện của Chính Đạo liên minh trên núi Hoa Sơn, một câu nói của Diệp Tâm Nghi khiến tất cả mọi người rơi vào trầm mặc. Vô Tâm - người đã từng là đại đệ tử của Thiên Kiếm viện, người vì tu luyện võ công tà ma Ám Ảnh Lưu Quang pháp quyết bị lục viện phát hiện, sau đó chưởng giáo Thiên Kiếm viện Lý Trường Xuân đích thân hứa sẽ quản thúc nghiêm ngặt, hôm nay lại trở thành Huyền Phong môn chủ, làm sao có thể không khiến người ta giật mình? Nguồn truyện:
Tuy ai cũng kinh ngạc, nhưng nét mặt khó coi nhất chính là Liễu Tinh Hồn. Ngày trước, khi Lục Viện liên minh được thành lập tại Dịch viên, lão ta đã đích thân khẳng đinh trước tất cả mọi người rằng Vô Tâm đã bị Lý Trường Xuân phế bỏ. Bây giờ sự thực phơi bày trước mắt, lão biết ăn nói sao với mọi người?
Quan trọng hơn nữa, đây không chỉ là một câu nói mà việc này còn liên quan đến thanh danh của Thiên Kiếm viện, ảnh hưởng đến thể diện của vị tân chưởng giáo là lão, sau này lão làm sao nhìn mặt các cao thủ của ngũ viện.
Liễu Tinh Hồn vì vậy vô cùng ảo não, nhưng Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân giữa không trung không có thời gian để ý đến lão ta, hai người đều hét to tung ra hai đòn tấn công mạnh mẽ, lần đầu tiến hành công kích chính diện Huyền Phong môn chủ trên không.
Thản nhiên nhìn mọi chuyện diễn ra, Huyền Phong môn chủ Vô Tâm ánh mắt lạnh lùng, chân nguyên toàn thân biến động. Việc Diệp Tâm Nghi phát hiện ra thân phận của hắn khiến Vô Tâm vừa kinh vừa giận, hơn nữa lúc này Lục Nga lại đang rơi vào tuyệt cảnh. Hắn bất giác gầm lên một tiếng, toàn thân đột nhiên xuất hiện quang hoa ngũ sắc, chiếc áo giáp thần kì đó không ngừng lấp lánh, phát ra những tia sáng quỷ dị. Trong tiếng kêu kinh hãi của Tịch Diệt thiền chủ và Phong Lôi chân quân, ngũ sắc quang hoa trước ngực Vô Tâm phát ra ngũ sắc tinh mang nhất cử chấn vỡ thế tấn công của hai người, làm họ trọng thương.
Cùng lúc ấy, hàng ngàn tia kiếm khí của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đã bay đến gần, nhanh chóng nuốt chửng lấy cơ thể Lục Nga, khiến toàn thân nàng máu huyết phun trào, miệng phát ra những tiếng kêu thảm thiết. Ánh mắt Vô Tâm vì thế trở nên cuồng loạn, chân khí phát ra bên ngoài, năm đạo ngũ sắc quang mang xanh, đỏ, lam, đen, vàng tựa năm dải ánh sáng bay lượn kéo dài trong không trung, cuộn trào làm mây gió nổi đầy trời.
Nhận thấy sự phẫn nộ của Huyền Phong môn chủ, Diệp Tâm Nghi bình tĩnh nói với Ngọc Quan Âm Dư Mộng Hoa đang đứng cạnh:
- Bất luận thế nào cũng phải chặn hắn lại, hôm nay quyết không thể để hắn rời khỏi đây.
Dư Mộng Hoa sắc mặt trầm trọng gật đầu, thân thể bay lên không trung chặn đường rút của Vô Tâm.
Lạnh lùng nhìn Dư Mộng Hoa, ánh mắt Vô Tâm lạnh như băng, sắc như dao, không hề có một chút tình cảm. Đôi môi khẽ nhếch, đang định bảo bà ta nhường đường, bỗng nhiên mộtluồng khí tức truyền tới khiến ánh mắt hắn chợt biến động, cơ thể đột ngột lùi lại phía sau, vô thanh vô tức xuất hiện trên đỉnh đầu Phong Lôi chân quân.
Nhìn đối thủ đã bị trọng thương, tay phải Vô Tâm bắn ra một chưởng, tức thì một đạo hắc sắc quang trụ mang theo sức mạnh khủng bố âm u gào thét bay thẳng đến Phong Lôi chân quân đang vội vã trốn tránh bên dưới.
Khi đó, đòn tấn công của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ đã gần chấm dứt, hơi thở Lục Nga bắt đầu yếu đi, dưới đòn tấn công liên hoàn của Quách Xảo Lệ, một người đang thụ thương yếu ớt hiển nhiên không cách gì chống cự nổi, chỉ có thể dần dần đi đến cái chết mà thôi.
Nhưng đúng lúc mọi người cho rằng Lục Nga chắc chắn phải chết, một thân hình màu trắng đột nhiên xuất hiện. Tất cả còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra, đã nghe thấy tiếng rên thảm thiết của Quách Xảo Lệ, cơ thể bà ta như bị một lực lượng đáng sợ xé nát một cách tàn nhẫn, toàn thân máu tươi phun ra như mưa, bay đập mạnh vào tường.
Lúc này, thảm trạng của Phong Lôi chân quân và sự việc bất ngờ ngoài ý muốn của Kim Địch Phù Dung Quách Xảo Lệ khiến mọi người đều vô cùng kinh hãi, mặt mày thất sắc, lộ ra vẻ hoang mang không hiểu. Nhưng chỉ giây lát, đã thấy Ngọc Quan Âm Dư Mộng Hoa và Diệp Tâm Nghi hét lên giận dữ, đuổi theo bóng trắng vừa xuất hiện. Ngay lúc đó, hai thân ảnh khác bay tới ngăn chặn bọn Diệp Tâm Nghi hai người lại.
Tức giận nhìn Thái Phượng tiên tử trước mặt, Diệp Tâm Nghi phẫn nộ nói:
- Các ngươi làm sao vậy, hà cớ gì lại ngăn chặn bọn ta?
Thái Phượng tiên tử nhìn sắc mặt Diệp Tâm Nghi không hay, nhẹ giọng đáp:
- Đừng nóng giận, chúng tôi đã điều tra ra ý đồ lần này đến đây của Huyền Phong môn chủ. Hắn muốn mượn tay Cửu Âm thánh mẫu để gây thiệt hại cho Chính Đạo liên minh, nên nếu chúng ta xảy ra xung đột với bà ta, chính là mắc mưu của hắn. Do đó, chúng ta đặc biệt cùng bà ta đến đây để hợp lực đối phó với Huyền Phong môn chủ.
Thần sắc Diệp Tâm Nghi có chút sững sờ nhưng lập tức hồi phục lại. Chưa nguôi tức giận, nàng hỏi lại:
- Cứ cho là như vậy, nhưng bà ta đột ngột xuất hiện đánh lén sư thúc của ta, việc này giải thích thế nào đây?
Thái Phượng tiên tử cười khổ sở, thấp giọng:
- Điều này ta cũng không rõ, nhưng ta nghĩ bà ấy làm vậy ắt có nguyên do.
Cửu Âm thánh mẫu đứng giữa đám vân vụ trắng trên không trung, nhìn Lục Nga lúc này đã bị trọng thương, nét mặt tức giận lên tiếng:
- Nha đầu, ngươi thật làm ta tức chết đi được, lẽ nào những lời dạy dỗ của ta trước đây ngươi đã quên rồi sao?
Gương mặt trắng bệch của Lục Nga lộ ra vẻ áy náy, thấp giọng:
- Sư tổ, con có lỗi với người, con …
Đối diện với sư tổ, trong lòng Lục Nga vô cùng mâu thuẫn, chẳng biết phải mở miệng thế nào. Lẽ nào lại nói cho sư tổ biết, mình lại yêu người đàn ông đã cưỡng hiếp mình? Điều này rõ ràng là không thể được, nhưng ngoài điều đó ra, mình có thể nói gì đây? Bị ép buộc hay vì không còn cách nào khác ư?
- Sư tổ, việc này…việc này…
Diệp Tâm Nghi mặt mày biến sắc, kinh ngạc nhìn Cửu Âm thánh mẫu và Lục Nga đang nằm trong lòng bà ta, kết cục như vậy rõ ràng khiến nàng khó mà chấp nhận.
Trong tiếng kêu kinh ngạc, Thất Huyền chân nhân cũng đã xuất hiện trong viện, lớn tiếng thuật lại mưu đồ của Huyền Phong môn chủ.
Phất tay ngăn chặn hành động của Thất Huyền chân nhân, Diệp Tâm Nghi than thở:
- Dư sư thúc, người hãy đi xem thương tích của Quách sư thúc thế nào. Các đệ tử khác của liên minh nghe lệnh, hôm nay nhất định phải giữ Huyền Phong môn chủ lại.
Nghe vậy, Thái Phượng tiên tử, Thiên Túc đạo trưởng, Chiến Tâm tôn giả, Kim Cương Thánh Phật và cả Tịch Diệt thiền chủ đang bị thương cũng lần lượt vây thành một vòng tròn, áp sát Huyền Phong môn chủ đang ở trên không.
Bên này, Cửu Âm thánh mẫu lạnh lùng nói:
- Con cái gì mà con? Con nói đi! Đừng nghĩ ta trước nay đều vô cùng sủng ái con mà có thể tùy tiện muốn làm gì cũng được. Lần này nguyên âm của con đã bị tổn thương, rất khó để tiếp tục tu luyện đến cảnh giới cao nhất. Con nói xem, như vậy làm sao xứng đáng với sư phụ con? Làm sao xứng đáng với ta đây?
Lục Nga xấu hổ đáp:
- Sư tổ, con sai rồi, con… con…
Nhìn bộ dạng của nàng như vậy, Cửu Âm thánh mẫu tức giận:
- Bây giờ tạm tha cho con, đợi ta thu thập tên tiểu tử đáng ghét kia rồi sẽ từ từ dạy dỗ con sau.
Nói xong đặt Lục Nga xuống đất, quay mình đuổi theo Huyền Phong môn chủ.
- Câm miệng, bây giờ không phải lúc con có quyền nói. Hãy ngoan ngoãn đợi ta ở đó.
Trong nháy mắt Cửu Âm thánh mẫu đã xuất hiện trước mặt Vô Tâm, bà ta nhìn năm vị cao thủ liên minh đang bao vây Vô Tâm một lượt, lạnh nhạt cất tiếng:
- Bản thánh mẫu ra tay quang minh chính đại, không muốn người khác ở bên cạnh làm vướng tay chân, cho nên tốt nhất các ngươi tránh ra xa một chút.
Mục quang lại dời đến trên mặt Vô Tâm, ngữ khí âm u:
- Tiểu tử tu vi thật không kém, niên kỉ nhỏ như vậy mà đã đạt đến Quy Tiên cảnh giới, quả thực thế gian hiếm có. Nhưng bất luận ngươi lợi hại đến đâu, đã động vào môn hạ của Cửu Âm thánh mẫu ta thì ngươi đừng mong có thể sống yên thân.