Vừa suy nghĩ Lục Vân vừa điều khiển ý thức của mình chuyển động trong não của Yêu Hoàng, xem thử xem có thể hấp thụ được chút sức mạnh nào không. Vậy nhưng cảnh trí kì diệu ở xung quanh giống như một nơi bí mật thần kì, có vô số những tinh vân lớn nhỏ bay lượn phấp phới, tất cả đều nhấp nháy, lấp lánh những tia hào quang với màu sắc khác nhau.
Di chuyển qua lại như con thoi giữa đám tinh vân, Lục Vân cảm thấy bản thân giống như một cô hồn trong cảnh giới bí mật này, những thiên tinh di chuyển trước mắt, những ngôi sao kì diệu đang múa lượn trên không trung, không gì là không toát lên một vẻ thần bí vô lượng.
Cảm giác rung động và kinh ngạc tràn ngập trong sâu thẳm linh hồn. Chàng biết tất cả những gì chàng nhìn thấy kì thực là không gian thần bí bên trong đầu óc của Yêu Hoàng Liệt Thiên, những vòng sáng di chuyển, những tinh mang múa lượn trong không trung cũng chính là một phương thức biểu hiện của tư duy của Lục Vân, chỉ là từ trước đến giờ chưa ai từng nhìn thấy cho nên cảm thấy vô cùng kinh ngạc và lạ lẫm.
Trong kinh ngạc, Lục Vân thử tiếp cận với những tinh vân kia nhưng khi chàng đến gần thì lập tức có một luồng sức mạnh vô cùng to lớn đẩy bật ra. Lục Vân đã thử nhiều lần nhưng kết quả đều như vậy, chàng biết cần phải nghĩ một cách khác.
Quan sát tất cả những gì thần bí trước mắt, Lục Vân phân tích phương thức tư duy của Yêu Hoàng, dự định tìm ra bí mật nằm sâu trong đó, sau đó xem xem có cách nào để hóa giải rồi hấp thụ lấy sức mạnh bí mật để duy trì sự truyền tải tư duy của Yêu Hoàng Liệt Thiên, chuyển hóa thành sức mạnh của chính mình. Trong tĩnh lặng, Lục Vân âm thầm quan sát, sau khi trải qua sự cân nhắc đắn đo, Lục Vân đã tìm ra được một cách.
Bồng bềnh xuất hiện bên trên vòng sáng thiên tinh, Lục Vân lưu ý đến tốc độ của sự chuyển động tư duy của Yêu Hoàng, trong khoảnh khắc phát hiện ra trong đó xuất hiện một đốm đen, ý thức của Lục Vân đột nhiên bổ nhào tới. Theo tính chất phòng ngự của không gian đầu óc Yên Hoàng mà nói, sự nhào đến của Lục Vân chắc chắn sẽ bị lực cản đẩy bật lại. Nhưng do trong tư duy đó xuất hiện một chỗ tối cũng là khoảng trắng của kí ức, vị trí bé nhỏ đó đã làm lộ ra chỗ khuyết không thể nhìn thấy, vừa vặn để ý thức của Lục Vân bắt được.
Tiến vào quỹ đạo vận hành tư duy của Yêu Hoàng Liệt Thiên, cảm giác đầu tiên của Lục Vân chính là một luồng sức mạnh trói buộc cực lớn đang lôi kéo chàng tiến vào. Một lát sau, sau khi thích ứng được với hoàn cảnh này, Lục Vân bèn bắt đầu hấp thụ sức mạnh ở xung quanh. Lúc đầu vẫn rất thuận lợi nhưng chính sau khi chàng hấp thụ được một ít thì ý thức của Yêu Hoàng Liệt Thiên dường như bị cơn xúc động, bắt đầu có ý khống chế luồng sức mạnh này. Nếu cứ như vậy, với thể lực yếu ớt của Lục Vân mà muốn đoạt lấy sức mạnh từ trong não của Yêu Hoàng Liệt Thiên- một người có sức mạnh gấp trăm lần chàng, đó rõ ràng là điều không thể.
Sự thất bại khiến cho Lục Vân chỉ có thể nghĩ cách khác từ đầu, vừa thuận theo sóng ý thức để di chuyển, Lục Vân vừa thể nghiệm con đường vận hành của nó, phát hiện ra một sự phức tạp không mô tả được. Do lúc này Lục Vân đã hấp thụ được một phần sức mạnh, đã có thể phát ra Ý Niệm Thần Ba, điều này làm cho chàng hiểu rất rõ tình hình ở đây. Nắm được tính phức tạp của phương thức tư duy của Yêu Hoàng Liệt Thiên, Lục Vân bắt đầu nhằm vào tư duy của hắn mà làm loạn để di chuyển sự chú ý của hắn, như vậy sẽ có thể có cơ hội.
Cùng với sự trôi đi của thời gian, dưới sự kiên trì nỗ lực không biết mệt mỏi của Lục Vân đã làm loạn thành công sự tự động truyển tải của tuyến đường tư duy trong sâu thẳm đầu óc của Yêu Hoàng Liệt Thiên, hấp thụ được một phần sức mạnh ở trong đó. Nhưng kết quả theo đó mà tới lại hoàn toàn nằm ngoài dự liệu của Lục Vân.
Lúc đầu,tư duy hỗn loạn được phục hồi rất nhanh dưới sự huy động của ý thức nửa phong tỏa nửa chủ động của Yêu Hoàng Liệt Thiên, nhưng cùng với sự không ngừng làm loạn tư duy, không ngừng phá loại các con đường tư duy của Yêu Hoàng Liệt Thiên của Lục Vân, cuối cùng một dòng nước lục ẩn chứa trong sâu thẳm linh hồn của Yêu Hoàng đột nhiên bùng phát.
Biến cố đến vô cùng đột ngột khiến Lục Vân phải bó tay không có cách nào phản kháng, chàng thể tưởng tượng được có một sức mạnh đáng sợ như vậy. Trong dòng nước lũ, ý thức của Lục Vân phiêu diêu bất định, đồng thời cũng rất có khả năng bị chìm ngập trong đó. Điều này khiến chàng cảm thấy tinh thần vô cùng chấn động. Nguy cơ đã đến gần kề, Lục Vân vừa cố gắng giãy giụa để tránh bị dòng nước lũ nuốt chửng vừa suy nghĩ xem dòng nước lũ này đến từ đâu.
Cùng với sự tập trung của sức chú ý, Lục Vân dần dần cảm thấy một luồng khí quen thuộc nhưng nhất thời vẫn không nắm được phương hướng. Trong ngọn sóng lớn, Lục Vân chỉ nhìn thấy vô số bọt sóng, mỗi cái lại có những hình dạng khác nhau, phát tán ra những mùi vị khác nhau. Nhìn ngọn sóng nọ nối tiếp ngọn sóng kia trong dòng nứơc lũ, Lục Vân chỉ thấy ánh mắt mê loạn đi, thấp thoáng nhìn thấy một bức tranh quen thuộc. Nghĩ đến tranh, Lục Vân lập tức nắm bắt được tia sáng đó, nhanh chóng hiểu được dòng nước lũ này đến từ đâu.
Huy động tất cả số sức mạnh còn lại không nhiều, ý niệm của Lục Vân nhanh chóng vận chuyển, chính là vận hành theo pháp quyết "Thái Ất Bất Diệt" của sâu thẳm linh hồn Yêu Hoàng Liệt Thiên, chỉ một lát đã hình thành được trên ý thức thể một lồng sáng màu vàng. Cùng với sự xuất hiện của lồng sáng này, Lục Vân cảm thấy nguy cơ ở xung quanh đang dần dần biến mất và sức mạnh trong sâu thẳm ý thức của bản thân chàng cũng đang dần dần thức tỉnh.Thời gian trôi đi trong sự thăm dò của Lục Vân,do là lần đầu tiên vận hành pháp quyết "Thái Ất Bất Diệt" nên Lục Vân vẫn còn rất nhiều chỗ khó hiểu. Song may mà Lục Vân có học thức uyên thâm, lại có sự tương trợ của Ý Niệm Thần Ba nên cuối cùng chàng cũng nắm bắt được cốt lõi của pháp quyết "Thái Ất Bất Diệt", hồi phục được sức mạnh đã bi tiêu hao.
Đạt được cái mà mình muốn, Lục Vân nhanh chóng rút ra khỏi không gian ý thức của Yêu Hoàng Liệt Thiên, phát hiện lúc này hắn cũng đã bừng tỉnh nhưng dường như không hề rõ sự tồn tại của chính mình. Đối với điều này Lục Vân tuy có chút kinh ngạc song cũng không hề để ý, điều chàng quan tâm là cánh cửa ý thức của Yêu Hoàng phải chăng đã được mở. Lưu tâm quan sát một lát, Lục Vân phát hiện cánh cửa ý thức kia đã được mở. Điều này đã cung cấp cho chàng điều kiện thứ hai để rời khỏi nơi đây.
Bay ra khỏi cơ thể của Yêu Hoàng Liệt Thiên, ý thức của Lục Vân nhỏ bé đến mức khong thể nhỏ hơn. Quay đầu nhìn lại Yêu Hoàng mà chàng khâm phục, Lục Vân quay người bay ra ngoài,chuẩn bị lập tức trở về thể xác của chính mình, kết thúc cuộc hành trình thần bí nguy hiểm mà đầy kích thích này. Trong khi bay,trước mắt Lục Vân lóe lên một tia sáng màu vàng, một luồng sức mạnh đáng sợ phát ra như sấm sét thần uy, suýt nữa tiêu diệt ý thức của Lục Vân.
Kinh hãi trở về bên cạnh Yêu Hoàng Liệt Thiên, Lục Vân tỏ ra kinh hồn bạt vía,vội vàng phát ra thần sóng ý niệm thăm dò khu vực phía trước. Ý niệm vừa chuyển động, một bức tranh trong suốt lập tức xuất hiện trong đầu chàng, chỉ thấy vô số ấn dấu của phật pháp phân bố khắp các ngóc ngách xung quanh Yêu Hoàng,hình thành nên một kết giới phong tỏa lấp lánh những ánh sáng màu vàng, hoàn toàn cách biệt với thế giới bên ngoài.
Vốn vẫn cho rằng đạo phong ấn này chỉ có tác dụng đối với Yêu Hoàng Liệt Thiên nhưng lúc này Lục Vân đã hiểu,không những Yêu Hoàng bị phong ấn mà ý thức của chính chàng cũng bị phong kín trong đây. Nghĩ đến hoàn cảnh trước mắt, Lục Vân hiểu nếu muốn trở về thể xác của mình thì không hề dễ dàng như trong tưởng tượng, bản thân chàng nếu không phá giải được tần kết giới này thì sẽ không có cách nào ra ngoài đựơc. Nói đến phá giải phong ấn, đó có thể gọi là sở trường của Lục Vân, chỉ là lúc này chàng không phải là một chính thể hoàn chỉnh nên chuyện này quả thực là hơi khó.
Vừa nãy,luồng Phật Quang màu vàng kia suýt chút nữa đã hủy diệt chàng, điều này khiến trong lòng chàng vô cùng sợ hãi, không dám dễ dàng lỗ mãng xông vào. Giờ này phút này, ý thức thể chỉ thuộc về phạm trù hồn phách, chàng không thể tùy tiện mạo hiểm được. Vậy nhưng không mạo hiểm tức là không có hi vọng, không mạo hiểm tức là không thể quay về. Như vậy thì phải như thế nào mới được đây?
Lặng lẽ nhìn một hồi, Lục Vân đột nhiên lao về phía trước, kết quả là rất dễ dàng bị luồng phật quang màu vàng kia đánh trúng,kiên quyết đẩy chàng quay về trong cơ thể Yêu Hoàng. Xem xét một chút tình hình của bản thân, Lục Vân chứng minh được một điểm đó là pháp quyết "Thái Âm Bất Diệt" quả thực đã cho chàng một cơ thể bất diệt, tuy lúc này chàng chỉ là ý thức nhưng tuyệt đối không thể để luồng phật quang kia đánh tan.
Có được tầng bảo vệ này,Lục Vân bắt đầu tính toán xem làm thế nào để giải phong ấn. Từ sự hiểu biết của chàng, phong ấn bên ngoài cơ thể của Yêu Hoàng là hội tụ của bốn loại pháp quyết cực mạnh của Phật, Ma, Quỷ, Đạo mà thành. Chàng muốn phá giải được đạo phong ấn này thì phải không ngừng chuyển hóa tính chất chân nguyên bên ngoài cơ thể, làm cho tần suất tính chất phải hoàn toàn tương đồng với nó. Như vậy mới có thể ra ngoài. Việc này đối với người thường mà nói cố nhiên là khó hơn lên trời nhưng đối với Lục Vân mà nói thì đơn giản hơn rất nhiều.
Sau khi có phương hướng rõ ràng, Lục Vân vừa huy động "Thái Ất Bất Diệt" pháp quyết để hồi phục sức mạnh vừa bay ra khỏi cơ thể Yêu Hoàng chuẩn bị phá giải phong ấn. Vậy nhưng đúng vào lúc sức mạnh bị tiêu hao của Lục Vân hồi phục trở lại thì một ý nghĩ kì lạ lóe lên trong đầu chàng. Chuyến đi vào yêu giới này, ý định ban đầu của chàng là gì? Thủy Kì Lân Huyền Dạ dẫn chàng đến đây, mục đích của hắn là gì? Vấn đề này trước đây chàng đã từng nghĩ tới, chỉ là chàng vẫn chưa nghĩ ra đáp án. Nhưng trong lúc này, Lục Vân đột nhiên hiểu được rất nhiều. Chàng đến đây nói ra chỉ có hai nguyên nhân. Thứ nhất là muốn biết ý đồ của Thủy Kì Lân Huyền Dạ. Thứ hai chính là vì cái mà hắn gọi là duyên số.
Nhưng vào giờ này phút này, mục đích của Thủy Kì Lân Huyền Dạ chàng cũng đã đoán ra rồi, đó chính là để chàng hóa giải phong ấn trên người Yêu Hoàng, khiến hắn hồi sinh. Đồng thời cũng là nguyên do vì sao Thủy Kì Lân Huyền Dạ hết lần này đến lần khác truy vấn chàng có đúng là tinh thông bốn loại pháp quyết Phật, Ma, Quỷ, Đạo hay không.
Nghĩ đến thái độ của Thủy Kì Lân Huyền Dạ lúc trước ,những lời chàng sắp nói chợt dừng lại, Lục Vân không khỏi cảm thán, đây quả đúng là một vị yêu thú trung thành một dạ không thay đổi. Đối với việc này, Lục Vân không có quá nhiều sự thù ghét, Thủy Kì Lân Huyền Dạ làm như vậy chàng hoàn toàn có thể hiểu được, nếu đổi lại là chàng thì cũng đưa ra sự lựa chọn như vậy thôi. Chỉ là có vài điểm Lục Vân rất mơ hồ, đó chính là khoảng thời gian trước lúc chàng đi vào cơ thể Yêu Hoàng, lẽ nào Thủy Kì Lân Huyền Dạ cũng có thể dự đoán được?
Còn một điều nữa chính là vì sao chàng lại đi vào bên trong cơ thể Yêu Hoàng, mà còn đúng vào lúc bản thân đang trong tình trạng cạn kiệt sức mạnh, điều này có phải là quá trùng hợp hay không?
Cẩn thận suy nghĩ, Lục Vân vẫn không thể lí giải nổi nỗi nghi hoặc đó, bất giác đành phải từ bỏ, chuyển sự chú đến trước mắt.
Lúc này Lục Vân đã biết ý đồ của Thủy Kì Lân Huyền Dạ nhưng chọn lựa như thế nào thực sự làm cho chàng khó có thể quyết định. Từ lòng riêng mà nói, phá bỏ phong ấn của Yêu Hoàng chàng hoàn toàn không để ý, thậm chí có thể nói là có vài phần vui thích. Nhưng từ góc độ thiên hạ mà nói, một khi chàng phá giải phong ấn cho Yêu Hoàng đến lúc đó thì một kết cục như thế nào sẽ chờ đợi nhân gian đây?
Lục Vân một lòng muốn chống lại trời,những gì chàng muốn kì thực chỉ là một loại thành tựu trong tâm linh. Đối với bách tính nhân gian, hi vọng từ đáy lòng của chàng chính là họ có thể sống một cách bình lặng cho nên trong một số chuyện Lục Vân vẫn rất thận trọng. Với tình hình hiện nay mà nói,trở về thể xác của chính mình là chuyện đương nhiên, điều này cũng có nghĩa là phong ấn tất sẽ bị phá giải. Chỉ là trước khi phá giải phong ấn, chàng cần phải suy xét trước một lát, chàng làm như vậy sẽ mang những ý nghĩa gì và trong đó ý nghĩa nào là lớn nhất.