Sự vận hành của trận pháp này không chỉ gia tăng thêm vài phần thần bí cho từ đường mà còn chứa đựng mối quan hệ mật thiết với thạch tượng Vu Thần, bởi tiểu xà và Huyết Ngọc Mẫu Đơn trên bàn tay của thạch tượng lúc này hình như hơi hơi chuyển động, tựa như vừa tỉnh lại sau một giấc ngủ dài.
Đứng trong từ đường, Đại vu sư Hách Triết thần tình kích động, hôm nay quả là ngày đặc biệt. Chuyện này ba ngày trước đây lão đã biết được từ miệng của Vu Thần. Còn thời khắc này lại rất quan trọng, thành công hay thất bại hoàn toàn phụ thuộc vào may mắn. Chỉ cần thành công, Vu Thần có thể sống lại nhưng một khi thất bại, lại không biết chờ đến năm nào tháng nào đây.
Còn đang suy tư, thạch tượng Vu Thần bắt đầu phát sinh biến hóa. Vô số phù chú thần bí khắc quanh thân tượng bắt đầu dần dần tỏa sáng, rồi chỉ trong giây lát lần lần thoát ra khỏi thân thạch tượng, hình thành một bức tường ánh sáng mờ ảo phát xuất ra quang mang kỳ dị.
Cùng với việc phù lục pháp chú bắn ra, bản thân thạch tượng cũng phát ra một luồng khí tức mạnh mẽ, phảng phất một nguồn sức mạnh vô cùng khủng khiếp đã tỉnh lại, đang từng bước từng bước mạnh lên. Còn trên đầu thạch tượng, đôi mắt của khuôn mặt người nam xấu xí lúc này hắc mang đang chuyển động , một luồng sương đen quỷ dị dần dần tỏa ra bao phủ lấy đôi mắt của thạch tượng, chỉ thấy mờ mờ hai luồng nhãn thần sắc bén và lạnh lùng, cứ như ánh mắt của tử thần đòi mạng. Phía sau lưng, tượng nữ cũng có biến hóa tương ứng, trong đó rõ rệt nhất cũng chính là đôi mắt, bất quá có hơi khác so với ánh mắt người nam, trong ánh lục mang chứa đựng vạn loại phong tình, kiều mị đến mức câu hồn đoạt phách.
Giữa yên tĩnh, thạch tượng Vu Thần biến hóa rất lớn. Không những nhãn thần cùng với khuôn mặt có biến hóa, sau đó cơ thể cũng bắt đầu xuất hiện những vết rạn nứt, từng lớp đá bong ra rồi vỡ tan làm lộ dần ra cơ thể mang hai màu đen và xanh, khiến cảnh tượng càng quỷ dị hơn. Thời gian biến hóa trôi qua, đến khi cơ thể của Vu Thần hoàn toàn sống lại, kể cả tiểu xà và Mẫu Đơn thực sự như lúc còn sống, trong từ đường hào quang phát ra vạn trượng cuồn cuộn bất tận hội tụ trên bề mặt thân thể Vu thần, đối kháng với sức trói buộc của bức tường sáng mờ ảo.
Vu Thần bị cấm chế cũng đã vài ngàn năm, chủ yếu vì Phong Thần phù trên bề mặt thân thể. Thời khắc này dù đã có được thiên thời, lợi dụng thời gian ngắn nhất hội tụ toàn bộ sức mạnh của Vu tộc hiện diện nơi đó thành một thể để phá vỡ cấm chế của Phong Thần phù, khôi phục tự do cho cơ thể. Nhưng thuộc tính khắc chế lẫn nhau khiến Vu Thần liên tục nỗ lực vẫn không có cách nào thoát được, chỉ còn biết kiên trì không ngừng.
Bên ngoài từ đường, mọi tộc nhân của Vu tộc vẫn thành kính quỳ bái và kêu gọi, dùng chấp niệm kiên định hướng về Vu Thần cầu khẩn, hy vọng hắn có thể sống lại. Bên cạnh đó năm đại vu sư toàn lực kiên trì, dùng vu thuật thần bí dung hợp luồng sức mạnh của mọi người, hình thành một lực lượng vô cùng mạnh mẽ từ trên không phóng xuống, liên tục không ngừng tiếp sức cho Vu Thần đối chọi lại với Phong Thần phù.
Ở trên đỉnh núi xa xa, trong khi quan sát cả ba người Dương Thiên đều cảm ứng được luồng sức mạnh điên cuồng hoang dã, trong lòng ai cũng thất kinh. Nhất thời một luồng ý niệm bất an sâu sắc bao trùm lấy cả bọn họ.
Đang trầm mặc, Dương Thiên thần sắc ngưng trọng, cất tiếng hỏi:
- Nếu như đến lúc Vu Thần thực sự phục sinh thì kế hoạch của các vị như thế nào đây?
Khuôn mặt Bắc Phong lạnh lùng, mục quang khóa chặt lấy từ đường, ngữ khí lạnh lùng quyết liệt: Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
- Đã gặp gỡ thì phải đánh một trận đại chiến, xem Vu Thần với Địa Âm Tà Linh ai mạnh ai yếu.
Dương Thiên khe khẽ thở dài quay đầu về phía Bạch Vân Thiên hỏi:
- Còn ngươi, cũng muốn thử một lần?
Bạch Vân Thiên lúc lắc đầu đáp:
- Không cần phải thế. Chỉ cần từ luồng khí tức cũng đã có thể hiểu được rồi, tìm hắn thử cao thấp một phen hiển nhiên là đi tìm cái chết, đó là một sai lầm rất lớn. Kế hoạch của ta rất đơn giản, đi xem thử Vu Thần trong truyền thuyết hình dạng ra làm sao. Còn về chuyện của hắn, chạm trán rồi hẵng nói, còn không gặp thì cũng không cần thiết.
Dương Thiên khe khẽ gật đầu đồng ý, tuy không nói bất cứ lời nào nhưng trong lòng hắn thừa nhận những lời của Bạch Vân Thiên.
Lúc này, tình hình trước mắt đã biến hóa càng lúc càng lớn. Cũng đúng vào lúc đó, một luồng khí tức tà ác từ phương Bắc truyền lại, chẳng mấy chốc đã lan tỏa khắp bầu trời, khiến cho Bắc Phong, Dương Thiên và Bạch Vân Thiên đều bị chấn động, ai nấy quay đầu nhìn về hướng Bắc.
Ở phía chân trời, một luồng quang trụ màu đen phóng thẳng lên trời cao, chỉ chớp mắt đã che phủ hoàn toàn vầng thái dương, khiến cho xung quanh đều rơi vào bóng tối. Sau đó, gần như chỉ trong một quang âm, một luồng khí tà ác quỷ dị bá tuyệt thiên hạ truyền đến, cảnh tượng kỳ lạ này tiếp tục duy trì trong giây lát, cả trời đất đều hơi run lên, một quang cầu màu đen đã thay thế hoàn toàn vầng thái dương, xuất hiện trên bầu trời.
Nhìn cảnh tượng đó, Bạch Vân Thiên thất thanh hô lớn:
- Không ổn rồi! Đích thị là hiện tượng Thái Âm Tế Nhật trong truyền thuyết.
Còn đang nói, vạn vật nhân gian đều chấn động, một luồng sức mạnh âm lạnh chứa đựng tà ác bao trùm thiên địa, tất cả mọi thứ lúc này đều biến đổi. Mọi người còn đang thất kinh bởi chuyện đó, bên trong từ đường ở cách đó vài dặm, một quang trụ tựa như một phong trụ đen ngòm phá nóc phát ra chiếu thẳng lên tầng mây.
Đột nhiên xoay người, Dương Thiên nhìn thấy quang trụ màu đen, run giọng nói :
- Vu Thần đã sống dậy rồi!
Bắc Phong và Bạch Vân Thiên cũng lập tức xoay mình nhìn toàn cảnh kinh khiếp trước mắt nặng nề đáp:
- Đúng vậy! Vu Thần rốt cuộc đã sống dậy rồi. Hắn nhờ có Thái Âm xuất hiện, thời khắc khí chí dương chí thánh bị yếu nhất cùng với khí chí âm chí tà đạt đến mức mạnh nhất, cuối cùng phá tan được cấm chế, khôi phục lại sự tự do.
Còn đang nói, xung quanh quang trụ sắc đen lóe lên ánh sáng huyền ảo, vô số đồ án cổ quái lần lượt hiện ra, tựa như ngàn vạn quái thú bao bọc quanh quang bích, xem ra đang bảo hộ sự tồn tại thần thánh nhất trong lòng.
Tổng đàn Huyền Phong môn, thời khắc này trời đất hôn ám, tộc nhân Vu tộc có mặt thấy tình hình dị thường này đồng thanh lớn tiếng hoan hô, mọi người đều nghĩ Vu Thần hiển linh, đó thật sự là một điềm may mắn. Còn bên trong từ đường, một luồng hào quang bắn ra, chỉ thấy các tộc nhân đang quỳ rạp xuống mặt đất, miệng hô lớn tên Vu Thần, âm thanh vang vọng cả đất trời.
Quan sát cẩn thận, quang ảnh xuất hiện đích thị là Vu Thần, chỉ thấy lần này toàn thân hắn lấp lánh ánh sáng âm ám, một cơ thể hai mặt, phía trước hung tàn tà ác, mặt sau mĩ lệ vô cùng, cả hai mặt không phù hợp chút nào, lại hòa quyện cùng nhau vô cùng, thật là một tạo vật vô cùng cổ quái, khiến cho mọi người không cách nào hiểu rõ được.
Vu Thần hiện ra, khí thế thật sự kinh thiên. Giữa không trung, Vu Thần ngạo nghễ bất động, cơ thể vẫn còn nằm trong quang trụ, ánh mắt tà ác và sắc bén hướng về phía Dương Thiên ba người đang ẩn nấp, nhãn thần đó làm khiếp đảm cả ba. Xa xa mấy dặm, ánh mắt như là vật chất giống hệt thần binh khiến ba người thân thể hơi run run, miệng không thể mở lời, tự động tản ra.
Nhận thấy nguy hiểm đến gần, Dương Thiên quát to:
- Cẩn thận! Vu Thần thật sự đáng sợ, không hề dưới Địa Âm Tà Linh đâu!
Thần sắc Bắc Phong trầm trọng, giọng hận thù:
- Thật sự là quá mạnh, quá đáng sợ, không hổ là Vu thần. Bây giờ làm sao đây, tiếp tục quan sát hay ngay lập tức chạy trốn?
Dương Thiên liếc nhìn Bạch Vân Thiên hỏi:
- Tông chủ có ý kiến gì không?
Nhãn thần Bạch Vân Thiên lấp loáng, thần bí nhìn về phía Vu Thần rồi hạ giọng đáp:
- Nhị vị nghĩ với sức mạnh của ba chúng ta có thể cầm cự được với hắn không?
Bắc Phong trầm ngâm nói:
- Điều đó cũng khó nói, nhưng ta nghĩ bọn ta khả dĩ có thể cầm cự được một thời gian.
Dương Thiên lại nghĩ khác:
- Ta cho rằng không hề dễ dàng như vậy đâu. Nếu sức mạnh ba chúng ta tập trung lại thì có khả năng liều mạng với hắn. Nhưng thực tế cả ba chúng ta đều không thể hợp nhất làm một, nên cho dù liên thủ cũng không có khả năng tăng sức mạnh lên gấp ba lần.
Bắc Phong có chút không phục nhưng lại hiểu những lời Dương Thiên là thực tế, chỉ có điều không cam lòng hừ một tiếng.
Bạch Vân Thiên trầm tư một chốc rồi có chút thất vọng nói:
- Nếu đã như vậy, cách tốt nhất là tránh xa nơi này. Nếu tò mò tìm hiểu thì rất có thể đánh đổi bằng mạng sống, quả thật không nên dại dột như thế.
Nói xong ngay nhanh chóng lùi lại phía sau theo một quỹ tích cổ quái, ẩn ẩn trong đó sự huyền diệu không thể hiểu nỗi.
Nhìn thấy hắn rút lui, Dương Thiên quát nhẹ:
- Bắc Phong, chạy nhanh thôi, sau này còn có cơ hội khác.
Bắc Phong nghe những lời đó còn ngập ngừng do dự, cuối cùng cũng quát to một tiếng theo Dương Thiên chạy đi.
Nhìn thấy cả ba người nhanh chóng rời đi, Vu Thần giữa không trung không hề truy kích, trên gương mặt độc ác xuất hiện nụ cười quỷ dị, trong gớm ghiếc có mấy phần tà ác khiến cho người ta trong lòng lạnh toát. Mặt sau, gương mặt mỹ lệ của người nữ cũng sáng lên với một nụ cười trên môi, song nhãn long lanh như nước hồ thu, thần thái mê hoặc người ta.
Dưới đất, Đại vu sư Hách Triết dẫn đầu các tộc nhân lớn tiếng hoan hô, đối với việc Vu Thần hồi sinh quả thật vô cùng hoan hỉ và kích động, một luồng chấp niệm mạnh mẽ phóng thẳng lên tận mây xanh, kháng cự với vài luồng sức mạnh to lớn của nhân gian vào thời điểm Thái Âm xuất hiện.
Giây lát, bầu trời u ám đột nhiên sáng tỏ, tuy thiếu đi ánh dương quang soi, nhưng ánh sáng lại khác nhau rất lớn. Lúc này, Vu Thần ngạo nghễ giữa không trung thu hồi khí thế mạnh mẽ, thân thể nhẹ nhàng hạ xuống cách mặt đất chừng ba trượng rồi dừng lại, mục quang chầm chậm nhìn tộc nhân phía dưới chân.
Thu hồi mục quang, chỉ thấy đầu của Vu Thần đột ngột xoay tròn, gương mặt của người nữ xuất hiện ở phía trước, ánh mắt cười cười tựa như gió mùa xuân thấm mát trái tim của tất cả mọi người có mặt.
Vẫy tay, Vu Thần phát xuất một luồng khí lực ôn hòa êm ái đỡ tất cả tộc nhân đang quỳ dưới đất đứng dậy rồi cất giọng với thanh âm kỳ dị nói:
- Đa tạ các ngươi, những thần dân yêu quí của ta. Kể từ bây giờ, để ta dẫn dắt các ngươi cũng khai phá ra một thế giới hạnh phúc khác, khôi phục nền văn minh đã thất lạc của chúng ta.
Lập tức những tiếng hoan hô vang dội bốn phía, tâm tình của cả Vu tộc vô cùng phấn chấn, miệng hô vang tên Vu Thần.
Nửa ngày sau, đợi khi sự phấn khích của tộc nhân lắng xuống, Vu Thần nói:
- Bây giờ, các thần dân yêu mến của ta nên quay trở về, còn sáu vị vu sư ở lại đây cùng ta thương nghị đại sự. Đợi khi có quyết định cuối cùng, chúng ta sẽ lại cùng nhau hành động. Hãy đi đi các thần dân thân ái của ta.
Mọi người trong Vu tộc vội vã quỳ xuống, đồng thanh hoan hô rồi sao đó lập tức chuyển thân rời đi. Đợi cho các tộc nhân đi hết, Vu Thần từ trên tầng không của từ đường trở về nơi cũ, sáu đại vu sư cũng lần lượt đi vào trong, tất cả đều khôi phục lại sự yên lặng vốn có.
******************
Thời điểm Thái Âm Tế Nhật xuất hiện, nhân gian từng xuất hiện mấy luồng khí tức mạnh mẽ, trong số đó có bốn luồng là mạnh nhất tồn tại ở bốn phương khác nhau.
Trong bốn phương đó, luồng khí tức ở phương Nam đại biểu cho Vu Thần, hai phương Đông Tây đại biểu cho Địa Âm và Thiên Sát, chỉ còn luồng khí tức phía Bắc vô cùng bá đạo, tự nhiên chính là Yêu hoàng của Yêu vực, bởi vì Ảo Thú Động Thiên nằm trên một ngọn núi thần kỳ ở phương Bắc.
Yêu vực, Thủy Tinh Thiên Địa, Yêu Hoàng Liệt Thiên nhìn vào bốn người trước mặt, thần sắc nghiêm túc nói:
- Thái Âm hiện ra, thất giới hợp nhất. Hiện nay phong ấn lối vào nhân gian ở Ảo Thú Động Thiên đã được giải khai, Yêu vực và nhân gian liên thông, đây đích thực là cơ hội quí báu để chúng ta tranh giành thiên hạ. Bây giờ các ngươi ai nấy cùng ta thống lĩnh cao thủ yêu vực tiến quân vào nhân gian, chúng ta phải cùng nhau lấy lại tất cả những thứ đã mất năm xưa
- Được rồi, những chuyện này đợi trở về rồi hẵng nói, hiện tại nói đến chỉ làm cho người khác thêm hỗn loạn.
Ngắt ngang lời Tư Đồ Thần Phong, Trần Ngọc Loan vẻ mặt trầm trọng, đột nhiên gia tăng tốc độ, tựa hồ có một số chuyện nàng không muốn đề cập lại.
Nhìn thân ảnh ngày càng xa đó, Tư Đồ Thần Phong nhẹ thở dài:
- Trận chiến ngày hôm nay, rất khó nói rõ được là ai thắng ai thua, chúng ta sau này hãy từ từ nói đến, đi thôi.
Về đến Phục Long cốc, Trần Ngọc Loan liếc nhìn chung quanh, thấy mọi chuyện đều bình thường liền vội đến thẳng đại điện của liên minh. Vừa tiến vào cửa, Quy Vô đạo trưởng đã ra nghênh đón, nở nụ cười vấn an:
- Thế nào rồi, hôm nay thuận lợi hay không?
Trần Ngọc Loan lẳng lặng lắc đầu, đi đến chỗ ngồi của mình, thần sắc đau khổ bàng hoàng lúc này lại trỗi dậy. Trong điện, Phật Thánh Đạo Tiên, Đồ Thiên, Ân Hồng Tụ, Phần Thiên tất cả đều nhìn nàng, từ biểu tình của nàng có thể cảm giác được có gì đó không ổn.
Lúc bấy giờ, bên ngoài điện truyền lại tiếng động, chỉ thấy Văn Bất Danh dẫn Tư Đồ Thần Phong, Đạo Tà Tàn Kiếm, Tĩnh Nguyệt đại sư, Càn Nguyên chân nhân, Phong Viễn Dương vội vã bước vào, thần sắc của sáu người đều lộ vẻ âm trầm.
Mời mọi người ngồi xuống, Quy Vô đạo trưởng hỏi:
- Thế nào rồi, tại sao vẻ mặt mọi người đều nghiêm trọng như vậy, một chút vui vẻ cũng không có, thật ra đã xảy ra chuyện gì?
Văn Bất Danh không chút khách khí đáp:
- Huynh hỏi họ đi, đệ cũng không được rõ lắm.
Quy Vô đạo trưởng nhìn sang những người khác, cuối cùng mục quang dừng lại trên người Tư Đồ Thần Phong, trầm giọng:
- Ngươi nói đi, cuối cùng như thế nào, lần này thật ra đã xảy ra chuyện gì, khiến thần tình mọi người lại như vậy?
Tư Đồ Thần Phong cười khổ não, vẻ trầm trọng thốt:
- Sự tình lần này sau khi nghe xong thì mọi người sẽ minh bạch liền.
Trong đại điện, mọi người đều nhìn Tư Đồ Thần Phong, lẳng lặng nghe hắn tường thuật trận chiến kịch liệt lại đầy biến hóa, từng người đều lộ vẻ trầm trọng, thỉnh thoảng còn tỏ ra lo âu hoặc phẫn nộ. Thời gian một nén nhang chầm chậm trôi qua, Tư Đồ Thần Phong cũng đã thuật xong mọi chuyện, sau cùng không nhịn được thở dài:
- Tất cả là như vậy đó, hiện tại mọi người hẳn đã hiểu rõ, vì sao tâm tình của tất cả chúng ta đều nặng nề rồi.
Quy Vô đạo trưởng cảm xúc lên tiếng:
- Cuộc chiến này nhiều biến hóa phức tạp, thật sự không thể hình dung được, kết quả của nó cũng khiến người kinh ngạc. Cái chết của Thương Nguyệt đã khiến Lục Vân nổi giận, kết cục của nó là Ngũ Thải đại bàng bị Tứ Linh thần thú tiêu diệt. Huyền Phong môn chủ lợi dụng hỗn loạn tập kích, lại phải bỏ thân giữa trường, lại gây nên hạo kiếp Thái Âm Tế Nhật. Hiện tại Quỷ vực, Huyền Phong môn và Chính Đạo liên minh chỉ còn tồn tại trên danh nghĩa, còn lại Ma vực với Địa Âm, Thiên Sát, đó là những vấn đề chính yếu mà chúng ta sẽ phải đối diện.
Mọi người không nói gì, thần sắc ai nấy lộ vẻ ưu tư, hiển nhiên đối với những sự việc phát sinh ngày hôm nay còn khó tiếp thu. Đại điện hoàn toàn yên tĩnh, không khí có vẻ trầm buồn, một cảm giác mất mát nhàn nhạt tĩnh lặng lan toả giữa bốn bức tường.
Thật lâu sau đó, Phật Thánh Đạo Tiên mở lời:
- Được rồi, những chuyện đã xảy ra cho dù có đau lòng cũng không thể vãn hồi lại được. Hơn nữa, tình huống Lục Vân hiện tại tuy không rõ ràng, nhưng cũng tuyệt đối không nghiêm trọng như Kiếm Vô Trần đã nói. Bây giờ cuộc chiến bên đó đã kết thúc, còn đối với chúng ta mà nói, cuộc chiến mới chỉ vừa bắt đầu, làm thế nào để đối diện với cuộc chiến này, ứng phó tốt với trận chiến này, đó mới là chuyện quan trọng nhất chúng ta phải quan tâm. Ngọc Loan, hiện tại cô nói đi, tiếp theo chúng ta còn phải đối diện với những địch nhân nào?
Nghe thấy, Trần Ngọc Loan ngẩng đầu lên, yên lặng liếc nhìn mọi người, nỗi bi thương trên gương mặt dần dần nhạt đi, bình tĩnh nói:
- Hiện tại Chính Đạo liên minh đã suy nhược, vì sự an nguy của Nhân gian, Trừ Ma liên minh của chúng ta cũng phải kê vai gánh vác trách nhiệm bảo vệ hòa bình. Trước mắt, tuy thực lực Quỷ vực tổn hại nặng nề, nhưng vẫn còn Sát Huyết Diêm La và Vô Gian Quỷ Sát, Bất Tử Huyết Lệ, vì vậy chúng ta không thể xem nhẹ, phải lưu ý thường xuyên.
Thứ hai, Chính Đạo liên minh Kiếm Vô Trần và Diệp Tâm Nghi cũng chưa chết, mặc dầu bây giờ bọn họ không có thực lực, nhưng chung cuộc vẫn là đại biểu được Cửu Thiên Hư Vô giới, vì thế chúng ta cũng phải lưu tâm nhiều. Thứ ba, Huyền Phong môn chủ Vô Tâm tuy đã chết, nhưng Nam Cương Hắc Vu nhất tộc vẫn luôn ẩn nấp sau lưng hắn lại thần bí khó lường, chúng ta còn phải tìm hiểu rõ hơn.
Thứ tư, Ma vực tổng cộng có bốn giới, hai giới yếu nhược nhất đã không còn nữa, nhưng hai giới mạnh nhất là Ma Thiên giới và Ma Ảo giới thực lực hùng hậu, bọn họ tất nhiên lợi dụng cơ hội Thái Âm Tế Nhật quá tốt này mà phát khởi một trận mưa máu gió tanh, vì vậy đó là một trọng điểm.
Thứ năm, về phương diện Yêu vực chúng ta từ trước tới giờ chưa hiểu rõ được, nhưng Lục đại ca đã từng đề cập đến, một khi gặp phải cao thủ Yêu vực, chúng ta tốt nhất không nên xung đột chính diện. Từ điều này có thể biết, Yêu vực mới là thế lực lớn mạnh nhất trong Vực chi tam giới.
Thứ sáu, liên quan đến Địa Âm và Thiên Sát thần bí quỷ dị, chúng ta trước mắt chưa nắm được điều gì nhiều, nhưng bọn chúng kế thừa được khí âm tà trời đất mà trở thành tà vật chí cường. Bọn chúng chắc chắn sẽ trở thành kẻ địch cuối cùng mà chúng ta phải đối diện.
Thêm nữa, các cao thủ tà ác như Ma Thần tông chủ Bạch Vân Thiên, Thiên Ma giáo chủ Âu Dương Vân Thiên, Giang Nam tài tử, Vô Nhân Tọa chúng ta cũng cần phải lưu ý. Vì vậy, tổng hợp những tình huống trước mắt được tạm thời phân tích, tình thế chúng ta thật không lạc quan chút nào.
Nghe xong nhưng lời này, nhất thời đại điện hoàn toàn im tĩnh, mọi người đều đang trầm tư đánh giá vấn đề này. Một lúc sau, Quy Vô đạo trưởng mở lời:
- Những lời phân tích của minh chủ đã rất toàn diện, gần như đã bao quát về tất cả kẻ địch trong tam gian thất giới. Trước mắt, toàn bộ thực lực Trừ Ma liên minh đều ở tại đây, với lực lượng của chúng ta muốn đồng loạt đối kháng với những địch nhân đó, hiển nhiên là còn lâu mới đủ, vì thế phải tuyển chọn thế nào, trước đối phó địch nhân nào, sau đối phó với địch nhân nào, điều này chúng ta phải nghiêm túc cân nhắc thương nghị. Hiện tại mọi người nhìn thấy thế nào xin nói ra hết một lượt, luôn luôn dự phòng cẩn trọng, cho dù Thái Âm mới hiện ra, chúng ta cũng phải ngàn vạn lần cẩn thận.
Văn Bất Danh trầm ngâm thốt:
- Trước mắt mà nói, trong số những kẻ địch Ngọc Loan đã nói, Chính Đạo liên minh tạm thời còn rõ quan hệ thế nào, có lẽ không cần nói nhiều về nó. Quỷ vực và Huyền Phong môn nguyên khí tổn thương nặng nề, trong một thời gian ngắn không thể có hành động nào. Trước mắt thật sự chủ yếu lại chính là Ma vực cao thủ, còn có bốn luồng khí tức đáng sợ lúc Thái Âm Tế Nhật, không biết bọn họ rốt cuộc là những nhân vật nào.
Phần Thiên nghe xong, lộ vẻ trầm trọng nói:
- Điều này ta không hoàn toàn hiểu rõ hết được, nhưng trong đó có một người ta biết rất rõ, đó là Địa Âm Tà Linh - Âm Đế. Trước kia ta đã gặp qua hắn, lúc đó thực lực của hắn rất mạnh mẽ, ai nghe thấy cũng kinh hãi, bây giờ khí âm tà tràn lan khắp nhân gian, chắc chắn hắn càng lợi hại hơn. Thế nên nếu gặp hắn, sợ là chỉ có đường chạy trốn mà thôi.
Văn Bất Danh thở dài:
- Nói như vậy, chúng ta là không có chút lực phản kháng rồi?
Phần Thiên cười khổ não: Bạn đang đọc truyện được lấy tại TruyệnFULL.vn chấm cơm.
- Mặc dù không thể nói như vậy, nhưng không thể không thừa nhận, sự mạnh mẽ của Âm Đế người bình thường không thể chống lại.
Nhìn dáng vẻ của hai người có chút chán nản, Phật Thánh Đạo Tiên cổ vũ nói:
- Mọi người đừng quá kinh hoàng, cũng không cần lo lắng. Sự mạnh mẽ của Địa Âm và Thiên Sát tự nhiên không có gì nghi ngờ, nhưng đối phó với bọn chúng hoàn toàn không chỉ có chúng ta, Thiên chi tam giới còn muốn đối phó với bọn chúng hơn chúng ta nhiều. Vì thế trừ phi chính diện gặp nhau, nếu không thì bình thường chúng ta lưu ý nhiều hơn là được. Theo ta phán đoán, Địa Âm và Thiên Sát đều là hạng tâm cao khí ngạo, tuyệt đối không thể tìm đến chúng ta trước tiên.
Suy xét về lời này thấy cũng đúng, mọi người không còn lo lắng nhiều nữa, tâm tình lập tức khai mở không ít.
Quy Vô đạo trưởng nhìn mọi người một lượt, bình tĩnh nói:
- Hiện tại mọi người đã bỏ đi lo lắng ưu phiền, chúng ta hãy phân tích một lượt, làm thế nào trong khoảng thời gian ngắn nhất, an bài triển khai tốt nhất. Trong dĩ vãng có rất nhiều sự tình do Chính Đạo liên minh đại diện ra mặt, chúng ta có thể ngầm quan sát, lại thêm lợi dụng cơ hội phát động tấn công bất ngờ. Mà hiện tại Chính Đạo liên minh đã mất rồi, an nguy của nhân gian do chúng ta kê vai gánh vác, vì vậy một số sách lược trước đó chúng ta sử dụng, hiện tại lại không thích hợp rồi, cần phải thương nghị thêm quyết sách mới.
Lời vừa dứt, Ân Hồng Tụ vẫn luôn im lặng liền mở miệng nói:
- Quy Vô đạo trưởng, hiện tại Thái Âm Tế Nhật mới xuất hiện, tình thế nhân gian hỗn loạn, chúng ta cần xác định phương châm cũng như cần có một mục tiêu, phải có tin tức chuẩn xác, như vậy mới thật sự hữu hiệu. Hiện nay địch nhân nhiều, chúng ta trước tiên phải chia ra ai là chủ yếu, ai là thứ yếu, người nào là cuối cùng. Như vậy mới thuận lợi có được đường lối nghiên cứu phân tích, lại tránh lãng phí thời gian và tinh lực.
Quy Vô đạo trưởng tán đồng nói:
- Ân cô nương nói rất đúng, hiện tại ta tạm thời nói qua một lượt, có chỗ nào chưa được toàn diện, mọi người hãy nhớ bổ sung. Đầu tiên, lấy nhân gian làm cơ sở, chúng ta trước nhất phải lưu ý đến là Ma vực, theo sau là Ma Thần tông và Thiên Ma giáo, cũng như những cao thủ tà ác cá biệt khác. Kế đến là Quỷ vực và Huyền Phong môn, bao gồm Hắc Vu nhất tộc ở Nam Cương. Thứ ba, Yêu vực mà minh chủ đã từng đề cập đến, cho dù thực lực chúng mạnh hay yếu, chúng ta tất cần phải lưu ý, bởi vì đây là trách nhiệm của chúng ta. Cuối cùng, chính là những chuyện liên quan đến Địa Âm và Thiên Sát.
Ân Hồng Tụ lên tiếng:
- Đa tạ đạo trưởng tán thưởng, cá nhân ta nghĩ, chúng ta còn phải lưu ý đến Kiếm Vô Trần và Cửu Thiên Hư Vô giới. Ngày trước khi họ mạnh mẽ thì chúng ta ẩn núp âm thầm, bây giờ chúng ta cường đại, Kiếm Vô Trần có thể hay không cũng làm như vậy, trong bóng tối ngầm tính kế với chúng ta.
Lời vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đại điện đều biến đổi, hiển nhiên đây là vấn đề rất có khả năng xảy ra.
Thấy vậy, Dịch viên Càn Nguyên chân nhân lên tiếng:
- Theo như chúng ta đã biết, Kiếm Vô Trần ngông cuồng tự đại, hoàn toàn không thể giống như vậy. Nhưng biểu hiện lần này của hắn lại đặc biệt âm trầm, có lẽ hắn đã có biến đổi, vì vậy khả năng này cũng là rất lớn, quý vị cần phải lưu tâm nhiều.
Trần Ngọc Loan điềm nhiên nói:
- Đa tạ chân nhân có ý tốt, vấn đề này chúng tính sẽ lưu tâm, hiện tại chúng ta tập trung ở những phương diện Quy Vô đạo trưởng đề cập đến, thương nghị thật kỹ một lượt. Đầu tiên về phương diện liên quan đến Ma vực, mọi người nghĩ thế nào có thể cứ đề xuất, chúng ta cùng nhau thảo luận.
Lời vừa nói xong, ánh mắt lướt qua mọi người, một lòng trưng cầu ý kiến.
Phần Thiên lên tiếng:
- Về phương diện Ma vực, chúng ta trước tiên cần phải biết thực lực của bọn họ. Trên phương diện này, vừa nãy liên minh đệ tử có hồi báo, nói rằng Ma vực cao thủ dưới sự thống lĩnh của Ma Thiên tôn chủ đã ra quân chiếm lấy Hoa Sơn, đi cùng với chúng có Ma Ảo tôn chủ, Ma thần Chích Thiên, Ma thần Khiếu Phong cùng với ba vị Ma thần của Ma Thiên giới, còn có một số Ma sát và tám Ma tiên. Với thực lực như thế này, nói thật là không hề thua kém chúng ta một chút nào.