- Không cần phải đem tức giận trút lên đầu ta như vậy, còn phải nhìn cho kỹ, nếu thực sự có cơ hội, ta cũng chẳng ngốc hơn ngươi đâu.
Bất Tử Huyết Lệ kêu lên một tiếng phẫn nộ, ngẩng đầu nhìn lên không trung, không thèm để ý đến hắn nữa.
Lúc này trời đã tối om, trong khi đó trên tầng không của Thiết Tùng lâm lại sáng rực vô cùng, do bởi trận giao chiến giữa hai người.
Trong lúc giằng co, Sát Huyết Diêm La hai tay bắt quyết, sát khí toàn thân hội tụ làm một, khiến cho khí thế Huyết Sát chiến phủ tăng lên mạnh mẽ, dần dần chống chọi được với lưới ánh sáng có hấp lực của Thiên Tà nhận. Thấy vậy, ánh mắt Chu Hỉ biến chuyển vài lần, sau khi suy xét hồi lâu, hắn bất ngờ thu chiêu lại, khiến cho Sát Huyết Diêm La kinh ngạc vô cùng, trong lòng xuất hiện một chút hụt hẫng.
Nắm lấy cơ hội này, Tà thần Chu Hỉ tay trái vung lên, đánh ra chưởng lực vô cùng mạnh mẽ khiến cho cơ thể hắn chỉ trong chớp mắt đã xoay tròn với tốc độ cao, toàn thân hắn hệt như con quay giữa không trung, mỗi lần xoay một vòng lại chém ra một trăm ba mươi sáu kiếm, cuối cùng vài ngàn luồng kiếm mang hội tụ thành một cột sáng ánh kim chói chang vô cùng, lại có uy lực long trời lở đất bắn thẳng vào ngực của Sát Huyết Diêm La.
Biến cố bất ngờ khiến cho Sát Huyết Diêm La chấn động tâm thần vô cùng. Khi hắn cảm giác được tình hình không hay, tìm cách né tránh thì cũng đã muộn rồi. Hắn chỉ còn cách gào lên một tiếng phẫn nộ, tay phải nhanh chóng cầm chắc Huyết Sát chiến phủ, dùng tốc độ nhanh nhất đánh ra vài trăm luồng ánh đao, tổ chức lại trước ngực thành một tấm khiên ánh sáng sắc máu chống lại chiêu tấn công của Tà thần Chu Hỉ.
Chỉ trong chớp mắt, chiêu tấn công đã tiến sát người, cột sáng rực rỡ gặp phải tấm khiên ánh sáng sắc máu, hai bên va chạm mạnh mẽ, phát ra ánh sáng chói mắt và âm thanh như sấm động. Những dòng khí như những đợt sóng hùng dũng dâng cao, xoay tròn điên cuồng trong màn đêm tĩnh mịch, đi đến nơi đâu liền khiến cho đất long núi lở, lại ép cho Vô Gian Quỷ Sát và Bất Tử Huyết Lệ đang đứng quan sát ở bên cạnh phải lùi lại liên tục, trong miệng phát ra những tiếng gào thét.
Cuồng phong hết đợt này nối tiếp đợt sau, toàn bộ tầng không của Thiết Tùng lâm hào quang lấp lánh, thời gian không gian vặn vẹo, sức mạnh của hai tay cao cường hội tụ làm một, không những làm chấn động khắp mặt đất mà còn thêm những âm thanh sấm sét rung động trời đất.
Đang giao chiến, tấm khiên ánh sáng của Sát Huyết Diêm La dần dần thu nhỏ dưới thế tấn công mạnh mẽ của Tà thần Chu Hỉ, cuối cùng nổ tung vỡ nát, biến thành một luồng sức mạnh hủy diệt, khiến trong phương viên vài dặm, mặt đất nứt ra, cát bụi tung bay.
Sự vỡ nát của tuyến phòng ngự hoàn toàn bất ngờ, Sát Huyết Diêm La vào đúng thời khắc tấm khiên ánh sáng mất đi, chiến phủ trong tay xoay chuyển, một luồng ánh sáng sắc máu chói chang hoá rồng bay ra cùng với khí thế kinh người, bắn thẳng về phía đuôi mắt của Chu Hỉ.
Đồng thời, Sát Huyết Diêm La tay trái bung ra trước ngực, khi cột sáng tiến sát đến gần, khe khẽ vẫy lên, mỗi lần chuyển động lại xuất hiện làn ánh sáng một đỏ một đen đan xen với nhau, tạo thành một đồ án bát quái quỷ dị, ở giữa là một cái dòng xoáy, vừa đúng nghênh đón ngay điểm tiếp xúc với cột sáng.
Dòng xoáy nước và cột sáng va đập vào nhau, không hề phát ra tiếng nổ như trong dự đoán, mà đôi bên xoắn xít lấy nhau, hệt như thần long nghịch nước, chỗ giao nhau chấn động mãnh liệt như đang toàn lực ổn định hai luồng sức mạnh kinh thiên động địa.
Thấy vậy, Sát Huyết Diêm La ánh mắt hơi hơi mỉm cười, còn Tà thần Chu Hỉ nhãn thần cũng không hề lộ chút kinh ngạc, ngược lại nhìn ra còn có mấy phần quỷ dị, nghiêng đầu né tránh làn sáng bay đến.
- Thật không hổ danh là Tà thần, thực sự rất bá đạo.
Chu Hỉ âm trầm đáp lại:
- Đáng tiếc ngươi được gọi là Diêm La, lại có chút gì đó khiến người ta phải thất vọng.
Sát Huyết Diêm La ánh mắt lạnh lại, đang định mở miệng phản bác, nhưng bát quái ở trước ngực chẳng hiểu vì lí do gì lại bất ngờ vỡ tung. Cột sáng đó không còn gì kháng cự, lập tức đánh thẳng vào ngực Diêm La, khiến hắn bị hất bắn đi.
Tiếng kêu phẫn nộ không cam chịu trong đêm tối lại càng trở nên vang dội hơn. Trong lúc bắn ngược ra sau, Sát Huyết Diêm La giận đến phát điên, cũng không hiểu được Tà thần Chu Hỉ làm thế nào có thể phá vỡ phòng tuyến của hắn. Điều này thực ra rất đơn giản, bởi vì Thiên Tuyệt Trảm pháp có thể phá vỡ được tất cả mọi pháp quyết, chỉ vì Sát Huyết Diêm La quá đỗi tự phụ, không để ý đến điều này mà thôi.
Phẫn nộ ngắm nhìn địch nhân, Tà thần Chu Hỉ hai mắt nheo lại, một luồng khí tức vô cùng âm lạnh phát ra từ trong nội tâm của hắn. Đối phó với kẻ địch, nhất định phải lạnh lùng tàn khốc, đó là nguyên tắc cần phải có của kẻ mạnh. Hôm nay Sát Huyết Diêm La đang bị thương, đó quả là cơ hội rất hiếm thấy, thừa thắng xông lên tự nhiên là chọn lựa tốt nhất.
Không chút chần chừ, Tà thần Chu Hỉ thân thể xoay tròn, Thiên Tà nhận trong tay đâm thẳng về phía kẻ địch, cả thân hình hệt như một cơn gió lốc có tốc độ cao hơn tốc độ lùi lại của Sát Huyết Diêm La, chân nguyên toàn thân hội tụ lại trên Thiên Tà nhận, phát xuất chiêu tấn công hủy diệt.
Biến hóa khí tức gây sự chú ý của Sát Huyết Diêm La. Ngay khi hắn cảm nhận được ý đồ của Chu Hỉ , cả thân hình điên cuồng gào thét, trong lúc không kịp tránh né, cây búa trong tay ném ra, khi hai tay dang rộng hết cỡ toàn thân ánh máu chuyển động, chỉ trong giây lát cả thân hình liền bao phủ trong một vầng sương máu.
Ngay sau đó, vầng sương máu bắt đầu thu nhỏ lại, hơn nữa còn điên cuồng hấp thu khí âm trầm bốn bề, biến chuyển thành một đầu ác quỷ đỏ máu ngay trước khi thế công của Chu Hỉ đánh tới, trên đỉnh của đầu ác quỷ là một bộ xương đầu lâu màu trắng chuyển động, mỗi lần nó xoay tròn một vòng lại phát ra một luồng sáng trắng âm trầm, kết hợp với lửa máu phun ra từ huyết khẩu, thêm vào đó là ánh sáng màu đen toả ra từ ánh mắt , ba thứ đó tập trung lại một điểm, chặn đứng thế tấn công của Chu Hỉ ở khoảng cách vài xích.
Trong màn đêm, hào quang rực rỡ lại lần nữa đan nhau, hai bên toàn lực để ứng phó, một bước cũng không rời vị trí, giữ vững tuyến phòng thủ cuối cùng. Nhưng, mọi việc khó được như ý. Tuy Sát Huyết Diêm La có ý muốn ngăn chặn thế tấn công của Chu Hỉ, nhưng lúc đầu hắn đã ở thế bị động, còn Chu Hỉ lại chủ động tấn công, vì thế tình hình trước mắt Chu Hỉ đương nhiên chiếm được thượng phong, đã sử dụng tốc độ ép cho Sát Huyết Diêm La từng bước từng bước yếu thế dần.
Sát Huyết Diêm La không cam lòng liên tục gào thét phẫn nộ, nhưng đáng tiếc là thời thế không phải do con người tạo ra, hắn tuy có ý muốn thay đổi hoàn cảnh nhưng lại mất đi tiên cơ, chỉ còn cách bất lực lùi lại, trong lòng suy nghĩ cách thoát đi và phát triển tiếp theo.
Ở phía xa, Bất Tử Huyết Lệ chứng kiến cảnh tượng như vậy hơi mừng, nhỏ giọng nói:
- Thời cơ đến rồi, chỉ cần Tà thần Chu Hỉ có thể tiến đến bước đánh trọng thương hắn được, đến lúc đó chúng ta sẽ ………..
Khe khẽ lắc đầu, Vô Gian Quỷ Sát lo lắng lên tiếng:
- Không nên nghĩ rằng đơn giản như vậy, Diêm quân nếu đã có thể phá giải phong ấn ngàn năm để xuất hiện lại ở nhân gian, tự nhiên không thể chết dễ dàng như vậy được.
Bất Tử Huyết Lệ nghi hoặc hỏi:
- Ngươi nói vậy nghĩa là gì, lẽ nào ngươi muốn cứ tiếp tục như thế?
Vô Gian Quỷ Sát phân tích:
- Ngươi chớ nên sốt ruột, trước mắt, Thái Âm vừa xuất hiện, mất đi lá chắn Diêm quân, đối với chúng ta hoàn toàn bất lợi. Ta nghĩ là tạm thời chúng ta không nên sơ ý manh động, đợi đến khi nắm rõ được đại thế trong thiên hạ, thấy rằng thời cơ đã đến, chúng ta bắt đầu hành động cũng chưa muộn.
Bất Tử Huyết Lệ nghĩ ngợi một lúc, gật đầu nói:
- Những lời ngươi nói cũng rất có lý, cứ như vậy đi. Hiện nay tình hình của Diêm quân không ổn, ta nghĩ chúng ta hay là ra tay tiêu diệt tên Tà thần Chu Hỉ rồi tính tiếp.
Vô Gian Quỷ Sát khe khẽ gật đầu, nhỏ giọng nói:
- Cẩn thận, khả năng Tà thần không đơn giản.
Bất Tử Huyết Lệ cưòi âm trầm một tiếng, có chút cao ngạo, ngông cuồng đáp:
- Hắn có lợi hại đến đâu cũng chỉ có một mình, lẽ nào có thể thoát khỏi bàn tay chúng ta.
Nói xong thân ảnh lóe lên, chớp mắt hắn đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Tà thần Chu Hỉ, hai tay đầy những ánh máu đỏ hồng đánh thẳng xuống đỉnh đầu của Tà thần Chu Hỉ.
Vô Gian Quỷ Sát không vội ra tay, hắn chỉ cười âm trầm một tiếng, xuất hiện phía dưới Chu Hỉ khoảng vài trượng, chăm chú quan sát tình hình.
Đang tấn công, Tà thần Chu Hỉ vẫn luôn chú ý quan sát tình hình xung quanh. Lúc Sát Huyết Diêm La bị dồn phải lùi lại, hắn đã nghĩ được Vô Gian Quỷ Sát và Bất Tử Huyết Lệ có thể ra tay. Vì thế khi xuất hiện sự cố không bình thường trên đỉnh đầu, hắn không một chút hoang mang lo sợ, chỉ giả vờ như không biết, đợi cho Bất Tử Huyết Lệ đến gần.
Lực tấn công trên đỉnh đầu rất mạnh, nhưng mà Chu Hỉ đang xoay tròn với tốc độ rất cao, vì thế toàn thân có một tầng lưới phòng ngự chuyển động, khiến cho tấn công của Bất Tử Huyết Lệ giảm đi không ít. Như vậy, tấn công của Bất Tử Huyết Lệ xem ra rất bất ngờ, thực tế hiệu quả lại không lớn, cũng chẳng gây khó khăn nhiều cho Tà thần Chu Hỉ.
Ngược lại, chiêu công kích của Bất Tử Huyết Lệ tuy không thu được tác dụng, nhưng Chu Hỉ lại nhạy cảm nắm bắt được sơ hở trong tâm thần của Bất Tử Huyết Lệ khi kinh ngạc trong chớp mắt, Thiên Tà nhận đang nhắm thẳng Sát Huyết Diêm La đột nhiên xoay chuyển chín mươi độ, trên ngàn luồng đao sáng sắc bén cùng với Thiên Tuyệt chân khí cứng rắn vô cùng đã xoắn nát thân thể của Bất Tử Huyết Lệ trong ánh mắt kinh hoàng của hắn.
Đồng thời, Chu Hỉ cười âm trầm một tiếng, Thiên Tà nhận trong tay tự động xoay tròn, vô cùng quỷ dị xuất hiện ngay trước Vô Gian Quỷ Sát, chặn đứng cú đánh lén của hắn.
Sự việc nằm ngoài dự đoán xảy ra trong chớp mắt giúp cho Sát Huyết Diêm La thoát khỏi vòng kìm kẹp của Chu Hỉ, còn Bất Tử Huyết Lệ lại phải chịu một hậu quả to lớn, thân thể được xưng tụng là bất tử bất diệt, sau khi gặp phải phá hoại của luồng khí chí tà Thiên Tà nhận, cuối cùng đã bị tiêu diệt dưới Thiên Tuyệt Trảm pháp.
Phía bên kia, Vô Gian Quỷ Sát cũng không chiếm được chút ưu thế, Thiên Tà nhận lại thêm Thiên Tuyệt Trảm pháp có thể nói là cứng rắn vô cùng, còn hắn thi triển bí pháp của Quỷ vực chỉ trong chớp mắt đã bị vỡ nát, hoàn toàn không đạt được hiệu quả như trong ước tính.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tà thần Chu Hỉ nhìn nguyên thần yếu ớt của Bất Tử Huyết Lệ, âm trầm nói:
- Đánh lén ta, ngươi sẽ phải trả giá lớn.
Bất Tử Huyết Lệ giận quá hóa điên, tuy khí tức yếu ớt, nhưng từ giọng nói của hắn có thể nhận thấy rất rõ oán hận trong lòng sâu sắc:
- Tà thần chớ vội ngông cuồng, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Giữa tiếng rống giận dữ, nguyên thần đỏ máu hóa thành ác quỷ, cùng với khí u oán, bất chấp tất cả nhắm thẳng vào Chu Hỉ.
- Không được, mau lùi lại!
Tiếng kêu kinh hoàng phát ra từ miệng của Vô Gian Quỷ Sát, hành động của Bất Tử Huyết Lệ thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn. Nhưng tiếng kêu của hắn đã quá muộn, ngay lúc Bất Tử Huyết Lệ hiểu được hàm nghĩa của hắn, Thiên Tà nhận của Chu Hỉ đã hoá thành ngàn vạn, tạo thành một đài hoa sen đỏ tươi, bao phủ toàn bộ nguyên thần của Bất Tử Huyết Lệ. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Ở xa xa, Sát Huyết Diêm La gào lên một tiếng, rống lên giận dữ:
- Chu Hỉ đáng ghét, bổn Diêm quân không tha cho ngươi.
Chu Hỉ thản nhiên cười lạnh một tiếng, đáp lại trong trận cuồng phong:
- Ta cũng không bỏ qua cho ngươi, có bản lĩnh gì thì hãy thể hiện ra đi.
Còn đang nói, tay phải hắn lóe lên hào quang màu máu, sau đó vọng đến một tiếng kêu thảm thiết, Huyết Lệ âm hiểm tà ác nhất trong ba đại tam hung được xưng tụng bất tử vĩnh viễn của Quỷ vực đã biến mất như vậy.
- Chu Hỉ, đêm nay ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi nơi đây!
Giọng nói âm trầm, hàm ẩn phẫn nộ vô cùng, nhưng Sát Huyết Diêm La lại không hề xông lên phía trước. Rõ ràng, hắn lúc này đã có cách nhìn nhận mới về thực lực của Chu Hỉ.
- Ngươi chỉ là mất đi một thuộc hạ, còn huynh trưởng của ta chết trong tay ngươi, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Lại đây, các ngươi hãy cùng tiến lên, xem đêm nay ai có thể tồn tại?
Tay phải giơ cao, Thiên Tà nhận chỉ thẳng lên trời, một luồng khí tức lạnh băng truyền ra xung quanh.
Kiếm Vô Trần suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:
- Rất có thể. Nghe nói hiện tượng Thái Âm Tế Nhật ngàn đời mới gặp. Một khi đã xuất hiện, toàn thể nhân gian trở nên mù mịt lạnh lẽo, không thấy ánh mặt trời, khí yêu tà tràn ngập trời đất. Rất có thể đó là yêu ma quỷ quái hấp thụ được khí tà ác sinh ra dị biến như muội nói. Chuyện này cũng rất bình thường thôi.
Hai người bàn luận với nhau mãi mà không tìm ra kết luận luận nào cả, chỉ toàn là suy đoán thôi. Đúng lúc đó, hai bóng sáng một đen một xanh kia tựa như nhận ra sự khác thường, thỉnh thoảng hướng về phía hai người ẩn núp rống lên tàn bạo, mơ hồ còn ẩn hiện trong mắt ánh xanh thẫm, lại lóe lên tia âm lạnh và tàn khốc.
Nhìn thấy thay đổi đó của bọn chúng, Kiếm Vô Trần giật mình, lên tiếng nhắc nhở:
- Tâm Nghi, cẩn thận. Thứ cổ quái này có linh giác nhạy cảm dị thường. Chắc hẳn bọn chúng đã phát hiện được tung tích của chúng ta.
Nghe vậy, Diệp Tâm Nghi đang muốn gật đầu trả lời, đột nhiên bóng đen xa xa kia chia ra thành ba, phóng tới phía hai người với tốc độ đáng sợ. Diệp Tâm Nghi thấy hành tung bị bại lộ, miệng quát to một tiếng thánh thót, tay phải múa lên bổ ra một luồng hào quang sắc xanh, gặp gió liền hóa thành rồng phóng thẳng đến bóng đen.
Ở bên cạnh, Kiếm Vô Trần do bởi Thiên Linh thần kiếm đã bị Lục Vân hủy đi, chỉ còn cách làm giống như Diệp Tâm Nghi, múa chưởng phản kích, sử dụng chân nguyên trong cơ thể ảo hóa thành kiếm sắc bén đánh tới.
Chỉ trong nháy mắt khi Diệp Tâm Nghi, Kiếm Vô Trần còn đang bận ứng phó với bóng đen kia, bóng xanh còn lại cố tình chậm hơn nửa nhịp âm thầm đánh ra một chiêu tấn công quỷ dị.
Gọi chiêu tấn công quỷ dị bởi vì thời điểm đánh được chọn hết sức chính xác, đúng ngay sau khi Diệp Tâm Nghi và Kiếm Vô Trần đã ra chiêu. Như vậy, hai người có muốn phát chiêu lần nữa thì lại không kịp, mà cũng không có khả năng né tránh, chắc chắn phải chịu trúng chiêu này.
Trong rừng, bóng đen chớp động rồi trôi đi, Diệp Tâm Nghi, Kiếm Vô Trần hóa giải được chiêu của bóng đen, nhưng không có cách nào tránh được chiêu tấn công của bóng xanh, cùng kêu lên thảm thiết bay ra ngoài như đạn bắn.
Giữa không trung, bóng đen cùng với bóng xanh kêu to một tiếng đầy vẻ hung tàn tà ác, không để cho hai người kịp thở, triển khai ngay lập tức một chiêu đánh sanh tử với tốc độ kinh người.
Đối mặt với địch nhân quỷ dị này, Diệp Tâm Nghi cực kỳ hoảng sợ. Nhưng nàng hiểu rõ trong lòng, không phản kháng thì chắc chắn chết, có sợ hãi cũng là vô dụng, bằng mọi cách trấn tỉnh lại tinh thần. Nghĩ vậy rồi, Diệp Tâm Nghi vừa phát ra chân nguyên hình thành một màn sáng phòng ngự, vừa múa hai tay tạo thành chưởng phong sắc bén tung hoành tứ phía, đan xen với nhau hình thành lưới sáng ngăn không cho bóng đen đến gần.
Bên này, tình hình Kiếm Vô Trần cũng giống như vậy. Mặc dù hắn bị trọng thương chưa lành, nhưng tu vi trước đây của hắn cũng đã mạnh đến cực hạn, về phương diện sử dụng linh thức dò xét so với Diệp Tâm Nghi còn mạnh hơn ít nhiều, nên sự chuẩn xác khi phán đoán cũng rất cao. Khi bị bóng xanh âm thầm đánh lén, hắn liền phát hiện được sơ hở nhỏ nhờ vậy thi triển thân pháp toàn lực né tránh.
Thời điểm thông thường có tính quyết định mọi chuyện. Diệp Tâm Nghi, Kiếm Vô Trần đã mất đi tiên cơ, lại bị hai hình bóng một đen một xanh ép cho chỉ còn toàn lực chạy trốn, hầu như không còn cơ hội đánh trả.
Nhưng hai người dù sao cũng không phải là người thường, sau khi tránh được thế công sắc bén ban đầu, đã dần dần ổn định được thế cục, cuối cùng cũng triển khai phản kích được.
Diệp Tâm Nghi thân là Dao Trì thánh nữ, mặc dù chỉ khôi phục được năm phần thực lực, nhưng khi toàn lực đánh trả thì uy lực cực kỳ kinh người. Hơn nữa, nhờ có sự khuếch đại của "Dao Trì ngọc lệnh", nàng tựa như một tiên nữ đang dạo trong rừng, toàn thân xuất ra khí thần thánh uy nghiêm. Chính khí thần thánh này đã khiến cho bóng đen đang có thân pháp nhanh như tia chớp trở nên hoảng sợ bất an, miệng phát ra vô số tiếng kêu thê lương, thảng thốt lùi lại phía sau.
Về phía Kiếm Vô Trần, tình hình lại không giống như vậy. Bóng xanh kia am hiểu thuật phân thân ảo ảnh, mỗi lần công kích đều biến thành hàng chục, hàng trăm thân ảnh, làm mê loạn mắt người, không thể phân biệt được.
Thấy vậy, Kiếm Vô Trần cười lạnh một tiếng, hai mắt nhẹ nhàng nhắm lại, chỉ dùng linh thức để phân biệt ảo ảnh. Nhưng điều khiến Kiếm Vô Trần giật mình chính là bóng xanh rất tà môn, mỗi thân ảnh được biến hóa ra đều có khí tức đồng dạng làm cho Kiếm Vô Trần khó phân biệt, lập tức bị rơi vào nguy hiểm.
Nhận thấy không ổn, Kiếm Vô Trần nổi giận gầm lên một tiếng, hai mắt mở ra đồng thời, toàn thân lóe lên ánh máu, một chùm khí huyết sát từ thân lan tỏa ra ngoài, khiến cho trong phương viên ba trượng xung quanh hình thành một khu vực đặc biệt, khí tanh tràn ngập khắp nơi. Nguồn:
Đúng vào lúc nguy hiểm, Kiếm Vô Trần kịp thi triển Huyết Hà Đồ biến thành chiến giáp khoác lên người hắn để phòng ngự. Đồng thời, trước ngực Kiếm Vô Trần ánh đỏ chợt lóe, Huyết Ngọc tháp lung linh huyền ảo bay vụt ra giữa không trung vừa xoay tròn vừa tản mát rất nhiều huyết khí, làm cho không gian xung quanh bóng xanh chuyển thành màu máu. Lúc này, biến ảo phân thân của bóng xanh liền biến mất hoàn toàn, cuối cùng để lộ ra bản thể.
- Yêu nghiệt ở phương nào, còn không mau báo danh chịu chết?
Bóng xanh tựa như không nghe thấy, ánh sáng màu xanh bên ngoài thân phập phồng không quy luật, cứ sau mỗi khoảng thời gian nhất định lại tự động bành trướng cực kỳ quỷ dị đấu với khí huyết sát đáng sợ do Kiếm Vô Trần tạo ra. Cứ như thế liên tục mấy lần, đang khi Kiếm Vô Trần thấy cổ quái, bóng xanh kia đột nhiên lóe lên không còn, hóa thành một luồng ánh sáng không thể thấy được, thoát khỏi hấp lực của Huyết Hà Đồ.
Rời xa được vài trượng, bóng xanh loang lổ hào quang đột nhiên sáng hơn, rồi trong chốc lát đã khôi phục được trạng thái cũ. Ánh mắt xanh thẫm xuyên qua lưới khí màu xanh dò xét khí tức của Kiếm Vô Trần.
- Huyết Hà Đồ! Ngươi làm thế nào mà tìm được, chẳng lẽ ngươi có biết đến Huyết Hà chân quân sao?
Bóng xanh mở miệng nói, thanh âm có chút ấm ớ, rõ ràng là không giống thanh âm của người bình thường nhưng vẫn nghe được rõ ràng.
Kiếm Vô Trần thất kinh, vừa đánh giá bóng xanh trước mắt, vừa truy vấn:
- Lời nói của ngươi có ý gì, chẳng lẽ Huyết Hà chân quân còn ở nhân thế? Hơn nữa, ngươi đến từ nơi đâu, có phải thuộc một trong Vực chi tam giới?
Bóng xanh không nói lời nào, quay đầu nhìn thoáng qua cuộc chiến giằng co giữa Diệp Tâm Nghi và bóng đen, kêu lên một tiếng kỳ lạ. Sau đó, bóng xanh quay lại nhìn Kiếm Vô Trần lạnh lùng nói:
- Trời đất vô hạn, địa vực khôn cùng, ngươi làm sao có thể biết hết được. Hôm nay ngươi và ta lẽ ra không nên gặp nhau, đáng tiếc ngươi lại miễn cưỡng xâm nhập, có lẽ đây là số mạng của ngươi.
Kiếm Vô Trần cười khinh thường, hừ lạnh nói:
- Thật là ngông cuồng, ngươi đừng hòng dọa nạt bổn minh chủ ta. Bây giờ ngươi hãy nói ra lại lịch trước đi, sau đó sẽ thấy ta thu thập ngươi thế nào.
Bóng xanh cười âm hiểm, giọng lạnh lẽo nói:
- Lũ người phàm tục cho dù có được thần khí cực mạnh cũng chỉ là tự mình diệt vong mà thôi. Hôm nay thời cơ chưa đến, bổn sứ giả không muốn rườm lời vô ích với ngươi. Hãy nhớ kỹ, hai mươi năm sau khi thiên hạ quy về một mối, khi đó ngươi tự nhiên sẽ biết lai lịch của ta.
Dứt lời, bóng xanh biếc đột nhiên co rút biến động giống như không gian bị bóp méo vậy. Kiếm Vô Trần còn đang kinh ngạc, bóng xanh đã biến mất một cách quỷ bí không một tiếng động.
Kiếm Vô Trần ngơ ngác nhìn mọi chuyện, trong lòng có chút khiếp sợ. Tu vi của bóng xanh thật là tà môn, có thể nói là rất mạnh nhưng phương thức rõ ràng là khác biệt với tu chân giới.
Rốt cuộc hắn đến từ nơi nào, vì sao lại dám nói hai mươi năm sau thiên hạ quy về một mối? Kiếm Vô Trần suy tư mãi chuyện này không ra nhất thời ngây người, không nói được lời nào.
Đúng vào lúc đó, bóng đen đang tranh đấu với Diệp Tâm Nghi thấy bóng xanh bỏ đi, không khỏi kêu to, thân thể lập tức bắn ra xa bỏ chạy. Diệp Tâm Nghi thấy thế cười lạnh một tiếng, toàn thân lóe lên ánh xanh rồi biến mất, trong chốc lát lại xuất hiện ngay trước bóng đen ngăn không cho chạy thoát.
- Muốn chạy cũng phải hỏi bổn minh chủ một câu mới được.
Tay phải nàng giơ cao liền hình thành một luồng hào quang xanh đen như lưới tản ra xung quanh. Khi bóng đen rống lên kinh hãi, hào quang xanh đen đã tạo thành một kén ánh sáng trói buộc hắn lại.
Thấy thế, bóng đen càng rống to như sấm, khí đen quỷ dị quanh thân xoay tròn với tốc độ cao rồi ngưng tụ thành một tấm vách ánh sáng màu đen chặn những tia sáng xanh đang bắn đến.
Sau đó, làn sáng đen trong vách sáng chớp động, một luồng hào quang màu đen bành trướng ra cực nhanh dễ dàng phá vỡ vách ánh sáng, khi Diệp Tâm Nghi phát hiện được, nó đã hóa thành cơn lốc khủng khiếp có ánh sáng chói mắt, lập tức hủy diệt mọi vật trong phương viên trăm trượng.
Diệp Tâm Nghi hô lên một tiếng kinh hãi, khi nàng cảm thấy không ổn, trước hết liền nghĩ đến việc phòng ngự, vì thế nàng đem toàn bộ tinh lực để phòng ngự, nên nàng hóa giải được phần lớn sức mạnh bộc phát, gần như chỉ bị hất bắn đi thôi.
Cách đó không xa, Kiếm Vô Trần thấy bóng đen thoát đi liền tỉnh lại, tuy tiếng nổ bất ngờ phát ra, bất quá ý thức của hắn vẫn đang chăm chú lưu ý bóng đen. Vì vậy, bóng đen dù thi triển kế kim thiền thoát xác, ý đồ muốn thừa dịp bấn loạn thoát đi vẫn không thể tránh được ánh mắt của hắn.
Cười âm lạnh một tiếng, Kiếm Vô Trần bay người đến ngay trước phương hướng đào thoát của bóng đen một bước, đợi đối phương đến liền ngăn lại. Đồng thời, không muốn cho bóng đen một cơ hội thoát đi, Kiếm Vô Trần toàn lực thúc động Huyết Hà Đồ, tạo ra khí huyết sát mạnh mẽ ngập đầy không gian, lập tức nhốt ngay bóng đen đang bắn đi vào giữa.
Bóng đen rống lên giận dữ, sự xuất hiện của Kiếm Vô Trần khiến cho hắn cảm thấy cực kỳ bất ngờ, vì thế phẫn nộ, trong giọng nói hiện rõ vẻ nóng nảy.
Ngược lại, Kiếm Vô Trần cười lạnh tàn bạo nói:
- Yêu nghiệt lớn mật, còn không báo danh chịu chết.
Bóng đen liên tục rống to tàn bạo, không ngừng giãy dụa phản kháng trong không gian màu máu, ý đồ cố gắng thoát khỏi phong tỏa của Huyết Hà Đồ. Nhưng đáng tiếc hắn đã sai lầm khi đánh giá thấp uy lực của Huyết Hà Đồ.
Mặc dù Huyết Hà Đồ từng bị tổn thương khi đại chiến Hắc Sát Hổ Vương, uy lực có suy giảm một ít, nhưng dù sao nó cũng là thần khí có huyết sát nặng nhất trong trời đất, nên cho dù là tiên thánh nếu không có thực lực siêu vượt thì tuyệt đối không thể thoát khỏi Huyết Hà Đồ.
Bên này, Diệp Tâm Nghi bay đi hơn mười trượng dần dần ổn định được thân thể. Sau khi xem xét qua tình trạng bản thân, Diệp Tâm Nghi còn có chút run sợ trong lòng, đối với cử động bất ngờ của bóng đen kia, nàng cảm thấy kinh ngạc.
Ngẩng đầu, Diệp Tâm Nghi nhìn Kiếm Vô Trần, thấy hắn đã vây khốn được bóng đen, không khỏi vội vàng bay đến bên hắn dò hỏi:
- Thế nào, có hỏi được tình huống thế nào không?
Kiếm Vô Trần nhìn nàng một lúc, thấy không có gì đáng ngại, nhẹ giọng nói
- Lòng phản kháng của bóng đen này rất mạnh, muốn hỏi được chút gì sợ phải chờ đợi hơi lâu.
Diệp Tâm Nghi à lên một tiếng, ánh mắt nhìn theo bóng đen đang bị vây khổn, phát hiện Huyết Hà Đồ đang ăn mòn dần làm hắn yếu đi rất nhiều, khí đen xung quanh thân hắn đang dần bị mất đi lộ ra hình thù thật kỳ quái.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Vô Gian Quỷ Sát cười lạnh lùng nói:
- Không cần phải đem tức giận trút lên đầu ta như vậy, còn phải nhìn cho kỹ, nếu thực sự có cơ hội, ta cũng chẳng ngốc hơn ngươi đâu.
Bất Tử Huyết Lệ kêu lên một tiếng phẫn nộ, ngẩng đầu nhìn lên không trung, không thèm để ý đến hắn nữa.
Lúc này trời đã tối om, trong khi đó trên tầng không của Thiết Tùng lâm lại sáng rực vô cùng, do bởi trận giao chiến giữa hai người.
Trong lúc giằng co, Sát Huyết Diêm La hai tay bắt quyết, sát khí toàn thân hội tụ làm một, khiến cho khí thế Huyết Sát chiến phủ tăng lên mạnh mẽ, dần dần chống chọi được với lưới ánh sáng có hấp lực của Thiên Tà nhận. Thấy vậy, ánh mắt Chu Hỉ biến chuyển vài lần, sau khi suy xét hồi lâu, hắn bất ngờ thu chiêu lại, khiến cho Sát Huyết Diêm La kinh ngạc vô cùng, trong lòng xuất hiện một chút hụt hẫng.
Nắm lấy cơ hội này, Tà thần Chu Hỉ tay trái vung lên, đánh ra chưởng lực vô cùng mạnh mẽ khiến cho cơ thể hắn chỉ trong chớp mắt đã xoay tròn với tốc độ cao, toàn thân hắn hệt như con quay giữa không trung, mỗi lần xoay một vòng lại chém ra một trăm ba mươi sáu kiếm, cuối cùng vài ngàn luồng kiếm mang hội tụ thành một cột sáng ánh kim chói chang vô cùng, lại có uy lực long trời lở đất bắn thẳng vào ngực của Sát Huyết Diêm La.
Biến cố bất ngờ khiến cho Sát Huyết Diêm La chấn động tâm thần vô cùng. Khi hắn cảm giác được tình hình không hay, tìm cách né tránh thì cũng đã muộn rồi. Hắn chỉ còn cách gào lên một tiếng phẫn nộ, tay phải nhanh chóng cầm chắc Huyết Sát chiến phủ, dùng tốc độ nhanh nhất đánh ra vài trăm luồng ánh đao, tổ chức lại trước ngực thành một tấm khiên ánh sáng sắc máu chống lại chiêu tấn công của Tà thần Chu Hỉ.
Chỉ trong chớp mắt, chiêu tấn công đã tiến sát người, cột sáng rực rỡ gặp phải tấm khiên ánh sáng sắc máu, hai bên va chạm mạnh mẽ, phát ra ánh sáng chói mắt và âm thanh như sấm động. Những dòng khí như những đợt sóng hùng dũng dâng cao, xoay tròn điên cuồng trong màn đêm tĩnh mịch, đi đến nơi đâu liền khiến cho đất long núi lở, lại ép cho Vô Gian Quỷ Sát và Bất Tử Huyết Lệ đang đứng quan sát ở bên cạnh phải lùi lại liên tục, trong miệng phát ra những tiếng gào thét.
Cuồng phong hết đợt này nối tiếp đợt sau, toàn bộ tầng không của Thiết Tùng lâm hào quang lấp lánh, thời gian không gian vặn vẹo, sức mạnh của hai tay cao cường hội tụ làm một, không những làm chấn động khắp mặt đất mà còn thêm những âm thanh sấm sét rung động trời đất.
Đang giao chiến, tấm khiên ánh sáng của Sát Huyết Diêm La dần dần thu nhỏ dưới thế tấn công mạnh mẽ của Tà thần Chu Hỉ, cuối cùng nổ tung vỡ nát, biến thành một luồng sức mạnh hủy diệt, khiến trong phương viên vài dặm, mặt đất nứt ra, cát bụi tung bay.
Sự vỡ nát của tuyến phòng ngự hoàn toàn bất ngờ, Sát Huyết Diêm La vào đúng thời khắc tấm khiên ánh sáng mất đi, chiến phủ trong tay xoay chuyển, một luồng ánh sáng sắc máu chói chang hoá rồng bay ra cùng với khí thế kinh người, bắn thẳng về phía đuôi mắt của Chu Hỉ.
Đồng thời, Sát Huyết Diêm La tay trái bung ra trước ngực, khi cột sáng tiến sát đến gần, khe khẽ vẫy lên, mỗi lần chuyển động lại xuất hiện làn ánh sáng một đỏ một đen đan xen với nhau, tạo thành một đồ án bát quái quỷ dị, ở giữa là một cái dòng xoáy, vừa đúng nghênh đón ngay điểm tiếp xúc với cột sáng.
Dòng xoáy nước và cột sáng va đập vào nhau, không hề phát ra tiếng nổ như trong dự đoán, mà đôi bên xoắn xít lấy nhau, hệt như thần long nghịch nước, chỗ giao nhau chấn động mãnh liệt như đang toàn lực ổn định hai luồng sức mạnh kinh thiên động địa.
Thấy vậy, Sát Huyết Diêm La ánh mắt hơi hơi mỉm cười, còn Tà thần Chu Hỉ nhãn thần cũng không hề lộ chút kinh ngạc, ngược lại nhìn ra còn có mấy phần quỷ dị, nghiêng đầu né tránh làn sáng bay đến.
- Thật không hổ danh là Tà thần, thực sự rất bá đạo.
Chu Hỉ âm trầm đáp lại:
- Đáng tiếc ngươi được gọi là Diêm La, lại có chút gì đó khiến người ta phải thất vọng.
Sát Huyết Diêm La ánh mắt lạnh lại, đang định mở miệng phản bác, nhưng bát quái ở trước ngực chẳng hiểu vì lí do gì lại bất ngờ vỡ tung. Cột sáng đó không còn gì kháng cự, lập tức đánh thẳng vào ngực Diêm La, khiến hắn bị hất bắn đi.
Tiếng kêu phẫn nộ không cam chịu trong đêm tối lại càng trở nên vang dội hơn. Trong lúc bắn ngược ra sau, Sát Huyết Diêm La giận đến phát điên, cũng không hiểu được Tà thần Chu Hỉ làm thế nào có thể phá vỡ phòng tuyến của hắn. Điều này thực ra rất đơn giản, bởi vì Thiên Tuyệt Trảm pháp có thể phá vỡ được tất cả mọi pháp quyết, chỉ vì Sát Huyết Diêm La quá đỗi tự phụ, không để ý đến điều này mà thôi.
Phẫn nộ ngắm nhìn địch nhân, Tà thần Chu Hỉ hai mắt nheo lại, một luồng khí tức vô cùng âm lạnh phát ra từ trong nội tâm của hắn. Đối phó với kẻ địch, nhất định phải lạnh lùng tàn khốc, đó là nguyên tắc cần phải có của kẻ mạnh. Hôm nay Sát Huyết Diêm La đang bị thương, đó quả là cơ hội rất hiếm thấy, thừa thắng xông lên tự nhiên là chọn lựa tốt nhất.
Không chút chần chừ, Tà thần Chu Hỉ thân thể xoay tròn, Thiên Tà nhận trong tay đâm thẳng về phía kẻ địch, cả thân hình hệt như một cơn gió lốc có tốc độ cao hơn tốc độ lùi lại của Sát Huyết Diêm La, chân nguyên toàn thân hội tụ lại trên Thiên Tà nhận, phát xuất chiêu tấn công hủy diệt.
Biến hóa khí tức gây sự chú ý của Sát Huyết Diêm La. Ngay khi hắn cảm nhận được ý đồ của Chu Hỉ , cả thân hình điên cuồng gào thét, trong lúc không kịp tránh né, cây búa trong tay ném ra, khi hai tay dang rộng hết cỡ toàn thân ánh máu chuyển động, chỉ trong giây lát cả thân hình liền bao phủ trong một vầng sương máu.
Ngay sau đó, vầng sương máu bắt đầu thu nhỏ lại, hơn nữa còn điên cuồng hấp thu khí âm trầm bốn bề, biến chuyển thành một đầu ác quỷ đỏ máu ngay trước khi thế công của Chu Hỉ đánh tới, trên đỉnh của đầu ác quỷ là một bộ xương đầu lâu màu trắng chuyển động, mỗi lần nó xoay tròn một vòng lại phát ra một luồng sáng trắng âm trầm, kết hợp với lửa máu phun ra từ huyết khẩu, thêm vào đó là ánh sáng màu đen toả ra từ ánh mắt , ba thứ đó tập trung lại một điểm, chặn đứng thế tấn công của Chu Hỉ ở khoảng cách vài xích.
Trong màn đêm, hào quang rực rỡ lại lần nữa đan nhau, hai bên toàn lực để ứng phó, một bước cũng không rời vị trí, giữ vững tuyến phòng thủ cuối cùng. Nhưng, mọi việc khó được như ý. Tuy Sát Huyết Diêm La có ý muốn ngăn chặn thế tấn công của Chu Hỉ, nhưng lúc đầu hắn đã ở thế bị động, còn Chu Hỉ lại chủ động tấn công, vì thế tình hình trước mắt Chu Hỉ đương nhiên chiếm được thượng phong, đã sử dụng tốc độ ép cho Sát Huyết Diêm La từng bước từng bước yếu thế dần.
Sát Huyết Diêm La không cam lòng liên tục gào thét phẫn nộ, nhưng đáng tiếc là thời thế không phải do con người tạo ra, hắn tuy có ý muốn thay đổi hoàn cảnh nhưng lại mất đi tiên cơ, chỉ còn cách bất lực lùi lại, trong lòng suy nghĩ cách thoát đi và phát triển tiếp theo.
Ở phía xa, Bất Tử Huyết Lệ chứng kiến cảnh tượng như vậy hơi mừng, nhỏ giọng nói:
- Thời cơ đến rồi, chỉ cần Tà thần Chu Hỉ có thể tiến đến bước đánh trọng thương hắn được, đến lúc đó chúng ta sẽ ………..
Khe khẽ lắc đầu, Vô Gian Quỷ Sát lo lắng lên tiếng:
- Không nên nghĩ rằng đơn giản như vậy, Diêm quân nếu đã có thể phá giải phong ấn ngàn năm để xuất hiện lại ở nhân gian, tự nhiên không thể chết dễ dàng như vậy được.
Bất Tử Huyết Lệ nghi hoặc hỏi:
- Ngươi nói vậy nghĩa là gì, lẽ nào ngươi muốn cứ tiếp tục như thế?
Vô Gian Quỷ Sát phân tích:
- Ngươi chớ nên sốt ruột, trước mắt, Thái Âm vừa xuất hiện, mất đi lá chắn Diêm quân, đối với chúng ta hoàn toàn bất lợi. Ta nghĩ là tạm thời chúng ta không nên sơ ý manh động, đợi đến khi nắm rõ được đại thế trong thiên hạ, thấy rằng thời cơ đã đến, chúng ta bắt đầu hành động cũng chưa muộn.
Bất Tử Huyết Lệ nghĩ ngợi một lúc, gật đầu nói:
- Những lời ngươi nói cũng rất có lý, cứ như vậy đi. Hiện nay tình hình của Diêm quân không ổn, ta nghĩ chúng ta hay là ra tay tiêu diệt tên Tà thần Chu Hỉ rồi tính tiếp.
Vô Gian Quỷ Sát khe khẽ gật đầu, nhỏ giọng nói:
- Cẩn thận, khả năng Tà thần không đơn giản.
Bất Tử Huyết Lệ cưòi âm trầm một tiếng, có chút cao ngạo, ngông cuồng đáp:
- Hắn có lợi hại đến đâu cũng chỉ có một mình, lẽ nào có thể thoát khỏi bàn tay chúng ta.
Nói xong thân ảnh lóe lên, chớp mắt hắn đã xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Tà thần Chu Hỉ, hai tay đầy những ánh máu đỏ hồng đánh thẳng xuống đỉnh đầu của Tà thần Chu Hỉ.
Vô Gian Quỷ Sát không vội ra tay, hắn chỉ cười âm trầm một tiếng, xuất hiện phía dưới Chu Hỉ khoảng vài trượng, chăm chú quan sát tình hình.
Đang tấn công, Tà thần Chu Hỉ vẫn luôn chú ý quan sát tình hình xung quanh. Lúc Sát Huyết Diêm La bị dồn phải lùi lại, hắn đã nghĩ được Vô Gian Quỷ Sát và Bất Tử Huyết Lệ có thể ra tay. Vì thế khi xuất hiện sự cố không bình thường trên đỉnh đầu, hắn không một chút hoang mang lo sợ, chỉ giả vờ như không biết, đợi cho Bất Tử Huyết Lệ đến gần.
Lực tấn công trên đỉnh đầu rất mạnh, nhưng mà Chu Hỉ đang xoay tròn với tốc độ rất cao, vì thế toàn thân có một tầng lưới phòng ngự chuyển động, khiến cho tấn công của Bất Tử Huyết Lệ giảm đi không ít. Như vậy, tấn công của Bất Tử Huyết Lệ xem ra rất bất ngờ, thực tế hiệu quả lại không lớn, cũng chẳng gây khó khăn nhiều cho Tà thần Chu Hỉ.
Ngược lại, chiêu công kích của Bất Tử Huyết Lệ tuy không thu được tác dụng, nhưng Chu Hỉ lại nhạy cảm nắm bắt được sơ hở trong tâm thần của Bất Tử Huyết Lệ khi kinh ngạc trong chớp mắt, Thiên Tà nhận đang nhắm thẳng Sát Huyết Diêm La đột nhiên xoay chuyển chín mươi độ, trên ngàn luồng đao sáng sắc bén cùng với Thiên Tuyệt chân khí cứng rắn vô cùng đã xoắn nát thân thể của Bất Tử Huyết Lệ trong ánh mắt kinh hoàng của hắn.
Đồng thời, Chu Hỉ cười âm trầm một tiếng, Thiên Tà nhận trong tay tự động xoay tròn, vô cùng quỷ dị xuất hiện ngay trước Vô Gian Quỷ Sát, chặn đứng cú đánh lén của hắn.
Sự việc nằm ngoài dự đoán xảy ra trong chớp mắt giúp cho Sát Huyết Diêm La thoát khỏi vòng kìm kẹp của Chu Hỉ, còn Bất Tử Huyết Lệ lại phải chịu một hậu quả to lớn, thân thể được xưng tụng là bất tử bất diệt, sau khi gặp phải phá hoại của luồng khí chí tà Thiên Tà nhận, cuối cùng đã bị tiêu diệt dưới Thiên Tuyệt Trảm pháp.
Phía bên kia, Vô Gian Quỷ Sát cũng không chiếm được chút ưu thế, Thiên Tà nhận lại thêm Thiên Tuyệt Trảm pháp có thể nói là cứng rắn vô cùng, còn hắn thi triển bí pháp của Quỷ vực chỉ trong chớp mắt đã bị vỡ nát, hoàn toàn không đạt được hiệu quả như trong ước tính.
Ngạo nghễ giữa không trung, Tà thần Chu Hỉ nhìn nguyên thần yếu ớt của Bất Tử Huyết Lệ, âm trầm nói:
- Đánh lén ta, ngươi sẽ phải trả giá lớn.
Bất Tử Huyết Lệ giận quá hóa điên, tuy khí tức yếu ớt, nhưng từ giọng nói của hắn có thể nhận thấy rất rõ oán hận trong lòng sâu sắc:
- Tà thần chớ vội ngông cuồng, ta sẽ không tha cho ngươi đâu.
Giữa tiếng rống giận dữ, nguyên thần đỏ máu hóa thành ác quỷ, cùng với khí u oán, bất chấp tất cả nhắm thẳng vào Chu Hỉ.
- Không được, mau lùi lại!
Tiếng kêu kinh hoàng phát ra từ miệng của Vô Gian Quỷ Sát, hành động của Bất Tử Huyết Lệ thật sự nằm ngoài dự đoán của hắn. Nhưng tiếng kêu của hắn đã quá muộn, ngay lúc Bất Tử Huyết Lệ hiểu được hàm nghĩa của hắn, Thiên Tà nhận của Chu Hỉ đã hoá thành ngàn vạn, tạo thành một đài hoa sen đỏ tươi, bao phủ toàn bộ nguyên thần của Bất Tử Huyết Lệ. Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Ở xa xa, Sát Huyết Diêm La gào lên một tiếng, rống lên giận dữ:
- Chu Hỉ đáng ghét, bổn Diêm quân không tha cho ngươi.
Chu Hỉ thản nhiên cười lạnh một tiếng, đáp lại trong trận cuồng phong:
- Ta cũng không bỏ qua cho ngươi, có bản lĩnh gì thì hãy thể hiện ra đi.
Còn đang nói, tay phải hắn lóe lên hào quang màu máu, sau đó vọng đến một tiếng kêu thảm thiết, Huyết Lệ âm hiểm tà ác nhất trong ba đại tam hung được xưng tụng bất tử vĩnh viễn của Quỷ vực đã biến mất như vậy.
- Chu Hỉ, đêm nay ngươi đừng hòng sống sót rời khỏi nơi đây!
Giọng nói âm trầm, hàm ẩn phẫn nộ vô cùng, nhưng Sát Huyết Diêm La lại không hề xông lên phía trước. Rõ ràng, hắn lúc này đã có cách nhìn nhận mới về thực lực của Chu Hỉ.
- Ngươi chỉ là mất đi một thuộc hạ, còn huynh trưởng của ta chết trong tay ngươi, ngươi cho rằng ta sẽ bỏ qua cho ngươi sao? Lại đây, các ngươi hãy cùng tiến lên, xem đêm nay ai có thể tồn tại?
Tay phải giơ cao, Thiên Tà nhận chỉ thẳng lên trời, một luồng khí tức lạnh băng truyền ra xung quanh.