- Đừng buông xuôi, bây giờ Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử giao lại cho ta, Bắc Phong do ngươi phụ trách, chúng ta phải chú tâm phòng ngự, đồng thời ngươi hãy nhường cho Mộc Tiêu đoạn hậu, như vậy còn có hy vọng thoát thân.
Dương Thiên nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn kiên định cũng không nói thêm nữa, chỉ im lặng gật đầu. Hai người bắt đầu chia ra hành động, mau chóng mang Âu Dương Vân Thiên, Thái Phượng tiên tử và Bắc Phong bỏ chạy ra xa.
Hành động của hai người nằm hoàn toàn trong dự đoán của Ma Ảo tôn chủ, vì thế cũng có thể ngăn chặn. Nhưng bất ngờ ngoài dự liệu của Dương Thiên và Bạch Vân Thiên, hắn không hề ra tay, chỉ ra lệnh cho bốn Ma thần hành động.
Thế rồi, bốn Ma thần thân mang trọng thương khi nhận được mệnh lệnh, nhưng do bị chậm trễ, lại thêm trọng thương, rốt cuộc cũng không đuổi kịp. Ma Ảo tôn chủ không nói điều gì, chỉ khẽ dịch người chuyển đến bên cạnh Ma Thiên tôn chủ, trầm mặc im lặng.
Giây lát, Ma Thiên tôn chủ mở mắt nhìn, cất giọng lạnh lùng, gay gắt hỏi:
- Ngươi cố tình tha cho bọn chúng thoát?
Ma Ảo tôn chủ không hề phủ nhận, bình tĩnh đáp:
- Với thực lực của Ma Vương đại nhân, nếu không thụ thương, sẽ dễ dàng tiêu diệt bọn chúng. Nhưng nếu như vừa rồi cho là chúng ta cố chấp ép buộc bọn chúng, dù có ngăn được năm người đó, Ma Vương đại nhân người thấy bên mình còn được bao nhiêu cao thủ có thể sử dụng được? Thái Âm đã xuất hiện, nhân gian hỗn loạn, nếu chỉ dựa vào thực lực cá nhân, Ma Vương đại nhân nghĩ xem có thể tranh bá thiên hạ được chăng?
Trừng mắt nhìn Ma Ảo tôn chủ, Ma Thiên tôn chủ mặc dù biết điều hắn nói có lý, nhưng vẻ mặt lại rất không vui, giọng tức tối nói:
- Bổn vương hành sự, cần gì ngươi phải chỉ bảo chăng? Không cần nói nhiều, còn không lập tức đuổi theo ngay cho ta.
Ma Ảo tôn chủ ngầm thở dài, xoay mình dời đi, dẫn theo bốn Ma thần truy đuổi theo hướng Bạch Vân Thiên bỏ chạy.
Một trận tranh đấu đã kết thúc bất ngờ như vậy khiến cho Ma Thiên tôn chủ thần sắc đầy phẫn nộ. Hiện tại, truy đuổi theo cũng vô ích, nhưng lửa giận trong lòng khó tiêu hóa được, nóng giận qua rồi cũng không cố thêm được lâu, liền hạ lệnh ngưng tìm cuộc truy đuổi. Sau đó, sáu cao thủ Ma vực ngự khí bay lên, chớp mắt đã biến mất giữa biển mây.
****************
Vân Chi Pháp giới, trong Khôn Hòa điện, Lục Vân và Nhất Trần tiên cô, Ngọc Địch Thanh Ca, Thần Bút Họa Hồn và Âm Dương Điên Tẩu đối đầu không ngừng. Chân nguyên cuồn cuộn, ánh sáng rực rỡ tạo thành một khu vực đặc biệt hào quang mười sắc, thắt chặt quanh năm người thành một khối.
Trong đại điện hoàn toàn im lặng, song phương đối địch tập trung cao độ, vừa thúc động pháp quyết, vừa chăm chú tìm ra kẽ hở của đối phương, chuẩn bị phát động một chiêu sấm sét gây trọng thương cho đối phương.
Yên lặng bất động, Lục Vân thần sắc lạnh lùng. Mặc dù tình thế trước mặt có phần bất lợi, nhưng với tính cách cao ngạo vô cùng, chàng không hề lo lắng chút nào. Trước đây, với tu vi còn yếu hơn hiện tại, lại phải đối diện với địch nhân vô cùng mạnh mẽ chàng còn chưa từng sợ. Hôm nay, tu vi đã đạt mức phi thường, sao chàng có thể khiếp sợ được đây?
Kiên nhẫn là điểm mạnh của Lục Vân, ẩn tàng không lộ lại là điểm thông minh của chàng. Đối diện địch nhân, lòng Lục Vân tuy không sợ hãi, nhưng xét về mặt lý, có những chuyện cần phải che dấu, vì thế khuôn mặt lạnh lùng lại là một loại mặt nạ, khiến cho đối phương không thể nào thấu hiểu nổi.
Lợi dụng lúc đối phương còn chần chừ, Lục Vân mặc dù thân hình bất động, nhưng đã sớm phát xuất Ý Niệm Thần Ba, vừa phân bố hàng chục tuyến phòng ngự vô hình xung quanh thân thể, vừa thăm dò huyền cơ ẩn chứa trong Âm Dương Bát Quái dưới chân.
Thông qua thăm dò, Lục vân phát hiện Bát Quái này rất cổ quái, sức trói buộc của nó có khác biệt rất nhiều so với hai khí âm dương trong tưởng tượng của chàng. Loại sức mạnh này cực kỳ quỷ dị, dường như được tạo thành bởi nhiều lực lượng có tính chất khác nhau, mặt ngoài thể hiện đặc tính của hai khí âm dương, nhưng thực tế lại có phần khác biệt rất nhiều.
Quan sát giây lát, bốn cao thủ của Vân Chi Pháp giới cũng không được gì, sự trầm tĩnh của Lục Vân hoàn toàn không thể nhìn thấu được, điều này khiến họ rất kinh động. Thân đã hãm vào chổ chết, bất cứ người nào hẳn phải lộ ra kinh hoàng bối rối, nhưng Lục Vân thủy chung không hoảng loạn, thử hỏi làm sao không khiến mọi người kinh sợ?
Nghĩ đến những loại truyền thuyết từng có của Lục Vân, Nhất Trần tiên cô tâm tình nặng nề, cất tiếng:
- Không chần chừ được nữa, chúng ta không thể tiếp tục chờ đợi được!
Ngọc Địch Thanh Ca nhíu mày đáp:
- Ý tứ của tiên cô ta hiểu rõ, nhưng Lục Vân quả thật lợi hại như trong truyền thuyết không?
Nhất Trần tiên cô cười khổ, miệng tuy không thừa nhận, nhưn thần sắc đã lộ mấy phần thống khổ.
Bên trái, Thần Bút Họa Hồn trầm giọng nói:
- Không được suy nghĩ đại khái, Lục Vân từng một tay tiêu diệt cả ba đại cao thủ của Vân Chi Pháp giới, lại thêm thân phận kẻ nghịch thiên của hắn, chúng ta nên cẩn thận ứng phó. Bây giờ hắn im lặng không nói, ta nghĩ hẳn đang suy nghĩ đối sách, để không cho hắn cơ hội thoát thân, chúng ta hẳn phải lập tức tấn công.
- Nếu đã như vậy, chúng ta bắt đầu hành động thôi.
Nói xong, ngọc địch trong tay múa lên, một loạt âm thanh thần tiên cùng với một vòng phù chú ánh sáng xuất hiện, khi đến gần Lục Vân, tự động tản ra thành một màn sáng, hệt như một mặt nước trong xanh muốn hòa tan Lục Vân vào trong.
Bốn phía, Nhất Trần tiên cô, Thần Bút Họa Hồn, Âm Dương Điên Tẩu nhìn thấy Ngọc Địch Thanh Ca xuất thủ, lập tức cũng tiếp tục phát động thế công, ai nấy thi triển sở học của mình. Nhất Trần tiên cô thi triển "Tiên Nữ Lâm Phàm", phối hợp với chiêu tấn công của Ngọc Địch Thanh Ca. Đồng thời, bà còn khống Âm Dương Bát Quái trên mặt đất gia tăng sức mạnh thôn tính.
Hình bóng Thần Bút Họa Hồn lóe lên, ngọc bút trong tay múa lên, đường di chuyển cổ quái mà quỷ dị, cực kỳ khó hiểu. Âm Dương Điên Tẩu bắn mình cực nhanh, vòng hoa trên cổ không ngừng chuyển động, vừa phát ra âm thanh chấn động tâm hồn, vừa ảo hóa trong đại điện thành vô số đóa hoa, phát ra từng trận hương hoa, nhanh chóng biến bốn phía thành một biển hoa, thân thể của lão lại ẩn vào trong đó.
Đối diện với tấn công, Lục Vân trong lòng khẽ than thầm, chỉ chờ thêm một chút chàng sẽ có thể thoát khỏi lực trói buộc dưới chân, đáng tiếc địch nhân nắm rất vững thời gian. Không chút di động cũng không hề chống lại, ánh mắt Lục Vân biến ảo bất định, từng từng sương mù bao phủ hai mắt của chàng, khiến cho người ta cảm thấy rất quỷ dị.
Bên ngoài, tấn công của bốn đại cao thủ đã hòa nhập thành một thể, uy lực lập tức tăng lên gấp bội, đối với Lục Vân tình hình cực kỳ bất lợi, nhưng chàng vẫn lãnh đạm không chút thay đổi, không ai đoán được chàng đang nghĩ gì.
Thời gian lúc này rất gấp rút, khi đòn tấn công của bốn đại cao thủ Vân Chi Pháp giới đến gần, ánh mắt Lục Vân chuyển động, không phải vì đòn tấn công hoa lệ, mà hướng về Thần Bút Họa Hồn, mơ hồ lóe lên sắc thái kinh ngạc.
Vốn dĩ, với đòn tấn công của bốn người, pháp quyết của Nhất Trần tiên cô và Ngọc Địch Thanh Ca chàng đã thử qua, còn vòng hoa quỷ bí của Âm Dương Điên Tẩu tuy phương thức kỳ dị đặc biệt, nhưng Lục Vân tuyệt đối không cảm giác nhiều lắm. Duy chỉ có công kích rất quỷ bí của Thần Bút Họa Hồn, nét bút của lão không ngờ có thể vẽ nên một người sống động, sau đó mới dùng người đó tấn công.
Chuyện này nói ra có phần không tin được, nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng không có gì lạ, không khác gì thế tiến công của những người khác chăng? Nếu như suy nghĩ như vậy hẳn không đúng, Thần Bút Họa Hồn có thể quỷ dị như vậy, không thể chỉ có biểu hiện đơn giản như trên bề mặt.
Lúc này trong đầu Lục Vân lóe lên một ý, chàng nhanh chóng tập trung tinh thần, chú ý đến đòn tấn công đang tiến tới. Lúc này, sức mạnh hủy diệt của đòn tấn công do bốn đại cao thủ phát ra hòa thành một thể đang âm thầm đối kháng với Ý Niệm Thần Ba của chàng, quá trình này mắt thường không thể nhìn thấy được. Chỉ còn cách dựa vào sóng ánh sáng có hình có dạng của bốn người không ngừng thay đổi mà phán đoán sự mạnh yếu của đôi bên.
Lúc này hai bên giằng co, chỉ thấy lưới khí lấp lánh ánh sáng rực rỡ đang tiến gần đến Lục Vân, khi còn cách khoảng sáu thước liền dừng lại, do bởi tuyến phòng ngự của Ý Niệm Thần Ba ngăn lại.
Trước đó, bốn người tiến công nhưng mãi vẫn không hiểu được cử động của Lục Vân, không tin chàng sẽ bó tay chịu chết. Nhưng lúc này bọn họ đã biết được, Lục Vân tuyệt đối không hề bất động, nhưng hành động của chàng âm thầm vô cùng, khiến cho người ta không phát hiện được chút nào.
Kinh ngạc lóe lên trong lòng bốn người, nhưng sau khi kinh ngạc, khuôn mặt bốn người biến đổi thành vô cùng nghiêm túc, đưa mắt ra hiệu, nhanh chóng gia tăng chân nguyên thêm một giai đoạn, dùng niềm tin cứng rắn không gì thay đổi, thúc động sức mạnh hủy diệt từng bước từng bước tiến gần.
Âm thầm đối kháng một lúc, Khi màn khí đánh tan phòng ngự bằng ý niệm của Lục Vân, một luồng sức mạnh không gì hóa giải bắt đầu phát sinh dị biến, những phần tử chân nguyên nóng bỏng mà sống động chọn lựa kết hợp theo tính chất bất đồng, tạo nên một sức mạnh mới, bắt đầu thôn tính vạn vật trong không gian.
Lúc này, Lục Vân cảm nhận được nguy hiểm ập đến, lòng đầy phẫn nộ. Với tình huống trước mặt, phương thức hay nhất là dùng pháp quyết Hư Không Vô Ngân, để thân thể tan hòa vào trong. Nhưng tình hình hiện tại, thân thể đang sức mạnh của Bát Quái quỷ dị trói buộc, không cách nào có thể thi triển Hư Không Vô Ngân. Điều này ép chàng phải chọn cách khác.
Do thời gian cấp bách, Lục Vân cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ, chàng liền chọn cách toàn lực phòng ngự, hy vọng dùng sở học bản thân có thể hóa giải luồng sức mạnh này.
Biện pháp này thật ra không tốt, chàng có thể chọn cách phản kích, dùng sức mạnh to lớn của bản thân để thẳng thắn giao đấu, miễn cưỡng đánh tan tiến công của đối phương. Nhưng Lục Vân không phải là người kích động, từ khi tiến vào Vân Chi Pháp giới, chàng luôn luôn cẩn thận, không muốn bộc lộ thực lực bản thân quá lớn, bởi vì lần này đã khác với trước đây.
Đã có chủ ý, Lục Vân trước hết thi triển Hóa Hồn Đại Pháp của Quỷ vực, sử dụng sức mạnh cực âm cực tà để tiêu hóa sức mạnh cực mạnh cực thánh bên ngoài thân thể, thu được hiệu quả rất đúng. Về điểm này, Lục Vân thực ra có xảo thuật, bởi vì chàng tinh thông nhiều pháp quyết, biết được đạo sinh khắc của pháp quyết chánh tà, vì thế mới có hành động như vậy.
Lục Vân tuy nắm vững ảo diệu trong đó, nhưng thao tác trên thực tế hoàn toàn ở hai mặt, chàng sau khi giảm được một phần áp lực, liền dần dần rơi vào hiểm cảnh. Nhìn thấy những nụ cười đắc ý của địch nhân, biểu tình của Lục Vân trở nên cực kỳ lạnh nhạt, nhắm chặt hai mắt không nói, không ngừng chuyển biến pháp quyết trong cơ thể để chống lại tiến công đáng sợ.
Trải qua một thời gian dài tiếp xúc, Lục Vân đã thấu hiểu gần hết những áp lực đang tiến gần, hiểu được loại hình sức mạnh mới sau khi biến đổi của bọn họ, vì thế không ngừng điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể, hy vọng có thể sử dụng được.
Nhưng mọi chuyện tuyệt đối không thuận lợi như trong tính toán của Lục Vân. Lần này bốn cao thủ của Vân Chi Pháp giới đều tu luyện pháp quyết khác biệt nhau rất nhiều, sau khi hợp nhất liền phát sinh ra sức mạnh mới có tính chất cổ quái, có không ít những thứ Lục Vân chưa từng tiếp xúc qua.
Một khi như vậy, nếu Lục Vân lại nghĩ phương pháp hòa hợp tương tự hẳn là không được rồi.
Vẫn còn không hiểu, bất quá khi Hứa Khiết nghe đến câu cuối cùng, trên gương mặt lộ vẻ kinh ngạc mừng rỡ, vội vàng hỏi:
- Vân Phong, huynh nói chúng ta có cơ hội thoát khỏi cái chết ư?
Lâm Vân Phong mỉm cười nói:
- Đúng, chỉ cần điều Lục Vân đã nói không sai, chúng ta có thể xoay chuyển tình thế.
Hứa Khiết vô cùng mừng rỡ, hỏi tới:
- Huynh mau nói ra, Lục Vân đã nói phương pháp gì với huynh?
Lâm Vân Phong cười gượng gạo, có phần lúng túng nói:
- Điều này muội nghe xong đừng nổi giận, biện pháp của Lục Vân rất tà môn.
Hứa Khiết thấy biểu tình gã cổ quái, trong lòng càng thắc mắc, lập tức hỏi liền:
- Nói đi, lẽ nào cả muội mà huynh cũng muốn che giấu sao?
Lâm Vân Phong ngượng ngịu nói:
- Không phải vậy, huynh e là muội nghe xong, rồi cho rằng huynh khi phụ muội.
Hứa Khiết thấy gã cứ lưỡng lự thì muốn hỏi thêm, ngay lúc này, trên trán nàng ánh sáng lóe lên, Tam Sắc U Liên tự động mờ hiện, nói với Lâm Vân Phong:
- Thời gian không còn nhiều, các ngươi cứ hỏi tới hỏi lui hoài như vậy, cho dù có biện pháp cũng không còn thời gian.
Lâm Vân Phong giật mình, nhớ lại cục diện hiện tại, do đó không che giấu nữa, nói thẳng vào vấn đề:
- Khi đó Lục Vân nói với huynh, muốn tu luyện đến cảnh giới tối cao của Âm Dương pháp quyết, cần nhất là âm dương hợp nhất. Nói cách khác, pháp quyết này của huynh một thân một mình tu luyện sẽ không thành công, cần phải có muội kết hợp cùng huynh, chúng ta hai người âm dương giao hợp, dùng khí huyền âm huyền dương tương hỗ dung hợp, như vậy sẽ đạt đến cảnh giới chí cao vô thượng.
Hứa Khiết đỏ mặt, nhỏ giọng gắt:
- Vô liêm sỉ, huynh lừa người ta.
Lâm Vân Phong lúng túng nói:
- Huynh không lừa dối muội, Lục Vân thật sự nói như vậy. Hơn nữa, huynh đã nghĩ qua, phương pháp này không thể sai được. Muội nhìn hai luồng lửa sáng xem, chúng chính là đại biểu cho hai khí âm dương, vốn phải tương hỗ đối lập nhau, nhưng bọn chúng lại dung hợp hài hòa cùng nhau, chính ẩn chứa nuôi dưỡng nên hạt ngọc đó, đây không phải là lời giải thích rất tốt cho tất cả sao? Nguồn truyện: Truyện FULL
Hứa Khiết trừng gã, hai tay đấm vào ngực gã, vừa xấu hổ vừa giận dữ, nhưng không mở miệng lên tiếng. Vì vậy, Lâm Vân Phong có phần bất lực, bất quá Tam Sắc U Liên đã lên tiếng nói:
- Lời Lâm Vân Phong nói không sai, Âm Dương pháp quyết đích xác chưa có ai tu luyện đến cảnh giới tối cao.
Thấy Tam Sắc U Liên nói như vậy, Hứa Khiết không còn trì hoãn nữa, chỉ xấu hổ trừng Lâm Vân Phong, ngượng nghịu lên tiếng:
- Nếu không phải Tam Sắc U Liên , muội không dễ dàng bị huynh thuyết phục đâu.
Lâm Vân Phong biết nàng xấu hổ, cũng không nói gì, chỉ cười hắc hắc đắc ý.
Sau khi tâm tình Hứa Khiết bình tĩnh lại, Lâm Vân Phong dịu giọng lên tiếng:
- Hiện tại thời gian cấp bách, để giữ được sinh mạng của chúng ta, muội cần phối hợp hành động chân thật với huynh. Lúc đầu muội không cần làm gì hết, chỉ cần đáp ứng với hành động của huynh là được rồi, đến lúc quan trọng, cứ nghĩ sự đính ước ngầm của chúng ta là được.
Hứa Khiết tránh ánh mắt của gã, nhè nhẹ gật đầu, không lên tiếng.
Điều chỉnh tâm tình một lúc, Lâm Vân Phong nhỏ giọng nói bắt đầu, sau đó liền thi triển Âm Dương pháp quyết, một mặt chuyển hóa khí âm dương xung quanh , một mặt di động tay phải đang đặt trên thắt lưng Hứa Khiết xuống dưới, rồi nhẹ nhàng vuốt ve thân thể nàng.
Thấy vậy, Hứa Khiết thần sắc đỏ hồng thân thể lắc lư, miệng phát ra âm thanh gắt gỏng nho nhỏ. Lâm Vân Phong thần sắc phức tạp, có mấy phần xấu hổ, lại có mấy phần tiếp tục như đã định, tâm tình mâu thuẫn dị thường. Lâm Vân Phong kịp thời trấn tĩnh lại, biết sự tình trọng đại, vì thế trong lòng bình tĩnh lại, vừa vuốt ve thân thể mê người của Hứa Khiết, vừa hôn lên đôi môi của nàng, truyền khí âm dương vào trong thân thể của nàng.
Lúc đầu, Hứa Khiết có chút e thẹn, hai người trước đó tuy có thân mật, nhưng chỉ đơn giản là hôn hít. Nhưng lần này tay của Lâm Vân Phong thật sự đã vượt quá giới hạn lúc trước, điều này khiến nàng nhất thời khó chấp nhận. Bất quả nghĩ qua cẩn thận, sau đó càng tiếp xúc thân mật hơn, thêm vào bản thân lại yêu thích Lâm Vân Phong, như thế Hứa Khiết lại càng tự nhiên hơn, bắt đầu chủ động phối hợp.
Trong lúc hai người thân mật nhau, trong lòng cả hai sinh ra yêu thương vô cùng, hai khí âm dương bên ngoài đang cao tốc chuyển động, vây khốn hai người trong dòng xoáy. Vì thế, Lâm Vân Phong lập tức cảm thấy cấp bách, khi phát giác Hứa Khiết đã thích ứng, hai tay nhanh chóng cởi bỏ y phục trên thân, sau đó nửa gầm gừ nửa thúc giục cởi bỏ y phục của Hứa Khiết, bắt đầu thời khắc âm dương giao hợp quan trọng nhất.
Bởi hai người đều làm lần đầu tiên, tâm tình có chút khẩn trương, lúc đầu không được thuận lợi lắm, bất quá sự tình này đương nhiên là không làm khó được Lâm Vân Phong, sau khi gã cố gắng tìm cách, cuối cùng trong tiếng ngâm nhẹ yêu kiều thánh thót của Hứa Khiết, đã tiến vào bước cao nhất của đời người.
Tiếp theo đó, Lâm Vân Phong bắt đầu thúc động Âm Dương pháp quyết, chiếu theo đường lối tu luyện thực hành từng bước một, nhanh chóng hấp thu hai khí âm dương hủy diệt sinh mệnh vào trong thân thể hai người, chuyển hóa thành sức mạnh bản thân. Cứ như vậy, nguy cơ lập tức được giải trừ, hai người đồng thời cũng an tâm nhiều.
Lúc này, thân thể Lâm Vân Phong và Hứa Khiết hợp thành một khối, hai cặp môi gắn chặt vào nhau, hạ thể kết nối, chân nguyên mạnh mẽ trong cơ thể của hai người lưu động từng vòng từng vòng, tốc độ của nó từ chậm thành nhanh, thúc động Âm Dương pháp quyết tiến triển. Chung quanh, hai khí âm dương dày đặc ào ạt hướng về hai người Lâm Vân Phong, hình thành bên ngoài thân thể kết giới ánh sáng rực màu xanh lam, đỏ hồng đan xen lấp lánh, vừa liên tục không ngừng thu hút linh khí, vừa thổi bùng lên lửa đỏ từ trung gian vút lên.
Về phía Lâm Vân Phong và Hứa Khiết, sự hợp thể của cả hai hình thành đối lưu âm dương, đã sinh ra một loại từ trường thái cực mới, hỗ tương hấp dẫn với âm dương thái cực vốn đang tồn tại trong không gian. Chỉ có điều từ trường này vì vừa sinh ra nên quy mô nhỏ hơn, vì vậy dưới sự hấp dẫn của từ trường lớn, đương nhiên là bị kéo về phía trước.
Khi đến chỗ hai khí âm dương giao hội, Lâm Vân Phong và Hứa Khiết bị bao phủ bởi một tầng kết giới ánh sáng, lần lượt kết hợp hoàn chỉnh, chuyển động lui tới theo việc phun ra lửa đỏ, quỹ tích vận hành của nó tựa như một đồ án thái cực.
Trong lúc đó, tốc độ chuyển động của Lâm Vân Phong và Hứa Khiết rất nhanh, so với toàn bộ không gian, cả hai hệt như một điểm sáng yếu ớt, hoàn toàn bị giới hạn. Nhưng đối với chính bản thân cả hai, họ cũng không ngừng thay đổi.
Nói một cách đơn giản, Lâm Vân Phong và Hứa Khiết do nguyên nhân của Âm Dương pháp quyết, lúc này tu vi đang tăng lên phi thường, trong thân thể hai người hai khí âm dương lưu động ngày càng nhanh. Nhưng loại tốc độ này so với sức mạnh to lớn tồn tại khách quan bên ngoài cản bản không đáng để nhắc tới, vì vậy nhìn từ xa, cả hai như một mảnh trong bức tranh, bị một sức mạnh vô hình điều khiển. Nhưng thực tế cả hai đang dần dần tự tăng cường thật lực, dùng phương pháp huyền ảo, sức mạnh trong ngoài đối kháng nhau.
Thời gian âm thầm trôi qua, cũng không biết là bao lâu, Lâm Vân Phong và Hứa Khiết đang chuyển động cao tốc chợt chậm lại. Đây là một phát hiện rất quan trọng, lúc trước họ xoay tròn với tốc độ cực cao, nhưng hiện thời đột nhiên giảm tốc, tại sao như vậy?
Thật sự điều này rất phức tạp, bất quá đơn giản mà nói, chủ yếu có quan hệ đến tu vi của hai người. Trước kia thực lực hai người không mạnh mẽ, căn bản không đáng nói so với sức mạnh của toàn thể không gian, nhưng vì đã một phiên nỗ lực, sau khi hấp thu một lượng lớn khí âm dương trong không gian, thật lực hai người tăng lên rất nhiều.
Đồng thời, bên ngoài thân thể họ hình thành một phạm vi thế lực, bắt đầu tập trung khí âm dương cao độ, thu lấy mọi thứ vốn thuộc về không gian, trôi vào trong phạm vi khống chế của hai người. Cứ như thế, lực lượng cố định không thay đổi đó dần dần dời về hai người, khiến cho tỉ lệ hai người chiếm lĩnh gia tăng, ảnh hưởng của sức mạnh chuyển động giảm yếu nhiều, tốc độ vận chuyển dĩ nhiên là giảm đi.
Đây là một quá trình phức tạp, không phải vài ba lời nói có thể giải thích rõ ràng được, bất quá trong lòng Lâm Vân Phong hiển nhiên biết rất rõ ràng điểm này, vì thế gã tiếp tục thúc động pháp quyết, liên tục không ngừng hấp thu khí âm dương chung quanh, một phần chuyển hóa thành lực lượng cho bản thân, một phần sử dụng nó, dần dần thay đổi cục diện hiện tại.
Tất cả đều tiến hành trong yên lặng, khi Lâm Vân Phong và Hứa Khiết giảm tốc độ xuống, hai khí âm dương trong không gian rõ ràng đã mỏng dần đi rất nhiều. Cứ tiếp tục giảm tốc độ thứ ba, thứ tư, lần thứ năm, mãi cho đến khi cả hai người ngừng lại hoàn toàn, đứng yên ở trên đóa hoa sen, dĩ nhiên không biết đã qua bao nhiêu thời gian rồi.
Nhìn từ xa, lúc này Lâm Vân Phong và Hứa Khiết đang nhắm mắt ngưng thần, hoàn toàn chìm đắm trong tu luyện, bên ngoài thân thể hai người ánh sáng kỳ diệu loang loáng, những làn sáng xanh đỏ hình thành đồ án thái cực, không ngừng vận hành chuyển động, trùng trùng điệp điệp hợp nhất với sức mạnh trong không gian.
như vậy, Lâm Vân Phong và Hứa Khiết đã dung nhập vào trong không gian, không hế bị bất cứ ngoại lực nào điều khiển. Điều duy nhất ảnh hưởng tới hai người là hạt ngọc thần kỳ ở trên đỉnh đầu, đang chầm chậm xoay vòng, phát xuất một dải ánh sáng trong suốt rực rỡ, kết nối với lưới sáng bao trùm bên ngoài thân Lâm Vân Phong và Hứa Khiết
.
Hạt ngọc này thật thần kỳ, dải sáng nó phát ra dễ dàng xuyên qua kết giới ánh sáng của hai người, hơn nữa còn lấy kết giới làm điểm phân chia làm hai, nhập vô bách hội huyệt trên đỉnh đầu Lâm Vân Phong và Hứa Khiết, khiến cho cả ba liên kết chặt chẽ, hơn nữa theo sự khống chế của hạt ngọc, hai người lần nữa bay lên trong không gian.
Hạt ngọc hệt như có sức sống, khi tu vi Lâm Vân Phong và Hứa Khiết đạt đến một trình độ nhất định, liền phát ra ánh sáng thăm dò đối với hai người, tìm hiểu từng chỗ một trên cơ thể hai người. Sau khi đã hoàn toàn nắm rõ tình trạng của hai người, nó mới bắt đầu hành động, dùng sức mạnh được ký gởi trên bản thân, khống chế thân thể của hai người, để họ tiến một bước lên cao.
Về điểm này, Lâm Vân Phong và Hứa Khiết đều không rõ lắm, hiện tại hai người đang tu luyện đến lúc quan trọng nhất, ý thức đang ở trạng thái hỗn độn, dĩ nhiên đã hoàn toàn quên đi tất cả chung quanh, toàn tâm toàn ý tu luyện. Cứ vậy, lực lượng thần kỳ của hạt ngọc phát ra không hề gây sự chú ý của hai người, mang đến cho cả hai niềm kinh ngạc mừng rỡ bất ngờ.
Hai người vốn đang tuân theo cách Lục Vân chỉ điểm để hợp thể tu luyện, Âm Dương pháp quyết nhanh chóng đột phá được cảnh giới quân bình, đạt đến cảnh giới đại thừa. Sự tình này vốn rất cao hứng, nhưng Lâm Vân Phong và Hứa Khiết do hoàn cảnh đặc thù nơi đây, khí âm dương mật độ dày đặc chung quanh tuy giúp hai người gia tăng tốc độ tu luyện, nhưng đồng thời cũng khiến cho Lâm Vân Phong đối diện với áp lực chưa từng có.
Sử dụng mũi tên trái (←) hoặc phải (→) để chuyển chapter
Bạch Vân Thiên khẽ thở dài, động viên:
- Đừng buông xuôi, bây giờ Âu Dương Vân Thiên và Thái Phượng tiên tử giao lại cho ta, Bắc Phong do ngươi phụ trách, chúng ta phải chú tâm phòng ngự, đồng thời ngươi hãy nhường cho Mộc Tiêu đoạn hậu, như vậy còn có hy vọng thoát thân.
Dương Thiên nhìn hắn, thấy ánh mắt hắn kiên định cũng không nói thêm nữa, chỉ im lặng gật đầu. Hai người bắt đầu chia ra hành động, mau chóng mang Âu Dương Vân Thiên, Thái Phượng tiên tử và Bắc Phong bỏ chạy ra xa.
Hành động của hai người nằm hoàn toàn trong dự đoán của Ma Ảo tôn chủ, vì thế cũng có thể ngăn chặn. Nhưng bất ngờ ngoài dự liệu của Dương Thiên và Bạch Vân Thiên, hắn không hề ra tay, chỉ ra lệnh cho bốn Ma thần hành động.
Thế rồi, bốn Ma thần thân mang trọng thương khi nhận được mệnh lệnh, nhưng do bị chậm trễ, lại thêm trọng thương, rốt cuộc cũng không đuổi kịp. Ma Ảo tôn chủ không nói điều gì, chỉ khẽ dịch người chuyển đến bên cạnh Ma Thiên tôn chủ, trầm mặc im lặng.
Giây lát, Ma Thiên tôn chủ mở mắt nhìn, cất giọng lạnh lùng, gay gắt hỏi:
- Ngươi cố tình tha cho bọn chúng thoát?
Ma Ảo tôn chủ không hề phủ nhận, bình tĩnh đáp:
- Với thực lực của Ma Vương đại nhân, nếu không thụ thương, sẽ dễ dàng tiêu diệt bọn chúng. Nhưng nếu như vừa rồi cho là chúng ta cố chấp ép buộc bọn chúng, dù có ngăn được năm người đó, Ma Vương đại nhân người thấy bên mình còn được bao nhiêu cao thủ có thể sử dụng được? Thái Âm đã xuất hiện, nhân gian hỗn loạn, nếu chỉ dựa vào thực lực cá nhân, Ma Vương đại nhân nghĩ xem có thể tranh bá thiên hạ được chăng?
Trừng mắt nhìn Ma Ảo tôn chủ, Ma Thiên tôn chủ mặc dù biết điều hắn nói có lý, nhưng vẻ mặt lại rất không vui, giọng tức tối nói:
- Bổn vương hành sự, cần gì ngươi phải chỉ bảo chăng? Không cần nói nhiều, còn không lập tức đuổi theo ngay cho ta.
Ma Ảo tôn chủ ngầm thở dài, xoay mình dời đi, dẫn theo bốn Ma thần truy đuổi theo hướng Bạch Vân Thiên bỏ chạy.
Một trận tranh đấu đã kết thúc bất ngờ như vậy khiến cho Ma Thiên tôn chủ thần sắc đầy phẫn nộ. Hiện tại, truy đuổi theo cũng vô ích, nhưng lửa giận trong lòng khó tiêu hóa được, nóng giận qua rồi cũng không cố thêm được lâu, liền hạ lệnh ngưng tìm cuộc truy đuổi. Sau đó, sáu cao thủ Ma vực ngự khí bay lên, chớp mắt đã biến mất giữa biển mây.
****************
Vân Chi Pháp giới, trong Khôn Hòa điện, Lục Vân và Nhất Trần tiên cô, Ngọc Địch Thanh Ca, Thần Bút Họa Hồn và Âm Dương Điên Tẩu đối đầu không ngừng. Chân nguyên cuồn cuộn, ánh sáng rực rỡ tạo thành một khu vực đặc biệt hào quang mười sắc, thắt chặt quanh năm người thành một khối.
Trong đại điện hoàn toàn im lặng, song phương đối địch tập trung cao độ, vừa thúc động pháp quyết, vừa chăm chú tìm ra kẽ hở của đối phương, chuẩn bị phát động một chiêu sấm sét gây trọng thương cho đối phương.
Yên lặng bất động, Lục Vân thần sắc lạnh lùng. Mặc dù tình thế trước mặt có phần bất lợi, nhưng với tính cách cao ngạo vô cùng, chàng không hề lo lắng chút nào. Trước đây, với tu vi còn yếu hơn hiện tại, lại phải đối diện với địch nhân vô cùng mạnh mẽ chàng còn chưa từng sợ. Hôm nay, tu vi đã đạt mức phi thường, sao chàng có thể khiếp sợ được đây?
Kiên nhẫn là điểm mạnh của Lục Vân, ẩn tàng không lộ lại là điểm thông minh của chàng. Đối diện địch nhân, lòng Lục Vân tuy không sợ hãi, nhưng xét về mặt lý, có những chuyện cần phải che dấu, vì thế khuôn mặt lạnh lùng lại là một loại mặt nạ, khiến cho đối phương không thể nào thấu hiểu nổi.
Lợi dụng lúc đối phương còn chần chừ, Lục Vân mặc dù thân hình bất động, nhưng đã sớm phát xuất Ý Niệm Thần Ba, vừa phân bố hàng chục tuyến phòng ngự vô hình xung quanh thân thể, vừa thăm dò huyền cơ ẩn chứa trong Âm Dương Bát Quái dưới chân.
Thông qua thăm dò, Lục vân phát hiện Bát Quái này rất cổ quái, sức trói buộc của nó có khác biệt rất nhiều so với hai khí âm dương trong tưởng tượng của chàng. Loại sức mạnh này cực kỳ quỷ dị, dường như được tạo thành bởi nhiều lực lượng có tính chất khác nhau, mặt ngoài thể hiện đặc tính của hai khí âm dương, nhưng thực tế lại có phần khác biệt rất nhiều.
Quan sát giây lát, bốn cao thủ của Vân Chi Pháp giới cũng không được gì, sự trầm tĩnh của Lục Vân hoàn toàn không thể nhìn thấu được, điều này khiến họ rất kinh động. Thân đã hãm vào chổ chết, bất cứ người nào hẳn phải lộ ra kinh hoàng bối rối, nhưng Lục Vân thủy chung không hoảng loạn, thử hỏi làm sao không khiến mọi người kinh sợ?
Nghĩ đến những loại truyền thuyết từng có của Lục Vân, Nhất Trần tiên cô tâm tình nặng nề, cất tiếng:
- Không chần chừ được nữa, chúng ta không thể tiếp tục chờ đợi được!
Ngọc Địch Thanh Ca nhíu mày đáp:
- Ý tứ của tiên cô ta hiểu rõ, nhưng Lục Vân quả thật lợi hại như trong truyền thuyết không?
Nhất Trần tiên cô cười khổ, miệng tuy không thừa nhận, nhưn thần sắc đã lộ mấy phần thống khổ.
Bên trái, Thần Bút Họa Hồn trầm giọng nói:
- Không được suy nghĩ đại khái, Lục Vân từng một tay tiêu diệt cả ba đại cao thủ của Vân Chi Pháp giới, lại thêm thân phận kẻ nghịch thiên của hắn, chúng ta nên cẩn thận ứng phó. Bây giờ hắn im lặng không nói, ta nghĩ hẳn đang suy nghĩ đối sách, để không cho hắn cơ hội thoát thân, chúng ta hẳn phải lập tức tấn công.
- Nếu đã như vậy, chúng ta bắt đầu hành động thôi.
Nói xong, ngọc địch trong tay múa lên, một loạt âm thanh thần tiên cùng với một vòng phù chú ánh sáng xuất hiện, khi đến gần Lục Vân, tự động tản ra thành một màn sáng, hệt như một mặt nước trong xanh muốn hòa tan Lục Vân vào trong.
Bốn phía, Nhất Trần tiên cô, Thần Bút Họa Hồn, Âm Dương Điên Tẩu nhìn thấy Ngọc Địch Thanh Ca xuất thủ, lập tức cũng tiếp tục phát động thế công, ai nấy thi triển sở học của mình. Nhất Trần tiên cô thi triển "Tiên Nữ Lâm Phàm", phối hợp với chiêu tấn công của Ngọc Địch Thanh Ca. Đồng thời, bà còn khống Âm Dương Bát Quái trên mặt đất gia tăng sức mạnh thôn tính.
Hình bóng Thần Bút Họa Hồn lóe lên, ngọc bút trong tay múa lên, đường di chuyển cổ quái mà quỷ dị, cực kỳ khó hiểu. Âm Dương Điên Tẩu bắn mình cực nhanh, vòng hoa trên cổ không ngừng chuyển động, vừa phát ra âm thanh chấn động tâm hồn, vừa ảo hóa trong đại điện thành vô số đóa hoa, phát ra từng trận hương hoa, nhanh chóng biến bốn phía thành một biển hoa, thân thể của lão lại ẩn vào trong đó.
Đối diện với tấn công, Lục Vân trong lòng khẽ than thầm, chỉ chờ thêm một chút chàng sẽ có thể thoát khỏi lực trói buộc dưới chân, đáng tiếc địch nhân nắm rất vững thời gian. Không chút di động cũng không hề chống lại, ánh mắt Lục Vân biến ảo bất định, từng từng sương mù bao phủ hai mắt của chàng, khiến cho người ta cảm thấy rất quỷ dị.
Bên ngoài, tấn công của bốn đại cao thủ đã hòa nhập thành một thể, uy lực lập tức tăng lên gấp bội, đối với Lục Vân tình hình cực kỳ bất lợi, nhưng chàng vẫn lãnh đạm không chút thay đổi, không ai đoán được chàng đang nghĩ gì.
Thời gian lúc này rất gấp rút, khi đòn tấn công của bốn đại cao thủ Vân Chi Pháp giới đến gần, ánh mắt Lục Vân chuyển động, không phải vì đòn tấn công hoa lệ, mà hướng về Thần Bút Họa Hồn, mơ hồ lóe lên sắc thái kinh ngạc.
Vốn dĩ, với đòn tấn công của bốn người, pháp quyết của Nhất Trần tiên cô và Ngọc Địch Thanh Ca chàng đã thử qua, còn vòng hoa quỷ bí của Âm Dương Điên Tẩu tuy phương thức kỳ dị đặc biệt, nhưng Lục Vân tuyệt đối không cảm giác nhiều lắm. Duy chỉ có công kích rất quỷ bí của Thần Bút Họa Hồn, nét bút của lão không ngờ có thể vẽ nên một người sống động, sau đó mới dùng người đó tấn công.
Chuyện này nói ra có phần không tin được, nhưng suy nghĩ cẩn thận cũng không có gì lạ, không khác gì thế tiến công của những người khác chăng? Nếu như suy nghĩ như vậy hẳn không đúng, Thần Bút Họa Hồn có thể quỷ dị như vậy, không thể chỉ có biểu hiện đơn giản như trên bề mặt.
Lúc này trong đầu Lục Vân lóe lên một ý, chàng nhanh chóng tập trung tinh thần, chú ý đến đòn tấn công đang tiến tới. Lúc này, sức mạnh hủy diệt của đòn tấn công do bốn đại cao thủ phát ra hòa thành một thể đang âm thầm đối kháng với Ý Niệm Thần Ba của chàng, quá trình này mắt thường không thể nhìn thấy được. Chỉ còn cách dựa vào sóng ánh sáng có hình có dạng của bốn người không ngừng thay đổi mà phán đoán sự mạnh yếu của đôi bên.
Lúc này hai bên giằng co, chỉ thấy lưới khí lấp lánh ánh sáng rực rỡ đang tiến gần đến Lục Vân, khi còn cách khoảng sáu thước liền dừng lại, do bởi tuyến phòng ngự của Ý Niệm Thần Ba ngăn lại.
Trước đó, bốn người tiến công nhưng mãi vẫn không hiểu được cử động của Lục Vân, không tin chàng sẽ bó tay chịu chết. Nhưng lúc này bọn họ đã biết được, Lục Vân tuyệt đối không hề bất động, nhưng hành động của chàng âm thầm vô cùng, khiến cho người ta không phát hiện được chút nào.
Kinh ngạc lóe lên trong lòng bốn người, nhưng sau khi kinh ngạc, khuôn mặt bốn người biến đổi thành vô cùng nghiêm túc, đưa mắt ra hiệu, nhanh chóng gia tăng chân nguyên thêm một giai đoạn, dùng niềm tin cứng rắn không gì thay đổi, thúc động sức mạnh hủy diệt từng bước từng bước tiến gần.
Âm thầm đối kháng một lúc, Khi màn khí đánh tan phòng ngự bằng ý niệm của Lục Vân, một luồng sức mạnh không gì hóa giải bắt đầu phát sinh dị biến, những phần tử chân nguyên nóng bỏng mà sống động chọn lựa kết hợp theo tính chất bất đồng, tạo nên một sức mạnh mới, bắt đầu thôn tính vạn vật trong không gian.
Lúc này, Lục Vân cảm nhận được nguy hiểm ập đến, lòng đầy phẫn nộ. Với tình huống trước mặt, phương thức hay nhất là dùng pháp quyết Hư Không Vô Ngân, để thân thể tan hòa vào trong. Nhưng tình hình hiện tại, thân thể đang sức mạnh của Bát Quái quỷ dị trói buộc, không cách nào có thể thi triển Hư Không Vô Ngân. Điều này ép chàng phải chọn cách khác.
Do thời gian cấp bách, Lục Vân cũng không có nhiều thời gian để suy nghĩ, chàng liền chọn cách toàn lực phòng ngự, hy vọng dùng sở học bản thân có thể hóa giải luồng sức mạnh này.
Biện pháp này thật ra không tốt, chàng có thể chọn cách phản kích, dùng sức mạnh to lớn của bản thân để thẳng thắn giao đấu, miễn cưỡng đánh tan tiến công của đối phương. Nhưng Lục Vân không phải là người kích động, từ khi tiến vào Vân Chi Pháp giới, chàng luôn luôn cẩn thận, không muốn bộc lộ thực lực bản thân quá lớn, bởi vì lần này đã khác với trước đây.
Đã có chủ ý, Lục Vân trước hết thi triển Hóa Hồn Đại Pháp của Quỷ vực, sử dụng sức mạnh cực âm cực tà để tiêu hóa sức mạnh cực mạnh cực thánh bên ngoài thân thể, thu được hiệu quả rất đúng. Về điểm này, Lục Vân thực ra có xảo thuật, bởi vì chàng tinh thông nhiều pháp quyết, biết được đạo sinh khắc của pháp quyết chánh tà, vì thế mới có hành động như vậy.
Lục Vân tuy nắm vững ảo diệu trong đó, nhưng thao tác trên thực tế hoàn toàn ở hai mặt, chàng sau khi giảm được một phần áp lực, liền dần dần rơi vào hiểm cảnh. Nhìn thấy những nụ cười đắc ý của địch nhân, biểu tình của Lục Vân trở nên cực kỳ lạnh nhạt, nhắm chặt hai mắt không nói, không ngừng chuyển biến pháp quyết trong cơ thể để chống lại tiến công đáng sợ.
Trải qua một thời gian dài tiếp xúc, Lục Vân đã thấu hiểu gần hết những áp lực đang tiến gần, hiểu được loại hình sức mạnh mới sau khi biến đổi của bọn họ, vì thế không ngừng điều chỉnh chân nguyên trong cơ thể, hy vọng có thể sử dụng được.
Nhưng mọi chuyện tuyệt đối không thuận lợi như trong tính toán của Lục Vân. Lần này bốn cao thủ của Vân Chi Pháp giới đều tu luyện pháp quyết khác biệt nhau rất nhiều, sau khi hợp nhất liền phát sinh ra sức mạnh mới có tính chất cổ quái, có không ít những thứ Lục Vân chưa từng tiếp xúc qua.
Một khi như vậy, nếu Lục Vân lại nghĩ phương pháp hòa hợp tương tự hẳn là không được rồi.