Thân hình lóe lên, Huyền Nguyệt Vô Song thu ngắn cự li với Lục Vân, hai tay phát xuất hai luồng sáng thần kỳ màu huyền ngọc, hung hăng đập thẳng vào trên kết giới phòng ngự của chàng.
- Thật ra rất đơn giản, tên này vốn đại biểu cho năm người, nhưng ngươi lại không biết.
- Năm người? Năm người nào?
Trong tiếng chất vấn, thân hình Lục Vân đảo được, thần kiếm trong tay chớp mắt đã lóe lên ánh sáng trắng, chỉ trong sát na đã phát xuất được một chiêu cực rắn của Nho gia – Hạo Nhiên Thiên Cương.
Một chiêu này từ trên chém xuống, liền trước thì đánh tan thế công của Huyền Nguyệt Vô Song, sau lại đánh trúng vào bốn người đang thi triển "Thiên Thủ Diệt Thần" để hình thành nên vòng sáng. Chiêu này cực dương cực cứng, cực to cực mạnh. Nhưng kết quả chỉ khiến cho vòng sáng đang thu nhỏ bên ngoài thân chàng mở rộng lên một chút, tuyệt đối không chém đứt được nó.
- Năm người tự nhiên là năm người đang ở trước mặt ngươi. Gọi là Huyền Nguyệt Vô Song, hai chữ cuối Vô Song là đại biểu cho hai người, còn ta chính dùng chữ Huyền, cũng chính là Huyền Cực Âm Tẩu, người trấn giữ Bắc Phương thần điện trong thần điện bốn phương.
Còn đang nói, Huyền Cực Âm Tẩu anh tuấn đẹp đẽ đã đảo ngược trở lại, hai tay phát ra ánh sáng màu huyền ngọc, lại có khí cực âm cực lạnh, lần thứ hai công kích Lục Vân.
Một kiếm bất lợi, Lục Vân nhanh chóng thay đổi kiếm quyết, thi triển "Thái Huyền Liệt Thiên kiếm quyết" của Đạo gia, một cột kiếm sắc xanh đột nhiên xuất hiện, với thế công cứng rắn không gì ngăn được đón đỡ lấy Huyền Cực Âm Tẩu.
- Ngươi nói là ngươi là Huyền Cực Âm Tẩu, thế vì sao ngươi lại xuất hiện ở Tây Phương thần điện vốn do Bá Kiếm Vương Hầu trấn thủ?
Không hề thua kém, ánh sáng huyền ngọc phát ra từ hai tay của Huyền Cực Âm Tâm gặp phải Như Ý thần kiếm của Lục Vân, chỉ thấy sương trắng tứ tán, thân kiếm đỏ rực và khí huyền băng giao nhau, cả hai tính chất như nước với lửa, liền phát xuất âm thanh ri ri.
Thân thể run lên, một kiếm của Lục Vân lại bị hất bắn lại, khiến chàng thụ thương không nhẹ. Nhưng mà đúng vào lúc này, không gian bên ngoài đã từ đường kính trăm trượng thu nhỏ thành đường kính chục trượng, một áp lực vô hình đè lên người Lục Vân. Đồng thời, lực kiềm chế do bốn người đang chuyển động nhanh chóng cũng càng lúc càng lớn, cho thấy vòng sáng của pháp quyết "Thiên Thủ Diệt Thần" cũng thừa lúc Lục Vân phải ứng phó với Huyền Cực Âm Tẩu đã thu nhỏ lại, lập tức phá đi hai tầng kết giới phòng ngự bên ngoài thân thể Lục Vân, ép chàng đến không cách nào thoát được.
Đối mặt với tình huống này, Lục Vân giận dữ chấn động vô cùng, cũng nóng nảy hết mức, nhưng chàng không hề từ bỏ chống cự. Vô số lần sắp chết đã đào luyện tâm chí của chàng, ma luyện ý chí của chàng, chỉ cần không đến giây phút cuối cùng, chàng vĩnh viễn không bao giờ ngừng phản kháng.
Tình thế trước mắt xem ra có phần xấu đi, nhưng khiến Lục Vân lo ngại chính là ba điều, thứ nhất là sức mạnh thần thánh trên những vách sáng, thứ hai là thuật "Thiên Thủ Diệt Thần" bên ngoài thân, thứ ba chính là những chiêu thức vô cùng tàn độc của Huyền Cực Âm Tẩu.
Vừa suy nghĩ, Lục Vân vừa điều chỉnh tình trạng thân thể, gia tăng sức mạnh phòng ngự, hơn nữa còn dùng một bộ phận chân nguyên để điều trị thương thế. Thể chất của Lục Vân không giống người thường, chàng có thể chịu đựng đến mức cao nhất, thời gian trị thương vô cùng nhanh chóng, hơn nữa khôi phục được chân nguyên đã tiêu hao, điều này giúp chàng chiếm được ưu thế trong nhiều phương diện, vì thế trong vô số lần giao chiến, chàng đều từ ranh giới sống chết quay được trở lại.
- Về nguyên nhân rất đơn giản, Bá Kiếm Vương Hầu có chuyện quan trọng khác, ta đến còn bởi vì một lời này nữa, chính là vì sự tồn tại của ngươi. Bây giờ điều cần biết cũng đã nói rõ rồi, Lục Vân ngươi chịu chết thôi! Diệt thần nhất kích, tất sát tuyệt kỹ, tam hợp quy nguyên! (1)
Một tiếng quát tàn bạo, Huyền Cực Âm Tẩu bay lên ngồi xếp bằng, hai tay nhanh chóng biến chuyển pháp ấn, toàn thân bộc phát hào quang chói mắt, tựa như bị lửa thiêu đốt.
Cảm nhận được hành động của Huyền Cực Âm Tẩu, bốn người bên ngoài thân Lục Vân điên cuồng gầm rú, giọng nói kiên định mà thương tang rống lên:
- Liên Tâm Diệt Thần, chí tử bất hối! (2)
Âm thanh rung hồn động phách, lại có âm hưởng sẵn sàng đón nhận cái chết, đúng là quyết tâm xem cái chết như trở về. Trong ánh mắt kinh hoàng giận dữ của Lục Vân, thân thể bốn người hóa thành một luồng lửa ánh sáng, hình thành một vòng sáng to lớn, liên kết tương trợ với vòng sáng đang kềm chặt ở eo Lục Vân, cả hai đều phát xuất ra ánh sáng rực rỡ, phát động công kích thẳng vào Lục Vân.
Bên ngoài, không gian đường kính chục trượng lúc này lại thu nhỏ lại một lần, hơn nữa còn theo sự khống chế của Huyền Cực Âm Tẩu, đồ án sao thần thánh trên vách sáng phát ra sức mạnh chí thánh, hình thành một vật thể trong suốt nhiều cạnh ở cách Lục Vân một trượng, hạn chế hành động của Lục Vân, lại không ảnh hưởng chút nào đến hai vòng sáng ngoài thân chàng đang thu nhỏ. Đến lúc này, một chiêu bá hủy diệt bá đạo tuyệt luân đã xuất hiện trước mặt Lục Vân.
Nhìn thấy sức mạnh hủy diệt đến gần, Lục Vân ánh mắt điên cuồng hoảng loạn, miệng rống lên như sấm, lòng bàn tay trái hướng ra ngoài, phát ra một luồng hào quang ngũ sắc để ngăn trở vòng sáng bốn màu đến gần. Thần kiếm trong tay phải múa lên, một vòng bảy thức kiếm chớp mắt đã hoàn thành hòa lại thành một kiếm, bao gồm khí tức bảy loại Phật, Ma, Quỷ, Đạo, Nho, Yêu, Tiên hỗn hợp, chém thẳng vào đỉnh đầu của Huyền Cực Âm Tẩu.
Lục Vân rất phẫn nộ, nhưng trong lòng hiểu rõ, muốn giải trừ nguy cơ cần phải giết Huyền Cực Âm Tẩu trước. Nhưng chàng lại bỏ qua những công kích còn lại, dùng pháp quyết Thái Ất Bất Diệt để phòng ngự, tay phải thì tập trung chín tầng chân nguyên trong cơ thể bộc phát một chiêu tuyệt nhất từ xưa tới sau này. Một kiếm bá đạo vô cùng, khi gặp phải vật thể ánh sáng nhiều mặt, màu sắc của kiếm khí chuyển biến, ba luồng khí tức Ma, Quỷ, Yêu ẩn chứa bị ngăn trở tiêu tan, còn lại bốn luồng khí tức lại xuyên qua đánh trúng vào thân thể của Huyền Cực Âm Tẩu.
Hừ lên một tiếng đau đớn, Huyền Cực Âm Tẩu rõ ràng bị một kiếm này của Lục Vân làm cho thất kinh, hơn nữa còn phẫn nộ vô cùng, vì bởi vì một kiếm này ẩn chứa "Chấn Tự quyết" cực mạnh (quyết chữ chấn), cơ hồ đánh tan linh thể của ông. Thấy vậy, trong lòng ông ta sinh ra hận thù, miệng rống lên một tiếng gay gắt, hai tay bắt pháp ấn với nhau, thúc động khí thần thánh trên vách sáng phát ra luồng sáng sắc xanh lam đậm, đánh trúng vào Như Ý Tâm Hồn kiếm trong tay Lục Vân.
Một chiêu này vô cùng đáng sợ, uy lực kinh người của nó lập tức ép cho Thiên Ảnh Huyết Mị và Liệt Hỏa Long Hồn bị phong ấn trong kiếm thoát ra, hơn nữa khi bọn chúng vừa rời khỏi thân kiếm, cả thần kiếm đột nhiên vỡ nát, rồi bị hủy diệt.
Lục Vân vẻ mặt thất kinh, sau đó lộ vẻ đau thương. Thần kiếm trước giờ theo chàng nhiều năm lại bị hủy diệt như vậy, nếu nói không đau lòng là lừa người. Nhưng điều khiến chàng càng thêm không an lòng, chính là dấu hiệu kiếm vỡ người chết, thần kiếm giờ này đột nhiên bị hủy diệt, có phải dự báo chàng lần này thật sự đã rơi vào tình trạng vạn kiếp không bao giờ quay lại được.
Còn đang suy nghĩ, một tiếng rống lên khiến Lục Vân tỉnh lại. Chàng ngửng đầu nhìn lên, chỉ thấy Thiên Ảnh Huyết Mị vốn hung bạo tàn ác giờ này bị một quả cầu ánh sáng bao vây, rồi theo sự thu nhỏ dần của quả cầu ánh sáng mà hư thoát, đợi đến khi Lục Vân biết được không ổn chuẩn bị ra tay, nó đã bị khí thần thánh chuyển hóa thành tro tàn.
Cảnh này càng khiến cho lòng Lục Vân kinh hãi, không phải vì cái chết của Thiên Ảnh Huyết Mị, mà chính sự bá đạo của khí thần thánh này, sự luyện hóa mọi thứ tà ác của nó có thể nói là vô cùng bất lợi, đến sau này mình có thể chống lại khí tức này không?
- Lục Vân, kết thúc rồi. Đây chính là tập trung tất cả tâm huyết của những người gọi là cao thủ của Vân Chi Pháp giới, không tiếc dùng sanh mệnh của năm chúng ta để trả cho việc phát động một chiêu đủ sức hủy diệt vạn vật. Ngươi có thể chết tại nơi đây cũng là vinh hạnh, bởi vì có chúng ta bầu bạn với ngươi. Nhớ lại lời ta đã từng nói, ta vì ngươi mà sống, cũng phải vì ngươi mà ra đi!
Nói rồi, Huyền Cực Âm Tẩu toàn thân lửa đỏ vút cao, gần như trong chớp mắt đã hóa thành một luồng lửa đỏ, bay lên nhập vào vách sáng đang nhanh chóng thu nhỏ lại.
Theo sự biến mất của ông, trên vách sáng lấp lánh ánh sáng kỳ lạ, tám đồ án sao thần kỳ lúc này đã chuyển biến thành một đồ án mây Thái Cực, trên bề mặt có hai khí âm dương giao nhau, không ngừng phát ra cột sáng chói mắt, một phần bắn thẳng vào thân thể Lục Vân, một phần chiếu hai vòng sáng, thúc đẩy các vòng từng bước tiến gần.
- Hay cho kế hoạch độc ác, để diệt Lục Vân ta không tiếc hy sinh năm đại cao thủ, ta cũng không cho các ngươi được thành công!
Trong tiếng la giận dữ, Lục Vân cũng không bảo tồn thực lực nữa, bắt đầu sử dụng thực lực "Sở Hướng Vô Thất" kinh trời của mình, phát động phản kích mãnh liệt.
Nhưng lúc này thế công bốn bề đã mạnh đến cực hạn, khí thần thánh đó dường như cảm ứng được tà ác trong thân thể chàng, phát xuất hào quang rực rỡ, phảng phất như ngàn vạn vòi bạch tuộc, tầng tầng lớp lớp bao vây chàng vào giữa, bắt đầu luyện hóa linh hồn và thân thể chàng.
Đối mặt với cảnh này, Lục Vân phẫn nộ ngập lòng, hai tay múa may tạo nên cuồng phong gầm rú, dùng sức mạnh đủ để làm tê liệt không gian và thời gian đánh thẳng vào bề mặt khí thần thánh, nhưng tựa như va vào vải mềm, căn bản không có chỗ tạo nên phản lực.
Cứ như thế, Lục Vân có được thực lực cực mạnh, nhưng không thoát khỏi được sự trói buộc của khí thần thánh, tình trạng rơi vào giằng co. Bên ngoài, thuật "Liên Tâm Diệt Thần" do địch nhân phát động cũng đã dần ép gần, lại thêm áp lực do không gian thu nhỏ, ba phía đồng thời tác động lên người Lục Vân, chàng cho dù thần thông quảng đại, cho dù lòng đầy bất bình, nhưng lúc này cũng đang từng bước rơi vào tình cảnh tuyệt vọng.
Lục Vân vốn có "Thái Ất Bất Diệt" trong người, đủ để đối kháng với "Liên Tâm Diệt Thần". Nhưng sức mạnh thần thánh từ vách sáng mạnh mẽ vô cùng, kiềm chế phần lớn tinh lực của chàng. Thêm nữa không gian thu nhỏ hình thành áp lực vào trong đang từng bước gần hơn, hoàn toàn không cho Lục Vân cơ hội để thở. Ba mặt giáp kích như vậy, Lục Vân trong tình huống không thể nghỉ ngơi, sao có nhiều ít chân nguyên để tiêu hao được đây?
Hành trình vào Vân Chi Pháp giới, Lục Vân đặc biệt cẩn thận, nhưng cuối cùng bị rơi vào đất chết, đây là số kiếp, hay là vận mệnh? Trước đây có Tứ Linh thần thú đồng hành, lúc nguy hiểm có nó giúp đỡ, hôm nay một thân một mình rơi vào vòng nguy hiểm, ai có thể cứu được mạng chàng đây?
Ghi chú:
(1) Diệt thần nhất kích, tất sát tuyệt kỹ, tam hợp quy nguyên! = Một chiêu diệt cả thần tiên, tuyệt kỹ chắn chắn giết người được, cả ba hợp lại như ban đầu!
(2) Liên Tâm Diệt Thần, chí tử bất hối! = Đồng lòng tiêu diệt thần tiên, đến chết cũng không hối hận.
Bóng tối, yên lặng mãi mãi. Lục Vân lòng không ý niệm chìm vào trong đó, phảng phất một loại tượng gỗ không có linh hồn, vẫn giữ nguyên được bình tĩnh của chàng.
Trước đây, linh hồn của Lục Vân còn không ngừng rung động, nhưng theo dòng thời gian, linh hồn của chàng từ từ tan biến, cả cá nhân chỉ còn lại một thân xác, đang chìm đắm vào bóng tối.
Thời gian âm thầm trôi qua, khi Lục Vân cảm thấy bóng tối chung quanh cũng dần dần trôi đi xa, tâm thần yên lặng của chàng hơi hơi run lên một chút dao động, một tiếng kêu gọi yếu ớt nhỏ nhoi từ nơi sâu thẳm trong lòng chàng vang lên.
Âm thanh này rất nhẹ rất nhỏ, như có như không, có lúc xuất hiện có lúc mất đi, điều này khiến cho Lục Vân không chút ý niệm lại hơi hiếu kỳ. Lục Vân lúc này ý thức vừa yếu ớt lại không còn sức lực, nếu như không tập trung tâm niệm, căn bản không chút cảm giác được chút thanh âm đó.
Cẩn thận lắng nghe, Lục Vân cảm giác từng khúc đứt đoạn, cảm giác tự có trong mông lung, nhưng đến lúc quan trọng thì thanh âm đó lại biến mất. Hơi nổi giận, ngạo khí không phục trời đất ăn vào xương cốt của Lục Vân lúc này vẫn không chút biến đổi, càng không hiểu rõ được điều gì, chàng càng muốn dò xét đến cùng.
Nổi giận, trong lúc nào đó cũng lại là một loại động lực. Lục Vân lúc này bởi vì nguyên nhân này, nỗ lực tập trung tinh thần dùng quyết tâm kiên định vô biên thúc động ý thức yếu ớt của chàng, toàn lực dò xét luồng thanh âm đó.
Rất nhanh, thanh âm đó lại vang lên trong não. Lần này, trong lòng Lục Vân không chút tạp niệm, một lòng một ý, không lâu liền nắm vững được nguồn gốc của âm thanh, bắt đầu phân tích hiểu rõ.
Thông qua dò xét, Lục Vân phát hiện âm thanh đến từ nơi sâu thẳm của linh hồn, không do ý thức chàng phát ra. Khi Lục Vân tập trung toàn lực dò xét liền biết, nơi sâu thẳm trong linh hồn chàng có một cặp mắt kỳ dị. Mỗi khi ý thức của Lục Vân đến gần, cặp mắt lại biến ra rõ ràng, trong ánh mắt lộ ra nét Lục Vân khó mà hiểu được.
Tình hình này khiến Lục Vân hơi kinh ngạc, bất quá suy nghĩ cẩn thận, Lục Vân đột nhiên hiểu được lai lịch của cặp mắt này. Đó là lần thứ nhất gặp Vạn Tượng Huyền Tôn ở Tàn Thần miếu, trong Diệt Thần điện, chàng đã thấy được chính là ánh mắt của tượng Phật trong đó. Nguồn truyện: Truyện FULL
Khi này cặp mắt đó tập trung một luồng ý thức to lớn trong não của Lục Vân, chàng căn bản không cách nào nhìn ra được. Lúc này, trong tình huống hiện tại, cặp mắt đó lại xuất hiện lần nữa, điều này dự báo hàm nghĩa thế nào đây?
Nghĩ đến đó, ý niệm Lục Vân tập trung, hóa thành một điểm sáng lung linh, từ từ bay đến cặp mắt đó.
Hành động này của Lục Vân hơi can đảm, không hề suy nghĩ cẩn thận rõ ràng đã ngang nhiên phát động thì thật là chuyện nguy hiểm. May mà vận khí của Lục Vân không kém, một chút linh khí này tuyệt đối không bị cặp mắt đó bài trừ, ngược lại cặp mắt đó còn phát ra một luồng ánh sáng sắc kim, dung hợp với linh khí Lục Vân phát xuất.
Thời khắc đó, tâm thần Lục Vân chấn động mạnh mẽ, vô số tinh vân cuồn cuộn đổ vào não chàng, đồng thời còn có một âm thanh vang vọng trong lòng của chàng.
"Túc thế đích truyện thừa, luân hồi đích ấn kí, tại sinh dữ tử chi gian truyện đệ. Đương tai nan lai lâm, sinh mệnh đích áo bí tùy chi khai khải, truyện thừa chi ky bộ nhập luân hồi, nghịch thiên đích túc chủ, thỉnh đả phá nhất thiết đích cấm kị, nhượng thiên địa thuận nghịch tự nhiên, hoàn kiền khôn tường hòa chi khí."()
Biến đổi từ nơi thâm sâu nhất của linh hồn từ từ kéo dài ra ngoài. Lục Vân lúc này ở trong không gian yên tĩnh xem ra bất động, nhưng trên thực tế sâu trong lòng chàng lại phát sinh ra biến đổi rất lớn.
Cặp mắt đó biến mất trong não của chàng, hóa thành một luồng sức mạnh thần kỳ, bổ sung mạnh mẽ cho linh hồn chàng. Vì thế, sức mạnh trong Lục Vân ngủ yên bắt đầu tỉnh lại, linh mạch Thiên Long ẩn chứa trong cơ thể chàng lúc này đột nhiên bộc phát, hóa thành một con thần long xuyên thấu tới lui bên trong cơ thể chàng.
Trong vách sáng, Long Hồn gầm lên một hồi rồi cũng chán nản. Đối với việc Lục Vân không chút phản ứng, Long Hồn rất phẫn nộ, nhưng cũng biết, người nếu như đã chết rồi, cho dù kêu réo thế nào cũng không thể làm được gì.
Bỏ hết phẫn nộ, Long Hồn than thở:
- Lục Vân ơi Lục Vân, ngươi một đời vô số truyền kỳ, lẽ nào thật sự lại chết ở nơi đây, khiến cho mọi thứ đều trở thành quá khứ chăng? Ta là một con rồng, chỉ có sự kính trọng ngươi, nhưng còn những người đã tình yêu thương ngươi, bọn họ đối diện với tin ngươi chết như thế nào đây? Lục Vân, ngươi một tay sáng tạo kỳ tích, nhưng hôm nay lại chết chôn nơi đây, làm sao không khiến người ta thương tâm?
Tiếng than vang vọng trong vách sáng không ngừng, Long Hồn cảm khái rồi bắt đầu di chuyển sự chú ý, trong lòng suy nghĩ việc thoát khỏi nơi đây thế nào. Nhìn đến vách sáng bên ngoài, Long Hồn thở dài không thôi, bản thân không có cơ thể huyết nhục mà gần như chỉ là nguyên thần, muốn xuyên qua được tầng vách sáng này sợ là không có khả năng làm được.
Thu hồi tinh lực, Long Hồn nghĩ không ra được phương cách chỉ đành thích ứng với hoàn cảnh. Nhưng đúng ngay lúc đó, vách sáng lơ lửng ngay giữa Lục Vân lại đột nhiên phát sinh ra biến đổi kỳ dị.
Hơi kinh ngạc, cũng có mấy phần vui mừng, Long Hồn chăm chú nhìn Lục Vân, thấy trên người chàng phát ra sương đen nhàn nhạt, nhanh chóng bị khí thần thánh bốn bề thôn tính. Tình hình này kéo dài một lúc, khi sương đen trên người Lục Vân dần dần biến mất không chút động tĩnh, thân thể bắt đầu mơ hồ hiện lên một vừng sáng sắc đỏ.
Tình hình hơi huyền bí, vừng sáng sắc đỏ nhạt khi gặp sức mạnh thần thánh do vách sáng phát ra không hề tỏ ra hiện tượng bài xích, cả hai dung hợp hài hòa, nhanh chóng kết hợp cùng nhau.
Long Hồn thấy tình trạng này rất hiếu kỳ, Lục Vân trước đây không chút phản ứng, rõ ràng đã chết rồi, nhưng vì sao lúc này lại như từ chết sống lại? Điểm này Long Hồn suy nghĩ khổ sở mãi không hiểu, nó nghĩ đến nhiều phương diện, nhưng đều không giải thích được tất cả mọi thứ.
Thật ra trong đó có huyền cơ thế nào? Kỳ thật nói đến nguyên nhân này đúng là khó khăn phức tạp, nhưng chỉ cần hiểu được tình huống của Lục Vân, lại phân tích cẩn thận cũng có thể đạt được kết luận.
Một đời Lục Vân đầy những kỳ ngộ, không những một thân đã tập được pháp quyết chánh tà, mà quan trọng hơn chính là pháp quyết "Thiên Địa Vô Cực" giúp chàng có năng lực thần kỳ. Còn đối với những tao ngộ của Lục Vân, Thiên Long linh mạch biến đổi thể chất của chàng, Thiên Địa Vô Cực cho chàng cơ thể bất diệt. Lại thêm sự thần kỳ dị thường của Càn Khôn Ngọc Bích, uy lực của Diệt Hồn đao và Diệt Thần kiếm, rất nhiều nhân tố hội tụ lại, liền tạo nên một thân thể kỳ dị đặc biệt khác thường cho chàng.
Hôm nay, ở Vân Chi Pháp giới, Lục Vân hãm thân vào tình cảnh tuyệt vọng, bị cao thủ Vân giới thiết lập nên vách sáng thần thánh vô cùng trói buộc, sử dụng chánh khí của trời đất làm căn bản, từng bước phá hủy thân thể Lục Vân.
Điểm này cao thủ Vân giới khảo sát tương đối cẩn thận, cũng đã nắm được mười phần thành công, trả giá bằng năm cao thủ, cuối cùng kiềm chế được Lục Vân. Nhưng mà có một điểm các cao thủ Vân giới đã sơ ý bỏ qua, đó là bọn họ cuối cùng vẫn không hoàn toàn nắm vững được bí ẩn của Lục Vân, khảo sát rất nhiều vấn đề nhưng vẫn bỏ qua một số vấn đề.
Từ phân tích tình huống trước mắt, Lục Vân hoàn toàn đã đến bước không thể phản kháng được. Chiếu theo quá trình tiếp tục, muốn hủy diệt Lục Vân hẳn phải rất dễ dàng. Nhưng sự thật lại hoàn toàn không phải như vậy, bởi vì cho dù Lục Vân không chút phản kháng, muốn hủy diệt thân thể bất diệt của chàng cũng cần có thực lực rất mạnh.
Đứng trên lập trường của Vân Chi Pháp giới, bọn họ xây dựng vách sáng này chủ yếu xác định thân thể của Lục Vân có chứa đựng khí tà ác. Bọn họ lợi dụng sức mạnh thần bí của Huyền Nguyệt đại điện, theo sự khuếch đại của vách sáng, phối hợp với trận thế Thái Cực Bát Quái, dùng sức mạnh thần thánh áp chế khí tà ác, đạt được mục đích hủy diệt Lục Vân.
Nhưng có một điểm bọn họ khảo sát không đủ cẩn thận, Lục Vân thân ngoài khí tà ác cũng chứa đựng khí chính đại bình hòa hệt như vậy.
Nói đơn giản, khí thần thánh trên vách sáng đó hệt như một thanh kiếm sắc, không ngừng chém giết khí tức tà ác trong cơ thể Lục Vân. Khi khí tà ác đã mất hết, thanh kiếm sắc lại mất đi uy lực, thế thì Lục Vân không nhất định phải chết đi, chàng rất có thể được chân nguyên Phật Đạo duy trì, bảo lưu được sinh mệnh của chàng.
Đương nhiên đây chỉ là lý luận mà thôi, hơi khác biệt với thực tế. Nhưng trên sự thực cũng giống như vậy, chỉ bất quá thân thể Lục Vân do bởi khí tà ác và Vong Linh trớ chú đã thẩm thấu vào linh hồn chàng, vì thế chàng mới có thể xem như đã gần chết tại nơi đây.
Có thể nói không chết, do một số nguyên nhân. Thứ nhất, thể chất Lục Vân mạnh mẽ dẻo dai gấp trăm lần so với người thường. Thứ hai, Thái Ất Bất Diệt và Thiên Địa Vô Cực là nguyên nhân rất quan trọng.
Thứ ba, tu vi mạnh mẽ của chàng cũng có quan hệ, bởi vì cho dù pháp quyết trong cơ thể chàng có bị tan rã toàn bộ, nhưng sở học pháp quyết chánh đạo của chàng vẫn mạnh mẽ kinh người như cũ, bảo vệ mạnh mẽ cho thân thể chàng. Thứ tư, Càn Khôn Ngọc Bích trước ngực Lục Vân liên tục bảo vệ tâm mạch yếu ớt nhất của chàng, Diệt Thần kiếm trong não liên tục bảo vệ cho trung khu thần kinh của chàng.
Sức mạnh thần thánh mạnh mẽ vô cùng của vách sáng, liên tục bao vây chặt chẽ Diệt Hồn đao trong cơ thể Lục Vân, cùng với tà khí của Vong Linh trớ chú. Quá trình này trong nhất thời có thể hoàn thành, bởi vì vách sáng liên tục phát ra sức mạnh thần thánh xâm chiếm thân thể Lục Vân.
Lục Vân nếu như liên tục ở trạng thái hôn mê, tà khí trong cơ thể chàng thiếu đi ý thức thúc động, hẳn kéo dài không lâu sẽ bị hủy diệt. Nhưng Lục Vân lại đột nhiên phát sinh biến đổi, tình hình trở nên quỷ dị.
Từ trên nhìn xuống, Lục Vân lúc này toàn thân ánh sáng từ từ mạnh lên, khí thần thánh chung quanh chịu ảnh hưởng cũng bắt đầu gia tăng, lại tiếp tục thúc động vách sáng thu nhỏ vào trung gian.
Vì thế, áp lực lên Long Hồn đột nhiên tăng lên, nguy cơ lần nữa xuất hiện. Mà tình hình Lục Vân lại đảo ngược, khi chịu công kích mạnh mẽ của sức mạnh thần thánh, linh khí Thiên Long to lớn nhanh chóng bồi dưỡng thân thể chàng, khiến chàng khôi phục thực lực rất nhanh.
Lục Vân trước mắt trong cơ thể chân nguyên chánh tà có thể nói là phân hóa thành hai. Khí tà ác bị vách sáng phát ra khí thần thánh ép cho từng bước thối lui, cơ hồ đã rơi vào bước bị tuyệt diệt. Khí chính hòa lại được sự bồi dưỡng của linh khí Thiên Long gia tăng điên cuồng, chỉ giây lát sau đã đạt đến một cảnh giới mới.
Mở mắt ra, ánh mắt Lục Vân trầm tĩnh, khuôn mặt anh tuấn kiên nghị. Đối với hoàn cảnh lúc này, trong lòng Lục Vân vô cùng hiểu rõ, chàng vẫn hãm thân trong đất tuyệt vọng, nghĩ không ra biện pháp phá vỡ vách sáng trước mắt, chàng cuối cùng vẫn có kết cục hủy diệt.
Không hề phản kháng, Lục Vân vẫn giữ nguyên tình trạng trước mắt, lưu tâm đến động tĩnh xung quanh. Trước đây, Lục Vân đã có hiểu đại khái về vách sáng, biết được tình huống của bản thân không cách nào thoát được hạn chế của nó.
Hôm nay, tự mình có được cơ hội sống lại, bước quan trọng nhất là thế nào? Lục Vân lúc này đã có thực lực mạnh nhất, điều chàng thiếu chỉ là thời cơ. Nhưng mà thời cơ lúc nào xuất hiện, tạo ra nó như thế nào, đó mới là vấn đề cần quan tâm nhất trước mắt.
Chú thích:
() "Túc thế đích truyện thừa, luân hồi đích ấn kí, tại sinh dữ tử chi gian truyện đệ. Đương tai nan lai lâm, sinh mệnh đích áo bí tùy chi khai khải, truyện thừa chi ky bộ nhập luân hồi, nghịch thiên đích túc chủ, thỉnh đả phá nhất thiết đích cấm kị, nhượng thiên địa thuận nghịch tự nhiên, hoàn kiền khôn tường hòa chi khí." = Lưu truyền qua các đời, dấu ấn luân hồi, truyền lại vào lúc sinh tử. Khi tai nạn xảy đến, huyền bí của sinh mệnh sẽ khai mở theo đó, cơ hội truyền lại sẽ nhập vào luân hồi, người chân chính nghịch thiên được mời đả phá mọi cấm kỵ, khiến cho trời đất thuận nghịch theo tự nhiên, trả cho càn khôn lại khí bình an.