Tiếp
Tầm tối tại nhà Thiên Lạc. Thiên Lạc vừa bước xuống nhà đúc lúc ba người kia đi về cầm một đống đồ trên tay.
Thiên Lạc nhìn ba người kia rồi quay sang nhìn đống bát đũa ăn chưa rửa.
Thiên Lạc: A A A A mấy tên kia sao chưa rửa bát hả.
Cả ba tên kia ngây thơ trả lời.
_ Đâu phải việc của tụi này.
Thiên Lạc sôi máu quát.
Thiên Lạc: thế chả lẽ việc của tôi. Tôi nấu ăn cho mấy người thì mấy phải phụ trách rửa bát chứ.
Cả ba tên kia đồng thanh.
_ Ai quan tâm
Thiên Lạc: Hư không quan tâm, tốt thôi vậy từ giờ ra quán mà ăn. Đừng hòng anh đây nấu cho ăn.
Chúng nó nghĩ giờ không rửa thì không có đồ ăn ngon để ăn chi bằng rửa cho rồi.
Chu Khải: Được rồi anh rửa.
Thiên Lạc: ha ha biết thế là tốt.
Chu Khải quay sang nói với hai đứa kia
Chu Khải: hai bà cũng phải rửa đó..
Tiểu Linh, Bạch Phi: Biết rồi.
Ba đứa hậm hịu đi vào rửa bát Thiên Lạc đi theo trơ trơ cái mặt đứng cạnh cầm chai nước vừa uống vừa nói.
Thiên Lạc: rửa sạch vào chỗ kia chưa được kìa. Chỗ này nữa. Đúng là không được tích sự gì. Ở bẩn hay sao mà đến cái bát cũng không rửa sạch được.
Bạch Phi: ông được lắm Lạc
Tiểu Linh: tôi sẽ nhớ giây phút này.
Chu Khải: nhóc đợi đấy đến anh cũng bắt nạt
Thiên Lạc: ha ha cứ nói đi mấy cưng. Tưởng được ở nhà anh mà dễ sao, làm gì có chuyện đó he he. Tôi còn chưa tính tội mấy dám tự tiện lấy xe tôi đi đấy.
Tiểu Linh: Ủa sao ông biết hay zậy.
Thiên Lạc nói to.
Thiên Lạc: mấy người dựng xe lù lù trước sân kia lại còn hỏi sao biết hả.
Ba tên kia im de chỉ biết cười. Thiên Lạc đá vào chân Chu Khải
Chu Khải: ui da sao nhóc đánh anh.
Thiên Lạc: sao anh dám lấy chiếc tôi yêu thích nhất đi hả.
Chu Khải: này nhá xe anh chứ xe em đâu.
Thiên Lạc: Còn cãi.
Chu Khải: Xe của e ở sau nhà kìa. Xe này ah bảo chú Lí mới đặt sao cho giống hệt xe của e á.
Thiên Lạc: ai cho ah đặt giống xe tôi hả.
Chu Khải: anh cho, như vậy mới giống xe đôi.
Thiên Lạc đá cái nữa lần này bị Chu Khải né được. Tức không làm gì được.
Thiên Lạc: rửa nhanh đi để tôi còn có chỗ nấu cho mà ăn.
Chả mấy chốc đã 8h tối. Cả lũ đều tắm xong duy chỉ có Chu Khải tắm sau cùng vì cái tội mải trêu Thiên Lạc lên quên tắm.
Chu Khải tắm xong bước ra chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm. Bọn con gái mà nhìn thấy cảnh này chắc tự dâng hiến luôn. Dù gì Chu Khải cũng rất đẹp trai cộng thêm là người mẫu lên thân hình cực chuẩn.
Bạch Phi: Chà chà nhìn ngon nha. Ông không phải người yêu Thiên Lạc thì tôi xông tới rồi đấy.
Thiên Lạc: bà bậy vừa thôi anh ta người yêu tôi bao giờ.
Tiểu Linh: thôi cãi làm gì sự thật nó vậy rồi. Với lại nhìn hắn đi giờ có mỗi khăn tắm không kích thích sao.
Thiên Lạc vừa ăn bim bim vừa cắm mặt vào máy tính bảng nghe thấy Tiểu Linh nói Chu Khải quấn có mỗi khăn tắm liền ngẩng đầu lên xem. Vừa nhìn thấy Chu Khải lại cúi xuống nhai tóp tép.
Chu Khải: ê thái độ của em là gì hả. Ai cũng khen người anh quyến rũ, mà đâu phải lúc nào anh cũng khoe body đâu. Giờ e được xem miễn phí còn tỏ ra không để ý sao
Thiên Lạc phán một câu
Thiên Lạc: xấu hoắc.
Chu Khải: em em... À hay e muốn xem cái khác e mới khen đẹp
Chu Khải nói xong tiến lại gần Thiên Lạc. Vừa tới sát Thiên Lạc giờ tay kéo khăn tắm xuống. May Chu Khải phản ứng nhanh giữ lại kịp
Chu Khải: này này em làm cái gì vậy.
Thiên Lạc: ha ha tôi tưởng anh muốn khoe của lạ.
Chu Khải: nhưng ở đây còn có bạn e mà
Thiên Lạc: ha ha chả sao cho mọi người cùng chiêm ngưỡng. Anh tự hào lắm mà.
Thế giờ cứ một đứa đòi kéo một đứa giữ mãi Chu Khải mới vùng được tay Thiên Lạc ra. Hai đứa cứ đuổi nhau khắp nhà, Chu Khải không chạy nhanh là mất mặt với hai đứa bạn Thiên Lạc. May sao chạy được vào nhà tắm chốt cửa lại Thiên Lạc mới chịu tha.
Chu Khải nhanh chóng thay quần áo hẳn hoi hùng hổ đi ra
Chu Khải: Lạc Lạc em dám trêu tôi.
Nói xong chạy tới vòng tay ôm cổ đập cho Thiên Lạc một trận.
Thiên Lạc: a a a đau quá. Tiểu Linh, Bạch Phi cứu với.
Nghe thấy tiếng bạn mình kêu cứu liền bật dậy oánh nhau với Chu Khải. Do cả ba đứa hợp lại ủ Chu Khải lên Chu Khải không oánh trả được chỉ biết chạy. Bọn cứ nô đùa với nhau chẳng mấy chốc đã tối muộn. Đứa nào đứa đấy đều về phòng mình ngủ, sáng mai con đi học. Thiên Lạc vừa vào phòng thì thấy Chu Khải lẽo đẽo theo sau.
Thiên Lạc: anh không về phòng anh vào phòng tôi làm gì.
Chu Khải: Vợ chồng phải ngủ với nhau chứ
Thiên Lạc quát to
Thiên Lạc: Đi ra ngoài.
Chu Khải không quan tâm lời Thiên Lạc nói cứ leo lên giường lăn ra ngủ.
Thiên Lạc: Này này dậy, mở mắt ra.
Chu Khải giả vờ không nghe thấy
Thiên Lạc: ngoan dậy tôi thương
Nghe thế Chu Khải liền mở tròn mắt. Vừa mở mắt ra thấy nguyên thanh kiếm kề cổ. Đây là quà sinh nhật bố Thiên Lạc tặng.
Chu Khải: Trời trời e bình tĩnh. Từ từ rồi anh dậy có cần đụng binh đao vậy không.
Thiên Lạc: giờ anh về phòng ngủ hay thích xuống nghĩa địa ngủ.
Chu Khải: rồi anh về phòng là được chứ gì.
Thiên Lạc: anh còn tự tiện vô phòng tôi nữa là tôi cắt đấy
Chu Khải: Chết cắt mất e xài bằng gì.
Thiên Lạc đỏ mặt quát.
Thiên Lạc: đi ra
Chu Khải không trêu Thiên Lạc nữa mà đi về phòng.
Thiên Lạc không quan tâm hắn nữa lên giường đi ngủ, chuẩn bị mai còn đi học.
Hôm nay tuy cãi nhau, bị đánh, bị thương nhưng giờ nó rất vui, ít ra nó không còn phải giấu mọi người là nó yêu con trai nữa.
Sáng hôm sau
Thiên Lạc: A A A cái tên khốn nạn này. Nhà ngươi vào phòng ta bao giờ hả.
Thiên Lạc nhìn Chu Khải đang ngủ ngon lành trên giường mình với tình trạng bán khỏa thân.
Chu Khải: lúc e ngủ say thì anh vào thôi
Thiên Lạc: này thì ngủ say này
Nói xong Thiên Lạc đạp thẳng Chu Khải xuống giường. Cầm gối xông vào đánh. Cứ thế mới sáng sớm đã xảy ra hỗn chiến. Đánh nhau một lúc Thiên Lạc mới nhận ra.
Thiên Lạc: Chết muộn học rồi, không đánh nhau nữa. Đình chiến.
Chu Khải thở dốc
Chu Khải: được tạm thời đình chiến
Thiên Lạc chạy xuống nhà để vệ sinh cá nhân thì thấy cửa đóng. Thiên Lạc đập cửa dầm dầm vì giờ Thiên Lạc cũng buồn đi vệ sinh.
Thiên Lạc: Này ai ở trong đó đấy. Nhanh mở cửa cái.
Hai tiếng thân thuộc trả lời lai
Bạch Phi: Bà đang đi nặng. Im cho bà tập trung.
Tiểu Linh: bà đang đi nhẹ miễn làm phiền.
Thiên Lạc đập mạnh cửa hơn.
Thiên Lạc: Hai đứa nhà mi có mở cửa ra không
Tiểu Linh, Bạch Phi đồng thanh
_ KHÔNG
Thiên Lạc: Nhà của ta mà
Bạch Phi: nhà mi kệ mi chứ.
Thiên Lạc tức quá nhưng không làm gì được. Cửa thì chốt chặt. Đập cửa thế nào hai đứa bạn cũng không chịu mở. Thiên Lạc đành chạy lên nhà vệ sinh tầng trên thấy cũng đóng lần này biết chắc chỉ có tên khốn Chu Khải đang ở trong đó. Thiên Lạc đạp cửa, khổ cái nhà này cái gì cũng dùng hàng xịn lên khó hỏng. Thiên Lạc quát to
Thiên Lạc: Khải mở cửa nhanh. Đang gấp
Chu Khải: ha ha gấp thế sao. Nhưng ah cũng gấp lắm hay hai đứa mình đi chung.
Thiên Lạc: không đời nào. Mở cửa
Chu Khải: bướng thì đợi đi
Thiên Lạc tức ói máu tự dưng cho của nợ về nhà. Giờ đến cái nhà vệ sinh cũng không được xài.
Thiên Lạc: mở cửa đi mà. Nẳn nỉ đó
Nó đành dịu mềm mong Chu Khải mở cửa.
Chu Khải: Em làm anh nổi da gà đấy. Ha ha
Thiên Lạc hét lớn
Thiên Lạc: MỞ CỬA
Cuối cùng Thiên Lạc vẫn phải đứng đợi. 15p sau sách cửa mới chịu mở. Thiên Lạc vội chạy vội vào giải quyết. Lúc sau Thiên Lạc bước ra với trạng thái hằm hằm đi xuống dưới nhà. Liền thấy chú Lí đang chuẩn bị bữa sáng cho ba tên đáng ghét. Thiên Lạc tới gần chúng nó đập bàn cái RẦM.
Thiên Lạc: Nè rốt cuộc giờ nhà của ai mà mấy người dám đối xử với tôi vậy hả.
Ba tên kia biết tội mình vừa gây ra giờ còn trêu nữa chắc chỉ có đường xách hành lí ra ngoài ở. Lên ngoan như cún trả lời Thiên Lạc.
Chu Khải, Bạch Phi, Tiểu Linh đồng thanh:
_ Xin lỗi mà Lạc Lạc đáng yêu
Thiên Lạc: không có đáng yêu gì ở đây hết. Giờ tôi cho mấy người lựa chọn. Một các người phải nghe theo quy tắc của cái nhà này. Hai nếu không nghe tôi sẽ không cho mấy người ở lại đây nữa.
Chu Khải: Nhà anh mà không cho ở lại là sao.
Thiên Lạc: nhà ông bao giờ đừng có nhận vơ.
Tiểu Linh chớp chớp mắt làm bộ đáng thương
Tiểu Linh: Lạc ông lỡ nào làm vậy với tôi.
Bạch Phi nhanh nhảu bắt trước theo
Bạch Phi: Đúng rồi đừng đối xử với bọn mình vậy. Tội nghiệp
Thiên Lạc cầm con dao gọt hoa quả lên
Thiên Lạc: không nói nhiều giờ nghe hay không. NÓI
Tụi kia biết mình không còn đường nào nữa đành nghe theo những quy tắc Thiên Lạc đề ra.
Chu Khải: ê mấy giờ còn mà mấy người còn ở đây
Quay sang nhìn đồng hộ đã thấy 7h.
Thiên Lạc: Chết chết muộn học mất rồi. Xe xe cháu đâu chú Lí
Chú Lí: cậu chủ đi ô tô với tôi luôn đi dù gì hôm nay có cả bạn cậu nữa. Đi chung cho vui với lại đi ô tô nhanh hơn
Thiên Lạc: dạ dạ
Tầm tối tại nhà Thiên Lạc. Thiên Lạc vừa bước xuống nhà đúc lúc ba người kia đi về cầm một đống đồ trên tay.
Thiên Lạc nhìn ba người kia rồi quay sang nhìn đống bát đũa ăn chưa rửa.
Thiên Lạc: A A A A mấy tên kia sao chưa rửa bát hả.
Cả ba tên kia ngây thơ trả lời.
_ Đâu phải việc của tụi này.
Thiên Lạc sôi máu quát.
Thiên Lạc: thế chả lẽ việc của tôi. Tôi nấu ăn cho mấy người thì mấy phải phụ trách rửa bát chứ.
Cả ba tên kia đồng thanh.
_ Ai quan tâm
Thiên Lạc: Hư không quan tâm, tốt thôi vậy từ giờ ra quán mà ăn. Đừng hòng anh đây nấu cho ăn.
Chúng nó nghĩ giờ không rửa thì không có đồ ăn ngon để ăn chi bằng rửa cho rồi.
Chu Khải: Được rồi anh rửa.
Thiên Lạc: ha ha biết thế là tốt.
Chu Khải quay sang nói với hai đứa kia
Chu Khải: hai bà cũng phải rửa đó..
Tiểu Linh, Bạch Phi: Biết rồi.
Ba đứa hậm hịu đi vào rửa bát Thiên Lạc đi theo trơ trơ cái mặt đứng cạnh cầm chai nước vừa uống vừa nói.
Thiên Lạc: rửa sạch vào chỗ kia chưa được kìa. Chỗ này nữa. Đúng là không được tích sự gì. Ở bẩn hay sao mà đến cái bát cũng không rửa sạch được.
Bạch Phi: ông được lắm Lạc
Tiểu Linh: tôi sẽ nhớ giây phút này.
Chu Khải: nhóc đợi đấy đến anh cũng bắt nạt
Thiên Lạc: ha ha cứ nói đi mấy cưng. Tưởng được ở nhà anh mà dễ sao, làm gì có chuyện đó he he. Tôi còn chưa tính tội mấy dám tự tiện lấy xe tôi đi đấy.
Tiểu Linh: Ủa sao ông biết hay zậy.
Thiên Lạc nói to.
Thiên Lạc: mấy người dựng xe lù lù trước sân kia lại còn hỏi sao biết hả.
Ba tên kia im de chỉ biết cười. Thiên Lạc đá vào chân Chu Khải
Chu Khải: ui da sao nhóc đánh anh.
Thiên Lạc: sao anh dám lấy chiếc tôi yêu thích nhất đi hả.
Chu Khải: này nhá xe anh chứ xe em đâu.
Thiên Lạc: Còn cãi.
Chu Khải: Xe của e ở sau nhà kìa. Xe này ah bảo chú Lí mới đặt sao cho giống hệt xe của e á.
Thiên Lạc: ai cho ah đặt giống xe tôi hả.
Chu Khải: anh cho, như vậy mới giống xe đôi.
Thiên Lạc đá cái nữa lần này bị Chu Khải né được. Tức không làm gì được.
Thiên Lạc: rửa nhanh đi để tôi còn có chỗ nấu cho mà ăn.
Chả mấy chốc đã 8h tối. Cả lũ đều tắm xong duy chỉ có Chu Khải tắm sau cùng vì cái tội mải trêu Thiên Lạc lên quên tắm.
Chu Khải tắm xong bước ra chỉ quấn mỗi chiếc khăn tắm. Bọn con gái mà nhìn thấy cảnh này chắc tự dâng hiến luôn. Dù gì Chu Khải cũng rất đẹp trai cộng thêm là người mẫu lên thân hình cực chuẩn.
Bạch Phi: Chà chà nhìn ngon nha. Ông không phải người yêu Thiên Lạc thì tôi xông tới rồi đấy.
Thiên Lạc: bà bậy vừa thôi anh ta người yêu tôi bao giờ.
Tiểu Linh: thôi cãi làm gì sự thật nó vậy rồi. Với lại nhìn hắn đi giờ có mỗi khăn tắm không kích thích sao.
Thiên Lạc vừa ăn bim bim vừa cắm mặt vào máy tính bảng nghe thấy Tiểu Linh nói Chu Khải quấn có mỗi khăn tắm liền ngẩng đầu lên xem. Vừa nhìn thấy Chu Khải lại cúi xuống nhai tóp tép.
Chu Khải: ê thái độ của em là gì hả. Ai cũng khen người anh quyến rũ, mà đâu phải lúc nào anh cũng khoe body đâu. Giờ e được xem miễn phí còn tỏ ra không để ý sao
Thiên Lạc phán một câu
Thiên Lạc: xấu hoắc.
Chu Khải: em em... À hay e muốn xem cái khác e mới khen đẹp
Chu Khải nói xong tiến lại gần Thiên Lạc. Vừa tới sát Thiên Lạc giờ tay kéo khăn tắm xuống. May Chu Khải phản ứng nhanh giữ lại kịp
Chu Khải: này này em làm cái gì vậy.
Thiên Lạc: ha ha tôi tưởng anh muốn khoe của lạ.
Chu Khải: nhưng ở đây còn có bạn e mà
Thiên Lạc: ha ha chả sao cho mọi người cùng chiêm ngưỡng. Anh tự hào lắm mà.
Thế giờ cứ một đứa đòi kéo một đứa giữ mãi Chu Khải mới vùng được tay Thiên Lạc ra. Hai đứa cứ đuổi nhau khắp nhà, Chu Khải không chạy nhanh là mất mặt với hai đứa bạn Thiên Lạc. May sao chạy được vào nhà tắm chốt cửa lại Thiên Lạc mới chịu tha.
Chu Khải nhanh chóng thay quần áo hẳn hoi hùng hổ đi ra
Chu Khải: Lạc Lạc em dám trêu tôi.
Nói xong chạy tới vòng tay ôm cổ đập cho Thiên Lạc một trận.
Thiên Lạc: a a a đau quá. Tiểu Linh, Bạch Phi cứu với.
Nghe thấy tiếng bạn mình kêu cứu liền bật dậy oánh nhau với Chu Khải. Do cả ba đứa hợp lại ủ Chu Khải lên Chu Khải không oánh trả được chỉ biết chạy. Bọn cứ nô đùa với nhau chẳng mấy chốc đã tối muộn. Đứa nào đứa đấy đều về phòng mình ngủ, sáng mai con đi học. Thiên Lạc vừa vào phòng thì thấy Chu Khải lẽo đẽo theo sau.
Thiên Lạc: anh không về phòng anh vào phòng tôi làm gì.
Chu Khải: Vợ chồng phải ngủ với nhau chứ
Thiên Lạc quát to
Thiên Lạc: Đi ra ngoài.
Chu Khải không quan tâm lời Thiên Lạc nói cứ leo lên giường lăn ra ngủ.
Thiên Lạc: Này này dậy, mở mắt ra.
Chu Khải giả vờ không nghe thấy
Thiên Lạc: ngoan dậy tôi thương
Nghe thế Chu Khải liền mở tròn mắt. Vừa mở mắt ra thấy nguyên thanh kiếm kề cổ. Đây là quà sinh nhật bố Thiên Lạc tặng.
Chu Khải: Trời trời e bình tĩnh. Từ từ rồi anh dậy có cần đụng binh đao vậy không.
Thiên Lạc: giờ anh về phòng ngủ hay thích xuống nghĩa địa ngủ.
Chu Khải: rồi anh về phòng là được chứ gì.
Thiên Lạc: anh còn tự tiện vô phòng tôi nữa là tôi cắt đấy
Chu Khải: Chết cắt mất e xài bằng gì.
Thiên Lạc đỏ mặt quát.
Thiên Lạc: đi ra
Chu Khải không trêu Thiên Lạc nữa mà đi về phòng.
Thiên Lạc không quan tâm hắn nữa lên giường đi ngủ, chuẩn bị mai còn đi học.
Hôm nay tuy cãi nhau, bị đánh, bị thương nhưng giờ nó rất vui, ít ra nó không còn phải giấu mọi người là nó yêu con trai nữa.
Sáng hôm sau
Thiên Lạc: A A A cái tên khốn nạn này. Nhà ngươi vào phòng ta bao giờ hả.
Thiên Lạc nhìn Chu Khải đang ngủ ngon lành trên giường mình với tình trạng bán khỏa thân.
Chu Khải: lúc e ngủ say thì anh vào thôi
Thiên Lạc: này thì ngủ say này
Nói xong Thiên Lạc đạp thẳng Chu Khải xuống giường. Cầm gối xông vào đánh. Cứ thế mới sáng sớm đã xảy ra hỗn chiến. Đánh nhau một lúc Thiên Lạc mới nhận ra.
Thiên Lạc: Chết muộn học rồi, không đánh nhau nữa. Đình chiến.
Chu Khải thở dốc
Chu Khải: được tạm thời đình chiến
Thiên Lạc chạy xuống nhà để vệ sinh cá nhân thì thấy cửa đóng. Thiên Lạc đập cửa dầm dầm vì giờ Thiên Lạc cũng buồn đi vệ sinh.
Thiên Lạc: Này ai ở trong đó đấy. Nhanh mở cửa cái.
Hai tiếng thân thuộc trả lời lai
Bạch Phi: Bà đang đi nặng. Im cho bà tập trung.
Tiểu Linh: bà đang đi nhẹ miễn làm phiền.
Thiên Lạc đập mạnh cửa hơn.
Thiên Lạc: Hai đứa nhà mi có mở cửa ra không
Tiểu Linh, Bạch Phi đồng thanh
_ KHÔNG
Thiên Lạc: Nhà của ta mà
Bạch Phi: nhà mi kệ mi chứ.
Thiên Lạc tức quá nhưng không làm gì được. Cửa thì chốt chặt. Đập cửa thế nào hai đứa bạn cũng không chịu mở. Thiên Lạc đành chạy lên nhà vệ sinh tầng trên thấy cũng đóng lần này biết chắc chỉ có tên khốn Chu Khải đang ở trong đó. Thiên Lạc đạp cửa, khổ cái nhà này cái gì cũng dùng hàng xịn lên khó hỏng. Thiên Lạc quát to
Thiên Lạc: Khải mở cửa nhanh. Đang gấp
Chu Khải: ha ha gấp thế sao. Nhưng ah cũng gấp lắm hay hai đứa mình đi chung.
Thiên Lạc: không đời nào. Mở cửa
Chu Khải: bướng thì đợi đi
Thiên Lạc tức ói máu tự dưng cho của nợ về nhà. Giờ đến cái nhà vệ sinh cũng không được xài.
Thiên Lạc: mở cửa đi mà. Nẳn nỉ đó
Nó đành dịu mềm mong Chu Khải mở cửa.
Chu Khải: Em làm anh nổi da gà đấy. Ha ha
Thiên Lạc hét lớn
Thiên Lạc: MỞ CỬA
Cuối cùng Thiên Lạc vẫn phải đứng đợi. 15p sau sách cửa mới chịu mở. Thiên Lạc vội chạy vội vào giải quyết. Lúc sau Thiên Lạc bước ra với trạng thái hằm hằm đi xuống dưới nhà. Liền thấy chú Lí đang chuẩn bị bữa sáng cho ba tên đáng ghét. Thiên Lạc tới gần chúng nó đập bàn cái RẦM.
Thiên Lạc: Nè rốt cuộc giờ nhà của ai mà mấy người dám đối xử với tôi vậy hả.
Ba tên kia biết tội mình vừa gây ra giờ còn trêu nữa chắc chỉ có đường xách hành lí ra ngoài ở. Lên ngoan như cún trả lời Thiên Lạc.
Chu Khải, Bạch Phi, Tiểu Linh đồng thanh:
_ Xin lỗi mà Lạc Lạc đáng yêu
Thiên Lạc: không có đáng yêu gì ở đây hết. Giờ tôi cho mấy người lựa chọn. Một các người phải nghe theo quy tắc của cái nhà này. Hai nếu không nghe tôi sẽ không cho mấy người ở lại đây nữa.
Chu Khải: Nhà anh mà không cho ở lại là sao.
Thiên Lạc: nhà ông bao giờ đừng có nhận vơ.
Tiểu Linh chớp chớp mắt làm bộ đáng thương
Tiểu Linh: Lạc ông lỡ nào làm vậy với tôi.
Bạch Phi nhanh nhảu bắt trước theo
Bạch Phi: Đúng rồi đừng đối xử với bọn mình vậy. Tội nghiệp
Thiên Lạc cầm con dao gọt hoa quả lên
Thiên Lạc: không nói nhiều giờ nghe hay không. NÓI
Tụi kia biết mình không còn đường nào nữa đành nghe theo những quy tắc Thiên Lạc đề ra.
Chu Khải: ê mấy giờ còn mà mấy người còn ở đây
Quay sang nhìn đồng hộ đã thấy 7h.
Thiên Lạc: Chết chết muộn học mất rồi. Xe xe cháu đâu chú Lí
Chú Lí: cậu chủ đi ô tô với tôi luôn đi dù gì hôm nay có cả bạn cậu nữa. Đi chung cho vui với lại đi ô tô nhanh hơn
Thiên Lạc: dạ dạ