Tiếp
Bạch Phi: rốt cuộc tên Chu Khải đến trường mình làm gì thế. Hỏi thì không nói, làm tò mò chết đi được.
Tiểu Linh: cộng nhận, tôi cũng muốn biết. Thiên Lạc ông hỏi hắn đi.
Thiên Lạc: mấy bà không thấy lúc ở nhà tôi đã hỏi rồi sao. Hắn cũng có chịu nói đâu.
Tiểu Linh: hay hỏi chú Lí. Không phải chú ấy là hiệu trưởng sao
Thiên Lạc: Từ lúc hắn về đây chú ấy theo phe hắn luôn rồi nói gì cũng bênh hắn. Giờ hỏi chắc gì đã nói.
Tiểu Linh: ờ thôi cố giao lên kia vào học thôi.
Như thường lệ trống phát là Thiên Lạc lăn ra bàn ngủ ngay.
Cô Giáo:chào các em, cô mới được thông báo sẽ đảm nhận chủ nhiệm lớp ta. Có gì mong các em giúp đỡ cô nha.
Nói xong bà giáo giơ hai tay lên đầu làm hình trái tim
Bạch Phi: trời cô giáo teen thế.
Tiểu Linh: Lạc dậy nhìn cô giáo mới này vừa xinh vừa trẻ con cực.
Thiên Lạc: hicccc thôi mà đừng gọi tôi dậy chứ. Cô giáo thì mình ngắm bao lúc nào chả được. Đang buồn ngủ chết đây cứ làm phiền.
Tiểu Linh: Đồ heo mà không biết bà chủ nhiệm cũ đâu rồi nhỉ.
Thiên Lạc: ai biết được chắc chuyển trường rồi.
Bạch Phi: ông ghê thật đấy chỉ trong mấy ngày ông làm bọn này sốc từ chuyện này sang chuyện khác.
Thiên Lạc đang ngủ cũng nhe răng ra cười.
Bạch Phi: mà sao không thấy tên Hắc Long ở lớp nhỉ
Tiểu Linh: tôi không biết kệ hắn đi. Nghe cô giáo nói gì kìa.
Cô giáo: à quên hôm nay lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới chuyển vào. Cô dám chắc mấy em rất thích em ấy đấy.
Cô giáo nói xong thì Chu Khải từ cửa bước vào
_ Aaaaaa đẹp trai quá
_ Anh ấy là anh ấy đấy cái anh người mẫu.
_ không ngờ anh ấy chuyển vào lớp mình.
Tất cả học sinh nữ nháo nhào lên không chịu ngồi yên. Còn học sinh nam thì đang ngồi ao ước có vẻ đẹp trai như vậy.
_ Chu Khải em yêu anh
Bạch Phi, Tiểu Linh đang bàn chuyện quần áo thì dật mình dậy khi nghe tới cái tên Chu Khải. Thiên Lạc thì ngủ say như chết với lớp ồn không nghe thấy gì.
Khi hai đứa kia nhận ra là ai liền hét toáng lên
_ A a a Thiên Lạc dậy ngay, dậy ngay xem thằng nào chuyển vào lớp mình này.
Tiểu Linh, Bạch Phi thi nhau lắc, ray người cho Thiên Lạc dậy.
Thiên Lạc cố gượng dậy xem là ai khiến cho hai con bạn mình bỗng chốc hoá điên. Thiên Lạc vừa nhìn thấy Chu Khải liền bật ngửa ngã khỏi ghế. Cái bản mặt nhăn nhở đang cười toe toét kia không lẫn vào ai được.
Thiên Lạc: Tên khốn nạn kia sao nhà mi lại vào học ở trường này. Ta nghe chú Lí bảo nhà người chỉ ở Việt Nam mấy ngày thôi mà. Với lại trường này có biết bao nhiêu là lớp sao người cứ vào học lớp ta.
Thiên Lạc không tin vào sự thật lên hỏi một chàng. Thế mà tên kia trả lời một câu xanh dờn.
Chu Khải: vì anh thích, vì có em.
Thiên Lạc đang định cãi thì thấy hiệu trưởng xuống cầm cho Chu Khải giấy giới thiệu. Thiên Lạc liền hỏi
Thiên Lạc: Chú Lí sao tên này chuyển vào lớp cháu. Không phải chú bảo hắn chỉ ở đây mấy ngày sao.
Thiên Lạc chỉ thẳng mặt Chu Khải.
Hiệu trưởng: Cái này he he chắc do lỗi hệ thống.
Hiệu trưởng nói xong nhanh chóng đưa giấy giới thiệu cho cô giáo chủ nhiệm rồi đi vèo mất không cho Thiên Lạc kịp í ới gì. Thiên Lạc tức không làm gì được chạy tới chỗ Chu Khải đập cho hắn một trận. Chu Khải chỉ một đường cơ bản bắt lấy tay Thiên Lạc rồi kéo cả người nó ôm chặt vào lòng. Chu Khải nói to.
Chu Khải: xin tự giới thiệu mình tên Chu Khải. Nghề nghiệp hiện tại của mình chắc các bạn biết rồi. Còn người mình đang ôm đây chính là người yêu hay vợ tương lai của mình mong mọi người ủng hộ và đừng trêu ẻm ấy.
Thiên Lạc nghe từ vợ tương lai máu chiến bùng phát cọ quậy, giằng co nhưng không thoát khỏi tay Chu Khải.
Dưới lớp bọn học sinh nam hú ầm lên vì vui sướng, hai cái tên đẹp trai nhất trường giờ lại yêu nhau rồi thì chúng nó không sợ mất gái nũa. Học sinh nữ thì tiếc đứt ruột oán trời giận đất. Sao mấy trai đẹp cứ yêu nhau thế định cho mấy bà đây ế à.
Bạch Phi, Tiểu Linh từ lúc gọi được Thiên Lạc dậy chúng nó lại quay về vấn đề thời trang tiếp. Chả thèm để ý hai đứa bạn đang đóng phim bên trên.
Chu Khải: Cô ơi. Chỗ ngồi của em, em ngồi cạch nhóc này nha.
Chu Khải chỉ vào Thiên Lạc.
Cô giáo: OK, em ngồi cạch nhớ chăm sóc cho tiểu thiên sứ của lớp nha.
Cô giáo nói xong véo má yêu Thiên Lạc một cái
Thiên Lạc. Đến cô cũng không đứng về phe em
Cô giáo: hì hì kệ nhóc chứ.
Thiên Lạc tức không nói lên lời, còn bị Chu Khải lôi về chỗ ngồi. Giờ lớp học nó diễn ra vui như Tết. Lớp tự dưng toàn người đẹp, vui tính, nói chuyện thì vang trời. Nhiều lúc đến cô giáo, thầy giáo cũng tham gia. Thiên Lạc thì giờ ngủ không yên cứ bị Chu Khải chọc ghẹo không cho ngủ lên ngồi dậy nhập hội nói chuyện. Thiên Lạc giờ mới lộ bản chất lắm mồm kinh khủng, nói không ngừng. Ngồi còn trêu người nọ người kia khiến cho không khí lớp sôi động hẳn. Buổi học nhanh chóng kết thúc. Hôm nay nhóm Chu Khải về muộn vì còn phải đợi hiệu trưởng mới có xe để về. Trong lúc chờ đợi Thiên Lạc thấy sau trường có đám động, độ hóng đột nhiên tăng cao, liền chạy đi xem có gì hot. Thấy Thiên Lạc chạy mất ba đứa kia liền đuổi theo. Khi tới gần Thiên Lạc nhận ra đó là nhóm Hắc Long đang vây đánh một cậu nhóc.
Thiên Lạc: sao mấy người thích đi bắt nạt người khác quá vậy.
Bạch Phi, Tiểu Linh, Chu Khải đuổi kịp Thiên Lạc nhìn thấy cảch tượng này không khỏi chướng mắt.
Hắc Long: tới cứu đồng loại à.
Thiên Lạc không thèm quan tâm lời Hắc Long nói, đi tới xem nhóc kia có sao không, hình như là học sinh mới chuyển đến.
Thiên Lạc: nhóc có sao không, có bị thương ở đâu không, cho anh xem nào
Thấy mặt nhóc này non lên Thiên Lạc xưng anh luôn
_ Em không sao.
Thiên Lạc: nhóc tên gì, học lớp nào vậy
_ Em tên Vỹ Lầm, học lớp 10A1 ạ
Thiên Lạc: s Nhóc làm sao mà bị mấy tên này đánh vậy.
Vỹ Lâm: Em, em....
Thiên Lạc: cứ nói đi, không sao đâu
Không đợi Vỹ Lâm nói tên Hắc Long đã chen vào nói thay
Hắc Long: à cũng cả có gì. Do bạn tao thấy nó nhắn tin yêu đương với thằng con trai khác lên bọn tao gọi nó ra đây tâm sự tí. Bê đê đấy ha ha.
Thiên Lạc nghe từ bê đê tay liền nắm chặt, không nói gì.
Chu Khải: Mày nói lại tao xem. NÓI LẠI.
Chu Khải quát to.
Hắc Long liền sợ biết tên này không phải dạng vừa lên quay ra khích Thiên Lạc.
Hắc Long: Bê đê chúng mày chỉ giỏi nhờ sự thương hại của người khác. Mày có ngon thì đừng lôi gia thế với bạn bè ra xem nào. Mày cũng chả là gì cả.
Hắc Long nói xong cả lũ bạn nó cười toáng lên. Chu Khải nhào tới định cho cả lữ kia đi viện thì bị Thiên Lạc giữ lại.
Thiên Lạc quay sang nói với Hắc Long.
Thiên Lạc: tôi không cần sự thương hại và cũng không dựa vào thân thế.
Hắc Long: ha ha vậy sao
Nói xong Hắc Long đá vào bụng Vỹ Lâm khiến cho nhóc nhăn mặt kêu la đau đớn. Quay ra nhìn Thiên Lạc thì lãnh nguyên cú đấm của Thiên Lạc. Máu mũi máu mồm Hắc Long chảy ra văng cả lên áo lên mặt Thiên Lạc.
Chu Khải, Tiểu Linh, Bạch Phi há hốc mồm nhìn. Hắc Long thì ngất luôn, chả ai tin nổi Thiên Lạc có lực mạnh vậy. Lũ bạn Hắc Long thấy bạn mình bị đánh liền xông vào. Hơn chục thằng xông tới đánh Thiên Lạc.
Thiên Lạc quay ra nói với ba người kia
Thiên Lạc: đừng ai xen vào.
Thiên Lạc xông thẳng vào bọn kia, bật nhẹ người quay 180 độ đá thẳng vào đầu đứa đầu tiên những đứa con lại nặng hơn. Đứa thì gãy mũi, đứa thì bị nứt xương. Chỉ 15p phút ẩu đả Thiên Lạc đã cho gục hết không có đứa nào chịu nổi đấm thứ 2 của nó.
Hắc Long giờ mới tỉnh dậy lại thì thấy lũ bạn mình đứa nào đứa ấy đều đang kêu gào thảm thiết. Thiên Lạc tiến lại gần Hắc Long.
Thiên Lạc: Thực sự tôi không bao giờ muốn dùng tới bạo lực để giải quyết. Làm ơn đừng gây khó dễ với những người như tôi. Bọn tôi không làm điều xấu lên đừng đối xử với bọn tôi như vậy.
Hắc Long không tin được Thiên Lạc khoẻ còn đánh nhau giỏi vậy lên câm như hến không dám nói câu nào.
Thiên Lạc nói xong với tên Hắc Long liền quay ra chỗ Vỹ Lâm. Giờ thấy Vỹ Lâm như người mất hồn, ngồi khóc.
Thiên Lạc: Đừng khóc mọi chuyện không sao rồi.
Vỹ Lâm: Em hu hu. Em thực sự không hiểu rốt cuộc em đã làm sai cái gì. Tại sao lại đối xử với em như thế. TẠI SAO.
Vỹ Lâm vừa khóc vừa gào lên. Nó đã phải chuyển không biết bao nhiêu trường chỉ vì nó yêu con trai.
Thiên Lạc cũng rơm rớm nước mắt, nó hiểu cảm xúc của Vỹ Lâm. Nó im lặng, ôm Vỹ Lâm vào lòng. Chu Khải cứ đứng nhìn Thiên Lạc đắm đuối, thấy Thiên Lạc ôm Vỹ Lâm vào lòng tự dưng nở nụ cười. Chu Khải không hiểu sao mình cười nhưng hắn biết chắc một điều Thiên Lạc sẽ là người đi hết cuộc đời với mình.
Đợi Vỹ Lâm khóc xong, cho bớt buồn. Thiên Lạc mới hỏi.
Thiên Lạc: nhà nhóc ở đâu để bọn anh đưa về.
Vỹ Lâm: đừng đưa em về nhà hicccc. Xin mấy anh đấy đừng có đưa em về nhà được không
Thiên Lạc nhìn thấy trong ánh mắt Vỹ Lâm có chút sợ sệt khi nhắc tới về nhà. Lên không hỏi gì.
Thiên Lạc: thôi không khóc nữa, khóc xấu như quỷ í. Vậy về nhà anh nha,không phải ngại
Vỹ Lâm biết mình cũng chẳng còn chỗ để đi lên đành đồng ý về nhà Thiên Lạc.
Đang định đưa Vỹ Lâm đi thì Thiên Lạc mới nhận ra bộ dạng mình bây giờ. Quần áo máu me be bét, quần áo có vài chỗ rách. Lại còn một đống nước mắt Vỹ Lâm chùi vào nữa.
Thiên Lạc: Nhìn tôi ghê quá.
Tiểu Linh: giờ mới biết hả.
Bạch Phi: còn bốc mùi nữa đó cha.
Thiên Lạc: hì hì thì giờ về thay.
Đang định kéo hai đứa bạn với Vỹ Lâm ra chỗ để xe của chu Lí thì bị Chu Khải lôi đi
Thiên Lạc: nè anh định đưa tôi đi đâu.
Chu Khải trả lời ngắn gọn.
Chu Khải: mua quần áo.
Thiên Lạc: nhà tôi nhiều quần áo rồi. Về nhà thay là được
Chu Khải: con mua mấy thứ khác nữa. Ngoan đi.
Thiên Lạc giằng tay, giẫy giụa kiểu gì cũng không thoát được. Thiên Lạc không tin sức lực Chu Khải mạnh kinh đến thế. Không thoát được đành ngoái lại nói với hai con bạn.
Thiên Lạc: Hai bà đưa Vỹ Lâm về nhà trước đi. Tôi với tên điên này đi mua đồ xíu. Tí về
Nói xong bị Chu Khải kéo đi ngay, ai đứa đi với nhau ma cứ cãi nhau um tỏi cả cái trường lên. Đến chu Lí ngồi trong phòng làm việc cũng nhận ra được tiếng hai đứa nó.
Vỹ Lâm: hai anh đấy hợp nhau thật. Ghen tị aaa
Tiêu Linh: ha ha ừ vậy đấy thế mà nói hai đứa nó hợp nhau trước mặt tụi nó thì cứ rồ lên đấy.
Vỹ Lâm: vậy ạ. Hihi
Vỹ Lâm giờ đã bình tĩnh lại cũng vì một phần bị sự tồ tồ của Thiên Lạc làm cho hết buồn
Bạch Phi: thôi mình về. Đói quá rồi.
Bạch Phi: rốt cuộc tên Chu Khải đến trường mình làm gì thế. Hỏi thì không nói, làm tò mò chết đi được.
Tiểu Linh: cộng nhận, tôi cũng muốn biết. Thiên Lạc ông hỏi hắn đi.
Thiên Lạc: mấy bà không thấy lúc ở nhà tôi đã hỏi rồi sao. Hắn cũng có chịu nói đâu.
Tiểu Linh: hay hỏi chú Lí. Không phải chú ấy là hiệu trưởng sao
Thiên Lạc: Từ lúc hắn về đây chú ấy theo phe hắn luôn rồi nói gì cũng bênh hắn. Giờ hỏi chắc gì đã nói.
Tiểu Linh: ờ thôi cố giao lên kia vào học thôi.
Như thường lệ trống phát là Thiên Lạc lăn ra bàn ngủ ngay.
Cô Giáo:chào các em, cô mới được thông báo sẽ đảm nhận chủ nhiệm lớp ta. Có gì mong các em giúp đỡ cô nha.
Nói xong bà giáo giơ hai tay lên đầu làm hình trái tim
Bạch Phi: trời cô giáo teen thế.
Tiểu Linh: Lạc dậy nhìn cô giáo mới này vừa xinh vừa trẻ con cực.
Thiên Lạc: hicccc thôi mà đừng gọi tôi dậy chứ. Cô giáo thì mình ngắm bao lúc nào chả được. Đang buồn ngủ chết đây cứ làm phiền.
Tiểu Linh: Đồ heo mà không biết bà chủ nhiệm cũ đâu rồi nhỉ.
Thiên Lạc: ai biết được chắc chuyển trường rồi.
Bạch Phi: ông ghê thật đấy chỉ trong mấy ngày ông làm bọn này sốc từ chuyện này sang chuyện khác.
Thiên Lạc đang ngủ cũng nhe răng ra cười.
Bạch Phi: mà sao không thấy tên Hắc Long ở lớp nhỉ
Tiểu Linh: tôi không biết kệ hắn đi. Nghe cô giáo nói gì kìa.
Cô giáo: à quên hôm nay lớp chúng ta sẽ có một học sinh mới chuyển vào. Cô dám chắc mấy em rất thích em ấy đấy.
Cô giáo nói xong thì Chu Khải từ cửa bước vào
_ Aaaaaa đẹp trai quá
_ Anh ấy là anh ấy đấy cái anh người mẫu.
_ không ngờ anh ấy chuyển vào lớp mình.
Tất cả học sinh nữ nháo nhào lên không chịu ngồi yên. Còn học sinh nam thì đang ngồi ao ước có vẻ đẹp trai như vậy.
_ Chu Khải em yêu anh
Bạch Phi, Tiểu Linh đang bàn chuyện quần áo thì dật mình dậy khi nghe tới cái tên Chu Khải. Thiên Lạc thì ngủ say như chết với lớp ồn không nghe thấy gì.
Khi hai đứa kia nhận ra là ai liền hét toáng lên
_ A a a Thiên Lạc dậy ngay, dậy ngay xem thằng nào chuyển vào lớp mình này.
Tiểu Linh, Bạch Phi thi nhau lắc, ray người cho Thiên Lạc dậy.
Thiên Lạc cố gượng dậy xem là ai khiến cho hai con bạn mình bỗng chốc hoá điên. Thiên Lạc vừa nhìn thấy Chu Khải liền bật ngửa ngã khỏi ghế. Cái bản mặt nhăn nhở đang cười toe toét kia không lẫn vào ai được.
Thiên Lạc: Tên khốn nạn kia sao nhà mi lại vào học ở trường này. Ta nghe chú Lí bảo nhà người chỉ ở Việt Nam mấy ngày thôi mà. Với lại trường này có biết bao nhiêu là lớp sao người cứ vào học lớp ta.
Thiên Lạc không tin vào sự thật lên hỏi một chàng. Thế mà tên kia trả lời một câu xanh dờn.
Chu Khải: vì anh thích, vì có em.
Thiên Lạc đang định cãi thì thấy hiệu trưởng xuống cầm cho Chu Khải giấy giới thiệu. Thiên Lạc liền hỏi
Thiên Lạc: Chú Lí sao tên này chuyển vào lớp cháu. Không phải chú bảo hắn chỉ ở đây mấy ngày sao.
Thiên Lạc chỉ thẳng mặt Chu Khải.
Hiệu trưởng: Cái này he he chắc do lỗi hệ thống.
Hiệu trưởng nói xong nhanh chóng đưa giấy giới thiệu cho cô giáo chủ nhiệm rồi đi vèo mất không cho Thiên Lạc kịp í ới gì. Thiên Lạc tức không làm gì được chạy tới chỗ Chu Khải đập cho hắn một trận. Chu Khải chỉ một đường cơ bản bắt lấy tay Thiên Lạc rồi kéo cả người nó ôm chặt vào lòng. Chu Khải nói to.
Chu Khải: xin tự giới thiệu mình tên Chu Khải. Nghề nghiệp hiện tại của mình chắc các bạn biết rồi. Còn người mình đang ôm đây chính là người yêu hay vợ tương lai của mình mong mọi người ủng hộ và đừng trêu ẻm ấy.
Thiên Lạc nghe từ vợ tương lai máu chiến bùng phát cọ quậy, giằng co nhưng không thoát khỏi tay Chu Khải.
Dưới lớp bọn học sinh nam hú ầm lên vì vui sướng, hai cái tên đẹp trai nhất trường giờ lại yêu nhau rồi thì chúng nó không sợ mất gái nũa. Học sinh nữ thì tiếc đứt ruột oán trời giận đất. Sao mấy trai đẹp cứ yêu nhau thế định cho mấy bà đây ế à.
Bạch Phi, Tiểu Linh từ lúc gọi được Thiên Lạc dậy chúng nó lại quay về vấn đề thời trang tiếp. Chả thèm để ý hai đứa bạn đang đóng phim bên trên.
Chu Khải: Cô ơi. Chỗ ngồi của em, em ngồi cạch nhóc này nha.
Chu Khải chỉ vào Thiên Lạc.
Cô giáo: OK, em ngồi cạch nhớ chăm sóc cho tiểu thiên sứ của lớp nha.
Cô giáo nói xong véo má yêu Thiên Lạc một cái
Thiên Lạc. Đến cô cũng không đứng về phe em
Cô giáo: hì hì kệ nhóc chứ.
Thiên Lạc tức không nói lên lời, còn bị Chu Khải lôi về chỗ ngồi. Giờ lớp học nó diễn ra vui như Tết. Lớp tự dưng toàn người đẹp, vui tính, nói chuyện thì vang trời. Nhiều lúc đến cô giáo, thầy giáo cũng tham gia. Thiên Lạc thì giờ ngủ không yên cứ bị Chu Khải chọc ghẹo không cho ngủ lên ngồi dậy nhập hội nói chuyện. Thiên Lạc giờ mới lộ bản chất lắm mồm kinh khủng, nói không ngừng. Ngồi còn trêu người nọ người kia khiến cho không khí lớp sôi động hẳn. Buổi học nhanh chóng kết thúc. Hôm nay nhóm Chu Khải về muộn vì còn phải đợi hiệu trưởng mới có xe để về. Trong lúc chờ đợi Thiên Lạc thấy sau trường có đám động, độ hóng đột nhiên tăng cao, liền chạy đi xem có gì hot. Thấy Thiên Lạc chạy mất ba đứa kia liền đuổi theo. Khi tới gần Thiên Lạc nhận ra đó là nhóm Hắc Long đang vây đánh một cậu nhóc.
Thiên Lạc: sao mấy người thích đi bắt nạt người khác quá vậy.
Bạch Phi, Tiểu Linh, Chu Khải đuổi kịp Thiên Lạc nhìn thấy cảch tượng này không khỏi chướng mắt.
Hắc Long: tới cứu đồng loại à.
Thiên Lạc không thèm quan tâm lời Hắc Long nói, đi tới xem nhóc kia có sao không, hình như là học sinh mới chuyển đến.
Thiên Lạc: nhóc có sao không, có bị thương ở đâu không, cho anh xem nào
Thấy mặt nhóc này non lên Thiên Lạc xưng anh luôn
_ Em không sao.
Thiên Lạc: nhóc tên gì, học lớp nào vậy
_ Em tên Vỹ Lầm, học lớp 10A1 ạ
Thiên Lạc: s Nhóc làm sao mà bị mấy tên này đánh vậy.
Vỹ Lâm: Em, em....
Thiên Lạc: cứ nói đi, không sao đâu
Không đợi Vỹ Lâm nói tên Hắc Long đã chen vào nói thay
Hắc Long: à cũng cả có gì. Do bạn tao thấy nó nhắn tin yêu đương với thằng con trai khác lên bọn tao gọi nó ra đây tâm sự tí. Bê đê đấy ha ha.
Thiên Lạc nghe từ bê đê tay liền nắm chặt, không nói gì.
Chu Khải: Mày nói lại tao xem. NÓI LẠI.
Chu Khải quát to.
Hắc Long liền sợ biết tên này không phải dạng vừa lên quay ra khích Thiên Lạc.
Hắc Long: Bê đê chúng mày chỉ giỏi nhờ sự thương hại của người khác. Mày có ngon thì đừng lôi gia thế với bạn bè ra xem nào. Mày cũng chả là gì cả.
Hắc Long nói xong cả lũ bạn nó cười toáng lên. Chu Khải nhào tới định cho cả lữ kia đi viện thì bị Thiên Lạc giữ lại.
Thiên Lạc quay sang nói với Hắc Long.
Thiên Lạc: tôi không cần sự thương hại và cũng không dựa vào thân thế.
Hắc Long: ha ha vậy sao
Nói xong Hắc Long đá vào bụng Vỹ Lâm khiến cho nhóc nhăn mặt kêu la đau đớn. Quay ra nhìn Thiên Lạc thì lãnh nguyên cú đấm của Thiên Lạc. Máu mũi máu mồm Hắc Long chảy ra văng cả lên áo lên mặt Thiên Lạc.
Chu Khải, Tiểu Linh, Bạch Phi há hốc mồm nhìn. Hắc Long thì ngất luôn, chả ai tin nổi Thiên Lạc có lực mạnh vậy. Lũ bạn Hắc Long thấy bạn mình bị đánh liền xông vào. Hơn chục thằng xông tới đánh Thiên Lạc.
Thiên Lạc quay ra nói với ba người kia
Thiên Lạc: đừng ai xen vào.
Thiên Lạc xông thẳng vào bọn kia, bật nhẹ người quay 180 độ đá thẳng vào đầu đứa đầu tiên những đứa con lại nặng hơn. Đứa thì gãy mũi, đứa thì bị nứt xương. Chỉ 15p phút ẩu đả Thiên Lạc đã cho gục hết không có đứa nào chịu nổi đấm thứ 2 của nó.
Hắc Long giờ mới tỉnh dậy lại thì thấy lũ bạn mình đứa nào đứa ấy đều đang kêu gào thảm thiết. Thiên Lạc tiến lại gần Hắc Long.
Thiên Lạc: Thực sự tôi không bao giờ muốn dùng tới bạo lực để giải quyết. Làm ơn đừng gây khó dễ với những người như tôi. Bọn tôi không làm điều xấu lên đừng đối xử với bọn tôi như vậy.
Hắc Long không tin được Thiên Lạc khoẻ còn đánh nhau giỏi vậy lên câm như hến không dám nói câu nào.
Thiên Lạc nói xong với tên Hắc Long liền quay ra chỗ Vỹ Lâm. Giờ thấy Vỹ Lâm như người mất hồn, ngồi khóc.
Thiên Lạc: Đừng khóc mọi chuyện không sao rồi.
Vỹ Lâm: Em hu hu. Em thực sự không hiểu rốt cuộc em đã làm sai cái gì. Tại sao lại đối xử với em như thế. TẠI SAO.
Vỹ Lâm vừa khóc vừa gào lên. Nó đã phải chuyển không biết bao nhiêu trường chỉ vì nó yêu con trai.
Thiên Lạc cũng rơm rớm nước mắt, nó hiểu cảm xúc của Vỹ Lâm. Nó im lặng, ôm Vỹ Lâm vào lòng. Chu Khải cứ đứng nhìn Thiên Lạc đắm đuối, thấy Thiên Lạc ôm Vỹ Lâm vào lòng tự dưng nở nụ cười. Chu Khải không hiểu sao mình cười nhưng hắn biết chắc một điều Thiên Lạc sẽ là người đi hết cuộc đời với mình.
Đợi Vỹ Lâm khóc xong, cho bớt buồn. Thiên Lạc mới hỏi.
Thiên Lạc: nhà nhóc ở đâu để bọn anh đưa về.
Vỹ Lâm: đừng đưa em về nhà hicccc. Xin mấy anh đấy đừng có đưa em về nhà được không
Thiên Lạc nhìn thấy trong ánh mắt Vỹ Lâm có chút sợ sệt khi nhắc tới về nhà. Lên không hỏi gì.
Thiên Lạc: thôi không khóc nữa, khóc xấu như quỷ í. Vậy về nhà anh nha,không phải ngại
Vỹ Lâm biết mình cũng chẳng còn chỗ để đi lên đành đồng ý về nhà Thiên Lạc.
Đang định đưa Vỹ Lâm đi thì Thiên Lạc mới nhận ra bộ dạng mình bây giờ. Quần áo máu me be bét, quần áo có vài chỗ rách. Lại còn một đống nước mắt Vỹ Lâm chùi vào nữa.
Thiên Lạc: Nhìn tôi ghê quá.
Tiểu Linh: giờ mới biết hả.
Bạch Phi: còn bốc mùi nữa đó cha.
Thiên Lạc: hì hì thì giờ về thay.
Đang định kéo hai đứa bạn với Vỹ Lâm ra chỗ để xe của chu Lí thì bị Chu Khải lôi đi
Thiên Lạc: nè anh định đưa tôi đi đâu.
Chu Khải trả lời ngắn gọn.
Chu Khải: mua quần áo.
Thiên Lạc: nhà tôi nhiều quần áo rồi. Về nhà thay là được
Chu Khải: con mua mấy thứ khác nữa. Ngoan đi.
Thiên Lạc giằng tay, giẫy giụa kiểu gì cũng không thoát được. Thiên Lạc không tin sức lực Chu Khải mạnh kinh đến thế. Không thoát được đành ngoái lại nói với hai con bạn.
Thiên Lạc: Hai bà đưa Vỹ Lâm về nhà trước đi. Tôi với tên điên này đi mua đồ xíu. Tí về
Nói xong bị Chu Khải kéo đi ngay, ai đứa đi với nhau ma cứ cãi nhau um tỏi cả cái trường lên. Đến chu Lí ngồi trong phòng làm việc cũng nhận ra được tiếng hai đứa nó.
Vỹ Lâm: hai anh đấy hợp nhau thật. Ghen tị aaa
Tiêu Linh: ha ha ừ vậy đấy thế mà nói hai đứa nó hợp nhau trước mặt tụi nó thì cứ rồ lên đấy.
Vỹ Lâm: vậy ạ. Hihi
Vỹ Lâm giờ đã bình tĩnh lại cũng vì một phần bị sự tồ tồ của Thiên Lạc làm cho hết buồn
Bạch Phi: thôi mình về. Đói quá rồi.