Sau khi tỷ tỷ trở về phủ, cả người như bông hoa quỳnh nhanh chóng tàn lụi, mất đi sức sống. Ta chỉ biết khóc, chỉ biết van xin tỷ ấy nói chuyện với ta, nhưng ngay cả ánh mắt tỷ ấy cũng không động đậy.
Ta hoảng sợ, ta sợ tỷ ấy sẽ ch*t giống như Nhị ca, ta sợ tỷ ấy sẽ không cần ta nữa. Ta canh chừng tỷ ấy cả đêm, nhưng vết thương do Tiết Thường Khiết đánh vẫn chưa lành, ta ngất đi rồi tỉnh lại, tỷ tỷ bỗng nhiên khỏe lại, tỷ ấy chăm sóc vết thương cho ta, lo cho ta ăn uống, thậm chí còn cười với ta.
Nhưng tỷ ấy nhanh chóng vào cung, khi ta hoang mang lo sợ, Tiết Thường Khiết chủ động tìm ta, nàng ta cười nói với ta, điều kiện để ta sống sót là tỷ tỷ phải vào cung, đối phó với Hoàng hậu nương nương cho nàng ta. Nàng ta nói không có Liễu Diệp thì quá nhàm chán, nếu như tỷ tỷ vào cung rồi, thì ta hãy làm Liễu Diệp đi.
Tỷ tỷ chỉ là một tỳ nữ, vốn không đủ tư cách vào cung, vì vậy Tiết phủ đã tạo cho tỷ tỷ một thân phận là tiểu thư Diệp gia.
Vì vậy, Diệp Quý nhân một thời được sủng ái trong cung, mới chính là Liễu Diệp thật sự.
Đưa tỷ tỷ vào cung là chủ ý mà Tiết phu nhân đưa ra cho Tiết Thường Khiết, chủ ý này quả thật là cao minh.
Bất kể tỷ tỷ thành công hay thất bại, Tiết Thường Khiết đều có lợi không lỗ, nếu tỷ tỷ có thể gi*t được Hoàng hậu nương nương, thì ngày sau Tiết Thường Khiết vào cung sẽ bớt đi một kẻ thù lớn; nếu tỷ tỷ bị Hoàng hậu nương nương gi*t, thì Tiết Thường Khiết càng thấy vô cùng sảng khoái, bởi vì Hoàng hậu nương nương thích gi*t người như thế nào, tất nhiên là Tiết Thường Khiết biết được đôi chút.
Tiết Thường Khiết luôn nghĩ rằng sau khi Hoàng thượng xem xong trò hay ở sân mã cầu thì tuyệt đối sẽ không động đến tỷ tỷ nữa, nàng ta không hiểu Hoàng thượng, sau khi tỷ tỷ vào cung nhanh chóng có thai, nhanh chóng bị Hoàng hậu nương nương không chấp nhận được, nhanh chóng bị đưa đến Phương Hoa điện.
Ngày thần thiếp vào cung, khi đang nhận giáo huấn tại Phương Hoa điện, Diệp Quý nhân trên cột Hoa Biểu* đó, chính là tỷ tỷ của thần thiếp."
(*) Cột đá trang trí trước cung điện, thường có hình rồng hoặc các biểu tượng khác.
Hoàng hậu nhìn ta, khẽ cười: "Thì ra là vậy, vậy thì quả thật không trách được ngươi hận bổn cung." Nàng ta cười sâu hơn: "Nhưng ngươi hận, không chỉ là bổn cung đúng không? Kẻ ngươi hận nhất, không nên là bổn cung chứ?"
Ta cũng khẽ cười: "Nếu vậy, tại sao hôm nay ta lại đến đây?" Ta liếc mắt, đầu ngón tay khẽ vuốt móng hộ giáp tơ vàng: "Tình cảm sâu đậm giữa Hoàng thượng và nương nương, thần thiếp chỉ được chứng kiến vào ngày đó tại Phương Hoa điện, hộ giáp tơ vàng của nương nương còn có thể dùng để móc mắt tỷ tỷ, Hoàng thượng chơi thật là tận hứng."
Hoàng hậu cười nói: "Thì ra ngày đó ngươi đã biết Hoàng thượng thích gì nhất, ngươi giỏi hơn bổn cung, bổn cung phải vào cung hai năm mới dần dần ngộ ra."
Ta cười đáp: "Sau đó nương nương bắt đầu chiều theo sở thích của hắn ta?"
Hoàng hậu mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, ban đầu bổn cung cũng rất hoảng sợ. Nhưng bổn cung không có dung mạo như ngươi và Tiết Thường Khiết để lấy lòng Hoàng thượng, nên đương nhiên phải tìm cách khác. Tuy thú vui này của Hoàng thượng không tốt lắm, nhưng cũng chẳng gây tổn hại gì cho bổn cung, nên tất nhiên bổn cung sẽ chiều theo ý hắn thôi. Ngày đó ngươi đã thấy rõ, việc tra tấn Liễu Diệp như thế nào, m/ổ bụng lấy đứa trẻ ra sao, móc mắt nàng ta thế nào, đều do Hoàng thượng chỉ đạo, thậm chí tự tay làm, bổn cung chỉ hùa theo mà thôi. Nếu ngươi muốn căm hận, muốn trả thù, cũng nên tìm đúng người mới phải."
"Đương nhiên rồi, vì vậy hôm nay ta mới đặc biệt đến đây để đàm phán một cuộc giao dịch với nương nương." Ta mỉm cười: "Nhưng trước khi đàm phán giao dịch này, ta vẫn còn tò mò, khi đó tỷ tỷ của ta được sủng ái như vậy, tại sao Hoàng thượng lại đột nhiên đối xử với nàng ấy tàn nhẫn đến thế? Tiết Thường Khiết ở bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm, có khi nào bị tổn hại gì đâu."
Ta hoảng sợ, ta sợ tỷ ấy sẽ ch*t giống như Nhị ca, ta sợ tỷ ấy sẽ không cần ta nữa. Ta canh chừng tỷ ấy cả đêm, nhưng vết thương do Tiết Thường Khiết đánh vẫn chưa lành, ta ngất đi rồi tỉnh lại, tỷ tỷ bỗng nhiên khỏe lại, tỷ ấy chăm sóc vết thương cho ta, lo cho ta ăn uống, thậm chí còn cười với ta.
Nhưng tỷ ấy nhanh chóng vào cung, khi ta hoang mang lo sợ, Tiết Thường Khiết chủ động tìm ta, nàng ta cười nói với ta, điều kiện để ta sống sót là tỷ tỷ phải vào cung, đối phó với Hoàng hậu nương nương cho nàng ta. Nàng ta nói không có Liễu Diệp thì quá nhàm chán, nếu như tỷ tỷ vào cung rồi, thì ta hãy làm Liễu Diệp đi.
Tỷ tỷ chỉ là một tỳ nữ, vốn không đủ tư cách vào cung, vì vậy Tiết phủ đã tạo cho tỷ tỷ một thân phận là tiểu thư Diệp gia.
Vì vậy, Diệp Quý nhân một thời được sủng ái trong cung, mới chính là Liễu Diệp thật sự.
Đưa tỷ tỷ vào cung là chủ ý mà Tiết phu nhân đưa ra cho Tiết Thường Khiết, chủ ý này quả thật là cao minh.
Bất kể tỷ tỷ thành công hay thất bại, Tiết Thường Khiết đều có lợi không lỗ, nếu tỷ tỷ có thể gi*t được Hoàng hậu nương nương, thì ngày sau Tiết Thường Khiết vào cung sẽ bớt đi một kẻ thù lớn; nếu tỷ tỷ bị Hoàng hậu nương nương gi*t, thì Tiết Thường Khiết càng thấy vô cùng sảng khoái, bởi vì Hoàng hậu nương nương thích gi*t người như thế nào, tất nhiên là Tiết Thường Khiết biết được đôi chút.
Tiết Thường Khiết luôn nghĩ rằng sau khi Hoàng thượng xem xong trò hay ở sân mã cầu thì tuyệt đối sẽ không động đến tỷ tỷ nữa, nàng ta không hiểu Hoàng thượng, sau khi tỷ tỷ vào cung nhanh chóng có thai, nhanh chóng bị Hoàng hậu nương nương không chấp nhận được, nhanh chóng bị đưa đến Phương Hoa điện.
Ngày thần thiếp vào cung, khi đang nhận giáo huấn tại Phương Hoa điện, Diệp Quý nhân trên cột Hoa Biểu* đó, chính là tỷ tỷ của thần thiếp."
(*) Cột đá trang trí trước cung điện, thường có hình rồng hoặc các biểu tượng khác.
Hoàng hậu nhìn ta, khẽ cười: "Thì ra là vậy, vậy thì quả thật không trách được ngươi hận bổn cung." Nàng ta cười sâu hơn: "Nhưng ngươi hận, không chỉ là bổn cung đúng không? Kẻ ngươi hận nhất, không nên là bổn cung chứ?"
Ta cũng khẽ cười: "Nếu vậy, tại sao hôm nay ta lại đến đây?" Ta liếc mắt, đầu ngón tay khẽ vuốt móng hộ giáp tơ vàng: "Tình cảm sâu đậm giữa Hoàng thượng và nương nương, thần thiếp chỉ được chứng kiến vào ngày đó tại Phương Hoa điện, hộ giáp tơ vàng của nương nương còn có thể dùng để móc mắt tỷ tỷ, Hoàng thượng chơi thật là tận hứng."
Hoàng hậu cười nói: "Thì ra ngày đó ngươi đã biết Hoàng thượng thích gì nhất, ngươi giỏi hơn bổn cung, bổn cung phải vào cung hai năm mới dần dần ngộ ra."
Ta cười đáp: "Sau đó nương nương bắt đầu chiều theo sở thích của hắn ta?"
Hoàng hậu mỉm cười gật đầu: "Đúng vậy, ban đầu bổn cung cũng rất hoảng sợ. Nhưng bổn cung không có dung mạo như ngươi và Tiết Thường Khiết để lấy lòng Hoàng thượng, nên đương nhiên phải tìm cách khác. Tuy thú vui này của Hoàng thượng không tốt lắm, nhưng cũng chẳng gây tổn hại gì cho bổn cung, nên tất nhiên bổn cung sẽ chiều theo ý hắn thôi. Ngày đó ngươi đã thấy rõ, việc tra tấn Liễu Diệp như thế nào, m/ổ bụng lấy đứa trẻ ra sao, móc mắt nàng ta thế nào, đều do Hoàng thượng chỉ đạo, thậm chí tự tay làm, bổn cung chỉ hùa theo mà thôi. Nếu ngươi muốn căm hận, muốn trả thù, cũng nên tìm đúng người mới phải."
"Đương nhiên rồi, vì vậy hôm nay ta mới đặc biệt đến đây để đàm phán một cuộc giao dịch với nương nương." Ta mỉm cười: "Nhưng trước khi đàm phán giao dịch này, ta vẫn còn tò mò, khi đó tỷ tỷ của ta được sủng ái như vậy, tại sao Hoàng thượng lại đột nhiên đối xử với nàng ấy tàn nhẫn đến thế? Tiết Thường Khiết ở bên cạnh Hoàng thượng nhiều năm, có khi nào bị tổn hại gì đâu."