Trong lòng Lôi Cương đã có dự tính nên cứ lẳng lặng bám theo sau. Càng đi vào sâu, Lôi Cương càng cảm thấy xung quanh nồng nặc linh khí có thuộc tính Lôi, ngoài trừ Huyền Mộc lão ma, và ngoài năm vị cương đế Huyền Giai, sắc mặt của Ngu Đao cùng những người khác trở nên tái nhợt. Linh khí thuộc tính Lôi dầy đặc khiến họ cảm thấy rất áp lực.
Nếu như không có ai bên cạnh, Lôi Cương muốn đứng lặng lẽ ở chỗ này để cảm nhận được linh khí thuộc tính Lôi, hay nhất là có thể hiểu được sự huyền bí của nó.Nhưng Lôi Cương biết, tại thời điểm này thì có lẽ là không được. Suy nghĩ một chút về chuyện thiết quyển, Lôi Cương nhận ra không nên quá vội vã, nếu như chính lúc này mà đi hỏi, chắc chắn sẽ khiến Tà Lang cảnh giác. Đến lúc đó, muốn đoạt được Thiết quyển từ tay Tà Lang e rằng sẽ càng thêm khó khăn.
Đối với Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương một phần rất thận trọng vì Huyền Mộc lão ma quá mạnh, đủ mạnh để Lôi Cương phải dè chừng. Mà Huyền Mộc lão ma muốn giết hắn, thì hắn cũng chỉ như con kiến, giết dễ như trở bàn tay. Một phần nào đó, là nhờ tiểu Giác để ràng buộc với Huyền Mộc lão ma, trước khi Huyền Mộc lão ma cần giúp, có thể đã không bị Huyền Mộc lão ma làm khó. Nhưng sau đó, Lôi Cương lo lắng. Hắn nghĩ lại mọi chuyện, nghĩ tới nghĩ lui, mặc kệ là khai thiên, hay là Tử Hồn thí thần trảm, giáp xương hay lĩnh ngộ sự huyền bí của hệ Mộc sâu thêm cũng vẫn không thể chắc chắn chống lại sự công kích của Huyền Mộc lão ma.
Lần này, mạng của hắn đang nằm trong tay của Huyền Mộc lão ma, Lôi Cương cảm thấy rất khó chịu, nhưng không có cách nào trốn thoát
Sau khi suy nghĩ, Lôi Cương liền gạt chuyện đó sang một bên. Dù sao, lúc này có nghĩ nhiều cũng là vô ích. Tại thời điểm này, không biết …….. Tiểu Giác lúc này thế nào rồi? Các vị tiền bối tiên thú nói Tiểu Giác đang mê man, nhưng lại chính là trong quá trình hắn độ kiếp lại gặp phúc trong hoạ. Lôi Cương có chút mong đợi khi tiểu Giác tỉnh lại sẽ có sự thay đổi như thế nào.
" Cẩn thận, lực Lôi Điện lại bắt đầu mạnh lên rồi!" Trong lúc Lôi cương đang suy nghĩ , chợt vang lên giọng nói của Huyền Mộc lão ma, khiến cho tất cả đều giật mình, sử dụng cương khí và chân khí tạo ra vòng bảo vệ. Khuôn mặt Huyền Mộc lão ma trở nên nghiêm trọng tiến chậm về phía trước.
Tách : " Tiếng sấm sét liên tục vang lên không ngừng, linh khí thuộc tính Lôi điên cuồng bao trùm lấy 14 người. Lôi Cương không lung túng, sắc mặt vẫn bình tĩnh, không chút lo sợ. Còn Ngu Đao và đám người Địch Ngược thì mặt mày xanh xao. Vòng cương khí của họ bắt đầu trở nên hỗn loạn, vì bị lôi điện thi thoảng lại đánh lên.
Huyền Mộc lão ma, mặc đồ trắng, nhưng cũng không tăng thêm cho mình một lớp phòng ngự nào, lão đi thẳng về phía trước. linh khí thuộc tính Lôi xung quanh không thể làm gì được hắn. Điều này khiến cho đám cường giả thầm suy đoán tu vi của Huyền Mộc lão ma.
" Chúng ta đã tới gần sát với tiên phủ trong cái khe mưa bão sấm chớp, tiếp theo sẽ phải vượt qua ba cửa Bạo Lôi, Quảng Lôi, cùng với sự tàn phá của Lôi. Nơi đây cũng là chỗ mà các ngươi phải chứng tỏ khả năng, nếu như cả ba tầng đều không qua được, như vậy các ngươi không đủ khả năng để tranh đoạt kho báu." Huyền Mộc lão ma quay lại nói với đám người rồi liếc nhìn Lôi Cương, sau đó đưa mắt nhìn bốn xung quanh
Trong lòng Lôi Cương tự hỏi, tam quan? Hắn chưa từng nghe qua. Ngay sau đó, âm thanh của Ngu Đao vang lên trong đầu Lôi Cương.
"Sư Tôn! Ba cửa đó là trở ngại gần với tiên phủ. Muốn tới được tiên phủ nhất định phải vượt qua tam quan." Giọng nói của Ngu Đao có phần ngưng trọng.
Lôi Cương gật đầu, cất giọng hỏi : "Mức độ nguy hiểm của tam quan như thế nào? "
"Điều này … Không chắc chắn, cần phải cẩn thận nhưng và một chút may mắn. Dù tam quan không có nhiều trở ngại, thế nhưng nếu chỉ cần có một sai lầm nhỏ, chúng ta sẽ bị lôi điện trong cái khe sấm sét mưa bão nuốt chửng, cuối cũng sẽ chết. Mỗi một của sức mạnh của sấm sét sẽ tăng thep cấp số nhân. Cửa thứ nhất - Bạo Lôi cũng không khó, chỉ cần nhanh chóng, dễ dàng vượt qua, thế nhưng Quảng Lôi cũng nhờ vài phần may mắn. Vượt qua cửa sấm chớp hủy diệt là cửa khó khăn nhất trong ba cửa nhưng cũng có thể nói là dễ dàng , thế nhưng không biết đã có bao nhiêu kẻ mạnh bị nuốt ở đây. Mấy vạn năm trước đây, Ngu đao với tu vi Cương Hoàng thiên giai cũng đi qua tam quan, nhưng khi nghĩ lại, nỗi sợ hãi vẫn còn, quả nhiên là cũng do cơ duyên.!"
Lôi Cương hít sâu rồi thở một hơi thật dài, gật đầu. "cơ hội, đúng vậy". Trong khắp Hỗn Độn đều là nói đến cơ hội à, nếu không có cơ hội, thì ngay cả khi mọi thứ nằm trong tầm tay thì cũng không đến với mình. Cái khe sấm chớp mưa bão cũng là một kho báu cho mọi người có sự may mắn. Lôi Cương đang suy nghĩ thì bất ngờ khung cảnh trước mắt thay đổi.
Vốn xung quanh toàn là sương mù đầy linh khí thuộc tính Lôi, nhưng lúc này vô số sấm sét không ngừng loé sáng phía trước. Ngoại trừ Huyền Mộc lão ma, khuôn mặt của những người còn lại đều trở nên biến sắc, hai mắt chăm chú nhìn nhưng tia chớp lóe lên trước mặt. Trong lòng vô cùng cẩn thận. Lôi Cương lại rất có cảm xúc. Tiếng sấm sét phát ra khiến cho máu trong cơ thể Lôi Cương cũng sôi lên sung sục. Càng khiến cho Lôi Cương kinh ngac chính là quả cầu màu tím trong đan điền cũng loé sang. Lôi Cương lấy làm kinh ngạc, vì trước đây nó chưa từng có hiện tượng như vậy. Hắn cố gắng kìm chế quả cầu màu tím trong đan điền dao động khiến cho khí huyết sục sôi. Lôi Cương nhìn chằm chằm về phía trước.
"Đuợc rồi, qua được cửa thứ nhất Bạo Lôi, sẽ gặp lại các ngươi! Đi tách nhau ra" Huyền Mộc lão ma giọng nói nghe có vẻ lạnh nhạt vang lên. Ngay lập tức Huyền Mộc lão ma lướt nhẹ về phía trước.
Tất cả đều chia thành những nhóm riêng lẻ tiến về phía trước theo hình quạt.
"Ngu Đao, hãy tự bảo vệ mình, không cần phải lo lắng cho ta !" Ngu Đao vẫn đứng sau Lôi cương. Như thể lo lắng cho lôi Cương, khi nghe thấy Lôi cương nói, Ngu Đao do dự nhìn Lôi Cương. Thế nhưng nghĩ đến Lôi Cương có thân thể Thiên Lôi, Ngu Đao cũng bớt đi phần nào lo lắng, liền nhanh chóng đuổi kịp những người phía trước.
Sau khi tăng cho mình vòng bảo hộ bằng cương khí và nội kình Lôi Cương liền bay về phía trước. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Lôi Cương đang đi chợt dừng lại, không ngừng nhìn về phía các cường giả đang bị Thiên Lôi công kích. Trong lòng Lôi Cương bỗng hiện lên một nụ cười. hoá ra Bạo Lôi là như vậy. Lúc này các cường giả phía trước cũng đã thể hiện hết tu vi của mình, chỉ thấy Huyền Mộc lão ma hơi cử động, là né khỏi mười đạo thiên lôi cùng lúc đánh xuống.
Những người còn lại cũng không ngoại lệ, Lôi Cương nghĩ, thử thách của Bạo Lôi là cần phải có tốc độ cực nhanh, cũng không phải là cửa có quá nhiều thử thách.
" Ầm ầm " Một tiếng sấm sét vang lên,Lôi Cương ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng sấm sét, khoé miệng hơi mở, không chống đối mà chậm rãi bước đi.
" Ầm … " Một tiếng động lớn vang lên, sấm chớp đánh thẳng lên người Lôi Cương.
Tiếng nổ cũng không lớn lắm nhưng khiến cho các cường giả quay đầu nhìn về phía Lôi Cương, chứng kiến lúc Lôi Cương bị sét đánh. Vài tên cường giả của Thâm uyên nhìn Lôi Cương với ánh mắt đầy khinh bỉ và nhạo bang. Nhưng cũng không được bao lâu, nhìn Lôi Cương đi ra từ trong Bạo Lôi , khiến cho đám cường giả kinh ngạc.
Điều này … một tiên tiểu tử Cương Quân hoàng giai lần lượt vượt qua những thử thách của Bạo Lôi mà không bị hao tổn gì? Huyền Mộc lão ma nhấp nháy mắt, nhìn về phía Lôi Cương với ánh mắt đầy vẻ ngạc nhiên và dường như có vẻ khâm phục. Khuôn mặt Ngu Đao cũng phần nào bớt đi lo lắng, hắn đột nhiên tăng tốc độ nhanh hơn để tránh né các tia sấm chớp.
Lôi Cương thở ra một hơi, cảm nhận một nguồn lực đang dâng lên trong thân thể. Hắn cố gắng kìm chế bản thân không để cho mất bình tĩnh. lúc này, bị thiên lôi đánh trúng, chẳng những hắn còn không bị thương mà quả cầu màu tím trong Đan Điền to thêm. Sau khi Thiên Lôi đánh lên người liền chui vào quả cầu màu tím trong đan điền rồi hóa thành nội kình và cương khí hết sức tinh khiết.
Chỉ trong nửa khắc, tất cả các cường giả đều đã tập trung ở cửa, cùng lúc quay đầu nhìn về phía ánh sáng trong cửa Bạo Lôi, bọn họ đã vượt qua cửa thứ nhất dễ dàng như vậy, nhưng tốc độ của Lôi Cương thì không nhanh lắm vì cửa này quá dễ dàng… Hắn nhận thấy những lần sấm sét trong cửa Bạo Lôi đánh xuống đều giống nhau.
" Đã để cho các vị phải chờ lâu!" Lôi Cương nhìn hơn mười vị cường giả, chậm rãi cười nói,
"Hảo tiểu tử, lão phu đã xem thường ngươi!" Huyền Mộc lão ma cất lời khen Lôi Cương.
Lôi Cương nhìn chăm chú Huyền Mộc lão ma, cười nhạt nhưng không trả lời.
Huyền Mộc lão ma cũng nhìn chằm chằm Lôi Cương nửa giây, rồi nói: " Tiếp tục đi, cửa thứ hai, cũng nên cẩn thận. Không ít cường giả cũng đã chết ở cửa thứ hai!"