Trận huyết chiến trên mặt đất đã tới thời điểm gay cấn. Mặc dù biết đó là cỏ Long Căn nhưng không ai muốn là cái đích cho mọi người tập trung. Như vậy chắc chắn sẽ phải chết thảm trong tay cường giả khác. Một thứ thiên tài địa bảo như vậy thậm chí có thể coi như là một vật nghịch thiên.
Có lẽ những cường giả ẩn nấp xung quanh cũng hiểu được nếu cứ tiếp tục thế này chắc chắn sẽ dẫn tới rất nhiều cường giả. Thậm chí cuối cùng ai có được cũng không biết. Vì vậy mà lúc này càng có nhiều cường giả ẩn nấp tham gia vào trận chiến.
"Oành..." Mặt đất liên tục xuất hiện những cái hố to. Đất đá như được tăng thêm sức mạnh bắn ra bốn phương tám hướng. Trận huyết chiến mặc dù thảm thiết nhưng không người nào dám tới gần cỏ Long Căn trong phạm vi trăm mét.
- Khoan đã. - Trong trận huyết chiến, một gã thanh niên không chống đỡ nổi đột nhiên hét to rồi tự tăng thêm cho mình một lớp cương khí rồi bay ngược ra.
- Tất cả tiếp tục đánh thì có ý nghĩa gì? Chỉ sợ cuối cùng cũng rơi vào cảnh bị chết, để cho người khác được hưởng lợi. Những người ẩn nấp xung quanh còn rất nhiều, chúng ta đánh như vậy là vì cái gì? - Lời nói của người đó cũng có tác dụng. Hơn nữa lúc trước có những cường giả ẩn nấp tham gia vào trận chiến vì vậy mà khiến cho cả trăm người đang chiến đấu liền ngừng lai mà nhìn người đó. Ánh mắt người nào cũng úy tư. Mỗi người đều có tư chất thượng đẳng trong sáu giới, đâu có phải là hạng người ngu ngốc? Sau khi nhìn nhau, tất cả đều có cảm giác ớn lạnh. Đúng là bọn họ bị thiên tài địa bảo làm cho váng đầu hoa mắt. Nếu như cứ tiếp tục như vậy thì chỉ làm lợi cho kẻ khác. Mà ai cũng hiểu nếu dám tới lấy cỏ Long Căn chắc chắn sẽ gặp phải quần công.
Người thanh niên kia thấy lời nói của mình có hiệu quả liền vui vẻ nói ngay:
- Hay tất cả cùng nhau nghĩ biện pháp. Cỏ Long Căn mặc dù quý nhưng nếu không có mạng thì cũng không thể hưởng thụ được nó. Hơn nữa, cỏ Long Căn chỉ có một cây. Tất cả đều nghĩ cách đi.
- Nếu như có thể để cỏ Long Căn cho ta, chờ sau khi ta luyện thành đan, các ngươi có thể tới phái Kim Cương ở Tiên Đạo giới tìm Kim Lâm ta. Đến lúc đó, mọi người cùng nhau phân chia có được không? - Một gã nam tử mặc quần áo màu vàng kim, nét mặt cao ngạo lên tiếng.
"Tiên Đạo giới? Phái Kim Cương?" Rất nhiều người giả sững sờ. Phái Kim Cương là một phái lớn trong cả năm giới, đủ đứng ở ba vị trí đứng đầu. Lúc này, đám cường giả cười lạnh. Nếu quả thực làm như vậy thì khi tìm tới phái Kim Cương có khác nào là tìm cái chết?
- Thế chẳng bằng để cho Đan tông của ta. Chân Đan Tử ta sau khi dùng cỏ Long Căn luyện thành thì tất cả có thể tới Đan tông để tìm ta. - Một gã nam tử trung niên khác lại cao giọng nói.
Tất cả mọi người đều kinh hãi. Ngay cả người tên Kim Lâm của phái Kim Cương cũng nhìn về phía người nam tử trung niên đó. Chỉ thấy trên ngực của y có thêu một ấn ký màu lửa hồng mà kinh ngạc. Không nói tới Đan Tông ở Mộc Thần giới là tông phái mạnh gần sánh với Thần tông. Hơn nữa, Đan tông và Luyện Khí tông đều là nơi mà các thế lực trong năm giới đều phải nịnh bợ. Nguyên nhân cũng chẳng khác gì Luyện Khí tông và Luyện Đan tông ở Trung Xu giới. Hơn nữa, bọn họ còn là tông phái từ thời viễn cổ nên thực lực sâu không thể lường được.
Tất cả mọi người nhìn nhau, ánh mắt trở nên trầm tư. Nếu người này đúng là người của Đan tông thì tất cả mọi người đều biết là sự lựa chọn tốt nhất. Đan tông ở trong năm giới ngũ hành cũng là môn phái uy tín. Để người Đan tông có được thì tỷ lệ cũng lớn hơn mấy phần. Chân Đan tử thấy mọi người trầm tư, ánh mắt trở nên vui vẻ, cao giọng nói:
- Cây cỏ Long Căn này có lẽ phải tới mười vạn năm có dược liệu rất tốt. Đủ để luyện chế trăm viên Kim Long đan. Khi đó, Chân Đan tử ta sẽ cấp cho mỗi người một viên Kim Long đan. Số còn lại sẽ thuộc về Chân Đan tử ta. - Lời nói của Chân Đan tử cũng quá lớn. Cỏ Long Căn là một thứ thiên tài địa bảo như vậy, có lẽ trong Đan Tông chỉ có một số ít người có thể luyện chế. Hơn nữa có thể luyện ra được bao nhiêu thì biết bấy nhiêu. Chỉ sợ cũng không tới được như Chân Đan tử nói, có thể được mười viên là may rồi. Có điều, Chân Đan tử nói vậy thì những người tu luyện kia cũng không biết nhiều về việc luyện đan, lại càng không biết tỷ lệ luyện đan thành công có được bao nhiêu. Mà cho dù biết thì cũng không nghĩ được Chân Đan tử nói vậy chỉ là hoãn binh.
- Tất cả thấy thế nào? Đan tông của ta ở trong ngũ hành giới cũng là tông phái có danh tiếng, cũng được mọi người tín nhiệm. - Chân Đan tử nói vậy khiến cho đám cường giả thanh niên đang do dự cũng bắt đầu hướng về phía gã. Dù sao thì với Đan tông cũng không làm những việc như vậy.
Hơn trăm vị cường giả thanh niên nhìn nhau, thầm gật đầu.
Mà lúc này, tất cả những cường giả đang ẩn nấp cũng xuất hiện khiến cho số người lên tới tổng cộng gần ba trăm khiến cho sắc mặt trăm người ban đầu trở nên âm trầm.
- Các vị đạo hữu! Chẳng lẽ các ngươi cũng muốn húp ít nước canh? - Kim Lâm của phái Kim Cương liếc mắt nhìn cường giả xung quanh mà lạnh lùng nói. Phái Kim Cương trong ngũ giới là một tông phái lớn có uy vọng rất cao. Lời nói của Kim Lâm khiến cho đám cường giả ẩn nấp biến sắc.
- Thế nào? Vật chí bảo như vậy không phải của riêng ai. Vì sao chúng ta lại không được chia phần? Một gã nam tử trung niên mặc áo đen trong số những người ẩn nấp cất giọng lạnh lùng.
Ánh mắt Kim Lâm lạnh như băng liếc nhìn người đó. Khi thấy ấn ký trên ngực phải của đối phương, gã hơi sững sờ rồi nói:
- Người của U Phủ? Chúng ta tìm thấy trước. Các ngươi lại định dẫm một chân vào cũng không hợp với lẽ thường.
- Ha ha! Nếu chúng ta không có thì các ngươi cũng đừng mong có được. Các vị đạo hữu thấy thế có đúng không? - Tên đệ tử của U Phủ bật cười âm trầm, liếc mắt nhìn những người ẩn nấp.
Sắc mặt của những người vừa ẩn nấp nhìn trăm người xuất hiện trước một cách lạnh lùng. Bầu không khí gần như đặc lại.
Ngu Đao ẩn nấp trong lòng đất thầm suy nghĩ xem bây giờ có nên xuất hiện hay không. Nghe những người đó nói tới các môn phái, Ngu Đao chẳng hề biết lấy một cái. Bao năm đứng vị trí cao trong Huyết Ngục, Ngu Đao hiểu được các thế lực đó có lẽ bản thân không thể động vào. Ở trong Huyết Ngục lão là cường giả mạnh nhất nhưng ra khỏi Huyết Ngục thì lão chỉ sợ chẳng đáng là cái gì. Đặc biệt sau khi cấm chế biến mất, Ngu Đao còn cảm nhận được rất nhiều cường giả. Thậm chí trong số đó còn có người tản ra khí thế khiến cho lão khó thở. Suy nghĩ một chút, Ngu Đao từ từ đi lên phái trên. Chỉ trong chốc lát, lão đã tới bên dưới cây đại thụ. Lúc này bầu không khí hết sức căng thẳng nên chẳng có ai chú ý tới sự xuất hiện đột ngột của Ngu Đao.
Vốn những người chiến đấu lúc trước bây giờ tập trung lại một chỗ với nhau để giữ lợi ích. Lúc này đám người phân chia thành hai mà giằng co.
- Ha ha...các ngươi thực sự tin rằng người của Đan tông có thể luyện chế được mấy trăm viên Kim Long đan? Có lẽ luyện chế được chục viên đã là may lắm rồi. Một thứ nghịch thiên như vậy chỉ có người có tài mới có được. - Trong lúc mọi người đang đấu khẩu thì trong không trung đột nhiên vang lên tiếng cười âm trầm. Rồi một làn khí thế khủng bố bao phủ toàn bộ không gian.
Ba trăm cương giả cùng quay đầu nhìn lại mà cứng người. Kim Lâm thì mừng rỡ, mỉm cười, lẩm bẩm nói:
- Đại sư huynh.
Trong không gian xuất hiện một gã nam tử thanh niên mặc chiến giáp vàng óng, gương mặt có sự kiêu ngạo. Hắn nhìn đám cường giả bên dưới mà nhếch miệng cười một cách tự tin. Đặc biệt khi cảm nhận được sự sợ hãi trong mắt những người bên dưới, người thanh niên đó càng cười tươi hơn. Người đó chính là người đứng đầu trong thịnh hội giao lưu giữa năm giới - Kim Cuồng Chiến.
Sự xuất hiện của Kim Cuồng Chiến khiến cho bầu không khí trở nên nặng nề. Đại đa số cường giả thanh niên có tu vi dưới Cương Đế và Đạo Đế. Tuy nhiên trong số đó cũng không thiếu cường giả Cương Đế, nhưng lúc trước, Kim Cuồng Chiến sử dụng Hồn Phệ đại ma ấn thật đáng sợ có thể phế bỏ thân thể tam thuộc tính của Lôi Ma thì nói gì tới họ.
- Kim Cuồng Chiến ta muốn có cỏ Long Căn. Không biết vị nào cảm thấy bất mãn thì có thể đứng ra. - Kim Cuồng Chiến từ từ hạ xuống bên cạnh Kim Lâm mà cười to.
Ánh mắt của gần ba trăm cường giả đều xuất hiện sự tức giận nhưng không có ái lên tiếng.
- Nếu không có thì cỏ Long Căn, Kim Cuồng Chiến ta xin hái. - Kim Cuồng Chiến tươi cười mà nói, thoáng cái đã xuất hiện bên cạnh cỏ Long Căn. Nhìn mấy tên cường giả bảo vệ nó, gã cười lạnh rồi lấy ra một cái hộp ngọc tiếp tục đi về phía cái cây.
- Khoan đã. - Tên đệ tử người U Phủ quát lên.
Mấy người bảo vệ cỏ Long Căn vốn tức giận liền tiến lên chặn Kim Cuồng Chiến.
Kim Cuồng Chiến từ từ quay đầu, lạnh lùng nhìn tên đệ tử U Phủ mà nói:
- Kim Cuồng Chiến ta lấy cỏ Long Căn mà ngươi cũng bất mãn? Hay là ngươi muốn đánh một trận với ta?
- Hừ! Kim Cuồng Chiến. Ngươi làm như vậy hơi quá đáng. Ngươi có tư cách gì mà một mình chiếm lấy cỏ Long Căn? Chỉ với tu vi Cương Đế hoàng giai của ngươi? - Tên đệ tử U Phủ lạnh giọng quát, trong âm thanh mang theo sát khí và tức giận.
Gương mặt của Kim Cuồng Chiến âm trầm nhìn tên đệ tử đó chằm chằm mà lạnh giọng nói:
- Như vậy thì Kim Cuồng Chiến ta sẽ làm cho ngươi tâm phục khẩu phục. - Nói xong, Kim Cuồng Chiến đột nhiên biến mất.
Tên đệ tử U Phủ biến sắc, cao giọng nói:
- Các ngươi còn chờ gì nữa? Chẳng lẽ các ngươi muốn Kim Cuồng Chiến một mình chiếm được cỏ Long Căn? Cho dù y có mạnh thì cũng chỉ có một mình mà thôi. - Lời nói của tên đệ tử U Phủ lập tức có hiệu quả khiến cho có rất nhiều cường giả tập trung trước mặt gã.