Hạo Huyền Lôi phủ
Lôi Cương ngồi xếp bằng ở bên trong đại điện, linh khí thuộc tính Lôi không ngừng cuồn cuộn tập trung vào trong cơ thể, mà cơ thể của hắn cũng không ngừng phát tán ra, vô hình chung tạo cho người khác cảm giác lôi thuộc tính giống như đang đi dạo một vòng vậy. Mà lúc này, khuôn mặt Lôi Cương cũng không ngừng biến hóa, khi thì tái nhợt, khi thì hồng hào.
Lôi Cương mượn lôi thuộc tính dư thừa trong đại điện để nỗ lực trùng kích Cương quân thiên giai, thế nhưng nó không hề đơn giản như hắn tưởng. Đột phá Cương quân thiên giai thật sự quá khó khăn, nhưng Lôi Cương không hề muốn buông tha, ngược lại, hắn không ngừng hấp thu linh khí thuộc tính Lôi, đề thăng một cách chậm rãi, rồi mới thử tiếp tục đột phá.
Thời gian thấm thoát trôi qua, ngay khi linh khí thuộc tính Lôi trong đại điện ngày càng mỏng thì Lôi Cương cũng có chút biến đổi. Đôi lông mày hắn giãn ra, rồi hít mạnh một hơi, trên khuôn mặt hắn đầy sự vui sướng, đến nỗi hắn phải nhảy dựng lên, nhìn chằm chằm hai tay, không ngừng cảm nhận lực lượng tràn ngập toàn thân. Khóe miệng Lôi Cương không khỏi xuất hiện một nụ cười mãn nguyện. Bạn đang đọc truyện được lấy tại chấm cơm.
Lôi Cương đã đột phá Cương quân thiên giai, tiến lên Cương hoàng hoàng giai. Từ cương quân đột phá lên cương hoàng, hắn cảm nhận được đan điền và kinh mạch được mở rộng lần nữa, theo đó nội kình cùng cương khí trong kinh mạch cũng tăng lên mấy lần. Thực lực được đề thăng khiến trong lòng Lôi Cương có niềm vui sướng không gì sánh được. Ngoài ra, các phương diện khác của thân thể cũng được đề thăng không ít, cơ thể hắn bắt đầu thu liễm lại, tốc đột cùng lực lượng tăng mạnh. Nhìn về phía cửa đại điện, Lôi Cương mỉm cười, chậm rãi đi ra khỏi đại điện.
Đi ra khỏi đại môn của Hạo Huyền Lôi phủ, Lôi Cương nhìn quanh bốn phía, cuối cùng ánh mắt hắn dừng lại ở hai thanh tiên khí đang trôi nổi lặng lẽ ở phía trước. Lôi Cương có chút nghi hoặc, hai thanh tiên khí này từ khi nào lại im lặng đến thế, chẳng lẽ là Vân lão ra tay ngăn chặn sao? Hơn nữa, lúc này thoạt trông hai thanh tiên khí này cũng không có chỗ nào khác lạ, trải qua sự dò xét của thần thức cũng không có bất luận chỗ nào xuất chúng cả, nhìn chúng giống như là tiên khí cấp thấp vậy. Mà khiến hắn nghi hoặc nhất là khí tức sắc bén không gì sánh được của cả hai thanh tiên khí đã hoàn toàn biến mất, Lôi Cương không khỏi thầm than Vân lão thật sự quá mạnh, hai tiên khí đáng sợ như thế mà qua đạo trận pháp che mắt của lão liền giống như hai thanh tiên khí quèn.
Hắn chậm rãi tiến tới gần hai thanh tiên khí, rồi tỉ mỉ quan sát, hắn vươn tay phải chộp tới thanh tiên khí màu tím, thế nhưng còn chưa chạm tới được chuôi kiếm, tiên khí màu tím liền phát ra tiếng kêu ong ong, cùng lúc đó lôi điện bao phủ toàn thân, một cổ khí thế kinh khủng từ trong thân kiếm truyền ra. Lôi Cương có chút kinh hãi lui lại vài bước, âm thầm cười khổ.
Bất đắc dĩ, hắn nhìn về phía tiên khí màu vàng kim, tay phải vươn lên chộp tới chuôi kiếm. Tiên khí màu vàng kim lại không hề phản kháng, khi tay phải hắn cầm lấy chuôi kiếm, một dòng khí ôn hòa truyền qua thân thể hắn. Lôi Cương thật sự khó hiểu, tại sao tiên khí màu vàng kim không có chút nào địch ý với hắn, còn tiên khí màu tím thì… Thế nhưng, được tiên khí màu vàng kim chấp nhận, hắn cũng cảm thấy thỏa mãn, mà tiên khí màu tím thì chỉ cần vài bữa nữa, chờ hắn củng cố tu vi của bản thân lại, rồi chậm rãi thu phục.
Cầm tiên khí màu vàng kim đặt trở lại không trung, Lôi Cương lơ lửng ở hư không, ánh mắt nhìn về phía trước, bỗng nhiên, sắc mặt hắn khẽ biến, thân thể lập tức biến mất khỏi Hạo Huyền Lôi phủ.
Lúc Lôi Cương hiện ra lại, thì hắn đã ở một không gian khác.
"Di…? Ở đây không phải là Trung Xu giới?" Vừa ra khỏi Hạo Huyền Lôi phủ, Lôi Cương liền mở rộng thần thức, cảm thụ được trong thiên địa nồng nặc linh khí. Ở đây linh khí nồng nặc đến cực điểm, căn bản không thể là Trung Xu giới được, lẽ nào hắn đang ở một giới khác? Hồi tưởng lại những việc phát sinh trong chí bảo, hắn đoán rằng, lúc Vân lão cứu hắn không phải ở trong chí bảo, mà là khi hắn đã tiến vào không gian xa lạ này!
Ngay sau đó, Lôi Cương mở rộng thần thức hết mức, ánh mắt nhìn về tiền phương, thân thể nhoáng lên, hóa thành một đạo quang mang, biến mất .
Một lúc sau, Lôi Cương đã xuất hiện ở trên không trung của giới xa lạ này. Bao quát những thành trấn phía dưới, hắn cảm nhận được không ít khí tức của cường giả, liền chậm rãi hạ xuống.
Thành trấn này cũng không lớn, nhân số miễn cưỡng đạt tới khoảng một nghìn người, thế nhưng lại có vẻ tang thương hiu quạnh. Nhìn ở trên cửa thành ghi thành Đại Địa, Lôi Cương suy tư một lúc. Mà đúng lúc đó, một gã trung niên áo xám đi ra từ cửa thành. Lôi Cương liền quay lại nhìn, người trung niên này là một cương hoàng huyền giai, lập tức hắn cất bước đi tới. Mà tên trung niên cũng cảm nhận được Lôi Cương, ánh mắt nhìn Lôi Cương đang đi tới gần mang đầy vẻ cảnh giác.
Cảm nhận được địch ý của tên tu luyện giả này, Lôi Cương liền nở một nụ cười thân thiện nói: "Đạo hữu, ta không hề có ác ý, chỉ là đi ngang qua nơi đây, muốn hỏi chút chuyện."
"Chuyện gì? Nếu như ngươi tới là vì Đại Địa Chi Nguyên, ta khuyên ngươi hãy trở lại tông phái đi, hảo hảo tu luyện thêm vạn năm nữa rồi quay lại đây." Tên tu luyện giả giọng nói khàn khàn, ánh mắt nhìn chằm chằm Lôi Cương đầy khinh thường.
Lôi Cương cảm thấy sửng sốt, Đại Địa Chi Nguyên? Thấy tên tu luyện giả này đầy cảnh giác, Lôi Cương có chút cân nhắc, Đại Địa Chi Nguyên? Chẳng lẽ là…? Lập tức Lôi Cương cười nhạt nói: "Những điều này không cần đạo hữu quan tâm."
Trung niên nam tử nở nụ cười châm biếm nói: "Cửu U giới, người có năng lực thật sự quá nhiều, ngươi mới chỉ là cương hoàng đã muốn lấy được Đại Địa Chi Nguyên, thật buồn cười!" Nói xong, tên trung niên áo xám liền di chuyển, hướng tiền phương bay đi.
Lôi Cương cũng không hề có ý ngăn cản, hắn đang bận suy nghĩ. Nơi này là Cửu U giới? Bản thân dĩ nhiên lại tới được Cửu U giới? Lôi Cương minh bạch, trong ngũ hành thế giới thì Cửu U là thuộc tính thổ. Thổ linh khí ở nơi này cực kì nồng hậu, cũng khó trách được trên đường phi hành hắn cảm nhận được đại địa không ngừng tản mát ra linh khí nồng nặc, mà do bản thân hắn chưa lĩnh ngộ được hệ thổ, nên cũng không nhận biết được linh khí này có thổ thuộc tính. Hắn âm thầm nhớ kỹ cái tên Đại Địa Chi Nguyên, xem ra ở Cửu U giới này, cái tên đó rất có địa vị a.
Tự nhiên, Lôi Cương lại nghĩ đến bọn Ngu Đao, lúc này có lẽ bọn họ đã ra khỏi chí bảo rồi. Ngu Đao cùng Luyện Hư ở cùng một chỗ nên chắc không có vấn đề gì, hơn nữa Luyện Hư cùng Đan Thần chỉ sợ cũng sắp phi thăng đến ngũ hành giới, trước hết, bản thân mình cứ ở Cửu U giới tu luyện rồi cũng sẽ gặp lại. Tuy rằng nghĩ đến ca ca, Lôi Cương cảm thấy không yên lòng, nhưng nhớ tới khả năng khôi phục của hắn thì nội tâm Lôi Cương an ổn không ít. Bây giờ, cứ lịch lãm Cửu U giới một phen đi.
Nghĩ đến đó, Lôi Cương liền chọn một phương hướng rồi bay đi.
Trên đường phi hành, Lôi Cương phát giác, đại đa số tu luyện giả ở Cửu U giới có tu vi ở cương hoàng, cương đế. Trên đường đi này, hắn gặp phải tu luyện giả cương hoàng cương đế không phải là ít, thế nên với tu vi cương hoàng của hắn bây giờ thì cũng phải cẩn thận rất nhiều. Ở đây không phải như Huyết Ngục, có thể có cường giả cương tiên thậm chí cương thánh, đó là những đỉnh cấp cường giả a, nhấc tay là có thể hủy thiên diệt địa.