Nhóm Sau một lát Lôi Cương rơi xuống đất, một vài bóng dáng hiện ra chỗ hắn rơi xuống ban đầu. Một gã mặc áo đen trong số đó nghi ngờ, cất giọng nói:
- Rõ ràng, trước đó còn cảm nhận được khí tức của hắn, mà sao giờ lại biến mất rồi? Chẳng lẽ hắn là cường giả đạo tiên, cương tiên thiên giai? Mà dù có như thể cũng không thể nào biến mất nhanh đến vậy.
Vài tên cường giả ở phía ngoài đảo qua bổn phía, thì cảm nhận được trong không khí đầy vị máu tanh. Nhìn về mặt đất khoảng nghìn dặm phía trước, ánh mắt bọn chúng trở nên kinh ngạc.
- Hơn nữa, còn có một đệ tử phái Địa Linh chúng ta, không biết đó là ai, chẳng lẽ hắn đã tìm được Cương Ma rồi?
Một lão giả khác kinh ngạc nói.
- Đi thôi, có người tới.
Gã đàn ông dẫn đầu thấp giọng nói. Mấy người biến mất.
Không lâu sau đó, lại có ba gã cường giả xuất hiện trên không trung.
- Lãnh Ý, ngươi nói Lãnh Thành hướng về phía này để truy dấu vết của Cương Ma sao?
Một gã trung niên lạnh lùng, hai mắt đảo qua bốn phía, âm thanh điềm tĩnh nói.
- Trưởng lão Chấp Sự, trước khi Lãnh Thành đi, ta đã thông báo cho người rồi. Bọn họ vẫn tiếp tục theo dấu vết của thống lĩnh Cương Ma, chỉ có điều, khí tức của bọn đều biến mất rồi. Có phải đã xảy ra chuyện gì rồi hay không?
Lãnh Ý, hơi lo lắng nói.
Ánh mắt gã trung niên lạnh lùng cau lại, một lúc sau, hắn trầm giọng nói:
- Bọn họ chết rồi.
- Chết rồi? Bị Cương Ma giết sao?
Hai mắt Lãnh Ý trợn lên, hơi thở dồn dập, khuôn mặt y gần như ứ máu. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Một lão giả áo xám khác đảo qua bốn phía, nói:
- Không hẳn thế, hãy xem tình trạng nơi này, không thể là bọn Lãnh Thành có thể tạo ra được. Hơn nữa, trước khi có dị động, ít nhất là có cường giải đạo tiên hoặc là cương tiên địa giai. Có lẽ bọn Lãnh Thành bị cao thủ phái Địa Linh giết chết. Mà lúc này, Cương Ma đã biến mất, chắc chắn đã bị phái Địa Linh bắt đi.
- Đi, trở về thông báo cho Phủ chủ.
Gã trung niên lạnh lùng trầm giọng quát, rồi ba người nhanh chóng biến mất.
Ngay sau đó không lâu, đám người tu luyện vẫn không dám tiến tới lập tức nhao nhao nhảy lên phía trước. Khi thấy mười dặm xung quanh bị tàn phá, mỗi người đều hít một hơi mà cảm thấy ớn lạnh.
Trong thời gian chiến đấu ở đây, thành Cửu U và các thành nhỏ xung quanh đều thảo luận tiêu điểm
Trong lòng đất, sâu dưới nghìn trượng, Lôi Cương ngồi xếp bằng trong một cái hang rộng chừng một thước. Lúc này, hắn cũng không tiến vào trong tu luyện, sắc mặt tái nhợt, thần thức nhập vào cung nê hoàn. Thôn phệ đạo anh và thần hồn của đạo tiên địa giai chỉ chẳng khác gì một con kiến thôn phệ một con voi. Tuy rằng con kiến có mạnh đến mấy thì cũng không thể bằng được con voi.
Lôi Cương nhìn người nhỏ vàng ánh trong Nê Hoàn cung, mà suy tư. Nếu là tu luyện giả dưới đạo tiên, cương tiên, thì Lôi Cương có thể trực tiếp mà thôn phệ được, nhưng mà đạo tiên địa giai lại khiến cho hắn hơi phiền não.
- Tiểu tử, ngươi tưởng rằng một cương đế hoàng giai thì có thể thôn phệ được thần hồn của lão phu sao? Ngươi tưởng dễ dàng như vậy sao?
Người nhỏ vàng óng chính là Quỷ Thổ. Y nhìn Lôi Cương chằm chằm, lớn tiếng quát.
Nhưng lúc này, Minh Đế từ trong tu luyện mở hai mắt ra, đánh giá Quỷ Thổ, nghi hoặc nói:
- Tiểu tử, ngươi có thể giết một gã tu luyện giả đạo tiên địa sao sao? Thật là khó tin.
Hai mắt Quỷ Thổ rời về phía Minh Đế, khi thấy thần long quấn hai tay, hai chân Minh Đế, thần hồn của y run lên, rồi lại nhìn thần hồn của Lôi Cương. Nội tâm y kinh hãi, người kia là ai?
- Tiểu tử, chỉ cần ngươi thả lão phu ra, lão phu sẽ chắp tay dâng Trảm Long mà tặng cho ngươi, còn làm thế nào để nó nhận chủ, ta nhất nhất sẽ nói cho ngươi. Như thế có được không?
Giọng nói của Quỷ Thổ vang lên the thé. Lúc này, y đưa ra tất cả đồ đạc, hy vọng Lôi Cương có thể tha cho mình.
- Còn muốn chạy sao? Bản đế mà thôn phệ thần hồn của ngươi, thì bản đế có thể đạt đến đỉnh của thời kì tầng ba. Tiểu tử, hãy để tên tiểu bối này cho bản đế. Có được không?
Hai mắt Minh Đế sáng lên, nhìn về phía Quỷ Thổ, sau đó quay đầu nhìn về phía Lôi Cương nói.
Lôi Cương đang trầm tư, chợt lại tỉnh giấc, trầm tĩnh nhìn Minh Đế. Sau đó, hắn vận hành đạo pháp đoạt hồn, thần hồn lại hóa thành áng mây ba màu, vây lấy Quỷ Thổ đang giãy dụa.
- Cương Ma, van ngươi hãy buông tha…
Tiếng thét chói tai của Quỷ Thổ vang lên, nhưng không có tác dụng gì.
- Buông tha cho ngươi? Lúc trước, sao ngươi không buông tha cho ta?
Âm thanh lạnh buốt của Lôi Cương vang lên. Áng mấy ba màu hóa thành một khuôn mặt dữ tợn hướng về phía thần hồn của Quỷ Thổ mà cắn xé. Quỷ Thổ giãy dụa một lúc thì bị nuốt.
- Mặc dù không thể thôn phệ ngay tất cả, nhưng ta còn có cả đống thời gian, sẽ từ từ thôn phệ.
Trong Nê Hoàn cung vang lên âm thanh lãnh đạm của Lôi Cương. Hắn vừa tách thần hồn ra một chút, rồi thôn phệ đạo anh của có ấn chứa tu vi của Quỷ Thổ. Hắn chưa từng nghĩ rằng thôn phệ cương anh, đạo anh là cách làm của người tu ma.
Ánh mắt Minh Đế ngạc nhiên đánh giá thần hồn của Lôi Cương biến thành áng mây ba màu, như thể nghĩ tới việc gì đó, y khe chấn động, rồi lập tức chìm vào trong suy tư.
Cùng với thời gian Lôi Cương chìm vào trong lòng đất thôn phệ Quỷ Thổ thì Cửu U giới cũng là bắt đầu khởi động sóng ngầm.
Liên minh Cửu Minh phái toàn bộ cường giả đạo tiên, cương tiên thiên giai đi tới Cửu U giới để tìm hiểu các thế lực lớn, nhỏ. Nhưng điều này, khiến cho không ít thế lực hoảng sợ, cho rằng khó mà làm mất lòng các cường giả kia. Chỉ có ba thế lực lớn U Phủ, Địa linh tông, và Phụng Thiên là như cũ.
Nhưng lúc này, tại cực Bắc của Cửu U giới, ở trong U Phủ.
- Phủ chủ, Cương Ma đã bị Địa Linh tông bắt đi rồi.
Trong đại điện nghị sự của U Phủ, âm thanh của một gã trung niên lạnh lùng, âm u vang lên.
Hôm nay, các cường giả đang ngồi trong đại điện nghị sự của Cửu U này cũng tản mát ra khí tức rất mạnh. Trong số đó, các trưởng lão chiếm phần lớn. Nhưng ánh mắt người đàn ông đang ngồi tại vị trí đầu thì hết sức lãnh đạm nhìn chăm chú nhìn người đàn ông lạnh lùng vừa nói, âm thanh của y không mảy may kèm theo chút tình cảm nào:
- Ngươi hãy nói qua xem nào.
Ngay lập tức, người đàn ông trung niên lạnh lùng nói qua đầu đuôi toàn bộ sự tình.
Nửa khắc đồng hồ sau, trong đại điện lặng ngắt như tờ, các cường giả nhao nhao giờ rơi vào trong suy tư. Chiến đấu với đạo tiên địa giai sao? Chẳng lẽ, Cương Ma bị Địa Linh tông bắt đi thật? Mặc dù, đồn đại rằng, Cương Ma này giết chết cương tiên hoàng giai, nhưng đối mặt với đạo tiên địa giai thì bất luận thế nào cũng không thể có đường sống.
- Không đúng, Cương Ma có tiên khí cửu giai. Mặc dù không thể phát huy hết tác dụng của tiên khí cửu giai, nhưng đạo tiên địa giai muốn bắt Cương Ma cũng không phải dễ dàng như vậy. Hãy dẫn toàn bộ đệ tử đạo tiên, cương tiên nòng cốt tìm kiếm phía Tây của Cửu U giới, còn phần Địa Linh tông, lão phu tự đi gặp trước.
Âm thanh âm u, lãnh đạm của U Minh vang lên, nhưng hai mắt y lại khẽ cau lại. Nếu Lôi Cương bị Địa Linh tông bắt đi thật, thì đối với U Phủ việc chiếm Đại Địa chi nguyên đã rơi vào thế dưới.
- Vâng thưa Phủ chủ!
Trưởng lão chấp sự Ứng Hòa nói.
U Minh thản nhiên gật đầu, rồi lập tức hít một hơi thật sâu, nói:
- Các ngươi có nghe nói, gần đây có cao thủ không rõ tới Cửu U giới không?
- Phủ chủ, việc này, lão phu đã từng nghe qua. Nghe nói những cao thủ không rõ này đều là cường giả đạo tiên, cương tiên, nguồn gốc không rõ ràng. Thế nhưng bọn họ chỉ sử dụng thần thức bao phủ một phen, rồi lại bỏ đi, rất có thể là điều tra cái gì đó.
Một lão giả mặc áo tím, có vẻ nghiêm túc, nói.
- Chẳng lẽ là cao thủ ở giới khác sao?
Một lão giả khác tự phát ra tiếng nghi ngờ.
- Cho dù là thế lực nào, chỉ cần không can thiệp U Phủ chúng ta, thì cứ kệ bọn chúng đi. Điều chính yếu trước mắt là tìm kiếm Cương Ma.
U Minh chậm rãi nói. Nói xong, ánh mắt y lơ đãng, lặng lẽ nhìn U Thiên đang ngồi ở bàn cuối cùng.
Cơ thể U Thiên run lên, trên khuôn mặt hiện lên vẻ cam chịu
Thành Phụng Thiên
Ở chỗ sâu bên trong Vạn Tượng các có một tòa tiểu viện đầy hoa cỏ, một người con gái tuyệt mỹ mặc áo tơ tằm màu trắng, ngồi xếp bằng trên mặt đất, nhẹ nhàng vuốt ve hoa cỏ bên người nàng. Đôi mắt đẹp chập chờn không dứt. Nàng như thể có một tâm sự rất nặng khiến cho kẻ khác nhìn nàng đầy yêu thương.
- Chỉ San tỷ!
Một âm thanh trong trẻo vang lên, từ cổng của tiểu viện xuất hiện một tiểu nữ mặc áo hồng. Khuôn mặt người con gái này tựa như có hai đám mây hồng đang ngự trị trên mặt nàng, cực kỳ đáng yêu.
Người con gái tuyệt mỹ chìm vào trong nỗi lòng nghe thấy tiếng nói thì mới tỉnh lại. Vẻ mặt tươi cười, nói:
- Tiểu Mị, làm sao vậy?
- Chi San tỷ, có tin tức gì về thống lĩnh Cương Ma.
Người con gái mặc áo hồng cười duyên, nói, rồi đi tới phía trước mặt người con gái tuyệt mỹ.
Ánh mắt Chỉ San chấn động, rồi cầm lấy tay Tiểu Mị, thấp giọng nói:
- Hắn ở đâu?
Khóe miệng Tiểu Mị để lộ ra hai má lúm đông tiền, trên mặt đầy vẻ hạnh phúc, nói:
- Tỷ xem tỷ kìa, Chỉ San tỷ. Sức hút của thống lĩnh Cương Ma lớn như vậy sao, mà khiến cho tỷ nhớ nhung như vậy?
Khuôn mặt Chỉ San hơi đỏ lên, cười mắng:
- Tiểu Mị, nói mau đi!
Nghe thấy tin tức của Lôi Cương, vẻ sầu muộn trên khuôn mặt Chỉ San biến hết.
- Ừ, trước đó không lâu tại phía Tây của Cửu U giới, các phân bộ Vạn Tượng các thông báo, nói là thống lĩnh Cương Ma xuất hiện ở thành Cửu U, hơn nữa, lại còn như đã xảy ra cuộc chiến ác liệt. Thế nhưng cuối cùng, thống lĩnh Cương Ma lại biến mất.
Trên khuôn mặt thanh khiết của Chỉ San đầy vẻ lo lắng, nói:
- Người nói rõ sự tình hơn xem nào. Xảy ra cuộc chiến ác liệt gì chứ?
- Chỉ San tỷ, chẳng nhẽ ngươi không biết, gần đây, ba thế lực lớn Phụng Thiên, U Phủ, Địa Linh tông đều đang đi tìm thống lĩnh Cương Ma sao? Tiểu Mị nghĩ, chỉ sợ là, thống lĩnh Cương Ma bị một trong ba thế lực lớn tìm ra, muốn thống lĩnh Cương Ma quay lại. Nhưng mà thống lĩnh Cương Ma không chịu, nên mới xảy ra cuộc chiến ác liệt đó. Hơn nữa, theo thông tin từu phân bộ Vạn Tượng các ở Cửu U giới, theo như đến xem hiện trường cuộc chiến, thì chỉ sợ là…cao thủ đạo tiên, cương tiên địa giai.
Chỉ San cắn môi, ánh mắt lấp lánh, vẻ mặt lo lắng nhìn về phía trước, rồi rơi vào trong suy nghĩ.
- Trời ơi, Chỉ San tỷ, ngươi không phải quá lo lắng nữa. Gia gia chẳng nói thống lĩnh Cương Ma, hắn có tiên khí vô cùng mạnh sao? Có lẽ, người nọ cũng không bắt được thống lĩnh Cương Ma đâu. Hơn nữa, ba thế lực đã bị gia gia cảnh báo rồi, nên không dám làm hại hắn đâu.
Tiểu Mị thấy sắc mặt Chỉ San tái nhợt, trong lòng không chịu nổi, nói.
Sắc mặt Chỉ San từ từ dịu lại, nói:
- Tiểu Mị, ta muốn đi xem thành Cửu U..