Lôi Cương cảm nhận hư hoả trong cơ thể Tử Vận phát ra thì càng vội vàng hơn. Hắn thấp giọng nói:
-Tử Vận, hãy tin ta. Tuy tạm thời ta không thể đánh bại ông ta nhưng ông ta cũng không thể làm gì được ta đâu.
Tử Lôi đứng bên cạnh Tử Vận hết sức kinh ngạc nhìn Lôi Cương. Trước tia sét đó, ngay cả Tử Lôi còn không chịu được, vậy mà Lôi Cương chịu một đòn lại không hề hấn gì sao? Nghe hắn nói, Tử Lôi không khỏi thầm hy vọng. Tử Vận nhìn Lôi Cương, lòng đau như dao cắt.
Lôi Cương nhìn Tử Vận, gật đầu, rồi lại nhìn Tử Thí, gia chủ của Tử gia, lạnh lùng nói:
-Ở đây tuy là của Tử gia của ngươi, nhưng cứ chờ xem ngươi có thể đuổi ta ra khỏi Tử gia hay không đã. Chỉ bằng tia sét kia vẫn chưa đủ đâu.
-Được lắm! Bản tông muốn xem ngươi có thể chịu được mấy đòn đây.
Tử Thí vừa nói xong, sấm chớp đã cuồn cuộn kéo đến trong không trung, cơ hồ muốn phá huỷ cả đất trời. Các cao thủ trong Tử gia cùng giật mình tỉnh giấc, nhìn hàng ngàn hàng vạn luồng lôi điện chớp loé lên trên trời mà kinh hãi. Bọn họ đều không hiểu chuyện gì đang xảy ra. Vừa thấy Tử Thí, ánh mắt mọi người đều rực sáng, rồi tất cả lại cùng đổ dồn mắt nhìn sang Lôi Cương.
-Ầm…
Hàng nghìn, hàng vạn luồng sấm sét ngưng tụ lại thành một tia sét khổng lồ, tựa như một con lôi long đang giận dữ nhắm thẳng tới Lôi Cương bên dưới.
Lôi Cương bước lên trước một bước, lạnh lùng nhìn chằm chằm Tử Thí. Gương mặt Tử Vận tiều tuỵ, tái nhợt, hết sức lo lắng. Nàng che khuôn miệng nhỏ nhắn, trừng mắt nhìn luồng sấm sét đáng sợ từ trên trời giáng xuống.
Lôi Cương vẫn nhìn chằm chằm Tử Thí như trước. Con lôi long khổng lồ nháy mắt đã bao vây lấy hắn. Mặt đất nứt nẻ.
-Ha ha. Mau làm lão ta tức giận tiếp đi! Bạn đang đọc truyện tại - www.Truyện FULL
Giọng nói của lôi linh huỷ diệt lại tiếp tục vang lên. Sức mạnh của bản thể của Lôi Cương tuy không mạnh bằng cốt hài của phân thân hành thổ, nhưng khả năng phòng ngự cũng rất cao. Tia sét lúc trước chỉ khiến hắn hơi sững sờ một chút thôi. Lôi Cương lặng lặng cảm nhận sức mạnh ẩn chứa trong tia sét này, cảm nhận sức mạnh lôi long lực trong đó. Khoảnh khắc toàn bộ tia sét bị lôi linh huỷ diệt hút vào, Lôi Cương mở mắt, nhìn Tử Thí, lạnh lùng nói:
-Đó là thực lực của gia chủ Tử gia sao? Cũng chỉ tầm thường thế thôi.
Tử Thí âm trầm, không hề giận dữ. Lão nhíu mày, quan sát Lôi Cương. Tuy rằng một đòn vừa rồi không phải là toàn lực nhưng cũng có đến bảy thành lôi hành, đủ sức tiêu diệt cương thần hoàng giai. Vậy mà tiểu tử này chỉ ở cảnh giới giả thần mà có thể chịu một đòn này mà vẫn bình an vô sự. Tiểu tử này quả có điểm bất thường a. Tử Thí chợt nhớ lại quãng thời gian Lôi Cương tu luyện. Lão phát hiện, tiểu tử này hoàn toàn không đơn giản như bề ngoài của hắn. Lúc này, lão thầm nghĩ:
-Bản tông muốn xem ngươi có thể chịu được bao nhiêu phần thực lực của lão phu đây. Để xem ngươi có đáng xứng đôi với Tử Vận hay không.
Tử Thí gầm nhẹ một tiếng, sấm chớp mưa giông ào ào kéo đến trên trời, hoá thành một con lôi long to nghìn trượng, liên tục rít gào lên.
Tử Vận sợ ngây người, nhìn phụ thân dốc toàn lực định đánh chết Lôi Cương. Nước mắt của nàng không ngừng tuôn rơi. Một bên là phụ thân có công ơn nuôi dưỡng nàng, một bên là người nàng yêu thương. Giờ nàng phải chứng kiến bọn họ quyết chiến sống mái với nhau. Tử Vận hết sức đau khổ nhưng Tử Lôi lại cực kỳ kinh ngạc. Y hiểu rất rõ Tử Thí. Tử Thí nhất định sẽ không tuỳ tiện nổi giận như vậy, đòn tấn công lúc trước chẳng qua là muốn kiểm tra năng lực của Lôi Cương mà thôi. Vậy mà giờ lão lại tấn công cực mạnh, chuyện này khá lạ lùng, lẽ nào…Sư tôn muốn kiểm tra xem thực lực thực sự của Lôi Cương có xứng với Tử Vận hay không sao? Thấy Tử Vận như vậy, Tử Lôi thấp giọng nói:
-Tử Vận, đừng vội. Mọi chuyện không phải như muội tưởng đâu.
Tử Vận đau khổ quay đầu lại nhìn y.
-Sư muội Tử Vận, sư tôn bình thường có bao giờ dễ nổi giận như thế đâu? Biết đâu sư tôn đang thử Lôi Cương thì sao?
Tử Lôi chậm rãi nói.
Khuôn mặt đau khổ của Tử Vận thoáng ngây dại, làn khói đen cũng tan đi không ít. Tử Vận nhìn Lôi Cương ở phía trước, đôi mắt nàng nhất thời mơ màng.
-Rống…
Một tiếng long ngâm không ngừng vang lên trên không trung. Một con lôi long to lớn lúc ẩn lúc hiện.
-Tông chủ làm sao vậy? Chẳng nhẽ tiểu tử này đáng cho người vận dụng toàn lực sao?
Các cao thủ của Tử gia đang ở phía xa xa nghi hoặc nhìn bầu trời.
-Ngao…
Một tiếng long ngâm vang vọng khắp chân trời vang lên. Một con lôi long khổng lồ dài mấy nghìn trượng ẩn hiện trong mây gió sấm chớp, nó há miệng rộng, định nuốt lấy Lôi Cương.
Lôi Cương nghiêm nghị. Một cảm giác hết sức nguy hiểm bao phủ lấy toàn thân hắn. Phân thân hành hoả, phân thân hành mộc, phân thân hành thổ đang ở trong Hạo Huyền Lôi phủ cùng mở mắt.
-Ha ha, nếu có thể hấp thụ nguồn lôi long lực nồng nặc này, chắc chắn ta có thể tiến hoá rồi!
Lôi linh huỷ diệt gào lên khoái trá. Lôi Cương hít một hơi thật sâu. Lúc này, hắn chỉ có thể làm theo lời của lôi linh huỷ diệt, ngược lại, chắc chắn bản thân hắn sẽ bị thương nặng.
-Ầm…
Lôi Cương chỉ cảm thấy bên tai vang lên một tiếng đinh tai nhức óc. Một luồng sức mạnh đánh xuống đỉnh đầu hắn. Cảm giác này khiến Lôi Cương nhớ lại quãng thời gian đứng dưới thác nước ở thôn Lôi Kiếm khi xưa. Hắn gắng chống lại luồng sức mạnh này, người hắn đã sớm lún xuống mấy chục thước dưới nền đất. Lôi hành lực này vẫn không ngừng tấn công. Lôi Cương nhận ra nguồn sức mạnh này đánh đến hắn nhưng lôi hành lực còn chưa kịp tấn công hắn đã bị hút vào Nê Hoàn cung. Nếu không phải như vậy, với sức mạnh như thế này, thần hồn của hắn nhất định đã vỡ tan, hắn đã hồn phi phách tán lâu rồi.
Tử Thí đang lơ lửng trên đỉnh đầu Lôi Cương nghiêm trang nhìn bên dưới. Lão nhận ra toàn bộ lôi long đã bị hút vào trong cơ thể Lôi Cương mà hắn hoàn toàn không bị thương tổn một chút nào. Tử Thí hít một hơi. Tiểu tử này không ngờ lại có thể hấp thụ sức mạnh huỷ diệt lôi hành mười thành công lực của lão sao?
Lôi Cương nhắm mắt lại. Lôi long do Tử Thí biến ra có ẩn chứa lĩnh ngộ lôi long lực. Sự lĩnh ngộ này có thể giúp hắn đột phá đỉnh lôi chi áo nghĩa. Lôi Cương chìm vào lĩnh ngộ hành lôi, lẳng lặng cảm nhận sức mạnh huỷ diệt của hành lôi.
-A…
Tử Thí nghi hoặc nhìn Lôi Cương bên dưới. Lão kinh ngạc nhận ra Lôi Cương vẫn đứng nguyên dưới hố đất sâu, không nhúc nhích chút nào. Tử Vận thấy hắn không cử động, cũng chao đảo, đau đớn, cả người mềm nhũn ngã xuống. Nàng tuyệt vọng nhìn Lôi Cương bên dưới.
Chợt nhiên, ánh mắt Tử Vận sáng quắc lên. Nàng oán hận nhìn Tử Thí đang ở trên không trung, định tấn công lão.
-Chờ một chút!
Tử Lôi vội vàng kéo Tử Vận lại, thấp giọng nói:
-Tử Vận, hắn đang lĩnh ngộ. Sư tôn tấn công hắn mạnh như vậy nhưng hắn lại có thể chìm vào lĩnh ngộ. Người này ngộ tính rất cao, lại rất quyết đoán, thật khiến người khác không dám tin a.
Tử Vận nào còn nghe được Tử Lôi nói gì, chỉ cố vùng vẫy, nước mắt không ngừng tuôn rơi. Làn khói đen toả ra càng lúc càng nồng nặc, cơ hồ như sắp biến thành hoả diễm đen sì. Tử Thí thấy thế, vung tay lên, nhanh như chớp tấn công luồng hoả diễm đen sì, lạnh lùng quát:
-Hắn còn chưa chết, ngươi khóc cái gì?
Nói rồi, Tử Thí nhìn chằm chằm phía dưới, thì thầm nói:
-Đang bị lão phu tấn công mà còn dám tiến vào lĩnh ngộ, ngươi biết lão phu sẽ không lấy mạng ngươi sao? Lão phu muốn xem ngươi có thể đột phá hay không.
Đột nhiên, Tử Thí nhíu mày, ba bóng người chậm rãi hiện lên bên cạnh bản thể của Lôi Cương, chính là các phân thân ba hành của hắn.
-Đây là…
Tử Thí hít một hơi thật sâu, trợn tròn mắt, hô lên.
Tử Vận đang khóc thấy vậy, nhất thời ngơ ngác nhìn ba phân thân giống hệt Lôi Cương. Tử Lôi cũng trân trối nhìn chằm chằm tình cảnh bên dưới, không nói lên lời.
-Gia chủ Tử gia, đó là toàn bộ thực lực của ngươi sao? Mau vận dụng toàn bộ thực lực của ngươi đi, nếu không hôm nay ngươi có muốn đuổi ta ra khỏi Tử gia này cũng không nổi đâu.
Phân thân hành thổ lạnh lùng nhìn chằm chằm Tử Thí. Hắn bước lên, hiện ra trước mặt lão. Phân thân hành hoả cũng xuất hiện cạnh phân thân hành thổ, phân thân hành mộc vẫn đứng lại bên cạnh bản thể của Lôi Cương.
-Phân thân ba hành thổ, hoả, mộc sao?
Tử Thí khiếp sợ nói.
Tử Lôi và Tử Vận cùng khiếp sợ.
Phân thân hành hoả của Lôi Cương sau khi được Viêm Long tiên tổ rèn luyện đã mạnh hơn gấp trăm lần. Hơn nữa, hoả long lực của hắn gần như đã đạt đến cấp đỉnh, quan trọng hơn nữa là phân thân hành hoả là do hoả long hỗn độn ngưng tụ mà thành, tuy rằng không phải bản thể nhưng cũng không khác biệt là bao. Lúc này, khí tức phân thân hành hoả phát ra khiến Tử Thí bị uy hiếp không nhỏ. Khí tức của bộ cốt hài của phân thân hành thổ lại càng khiến lão cảm nhận được mối nguy hiểm mạnh mẽ hơn.
-Gia chủ Tử gia, ngươi còn muốn chiến đấu không?
Phân thân hành thổ chậm rãi nói.
Tử Thí mặt không đổi sắc, nhìn phân thân hành thổ. Lão khẽ nhếch miệng nở nụ cười hiếm thấy, chiến ý nổi lên. Lão nói:
-Chiến chứ. Sao có thể không chiến đấu được. Tiểu tử, bản tông muốn nhìn xem hơn vạn năm qua ngươi đã mạnh đến cỡ nào rồi? Ngươi hẳn là Thể tu a?
Bỗng nhiên, Tử Thí hoảng hốt. Một cảm giác nguy hiểm bao phủ toàn thân lão. Phân thân hành thổ mới rồi còn đứng trước mặt đã biến mất. Một tiếng động phá tan không gian vang lên, Tử Thí vội vàng bố trí một kết giới bốn màu, bao phủ lấy toàn thân.
-Ầm…
Một quyền nhanh như chớp tấn công lên kết giới của Tử Thí, buộc lão phải thối lui mấy chục thước. Tử Thí còn chưa kịp đứng vững, một luồng sức mạnh cường đại một lần nữa ập đến, kết giới bốn màu rung lên mạnh mẽ. Tử Thí lùi lại cả trăm mét, hết sức khiếp sợ. Lão còn chưa kịp phản ứng gì nhiều, một đòn tấn công mạnh mẽ lại ập đến. Kết giới bốn màu cơ hồ sắp bị nghiền nát.
-Ầm…
Một tiếng vỡ vụn vang lên. Tử Thí gần như bị đẩy bay ngược lại. Kết giới bốn màu bị tứ trọng lực nghiền nát vụn hoàn toàn. Tử Thí khiếp sợ, không tin vào mắt mình, trừng mắt nhìn phía trước. Một luồng sức mạnh khổng lồ lại ập tới, buộc lão phải bay ngược lại.
-Ngũ…Ngũ trọng lực sao?
Tử Lôi thất kinh kêu lên.