Trong trận, Lôi Cương mở mắt quan sát. Phân thân của hắn đã vào trong thánh khí của Viêm Long nhất mạch, người của liên minh không thế nào đánh vỡ được lớp phòng ngự của cự chùy. Nhìn những công kích điên cuồng trong không gian, Lôi Cương trầm tư. Có kết giới của Thổ Hoàng, những đòn công kích này có thể bỏ qua. Nhưng cái trận pháp này làm sao để xóa bỏ? Trầm ngâm một lát, Lôi Cương cầm Hư Kiếm rồi bổ một kiếm vào không trung.
- Khai Thiên thức thứ bốn mươi hai. - Lôi Cương gầm nhẹ một tiếng trong lòng. Một kiếm ẩn chứa uy lực khủng bố khiến cho không gian chấn động, như muốn xé rách. Chẳng qua, sau một lát, Lôi Cương nhíu mày. Thức thứ bốn mươi hai không ngờ không phá được trận pháp? Đột nhiên, Lôi Cương phát hiện, uy lực của Ngũ Hành Diệt Thần trận tăng lên mạnh.
Sau khi thử vài lần, Lôi Cương thầm nghĩ trận pháp quả là kỳ diệu. Lôi Cương càng công kích thì uy lực của trận pháp càng mạnh. Lúc này, hắn đơn giản ngồi xuống, đánh giá không gian. Trình độ của Lôi Cương đối với trận pháp gần như dung hợp của Trận Cổ Uy quân. Hắn nhanh chóng chìm vào trong trận pháp mà tím kiếm Ngũ Hành Diệt Thần trận.
Lúc này, Lôi Cương gần như lĩnh ngộ được trận pháp Kỳ Hoàng, xem xét trận pháp, Lôi Cương lại hiểu thêm về trình độ trận pháp của Trận Cổ Uy quân. Lôi Cương tìm trong không gian kiếm lấy sơ hở của trận pháp. Mỗi loại trận pháp đều có chỗ sơ hở. Những chỗ sơ hở đó cần phải có trình độ thật cao đối với trận pháp mới phát hiện được. Chẳng có ai là hoàn mỹ mà trận pháp cũng vậy. Có điều, trình độ của Trận Cổ Uy quân không chênh lệch mấy với uy lực của trận pháp Ngũ Hành, bây giờ cần phải chờ Lôi Cương tự mình lĩnh ngộ.
Bên ngoài trận pháp, thánh khí của Viêm Long nhất mạch điên cuồng công kích vô số cao thủ dưới đất.
Gần mười vạn cường giả chết thảm. Dưới một búa, cho dù không bị cây chùy chém trúng thì sóng chấn động của nó không một người tu luyện bình thường nào có thể ngăn cản. Trong cả dãy núi đầy dẫy hài cốt. Phân thân hệ Hỏa dung nhập vào trong cây chùy không chỉ có lực phòng ngự kinh người mà uy lực công kích cũng trở nên khủng bố.
"Ầm! Ầm!" Sau khi phân thân hệ Hỏa vận dụng chiến kỹ thứ nhất Lôi Đình kế thừa của Viêm Long, cả dãy núi biến thành bình địa. Sóng chấn động tản ra bốn phương tám hướng. Còn đám người dưới đất bị ngọn lửa thiêu đốt mà kêu thét thảm thiết.
Năm đại thế lực, tám tông phái lớn cũng với đám tán tu có tu vi hàng đầu đều hoảng hốt. Tới bây giờ họ mới hiểu được vì sao Lôi Cương có thể tiêu diệt được Thiên Gia, Đạo gia. Chỉ với một con thần thú thần bí này là đủ.
- Đưa những đệ tử còn sót rời khỏi đây. - Một vị Cương Thần thiên giai phát ra một đòn công kích mãnh liệt. Nhưng y phát hiện cây chùy chỉ vang lên những tiếng động chứ không hề có chút sứt mẻ thì khiếp sợ. Nghe thấy xung quanh vang lên những tiếng kêu thảm thiết, y vội vàng quát.
- Còn muốn chạy? - Phân thân hệ Hỏa của Lôi Cương ở trong cây chùy cười lạnh. Lần này đến đây phải bắt hết. Mặc dù đám đệ tử cấp thấp không có uy hiếp với Lôi Cương. Phân thân hệ Hỏa từ trong cây chùy bay ra biến thành hình người đồng thời đánh mạnh về phía cây chùy.
"Graooo..." Một tiếng rống giận giống như mãnh thú từ thời Hồng hoang vang lên tới tận mây xanh đánh cho những đòn công kích đang lao tới bật hết trở lại. Đám cường giả dưới Cương Thần huyền giai bị tiếng rống làm cho Cương anh nổ tung. Đám người đang chạy trốn rơi từ trên không trung xuống. Ánh mắt Lôi Cương tỏa sáng. Hắn phát hiện ra thực lực của phân thân hệ Hỏa tăng lên, cây chùy càng phát ra lực lượng mạnh hơn. Chỉ cần nhìn một tiếng rống vừa rồi là thấy. Một con cự thú gần hai trăm trượng xuất hiện bên cạnh Lôi Cương nhìn chằm chằm xuống bên dưới. Đột nhiên nó biến mất khiến cho Lôi Cương ngạc nhiên.
- Rầm rầm.. - Khi phân thân hệ Hỏa có phản ứng thì những tiếng nổ long trời lở đất đã xuất hiện. Vô số cao thủ bị một cái bóng lao trúng làm cho máu thịt bay tán loạn.
Lôi Cương ngây người nhìn xuống bên dưới. Gần vạn cao thủ trên huyền giai hóa thành máu thịt, cả không gian đầy máu. Trong không trung có một cái bóng từ từ hiện lên. Nhìn mãnh thú phía dưới, đôi mắt màu đỏ tươi lộ vẻ khiếp sợ.
- Đây...đây là... - Âm thanh khàn khàn ẩn chứa một sự khó tin.
Lôi Cương nhìn con mãnh thú dưới đất. Lúc này, nó đang nằm trên mặt đất, ngửa đầu nhìn Lôi Cương. Còn Lôi Cương thì cảm nhận được lực lượng tinh khiết trong không gian đang biến mất. Lôi Cương choàng tỉnh:
- Nó đang hấp thu lực lượng của đám cường giả?
"Graooo..." Một tiếng gầm giận dữ vang lên, con mãnh thú đứng dậy nhìn Lôi Cương chằm chằm, ánh mắt đầy sự hung dữ. Phân thân hệ Hỏa của Lôi Cương trong không trung cảm nhận được một sự nguy hiểm bao phủ toàn thân. Lôi Cương kinh hãi. Trong cây thánh khí của nhất mạch Viêm Long có một con mãnh thú ẩn nấp, không ngờ lại định công kích mình? Không để cho Lôi Cương kịp phản ứng, con mãnh thú gầm lên rồi biến mất. Trong không trung xuất hiện một trận lốc xoáy bao phủ lấy hắn. Phân thân hệ Hỏa gầm lên giận dữ, hóa thành hình rồng rồi phun ra một luồng Cửu Thiên Huyền Hỏa.
"Oành..." Một tiếng động vang lên, phân thân hệ Hỏa của Lôi Cương bay ngược về phía sau. Còn thân mình của con mãnh thú từ từ hiện lên ở vị trí của phân thân hệ Hỏa. Đôi mắt to của nó nhìn Lôi Cương chằm chằm rồi gầm lên một tiếng. Giữa không trung bị tiếng rống của con thú làm cho xuất hiện một cái khe. Con thú liền biến mất và cái khe trong không gian cũng biến mất theo.
Phân thân hệ Hỏa va chạm với mãnh thú bay lên không trung rồi nổ tung. Có điều thân thể do Cửu Thiên Huyền Hỏa ngưng tụ thành cho nên lại một lần nữa ngưng tụ, lơ lửng trong không trung. Lôi Cương ầm trầm nhìn cái khe trong không trung đang khép lại.
Thánh khí của nhất mạch Viêm Long bỏ chạy? Sắc mặt của Lôi Cương xám xịt. Cho tới nay, có thánh khí, Lôi Cương chiến đấu gần như là vượt qua nguy hiểm, sức phòng ngự của nó chính là một điều đảm bảo cho hắn. Vậy mà bây giờ không ngờ nó lại chạy? Lôi Cương thầm đoán trong thánh khí có một con mãnh thú khi tu vi của hắn tăng lên thì nó cũng mạnh theo. Sau khi hấp thu lực lượng tản ra từ cương anh của cường giả bị phá nát, nó giải được phong ấn nên thoát khỏi sự khống chế của hắn? Không! Nó chưa phá xong phong ấn, nếu không nó không bỏ đi nhanh như vậy mà ở đây đánh chết mình. Chắc chắn là vì chưa bỏ được phong ấn cho nên sợ mình quay lại, khống chế nó. Nếu con mãnh thú đó giải phóng được phong ấn có tới đánh gục mình hay không?
Lôi Cương hít một hơi thật sâu. Cũng may phân thân hệ Hỏa có thân thể Cửu Thiên Huyền Hỏa, nếu không dưới cú va chạm đó đã hồn bay phách lạc. Lúc này, phân thân hệ Hỏa lơ lửng bên trên không trung, bên dưới lúc trước tấp nập người thì bây giờ máu chảy thành sông, chẳng khác nào địa ngục. Thù của Thể Tu đã báo xong rồi sao? Lôi Cương chỉ biết cười khổ. Ngay bản thân còn chưa kịp nhìn thấy thất sư huynh đã bị thánh khí đánh gục. Có điều khiến cho phân thân hệ Hỏa cảm thấy nặng nề đó là bản tôn vẫn bị nhốt trong Ngũ Hành Diệt thần trận.
Còn bản tôn của Lôi Cương thì nhìn chằm chằm vào không gian. Đột nhiên, Lôi Cương nhìn chăm chú xuống đất rồi nở nụ cười bí hiểm. Thanh Hư Kiếm trong tay hắn đột nhiên bay lên.
Không gian xuất hiện một chút dao động rồi vô số đòn công kích dừng lại mà biến mất. Còn bản tôn Lôi Cương cũng xuất hiện. Lôi Cương thở phào một cái. Ngũ Hành Diệt Thần trận mặc dù mạnh nhưng có sơ hở. Phía trước không dung hào với lực lượng hệ Thổ, nếu không thì hắn rất khó phá trận.
Nhìn phân thân hệ Hỏa, Lôi Cương thở dài. Chuyện thánh khí làm phản hắn cũng biết. Ngay lập tức, Lôi Cương suy nghĩ xem nó có quay trở lại giết mình hay không? Nhìn đống hài cốt chồng chất trên mặt đất, Lôi Cương thở dài lấy thân thể Thái Huyền ra rồi quỳ gối trân mặt đất mà vái:
- Sư tôn! Nhưng người tham gia tiêu diệt Thể Tu khi xưa đã chết.
Lôi Cương cũng không biết một số đệ tử khác không có ở đây nên tránh được kiếp nạn này. Có điều với tu vi của chúng khó làm được gì.
Sau khi cất thân thể Thái Huyền vào trong giới chỉ, Lôi Cương cầm Hư Kiếm còn phân thân hệ Hỏa thì vào trong Lôi phủ Hạo Huyền. Lôi Cương nhìn ra xa xăm. Chuyện của Vô Thượng giới đã coi như hoàn thành. Lúc này chỉ cần vào thăm lại Cấm Lục sau đó sẽ là thời điểm rời khỏi Vô Thượng giới để tiến vào Hồng Hoang thánh giới.