Lộ Vân Đạo nghĩ tới trăm năm trước, cảnh tượng kết giới thần bí bị phá nát. Y thầm nghĩ chẳng lẽ trăm năm trước có cường giả thần bí đi vào nơi này. Như vì sao lúc đó thần long không bị co rút mà lại từ từ như vậy? Lộ Vân Đạo trầm ngâm một lát, nhìn tứ long với ánh mắt e ngại. Lão vẫn không dám tiếp xúc với quầng sáng. Trầm ngâm một lúc, lão liền biến mất.
Nằm cách Đại Diệu tinh khoảng mấy ngàn vạn dặm là Thiên Lộc tinh. Thiên Lộc tinh là một trong tám đại tinh cầu của tinh vực Đỉnh Thiên, là tổng bộ của Lộ gia. Tinh cầu này gần như bị Lộ gia chiếm lấy, chỉ toàn là đệ tử của Lộ gia. Lộ Vân Đạo xuất hiện ở một chỗ về phía Tây. Tông phái này chiếm diện tích gần trăm vạn mẫu, tập trung tinh túy của Lộ gia. Ở đây ngay cả đệ tử trụ cột cũng không có tư cách đi vào, chỉ có đệ tử đích hệ của Lộ gia hay đệ tử trên chấp pháp mới được đặt chân đến.
Đệ tử của Lộ gia chia làm ngoại môn, chính thức, tinh anh, chấp pháp, hộ pháp. Còn trên hộ pháp là trưởng lão. Đây mới chính là lực lượng của Lộ gia.
Nói chung, trở thành Cương thần hỗn độn là có thể trở thành hộ pháp của Lộ gia. Còn Cương thần Huyền giai hỗn độn là có thể trở thành trưởng lão của Lộ gia. Trưởng lão của Lộ gia có rất nhiều, còn cụ thể bao nhiêu thì không tính được. Hơn nữa, Lộ gia còn thiết lập trưởng lão viện. Đây là những nhân vật khủng bố còn ở trên cả gia chủ của Lộ gia. Cho dù là Lộ thiên Diệu cũng phải sợ hãi tới bảy phần.
Lộ Vân Đạo đi thẳng đến chỗ ở của đại trưởng lão. Tới một ngôi lầu xa hoa, Lộ Vân Đạo cung kính nói:
- Đại trưởng lão! Lộ Vân Đạo cầu kiến.
- Có chuyện gì...- Âm thanh tang thương vang lên. Sắc mặt Lộ Vân Đạo nghiêm trọng nói một cách chậm rãi:
- Đại trưởng lão! Bốn con thần long dưới tháp tu luyện ở thành Tụ Anh của Vân Đạo trong vòng trăm năm đã rút lại một nửa...
Một bóng trắng xuất hiện trước mặt Lộ Vân Đạo, trên trán có một cái ấn ký ba màu. Ánh mắt lão âm độc nhìn Lộ Vân Đạo nói:
- Trong một trăm năm mà bốn con thần long rút lại còn một nửa? Sao lại có chuyện đó?
- Đại trưởng lão! Chuyện này hoàn toàn chính xác. Tại hạ đoán là chuyện của một trăm năm trước. - Lộ Vân Đạo nói một cách chậm rãi, sau đó kể lại việc một trăm năm trước.
- Ngươi không cảm nhận được hình dạng của người đó thế nào? - Sắc mặt Lộ Thiên Bích âm trầm nhìn Lộ Vân Đạo.
Lộ Vân Đạo giật mình, nói một cách thảm hại:
- Đại trưởng lão! Ta phát hiện thấy kết giới bị phá liền đi xuống dưới nhưng vẫn không phát hiện có gì. Có điều, trong mấy năm qua, bốn thần long gầm rít như có gì đang hấp thu chúng.
Ánh mắt của Lộ Thiên Bích ngưng trọng thấp giọng nói:
- Đi.
Trong tháp tu luyện của thành Tụ Anh, Lộ Thiên Bích và Lộ Vân Đạo xuất hiện dưới nền đất. Nhìn bốn con thần long đang gầm rít, đại trưởng lão liền bay vào trong quầng sáng. Toàn thân lão tỏa ra hào quang khiến cho bốn con thần long thôi gầm rít chít trừng mắt nhìn Lộ Thiên Bích với một sự e ngại.
Thần thức của Lộ Thiên Bích đảo qua cơ thể của thần long mà cảm thấy nghi hoặc. Lão không cảm nhận được một khí tức nào trong đó nhưng lực lượng của thần long lại như biến mất. Lộ Thiên bích liên tục xuất hiện bên người những thần long khác để xem xét rồi sao đó quay lại bên cạnh Lộ Thiên Đạo nói:
- Chuyện này thật quái dị. Không hề có một chút khí tức nào khác vậy mà lực lượng của thần long lại từ từ biến mất.
- Vẫn thong thả bị hút, chẳng lẽ có người ở trong quầng sáng? - Lộ Vân Đạo nghi ngờ hỏi.
- Không có! Nếu ở trong đó chắc chắn sẽ bị lão phu phát hiện. Có lẽ, hắn có thể ở trong tháp. Dám có ý đồ với Lộ gia chúng ta, lão phu muốn xem người nào to gan tới vậy. - Lộ Thiên Bích hừ lạnh một tiếng rồi biến mất. Lộ Vân Đạo nhìn tứ long rồi rời khỏi đây.
Trong tháp tu luyện, Lộ Thiên Bích khép hờ hai mắt còn Lộ Thiên Đạo cung kính đứng một bên. Sau một lát, Lộ Thiên Bích mở mắt ra, nghi ngờ nói:
- Trong tháp tu luyện không hề có cường giả ẩn nấp, chẳng lẽ tu vi cao hơn lão phu rất nhiều? Không thể có chuyện đó. Nếu tu vi cao như vậy thì lén lút để làm gì. Y hoàn toàn có thể đánh gục ngươi mà hấp thu lực của thần long.
Lộ Vân Đạo gật đầu đồng ý.
Lộ Thiên Bích hừ lạnh một tiếng rồi nói:
- Trong vòng một trăm năm ngươi phải báo cho lão phu để vãn hồi lại. Bốn con thần long này là do mấy người trưởng lão viện...bắt lấy. Vốn chúng có thể duy trì được mười vạn năm, thậm chí còn lâu hơn. Vậy mà bây giờ cứ như thế này, trăm năm sẽ biến mất.
Lộ Vân Đạo run giọng:
- Đại trưởng lão! Việc này là lỗi của ta nhưng cường giả thần bí này ngay cả ngài cũng ...
- Đủ rồi. - Lộ Thiên Bích quát khẽ. Lộ Vân Đạo run người, sắc mặt trắng bệch.
- Được rồi! Việc này xảy ra chỉ có thể liên hệ với trưởng lão viện. - Lộ Thiên Bích nói lạnh lùng.
Trong lúc chuyện đó xảy ra, Lôi Cương hoàn toàn không biết gì cả. Hắn đắm chìm vào trong diễn luyện Khai Thiên. Đã thành công lĩnh ngộ được thức thứ bốn mươi ba, hắn muốn sớm lĩnh ngộ thức thứ bốn mươi bốn. Đáng tiếc, Lôi Cương xem Khai Thiên có thể nói là lĩnh ngộ rất khó khăn. Lúc trước, Hạo Huyền lĩnh ngộ Khai Thiên đâu phải chỉ có mấy năm mà thành công vậy thì làm sao Lôi Cương có thể lĩnh ngộ được trong thời gian ngắn? Sau khi thử một lúc, Lôi Cương liền mở mắt ra. Lĩnh ngộ Khai Thiên trong không gian làm ít công nhiều. Dù sao thì Khai Thiên ẩn chứa chân lý của Hỗn độn mà không gian là nơi tiếp xúc với hỗn độn nhất.
Điều cẩn thiết nhất lúc này của Lôi Cương là làm thế nào xóa bỏ được bí pháp đó. Nếu cứ để như vậy thì làm sao mà hắn có thể tiến lên được? Lôi Cương thở dài, nhìn về phía trước đầy bất đắc dĩ. Lúc này, hắn phải rời khỏi đây mới có thể tìm kiếm cách hóa giải. Đáng tiếc Vân lão đã đi khỏi, nếu không thì lão sẽ biết hóa giải như thế nào.
"Thôi! Nếu đã như vậy thì bây giờ ta chỉ còn cách dung hợp Mộc với Thủy. Sau khi dung hợp nâng cao tu vi lên hai bậc rồi ra khỏi Lộ gia. - Lôi Cương thầm nghĩ.
Lần này, Lôi Cương cũng không dám ở trong phòng lĩnh ngộ mà đi vào trong lôi phủ Hạo Huyền tới bên phân thân hệ Mộc và hệ Thủy. Bản tôn của Lôi Cương ngồi xuống rồi khống chế, từ từ làm cho hai phân thân dung hợp. Dung hợp phân thân cũng không khó. Dù sao chúng đều do bản thân Lôi Cương tạo thành. Có điều dung hợp phân thân khiến cho thực lực không tăng lên nhiều lắm chỉ có lực dung hợp là tăng mạnh.
Giống như lần trước, Lôi Cương lại bắt đầu thử. Tay phải hắn xuất hiện Thủy Long lực, tay trái là Mộc long lực. Nhìn hai long lực, trong mắt Lôi Cương chúng lại biến thành vô số điểm sáng. Lôi Cương hít một hơi thật sâu rồi từ từ dung hợp.
Đối với Thủy Long lực, Lôi Cương cũng chưa vận dụng nhiều, không biết mức độ mạnh yếu của nó ra sao. Nhưng thủy có thể bao trùm vạn vật thì mức độ quái dị của nó thế nào cũng có thể biết.
Thời gian trôi qua, Lôi Cương đã chìm vào trong dung hợp mà không biết rằng trong tháp tu luyện, Lộ Vân Đạo âm trầm nhìn căn phòng trống rỗng: Bạn đang đọc truyện được copy tại
- Chẳng lẽ hắn không đơn giản như vậy? Nhưng tại sao hắn có thể thoát khỏi thần thức điều tra của lão phu?
Lộ Vân Đạo đang ở trong phòng của Lôi Cương, sau khi dùng thần thức không phát hiện được, lão liền rời đi.