Nhìn thiết quyển, ánh mắt Lôi Cương chợt run lên, nhưng chỉ thoáng lóe lên, có điều lão già mặc hắc bào đó lại vô tình liếc qua Lôi Cương một cái, trong mắt toát lên thần sắc suy tư.
- Không biết thần sứ lần này đem đến vật phẩm gì?
Một nam tử vạm vỡ, hai mắt như mắt trâu nhìn trừng trừng Lôi Cương. Những tu luyện giả khác đều lần lượt liếc mắt nhìn Lôi Cương. Trước mặt bọn họ đã bày ra đủ loại vật phẩm, chỉ có trước mặt Lôi Cương là trống không. Lôi Cương cảm nhận được ánh mắt bọn họ, trong lòng thầm cười khổ. Trong giới chỉ của hắn đúng là có không ít thứ, nhưng đó đều là những vật đạt được ở Thất Giới. Những thứ này ở Thất Giới được coi là bảo vật, nhưng đến Thánh Giới Hồng Hoang thì lại chẳng là gì. Lôi Cương cũng không tiện lấy ra.
Lập tức, Lôi Cương cười khổ đáp:
- Các vị đạo hữu, lần này đến đây ta nhất thời vội vã nên chưa đem được thứ gì đến, xin lượng thứ.
- Không hề gì, thần sứ lần đầu tham gia hội giao dịch tư nhân còn chưa biết gì, cái gì chẳng có lần đầu tiên. Lần sau, vật phẩm mà thần sứ đem đến thật khiến người khác mong đợi.
Nam tử trung niên tên Lý Long đó cười đáp, tiếng nói cởi mở, sắc mặt ôn hòa, cho người khác một cảm giác thân thiết.
Những người khác cũng cười cười, có điều trong lòng họ lại đang có chút khinh thường Lôi Cương. Dù sao tu vi của Lôi Cương cũng chỉ là cương thần huyền giai, kể cả là thần sứ thì đã sao? Chẳng qua là dựa vào uy danh của người đứng sau mà thôi.
- Được rồi, Lý mỗ xin mạn phép trước. Mấy thứ đồ này đều do Lý Mỗ đạt được khi đi lại ở Thánh Giới Hồng Hoang những năm gần đây. Vật thứ nhất tên là Khốn Long Tiên, là thần khí hạ phẩm địa giai, được luyện chế từ thần long long cân hành Thủy, đủ để vây khốn bất kỳ kẻ tu luyện dưới hỗn độn địa giai nào. Vật này chỉ trao đổi vật phẩm.
Lý Long thấp giọng nói, sắc mặt trở nên nghiêm túc, ánh mắt y quét qua mọi người.
- Khốn Long Tiên? Vây khốn bất kỳ tu luyện giả nào dưới hỗn độn địa giai?
Mọi người đều thầm kinh hãi nhìn Khốn Long Tiên chỉ to bằng cánh tay đang tỏa ra ánh sáng màu lam, trông không khác gì chiếc roi thông thường kia. Lôi Cương nhìn chằm chằm Khốn Long Tiên với ánh mắt sáng rực. Nếu có được Khốn Long Tiên, thì chẳng phải dù đối mặt với cao thủ hỗn độn huyền giai hắn cũng có thể vây khốn y sao? Lôi Cương nhìn Lý Long một cái, trong lòng không hề tin tưởng một chiếc roi như vậy lại có thể vây khốn được cường giả dưới hỗn độn địa giai.
- Không biết Lý đạo hữu muốn đổi lấy vật gì?
Rất nhanh liền có người hỏi.
- Vật gì ư? Điều này phải xem các vị đạo hữu rồi.
Lý Long cười đáp.
- Lý lão ca, một viên thần đan địa giai, thế nào?
Lão già ở cửa hiệu tên Mạc Ngôn cất tiếng.
Lý Long tươi cười, lắc đầu đáp:
- Thần đan hạ phẩm địa giai tuy quý, nhưng cũng không có tác dụng gì với ta. Nếu không có vị đạo hữu nào muốn đổi, thì tại hạ tạm thời thu hồi lại đã.
Lôi Cương đứng một bên theo dõi, lòng nóng như lửa đốt. Khốn Long Tiên rõ ràng chính là thần khí tốt nhất cho hắn lúc này. Vật này có thể vây khốn thần khí dưới hỗn độn địa giai, hiển nhiên sẽ giúp Lôi Cương không phải lo lắngkhi đứng trước cường giả dưới hỗn độn địa giai nữa. Cho dù có phải đối mặt với Lộ Vân Đạo, hắn cũng có thể an toàn rút lui. Đáng tiếc, trong túi của Lôi Cương chẳng có gì đáng giá, hắn đành phải tính toán tìm cách. Còn về thần thạch, Lôi Cương không bận tâm nhiều. Đối với những người có tu vi như vậy, bọn họ vốn không cần đến thần thạch làm gì. Cho dù có cần, thì đó cũng là việc dễ như trở bàn tay, bọn họ chỉ cần tùy ý lấy ra một vật phẩm nào đó là có thể đổi được rất nhiều thần thạch rồi
- Hộ Anh Giáp hạ phẩm địa giai đổi lấy Khốn Long Tiên, thế nào?
Một lão già thân mặc kim bào rộng thùng thình nói. Trước mặt lão là một bộ lân giáp to bằng nắm tay trôi lơ lửng, tỏa ra ánh hào quang nhàn nhạt, nhìn rất chắc chắn.
- Tu vi của Tùng đạo hữu đã đạt đến cương thần hỗn độn địa giai, sao còn cần vật này?
Lý Long hết sức ngạc nhiên nhìn lão già đó, hỏi.
- Đồ nhi của lão phu còn nhỏ tuổi, tu vi còn thấp.
Lão già mặc kim bào lãnh đạm nói.
Lý Long đã hiểu, nhưng y vẫn lắc đầu cự tuyệt như trước:
- Tùng đạo hữu, thần khí Hộ Anh Giáp hạ phẩm địa giai ta cũng có một cái.
Lý Long áy náy đáp. Lão giả mặc kim bào đó gật đầu không nói gì. Lôi Cương đứng một bên mặt mày trắng bệch, sự đố kỵ vô số năm nay chưa từng có giờ chợt dâng lên trong lòng hắn. Sự cám dỗ của thần khí Hộ Anh Giáp hạ phẩm địa giai khiến hắn động lòng tham, có điều thứ làm hắn càng mong muốn hơn chính là thiết quyển màu ngăm đen của lão già mặc hắc bào. Hắn khẳng định đó chính là một khối của thiết quyển Khai Thiên.
- Vật thứ hai, tên là Hộ Hồn Thạch, do Lý mỗ vô tình có được ở Thiên Hồn Tinh. Công hiệu của nó chắc không cần Lý mỗ phải nói nữa.
Lý Long nói xong, trước mặt y liền có một viên đá đen thui, to bằng đầu ngón tay cái bay lơ lửng.
Trong nháy mắt, Lôi Cương cảm nhận được ánh mắt thèm muốn của mọi người. Hắn nhìn chằm chằm Hộ Hồn Thạch một lúc lâu, thầm kinh ngạc, chất liệu của viên đá này không ngờ lại không kháchắc y hắn lấy được ở Cấm Lục chi địa là bao. Lập tức, thần thức của hắn đi vào trong U giới, nhìn hắc y nằm đó. Lôi Cương thầm cười khổ, ánh mắt của bọn họ đủ thấy được Hộ Hồn Thạch này có chỗ bất phàm, vậy mà bao năm qua, bản thân hắn lại căn bản chưa từng dùng qua.
- Thần đan Uẩn Hồn trung phẩm địa giai.
Mạc Ngôn nhìn chằm chằm vào viên đá đen, thốt lên.
- Thần khí trung phẩm địa giai.
Lão già mặc hắc bào kia cũng đứng ngồi không yên, lên tiếng nói.
- Địa giai…
Những người khác đều tới tấp nêu tên vật phẩm của mình, muốn đổi lấy viên Hộ Hồn Thạch lớn bằng ngón tay cái này.
Lý Long tươi cười, lắc đầu nói:
-Thần khí, thần đan, Lý mỗ đều không thiếu. Hộ Hồn Thạch chỉ đổi mười giọt Huyền Kim Thủy. Nguồn truyện:
Huyền Kim Thủy là vật phẩm bắt buộc để luyện chế thần khí thiên giai, ẩn chứa đầy linh khí hai hành Kim và Thủy. Đối với người luyện chế mà nói thì đây là vật hết sức quý giá. Lời của Lý Long khiến đại đa số mọi người đều ngượng nghịu. Huyền Kim Thủy này hiếm có, phần lớn mọi người còn chưa từng thấy, cho dù có cũng sẽ không tùy tiện lấy ra, dù sao đó cũng là một trong các vật liệu chế luyện thần khí thiên giai a. Sự khác biệt giữa thần khí cực phẩm địa giai và thần khí hạ phẩm thiên giai cũng không phải là nhỏ..
- Khi lão phu đi phiêu bạt đã may mắn có được năm giọt Huyền Kim Thủy.
Tiếng một lão già áo xanh vang lên giữa đám người. Mọi người đều kinh ngạc, đổ dồn ánh mắt nhìn lão. Tu vi của lão già này là cương thần hỗn độn huyền giai thiên phẩm, nhưng Huyền Kim Thủy này lại là vật cực kỳ trân quý, đến cả Lý Long cũng không có, từ đó liền thấy được lão già này không hề tầm thường.
Đúng như Hỏa Hoàng đã nói, hỗn độn long lực lại chia thành bốn cấp thiên, địa, huyền, hoàng, muốn tăng một cấp khó hơn lên trời. Ví như cương thần hỗn độn huyền giai hoàng phẩm muốn tăng lên cương thần hỗn độn huyền giai huyền phẩm, thì bắt buộc phải dung hợp hai lực hỗn độn long lực cùng một lúc.
Lý Long nhìn lão già áo xanh đó, trầm ngâm giây lát, nói:
- Hoàng Ấn đạo hữu, xin cho Lý mỗ xem qua.
Lập tức, trên tay phải lão già tên Hoàng Ấn xuất hiện một chiếc bình ngọc phỉ thúy to bằng ngón tay cái, đưa cho Lý Long. Lý Long đón lấy, kiểm tra một hồi. Mặt không đổi sắc, y, đáp:
- Ở Thánh Giới Hồng Hoang, Huyền Kim Thủy cũng rất hiếm gặp. Hoàng Ấn đạo hữu phải rất có duyênmới có được vật này, năm giọt tuy ít hơn Lý mỗ muốn có, nhưng vẫn tốt hơn là không có.
Lý Long cười đáp, thu bình ngọc vào trong giới chỉ, rồi đưa Hộ Hồn Thạch cho Hoàng Ấn.
Hộ Hồn Thạch và thần đan Uẩn Hồn có hiệu quả như nhau, nhưng so ra thì thần đan Uẩn Hồn có phần kém hơn. Thần đan Uẩn Hồn chỉ có thể dùng một lần, còn Hộ Hồn Thạch lại dùng được không chỉ một, hai lần.
Lôi Cương thấy vậy, động tâm. Hắn nảy ra một ý, mình liệu có thể móc ra một viên từ trong hắc y đổi lấy Khốn Long Tiên đó? Nhưng ngẫm nghĩ một lát, Lôi Cương liền gạt đi. Chưa nói đến chuyện lấy ra một viên có ảnh hưởng đến hiệu quả của hắc y hay không, riêng chuyện bản thân hắn có hồn thạch cũng không biết nên giải thích thế nào? Hơn nữa nếu những người tu luyện ở đây nổi lòng tham, thì cho dù hắn có thân phận thần sứ đi nữa, cũng không có nghĩa là không ai dám chọc đến hắn. Những người này không dám chọc đến chẳng qua là vì không muốn đắc tội. Nếu cólợi ích nhất định, thì sợ rằng thân phận thần sứ này cũng vô dụng, dù sao ở Thánh Giới Hồng Hoang này tu luyện giả đều phải dựa vào thực lực!
Đè nén ý nghĩ trong lòng xuống, Lôi Cương nhìn về phía Lý Long.
- Vật thứ ba của Lý mỗ là thần khí thượng phẩm huyền giai, chỉ đổi Huyền Tinh Sa.
Lôi Long cười nói.
Cuối cùng, lão già mặc kim bào đã giành được thần khí thượng phẩm huyền giai. Lý Long lần này chỉ đổi ba vật phẩm, tiếp đó sẽ đến lão già mặc hắc bào đổi vật phẩm. Lòng Lôi Cương như thắt lại, khối thiết quyển Khai Thiên đó hắn chắc chắn phải có được. Tuy bản thân đã rời khỏi Khai Thiên của sư tôn, nhưng chân lý hỗn độn ẩn chứa trong đó, hắn vẫn có thể mượn dùng.
- Vật thứ nhất là thần lực đan địa giai.
Lão già mặc hắc bào khàn giọng nói. Một cái bình trong suốt bay lên lơ lửng, trong bình có một viên đan dược to bằng đầu ngón tay cái. Lôi Cương nhìn qua chiếc bình trong suốt thấy viên đan dược tản phát ra linh khí như rắn, cực kỳ bất phàm.
Mạc Ngôn nhìn Lôi Cương. Hắn hít sâu một hơi, trong đầu nhớ lại lúc trước hắn và Hỏa Chập đã từng gặp lão giả kia ở biển Nham Tương tại Dung Luyện Giới. Thứ lão cho hắn cũng là thần lực đan, chẳng khácgì thần lực đan này, có điều, Lôi Cương biết, nếu lúc trước mình nuốt viên thần lực đan địa giai này thì thân thể tất sẽ nổ tung mà chết.
Trầm ngâm một lát, Lôi Cương nói:
- Đạo hữu, không biết có thể dùng thần thạch để đổi không?
Tiếng Lôi Cương còn chưa dứt, ánh mắt mọi người đã tập trung trên người hắn, một số tu luyện giả còn tỏ vẻ cười cợt.
Thần thạch? Sợ rằng những người ngồi đây ai cũng không hề thiếu thần thạch.