Trong Hạo Huyền Lôi phủ.
Lôi Cương ngồi xếp bằng trước cửa đại môn, khẽ nhắm hờ mắt. Trước mặt hắn là một bộ chiến giáp ngăm đen, trôi lơ lửng. Một luồng khí tức cổ xưa bao phủ toàn bộ chiến giáp, năm con rắn năm màu khác nhau cùng chuyển mình trong bộ chiến giáp, tựa như đang bị phong ấn trong đó.
Hiện giờ, Lôi Cương đang trầm tư xem làm thế nào để luyện hóa chiến giáp long hoàng này. Thời gian không còn nhiều nữa, hắn không dám chìm vào trong lĩnh ngộ để tìm cách luyện hóa, nếu không để lỡ giờ động phủ Đạo Hoang mở ra thì thật đúng là cái được không bù đắp nổi cái mất.
Sau một hồi trầm ngâm suy nghĩ, thần thức của hắn tiến vào trong bộ chiến giáp. Chợt, Lôi Cương như thấy thần thức hắn bước vào một không gian độc lập vậy. Ngay khi hắn còn đang kinh ngạc không hiểu chuyện gì xảy ra, mấy tiếng rồng gầm đã làm rung chuyển cả trời đất, tựa như tiếng sấm từ xa cuồn cuộn kéo đến. Năm con thần long khổng lồ từ phía chân trời nhanh chóng lao đến, cơ thể khổng lồ của bọn chúng gần như che kín cả trời đất, chẳng khác nào một đám mây lớn lan ra cả bầu trời. Thần thức Lôi Cương chấn động, nhưng hắn cũng không thu lại ngay, mà quan sát năm con thần long khổng lồ này. Khí tức từ bọn chúng toát ra tương đương với thần thú đỉnh hỗn độn thiên giai.
-Ngao….
Tiếng rồng gầm đinh tai nhức óc. Năm con thần long này như cảm nhận được thần thức của Lôi Cương gầm lên. Ngay khi thần thức của Lôi Cương còn đang ở đó, khí tức cường đại từ trong cơ thể bọn thần long lan ra, khiến cả không gian vốn đang yên lặng bỗng như bị một tảng đá lớn ném xuống, khuấy động, rung lên dữ dội.
Lôi Cương không khỏi trầm tư. Đây chắc chắn là không gian trong chiến giáp long hoàng. Có điều, hắn thật không ngờ, trong bộ chiến giáp lại có một không gian như vậy, chẳng khác nào không gian cấm bế trong cửa đại môn của Hạo Huyền Lôi phủ vậy. Hẳn cẩn thận suy nghĩ rốt cuộc phải làm cách nào để luyện hóa chiến giáp long hoàng này, giờ xem ra, muốn luyện hóa bộ chiến giáp này phải tím mối quan hệ của nó với năm con thần long này ra sao.
Lúc này, hắn khẽ động tâm, thu hồi thần thức lại. Toàn thân hắn bay vào trong chiến giáp long hoàng. Lôi Cương không biết rằng trong nháy mắt hắn đi vào trong đó, trên bộ chiến giáp vốn chỉ có năm con tiểu long giờ lại có thêm một bóng người cao lớn nữa. Chính là Lôi Cương.
Lôi Cương vừa xuất hiện, năm đợt tấn công cường đại nháy mắt đã ào ào tới. Hắn không hề chống lại, chỉ đứng đó, đỡ lấy năm nhát tấn công của năm con thần long.
-Bang bang ầm!
Đòn tấn công chia làm năm hành kim, thổ, lôi, hỏa, thủy ập đến người Lôi Cương, đẩy hắn lùi lại một bước. Sức mạnh ngũ hành tinh khiết ẩn chứa trong đó ồ ạt ùa vào trong cơ thể Lôi Cương, khiến hắn khẽ run lên, ngây dại. Một lát sau, hắn lại khôi phục lại, khẽ mỉm cười. Đòn tấn công của năm con thần long này tuy cường đại, nhưng vốn dĩ không đủ để đánh trọng thương hắn. Hơn nữa, năm đòn tấn công này thật ra đã bị hắn hút vào trong không gian trong cơ thể tương ứng với ngũ hành của hắn rồi.
Năm con thần long thấy đòn tấn công không làm Lôi Cương bị thương chút nào thì đều trừng lớn đôi mắt, càng tấn công mạnh hơn. Nhất thời, cả trời đất đều ngập tràn ánh sáng năm màu rực rỡ. Một tia lôi điện khổng lồ từ trên trời giáng xuống đỉnh đầu Lôi Cương. Tia lôi điện này không vào trong cơ thể hắn mà luồng ánh sáng màu vàng của nó hóa thành một thanh kiếm vàng khổng lồ lao thẳng vào hắn.
Đòn tấn công mạnh như vậy cũng không thể làm Lôi Cương suy chuyển chút nào. Những đòn tấn công này với hắn mà nói vốn không thể làm hắn bị trọng thương. Nếu như không phải sợ sẽ đánh chết năm con thần thú này, làm giảm khả năng phòng ngự của chiến giáp long hoàng thì Lôi Cương đã hấp thu sức mạnh tinh khiết ẩn chứa trong năm con thần thú này rồi.
Thấy đòn tấn công không hiệu quả, năm con thần long nổi điên, quật mạnh thân người khổng lồ của nó vào Lôi Cương. Từng tiếng xé gió liên tục vang lên không dứt. Cái đuôi khổng lồ của nó quét về phía Lôi Cương. Hắn trầm mặt xuống, toàn thân phát ra tiếng sấm rền vang. Mặc cho con thần long lao tới, Lôi Cương vẫn không hề chống đỡ.
-Ầm!
Một tiếng nổ vang lên. Cái đuôi của con thần long màu vàng này ẩn chứa lực kim hành tấn công cơ thể Lôi Cương, chẳng khác nào tấn công vào một ngọn huyết thiết sơn cả. Không gian chấn động, còn Lôi Cương chỉ lui lại một bước. Đến lúc này, con thần long màu vàng này mới run rẩy, thiếu chút nữa bay ngược lại. Tức thì, bốn con thần long kia cũng kéo đến, nhưng đều có cùng một kết cục với con thần long màu vàng kia.
-Tuân theo ta, không thì chết!
Lôi Cương thấy vẻ sợ hãi trong mắt năm con thần long thì cất giọng rền vang như tiếng sấm sét, vang dội cả không trung. Khí tức cường đại từ trong cơ thể Lôi Cương phát ra mãnh liệt, chẳng khác nào một ngọn núi khổng lồ. Hắn phát ra khí tức mạnh mẽ, cùng luồng ánh sáng sáu màu khiến năm con thần long càng thêm sợ hãi. Nhưng nghe thấy Lôi Cương nói, bọn chúng đều nổi giận rít gào lên.
Lôi Cương thấy thế liền lạnh mặt, hừ một tiếng. Hắn bước lên trước một bước, tức thì đã xuất hiện nơi trán con thần long màu vàng đất. Tay phải hắn xuyên thẳng vào cơ thể nó, khiến con thần long này rít lên đau đớn, giãy dụa trong không gian, khiến cả không gian này đều rung chuyển. Lôi Cương ngưng thần, gầm nhẹ nói:
-Tuân phục ta hoặc chết!
Mấy con thần thú này đều đã thông linh từ lâu, dĩ nhiên hiểu được những lời Lôi Cương nói. Nhưng thân là thần thú, sao bọn chúng có thể cam chịu được? Bọn chúng chỉ còn cách không ngừng phản kháng, giãy dụa.
Lôi Cương cười nhạt, cánh tay phải ngưng tụ thành quyền nhanh như chớp tấn công đỉnh đầu con thần long. Hắn biết, trong năm con thần long này, chắc chắn khả năng phòng ngự của con thần long hành thổ là mạnh nhất. Nếu như có thể đánh trọng thương con thần long hành thổ này chắc chắn sẽ uy hiếp bốn con thần thú còn lại. Quả nhiên, một quyền của Lôi Cương khiến con thần long hành thổ không ngừng giãy dụa, đuôi nó liên tục đập khắp nơi, khiến không gian cũng vỡ nát. Một luồng sức mạnh cường đại nháy mắt đã ập vào khắp toàn thân con thần long hành thổ, khiến nó nhất thời mềm oặt người. Đôi mắt nó đầy vẻ sợ hãi.
Bốn con thần long còn lại thấy thế đều rít lên. Ánh mắt bọn chúng đầy vẻ bất mãn, nhưng vẫn không rút lui. Năm con thần thú bọn chúng đã ở trong không gian này rất lâu rồi, từ lâu đã gắn bó với nhau, làm sao có thể buông tha cho đối phương? Nhưng muốn bọn chúng thần phục cũng là chuyện rất khó.
Lôi Cương nhíu mày. Hắn biết rõ thần thú có tính cách cao ngạo, có thể nói chỉ ưa mềm mại, không ưa cứng rắn. Lúc này, hắn trầm giọng nói:
-Thần phục ta, năm vạn năm sau, các ngươi sẽ được tự do, từ nay về sau có thể rời khỏi không gian trong chiến giáp này.
Những lời nói này của hắn khiến năm con thần long đều mừng rỡ, nhưng rồi bọn chúng lại xịu xuống.
-Loài người, ngươi lấy cái gì mà bảo chúng ta tin lời ngươi nói?
Con thần long hành hỏa chợt mở miệng nói.
-Ta là Viêm Long Nhất Mạch, một trong mười đại thần thú, đủ cho ngươi tin ta chưa?
Lôi Cương cao giọng quát, khẽ động thân, hóa thành một con Viêm Long dài vạn trượng. Hỏa diễm màu trắng cuồn cuộn bốc ra như muốn thiêu hủy toàn bộ không gian này vậy, khiến cả không gian như vặn vẹo đi. Uy phong của hắn lẫm liệt, khí thế ngập trời, nháy mắt, Lôi Cương đã trấn áp được năm con thần long này.
Bọn chúng tuy là thần thú hỗn độn thiên giai, nhưng huyết mạch không tinh khiết. Ngay như con thần long hành hỏa này chẳng hạn, toàn thân nó có phát ra hỏa diễm nhưng không phải là màu trắng, mà là màu đỏ. Tuy nó đã đạt đến hỗn độn thiên giai, nhưng huyết mạch sẽ quyết định thành tựu của nó. E rằng nếu không có kỳ tích xảy ra, nó không thể trông mong chuyện đó sẽ tiến thêm bước nào nữa.
-Ngươi….Ngươi đúng là Viêm Long Nhất Mạch sao? Nhưng vì sao trên người ngươi lại có khí tức của con người?
Con thần long hành thổ vốn bị Lôi Cương đánh một quyền mà mềm oặt cả người, giờ lại cất tiếng mạnh mẽ.
-Ta vốn là Viêm Long nhất mạch tại sao lại có khí tức của loài người ư? Thần phục hay chết?!
Lôi Cương một lần nữa biến hóa thành hình người, đứng trên hư không, cao giọng quát.
Năm con thần long nhìn nhau. Một lúc lâu sau, bọn chúng cùng nói:
-Thần phục.
Nửa canh giờ sau, trong Hạo Huyền Lôi phủ, Lôi Cương bay ra khỏi chiến giáp long hoàng, thở phào nhẹ nhõm. Thu phục năm con thần long đã giúp hắn luyện hóa được phân nửa bộ chiến giáp này. Lúc này, hắn chích một giọt máu tươi, bắn vào trong bộ chiến giáp. Nháy mắt, chiến giáp long hoàng phát sáng chói lọi, thanh lọc cả không gian Hạo Huyền Lôi phủ. Lôi Cương chưa vội xem khả năng phòng ngự của bộ chiến giáp long hoàng này đến đâu, rời khỏi Hạo Huyền Lôi phủ trước. Bộ chiến giáp giờ đã có máu của hắn, còn muốn luyện hóa hoàn toàn nó cũng cần thêm thời gian nữa mới được.
Lôi Cương vừa ra khỏi Hạo Huyền Lôi phủ đã xuất hiện trong thành Vẫn Tinh. Hắn chợt cảm nhận được một số luồng khí tức cường đại từ phía trước truyền đến, khiến bầu trời như sôi lên. Lôi Cương khẽ giật mình, hắn mới ở trong Hạo Huyền Lôi phủ được gần ba tháng, vậy mà đã có thêm bao nhiêu đệ tử của liên minh Hạo Huyền đến thành Vẫn Tinh rồi? Hắn quyết định vào kiểm tra xem sao.
Nghe nghị luận của người tu luyện ở phía dưới, cùng với lời của hư ảnh, Lôi Cương nội tâm nhấc lên kinh đào hãi lãng, người này lại là Sát Cức danh liệt thứ chín Hồng Hoang Bảng? Hắn lại là người của Hạo Huyền Liên Minh? Nghĩ đến điều này, Lôi Cương nội tâm rung động vô cùng, người này tất nhiên là cường giả bậc Đại Tôn, mà một cường giả bậc Đại Tôn lại là đệ tử của Hạo Huyền Liên Minh? Điều này làm Lôi Cương nhất thời không cách nào tiếp nhận, Hồng Hoang Thánh Giới có mấy vị Đại Tôn? Vị nào không phải là thân phận tôn quý, hoặc là người nắm liên minh khác trong tay? ấy thế mà Sát Cức lại khuất thân chấp nhận làm một Đường chủ của Hạo Huyền Liên Minh, sợ rằng nói ra thì bất cứ ai cũng đều sẽ cho rằng là nói mộng giữa ban ngày. Nhưng lúc này sự thật cũng là bày ở trước mặt, làm Lôi Cương không thể không tin.
- Sát Cức lại là người của Hạo Huyền Liên Minh, cộng thêm Hạo Huyền Đại Tôn, Hạo Huyền Liên Minh kia chẳng phải là có hai vị cường giả bậc Đại Tôn sao? Này. . . Này. . . Làm sao có thể.
- Trời ạ, một cái thế lực hai vị Đại Tôn?? Quá mức kinh người a.
nhiều nghị luận rối rít vang lên, chuyện này thật giống như là làn sóng lan tràn cả Hồng Hoang Thánh Giới, đầu tiên là Hạo Huyền Liên Minh tái xuất đã làm người ta khiếp sợ, lúc này, hai vị Đại Tôn lại càng làm cho các thế lực lớn nặng ký của Hồng Hoang Thánh Giới sốc nặng, hai vị Đại Tôn, thử nghĩ cả Hồng Hoang Thánh Giới, có thế lực nào dám trêu chọc cơ chứ?
Trong khoảng thời gian ngắn, thân phận của Lôi Cương càng thêm tôn quý vô cùng, giá lâm ở trên các thế lực lớn của Hồng Hoang Thánh Giới, vô số hào quang chói mắt bao phủ lên hắn, làm hắn trở thành tồn tại khiến Hồng Hoang Thánh Giới phải chú ý.
Bất quá, Lôi Cương sau cơn khiếp sợ liền tĩnh tâm lại, hắn là khiếp sợ chuyện cường giả đại tôn lại là Đường chủ của Hạo Huyền Liên Minh chứ cũng không phải là vì Sát Cức là đại tôn, hắn cũng ra mắt không ít Đại Tôn cường giả, Chiến Long, Vạn Ma, cùng với hai vị trưởng lão của Cổ Tu nhất tộc, bọn họ đều là đại tôn cường giả, hơn nữa còn có Minh Lôi giá lâm ở trên Đại Tôn, điều này cũng làm cho Lôi Cương sợ hãi thầm than uy vọng của sư tôn Hạo Huyền.
Trải qua sự xuất hiện cùng câu nói kia của Sát Cức, những người vốn có tâm khinh thị Lôi Cương của Hạo Huyền Liên Minh lập tức xóa bỏ toàn bộ ý khinh thường vốn có, có thể thừa nhận một kích của Đại Tôn, lực lượng có thể nói là kinh khủng a.
Đang khi Lôi Cương suy tư, một lão giả đi ra từ trong đám người, hắn hạc phát đồng nhan, trên khuôn mặt không có lúc nào là không treo một nụ cười ôn hòa, trong hai mắt đang híp lại có vẻ cực kỳ cơ trí, hắn đi tới không trung, quỳ một chân trên đất, tang thương nói:
- Lão phu Túc Oán, Thứ Đường Đường chủ, ra mắt Thiếu chủ.
Vốn là, Túc Oán cũng không có chân chính công nhận Lôi Cương, nhưng lúc này Sát Cức vừa xuất hiện thì hắn cũng đem ý nghĩ trong lòng xóa đi, thực lực của Lôi Cương đã khiến cho hắn hài lòng.
Lôi Cương nhìn lão giả tóc hoa râm này, trong lòng vừa nhảy , Thứ Đường Đường chủ cũng tới rồi?
- Túc Oán đứng thứ mười một trong Hồng Hoang Bảng cũng là người của Hạo Huyền Liên Minh?
- Trời ạ, là Túc Oán!
- Hạo Huyền Liên Minh này ngày xưa rốt cuộc cường đại cỡ nào chứ, lại có nhiều cường giả như vậy cam tâm khuất mình trong Hạo Huyền Liên Minh?
vị trí thứ mười một trên Hồng Hoang Bảng là cận kề nhất với thực lực bậc đại tôn, mà lúc này Túc Oán tuy không biết là trình độ gì, nhưng tu vi sâu không lường được a.
Lôi Cương ánh mắt có chút ngốc trệ, hai Đại đường chủ kia của Hạo Huyền Liên Minh tu vi đều làm hắn rung động, Túc Oán này tuy là còn chưa đạt tới cấp bậc Đại Tôn, nhưng khí tức phát tán ra so với cường giả hỗn độn Thiên cấp thì mạnh hơn, nói vậy tức là lão đã bước vào nửa bước cấp bậc Đại Tôn rồi, nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, sau này rât có thể đạt tới cấp bậc Đại Tôn.
Lôi Cương hít một hơi thật sâu, đè xuống ý nghĩ trong lòng, bước ra một bước, đi tới phía trước Túc Oán, đỡ Túc Oán dậy, nói:
- Túc lão, tại hạ không cách nào thừa nhận một lạy của người, ngày sau còn cần người chiếu cố nhiều hơn.
Lôi Cương tuy là Thiếu chủ, thực lực bất phàm, nhưng đối với lão tiền bối như vậy, hắn không thể không cung kính.
trên khuôn mặt Túc Oán nụ cười càng tăng lên, chậm rãi đứng lên, cười nói:
- Thiếu chủ, chỉ cần có chỗ có thể dùng được đến lão thì xin cứ nói.
Lôi Cương khẽ mỉm cười, nói:
- Đa tạ túc lão.
Mà lúc này, Vân lão cũng hiện lên ở bên cạnh Lôi Cương, hắn nhìn Túc Oán, thở dài nói:
- Túc lão, từ biệt nhiều năm, biệt lai vô dạng.
- A a, vân tiểu tử, không nghĩ tới tên thư đồng nho nhỏ bên cạnh Đại Tôn ngày xưa, hôm nay cũng đã trở thành cao thủ trên Hồng Hoang Bảng, những năm gần đây, Thiếu chủ đều là nhờ vào ngươi, bây giờ là lúc đến lượt những lão gia hỏa chúng ta bảo vệ thiếu chủ rồi, cũng là thời điểm mở ra Hạo Huyền tinh, đợi sau khi Thiếu chủ tiến vào Đạo Hoang động phủ đi ra thì liền trọng chỉnh Hạo Huyền Liên Minh đi.
Túc Oán cười nói, phảng phất, ở trong mắt của hắn, tất cả những chuyện liên quan đến Lôi Cương cùng Vân lão đều được hắn rõ như lòng bàn tay.
Ngày xưa Thứ Đường của Hạo Huyền Liên Minh, có thể nói oanh động Hồng Hoang Thánh Giới, tất cả các bí văn lớn nhỏ đối với Thứ Đường mà nói đã không còn là bí văn nữa rồi, Thứ Đường rải khắp cả Hồng Hoang Thánh Giới, về phần có bao nhiêu người đều là không biết, chỉ sợ đến cả Túc Oán cũng không rõ ràng lắm, những năm này ngầm phát triển, Thứ Đường đã trở thành một tổ chức tình báo không cách nào tưởng tượng.
Vân lão cười nhạt một tiếng nói:
- Vâng, túc lão.
Sau đó, hàn huyên một phen rồi Lôi Cương liền lên đường rời khỏi Vẫn Tinh Thành, đi đến Tây Tháp Tinh, cách thời gian Đạo Hoang động phủ mở ra cũng không còn xa nữa, Lôi Cương không có thời gian đi bận tâm những chuyện khác, lúc này, hắn cần chuẩn bị một phen, tiến vào đạo hoang động phủ.
Thiên Chấn Thành, Lôi Cương vừa ra khỏi Truyện Tống Trận, liền cảm nhận được ánh mắt cực kỳ phức tạp cùng kính sợ ở chung quanh, thân phận Thiếu chủ của Hạo Huyền Liên Minh đã trở thành chuyện mọi người đều biết, điều này làm Lôi Cương từ một tán tu trong nháy mắt trở thành Thiếu chủ của một thế lực lớn, mà cái thế lực này không phải là người nào cũng có tư cách đắc tội.
- Không nghĩ tới, sân sau của Lôi Cương lại là Hạo Huyền Liên Minh, lại còn là đệ tử của Hạo Huyền Đại Tôn, điều này làm những đệ tử của các thế lực lớn trước kia xem thường Lôi Cương hoàn toàn chấn sợ ngây người đi.
- Ai có thể nghĩ đến, Lôi Cương ngày xưa lại có thân phận như thế?
tiếng nghị luận nổi lên bốn phía, Lôi Cương như không hề nghe thấy, thân thể thoáng một cái, trực tiếp biến mất, xuất hiện lần nữa đã là trong quầy giao dịch, mà La Thiên Minh lúc này đang ở bên cạnh quầy nói chuyện với người khác, sau khi Lôi Cương xuất hiện, cả cửa hàng giao dịch nháy mắt an tĩnh lại, mọi ánh mắt đều nhìn về Lôi Cương, những ánh mắt này hiện rõ vẻ sợ hãi, kính sợ cùng ghen tỵ. La Thiên Minh cảm nhận được không khí trở nên dị thường, khẽ ngẩng đầu, thấy Lôi Cương đi tới, hắn lộ ra một phần nụ cười ôn hòa, trong hai mắt lại càng nóng bỏng, cùng Lôi Cương kết giao, đã trở thành quyết định sáng suốt nhất trong đời La Thiên Minh.
La Thiên Minh cũng không mở miệng, mà là nhìn chăm chú vào Lôi Cương, vẻ mặt có chút mất tự nhiên.
- La lão ca, mấy ngày không gặp sao lại trở nên lạ lẫm thế rồi?
Lôi Cương tất nhiên hiểu La Thiên Minh cố kỵ, cùng lần trước gặp mặt tuy là không cách bao lâu, nhưng thân phận của Lôi Cương cũng là sinh biến hóa phiên thiên phúc địa, người có thể cùng Thiếu chủ của Hạo Huyền Liên Minh xưng huynh gọi đệ, Hồng Hoang Thánh Giới có thể có mấy người? Hắn La Thiên Minh tuy là chưởng quỹ giao dịch Hành, nhưng ở trong mắt thế lực lớn cũng chẳng là gì cả.
La Thiên Minh cười khổ mấy phần nói: Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất:
- Lôi. . . Thiếu chủ, vẫn là gọi thẳng tên của tại hạ đi.
Lôi Cương thần sắc biến đổi, trầm giọng nói:
- La lão ca chẳng lẽ cũng là người xem trọng bề ngoài như vậy như vậy? Ta ngươi xưng huynh gọi đệ không để ý đến những thứ khác, trước kia là như thế nào, hôm nay vẫn là như thế ấy.
La Thiên Minh khuôn mặt co quắp mấy phần, trong mắt âm thầm nhiều thêm mấy phần cảm kích cùng vẻ mừng rỡ, nội tâm hắn cũng thở phào nhẹ nhỏm, sau khi biết thân phận của Lôi Cương, La Thiên Minh cũng suy tư thật lâu, còn muốn cùng Lôi Cương xưng huynh gọi đệ hay không, dù sao, thân phận của Lôi Cương có thể nói một bước lên trời, hắn trầm ngâm chốc lát, lộ ra một nụ cười nói:
- Lôi lão đệ, thân phận của ngươi. . . Để cho lão ca nhất thời không cách nào tiếp nhận a, điều này cũng cũng là lão ca tầm thường, đi, đi vào trong tán gẫu.
Lôi Cương gật đầu một cái, La Thiên Minh được coi là một trong những người bạn tốt hiếm hoi của Lôi Cương, hắn không hy vọng bởi vì thân phận mình mà mất đi người bạn tốt này, hai người tiến vào thâm khu của phòng giao dịch, để lại khuôn mặt kinh ngạc của người tu luyện cùng với nhân viên làm việc ở phòng giao dịch, bọn họ cũng là không nghĩ tới chưởng quỹ hòa ái này lại có quan hệ thân thiết với thiếu chủ đang sáng chói nhất của Hồng Hoang Thánh Giới.
- Lão đệ a, ngươi giấu diếm khiến lão ca thật là khổ a, đệ tử thân truyền của Hạo Huyền Đại Tôn liệt danh thứ ba của Hồng Hoang Bảng, ngươi cũng thật là kín tiếng, không có tiết lộ nửa điểm.
Mới vừa bước vào tiểu viện nơi La Thiên Minh ở, La Thiên Minh liền bắt đầu oán giận than thở.
Lôi Cương thấy buồn cười, nói:
- Ngươi ban đầu lại không hỏi ta, chuyện này có thể nào trách đến ta? Đúng rồi, lão ca, gần đây nhất lại có thế lực lớn nào xuất động rồi?
La Thiên Minh nghe vậy, thần sắc thoáng ngưng, nói:
- Lôi lão đệ, cách thời gian động phủ của Đạo Hoang tiền bối mở ra còn không tới hai tháng, cũng là phải chuẩn bị đầy đủ. Có một số gia tộc viễn cổ ngay cả lão ca đều chưa từng nghe nói qua, mà hai tháng sau, người cầm Bảo Tháp sáu màu, chỉ cần ở Tây Tháp Tinh đều sẽ tự động được truyền vào trong động phủ, đây là vật mà ta chuẩn bị cho ngươi, trong đó có không ít đồ tốt, hy vọng lần này lão đệ mã đáo công thành a.
La Thiên Minh lấy ra một cái giới chỉ trữ vật, đưa cho Lôi Cương, Lôi Cương không có từ chối, bỏ vào trong U Giới, hắn thật giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, liền vội vàng hỏi:
- Lão ca, lần trước nhờ lão ca chú ý đến người bán Thiết Quyển, có tin tức gì không?
La Thiên Minh trầm ngâm hồi lâu, lắc đầu, nói:
- Cũng không xuất hiện, bất quá, ta đã treo thưởng nặng ký, nâng cao số lượng Hồn Châu, hy vọng có thể hấp dẫn người đến chỗ này.