Lôi Cương cảm thấy kinh ngạc bởi phòng đấu giá đó không ngờ lại có tên là tiểu Vạn Tượng các. Chẳng lẽ nó cũng giống như ở Trung Xu giới? Lôi Cương chợt nghĩ tới tiểu Vạn Tượng các ở thành Vạn Đạo, không biết hai thứ có quan hệ với nhau hay không.
Nhưng tòa kiến trúc này đúng là phòng đấu giá của thành Ngu Thắng. Trong ánh mắt soi mói của hai gã trung niên, Lôi Cương từ từ đi vào bên trong.
Gian phòng đấu giá rộng lớn được xây theo hình nón. Nơi vị trí đầu tiên có một cái lôi đài nhỏ. Từ lôi đài đó có một dãy bậc thang kéo dài tới cửa. Lôi Cương đi qua có thể thấy rất nhiều người tu luyện đang ngồi xếp bằng trên cầu thang, lặng lặng chờ buổi đấu giá bắt đầu. Lôi Cương nhìn quanh, tìm kiếm bóng dáng màu đỏ, cuối cùng khi nhìn tới gần bên lôi đài thì thấy Hỏa Hiết đang ngồi cười nói với một gã trung niên nho nhã.
Nhìn Hỏa Hiết và người đó nói chuyện với nhau, trong lòng Lôi Cương chợt có một thứ cảm xúc khó hiểu.
- A! Thành chủ Ngu Thắng, cao thủ đứng vị trí số một cũng tới đây.
- Bên cạnh chẳng phải là mỹ nhân rắn rết Hỏa Hiết hay sao? Hình như có tin đồn rằng Ngu Thắng và Hỏa Hiết có quen hệ rất sâu, không ngờ đúng là như vậy. Chẳng lẽ đó là đạo lữ song tu?
Những tiếng bàn tán xung quanh lọt vào tai của Lôi Cương khiến cho hắn không nhịn được quay sang quan sát người trung niên nho nhã đó. "Y là cao thủ số một trong bản cao thủ - Ngu Thắng?" Lôi Cương ở trong Cấm Cương cũng được nhiều ngày nên qua đám con mồi của mình cũng nghe được rất nhiều về bảng cao thủ.
Lôi Cương bước tới một cái bậc thang rồi ngồi xuống, lẳng lặng chờ đợi xem lần đấu giá này có thứ gì tốt hay không. Ánh mắt của hắn thi thoảng lại liếc về phía Hỏa Hiết.
Người tới càng lúc càng đông. Phòng đấu giá có thể chứa được ngàn người không ngờ chật kín. Điều này chứng tỏ lần đấu giá này có thứ gì đó thu hút sự chú ý của mọi người.
- Nghe đồn hôm nay bán đấu giá một thanh linh khí cấp bốn thượng phẩm. Không biết là thật hay giả.
- Xì! Làm sao mà có được linh khí cấp bốn thượng phẩm? Có một thanh linh khí như vậy ngươi có bỏ ra mà bán hay không?
- Ngươi biết cái gì? Nơi này là tiểu Vạn Tượng các. mà tiểu Vạn Tượng các có mặt khắp nơi trên Trung Xu giới thì làm sao có thể giả được.
Qua lời bàn tán của mấy người tu luyện ở bên cạnh, Lôi Cương cảm thấy thất vọng. Đối với linh khí, Lôi Cương không có nhiều sự chú ý.
Trong lúc mọi người đang chờ đợi, một người trung niên mập mạp đi lên lôi đài. Nét mặt của y khiến cho người ta cảm thấy ấm áp. Y nở nụ cười hiền lành mà nhìn gần ngàn người tu luyện sau đó lên tiếng:
- Ta là quản lý Phúc Lộc của tiểu Vạn Tượng các trong Cấm Cương. Hôm nay là lần bán đấu giá trăm năm khó gặp ở Cấm Cương. Vật phẩm hôm nay là linh khí cấp bốn thượng phẩm kiếm Sư Thú. Thanh kiếm Sư Thú do tông sư Cổ Đạo trên Trung Xu giới tự mình tạo ra. Giá khởi điểm năm trăm viên thượng phẩm linh thạch.
Phúc Lộc nói xong liền liếc mắt nhìn Ngu Thắng.
Phúc Lộc cũng không có nói vòng vo mà báo thẳng cái tên tông sư Cổ Đạo. Điều này đủ khiến cho đám người tu luyện phải điên cuồng. Tông sư Cổ Đạo nổi tiếng từ rất lâu, ngay cả trong Cấm Cương cũng thế.
Lôi Cương cảm thấy kinh ngạc khi nghe thấy điều đó. Nhìn thanh kiếm Sư Thú, toàn bộ hình dáng của nó thon nhọn, sắc bén, đúng là một thanh thượng phẩm linh khí cấp bốn. Năm trăm viên thượng phẩm linh thạch có thể nói là khởi điểm hơi thấp. Nhưng đây là Cấm Cương chứ không phải Trung Xu giới cho nên con số đó cũng có thể nói là xa xỉ.
Tất cả mọi người không ngờ được vật đầu tiên lại là một thanh thượng phẩm linh khí cấp bốn, hơn nữa nó còn do một vị tông sư tạo ra. Hơn nữa, tất cả những người chú ý tới cuộc đấu giá cứ nghĩ rằng thanh linh khí được để lại, nhưng không ngờ...
- Sáu trăm!
Một gã trung niên lên tiếng khiến cho rất nhiều người tu luyện phải quay đầu lại thì thấy đó là một người ăn mặc quý phái, trầm ổn.
- Không ngờ lại là Dực Thiên. Cao thủ đứng vị trí thứ ba. Không biết vật để dành của lần đấu giá này là cái gì mà lại có thể thu hút nhiều cường giả trên bảng cao thủ như vậy.
Rất nhiều người tu luyện nhận ra gã trung niên đó liền thốt lên.
- Bảy trăm....
Một âm thanh như có cả tiếng cười vang lên. Âm thanh đó chính là của Ngu Thắng đang ngồi bên cạnh Hỏa Hiết. Gương mặt của y như đang nở nụ cười với một sự tự tin.
Sự cạnh tranh của hai trong số ba người đứng đầu khiến cho rất nhiều người tu luyện cảm thấy háo hức.
- Một ngàn.
Dực Thiên liếc mắt nhìn Ngu Thắng rồi lên tiếng mà không chịu kém.
Một ngàn linh thạch thượng phẩm ở trong Cấm Cương là số lượng đủ cho vô số người tu luyện phải điên cuồng.
- Hai ngàn!
Ngu Thẳng mỉm cười, liếc nhìn Hỏa Hiết đang ngồi bên cạnh rồi lên tiếng.
Lần đấu giá này đúng là trăm năm khó gặp. Vật thứ nhất đã là một thanh thượng phẩm linh khí cấp bốn. Hơn nữa, lại có sự tranh giành của hai gã trong số ba người mạnh nhất. Mà sự tranh giành đó một phần cũng chỉ là vì Ngu Thắng muốn làm cho Hỏa Hiết mỉm cười.
Hỏa Hiết nở nụ cười nhìn Ngu Thắng rồi nios:
- Ta có tiểu đao là đủ rồi.
- Tiểu đao chỉ thích hợp cho cận chiến. Thanh kiếm Sư Thú này là do tông sư Cổ Đạo tự mình tạo ra nên uy lực chắc chắn là không tầm thường. Nó rất thích hợp với ngươi.
Hỏa Hiết cười cười nhưng không nói gì, chỉ nhìn về phía trước như đang suy nghĩ điều gì đó.
Dực Thiên nhìn Ngu Thắng chằm chằm, miệng hơi nở nụ cười. Y từ từ nhắm mắt cũng không tăng giá thêm nữa.
Cuối cùng thì Ngu Thắng cũng đoạt được thanh kiếm Sư Thú. Dù sao, với thân phận của Ngu Thắng ở trong vùng đất Cấm Cương thì cũng không có người nào dám mở miệng.
Lôi Cương vẫn thản nhiên ngồi đó mà chờ vật phẩm tiếp theo. Hắn có thể cảm nhận được lần đấu giá này chắc chắn không tầm thường.
Vật thứ hai là một viên trung phẩm đại hoàn đan cấp ba. Cuối cùng nó được định giá một trăm viên thượng phẩm linh thạch. Nghe thấy đại hoàn đan, Lôi Cương không nhịn được mà nhìn Hỏa Hiết. Lúc này, Hỏa Hiết đang ngồi xếp bằng trên mặt đất mà nhìn lên lôi đài. Nét mặt cũng không hề có ý cười. Ngu Thắng đứng bên có nói gì thì Hỏa Hiết cũng chỉ hơi gật đầu hoặc mỉm cười mà thôi.
Tiếp đó là vài thứ linh khí cấp ba và đan dược...
- Tiếp theo...vật thứ mười đó là một thứ trung phẩm linh khí phòng ngự - Thổ Lân giáp. Nó được luyện chế từ da của Thổ Lân thú. Giá khởi điểm là một ngàn linh thạch thượng phẩm.
Câu nói của Phúc Lộc khiến cho không khí trong phòng đấu giá lập tức sôi lên. Rất nhiều người tu luyện không giữ được bình tĩnh mà đứng dậy, ánh mắt nóng bỏng nhiên bộ lân giáp màu vàng đất bên người Phúc Lộc.
Trung phẩm linh khí phòng ngự cấp bốn mặc dù so với thượng phẩm cấp bốn thấp hơn những cũng có cùng cấp bậc. Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Nếu như có được một thứ linh khí như vậy thì tỷ lệ sống sẽ cao lên. Hơn nữa, trung phẩm cấp bốn đủ để ngăn cản sự đánh lén của tất cả cấp bậc dưới Cương Thể địa cấp đánh lén. Nếu nó xuất hiện ở Trung Xu giới có lẽ một vạn thượng phẩm linh thạch cũng vẫn còn ít.
- Hai ngàn!
Một lão già mặc áo đen ngồi ở giữa chợt lên tiếng.
- Ám Di! Cao thủ đứng vị trí thứ sáu?
Rất nhiều người tu luyện đều nhìn về phía lão nhân đó rồi thốt lên.
Mặc dù vị trí của Ám Di là thứ sáu nhưng thực lực hoàn toàn đủ để bước vào trong năm người đứng đầu. Tuy nhiên có rất ít người thấy Ám Di động thủ nên thứ tự của lão mới như vậy.
Ngu Thắng và Dực Thiên cùng quay đầu nhìn về phía Ám Di, ánh mắt lóe lên một tia sáng nhưng cũng không lên giá.
- Năm nghìn.
Một âm thanh hùng hậu vang lên khiến cho gương mặt của Ám Di có chút run run. Ánh mắt cũng không hề có chút tốt đẹp mà nhìn về phía âm thanh vang lên. Sau khi thấy rõ là ai, Ám Di mới từ từ nhắm mắt lại.
- Ma Chiến....cao thủ đứng vị trí số bốn.
Thể hình cường tráng của y khiến cho người ta có một cái cảm giác vững chãi. Toàn thân Ma Chiến tỏa ra một thứ khí thế linh hoạt sắc bén khiến cho trong phạm vi một thước quanh người Ma Chiến không có một ai.
Đám người tu luyện xung quanh đều há hốc mồm, không ngờ được lần đấu giá này lại đưa tới nhiều cường giả như vậy.
"Không biết cao thủ đứng vị trí thứ hai là Ảnh Nhiên có tới đây không?" Rất nhiều người tu luyện đều đặt câu hỏi đó. Có điều, không ai biết được rằng trên thế giới này đã không còn người nào tên là Ảnh Nhiên nữa.
Cuối cùng thì Ma Chiến đoạt được một bộ linh khí cấp bốn trung phẩm - Thổ Lân giáp.
Gương mặt Phúc Lộc có chút ửng hồng, âm thanh trở nên run rẩy, nói:
- Tiếp theo là một thứ đồ vật được tìm thấy ở sâu trong rừng Ám Ma của Cấm Cương. Mặc dù không biết nó được dùng làm gì nhưng xuất hiện ở trong rừng Ám Ma thì chắc chắn không phải là một thứ bình thường. Giá khởi điểm...một trăm thượng phẩm linh thạch. Bạn đang đọc truyện được copy tại
Rừng Ám Ma là cấm địa duy nhất ở trong Cấm Cương. Tu vi mà thấp hơn Cương Thể nếu như không có người dẫn dắt thì chắc chắn phải chết.
Phúc Lộc vừa dứt lời, một cuốn sắt màu đen chợt lơ lửng ở ngay bên cạnh.
Lôi Cương vẫn ngồi theo dõi chợt biến sắc...