Vừa kết thúc trực khuya, Phương An Phương đến trạm đi xe búyt về nhà. Một ngày làm việc mệt mỏi, bây giờ cô chỉ muốn ngâm nước nóng thêm vài giọt tinh dầu Etude mà thôi. Đang ngâm mình thì tiếng chuông báo cuộc gọi vâng lên
“Quái! Giờ này mà ai gọi vậy?”
Lầm bầm trong miệng, cô đứng dậy từ bồn tắm, khoác áo choàng rồi mở cửa đi ra ngoài phòng khách lấy điện thoại.
Cuộc gọi từ đêm khuya là của cô bạn thân Từ Linh, vậy mà cô cứ tưởng là bệnh viện gọi.
“Tốt nhất là lý do chính đáng nhé Từ Linh!!”
Bên phía Từ Linh, cô gái Từ Linh này hiện đang xã giao tiếp khách cho công ty. Hôm nay phòng PR cô phải tiếp các vị đại thần lớn, thông cáo vị giám đốc đích thân nhắn là bằng bất cứ giá nào cũng không được làm phật ý ai trong số họ. Nên từ 6h tối đến 1h sáng lúc này đây, cô đã uống không biết bao nhiêu là rượu, cảm giác lâng lâng đã xâm chiếm bộ não của cô. Cô sợ mình không về nhà an toàn vì hình như vị đại thần tên Triệu Dĩnh vừa mắt cô và lão già cấp trên cô có ý bán cô cho hắn. Mặc dù tên Triệu Dĩnh đó đẹp trai giàu có thật nhưng cô không muốn. Cô đã có người yêu rồi, cô không muốn làm đồ chơi cho người khác huhu.
“Tiểu An nhi! Lần này cậu phải giúp mình, mình uống say rồi! Lão già khốn khiếp đó định dâng mình cho tên Triệu Dĩnh kia! Mình không muốn đâu! “
Từ Linh giả vờ khóc thút thít. Phương An Phương nghe mà nhức đầu bực dọc. Vừa làm về chưa ăn. Bữa tối tại bệnh viện tiêu hoá hết từ đời nào giờ lại gặp cảnh này, ông trời hình như thấy cô rảnh quá nên tạo việc cô làm mà, an toàn của bạn quan trọng hơn bữa tối, thôi về ăn sau vậy.
“Nhắn địa chỉ, số phòng mình đứng trước phòng đợi cậu!”
“ Cám ơn cậu Tiểu An, đợi A Hựu về mình sẽ bảo anh ấy mời cậu đi ăn nhé!”
Từ Linh an tâm quay trở lại phòng bao. Trong phòng anh đèn mờ mờ toát lên vẻ sang trọng, ở đây thứ không thiếu nhất là đại gia, rượu, và người đẹp. Các vị đại gia mỗi bên đều có người đẹp ngồi gần, Từ Linh ngồi xuống gần Triệu Dĩnh, vốn dĩ chỗ ngồi ban đầu của cô là bên Thành thiếu nhưng ai biết được vị Triệu thiếu kia lại vừa mắt cô bảo cô qua chỗ anh ta ngồi.
“Lát nữa em đi với anh nhé!”
Triệu Dĩnh ghé sát vào Từ Linh nói nhỏ. Từ Linh rủa thầm trong bụng. Nói là vậy nhưng cô vẫn nhẹ nhàng đáp ứng. Triệu Dĩnh bật cười vuốt tóc cô
Phương An Phương đã tới hội quán này, đây là club đặc biệc phải có thẻ hội viên mới được vào. May mà cô nhanh trí vờ thân quen với 1 cô gái chuẩn bị đi qua cổng nên mới vào được. Hỏi phục vụ vị trí số phòng 211, cô đến trước phòng quan sát 1 lát rồi núp vào 1 góc cách đây không xa.
Cửa phòng 211 mở, 1 đám người đi ra ngoài, nam âu phục có phần thoải mái vì đã cởi cà vạt và áo khoác ngoài, nữ thì đầm khêu gợi. Phương An Phương liếc thấy Từ Linh được 1 người đàn ông đỡ, cô vội làm như đi tới tỏ vẻ ngạc nhiên
“Ồ! Đây phải Từ Linh không? Mẹ cậu ốm đang nằm viện. Cả nhà tìm cậu nãy giờ đấy”
Từ Linh lầm bầm gì đó trong miệng, Phương An Phương vội nhanh tay khéo léo kéo Từ Linh dựa vào mình
“Thôi gặp đây sẵn mình đưa cậu về luôn kẻo mẹ cậu mắng”
Nói rồi quay sang chào để đi, Phương An Phương hành động nhanh đỡ Từ Linh đi, Triệu Dĩnh mới phản ứng. Thành Ly và Trần Đông cười nhẹ
“ Diễn nhanh đấý!”
Đỡ Từ Linh ngồi vào con xe SUV của mình, Từ Linh tỉnh lại rồi cả 2 bật cười. Phương An Phương nhanh chóng quay đầu xe lái về hướng nhà mình. Xem ra đêm nay cô ngủ lại nhà Từ Linh rồi.
Vừa kết thúc trực khuya, Phương An Phương đến trạm đi xe búyt về nhà. Một ngày làm việc mệt mỏi, bây giờ cô chỉ muốn ngâm nước nóng thêm vài giọt tinh dầu Etude mà thôi. Đang ngâm mình thì tiếng chuông báo cuộc gọi vâng lên
“Quái! Giờ này mà ai gọi vậy?”
Lầm bầm trong miệng, cô đứng dậy từ bồn tắm, khoác áo choàng rồi mở cửa đi ra ngoài phòng khách lấy điện thoại.
Cuộc gọi từ đêm khuya là của cô bạn thân Từ Linh, vậy mà cô cứ tưởng là bệnh viện gọi.
“Tốt nhất là lý do chính đáng nhé Từ Linh!!”
Bên phía Từ Linh, cô gái Từ Linh này hiện đang xã giao tiếp khách cho công ty. Hôm nay phòng PR cô phải tiếp các vị đại thần lớn, thông cáo vị giám đốc đích thân nhắn là bằng bất cứ giá nào cũng không được làm phật ý ai trong số họ. Nên từ h tối đến h sáng lúc này đây, cô đã uống không biết bao nhiêu là rượu, cảm giác lâng lâng đã xâm chiếm bộ não của cô. Cô sợ mình không về nhà an toàn vì hình như vị đại thần tên Triệu Dĩnh vừa mắt cô và lão già cấp trên cô có ý bán cô cho hắn. Mặc dù tên Triệu Dĩnh đó đẹp trai giàu có thật nhưng cô không muốn. Cô đã có người yêu rồi, cô không muốn làm đồ chơi cho người khác huhu.
“Tiểu An nhi! Lần này cậu phải giúp mình, mình uống say rồi! Lão già khốn khiếp đó định dâng mình cho tên Triệu Dĩnh kia! Mình không muốn đâu! “
Từ Linh giả vờ khóc thút thít. Phương An Phương nghe mà nhức đầu bực dọc. Vừa làm về chưa ăn. Bữa tối tại bệnh viện tiêu hoá hết từ đời nào giờ lại gặp cảnh này, ông trời hình như thấy cô rảnh quá nên tạo việc cô làm mà, an toàn của bạn quan trọng hơn bữa tối, thôi về ăn sau vậy.
“Nhắn địa chỉ, số phòng mình đứng trước phòng đợi cậu!”
“ Cám ơn cậu Tiểu An, đợi A Hựu về mình sẽ bảo anh ấy mời cậu đi ăn nhé!”
Từ Linh an tâm quay trở lại phòng bao. Trong phòng anh đèn mờ mờ toát lên vẻ sang trọng, ở đây thứ không thiếu nhất là đại gia, rượu, và người đẹp. Các vị đại gia mỗi bên đều có người đẹp ngồi gần, Từ Linh ngồi xuống gần Triệu Dĩnh, vốn dĩ chỗ ngồi ban đầu của cô là bên Thành thiếu nhưng ai biết được vị Triệu thiếu kia lại vừa mắt cô bảo cô qua chỗ anh ta ngồi.
“Lát nữa em đi với anh nhé!”
Triệu Dĩnh ghé sát vào Từ Linh nói nhỏ. Từ Linh rủa thầm trong bụng. Nói là vậy nhưng cô vẫn nhẹ nhàng đáp ứng. Triệu Dĩnh bật cười vuốt tóc cô
Phương An Phương đã tới hội quán này, đây là club đặc biệc phải có thẻ hội viên mới được vào. May mà cô nhanh trí vờ thân quen với cô gái chuẩn bị đi qua cổng nên mới vào được. Hỏi phục vụ vị trí số phòng , cô đến trước phòng quan sát lát rồi núp vào góc cách đây không xa.
Cửa phòng mở, đám người đi ra ngoài, nam âu phục có phần thoải mái vì đã cởi cà vạt và áo khoác ngoài, nữ thì đầm khêu gợi. Phương An Phương liếc thấy Từ Linh được người đàn ông đỡ, cô vội làm như đi tới tỏ vẻ ngạc nhiên
“Ồ! Đây phải Từ Linh không? Mẹ cậu ốm đang nằm viện. Cả nhà tìm cậu nãy giờ đấy”
Từ Linh lầm bầm gì đó trong miệng, Phương An Phương vội nhanh tay khéo léo kéo Từ Linh dựa vào mình
“Thôi gặp đây sẵn mình đưa cậu về luôn kẻo mẹ cậu mắng”
Nói rồi quay sang chào để đi, Phương An Phương hành động nhanh đỡ Từ Linh đi, Triệu Dĩnh mới phản ứng. Thành Ly và Trần Đông cười nhẹ
“ Diễn nhanh đấý!”
Đỡ Từ Linh ngồi vào con xe SUV của mình, Từ Linh tỉnh lại rồi cả bật cười. Phương An Phương nhanh chóng quay đầu xe lái về hướng nhà mình. Xem ra đêm nay cô ngủ lại nhà Từ Linh rồi.