Quá trình tắm rửa cho Trang Liễu say rượu thật sự rất thống khổ, Tương Vân Hàng thiếu chút nữa chết vì mất máu. Ai kêu Trang Liễu cứ dán lên người cậu không chịu xuống dưới chứ, thân thể trần truồng mềm mại dán quá sát này sao có thể làm cho một nam thanh niên tràn đầy năng lượng không bị phân tâm.
Ôm Trang Liễu ngã lên giường, Tương Vân Hàng thật sự không nhịn được nữa, thấy đôi mắt của Trang Liễu chật vật chớp chớp như sắp tỉnh lại, liền vội vàng đáng khinh cọ xát, dùng Tương Vân Hàng ‘nhỏ’ đẩy đẩy cái mông trần trụi của Trang Liễu: “Trang Liễu… tỉnh dậy … đến hỗ trợ nào…”
Chiêu này Tương Vân Hàng sử dụng qua vài lần, cho dù Trang Liễu đang mơ màng cũng có thể hiểu được ý của cậu ta. Nhưng mà, biểu tình của Trang Liễu có điểm không tình nguyện, vừa đến lúc buồn ngủ là y lại đặc biệt dễ sinh ra lười biếng.
Tương Vân Hàng thổi hơi nóng vào lỗ tai y, dụ dỗ từng bước: “Còn nhớ quy tắc không … anh em tốt thì phải thoã mãn yêu cầu của tớ mà… bằng không tớ nghẹn chết rồi thì ai chơi cùng với cậu a…”
Nói xong liền xoay người Trang Liễu lại. Hai người nằm mặt đối mặt, Trang Liễu say tuý luý hiển nhiên đã bị thuyết phục, nhắm mắt sờ tới sờ lui trên bụng Tương Vân Hàng, cuối cùng bắt được Tương Vân Hàng ‘nhỏ’ giữa những tiếng thở dốc của Tương Vân Hàng.
Tương Vân Hàng ‘nhỏ’ lập tức được ‘tính phúc’ đến phát triển dài lên, Tương Vân Hàng run rẩy hôn hôn Trang Liễu, hận không thể nuốt người vào trong bụng, đôi tay cũng không an phận sờ soạng cái bụng trắng nõn của Trang Liễu: “Tớ cũng giúp cậu…”
Tại một khắc khi Trang Liễu ‘nhỏ’ bị nắm lấy, Trang Liễu chấn kinh buộc miệng kêu ‘ngô’ một tiếng, cho đến khi bàn tay ướt át không-biết-đã-bôi-thứ-gì của Tương Vân Hàng bắt đầu trìu mến trêu chọc ‘tiểu tiểu Liễu’, đôi mắt Trang Liễu liền trợn to. Mấy trăm năm nay lần đầu tiên có cảm giác phức tạp này khiến y sợ đến tỉnh rượu hơn phân nửa!
“Tương Vân Hàng, buông ra…” Trang Liễu còn chưa bắn ra tinh nguyên mà cả mặt đã trướng hồng, tay vội vàng buông ra Tương Vân Hàng ‘nhỏ’, dùng sức gỡ tay Tương Vân Hàng ra.
Tương Vân Hàng không lẽ đã phát hiện ra y là yêu tinh sao? Đây là phương pháp thu phục yêu tinh mới nào đó có thể khiến cây lập tức toàn thân vô lực sao? Chẳng lẽ Tương Vân Hàng chính là biến thái biết bắt yêu tinh mà Trang Hoè đã cảnh báo với y? Thật đáng sợ! Trang Liễu rất sợ hãi.
“Không buông…” Tương Vân Hàng cảm nhận được sự biến hoá của ‘tiểu tiểu Liễu’, nhất thời cực lực được cổ vũ, vòng tay ôm chặt y từ sau lưng, một bàn tay áp chế đôi tay không ngừng lộn xộn của Trang Liễu, một tay khác lại tiếp tục giở trò lưu manh. ‘Tiểu tiểu Tương’ còn không ngừng hăm hở sát tới sát lui giữa rãnh mông của Trang Liễu.
Ngô… Trang Liễu sắp nhịn không được mà dùng pháp thuật. Cảm giác toàn thân sắp bốc cháy này thật sự quá kì quái!
Ngay một khắc trước khi Trang Liễu không thể nhịn được nữa, ‘tiểu tiểu liễu’ đột nhiên run lên, rất mất mặt mà tiểu ra, lúc nước tiểu bắn ra, trên mông của Trang Liễu cũng đột nhiên ướt đẫm.
Trang Liễu như mới bị khoét rỗng, mềm nhũn nằm trong lòng Tương Vân Hàng, ngay cả cái ý nghĩ xấu hổ ‘chẳng lẽ đái dầm sao’ cũng không thể khiến y tỉnh táo lại. Cố tình ngay lúc này, Tương Vân Hàng còn khẽ giọng nói chuyện bên tai y, tiếng cười trầm thấp đắc ý nghe lên cực đáng đánh: “Thoải mái không…”
“Cậu muốn bắt tớ sao…” Trang Liễu trống đánh xuôi kèn thổi ngược ngây ngốc hỏi.
Tương Vân Hàng đầu tiên là ngẩn người, tiếp theo lại ha ha cười lớn: “Phải a, tớ muốn bắt cậu … để cậu mãi ở một chỗ với tớ….”
Trang Liễu chóng mặt, bị bắt đi hình như cũng không đáng sợ lắm?
“Tớ thích cậu, Trang Liễu” Tương Vân Hàng nói thầm câu này bên tai Trang Liễu, như sợ không đủ, tiếp theo còn dùng hết tay chân ôm chặt lấy y.
Ngực của Trang Liễu ấm áp, cảm giác được Tương Vân Hàng ôm thật đúng là thoải mái a.
“Tớ cũng thích…” ngủ cùng cậu. Nửa câu nói sau của Trang Liễu ra chậm nửa nhịp nên không còn cơ hội nói nữa, bởi vì Tương Vân Hàng đã hưng phấn hét lên một tiếng, sau đó chặn lại cái miệng của y. Hương vị quen thuộc chiếm cứ khoang miệng của Trang Liễu, lần này Tương Vân Hàng cư nhiên làm giống như lần rơi xuống nước trước, đẩy đầu lưỡi tiến vào, còn quấy đảo tứ phía!
Trang Liễu luôn cảm thấy hình như Tương Vân Hàng đã hiểu lầm cái gì = = vì thế chờ thời điểm Tương Vân Hàng khó khăn lắm mới dứt ra được, y liền nắm chặt cơ hội mở miệng.
“Tương Vân Hàng, tớ thích..” ngủ cùng cậu!
Ngô ngô ngô ngô ân ân, lại bị chặn. Tương Vân Hàng thở rất gấp.
“Thích…” Trang Liễu không chịu từ bỏ, lần thứ ba lại nếm mùi thất bại, đến thời điểm thiếu dưỡng khí đến thất điên bát đảo, Trang Liễu rốt cục cũng ngoan ngoãn, được rồi, “Thích ngủ cùng Tương Vân Hàng” và “thích Tương Vân Hàng” hình như cũng không có khác biệt lớn nha.
Tương Vân Hàng hung hăng hôn Trang Liễu, trong lòng cực đắc ý: Xem đi, Trang Liễu thích cậu biết bao nhiêu nha! Ngay cả thích cũng phải nói nhiều lần như vậy! Sau này, sau này cậu nhất định sẽ thương y thật thật nhìu!
Ôm Trang Liễu ngã lên giường, Tương Vân Hàng thật sự không nhịn được nữa, thấy đôi mắt của Trang Liễu chật vật chớp chớp như sắp tỉnh lại, liền vội vàng đáng khinh cọ xát, dùng Tương Vân Hàng ‘nhỏ’ đẩy đẩy cái mông trần trụi của Trang Liễu: “Trang Liễu… tỉnh dậy … đến hỗ trợ nào…”
Chiêu này Tương Vân Hàng sử dụng qua vài lần, cho dù Trang Liễu đang mơ màng cũng có thể hiểu được ý của cậu ta. Nhưng mà, biểu tình của Trang Liễu có điểm không tình nguyện, vừa đến lúc buồn ngủ là y lại đặc biệt dễ sinh ra lười biếng.
Tương Vân Hàng thổi hơi nóng vào lỗ tai y, dụ dỗ từng bước: “Còn nhớ quy tắc không … anh em tốt thì phải thoã mãn yêu cầu của tớ mà… bằng không tớ nghẹn chết rồi thì ai chơi cùng với cậu a…”
Nói xong liền xoay người Trang Liễu lại. Hai người nằm mặt đối mặt, Trang Liễu say tuý luý hiển nhiên đã bị thuyết phục, nhắm mắt sờ tới sờ lui trên bụng Tương Vân Hàng, cuối cùng bắt được Tương Vân Hàng ‘nhỏ’ giữa những tiếng thở dốc của Tương Vân Hàng.
Tương Vân Hàng ‘nhỏ’ lập tức được ‘tính phúc’ đến phát triển dài lên, Tương Vân Hàng run rẩy hôn hôn Trang Liễu, hận không thể nuốt người vào trong bụng, đôi tay cũng không an phận sờ soạng cái bụng trắng nõn của Trang Liễu: “Tớ cũng giúp cậu…”
Tại một khắc khi Trang Liễu ‘nhỏ’ bị nắm lấy, Trang Liễu chấn kinh buộc miệng kêu ‘ngô’ một tiếng, cho đến khi bàn tay ướt át không-biết-đã-bôi-thứ-gì của Tương Vân Hàng bắt đầu trìu mến trêu chọc ‘tiểu tiểu Liễu’, đôi mắt Trang Liễu liền trợn to. Mấy trăm năm nay lần đầu tiên có cảm giác phức tạp này khiến y sợ đến tỉnh rượu hơn phân nửa!
“Tương Vân Hàng, buông ra…” Trang Liễu còn chưa bắn ra tinh nguyên mà cả mặt đã trướng hồng, tay vội vàng buông ra Tương Vân Hàng ‘nhỏ’, dùng sức gỡ tay Tương Vân Hàng ra.
Tương Vân Hàng không lẽ đã phát hiện ra y là yêu tinh sao? Đây là phương pháp thu phục yêu tinh mới nào đó có thể khiến cây lập tức toàn thân vô lực sao? Chẳng lẽ Tương Vân Hàng chính là biến thái biết bắt yêu tinh mà Trang Hoè đã cảnh báo với y? Thật đáng sợ! Trang Liễu rất sợ hãi.
“Không buông…” Tương Vân Hàng cảm nhận được sự biến hoá của ‘tiểu tiểu Liễu’, nhất thời cực lực được cổ vũ, vòng tay ôm chặt y từ sau lưng, một bàn tay áp chế đôi tay không ngừng lộn xộn của Trang Liễu, một tay khác lại tiếp tục giở trò lưu manh. ‘Tiểu tiểu Tương’ còn không ngừng hăm hở sát tới sát lui giữa rãnh mông của Trang Liễu.
Ngô… Trang Liễu sắp nhịn không được mà dùng pháp thuật. Cảm giác toàn thân sắp bốc cháy này thật sự quá kì quái!
Ngay một khắc trước khi Trang Liễu không thể nhịn được nữa, ‘tiểu tiểu liễu’ đột nhiên run lên, rất mất mặt mà tiểu ra, lúc nước tiểu bắn ra, trên mông của Trang Liễu cũng đột nhiên ướt đẫm.
Trang Liễu như mới bị khoét rỗng, mềm nhũn nằm trong lòng Tương Vân Hàng, ngay cả cái ý nghĩ xấu hổ ‘chẳng lẽ đái dầm sao’ cũng không thể khiến y tỉnh táo lại. Cố tình ngay lúc này, Tương Vân Hàng còn khẽ giọng nói chuyện bên tai y, tiếng cười trầm thấp đắc ý nghe lên cực đáng đánh: “Thoải mái không…”
“Cậu muốn bắt tớ sao…” Trang Liễu trống đánh xuôi kèn thổi ngược ngây ngốc hỏi.
Tương Vân Hàng đầu tiên là ngẩn người, tiếp theo lại ha ha cười lớn: “Phải a, tớ muốn bắt cậu … để cậu mãi ở một chỗ với tớ….”
Trang Liễu chóng mặt, bị bắt đi hình như cũng không đáng sợ lắm?
“Tớ thích cậu, Trang Liễu” Tương Vân Hàng nói thầm câu này bên tai Trang Liễu, như sợ không đủ, tiếp theo còn dùng hết tay chân ôm chặt lấy y.
Ngực của Trang Liễu ấm áp, cảm giác được Tương Vân Hàng ôm thật đúng là thoải mái a.
“Tớ cũng thích…” ngủ cùng cậu. Nửa câu nói sau của Trang Liễu ra chậm nửa nhịp nên không còn cơ hội nói nữa, bởi vì Tương Vân Hàng đã hưng phấn hét lên một tiếng, sau đó chặn lại cái miệng của y. Hương vị quen thuộc chiếm cứ khoang miệng của Trang Liễu, lần này Tương Vân Hàng cư nhiên làm giống như lần rơi xuống nước trước, đẩy đầu lưỡi tiến vào, còn quấy đảo tứ phía!
Trang Liễu luôn cảm thấy hình như Tương Vân Hàng đã hiểu lầm cái gì = = vì thế chờ thời điểm Tương Vân Hàng khó khăn lắm mới dứt ra được, y liền nắm chặt cơ hội mở miệng.
“Tương Vân Hàng, tớ thích..” ngủ cùng cậu!
Ngô ngô ngô ngô ân ân, lại bị chặn. Tương Vân Hàng thở rất gấp.
“Thích…” Trang Liễu không chịu từ bỏ, lần thứ ba lại nếm mùi thất bại, đến thời điểm thiếu dưỡng khí đến thất điên bát đảo, Trang Liễu rốt cục cũng ngoan ngoãn, được rồi, “Thích ngủ cùng Tương Vân Hàng” và “thích Tương Vân Hàng” hình như cũng không có khác biệt lớn nha.
Tương Vân Hàng hung hăng hôn Trang Liễu, trong lòng cực đắc ý: Xem đi, Trang Liễu thích cậu biết bao nhiêu nha! Ngay cả thích cũng phải nói nhiều lần như vậy! Sau này, sau này cậu nhất định sẽ thương y thật thật nhìu!