— hể???"_ nó, hắn, Nam cùng đồng thanh"
Bây h ai nhìn vào cũng pk trc mặt là 1 đôi uyên ương đang tỏ tình hết chứ đừng nói 1 người thông minh như Diệu Anh mà k nhận ra.
— mình...mình...ý..mình là....là....là.....2...2 người....à....à..."_ Diệu Anh ấp úng"
— ơ...a...."_ nó, hắn và Nam bất ngờ k thốt nên lời "
— chúc mừng nha.....k..k....ý...ý tôi là.....thiệt k...ngờ....2 người lại.....chừng nào đám cưới.....ế?..à...không...ý mk..là...."_ Diệu Anh bị sốc đến mức k pk mk đang nói j luôn "
— Không....Không...Phải....Đâu!!!"_ nó, hắn, Nam cùng đồng thanh".
— a...ha...ha đừng có ngại...để tôi....ra chổ khác cho 2 người tự nhiên nha....Phong anh cũng nên ra chổ khác đi cho....cho..ngta tự nhiên..."_ Diệu Anh gượng cười rồi đạp xe đi luôn đôi mắt thoáng lên chút buồn"
— KHOAN!!! DIỆU ANH...ơ...."_ Nam với tay theo"
— TEN TEN TEN TÈN......"_ nó đệm nhạc"
— đuổi theo nhỏ đi chắc chưa đi xa đc đâu "_ Hắn lay lay người Nam "
— ơ...à...ừ..."_ nam chạy theo hướng Diệu Anh vừa đi "
Sau khi Nam chạy đi thì còn nó vs hắn, 2 đứa nhìn nhau hồi cũng chạy theo hướng Nam vừa chạy....
Còn về phần Diệu Anh thì cô cứ đạp mãi đạp mãi lâu lâu lại dòm ra phía sau kiếm hình bóng của ai đó, chờ đợi để xem người đó có chạy theo để giải thích j k...vì tới hiện h mọi thứ diễn ra đối vs cô quá nhanh....cô chẳng pk chuyện j đang xảy ra nữa.....nhưng rồi cũng có thấy Nam đâu....phải rồi cô đang chờ đợi điều j chứ, ngta đang bận tỏ tình kìa....vs ai??? Con bạn thân của cô hả???....tự nhiên...cô lại cảm thấy ganh tị vs nó, cũng chẳng hiểu tại sao nữa...nó là bạn thân cô, lẽ ra cô phải vui vẻ chúc mừng nó chứ, Nam là 1 người tốt, tự nhiên cô lại nhớ đến khoảng khắc lúc cô đang đau đầu vs Kiệt và đám đông lúc đó cô pk chắc phần thua sẽ thuộc về mk rồi thì bỗng...Nam xuất hiện, Nam tìm mọi cách để đảo ngược tình thế.... k hiểu sao lúc đó cô thấy Nam như vị thánh sống z đó >< ( t/g: ^_^)...bởi z nó đc làm ngiu anh là có phước lắm.... nếu như nó gặp khó khăn j thì anh sẽ là 1 bờ vai rộng để nó tựa vào....( t/g: t/g có đôi lời muốn nói đó là "chị nghĩ sao mà chờ ngta đuổi theo chị z, đạp xe như bay z đó, còn ngta chạy bộ kìa sao k nói đi —_– ")
Đạp 1 hồi mỏi chân, cô dừng lại ở 1 cái ghế đá ven đường mà ngồi nghỉ mệt, cô cũng chẳng hiểu động lực nào khiến cô đạp như khùng z á ^^...
Dòng người thì cứ qua lại, cô thì cũng vẫn cứ ngồi đó, cô đang đợi điều j cô cũng chẳng pk nữa.....
— DIỆU ANH!!!
bỗng....tiếng nói quen thuộc mà cô mong chờ nhất đã vang lên....