Buổi chiều hôm ấy sau giờ học, hnay tới phiên tổ Thư trực nhật lớp, do mấy bạn bị bận công chuyện nên nhờ Thư trực giùm hôm nay, Thư do là người hiền lành, lại là người nhu mì phóng khoáng nên ai nhờ gì cũng làm, sau khi đã quét lớp xong thì đi giặt đồ lau bảng, tới nhà vệ sinh thì nghe tiếng xì xào của ai đó...đến gần hơn thì thấy Phong và Bảo đứng nói chuyện....Thư nghe khá là rõ cuộc nói chuyện của 2 người...rồi lại thấy Phong đánh Bảo...cuối cùng là câu nói của Phong...nghe mà nghẹn lòng....Thư thật sự rất sốc...cũng chẳng pk do ngta độc ác hay là do cô ngu ngốc nữa..cứ nghĩ...anh sẽ...còn tình cảm vs cô....anh sẽ còn chút gì đó....nhưng có lẽ...là do cô ảo tưởng...cô ảo tưởng mình trong lòng cậu ấy...
Thư cảm thấy cái j cứ mặn mặn lăn trên đôi má mình...sờ lên...à thì ra là nước mắt à....sao không muốn khóc mà nó cứ rơi quài z nè ta...dụ này lạ à....mà sao không bị bệnh tim mà tim cứ đau quá....cứ như bị bóp nghẹt lại z...rồi sao...có bị ai bóp cổ đâu mà sao khó thở quá....tại sao z...mắc mớ gì phải đau...mắc mớ gì phải khóc...ngta có câu...." Đừng Buồn 1 Người Không Nhớ Đến Ta... " mà không buồn không chịu đc hay sao ấy.... cứ có cảm giác như bị lừa dối z....cứ tưởng 2 năm xa cách anh ta phải nhớ mình lắm chứ....chứ mình nhớ anh muốn chết luôn nè... ngta nói " Tình càng đẹp kết thúc càng cay, hứa càng hay thì c.t càng thấm "....
Thư cố gắng chạy thật nhanh về nhà...cô mệt lắm r....cái thế giới này...nó phức tạp quá...
* Cạch *
— ủa chị Thư về rồi đó hả?"- Yến "
—...."- Thư im lặng xách cặp đi lũi thũi vào phòng "
— Chị Thư!!!"- Yến thấy chị mình hơi kì lạ thì vào phòng theo "
— chị sao vậy, mệt trong người sao?
— chị....muốn...chết....!"- Thư thỏ thẻ "
1s...
2s...
3s...
— CHỊ BỊ ĐIÊN Á??? CÓ CHUYỆN GÌ KỂ EM NGHE, ĐỨA NÀO BẮT NẠT CHỊ???"- Yến đó h tính tình đanh đá nhưng lại rất thương chị mình "
Và thế là Thư đành phải kể mọi chuyện cho cô em gái kém 1 tuổi mình nghe...vừa kể vừa khóc thút thít...
— à thì ra là do anh Phong lừa dối chị à??? Mà hình như mọi chuyện là do cái con tên Ngọc gì đó phải không???"- Yến xoăn tay áo lên mặc dù đang mặc áo sát nách "
— cũng không hẳn.... chị thấy Ngọc cũng tốt.
.. tất cả là do chị bị ATSM thôi ( ảo tưởng sức mạnh)...."- Thư "
— chị còn dám binh nữa hả???"- Yến "
— đâu đâu có.... thôi em đừng lo cho chị quá... em nghỉ học hơi bị lâu r đó... đi học lại giùm chị cái đi....coi chừng sao này bán vé số đó, chuyện của chị chắc chị sẽ mau quên thôi... con trai ai chả thế... mình không nên trách họ đc...cứ cho là chị ngu ngốc đi... mà chắc sẽ quên mau thôi...nay em muốn ăn gì nè... chị ra chợ mua về làm ngay luôn ^^ "- Thư cười cười "
— cái chị này....mà chị em phải thế chứ...chị đừng lo mai em sẽ kiếm cho chị một anh đẹp trai và tốt hơn thằng cha Phong đó luôn... mà em muốn ăn bò bít tết nha, nha, nha "- Yến "
— rồi! rồi! Để chị đi chợ...không pk h này mới cửa hàng tiện lợi còn mở không!"- Thư ra ngoài mở cửa đi luôn "
Chỉ là đi chợ thôi mà sao Yến lại có cảm giác chị mình sẽ 1 đi k trở lại z...
Đi tới đi lui nãy h cũng hơn nữa tiếng r mà chưa thấy về...nên Yến sốt ruột ra ngoài tìm chị....
Đi đc 1 lúc thì nghe mấy người đi đường nói ở chổ kia hồi nãy có 1 cô gái nữ sinh trung học tự nhiên lao ra đường bị xe tải tông mà hên là có 1 cậu thanh niên đi đường bay ra cứu nhưng cô gái cũng bị thương khá nặng....k biết h ra sao rồi...Yến rối cả lên...chạy nhanh tới chổ tai nạn mà lòng cứ mong đừng phải là chị mình...đừng phải là chị mình....nhưng tới nói thì người nằm đó lại chính là chị mình....Yến lao nhanh lại cái người đang nằm dưới lòng đường....khóc...khóc...nhỏ khóc rất nhiều....nhỏ trách sao chị mình ngu xuẩn thế....mong là đừng bị sao nha...sao khi ôm ấp 1 hồi thì bị mấy công an kéo ra...rồi đưa Thư tới bệnh viện