Sau khi đi chơi về thì cả bọn lại tiếp tục chuyện học hành bình thường, chỉ có điều cuộc sống của nó hơi khác từ khi làm bạn gái hắn thôi ><
Bình thường thì sáng nào Diệu Anh cũng cùng nó đi học mà h đây ngày nào hắn cũng qua mà đèo nó đi học hết, Diệu Anh thì cũng có Nam lo r.
Hắn hụn ga 1 cái r chạy thật nhanh vs mong muốn nó sẽ sợ mà ôm hắn thật chặt rồi sẽ giống như ngôn tình hay phim Hàn Quốc này nọ.... nhưng KHÔNG.... chẳng những không sợ mà nó còn vui sướng kêu hắn chạy nhanh hơn nữa đi, T_T, đời mà... mặc dù h đã là ngiu của nhau nhưng mà có vẻ nó và hắn cũng như lúc chưa yêu nhau vậy, vẫn cứ nhí nhố, nhốn nháo, ngày nào hắn k chọc nó là ăn cơm không ngon, ngày nào nó không rược đánh hắn là ngủ không đc... có thể cách thể hiện tình cảm của 2 người khác xa các cặp đôi khác nhưng họ là họ và nó vs hắn thì vẫn là nó vs hắn thôi, có thể chửi nhau, có thể mắng nhau, có thể đánh nhau... nhưng miễn là đừng ngừng yêu thương nhau, như thế là đủ...
H hình như là cả trường cũng đang nghi ngờ chuyện nó và hắn yêu nhau r, mặc dù 1 trong 2 người vẫn chưa lên tiếng ( t/g: ủa chớ có ai hỏi đâu —_–)
Nhưng mà hễ ai đòi làm quen hắn là nó đứng ra nói hắn có ngiu r còn nếu vẫn cứ ngoan cố thì đừng trách nó độc ác, và cũng đừng trách nó k nhắc trc, cũng như ngược lại ai đòi làm quen nó là xác định hắn sẽ k cho tên đó yên ổn, còn Nam vs Diệu Anh thì sao? Cặp này thì thôi t/g khỏi nói, chẳng ai dám cả, bởi vì sao? Họ đã đóng dấu bản quyền người kia thuộc về mình rồi, bởi vì làm cho nữa kia của mình phải ghen vs 1 người người con trai hay 1 người con gái khác là cảm giác quá tệ =)).
Minh và Yến thì cũng đừng ép buộc tụi nó quá, hãy để nó thuận theo tự nhiên.... điều gì đến rồi sẽ đến...
Hnay cả bọn kéo nhau đi thăm Thư, Yến vs Bảo đã đi trc r nhưng mà k pk tụi nó đang rình phía sau để biết đường đến bệnh viện.
Lúc Yến vs Bảo vào phòng bệnh của Thư thì 1 lúc sau tự nhiên nguyên đám kéo nhau vào.
— Chào Mọi Người!!!!"- nguyên đám bước vào "
— ơ..."- Yến bất ngờ "
Bảo cũng bất ngờ k kém.
Và người bất ngờ nhất vẫn là Thư, Thư k biết phải đối mặt vs hắn và nó như thế nào....
Không gian tự nhuên trùng xuống...
— chúng tôi đến thăm cậu nè ^_^ "- nó là người phá tan cái bầu không khí im lặng này "
— mọi người..... "- Thư k thốt nên lời "
Thư nhìn nguyên đám rồi lại nhìn qua Phong sau đó lại thu ánh mắt lại rụt rè cuối mặt....
Như hiểu đc, hắn biết r ngày này sẽ tới mà, hắn nhìn qua nó nhận đc sự nụ cười của nó thì bước lại gần Thư.
— Thư à...."- hắn "
Bảo đứng kế bên mà muốn phanh thây hắn ra dễ sợ, làm ngta buồn như vậy rồi bây h lại dám vác mặt lại đây à, ha mặt dày hơn lòng đường nữa, tại Thư hiền nên mới k nói j thôi chứ nếu biết mình bị lừa dối như vậy chắc hẳn nhiều người sẽ tức giận lắm....
Thư tránh ánh mắt của Phong....
— anh xin lỗi!"- hắn "
— Cái Thằng Này Nói Ra Không Biết Ngượng Mồm À?"- Bảo đứng kế bên phải lên tiếng "
— anh đừng kích động như vậy.... anh có gì muốn nói vs tôi sao Phong?"- Thư nhẹ nhàng nói "
— tôi xin lỗi vì đã lợi dụng cô!"- Phong "
— không sao! Chỉ vì tôi quá ngộ nhận thôi.... vs lại.... "- Thư mỉm cười nói rồi lại nhìn qua Bảo "
— chỉ là do tôi không có duyên với anh.... nhưng mà có lẽ tôi đã tìm đc người có duyên với tôi rồi!"- Thư cười ra tiếng rồi lại nhìn Bảo thêm lần nữa "
Bảo thì cũng cười mỉm lại với Thư...
— tôi muốn qua chuyện này chúng ta sẽ là bạn!"- hắn cười nói r dơ tay ra vs Thư ý muốn bắt tay "
— tất nhiên rồi!"- Thư cũng cười rồi bắt tay vs hắn "
— 2 người nắm hơi bị lâu rồi đó!"- Bảo nhăn mày "
Làm cả bọn trong phòng cười thành tiếng.
— chừng nào Thue xuất viện đc?"- Diệu Anh "
— khoảng chừng 2,3 ngày nữa thôi, bình phục cả r ^_^ "- Yến cười tươi đáp "
— còn mày thì sao có được cô ấy chưa?"- Bảo nhìn qua hắn "
Hắn định nó gì đó rồi lại nhìn qua Thư e ngại.
— không sao đâu, anh cứ tự nhiên, cứ nhìn như vậy Bảo ghen chết ^_^ "- Thư cười "
— nói đúng rồi đó!"- Bảo cười "
— nếu như vậy thì, như mày thấy! "- hắn đi lại choàng vai nó hun chụt lên má nó 1 cái "
— Ồ!!!!!!"- Cả phòng đc phen ồ lên 1 cái "
Nó thù cứng họng k nói đc gì 2 má hồng hồng liếc hắn 1 cái muốn cháy áo. ( t/g: đã nghiện lại còn ngại ≧﹏≦ , nó: chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải không? * bẻ tay rôm rốp *, t/g: dạ em xin lỗi T_T)
Có lẽ khi ta học đc cách buông bỏ thì lại thấy đc cuộc đời này không chỉ gói họn trong người ấy, nếu bạn chịu mở lòng hơn thì sẽ thấy đc người phù hợp vs mình hơn người đó.
Nó nhìn Hắn, Hắn nhìn nó. Thư nhìn Bảo, Bảo lại nhìn Thư.... có lẽ họ có chung 1 suy nghĩ vs nữa kia của mình là:" Nếu Em/Anh Không Phải Là người Đầu Tiên Anh/Em Yêu... Thì Hãy Để Em Là Người Cuối Cùng Anh/Em Yêu Nhé....
Bình thường thì sáng nào Diệu Anh cũng cùng nó đi học mà h đây ngày nào hắn cũng qua mà đèo nó đi học hết, Diệu Anh thì cũng có Nam lo r.
Hắn hụn ga 1 cái r chạy thật nhanh vs mong muốn nó sẽ sợ mà ôm hắn thật chặt rồi sẽ giống như ngôn tình hay phim Hàn Quốc này nọ.... nhưng KHÔNG.... chẳng những không sợ mà nó còn vui sướng kêu hắn chạy nhanh hơn nữa đi, T_T, đời mà... mặc dù h đã là ngiu của nhau nhưng mà có vẻ nó và hắn cũng như lúc chưa yêu nhau vậy, vẫn cứ nhí nhố, nhốn nháo, ngày nào hắn k chọc nó là ăn cơm không ngon, ngày nào nó không rược đánh hắn là ngủ không đc... có thể cách thể hiện tình cảm của 2 người khác xa các cặp đôi khác nhưng họ là họ và nó vs hắn thì vẫn là nó vs hắn thôi, có thể chửi nhau, có thể mắng nhau, có thể đánh nhau... nhưng miễn là đừng ngừng yêu thương nhau, như thế là đủ...
H hình như là cả trường cũng đang nghi ngờ chuyện nó và hắn yêu nhau r, mặc dù 1 trong 2 người vẫn chưa lên tiếng ( t/g: ủa chớ có ai hỏi đâu —_–)
Nhưng mà hễ ai đòi làm quen hắn là nó đứng ra nói hắn có ngiu r còn nếu vẫn cứ ngoan cố thì đừng trách nó độc ác, và cũng đừng trách nó k nhắc trc, cũng như ngược lại ai đòi làm quen nó là xác định hắn sẽ k cho tên đó yên ổn, còn Nam vs Diệu Anh thì sao? Cặp này thì thôi t/g khỏi nói, chẳng ai dám cả, bởi vì sao? Họ đã đóng dấu bản quyền người kia thuộc về mình rồi, bởi vì làm cho nữa kia của mình phải ghen vs 1 người người con trai hay 1 người con gái khác là cảm giác quá tệ =)).
Minh và Yến thì cũng đừng ép buộc tụi nó quá, hãy để nó thuận theo tự nhiên.... điều gì đến rồi sẽ đến...
Hnay cả bọn kéo nhau đi thăm Thư, Yến vs Bảo đã đi trc r nhưng mà k pk tụi nó đang rình phía sau để biết đường đến bệnh viện.
Lúc Yến vs Bảo vào phòng bệnh của Thư thì 1 lúc sau tự nhiên nguyên đám kéo nhau vào.
— Chào Mọi Người!!!!"- nguyên đám bước vào "
— ơ..."- Yến bất ngờ "
Bảo cũng bất ngờ k kém.
Và người bất ngờ nhất vẫn là Thư, Thư k biết phải đối mặt vs hắn và nó như thế nào....
Không gian tự nhuên trùng xuống...
— chúng tôi đến thăm cậu nè ^_^ "- nó là người phá tan cái bầu không khí im lặng này "
— mọi người..... "- Thư k thốt nên lời "
Thư nhìn nguyên đám rồi lại nhìn qua Phong sau đó lại thu ánh mắt lại rụt rè cuối mặt....
Như hiểu đc, hắn biết r ngày này sẽ tới mà, hắn nhìn qua nó nhận đc sự nụ cười của nó thì bước lại gần Thư.
— Thư à...."- hắn "
Bảo đứng kế bên mà muốn phanh thây hắn ra dễ sợ, làm ngta buồn như vậy rồi bây h lại dám vác mặt lại đây à, ha mặt dày hơn lòng đường nữa, tại Thư hiền nên mới k nói j thôi chứ nếu biết mình bị lừa dối như vậy chắc hẳn nhiều người sẽ tức giận lắm....
Thư tránh ánh mắt của Phong....
— anh xin lỗi!"- hắn "
— Cái Thằng Này Nói Ra Không Biết Ngượng Mồm À?"- Bảo đứng kế bên phải lên tiếng "
— anh đừng kích động như vậy.... anh có gì muốn nói vs tôi sao Phong?"- Thư nhẹ nhàng nói "
— tôi xin lỗi vì đã lợi dụng cô!"- Phong "
— không sao! Chỉ vì tôi quá ngộ nhận thôi.... vs lại.... "- Thư mỉm cười nói rồi lại nhìn qua Bảo "
— chỉ là do tôi không có duyên với anh.... nhưng mà có lẽ tôi đã tìm đc người có duyên với tôi rồi!"- Thư cười ra tiếng rồi lại nhìn Bảo thêm lần nữa "
Bảo thì cũng cười mỉm lại với Thư...
— tôi muốn qua chuyện này chúng ta sẽ là bạn!"- hắn cười nói r dơ tay ra vs Thư ý muốn bắt tay "
— tất nhiên rồi!"- Thư cũng cười rồi bắt tay vs hắn "
— 2 người nắm hơi bị lâu rồi đó!"- Bảo nhăn mày "
Làm cả bọn trong phòng cười thành tiếng.
— chừng nào Thue xuất viện đc?"- Diệu Anh "
— khoảng chừng 2,3 ngày nữa thôi, bình phục cả r ^_^ "- Yến cười tươi đáp "
— còn mày thì sao có được cô ấy chưa?"- Bảo nhìn qua hắn "
Hắn định nó gì đó rồi lại nhìn qua Thư e ngại.
— không sao đâu, anh cứ tự nhiên, cứ nhìn như vậy Bảo ghen chết ^_^ "- Thư cười "
— nói đúng rồi đó!"- Bảo cười "
— nếu như vậy thì, như mày thấy! "- hắn đi lại choàng vai nó hun chụt lên má nó 1 cái "
— Ồ!!!!!!"- Cả phòng đc phen ồ lên 1 cái "
Nó thù cứng họng k nói đc gì 2 má hồng hồng liếc hắn 1 cái muốn cháy áo. ( t/g: đã nghiện lại còn ngại ≧﹏≦ , nó: chưa thấy quan tài chưa đổ lệ phải không? * bẻ tay rôm rốp *, t/g: dạ em xin lỗi T_T)
Có lẽ khi ta học đc cách buông bỏ thì lại thấy đc cuộc đời này không chỉ gói họn trong người ấy, nếu bạn chịu mở lòng hơn thì sẽ thấy đc người phù hợp vs mình hơn người đó.
Nó nhìn Hắn, Hắn nhìn nó. Thư nhìn Bảo, Bảo lại nhìn Thư.... có lẽ họ có chung 1 suy nghĩ vs nữa kia của mình là:" Nếu Em/Anh Không Phải Là người Đầu Tiên Anh/Em Yêu... Thì Hãy Để Em Là Người Cuối Cùng Anh/Em Yêu Nhé....