Vốn dĩ cho rằng hành trình bình thản tùy ý này sẽ cứ tiếp tục không ngừng, nhưng không ngờ chuyển cơ lại tới đột ngột như vậy.
Hôm nay phi thuyền tiến vào một tuyến đường an toàn hẻo lánh, mọi chuyện nguyên bản đều thật bình thường, bỗng nhiên phi thuyền chấn động mạnh một cái, thế nhưng không khống chế được mà bay nhanh về một hướng, hệt như phía trước có một sức mạnh thật lớn đang lôi phi thuyền đi!
Tin dữ nối gót mà tới.
Động cơ phi thuyền tắt!
Cánh quạt ngừng hoạt động!
Hệ thống phòng ngự ngừng hoạt động!
Lưới năng lượng phòng hộ hạ xuống cấp thấp nhất!
Áp suất trong khoang nhanh chóng giảm!
Tỉ lệ không khí bắt đầu giảm!
"Gặp quỷ! Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì!" Lezar cơ hồ lâm vào cuồng bạo trước bàn điều khiển, ngón tay không ngừng lướt trên các phím thao tác, lại không nhận được phản ứng đáp lại.
"Sức hút mạnh như vậy, ngoại trừ lỗ đen, thì cũng chỉ có lỗ trùng nối liền hai không gian song song. Gần đây chưa từng có ngôi sao nào, cho nên không thể nào là sao tử vong tạo thành lỗ đen." Thẩm Tu Vân nói.
"Nhưng trên toàn bản đề đế quốc chỉ có ba mươi tư lỗ trùng, vị trí của mỗi một cái, ngay cả không gian nối liền cũng đều được đăng ký tỉ mỉ. Vị trí này căn bản không có lỗ trùng!"
"Rõ ràng đây là lỗ trùng mới, giống như lỗ trùng của cơ thể mẹ lần trước kia. Hơn nữa lực hấp dẫn của lỗ trùng này vô cùng lớn, cái lúc trước không thể sánh bằng."
Tính toán theo lực hấp dẫn của lỗ trùng, sức hút của lỗ trùng càng lớn, có nghĩa là mật độ bên trong càng cao, không gian bên trong càng rộng lớn.
Hiện nay đế quốc Tinh Tế phát hiện được hơn ba mươi lỗ trùng, đều là những lỗ trùng thông thường, nối liền hai không gian song song, bởi vậy lỗ trùng có thể được lợi dụng thành đường giao thông tắt trong vũ trụ, rút ngắn khoảng cách. Nhưng lỗ trùng có chứa cơ thể mẹ mà lần trước bọ họ phát hiện kia lại không giống như vậy, đầu kia của lỗ trùng cư nhiên nối liền vào địa tâm của một hành tinh.
Kỳ thật loại lỗ trùng này đã không còn đơn giản chỉ là nối liền hai không gian song song, nhưng nó lại không đủ trình độ nối liền hai vũ trụ song song. Trên thực tế, lỗ trùng có thể chân chính nối liền hai vũ trụ song song, chỉ mới xuất hiện trên lý thuyết.
Hoặc là nói, nó chỉ từng xuất hiện một lần trong toàn lịch sử nhân loại...
Ánh mắt Thẩm Tu Vân hơi trầm xuống, đột nhiên nghĩ tới cái gì, sắc mặt trở nên tái nhợt.
"Lezar, ngươi còn nhớ lần duy nhất mà lỗ trùng di động to lớn xuất hiện trên bản đồ đế quốc không, là lúc nào?"
Thẩm Tu Vân vừa nói xong, sắc mặt Lezar cũng thay đổi.
"...lần đầu đại chiến với trùng tộc."
Thẩm Tu Vân lại nói: "Ngươi từng hỏi ta lúc đó ta làm cách nào điều khiển trùng tộc rời khỏi nơi này, kỳ thật cụ thể ra sao ta cũng không biết, lúc đó, mệnh lệnh của ta với chúng nó chỉ có một câu: "từ đâu đến thì quay về lại nơi đó". Bởi vì ta và chúng như tay với chân, không thể nào làm được chuyện thương tổn chúng nó, cho nên chỉ có thê áp dụng cách thức này. Cuối cùng ta chỉ biết chúng nó thật sự quay về, biến mất khỏi vũ trụ này, sạch sẽ, nhưng về việc chúng nó đã đi đâu, có thể quay về lại hay không, ta cũng không biết."
"Cho nên nói, lần này..." Lezar không nói tiếp, ý nghĩ đáng sợ kia ngày càng rõ ràng trong lòng. Y nhìn Thẩm Tu Vân, phát hiện hắn cắn môi, nhìn về phía trước, đôi mắt đen lộ vẻ bối rối một khắc, rồi chỉ còn lại kiên quyết. Sau đó y quay đầu lại, cũng nhìn theo đường nhìn của hắn...
Cùng với tốc độ càng lúc càng nhanh của phi thuyền, màn hình lớn trước bàn điều khiển đã hoàn toàn mất tín hiệu, trực tiếp chuyển thành cửa kính lớn trong suốt, giờ khắc này, cuối cùng Lezar và Thẩm Tu Vân cũng thấy rõ thứ đang hút bọn họ đi về phía trước là gì.
Thiên thể hình phễu to lớn, phần đầu phễu mở to tràn ngập tinh vân xanh tỉm, thong thả xoay tròn, tỏa ra ánh sáng xinh đẹp quỷ dị giữa vũ trụ yên tĩnh.
Quả nhiên, là lỗ trùng.
Lỗ trùng mới thật lớn vừa xuất hiện giữa vũ trụ.
Lần trước lỗ trùng lớn như vậy xuất hiện, đã là hơn hai trăm năm trước trong lịch sử nhân loại.
"Dựa theo tốc độ hiện giờ, phi thuyền không có khả năng thừa nhận áp lực bên trong lỗ trùng." Thanh âm Thẩm Tu Vân thế nhưng lại bình tĩnh cực. "Lezar, lần này chúng ta cũng không có trùng hộ mệnh."
"Thẩm Tu Vân, ngươi muốn nói cái gì?" thanh âm Lezar đột nhiên lạnh lùng.
Thẩm Tu Vân hít sâu một hơi, sau đó lập tức kéo tay Lezar đi ra khỏi phòng điều khiển.
"Tuy rằng phi thuyền không hoạt động, nhưng cơ giáp thông minh thì vẫn dùng được. Ta dùng chế độ thoát hiểm khẩn cấp của phi thuyền đẩy ngươi ra sau một đoạn, ngươi ở trong cơ giáp khởi động tốc độ nhanh nhất, không chừng có thể thoát khỏi phạm vi khống chế của lỗ trùng, nhanh lên, chậm nữa sẽ không còn kip..."
Nhưng Lezar lại đột nhiên hất tay Thẩm Tu Vân ra.
"Lúc nào rồi, mà ngươi còn nói với ta như vậy?"
Thẩm Tu Vân quay đầu nhìn Lezar.
"Tu Vân, đầu óc ngươi có phải có vấn đề rồi hay không, đây cũng không phải là phong cách của ngươi." Lezar nắm lấy tay Thẩm Tu Vân, đặt lên vị trí trái tim mình, "Ngươi quên, chúng ta đã cho nhau dấu hiệu, ta là bạn lữ alpha của ngươi, cho dù ta có chạy trốn, ngươi chết ta sống được sao?"
Thẩm Tu Vân hơi hơi sửng sốt một chút, sau đó bật cười.
Đúng vậy, bắt đầu trở nên ngu ngốc như vậy từ khi nào? Quả nhiên, ở chung với kẻ ngốc lâu ngày, đầu óc cũng không đủ dùng.
"Yên tâm, chúng ta sẽ không chết dễ như vậy." Lezar lấy ra hai vòng điếu trụy cơ giáp thông minh, đeo một chiếc lên cổ mình, một chiếc khác đeo cho Thẩm Tu Vân, hệt như vòng cổ tình nhân.
Cửa sổ mạn tày bị một mảnh cường quang xanh tím chiếu sáng, dưới sức ép dữ dội, phi thuyền bắt đầu biến dạng, như chiếc lồng đèn bị đè bẹp.
"Tu Vân, ta còn chưa có cùng ngươi làm đủ đâu, sao có thể chết được? Tin ta, chúng ta sẽ không chết như vậy." Cuối cùng, Lezar ghé vào bên tai Thẩm Tu Vân nói một câu như vậy, liền đồng thời khởi động hai chiếc cơ giáp thông minh.
Cơ giáp khai triển đem hai người tầng tầng bao bọc lấy, cùng lúc đó, phi thuyền triệt để bị ép nát, thủy tinh bị chấn vỡ, mạch điện và máy tính phát ra tia lửa tạch tạch.
Giữa luồng ánh sáng xanh tím xoay tròn, miệng phễu khổng lồ mở ra, như dã thú, trong nháy mắt đã cắn nuốt phi thuyền và hai cơ giáp bên trong phi thuyền.
Suy nghĩ tác giả: kỳ thật phát hiện, nếu chính văn dừng ở chỗ này càng có cảm giác nha, có một loại cảm giác như phim khoa học viễn tưởng cố tình làm ra một kết thúc mang màu sắc huyền bí đúng hay không (gào thét – ing)!
Hôm nay phi thuyền tiến vào một tuyến đường an toàn hẻo lánh, mọi chuyện nguyên bản đều thật bình thường, bỗng nhiên phi thuyền chấn động mạnh một cái, thế nhưng không khống chế được mà bay nhanh về một hướng, hệt như phía trước có một sức mạnh thật lớn đang lôi phi thuyền đi!
Tin dữ nối gót mà tới.
Động cơ phi thuyền tắt!
Cánh quạt ngừng hoạt động!
Hệ thống phòng ngự ngừng hoạt động!
Lưới năng lượng phòng hộ hạ xuống cấp thấp nhất!
Áp suất trong khoang nhanh chóng giảm!
Tỉ lệ không khí bắt đầu giảm!
"Gặp quỷ! Đến tột cùng là xảy ra chuyện gì!" Lezar cơ hồ lâm vào cuồng bạo trước bàn điều khiển, ngón tay không ngừng lướt trên các phím thao tác, lại không nhận được phản ứng đáp lại.
"Sức hút mạnh như vậy, ngoại trừ lỗ đen, thì cũng chỉ có lỗ trùng nối liền hai không gian song song. Gần đây chưa từng có ngôi sao nào, cho nên không thể nào là sao tử vong tạo thành lỗ đen." Thẩm Tu Vân nói.
"Nhưng trên toàn bản đề đế quốc chỉ có ba mươi tư lỗ trùng, vị trí của mỗi một cái, ngay cả không gian nối liền cũng đều được đăng ký tỉ mỉ. Vị trí này căn bản không có lỗ trùng!"
"Rõ ràng đây là lỗ trùng mới, giống như lỗ trùng của cơ thể mẹ lần trước kia. Hơn nữa lực hấp dẫn của lỗ trùng này vô cùng lớn, cái lúc trước không thể sánh bằng."
Tính toán theo lực hấp dẫn của lỗ trùng, sức hút của lỗ trùng càng lớn, có nghĩa là mật độ bên trong càng cao, không gian bên trong càng rộng lớn.
Hiện nay đế quốc Tinh Tế phát hiện được hơn ba mươi lỗ trùng, đều là những lỗ trùng thông thường, nối liền hai không gian song song, bởi vậy lỗ trùng có thể được lợi dụng thành đường giao thông tắt trong vũ trụ, rút ngắn khoảng cách. Nhưng lỗ trùng có chứa cơ thể mẹ mà lần trước bọ họ phát hiện kia lại không giống như vậy, đầu kia của lỗ trùng cư nhiên nối liền vào địa tâm của một hành tinh.
Kỳ thật loại lỗ trùng này đã không còn đơn giản chỉ là nối liền hai không gian song song, nhưng nó lại không đủ trình độ nối liền hai vũ trụ song song. Trên thực tế, lỗ trùng có thể chân chính nối liền hai vũ trụ song song, chỉ mới xuất hiện trên lý thuyết.
Hoặc là nói, nó chỉ từng xuất hiện một lần trong toàn lịch sử nhân loại...
Ánh mắt Thẩm Tu Vân hơi trầm xuống, đột nhiên nghĩ tới cái gì, sắc mặt trở nên tái nhợt.
"Lezar, ngươi còn nhớ lần duy nhất mà lỗ trùng di động to lớn xuất hiện trên bản đồ đế quốc không, là lúc nào?"
Thẩm Tu Vân vừa nói xong, sắc mặt Lezar cũng thay đổi.
"...lần đầu đại chiến với trùng tộc."
Thẩm Tu Vân lại nói: "Ngươi từng hỏi ta lúc đó ta làm cách nào điều khiển trùng tộc rời khỏi nơi này, kỳ thật cụ thể ra sao ta cũng không biết, lúc đó, mệnh lệnh của ta với chúng nó chỉ có một câu: "từ đâu đến thì quay về lại nơi đó". Bởi vì ta và chúng như tay với chân, không thể nào làm được chuyện thương tổn chúng nó, cho nên chỉ có thê áp dụng cách thức này. Cuối cùng ta chỉ biết chúng nó thật sự quay về, biến mất khỏi vũ trụ này, sạch sẽ, nhưng về việc chúng nó đã đi đâu, có thể quay về lại hay không, ta cũng không biết."
"Cho nên nói, lần này..." Lezar không nói tiếp, ý nghĩ đáng sợ kia ngày càng rõ ràng trong lòng. Y nhìn Thẩm Tu Vân, phát hiện hắn cắn môi, nhìn về phía trước, đôi mắt đen lộ vẻ bối rối một khắc, rồi chỉ còn lại kiên quyết. Sau đó y quay đầu lại, cũng nhìn theo đường nhìn của hắn...
Cùng với tốc độ càng lúc càng nhanh của phi thuyền, màn hình lớn trước bàn điều khiển đã hoàn toàn mất tín hiệu, trực tiếp chuyển thành cửa kính lớn trong suốt, giờ khắc này, cuối cùng Lezar và Thẩm Tu Vân cũng thấy rõ thứ đang hút bọn họ đi về phía trước là gì.
Thiên thể hình phễu to lớn, phần đầu phễu mở to tràn ngập tinh vân xanh tỉm, thong thả xoay tròn, tỏa ra ánh sáng xinh đẹp quỷ dị giữa vũ trụ yên tĩnh.
Quả nhiên, là lỗ trùng.
Lỗ trùng mới thật lớn vừa xuất hiện giữa vũ trụ.
Lần trước lỗ trùng lớn như vậy xuất hiện, đã là hơn hai trăm năm trước trong lịch sử nhân loại.
"Dựa theo tốc độ hiện giờ, phi thuyền không có khả năng thừa nhận áp lực bên trong lỗ trùng." Thanh âm Thẩm Tu Vân thế nhưng lại bình tĩnh cực. "Lezar, lần này chúng ta cũng không có trùng hộ mệnh."
"Thẩm Tu Vân, ngươi muốn nói cái gì?" thanh âm Lezar đột nhiên lạnh lùng.
Thẩm Tu Vân hít sâu một hơi, sau đó lập tức kéo tay Lezar đi ra khỏi phòng điều khiển.
"Tuy rằng phi thuyền không hoạt động, nhưng cơ giáp thông minh thì vẫn dùng được. Ta dùng chế độ thoát hiểm khẩn cấp của phi thuyền đẩy ngươi ra sau một đoạn, ngươi ở trong cơ giáp khởi động tốc độ nhanh nhất, không chừng có thể thoát khỏi phạm vi khống chế của lỗ trùng, nhanh lên, chậm nữa sẽ không còn kip..."
Nhưng Lezar lại đột nhiên hất tay Thẩm Tu Vân ra.
"Lúc nào rồi, mà ngươi còn nói với ta như vậy?"
Thẩm Tu Vân quay đầu nhìn Lezar.
"Tu Vân, đầu óc ngươi có phải có vấn đề rồi hay không, đây cũng không phải là phong cách của ngươi." Lezar nắm lấy tay Thẩm Tu Vân, đặt lên vị trí trái tim mình, "Ngươi quên, chúng ta đã cho nhau dấu hiệu, ta là bạn lữ alpha của ngươi, cho dù ta có chạy trốn, ngươi chết ta sống được sao?"
Thẩm Tu Vân hơi hơi sửng sốt một chút, sau đó bật cười.
Đúng vậy, bắt đầu trở nên ngu ngốc như vậy từ khi nào? Quả nhiên, ở chung với kẻ ngốc lâu ngày, đầu óc cũng không đủ dùng.
"Yên tâm, chúng ta sẽ không chết dễ như vậy." Lezar lấy ra hai vòng điếu trụy cơ giáp thông minh, đeo một chiếc lên cổ mình, một chiếc khác đeo cho Thẩm Tu Vân, hệt như vòng cổ tình nhân.
Cửa sổ mạn tày bị một mảnh cường quang xanh tím chiếu sáng, dưới sức ép dữ dội, phi thuyền bắt đầu biến dạng, như chiếc lồng đèn bị đè bẹp.
"Tu Vân, ta còn chưa có cùng ngươi làm đủ đâu, sao có thể chết được? Tin ta, chúng ta sẽ không chết như vậy." Cuối cùng, Lezar ghé vào bên tai Thẩm Tu Vân nói một câu như vậy, liền đồng thời khởi động hai chiếc cơ giáp thông minh.
Cơ giáp khai triển đem hai người tầng tầng bao bọc lấy, cùng lúc đó, phi thuyền triệt để bị ép nát, thủy tinh bị chấn vỡ, mạch điện và máy tính phát ra tia lửa tạch tạch.
Giữa luồng ánh sáng xanh tím xoay tròn, miệng phễu khổng lồ mở ra, như dã thú, trong nháy mắt đã cắn nuốt phi thuyền và hai cơ giáp bên trong phi thuyền.
Suy nghĩ tác giả: kỳ thật phát hiện, nếu chính văn dừng ở chỗ này càng có cảm giác nha, có một loại cảm giác như phim khoa học viễn tưởng cố tình làm ra một kết thúc mang màu sắc huyền bí đúng hay không (gào thét – ing)!