Chị, tại sao chị không nói gì???__Zin hỏi, nó vẫn cứ im lặng.
Chị không làm đúng không???__Hana hỏi. Đúng chắc chắn là nó không làm.
Nó vẫn duy trì sự im lặng mà đứng từ trên cao nhìn xuống chỗ hắn vừa bồng cô ta rời đi. Rốt cuộc thì ngay cả hắn và anh hai nó cũng không hề tin tưởng nó dù chỉ là một chút ít, chỉ có hai người trước mắt là có chút tin tưởng là nó không làm thôi. Thật thất vọng quá đi.
Nói đi chứ, nói thẳng ra là chị không làm tại sao phải giấu giếm để cho mọi người hiểu lầm chứ__Zin tức giận nói. Còn nó đã không còn nghe thấy Zin nói gì nữa mà đang nghĩ tới việc xảy ra vừa nãy.
quay lại 20" trước
Lúc nó đặt chân lên tới sân thượng thì đã thấy cô ta chờ sẵn ở đó. Nó tới gần cô ta nhưng không nói gì giữ im lặng tay chống lên lan can sân thượng mắt nhìn xuống dưới sân trường mãi cho đến khi cô ta chủ động lên tiếng trước.
Chắc cô biết lý do tôi gọi cô lên đây__cô ta nói, lúc này nó mới quay lại nhìn cô ta, nó cười như không cười nói:
--Lý do ư??? Nói thẳng đi, cô gọi tôi lên đây là muốn cho tôi xem cô diễn xuất tiếp câu chuyện hôm qua sao__nó nói giọng lạnh buốt nhấn mạnh bảy chữ "diễn xuất tiếp câu chuyện hôm qua" khiến cho cô ta cảm thấy lạnh cả sống lưng, như cô ta vẫn mạnh miệng cười ha hả nói:
--Cô rất thông minh đó, nhưng lần này thì cô phải rời khỏi anh ấy rồi__cô ta ra vẻ khinh bỉ nó nói.
Cô nghĩ vs khuôn mặt thẩm mĩ có thể thay thế tôi sao_ Nó nhếch miệng nói.
Sao cô...cô biết tôi phẫu thuật_ Cô ta hoảng sợ hỏi.
Đơn giản tôi chỉ hack thông tin của cô thôi mà tôi còn biết lý do cô ở bên cạnh bọn họ..._ Nó cười khinh bỉ nói.
Cô đã biết tất cả, cả việc tôi là..._ Cô ta chập chừng nhưng nó hiểu cô ta nói gì nên gật đầu, cô ta hoảng sợ nhưng rồi:
" cô đã biết tất cả vậy tôi khuyên cô nên tránh xa anh ấy lúc trước anh ấy yêu cô nhưng hiện tại và tương lai thì anh ấy sẽ yêu tôi"_ Cô ta nói một lèo.
Nếu tôi nói tôi không rời xa anh ấy thì sao???__nó khuôn mặt lạnh hỏi lại cô ta, câu nói của cô ta cũng đã có chút chạm đếm tim nó. Dường như trái tim nó đang hình thành lên một vết sẹo không tên.
Vậy tôi sẽ tiếp tục chơi trò chơi hôm qua thôi__cô ta trả lời.
--Được,cô muốn dùng vở kịch của mình để chia rẽ tôi và anh ấy thì cứ tiếp tục, nhưng có điều tôi nói cho cô biết là cô bắt đầu trò chơi này nhưng người quyết định kết thúc là ở tôi. Bây giờ thì tôi không muốn nói chuyện nhiều__nói rồi nó đi ra mở cửa chuẩn bị xuống dưới rời khỏi sân thượng, nhưng chưa kịp xuống thì cô ta chạy lại níu tay nó nói:
Được thôi, tôi sẽ làm tất cả để có anh ấy cho dù mình bị thương__cô ta nói, sau câu nói của cô ta thì nghe được tiếng bước chân của rất nhiều người đang đi lên sân thượng. Nhưng nó không để ý, nó nhìn cô ta, cô ta cười xong rồi tự làm mình ngã lăn từ trên cầu thang xuống dưới, nó chỉ biết mở to mắt nhìn cô ta. Đúng lúc ấy thì bọn hắn lên. Thì ra là vậy? Thì ra cô ta đã cho người gọi hắn lên để xem tiếp vở kịch mà cô ta diễn.
Sau đó như thế nào thì biết rồi.
Chị không làm đúng không???__Hana hỏi. Đúng chắc chắn là nó không làm.
Nó vẫn duy trì sự im lặng mà đứng từ trên cao nhìn xuống chỗ hắn vừa bồng cô ta rời đi. Rốt cuộc thì ngay cả hắn và anh hai nó cũng không hề tin tưởng nó dù chỉ là một chút ít, chỉ có hai người trước mắt là có chút tin tưởng là nó không làm thôi. Thật thất vọng quá đi.
Nói đi chứ, nói thẳng ra là chị không làm tại sao phải giấu giếm để cho mọi người hiểu lầm chứ__Zin tức giận nói. Còn nó đã không còn nghe thấy Zin nói gì nữa mà đang nghĩ tới việc xảy ra vừa nãy.
quay lại 20" trước
Lúc nó đặt chân lên tới sân thượng thì đã thấy cô ta chờ sẵn ở đó. Nó tới gần cô ta nhưng không nói gì giữ im lặng tay chống lên lan can sân thượng mắt nhìn xuống dưới sân trường mãi cho đến khi cô ta chủ động lên tiếng trước.
Chắc cô biết lý do tôi gọi cô lên đây__cô ta nói, lúc này nó mới quay lại nhìn cô ta, nó cười như không cười nói:
--Lý do ư??? Nói thẳng đi, cô gọi tôi lên đây là muốn cho tôi xem cô diễn xuất tiếp câu chuyện hôm qua sao__nó nói giọng lạnh buốt nhấn mạnh bảy chữ "diễn xuất tiếp câu chuyện hôm qua" khiến cho cô ta cảm thấy lạnh cả sống lưng, như cô ta vẫn mạnh miệng cười ha hả nói:
--Cô rất thông minh đó, nhưng lần này thì cô phải rời khỏi anh ấy rồi__cô ta ra vẻ khinh bỉ nó nói.
Cô nghĩ vs khuôn mặt thẩm mĩ có thể thay thế tôi sao_ Nó nhếch miệng nói.
Sao cô...cô biết tôi phẫu thuật_ Cô ta hoảng sợ hỏi.
Đơn giản tôi chỉ hack thông tin của cô thôi mà tôi còn biết lý do cô ở bên cạnh bọn họ..._ Nó cười khinh bỉ nói.
Cô đã biết tất cả, cả việc tôi là..._ Cô ta chập chừng nhưng nó hiểu cô ta nói gì nên gật đầu, cô ta hoảng sợ nhưng rồi:
" cô đã biết tất cả vậy tôi khuyên cô nên tránh xa anh ấy lúc trước anh ấy yêu cô nhưng hiện tại và tương lai thì anh ấy sẽ yêu tôi"_ Cô ta nói một lèo.
Nếu tôi nói tôi không rời xa anh ấy thì sao???__nó khuôn mặt lạnh hỏi lại cô ta, câu nói của cô ta cũng đã có chút chạm đếm tim nó. Dường như trái tim nó đang hình thành lên một vết sẹo không tên.
Vậy tôi sẽ tiếp tục chơi trò chơi hôm qua thôi__cô ta trả lời.
--Được,cô muốn dùng vở kịch của mình để chia rẽ tôi và anh ấy thì cứ tiếp tục, nhưng có điều tôi nói cho cô biết là cô bắt đầu trò chơi này nhưng người quyết định kết thúc là ở tôi. Bây giờ thì tôi không muốn nói chuyện nhiều__nói rồi nó đi ra mở cửa chuẩn bị xuống dưới rời khỏi sân thượng, nhưng chưa kịp xuống thì cô ta chạy lại níu tay nó nói:
Được thôi, tôi sẽ làm tất cả để có anh ấy cho dù mình bị thương__cô ta nói, sau câu nói của cô ta thì nghe được tiếng bước chân của rất nhiều người đang đi lên sân thượng. Nhưng nó không để ý, nó nhìn cô ta, cô ta cười xong rồi tự làm mình ngã lăn từ trên cầu thang xuống dưới, nó chỉ biết mở to mắt nhìn cô ta. Đúng lúc ấy thì bọn hắn lên. Thì ra là vậy? Thì ra cô ta đã cho người gọi hắn lên để xem tiếp vở kịch mà cô ta diễn.
Sau đó như thế nào thì biết rồi.