“Tôn nhi Chu Đồng của ngươi độc đoán, tính tình ngang ngược, ngày thường còn hay nhục nhã đồng môn. Làm việc xấu xa không chỉ mới một lần hai lần, năm đó còn dám ra tay với thiên kim của tông chủ Tử Tiêu Tông, khiến cho quan hệ giữa Đạp Vân Tông và Tử Tiêu Tông trở nên tệ đi. Lần này thiệt mạng, cũng vì xuất khẩu ngông cuồng, xúc phạm đến các cháu ta! Tôn nhi ta giết Chu Đồng là hành vi của bậc trượng phu, nào có sai đâu? Theo như ta thấy, tôn nhi ta không chỉ không phạt mà còn nên thưởng, hắn chính là đang giúp tông môn diệt trừ tai hoạ”.
Thái Thượng Sở gia tức giận nói.
“Ngươi… Sở lão quỷ, ngươi ức hiếp người quá đáng!”
Thái Thượng Chu gia không nén được cơn giận.
“Khụ, được rồi, hai vị sư đệ đã có tuổi rồi, ở giữa chốn đông người mắng chửi nhau thì còn ra thể thống gì nữa.
Huống hồ ở đây còn đang có khách, có chuyện gì thì chúng ta quay về nội điện rồi nói”.
Thái Thượng Đường gia đứng ra hoà giải.
“Đường tiền bối, con rể Vấn Tiên Tông chúng ta bị phế tu vi, đây không chỉ là việc nhà của Đạp Vân Tông nữa. Huống chi người được đề cử chức thiếu tông chủ đều bị giết, chuyện này có thể đơn giản sao?”
Tông chủ Vấn Tiên Tông cao giọng nói, quả nhiên là không muốn giải quyết chuyện này ở nội điện.
Loại chuyện này mà xảy ra ở bất kì tông môn nào, việc đầu tiên chắc chắn phải làm là kiểm tra kĩ tư chất của Sở Vân Mặc, nếu hắn có tư chất không tồi, hiển nhiên sẽ được coi như bảo bối mà bồi dưỡng.
Đạp Vân Tông và Vấn Tiên Tông có quan hệ không tốt. Ông ta tất nhiên sẽ không muốn Đạp Vân Tông có thêm một tên yêu nghiệt đỉnh cấp, nếu có thể ép chết Sở Vân Mặc tại đây, ông ta sẽ vui vẻ đứng nhìn.
Nếu vẫn không ổn, ông ta đứng cạnh châm dầu vào lửa, làm khơi dậy oán hận của Chu gia, gieo mầm mống nhằm chia rẽ Đạp Vân Tông cũng được.
Tông chủ Tử Tiêu Tông nghe xong cũng vội vàng hùa theo.
Dù sao chuyện này cũng liên quan đến con rể của hai tông phái, mọi chuyện cũng không thể giải quyết dễ dàng như vậy được.
“Cuộc tranh cử thiếu tông chủ, ra tay không chừng mực, những năm trước cũng có trường hợp tu vi bị phế, hai người họ là con rể của hai tông nhưng cũng là đệ tử của tông môn chúng ta, vì vậy bắt buộc phải tuân theo quy tắc của tông môn ta”.
“Đường sư huynh, Vô Kỷ, Thiên Vũ bị phế bỏ cũng thôi đi, tôn nhi ta đã bị truyền tống trận đưa ra ngoài, hắn còn dùng một chiêu đánh chết nó, chuyện này nếu không trừng phạt nghiêm khắc, ta nhất định sẽ không đồng ý”.
Thái Thượng Chu gia thẳng thắn nói.
“Nhất định sẽ phải trừng phạt nghiêm khắc”.
Thái thượng Đường gia cũng có chút đau đầu, Chu gia nằm trong ba nhà, luận về thực lực tuy không thể bằng Sở gia, yếu hơn Đường gia rất nhiều.
Nhưng nếu như không làm hài lòng Chu gia thì đối với Đạp Vân Tông, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.
May mắn là danh tiếng của Chu Đồng ở Đạp Vân Tông cũng không tốt, nên cũng không có mấy đệ tử đứng ra bênh vực.
Ngược lại, vừa rồi Sở Vân Mặc chiến đấu, phong thái bá đạo của hắn đã khiến không ít đệ tử ủng hộ.
Đặc biệt là Sở Vân Mặc vừa mới nói: Chu Đồng xúc phạm tỷ tỷ của ta, ta thân là đệ đệ, nếu làm ngơ thì có gì với heo chó?
Sự chính trực như vậy khiến họ vô cùng tán thưởng, đại trưởng phu nên có sự chính trực, có trách nhiệm!
“Vân Mặc là đại đệ tử trong Trận Điện của ta, hắn đã bế quan trong động phủ của ta hai tháng nay, hiện tại đã là trận sư ba sao!"
Ninh lão trực tiếp đi tới bên cạnh Cổ Trình Thành: “Ta cũng coi như là một nửa sư phụ của Vân Mặc, đệ tử có lỗi, là do sư phụ quản giáo không nghiêm.
Ta sẵn sàng trả ba triệu viên thượng phẩm linh thạch cho Chu gia”.
“Hai tháng liền trở thành trận pháp sư ba sao?”
“Thiên phú thật đáng sợ”.
“Không ngờ Sở Vân Mặc thực sự bế quan, trong suốt thời gian qua, ta đã hiểu nhầm hắn rồi”.
Sắc mặt của mọi người thay đổi sau khi nghe điều này
Các thái thượng trưởng lão và điện chủ của mỗi điện đều thầm nghĩ một đệ tử thiên tài như vậy không thể bồi táng cùng với Chu Đồng được.
Sống đến tuổi của bọn họ thì nói thật, gia tộc có bao nhiêu người, họ cũng không rõ, vậy thì được bao nhiêu tình cảm đâu. Đường Vô Kỷ, Sở Thiên Vũ bị phế tu vi, Thái Thượng Đường gia và Sở gia cũng không cố tình công kích Sở Vân Mặc.
Thứ bọn họ quan tâm là sự phát triển của tông môn, bồi dưỡng cường giả.
Thái Thượng Sở gia tức giận nói.
“Ngươi… Sở lão quỷ, ngươi ức hiếp người quá đáng!”
Thái Thượng Chu gia không nén được cơn giận.
“Khụ, được rồi, hai vị sư đệ đã có tuổi rồi, ở giữa chốn đông người mắng chửi nhau thì còn ra thể thống gì nữa.
Huống hồ ở đây còn đang có khách, có chuyện gì thì chúng ta quay về nội điện rồi nói”.
Thái Thượng Đường gia đứng ra hoà giải.
“Đường tiền bối, con rể Vấn Tiên Tông chúng ta bị phế tu vi, đây không chỉ là việc nhà của Đạp Vân Tông nữa. Huống chi người được đề cử chức thiếu tông chủ đều bị giết, chuyện này có thể đơn giản sao?”
Tông chủ Vấn Tiên Tông cao giọng nói, quả nhiên là không muốn giải quyết chuyện này ở nội điện.
Loại chuyện này mà xảy ra ở bất kì tông môn nào, việc đầu tiên chắc chắn phải làm là kiểm tra kĩ tư chất của Sở Vân Mặc, nếu hắn có tư chất không tồi, hiển nhiên sẽ được coi như bảo bối mà bồi dưỡng.
Đạp Vân Tông và Vấn Tiên Tông có quan hệ không tốt. Ông ta tất nhiên sẽ không muốn Đạp Vân Tông có thêm một tên yêu nghiệt đỉnh cấp, nếu có thể ép chết Sở Vân Mặc tại đây, ông ta sẽ vui vẻ đứng nhìn.
Nếu vẫn không ổn, ông ta đứng cạnh châm dầu vào lửa, làm khơi dậy oán hận của Chu gia, gieo mầm mống nhằm chia rẽ Đạp Vân Tông cũng được.
Tông chủ Tử Tiêu Tông nghe xong cũng vội vàng hùa theo.
Dù sao chuyện này cũng liên quan đến con rể của hai tông phái, mọi chuyện cũng không thể giải quyết dễ dàng như vậy được.
“Cuộc tranh cử thiếu tông chủ, ra tay không chừng mực, những năm trước cũng có trường hợp tu vi bị phế, hai người họ là con rể của hai tông nhưng cũng là đệ tử của tông môn chúng ta, vì vậy bắt buộc phải tuân theo quy tắc của tông môn ta”.
“Đường sư huynh, Vô Kỷ, Thiên Vũ bị phế bỏ cũng thôi đi, tôn nhi ta đã bị truyền tống trận đưa ra ngoài, hắn còn dùng một chiêu đánh chết nó, chuyện này nếu không trừng phạt nghiêm khắc, ta nhất định sẽ không đồng ý”.
Thái Thượng Chu gia thẳng thắn nói.
“Nhất định sẽ phải trừng phạt nghiêm khắc”.
Thái thượng Đường gia cũng có chút đau đầu, Chu gia nằm trong ba nhà, luận về thực lực tuy không thể bằng Sở gia, yếu hơn Đường gia rất nhiều.
Nhưng nếu như không làm hài lòng Chu gia thì đối với Đạp Vân Tông, đây tuyệt đối không phải chuyện tốt.
May mắn là danh tiếng của Chu Đồng ở Đạp Vân Tông cũng không tốt, nên cũng không có mấy đệ tử đứng ra bênh vực.
Ngược lại, vừa rồi Sở Vân Mặc chiến đấu, phong thái bá đạo của hắn đã khiến không ít đệ tử ủng hộ.
Đặc biệt là Sở Vân Mặc vừa mới nói: Chu Đồng xúc phạm tỷ tỷ của ta, ta thân là đệ đệ, nếu làm ngơ thì có gì với heo chó?
Sự chính trực như vậy khiến họ vô cùng tán thưởng, đại trưởng phu nên có sự chính trực, có trách nhiệm!
“Vân Mặc là đại đệ tử trong Trận Điện của ta, hắn đã bế quan trong động phủ của ta hai tháng nay, hiện tại đã là trận sư ba sao!"
Ninh lão trực tiếp đi tới bên cạnh Cổ Trình Thành: “Ta cũng coi như là một nửa sư phụ của Vân Mặc, đệ tử có lỗi, là do sư phụ quản giáo không nghiêm.
Ta sẵn sàng trả ba triệu viên thượng phẩm linh thạch cho Chu gia”.
“Hai tháng liền trở thành trận pháp sư ba sao?”
“Thiên phú thật đáng sợ”.
“Không ngờ Sở Vân Mặc thực sự bế quan, trong suốt thời gian qua, ta đã hiểu nhầm hắn rồi”.
Sắc mặt của mọi người thay đổi sau khi nghe điều này
Các thái thượng trưởng lão và điện chủ của mỗi điện đều thầm nghĩ một đệ tử thiên tài như vậy không thể bồi táng cùng với Chu Đồng được.
Sống đến tuổi của bọn họ thì nói thật, gia tộc có bao nhiêu người, họ cũng không rõ, vậy thì được bao nhiêu tình cảm đâu. Đường Vô Kỷ, Sở Thiên Vũ bị phế tu vi, Thái Thượng Đường gia và Sở gia cũng không cố tình công kích Sở Vân Mặc.
Thứ bọn họ quan tâm là sự phát triển của tông môn, bồi dưỡng cường giả.